Chương 1
Tỉnh giấc trong nhung lụa.Đó là cảm giác đầu tiên mỗi sáng của cô từ vài tháng nay. Không phải là thứ lụa satin bóng bảy rẻ tiền, mà là lụa tơ tằm thật mơn trớn trên da thịt. Nó mát lạnh khi cô mới ngả lưng, và ấm dần lên theo từng hơi thở. Căn phòng ngủ khổng lồ của họ luôn thoảng một mùi hương tinh tế, không phải nước hoa xịt phòng mà là mùi của hoa tươi được thay mỗi ngày, mùi của gỗ đàn hương từ chiếc tủ cổ, và mùi của sự giàu có, thứ mùi hương vô hình nhưng quyền lực nhất.
Vy khẽ cựa mình, tấm lưng trần cọ nhẹ vào lồng ngực vững chãi của Minh. Anh vẫn ngủ, vòng tay siết chặt quanh eo cô một cách sở hữu, hơi thở đều đặn phả vào gáy cô ấm áp. Vy mỉm cười, một nụ cười mãn nguyện và không chút ưu tư. Cô yêu Minh. Yêu cái cách anh nhìn cô như thể cô là báu vật duy nhất trên đời, yêu cái cách anh thì thầm tên cô trong đêm, và yêu cả cái cách anh làm tình với cô.
Đêm qua, anh lại một lần nữa chứng minh tình yêu ấy.
Nó bắt đầu bằng một nụ hôn chậm rãi khi cô vừa bước ra từ phòng tắm, người vẫn còn thoang thoảng mùi sữa tắm. Minh kéo cô vào lòng, bàn tay to lớn của anh lùa vào mái tóc còn ẩm, ép môi cô vào môi anh, một nụ hôn sâu và đòi hỏi. Anh không vồ vập, không thô bạo. Anh là một bản giao hưởng được chuẩn bị kỹ lưỡng, mỗi nốt nhạc đều được tính toán để đưa cô lên đến đỉnh điểm của đê mê.
Anh bế bổng cô lên, dễ dàng như bế một con búp bê, và đặt cô xuống chiếc giường êm ái. Anh không vội vã. Anh là một nghệ sĩ, và cơ thể cô là tác phẩm của anh. Anh bắt đầu bằng việc quỳ xuống bên giường, chiêm ngưỡng cô bằng ánh mắt rực cháy một ngọn lửa quen thuộc. Rồi anh cúi xuống, bắt đầu cuộc hành trình của mình trên cơ thể cô. Lưỡi anh lướt từ mắt cá chân, dọc theo bắp chân thon thả, dừng lại ở vùng đùi trong non mềm. Vy rùng mình, những ngón chân co quắp lại trên ga lụa .
Khi anh di chuyển lên cao hơn, vùi mặt vào giữa hai chân cô, cả cơ thể Vy như có một luồng điện chạy qua. Lưỡi anh nóng bỏng và điêu luyện, nhẹ nhàng tách hai mép thịt mềm mại ra, khám phá từng ngóc ngách. Cô có thể cảm nhận dịch tình của chính mình đang trào ra, ướt át và mời gọi. Anh liếm mạnh vào hột le đang run rẩy, rồi lại day nó bằng đầu lưỡi, khiến Vy nắm chặt lấy tấm ga giường, tấm lưng cong lên như một cây cung. Cô rên rỉ tên anh, một cách nài nỉ. Cô sắp không chịu nổi nữa.
Khi cô gần như vỡ òa, anh đột ngột dừng lại. Vy mở đôi mắt đẫm nước nhìn anh, một cách cầu xin. Anh chỉ cười, trườn người lên phía trên, hai tay chống hai bên người cô.
Dương vật to lớn của anh, sẫm màu và cương cứng, ngẩng cao một cách kiêu hãnh. Phần đầu rớm lệ vì dịch nhờn trong suốt. Vy nuốt nước bọt, ánh mắt không thể rời khỏi nó. Anh dùng đầu dương vật cọ nhẹ vào hai mép âm đạo đang đỏ hỏn và sưng mọng vì kích thích của cô. Hai mép thịt căng hồng tự động mở ra.
Anh từ từ đẩy vào.
Vy thở hắt ra một tiếng đầy khoái lạc khi cảm nhận sự xâm nhập. Cửa mình cô co bóp mạnh mẽ, cố gắng ôm trọn lấy kẻ xâm nhập to lớn. Nó chật chội, nóng bỏng. Cô có thể cảm nhận từng đường gân của anh cọ xát vào thành âm đạo nhạy cảm của mình. Anh đẩy vào thật sâu, cho đến khi không thể vào sâu hơn được nữa, rồi dừng lại, để cho cô quen với sự hiện diện tuyệt đối của anh bên trong mình.
"Anh yêu em," anh thì thầm, cúi xuống hôn lên môi cô trong khi vẫn giữ nguyên bên trong.
Rồi anh bắt đầu di chuyển, chậm rãi và nhịp nhàng. Mỗi cú thúc của anh đều sâu và chắc, chạm đến tận cùng tử cung cô. Vy vòng chân qua hông anh, siết chặt, kéo anh lại gần hơn. Cô thích cảm giác được lấp đầy này, cảm giác thuộc về anh hoàn toàn, cả thể xác lẫn tâm hồn.
"Em muốn nhìn anh," cô hổn hển.
Minh hiểu ý. Anh nhẹ nhàng lật người cô lại, để cô ngồi lên trên. Ở tư thế này, Vy hoàn toàn nắm quyền chủ động. Cô có thể nhìn thẳng vào mắt anh, thấy sự ham muốn trong đó. Cô có thể ngắm nhìn dương vật của anh đang ra vào cơ thể mình, nhìn hai mép thịt của cô bao bọc lấy nó, ướt đẫm và mời gọi. Cô bắt đầu nhún hông, lúc nhanh lúc chậm, trêu chọc anh, tự mình tìm kiếm những điểm G khoái lạc nhất. Âm thanh của da thịt va chạm, của dịch tình nhóp nhép vang lên trong căn phòng tĩnh lặng, một bản nhạc của nhục dục.
"Ôi... Minh... Em..." Cô cảm thấy cơn cực khoái đang đến gần, những cơ thịt bên trong cô bắt đầu co thắt dữ dội. Nhưng Minh không muốn kết thúc nhanh như vậy. Anh giữ chặt hông cô, lật cô úp xuống giường, nâng cặp mông tròn trịa của cô lên cao. Anh thúc mạnh từ phía sau, một tư thế nguyên thủy và đầy uy lực. Mỗi cú thúc của anh giờ đây trở nên hoang dại, mạnh bạo, như muốn đóng dấu chủ quyền lên cô. Vy không còn suy nghĩ được gì nữa, cô úp mặt xuống gối, tiếng rên của cô bị bóp nghẹt, toàn thân run lên.
"Vy... Tình yêu của anh..." anh gầm gừ vào tai cô, bàn tay bóp mạnh lấy mông cô.
Anh tăng tốc, những cú thúc cuối cùng trở nên dồn dập, tàn bạo. Vy cảm thấy cơ thể mình như một sợi dây đàn được kéo căng, sắp đứt tung. Và rồi, cô nổ tung. Một cơn co giật mãnh liệt lan tỏa từ nơi sâu nhất, khiến cô cong người lên, tâm trí hoàn toàn trống rỗng. Ngay sau đó, Minh cũng gầm lên một tiếng cuối cùng, thúc mạnh thêm vài cái nữa, rồi trút toàn bộ tinh hoa nóng bỏng vào sâu bên trong cô.
Anh đổ sụp xuống người cô, cả hai cùng thở dốc. Vy có thể cảm nhận rõ dòng tinh dịch ấm nóng đang lấp đầy tử cung mình, một cảm giác trọn vẹn, thuộc về nhau tuyệt đối. Cô cảm thấy an toàn. Cô cảm thấy được yêu.
_______________________
Đêm hôm đó, Vy vẫn còn ngây ngất trong dư âm mãnh liệt. Cô khẽ hôn lên vai Minh rồi nhẹ nhàng gỡ tay anh ra, bước xuống giường. Cô cần uống một cốc nước.
Chiếc điện thoại của Minh đặt trên tủ đầu giường khẽ rung lên và sáng màn hình. Một thông báo tin nhắn. Vy không cố ý nhìn, nhưng dòng chữ hiện lên quá rõ ràng trong không gian tĩnh lặng.
Từ: Chị Linh
Ngủ ngon nhé

Trái tim đỏ chói lấp láy bên cạnh tin nhắn. Vy khựng lại một giây. Linh, chị gái song sinh của Minh. Cô ấy ở nước ngoài về được vài tuần và giờ đang ở trong căn biệt thự này.. Vy đã gặp chị ta vài lần, một người phụ nữ xinh đẹp sắc sảo, có nét giống Minh nhưng lạnh lùng hơn.
Chắc chỉ là tình cảm chị em bình thường thôi, cô tự nhủ. Chị gái chúc em trai ngủ ngon. Hoàn toàn bình thường. Minh và Linh là song sinh, họ thân thiết từ nhỏ, lại xa nhau nhiều năm. Chắc chắn là vậy.
Vy mỉm cười với chính mình, xua đi gợn mây nhỏ bé vừa thoáng qua trong đầu. Cô với lấy ly nước, uống một hơi dài. Vị ngọt của hạnh phúc vẫn còn đọng trên đầu lưỡi. Cô sẽ không để bất cứ điều gì phá hỏng nó.