- Lượt xem: 471
- Trả lời: 6
Ủng hộ em nhé mọi người, đăng dần để mọi người thưởng thức.
Chương 01. Kha
Từ khi còn bé tí, Linh Chi đã quen với sự hiện diện của chú Kha trong cuộc sống của mình. Chú là "người bạn thân nhất" của bố, là người đàn ông thường xuyên đến nhà chơi, pha trò và kể những câu chuyện thú vị. Chú cao, vạm vỡ, và luôn toát ra một vẻ mạnh mẽ, đàn ông. Trong ký ức non nớt của Chi, chú Kha là một phần bất biến của những buổi tối cuối tuần rôm rả tiếng cười, của những câu chuyện cổ tích chú kể trước khi cô bé đi ngủ, hay đơn giản là mùi hương gỗ đàn hương đặc trưng luôn vương vấn trên người chú. Khi ấy, chú Kha chỉ là một biểu tượng của sự an toàn, vững chãi, một phiên bản lớn hơn, trưởng thành hơn của người cha mà cô bé yêu quý.
Thế nhưng, thời gian trôi đi, những ký ức ngây thơ ấy dần nhường chỗ cho những cảm xúc phức tạp, khó gọi tên. Từ năm mười sáu tuổi, Linh Chi đã bắt đầu nảy nở như một cô gái trưởng thành. Cơ thể cô đã trải qua những thay đổi rõ rệt, những đường cong thiếu nữ bắt đầu hiện rõ, ánh mắt đã biết e ấp, và tâm hồn thì tràn đầy những rung động đầu đời. Những thay đổi ấy, trớ trêu thay, lại hướng thẳng về một người đàn ông mà đáng lẽ cô chỉ nên nhìn bằng ánh mắt trong sáng của một đứa cháu. Chú Kha.
Mỗi lần chú Kha xuất hiện, dù là trong bữa cơm gia đình, buổi tiệc nhỏ hay chỉ là ghé qua trả đồ cho bố, Linh Chi đều cảm thấy một dòng điện lạ chạy dọc sống lưng. Nó không phải là cảm giác bối rối thông thường khi đứng trước người lớn. Đó là một thứ cảm giác mãnh liệt hơn, có cả sự tò mò, khao khát và một chút gì đó nổi loạn. Cô bắt đầu chú ý đến những chi tiết nhỏ nhặt nhất: cách chú vén tóc khi suy nghĩ, cách cơ bắp cuồn cuộn dưới lớp áo sơ mi khi chú đưa tay rót rượu, hay cái nhíu mày trầm tư khi chú nói về công việc. Hương gỗ đàn hương quen thuộc ngày nào giờ đây không còn đơn thuần là mùi hương của sự an toàn, mà trở thành một thứ mùi hương kích thích, lôi cuốn, quấn lấy từng giác quan của cô, khiến nhịp tim cô đập nhanh hơn một cách khó hiểu.
Những đụng chạm thầm kín tưởng chừng như vô hại bắt đầu xuất hiện, nhưng dần dà, chúng mang theo một tầng ý nghĩa khác. Một lần, trong lúc lấy đĩa hoa quả trên bàn, ngón tay chú Kha vô tình lướt qua mu bàn tay Chi, và dù chỉ là thoáng qua, cảm giác da thịt tiếp xúc lại mang đến một cảm xúc kỳ lạ, râm ran. Lần khác, khi cùng nhau dọn dẹp sau một bữa tiệc, chú Kha khẽ cúi người đỡ lấy một chiếc gối rơi xuống, lưng ông vô tình lướt qua ngực cô. Linh Chi nín thở, và trong khoảnh khắc ấy, cô nhận ra rằng đôi khi những đụng chạm ấy được sự đồng lõa của cả hai người ở một thời khắc kín đáo nào đó thoáng qua. Một ánh mắt giao nhau đầy ẩn ý, một nụ cười hàm ý chỉ hai người biết, hay một hơi thở khẽ khàng lướt qua vai. Những khoảnh khắc "đồng lõa" không lời ấy, tuy hiếm hoi nhưng lại đủ sức khơi dậy trong Linh Chi những ham muốn mãnh liệt, đầy bản năng, khiến cô quay cuồng trong một mê cung cảm xúc mà cô không biết phải làm sao để thoát ra. Cô muốn lại gần hơn, muốn cảm nhận hơi ấm từ bàn tay chai sạn của chú, muốn chạm vào những vết sẹo nhỏ trên cánh tay, muốn khám phá những bí mật ẩn chứa trong đôi mắt sâu thẳm ấy. Có lúc, cô ghét bỏ chính mình vì những ý nghĩ "trái đạo lý" ấy, nhưng rồi, chỉ cần chú Kha xuất hiện, mọi lý trí đều tan biến, chỉ còn lại khao khát được lại gần.
Về phía Kha, ở tuổi năm mươi lăm, ông đã trải qua đủ thăng trầm của cuộc đời. Sự nghiệp thành công, địa vị vững chắc, nhưng cuộc sống tình cảm lại lặng lẽ hơn nhiều. Sau những mối quan hệ chóng vánh hay đổ vỡ, ông dường như đã khép chặt cánh cửa trái tim, tự nhủ rằng tình yêu và những ham muốn cuồng nhiệt của tuổi trẻ đã là quá khứ. Ông nhìn Linh Chi lớn lên như một đứa cháu gái đáng yêu của người bạn thân. Cô bé ngày nào chỉ biết trốn sau lưng bố khi ông đến chơi, giờ đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp, rạng rỡ.
Ban đầu, Kha chỉ đơn thuần nhìn Chi bằng ánh mắt của một người lớn, đầy trìu mến và quan tâm. Ông vẫn thường xoa đầu cô bé, hỏi han chuyện học hành, thậm chí còn trêu chọc về những mối tình "gà bông" của cô. Đối với ông, Chi là biểu tượng của tuổi trẻ, của sự hồn nhiên, một thứ ánh sáng trong trẻo mà ông từng có và đã để lạc mất.
Thế nhưng, có những khoảnh khắc, một cái chạm tay vô tình khi đưa ly nước, một ánh mắt bối rối khi Chi bắt gặp ông nhìn cô, hay một cái liếc nhìn nhanh chóng vào đường cong cơ thể đầy sức sống của cô gái trẻ đã khiến Kha phải khựng lại. Sự bối rối của Chi, những rung động ẩn hiện trong ánh mắt cô bé không thể nào thoát khỏi đôi mắt từng trải của ông. Rồi có lần, trong một buổi tiệc gia đình, Chi vô tình trượt chân, và ông đã kịp thời đỡ lấy cô. Khoảnh khắc ấy, một tay ông ôm lấy vòng eo mảnh mai của Chi để giữ cô thăng bằng, tay còn lại, theo bản năng, ông vô tình ôm trọn lấy bộ ngực đầy đặn của cô bé. Dù chỉ là thoáng chốc, một cú chạm ngắn ngủi đến giật mình, nhưng ông có thể cảm nhận được chúng thật to, tròn, đầy đặn và săn chắc dưới lòng bàn tay mình. Một cảm giác quen thuộc, một khao khát đã ngủ yên từ rất lâu trong ông bỗng nhiên thức tỉnh. Nó không còn là sự bảo bọc của người lớn với trẻ nhỏ, mà là sự hấp dẫn bản năng giữa một người đàn ông và một người phụ nữ. Kha nhận ra, có những giây phút, ông cũng không hề lảng tránh những đụng chạm vô tình, mà đôi khi còn tìm kiếm chúng một cách vô thức. Một ánh mắt nán lại lâu hơn một chút, một cái chạm vai khi trao đồ vật, những khoảnh khắc riêng tư ngắn ngủi khi chỉ có hai người trong bếp hay hành lang. Ông ước gì mình đừng có những suy nghĩ hư hỏng ấy, nhưng không thể được.
Và rồi, một buổi chiều hè oi ả, định mệnh như muốn trêu ngươi, đã đẩy họ vào một khoảnh khắc ám ảnh khắc sâu vào tâm trí cả hai. Kha đang giúp bố Chi sửa lại bóng đèn ở hiên nhà. Chi, mặc một chiếc váy cotton mỏng nhẹ, bước ra định hỏi chuyện. Bất ngờ, chiếc tua vít trong tay Kha trượt tay rơi xuống. Ông vội cúi người nhặt lên, và trong khoảnh khắc đó, khi Linh Chi đang cúi xuống một chút để nhìn ông, tầm mắt ông đã nhìn trọn vẹn "vùng đất cấm" bí ẩn dưới lớp váy mỏng của cô. Chỉ là một thoáng hớ hênh, một khoảnh khắc không ai ngờ tới, nhưng lại đủ sức đóng băng mọi giác quan. Khuôn mặt Chi chợt đỏ bừng, cô đoán chừng sự vô ý của mình, nhưng thay vì vội vàng khép lại, một tia tinh nghịch xẹt qua ánh mắt, và cô gần như cố ý để đôi chân mình dang rộng hơn một chút, đủ để ông có thể chiêm ngưỡng trọn vẹn, không vướng bận. Sự non tơ, đầy sức sống, và cái vẻ đẹp hoàn hảo ấy như một cú sốc mạnh mẽ, đánh thức mọi bản năng nguyên thủy nhất trong ông. Cái "vật đàn ông" tưởng chừng như ngủ say bao năm tháng của ông cũng vùng dậy thật mạnh mẽ, đầy dứt khoát. Đó không còn là sự ngưỡng mộ đơn thuần, không phải là sự xao xuyến thoáng qua, mà là một sự ham muốn mãnh liệt, một khao khát chiếm hữu đầy tội lỗi dội thẳng vào tâm can.
Ông cố gắng phớt lờ, cố gắng xem đó chỉ là những rung động nhất thời của một người đàn ông lớn tuổi trước vẻ đẹp thanh xuân. Nhưng những cảm xúc ấy ngày càng mạnh mẽ hơn, như một con sóng ngầm, phá vỡ bức tường lý trí mà ông đã xây dựng bấy lâu. Ông nhận ra, mình cũng có một sự ham muốn đồng điệu với cô bé, một điều ông đã lãng quên, đã từ bỏ, và giờ đây nó lại sống dậy một cách mạnh mẽ, đầy ám ảnh. Kha biết, mối quan hệ này là cấm kỵ, là không thể chấp nhận được. Nhưng trái tim ông, cũng như Linh Chi, dường như đã đi sai đường, và ông không thể ngừng nghĩ về cô, về những ham muốn mà cô gái trẻ này đã khơi dậy trong ông một cách bất ngờ, mãnh liệt.
Chương 01. Kha
Từ khi còn bé tí, Linh Chi đã quen với sự hiện diện của chú Kha trong cuộc sống của mình. Chú là "người bạn thân nhất" của bố, là người đàn ông thường xuyên đến nhà chơi, pha trò và kể những câu chuyện thú vị. Chú cao, vạm vỡ, và luôn toát ra một vẻ mạnh mẽ, đàn ông. Trong ký ức non nớt của Chi, chú Kha là một phần bất biến của những buổi tối cuối tuần rôm rả tiếng cười, của những câu chuyện cổ tích chú kể trước khi cô bé đi ngủ, hay đơn giản là mùi hương gỗ đàn hương đặc trưng luôn vương vấn trên người chú. Khi ấy, chú Kha chỉ là một biểu tượng của sự an toàn, vững chãi, một phiên bản lớn hơn, trưởng thành hơn của người cha mà cô bé yêu quý.
Thế nhưng, thời gian trôi đi, những ký ức ngây thơ ấy dần nhường chỗ cho những cảm xúc phức tạp, khó gọi tên. Từ năm mười sáu tuổi, Linh Chi đã bắt đầu nảy nở như một cô gái trưởng thành. Cơ thể cô đã trải qua những thay đổi rõ rệt, những đường cong thiếu nữ bắt đầu hiện rõ, ánh mắt đã biết e ấp, và tâm hồn thì tràn đầy những rung động đầu đời. Những thay đổi ấy, trớ trêu thay, lại hướng thẳng về một người đàn ông mà đáng lẽ cô chỉ nên nhìn bằng ánh mắt trong sáng của một đứa cháu. Chú Kha.
Mỗi lần chú Kha xuất hiện, dù là trong bữa cơm gia đình, buổi tiệc nhỏ hay chỉ là ghé qua trả đồ cho bố, Linh Chi đều cảm thấy một dòng điện lạ chạy dọc sống lưng. Nó không phải là cảm giác bối rối thông thường khi đứng trước người lớn. Đó là một thứ cảm giác mãnh liệt hơn, có cả sự tò mò, khao khát và một chút gì đó nổi loạn. Cô bắt đầu chú ý đến những chi tiết nhỏ nhặt nhất: cách chú vén tóc khi suy nghĩ, cách cơ bắp cuồn cuộn dưới lớp áo sơ mi khi chú đưa tay rót rượu, hay cái nhíu mày trầm tư khi chú nói về công việc. Hương gỗ đàn hương quen thuộc ngày nào giờ đây không còn đơn thuần là mùi hương của sự an toàn, mà trở thành một thứ mùi hương kích thích, lôi cuốn, quấn lấy từng giác quan của cô, khiến nhịp tim cô đập nhanh hơn một cách khó hiểu.
Những đụng chạm thầm kín tưởng chừng như vô hại bắt đầu xuất hiện, nhưng dần dà, chúng mang theo một tầng ý nghĩa khác. Một lần, trong lúc lấy đĩa hoa quả trên bàn, ngón tay chú Kha vô tình lướt qua mu bàn tay Chi, và dù chỉ là thoáng qua, cảm giác da thịt tiếp xúc lại mang đến một cảm xúc kỳ lạ, râm ran. Lần khác, khi cùng nhau dọn dẹp sau một bữa tiệc, chú Kha khẽ cúi người đỡ lấy một chiếc gối rơi xuống, lưng ông vô tình lướt qua ngực cô. Linh Chi nín thở, và trong khoảnh khắc ấy, cô nhận ra rằng đôi khi những đụng chạm ấy được sự đồng lõa của cả hai người ở một thời khắc kín đáo nào đó thoáng qua. Một ánh mắt giao nhau đầy ẩn ý, một nụ cười hàm ý chỉ hai người biết, hay một hơi thở khẽ khàng lướt qua vai. Những khoảnh khắc "đồng lõa" không lời ấy, tuy hiếm hoi nhưng lại đủ sức khơi dậy trong Linh Chi những ham muốn mãnh liệt, đầy bản năng, khiến cô quay cuồng trong một mê cung cảm xúc mà cô không biết phải làm sao để thoát ra. Cô muốn lại gần hơn, muốn cảm nhận hơi ấm từ bàn tay chai sạn của chú, muốn chạm vào những vết sẹo nhỏ trên cánh tay, muốn khám phá những bí mật ẩn chứa trong đôi mắt sâu thẳm ấy. Có lúc, cô ghét bỏ chính mình vì những ý nghĩ "trái đạo lý" ấy, nhưng rồi, chỉ cần chú Kha xuất hiện, mọi lý trí đều tan biến, chỉ còn lại khao khát được lại gần.
Về phía Kha, ở tuổi năm mươi lăm, ông đã trải qua đủ thăng trầm của cuộc đời. Sự nghiệp thành công, địa vị vững chắc, nhưng cuộc sống tình cảm lại lặng lẽ hơn nhiều. Sau những mối quan hệ chóng vánh hay đổ vỡ, ông dường như đã khép chặt cánh cửa trái tim, tự nhủ rằng tình yêu và những ham muốn cuồng nhiệt của tuổi trẻ đã là quá khứ. Ông nhìn Linh Chi lớn lên như một đứa cháu gái đáng yêu của người bạn thân. Cô bé ngày nào chỉ biết trốn sau lưng bố khi ông đến chơi, giờ đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp, rạng rỡ.
Ban đầu, Kha chỉ đơn thuần nhìn Chi bằng ánh mắt của một người lớn, đầy trìu mến và quan tâm. Ông vẫn thường xoa đầu cô bé, hỏi han chuyện học hành, thậm chí còn trêu chọc về những mối tình "gà bông" của cô. Đối với ông, Chi là biểu tượng của tuổi trẻ, của sự hồn nhiên, một thứ ánh sáng trong trẻo mà ông từng có và đã để lạc mất.
Thế nhưng, có những khoảnh khắc, một cái chạm tay vô tình khi đưa ly nước, một ánh mắt bối rối khi Chi bắt gặp ông nhìn cô, hay một cái liếc nhìn nhanh chóng vào đường cong cơ thể đầy sức sống của cô gái trẻ đã khiến Kha phải khựng lại. Sự bối rối của Chi, những rung động ẩn hiện trong ánh mắt cô bé không thể nào thoát khỏi đôi mắt từng trải của ông. Rồi có lần, trong một buổi tiệc gia đình, Chi vô tình trượt chân, và ông đã kịp thời đỡ lấy cô. Khoảnh khắc ấy, một tay ông ôm lấy vòng eo mảnh mai của Chi để giữ cô thăng bằng, tay còn lại, theo bản năng, ông vô tình ôm trọn lấy bộ ngực đầy đặn của cô bé. Dù chỉ là thoáng chốc, một cú chạm ngắn ngủi đến giật mình, nhưng ông có thể cảm nhận được chúng thật to, tròn, đầy đặn và săn chắc dưới lòng bàn tay mình. Một cảm giác quen thuộc, một khao khát đã ngủ yên từ rất lâu trong ông bỗng nhiên thức tỉnh. Nó không còn là sự bảo bọc của người lớn với trẻ nhỏ, mà là sự hấp dẫn bản năng giữa một người đàn ông và một người phụ nữ. Kha nhận ra, có những giây phút, ông cũng không hề lảng tránh những đụng chạm vô tình, mà đôi khi còn tìm kiếm chúng một cách vô thức. Một ánh mắt nán lại lâu hơn một chút, một cái chạm vai khi trao đồ vật, những khoảnh khắc riêng tư ngắn ngủi khi chỉ có hai người trong bếp hay hành lang. Ông ước gì mình đừng có những suy nghĩ hư hỏng ấy, nhưng không thể được.
Và rồi, một buổi chiều hè oi ả, định mệnh như muốn trêu ngươi, đã đẩy họ vào một khoảnh khắc ám ảnh khắc sâu vào tâm trí cả hai. Kha đang giúp bố Chi sửa lại bóng đèn ở hiên nhà. Chi, mặc một chiếc váy cotton mỏng nhẹ, bước ra định hỏi chuyện. Bất ngờ, chiếc tua vít trong tay Kha trượt tay rơi xuống. Ông vội cúi người nhặt lên, và trong khoảnh khắc đó, khi Linh Chi đang cúi xuống một chút để nhìn ông, tầm mắt ông đã nhìn trọn vẹn "vùng đất cấm" bí ẩn dưới lớp váy mỏng của cô. Chỉ là một thoáng hớ hênh, một khoảnh khắc không ai ngờ tới, nhưng lại đủ sức đóng băng mọi giác quan. Khuôn mặt Chi chợt đỏ bừng, cô đoán chừng sự vô ý của mình, nhưng thay vì vội vàng khép lại, một tia tinh nghịch xẹt qua ánh mắt, và cô gần như cố ý để đôi chân mình dang rộng hơn một chút, đủ để ông có thể chiêm ngưỡng trọn vẹn, không vướng bận. Sự non tơ, đầy sức sống, và cái vẻ đẹp hoàn hảo ấy như một cú sốc mạnh mẽ, đánh thức mọi bản năng nguyên thủy nhất trong ông. Cái "vật đàn ông" tưởng chừng như ngủ say bao năm tháng của ông cũng vùng dậy thật mạnh mẽ, đầy dứt khoát. Đó không còn là sự ngưỡng mộ đơn thuần, không phải là sự xao xuyến thoáng qua, mà là một sự ham muốn mãnh liệt, một khao khát chiếm hữu đầy tội lỗi dội thẳng vào tâm can.
Ông cố gắng phớt lờ, cố gắng xem đó chỉ là những rung động nhất thời của một người đàn ông lớn tuổi trước vẻ đẹp thanh xuân. Nhưng những cảm xúc ấy ngày càng mạnh mẽ hơn, như một con sóng ngầm, phá vỡ bức tường lý trí mà ông đã xây dựng bấy lâu. Ông nhận ra, mình cũng có một sự ham muốn đồng điệu với cô bé, một điều ông đã lãng quên, đã từ bỏ, và giờ đây nó lại sống dậy một cách mạnh mẽ, đầy ám ảnh. Kha biết, mối quan hệ này là cấm kỵ, là không thể chấp nhận được. Nhưng trái tim ông, cũng như Linh Chi, dường như đã đi sai đường, và ông không thể ngừng nghĩ về cô, về những ham muốn mà cô gái trẻ này đã khơi dậy trong ông một cách bất ngờ, mãnh liệt.