Trong một quán cà phê nhỏ nằm đâu đó trong lòng SG xô bồ, nhộn nhịp. Tiếng nhạc nhẹ nhàng như đag cãi nhau với tiếng cười, nói chuyện của con người.
Thật may mắn nếu cảm nhận được sự tĩnh lặng, riêng tư trong cái không gian chật chội này, tựa vào ghế bỗng nhiên tiếng nhạc như rõ hơn, tiếng người dần mờ nhạt… Chillin!!!
“Suốt bấy lâu nay ta không còn trò chuyện thâu đêm. Suốt bấy lâu hai ta không cùng cạn và say mềm. Cứ thế im lặng dần, cứ thế phai nhạt dần”. Chết tiệt, câu hát chạm đúng cảm xúc tạo nên một cơn sóng nhẹ cưỡng bức mình ra khỏi không gian chillin quý giá. Như 1 hòn sỏi nhỏ phá tan sự bình lặng của mặt hồ.
Trở lại với thực tại, tiếng nhạc lại bị át đi bởi tiếng ồn của “cuộc sống”. Tôi châm thêm 1 điếu thuốc và lấy điện thoại mình ra đọc thông báo.
Tin nhắn đến từ 1 member của chúng ta. Điều vui vẻ đầu tiên trong ngày. Câu hỏi đặt ra là bạn tìm kiếm điều gì? Tôi tìm kiếm điều gì?
R một vài quan điểm được chia sẻ, thật bất ngờ, có những sự trùng hợp nếu không phải người trong cuộc sẽ nghĩ là sắp đặt. Nó dẫn đến những cuộc trò chuyện thâu đêm. “Suốt bấy lâu nay ta không còn trò chuyện thâu đêm”.
Sau 3 ngày, chúng tôi hẹn nhau, một điểm hẹn cho first date thật lạ thường. Chúng tôi chọn hẹn ở 1 khách sạn ở q7. Tôi đợi e với 1 ly trà sữa trong tay, liên tục nhìn đồng hồ. Khi e đến, tôi bất ngờ vì trước mặt tôi là một phụ nữ trong giao diện sinh viên, mặc dù đã nhiều lần đi lạc trong đôi mắt qua những bức hình em gửi nhưng tôi vẫn bất ngờ trước vẻ dễ thương của em, đặc biệt là hai hạt gạo làm cho nụ cười em trở nên trong trẻo hơn bất cứ thứ gì.
Đưa ly trà sữa cho em, nhìn cô gái trước mặt, tôi không ngừng đặt ra những câu hỏi trong đầu, chỉ là không được diễn đạt bằng lời nói. Chúng tôi trò chuyện cùng nhau, không nhiều nhưng đủ làm cho không khí của căn phòng trở nên ngọt ngào như ly trà sữa trong tay em.
E đưa tay lên vén tóc, khoảnh khắc mùi thơm nhẹ nhàg lướt qua 1 trong 5 giác quan của thằng đàn ông khiến tôi hơi khựng lại, tôi kéo em lại gần mình hơn để trán tôi chạm vào trán em, lần chạm trán này thật ngọt ngào, tôi nhắm mắt lại để khứu giác của mình được thoả sức khám phá hơi thở run run, mùi nước hoa phảng phất hương vanilla làm cho khứu giác của tôi như được khiêu vũ trên vùng da cổ quyến rũ ấy. Đúng là khi thị giác bị hạn chế cũng là lúc tất cả các giác quan được đẩy lên mạnh mẽ, tôi cảm nhận được môi em thật gần dù không cần nhìn, khẽ nâng cằm em lên, môi em và môi tôi cuốn lấy nhau như thể chúng có nhận thức và chúng tôi chỉ là khán giả. Lần theo mùi hương trên cổ, mắt tôi vẫn nhắm nghiền để khứu giác và xúc giác đưa tôi đến những vùng da mịn màng khác, tôi cảm nhận từng chuyển động cơ thể của em một cách thật nhẹ nhàng. Đôi tay hư hỏng của thằng đàn ông chậm rãi đặt e nằm xuống, tôi mở mắt và ngắm nhìn vẻ đẹp đag run rẩy trong tay mình, tôi nhẹ nhàng cởi bỏ bộ váy đen ôm sát cơ thể em và khẽ bấm khuy áo bra để có thể cảm nhận đôi gò bồng đào với kích thước thực sự khủng so với tưởng tượng của tôi khi chưa được nhìn tận mắt, không thể ngăn mình cảm thán một câu “em đẹp lắm” và quên bẵng đi sự lịch lãm ban đầu, tôi đưa mũi lên hít 1 hơi dài và ngấu nghiến cặp d* hồng hào của em như một thằng nghiện bị thiếu thuốc lâu ngày. Phải rồi, tôi nhớ lại mình đã cai vú năm 2 tuổi và tái nghiện thành công sau 12 năm cho tới tận bây giờ! Em ôm lấy tôi, siết chặt, tôi để cho đôi tay mình cởi bỏ nốt chiếc quần chip màu đen đã ướt bởi sự hư hỏng của mình! Nhìn xuống b* em, khoảnh khắc ấy mắt tôi nhoè đi, căn phòng ság điện nhưng trong mắt tôi chỉ thấy 1 cô bé đc wax sạch sẽ, hồng hào và đag rỉ nước. Tôi cúi xuống, chậm rãi cảm nhận mùi hương của em như một con đực đag thưởng thức bữa tiệc truy hoan đầy hoang dại, tôi liếm nhẹ và cảm nhận cơ thể e đag căng lên vì sự kích thích cao độ, khoảnh khắc ấy, con đực trong tôi lại mất kiểm soát, tôi lại ngấu nghiến em một cách điên cuồng. Lần phản kháng đầu tiên, em lật tôi nằm xuống, một tay đặt lên ngực tôi, tay còn lại e đag tìm cái thứ hư hỏng được giấu trong chiếc boxer tôi mặc. Sự ngại ngùng ban đầu đã biến mất từ khi nào. Em khẽ nói với tôi “của anh to quá” rồi e hôn khắp cơ thể tôi, cơ thể của th đàn ông yêu thể thao vốn săn chắc lại càng cứng lên khi môi em hôn lên khuôn ngực, hôn từng múi bụng màu bánh mật của th đàn ông Tây Nguyên nắng gió.
Tôi đứng dậy, em kéo quần tôi xuống, mặt e lộ rõ vẻ bất ngờ và thốt lên 1 câu cảm thán :”…” tôi khẽ cười và đưa nó trước mặt em, em dùng hai tay đón nó và nhẹ nhàng đưa nó vào miệng, không nhớ nổi bao nhiều người đã làm vậy với tôi nhưng tôi chắc chắn rằng đây là lần đầu tiên, cái thứ gân guốc và xấu xí của mình lại được đối xử dịu dàng như vậy.
Không thể chịu được sự kích thích từ em, tôi đặt em vào tư thế truyền thống. Thật khó khăn để đưa được vào cái lỗ bé xíu mắc dù đã ướt đẫm nước, tôi cố gắng chà xát nhẹ ở bên ngoài, tay e siết chặt cánh tay tôi hơn, rôi ấn phần đầu c* vào trong cơ thể em. Một cảm giác chật chội, ấm nóng dội thẳng vào tâm trí tôi, cơ thể như đag có hàng vạn con kiến đag bò nhưng tôi vẫn phải dùng hết lí trí để nhẹ nhàng đưa vào như thể tôi có thể làm em vỡ tan như bình hoa thuỷ tinh. Em nói với tôi:- mới vào đc cái đầu thôi hả a? Giọng em đầy sự lo lắng. Tôi khẽ ôm lấy em, đặt lên môi em một nụ hôn r chầm chậm tiến vào từng chút, mỗi một chút tôi lại cảm thấy em siết mình chặt hơn, mặc dù môi bị khoá nhưng những tiếng rên ngày một to hơn khi tôi tiến vào, cảm giác chật chội và nóng hổi ấy làm cơ thể tôi như muốn tan ra, em cũng vậy. Thế là chúng tôi hoà làm một trong tiếng nhạc nhẹ của ca khúc “2 become1”. Chẳng biết qua bao lâu, khi cả hai cơ thể ướt đẫm mồ hôi trong căn phòng được set máy lạnh 25 độ, em gối trên tay tôi, bên dưới khăn trải giường ướt như bị ai lấy nước dội vào, chúng tôi chẳng buồn di chuyển vì không ai muốn thay đổi góc độ skinship này.
Lúc này chúng tôi nói chuyện với nhau như 2 người đã bên nhau nhiều năm, không ai hỏi về quá khứ, không ai hứa hẹn tương lai, em xoa nhẹ nhữg vết sẹo được để lại bởi người đến trước trên cơ thể tôi mà chẳng hỏi lí do tại sao nó nằm đó. Không gian lắng xuống và chúng tôi tìm thấy cảm giác mà chúng tôi tìm kiếm khi gặp nhau….. đó là cảm giác “ở cạnh bên”!!!
Cuộc hẹn của chúng tôi kết thúc bằng một nụ hôn và tiếng nhạc của bài “Giá như” vẫn chậm rãi cất lên “suốt bấy lâu ta không cùng cạn và say mềm”.
Chỉ chúng tôi biết rằng chúng tôi sẽ “cùng cạn và say mềm”. Tôi nói: - mình cùng dành time để hoàn thiện nhau nhé!!! E gật đầu và nói:
Thật may mắn nếu cảm nhận được sự tĩnh lặng, riêng tư trong cái không gian chật chội này, tựa vào ghế bỗng nhiên tiếng nhạc như rõ hơn, tiếng người dần mờ nhạt… Chillin!!!
“Suốt bấy lâu nay ta không còn trò chuyện thâu đêm. Suốt bấy lâu hai ta không cùng cạn và say mềm. Cứ thế im lặng dần, cứ thế phai nhạt dần”. Chết tiệt, câu hát chạm đúng cảm xúc tạo nên một cơn sóng nhẹ cưỡng bức mình ra khỏi không gian chillin quý giá. Như 1 hòn sỏi nhỏ phá tan sự bình lặng của mặt hồ.
Trở lại với thực tại, tiếng nhạc lại bị át đi bởi tiếng ồn của “cuộc sống”. Tôi châm thêm 1 điếu thuốc và lấy điện thoại mình ra đọc thông báo.
Tin nhắn đến từ 1 member của chúng ta. Điều vui vẻ đầu tiên trong ngày. Câu hỏi đặt ra là bạn tìm kiếm điều gì? Tôi tìm kiếm điều gì?
R một vài quan điểm được chia sẻ, thật bất ngờ, có những sự trùng hợp nếu không phải người trong cuộc sẽ nghĩ là sắp đặt. Nó dẫn đến những cuộc trò chuyện thâu đêm. “Suốt bấy lâu nay ta không còn trò chuyện thâu đêm”.
Sau 3 ngày, chúng tôi hẹn nhau, một điểm hẹn cho first date thật lạ thường. Chúng tôi chọn hẹn ở 1 khách sạn ở q7. Tôi đợi e với 1 ly trà sữa trong tay, liên tục nhìn đồng hồ. Khi e đến, tôi bất ngờ vì trước mặt tôi là một phụ nữ trong giao diện sinh viên, mặc dù đã nhiều lần đi lạc trong đôi mắt qua những bức hình em gửi nhưng tôi vẫn bất ngờ trước vẻ dễ thương của em, đặc biệt là hai hạt gạo làm cho nụ cười em trở nên trong trẻo hơn bất cứ thứ gì.
Đưa ly trà sữa cho em, nhìn cô gái trước mặt, tôi không ngừng đặt ra những câu hỏi trong đầu, chỉ là không được diễn đạt bằng lời nói. Chúng tôi trò chuyện cùng nhau, không nhiều nhưng đủ làm cho không khí của căn phòng trở nên ngọt ngào như ly trà sữa trong tay em.
E đưa tay lên vén tóc, khoảnh khắc mùi thơm nhẹ nhàg lướt qua 1 trong 5 giác quan của thằng đàn ông khiến tôi hơi khựng lại, tôi kéo em lại gần mình hơn để trán tôi chạm vào trán em, lần chạm trán này thật ngọt ngào, tôi nhắm mắt lại để khứu giác của mình được thoả sức khám phá hơi thở run run, mùi nước hoa phảng phất hương vanilla làm cho khứu giác của tôi như được khiêu vũ trên vùng da cổ quyến rũ ấy. Đúng là khi thị giác bị hạn chế cũng là lúc tất cả các giác quan được đẩy lên mạnh mẽ, tôi cảm nhận được môi em thật gần dù không cần nhìn, khẽ nâng cằm em lên, môi em và môi tôi cuốn lấy nhau như thể chúng có nhận thức và chúng tôi chỉ là khán giả. Lần theo mùi hương trên cổ, mắt tôi vẫn nhắm nghiền để khứu giác và xúc giác đưa tôi đến những vùng da mịn màng khác, tôi cảm nhận từng chuyển động cơ thể của em một cách thật nhẹ nhàng. Đôi tay hư hỏng của thằng đàn ông chậm rãi đặt e nằm xuống, tôi mở mắt và ngắm nhìn vẻ đẹp đag run rẩy trong tay mình, tôi nhẹ nhàng cởi bỏ bộ váy đen ôm sát cơ thể em và khẽ bấm khuy áo bra để có thể cảm nhận đôi gò bồng đào với kích thước thực sự khủng so với tưởng tượng của tôi khi chưa được nhìn tận mắt, không thể ngăn mình cảm thán một câu “em đẹp lắm” và quên bẵng đi sự lịch lãm ban đầu, tôi đưa mũi lên hít 1 hơi dài và ngấu nghiến cặp d* hồng hào của em như một thằng nghiện bị thiếu thuốc lâu ngày. Phải rồi, tôi nhớ lại mình đã cai vú năm 2 tuổi và tái nghiện thành công sau 12 năm cho tới tận bây giờ! Em ôm lấy tôi, siết chặt, tôi để cho đôi tay mình cởi bỏ nốt chiếc quần chip màu đen đã ướt bởi sự hư hỏng của mình! Nhìn xuống b* em, khoảnh khắc ấy mắt tôi nhoè đi, căn phòng ság điện nhưng trong mắt tôi chỉ thấy 1 cô bé đc wax sạch sẽ, hồng hào và đag rỉ nước. Tôi cúi xuống, chậm rãi cảm nhận mùi hương của em như một con đực đag thưởng thức bữa tiệc truy hoan đầy hoang dại, tôi liếm nhẹ và cảm nhận cơ thể e đag căng lên vì sự kích thích cao độ, khoảnh khắc ấy, con đực trong tôi lại mất kiểm soát, tôi lại ngấu nghiến em một cách điên cuồng. Lần phản kháng đầu tiên, em lật tôi nằm xuống, một tay đặt lên ngực tôi, tay còn lại e đag tìm cái thứ hư hỏng được giấu trong chiếc boxer tôi mặc. Sự ngại ngùng ban đầu đã biến mất từ khi nào. Em khẽ nói với tôi “của anh to quá” rồi e hôn khắp cơ thể tôi, cơ thể của th đàn ông yêu thể thao vốn săn chắc lại càng cứng lên khi môi em hôn lên khuôn ngực, hôn từng múi bụng màu bánh mật của th đàn ông Tây Nguyên nắng gió.
Tôi đứng dậy, em kéo quần tôi xuống, mặt e lộ rõ vẻ bất ngờ và thốt lên 1 câu cảm thán :”…” tôi khẽ cười và đưa nó trước mặt em, em dùng hai tay đón nó và nhẹ nhàng đưa nó vào miệng, không nhớ nổi bao nhiều người đã làm vậy với tôi nhưng tôi chắc chắn rằng đây là lần đầu tiên, cái thứ gân guốc và xấu xí của mình lại được đối xử dịu dàng như vậy.
Không thể chịu được sự kích thích từ em, tôi đặt em vào tư thế truyền thống. Thật khó khăn để đưa được vào cái lỗ bé xíu mắc dù đã ướt đẫm nước, tôi cố gắng chà xát nhẹ ở bên ngoài, tay e siết chặt cánh tay tôi hơn, rôi ấn phần đầu c* vào trong cơ thể em. Một cảm giác chật chội, ấm nóng dội thẳng vào tâm trí tôi, cơ thể như đag có hàng vạn con kiến đag bò nhưng tôi vẫn phải dùng hết lí trí để nhẹ nhàng đưa vào như thể tôi có thể làm em vỡ tan như bình hoa thuỷ tinh. Em nói với tôi:- mới vào đc cái đầu thôi hả a? Giọng em đầy sự lo lắng. Tôi khẽ ôm lấy em, đặt lên môi em một nụ hôn r chầm chậm tiến vào từng chút, mỗi một chút tôi lại cảm thấy em siết mình chặt hơn, mặc dù môi bị khoá nhưng những tiếng rên ngày một to hơn khi tôi tiến vào, cảm giác chật chội và nóng hổi ấy làm cơ thể tôi như muốn tan ra, em cũng vậy. Thế là chúng tôi hoà làm một trong tiếng nhạc nhẹ của ca khúc “2 become1”. Chẳng biết qua bao lâu, khi cả hai cơ thể ướt đẫm mồ hôi trong căn phòng được set máy lạnh 25 độ, em gối trên tay tôi, bên dưới khăn trải giường ướt như bị ai lấy nước dội vào, chúng tôi chẳng buồn di chuyển vì không ai muốn thay đổi góc độ skinship này.
Lúc này chúng tôi nói chuyện với nhau như 2 người đã bên nhau nhiều năm, không ai hỏi về quá khứ, không ai hứa hẹn tương lai, em xoa nhẹ nhữg vết sẹo được để lại bởi người đến trước trên cơ thể tôi mà chẳng hỏi lí do tại sao nó nằm đó. Không gian lắng xuống và chúng tôi tìm thấy cảm giác mà chúng tôi tìm kiếm khi gặp nhau….. đó là cảm giác “ở cạnh bên”!!!
Cuộc hẹn của chúng tôi kết thúc bằng một nụ hôn và tiếng nhạc của bài “Giá như” vẫn chậm rãi cất lên “suốt bấy lâu ta không cùng cạn và say mềm”.
Chỉ chúng tôi biết rằng chúng tôi sẽ “cùng cạn và say mềm”. Tôi nói: - mình cùng dành time để hoàn thiện nhau nhé!!! E gật đầu và nói:
- Em hy vọng cuộc đời sẽ dịu dàng với hai đứa mình!!!!!