Lướt đọc mấy câu chữa lành trên mạng mà mình thấy không chữa được gì cả, chỉ thấy nỗi lòng thêm nặng nề.
Giữa thế giới rộng lớn này, quen được một người và người đó khiến mình rung động, khiến mình nhớ nhung, thật sự là một món quà. Nhưng lại chẳng thể gần nhau, chẳng thể chạm vào nhau, chẳng thể làm tình với nhau để cùng cảm nhận nhau bằng mọi giác quan thì món quà cũng mất đi một phần ý nghĩa.
Làm sao có thể không khát khao được vuốt ve, được ôm ấp khi thích một người nhiều đến vậy.
Làm sao có thể không phát điên vì chẳng thể dày vò nhau cho thỏa lòng mong đợi.
Thích một người là cảm xúc nên không có đúng sai. Nhưng nó nằm ở sự chọn lựa giữa bước vào mối quan hệ đó hay quay lưng dứt khoát rời đi.
Thế nên, có những nhân duyên chỉ nên dừng lại ở sự quen biết nhau.
Giữa thế giới rộng lớn này, quen được một người và người đó khiến mình rung động, khiến mình nhớ nhung, thật sự là một món quà. Nhưng lại chẳng thể gần nhau, chẳng thể chạm vào nhau, chẳng thể làm tình với nhau để cùng cảm nhận nhau bằng mọi giác quan thì món quà cũng mất đi một phần ý nghĩa.
Làm sao có thể không khát khao được vuốt ve, được ôm ấp khi thích một người nhiều đến vậy.
Làm sao có thể không phát điên vì chẳng thể dày vò nhau cho thỏa lòng mong đợi.
Thích một người là cảm xúc nên không có đúng sai. Nhưng nó nằm ở sự chọn lựa giữa bước vào mối quan hệ đó hay quay lưng dứt khoát rời đi.
Thế nên, có những nhân duyên chỉ nên dừng lại ở sự quen biết nhau.
Sửa lần cuối: