Thương mình không phải là ích kỉ.. mà biết mình xứng đáng được dịu dàng.
Có những lúc ta yêu ai đó đến quên cả bản thân, nhưng rồi khi họ rời đi, mới nhận ra người mình bỏ rơi lâu nhất...là chính mình...
Yêu lại chính mình, không phải là soi gương và thấy mình đẹp, mà là khi nhìn vào mắt mình trong gương: không.. cô đơn, mệt mỏi; không.. quầng thâm, tia máu.
Vẫn là đôi mắt ấy, rạng ngời và Sáng!
Là khi nỗi buồn đến, không còn hoảng loạn hay né tránh, mà nhẹ nhàng đặt tay lên ngực: "Không sao đâu, mình có mình đây mà."
"Tự mình thắp đuốc lên mà đi."
Vì ánh sáng từ người khác chỉ soi được một đoạn. Còn ánh sáng trong ta mới dẫn mình đi hết con đường.
Yêu lại mình là khi ta chọn: không nhắn tin cho người không hồi âm, không ở lại nơi làm mình nhỏ bé, không tìm kiếm tình yêu từ ai khác, mà gieo lại tình thương trong từng việc nhỏ mỗi ngày.
Một bữa cơm ấm.
Một giấc ngủ sâu.
Một lần tha thứ cho chính mình vì đã từng yêu sai.
Bạn không cần phải hoàn hảo để được yêu.
Bạn chỉ cần là chính mình - mỗi ngày.
Nếu bạn đang tập yêu lại chính mình, mình ở đây.
Có những lúc ta yêu ai đó đến quên cả bản thân, nhưng rồi khi họ rời đi, mới nhận ra người mình bỏ rơi lâu nhất...là chính mình...
Yêu lại chính mình, không phải là soi gương và thấy mình đẹp, mà là khi nhìn vào mắt mình trong gương: không.. cô đơn, mệt mỏi; không.. quầng thâm, tia máu.
Vẫn là đôi mắt ấy, rạng ngời và Sáng!
Là khi nỗi buồn đến, không còn hoảng loạn hay né tránh, mà nhẹ nhàng đặt tay lên ngực: "Không sao đâu, mình có mình đây mà."
"Tự mình thắp đuốc lên mà đi."
Vì ánh sáng từ người khác chỉ soi được một đoạn. Còn ánh sáng trong ta mới dẫn mình đi hết con đường.
Yêu lại mình là khi ta chọn: không nhắn tin cho người không hồi âm, không ở lại nơi làm mình nhỏ bé, không tìm kiếm tình yêu từ ai khác, mà gieo lại tình thương trong từng việc nhỏ mỗi ngày.
Một bữa cơm ấm.
Một giấc ngủ sâu.
Một lần tha thứ cho chính mình vì đã từng yêu sai.
Bạn không cần phải hoàn hảo để được yêu.
Bạn chỉ cần là chính mình - mỗi ngày.
Nếu bạn đang tập yêu lại chính mình, mình ở đây.