Em là người thực tế trải nghiệm chứ không cần vin vào mấy bài hát để kết luận anh ạ.
Anh có thấy nhạc sỹ nổi tiếng nào là phụ nữ không? Không có, không hề… Biết tại sao không? Vì phụ nữ chúng tôi mải mê hy sinh thanh xuân, sức khoẻ, nhan sắc cho đàn ông, làm mọi việc cho đàn ông vui vẻ hài lòng, tạo điều kiện hết sức có thể cho đàn ông nói chung được ra ngoài xã hội đánh Đông dẹp Bắc, cho các ông nhạc sỹ nói riêng rửng lên mà sáng tác ra được cái câu “Ôi đàn bà là những niềm đau…”, để lớp lớp đàn ông gia trưởng không não sau này thổn thức rên rỉ. Nhưng éo le thay đôi khi chúng tôi còn không được cái vinh hạnh là chủ thể chính của câu hát đó (mặc dù nghe éo ra gì). Phần tôn vinh đấy lại dành cho các bé ba ngây thơ, bé tư mơ màng nào mà dù chúng tôi biết cũng chỉ cay đắng nuốt vào vì cái gọi là “gia đình”…
Đầu óc đàn ông tự nhiên không được lập trình để thấu hiểu cho những nỗi đau của phụ nữ. Còn ai có thể hiểu, thông cảm và bù đắp được thì người đó xứng đáng được gọi là Sir, là Đấng, nhé

Btw, độc huyền cầm, vào tay người biết chơi thì cung thanh là tiếng mẹ, cung trầm là giọng cha… Vào tay người không biết, thì chả khác tiếng bật bông… Nhưng chung quy vẫn có thể lay động tâm can khiến người ta rơi lệ