Tập sự
Truyện thuộc thể loại: xuyên không, hệ thống, sắc hiệp.
Lần đầu viết thể loại này, không biết có đúng thị hiếu không, mong là được anh em đồng dâm thích và ủng hộ tinh thần
CHƯƠNG 1
Văn Dự chán chường, vứt vỏ lon bia trong tay xuống sàn một cách vô vọng. Ba tháng…đã ba tháng rồi kể từ ngày hắn bị tình yêu của đời mình cắm một cái sừng to tổ bố lên đầu… À…không, không phải một cái, nên nói là một rổ sừng !
Hắn là một cô nhi, cả nhà chết sạch trong một tai nạn xe, hắn được gửi vào trại trẻ mồ côi từ năm 6 tuổi, hình ảnh cha mẹ và em gái bất động trong vũng máu khiến hắn không bao giờ yên giấc mỗi đêm, vết sẹo dài sau lưng là minh chứng còn sót lại từ vụ tai nạn thảm khốc ấy cho đến tận bây giờ.
Vậy nên trở thành bác sĩ là mục tiêu lớn nhất cuộc đời Văn Dự từ ngày ấy, vì hắn sợ, sợ cảm giác bất lực khi một người thân yêu trút dần hơi thở trong vòng tay mình mà không thể làm bất cứ điều gì để ngăn cản tử thần.
Thảm kịch ngày đó như một công tắc chết chóc, kích hoạt những khả năng tiềm ẩn của con người hắn. Đọc qua là nhớ, học một hiểu mười…dùng những từ ngữ đó để miêu tả khả năng của Văn Dự cũng không phải là nói quá, hắn gần như đạt đến mức độ ấy.
22 năm sau, Văn Dự chính thức là một bác sĩ đa khoa với thế mạnh y học cổ truyền, đông – tây y kết hợp. Sau đó lại thêm hai năm được trưng dụng làm quân y trong đơn vị đặc biệt của quốc gia, hắn chính thức hoàn thành mục tiêu lớn nhất cuộc đời mình năm 30 tuổi.
“Thành công trong sự nghiệp, bại trận trong tình trường” là miêu tả đúng nhất với Văn Dự lúc này. 30 năm không một mảnh tình vắt vai, kinh nghiệm trong tình yêu là một con số không tròn trĩnh, hoặc thậm chí có thể nói là âm điểm luôn ấy chứ!
Rồi hắn gặp Bảo Ngọc trong một lần đi club cùng bạn bè, nàng là một Gogo dancer chuyên nghiệp, gương mặt xinh xắn, những đường cong tuyệt mỹ, những vũ điệu nóng cháy, khiến Văn Dự si mê đến thẫn thờ…
Một bác sĩ đa khoa với 0 điểm kinh nghiệm tình trường + một Gogo dancer nóng bỏng !!! … àiiiii… nhìn cái công thức tào lao này thì khỏi phải nói thêm cũng biết kết quả hẳn là một cái gì đó tệ bạc lắm.
Ngày mà Văn Dự phát hiện ra Bảo Ngọc không chỉ có mình hắn, bông tuyết mong manh này như vụn vỡ ra từng phần. Vậy mà nàng lại có thể quen một lúc hai-ba-bốn-năm… àiii...thôi bỏ, nhiều quá đếm không nổi !
Sụp đổ…cả thế giới như sụp đổ trước mắt hắn, lần đầu thất tình, mà lại còn vấp ngã ở cái tình huống ác liệt như thế này thì là quá sức chịu đựng với một tay mơ tình trường như hắn rồi. Rượu bia, thuốc lá…những thứ mà con người ta tìm đến khi thất tình trên phim ảnh, hắn thử hết!
“Uống rượu hại gan, thuốc lá hại phổi, thức đêm hại thận này…kệ …bố mày thử hết… sợ cái đách !” – trong cơn say bí tỉ hắn lảm nhảm
Tuyệt vọng đến cái mức độ mà hắn còn nghĩ đến cái chết cơ, nhưng mà sợ …
Treo cổ à? Thôi, chả ai muốn hình ảnh cuối cùng mà người ta nhìn thấy mình lúc chết lại trợn mắt, lưỡi le dài, mặt tím ngắt, khó coi lắm…
Nhảy lầu? Thôiiii…lúc chạm đất vài giây trước khi chết hẳn phải đau lắm, với cả lỡ như cái mặt chạm đất be bét ra thì người ta biết làm ảnh thờ thế nào??
Uống thuốc chuột? … Mùi vị kinh lắm!
Nhảy sông? Trông còn khó coi hơn treo cổ ấy !
Trong lúc suy nghĩ miên man, hắn bước vào phòng vệ sinh, cục xà phòng chết tiệt chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào lại nằm chễnh chệ ngay trước bồn cầu.
“Hot! Hot ! Hot! Một bác sĩ đa khoa chết vì đập đầu vào bồn cầu trong khi đi tè !” – Hẳn là báo ngày mai sẽ viết về mình như thế ! Đây là những suy nghĩ nảy lên trong đầu Văn Dự trong lúc hắn đang ngã dúi dụi vào bồn cầu như trong một cảnh quay chậm thường thấy trên tivi.
Một cú ngã ngoạn mục, mông chổng lên, hai tay dang ra , đầu cắm xuống, tư thế ngã rất tiêu chuẩn. Đầu đập thẳng vào thành bồn cầu sứ trắng, loại nhập hàng xịn, có cả chức năng tự rửa đít. Một tiếng “cốc” vang lên. Rồi… tối sầm.
Không biết qua bao lâu, Văn Dự mở mắt.
Trước mắt hắn là một bầu trời xanh thẫm, những cánh chim lạ lượn quanh như vẽ thành hình thoi. Xung quanh là những dãy núi hình nấm linh chi, dưới chân là cỏ biết thì thầm.
Một giọng máy móc vang lên trong đầu hắn: [Chúc mừng người chơi đã đăng nhập thành công!]
“Cái quái gì đây ??? Đầu mình bị đập mạnh quá nên hỏng mẹ nó rồi hả ???”
Giọng nói lại tiếp tục vang lên “ Tít…tít…Bắt đầu ngắt ý thức người chơi để hoàn thành tải hệ thống !”
-Ê…ê…! Khoan đã, có gì từ từ nóiiii…..!
Trước mắt tối sầm đi, hắn lại một lần nữa ngất đi trong vô vọng.....
Lần đầu viết thể loại này, không biết có đúng thị hiếu không, mong là được anh em đồng dâm thích và ủng hộ tinh thần
----------------------------------------------------------------------------------------------------
CHƯƠNG 1
Văn Dự chán chường, vứt vỏ lon bia trong tay xuống sàn một cách vô vọng. Ba tháng…đã ba tháng rồi kể từ ngày hắn bị tình yêu của đời mình cắm một cái sừng to tổ bố lên đầu… À…không, không phải một cái, nên nói là một rổ sừng !
Hắn là một cô nhi, cả nhà chết sạch trong một tai nạn xe, hắn được gửi vào trại trẻ mồ côi từ năm 6 tuổi, hình ảnh cha mẹ và em gái bất động trong vũng máu khiến hắn không bao giờ yên giấc mỗi đêm, vết sẹo dài sau lưng là minh chứng còn sót lại từ vụ tai nạn thảm khốc ấy cho đến tận bây giờ.
Vậy nên trở thành bác sĩ là mục tiêu lớn nhất cuộc đời Văn Dự từ ngày ấy, vì hắn sợ, sợ cảm giác bất lực khi một người thân yêu trút dần hơi thở trong vòng tay mình mà không thể làm bất cứ điều gì để ngăn cản tử thần.
Thảm kịch ngày đó như một công tắc chết chóc, kích hoạt những khả năng tiềm ẩn của con người hắn. Đọc qua là nhớ, học một hiểu mười…dùng những từ ngữ đó để miêu tả khả năng của Văn Dự cũng không phải là nói quá, hắn gần như đạt đến mức độ ấy.
22 năm sau, Văn Dự chính thức là một bác sĩ đa khoa với thế mạnh y học cổ truyền, đông – tây y kết hợp. Sau đó lại thêm hai năm được trưng dụng làm quân y trong đơn vị đặc biệt của quốc gia, hắn chính thức hoàn thành mục tiêu lớn nhất cuộc đời mình năm 30 tuổi.
“Thành công trong sự nghiệp, bại trận trong tình trường” là miêu tả đúng nhất với Văn Dự lúc này. 30 năm không một mảnh tình vắt vai, kinh nghiệm trong tình yêu là một con số không tròn trĩnh, hoặc thậm chí có thể nói là âm điểm luôn ấy chứ!
Rồi hắn gặp Bảo Ngọc trong một lần đi club cùng bạn bè, nàng là một Gogo dancer chuyên nghiệp, gương mặt xinh xắn, những đường cong tuyệt mỹ, những vũ điệu nóng cháy, khiến Văn Dự si mê đến thẫn thờ…
Một bác sĩ đa khoa với 0 điểm kinh nghiệm tình trường + một Gogo dancer nóng bỏng !!! … àiiiii… nhìn cái công thức tào lao này thì khỏi phải nói thêm cũng biết kết quả hẳn là một cái gì đó tệ bạc lắm.
Ngày mà Văn Dự phát hiện ra Bảo Ngọc không chỉ có mình hắn, bông tuyết mong manh này như vụn vỡ ra từng phần. Vậy mà nàng lại có thể quen một lúc hai-ba-bốn-năm… àiii...thôi bỏ, nhiều quá đếm không nổi !
Sụp đổ…cả thế giới như sụp đổ trước mắt hắn, lần đầu thất tình, mà lại còn vấp ngã ở cái tình huống ác liệt như thế này thì là quá sức chịu đựng với một tay mơ tình trường như hắn rồi. Rượu bia, thuốc lá…những thứ mà con người ta tìm đến khi thất tình trên phim ảnh, hắn thử hết!
“Uống rượu hại gan, thuốc lá hại phổi, thức đêm hại thận này…kệ …bố mày thử hết… sợ cái đách !” – trong cơn say bí tỉ hắn lảm nhảm
Tuyệt vọng đến cái mức độ mà hắn còn nghĩ đến cái chết cơ, nhưng mà sợ …
Treo cổ à? Thôi, chả ai muốn hình ảnh cuối cùng mà người ta nhìn thấy mình lúc chết lại trợn mắt, lưỡi le dài, mặt tím ngắt, khó coi lắm…
Nhảy lầu? Thôiiii…lúc chạm đất vài giây trước khi chết hẳn phải đau lắm, với cả lỡ như cái mặt chạm đất be bét ra thì người ta biết làm ảnh thờ thế nào??
Uống thuốc chuột? … Mùi vị kinh lắm!
Nhảy sông? Trông còn khó coi hơn treo cổ ấy !
Trong lúc suy nghĩ miên man, hắn bước vào phòng vệ sinh, cục xà phòng chết tiệt chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào lại nằm chễnh chệ ngay trước bồn cầu.
“Hot! Hot ! Hot! Một bác sĩ đa khoa chết vì đập đầu vào bồn cầu trong khi đi tè !” – Hẳn là báo ngày mai sẽ viết về mình như thế ! Đây là những suy nghĩ nảy lên trong đầu Văn Dự trong lúc hắn đang ngã dúi dụi vào bồn cầu như trong một cảnh quay chậm thường thấy trên tivi.
Một cú ngã ngoạn mục, mông chổng lên, hai tay dang ra , đầu cắm xuống, tư thế ngã rất tiêu chuẩn. Đầu đập thẳng vào thành bồn cầu sứ trắng, loại nhập hàng xịn, có cả chức năng tự rửa đít. Một tiếng “cốc” vang lên. Rồi… tối sầm.
Không biết qua bao lâu, Văn Dự mở mắt.
Trước mắt hắn là một bầu trời xanh thẫm, những cánh chim lạ lượn quanh như vẽ thành hình thoi. Xung quanh là những dãy núi hình nấm linh chi, dưới chân là cỏ biết thì thầm.
Một giọng máy móc vang lên trong đầu hắn: [Chúc mừng người chơi đã đăng nhập thành công!]
[Chào mừng người chơi số 01] [Kích hoạt hệ thống -Truyền thuyết Tình Thánh-] Nhiệm vụ chung cuộc: Trở thành Nam Vương - Tình thánh truyền kỳ của Huyền Nữ thế giới. Phần thường khi thành công: Được hồi sinh trở về trái đất Hình phạt nếu thất bại: Vĩnh viễn ở lại đây |
“Cái quái gì đây ??? Đầu mình bị đập mạnh quá nên hỏng mẹ nó rồi hả ???”
Giọng nói lại tiếp tục vang lên “ Tít…tít…Bắt đầu ngắt ý thức người chơi để hoàn thành tải hệ thống !”
-Ê…ê…! Khoan đã, có gì từ từ nóiiii…..!
Trước mắt tối sầm đi, hắn lại một lần nữa ngất đi trong vô vọng.....