- Ng đàn ông đến cùng cơn mưa
Nhân 1 ngày ngồi chill ngắm mưa ... Thật thích, gió lạnh quyện với khói thuốc, làm tôi tĩnh tâm , lòng thấy nhẹ nhõm ... Và rồi cũng nhớ ra 1 người đàn ông năm ấy .
Hùi đó tui qưỡn lắm. "Anh vào công tác e sẽ chở a đi lòng vòng ngắm tp" ... Đến hồi khựa vào tới thì thú thật là lúc đó tui chỉ biết tên giá lồ của ổng. Chứ tên thật thì éo nhớ nữa... Suốt hành trình chỉ gọi anh em cho thân mật.
Chở ổng đi từ quận 1 về quận 6 ,ròi lượn qua quận 7 xong về tới quận 4. Mệt đít dã man, ăn đc mỗi tô phở ở Nguyễn Trãi. Mình rủ ăn thêm này kia đều kêu "anh no" .

Ok no... Ghét thật sự.
Rồi điều gì đén cũng đén. Trời thì mưa, khựa thì kêu mắc ẻ ... Tui cũng lủi đại vô 1 cái hotel bên nguyễn tất thành . Con cu tròn méo thế nào cũng chả rõ nữa. Chỉ nhớ là hôm đó mưa to ầm ầm , sấm nổ bên cửa sổ. Chill thiệt ... Giờ muốn tìm lại cảm xúc đó mà chả có dịp . Nhưng vốn dĩ tui là cái con hơi mất dại nên khi đang chịch. Khựa lại đau bụng đi ẻ. Tui chán đời lén bỏ về trước. Chã đọng lại gì ngoài tiếng mưa rơi. Và 1 cảm xúc thoáng qua mờ nhạt.