fb68
68 game bài
789f
thi nam vương 2025

Truyện Sáng Tác [truyện sáng tác] Bạn của bố

Ủng hộ em nhé mọi người, đăng dần để mọi người thưởng thức.

Chương 01. Kha

Từ khi còn bé tí, Linh Chi đã quen với sự hiện diện của chú Kha trong cuộc sống của mình. Chú là "người bạn thân nhất" của bố, là người đàn ông thường xuyên đến nhà chơi, pha trò và kể những câu chuyện thú vị. Chú cao, vạm vỡ, và luôn toát ra một vẻ mạnh mẽ, đàn ông. Trong ký ức non nớt của Chi, chú Kha là một phần bất biến của những buổi tối cuối tuần rôm rả tiếng cười, của những câu chuyện cổ tích chú kể trước khi cô bé đi ngủ, hay đơn giản là mùi hương gỗ đàn hương đặc trưng luôn vương vấn trên người chú. Khi ấy, chú Kha chỉ là một biểu tượng của sự an toàn, vững chãi, một phiên bản lớn hơn, trưởng thành hơn của người cha mà cô bé yêu quý.

Thế nhưng, thời gian trôi đi, những ký ức ngây thơ ấy dần nhường chỗ cho những cảm xúc phức tạp, khó gọi tên. Từ năm mười sáu tuổi, Linh Chi đã bắt đầu nảy nở như một cô gái trưởng thành. Cơ thể cô đã trải qua những thay đổi rõ rệt, những đường cong thiếu nữ bắt đầu hiện rõ, ánh mắt đã biết e ấp, và tâm hồn thì tràn đầy những rung động đầu đời. Những thay đổi ấy, trớ trêu thay, lại hướng thẳng về một người đàn ông mà đáng lẽ cô chỉ nên nhìn bằng ánh mắt trong sáng của một đứa cháu. Chú Kha.

Mỗi lần chú Kha xuất hiện, dù là trong bữa cơm gia đình, buổi tiệc nhỏ hay chỉ là ghé qua trả đồ cho bố, Linh Chi đều cảm thấy một dòng điện lạ chạy dọc sống lưng. Nó không phải là cảm giác bối rối thông thường khi đứng trước người lớn. Đó là một thứ cảm giác mãnh liệt hơn, có cả sự tò mò, khao khát và một chút gì đó nổi loạn. Cô bắt đầu chú ý đến những chi tiết nhỏ nhặt nhất: cách chú vén tóc khi suy nghĩ, cách cơ bắp cuồn cuộn dưới lớp áo sơ mi khi chú đưa tay rót rượu, hay cái nhíu mày trầm tư khi chú nói về công việc. Hương gỗ đàn hương quen thuộc ngày nào giờ đây không còn đơn thuần là mùi hương của sự an toàn, mà trở thành một thứ mùi hương kích thích, lôi cuốn, quấn lấy từng giác quan của cô, khiến nhịp tim cô đập nhanh hơn một cách khó hiểu.

Những đụng chạm thầm kín tưởng chừng như vô hại bắt đầu xuất hiện, nhưng dần dà, chúng mang theo một tầng ý nghĩa khác. Một lần, trong lúc lấy đĩa hoa quả trên bàn, ngón tay chú Kha vô tình lướt qua mu bàn tay Chi, và dù chỉ là thoáng qua, cảm giác da thịt tiếp xúc lại mang đến một cảm xúc kỳ lạ, râm ran. Lần khác, khi cùng nhau dọn dẹp sau một bữa tiệc, chú Kha khẽ cúi người đỡ lấy một chiếc gối rơi xuống, lưng ông vô tình lướt qua ngực cô. Linh Chi nín thở, và trong khoảnh khắc ấy, cô nhận ra rằng đôi khi những đụng chạm ấy được sự đồng lõa của cả hai người ở một thời khắc kín đáo nào đó thoáng qua. Một ánh mắt giao nhau đầy ẩn ý, một nụ cười hàm ý chỉ hai người biết, hay một hơi thở khẽ khàng lướt qua vai. Những khoảnh khắc "đồng lõa" không lời ấy, tuy hiếm hoi nhưng lại đủ sức khơi dậy trong Linh Chi những ham muốn mãnh liệt, đầy bản năng, khiến cô quay cuồng trong một mê cung cảm xúc mà cô không biết phải làm sao để thoát ra. Cô muốn lại gần hơn, muốn cảm nhận hơi ấm từ bàn tay chai sạn của chú, muốn chạm vào những vết sẹo nhỏ trên cánh tay, muốn khám phá những bí mật ẩn chứa trong đôi mắt sâu thẳm ấy. Có lúc, cô ghét bỏ chính mình vì những ý nghĩ "trái đạo lý" ấy, nhưng rồi, chỉ cần chú Kha xuất hiện, mọi lý trí đều tan biến, chỉ còn lại khao khát được lại gần.

Về phía Kha, ở tuổi năm mươi lăm, ông đã trải qua đủ thăng trầm của cuộc đời. Sự nghiệp thành công, địa vị vững chắc, nhưng cuộc sống tình cảm lại lặng lẽ hơn nhiều. Sau những mối quan hệ chóng vánh hay đổ vỡ, ông dường như đã khép chặt cánh cửa trái tim, tự nhủ rằng tình yêu và những ham muốn cuồng nhiệt của tuổi trẻ đã là quá khứ. Ông nhìn Linh Chi lớn lên như một đứa cháu gái đáng yêu của người bạn thân. Cô bé ngày nào chỉ biết trốn sau lưng bố khi ông đến chơi, giờ đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp, rạng rỡ.

Ban đầu, Kha chỉ đơn thuần nhìn Chi bằng ánh mắt của một người lớn, đầy trìu mến và quan tâm. Ông vẫn thường xoa đầu cô bé, hỏi han chuyện học hành, thậm chí còn trêu chọc về những mối tình "gà bông" của cô. Đối với ông, Chi là biểu tượng của tuổi trẻ, của sự hồn nhiên, một thứ ánh sáng trong trẻo mà ông từng có và đã để lạc mất.

Thế nhưng, có những khoảnh khắc, một cái chạm tay vô tình khi đưa ly nước, một ánh mắt bối rối khi Chi bắt gặp ông nhìn cô, hay một cái liếc nhìn nhanh chóng vào đường cong cơ thể đầy sức sống của cô gái trẻ đã khiến Kha phải khựng lại. Sự bối rối của Chi, những rung động ẩn hiện trong ánh mắt cô bé không thể nào thoát khỏi đôi mắt từng trải của ông. Rồi có lần, trong một buổi tiệc gia đình, Chi vô tình trượt chân, và ông đã kịp thời đỡ lấy cô. Khoảnh khắc ấy, một tay ông ôm lấy vòng eo mảnh mai của Chi để giữ cô thăng bằng, tay còn lại, theo bản năng, ông vô tình ôm trọn lấy bộ ngực đầy đặn của cô bé. Dù chỉ là thoáng chốc, một cú chạm ngắn ngủi đến giật mình, nhưng ông có thể cảm nhận được chúng thật to, tròn, đầy đặn và săn chắc dưới lòng bàn tay mình. Một cảm giác quen thuộc, một khao khát đã ngủ yên từ rất lâu trong ông bỗng nhiên thức tỉnh. Nó không còn là sự bảo bọc của người lớn với trẻ nhỏ, mà là sự hấp dẫn bản năng giữa một người đàn ông và một người phụ nữ. Kha nhận ra, có những giây phút, ông cũng không hề lảng tránh những đụng chạm vô tình, mà đôi khi còn tìm kiếm chúng một cách vô thức. Một ánh mắt nán lại lâu hơn một chút, một cái chạm vai khi trao đồ vật, những khoảnh khắc riêng tư ngắn ngủi khi chỉ có hai người trong bếp hay hành lang. Ông ước gì mình đừng có những suy nghĩ hư hỏng ấy, nhưng không thể được.

Và rồi, một buổi chiều hè oi ả, định mệnh như muốn trêu ngươi, đã đẩy họ vào một khoảnh khắc ám ảnh khắc sâu vào tâm trí cả hai. Kha đang giúp bố Chi sửa lại bóng đèn ở hiên nhà. Chi, mặc một chiếc váy cotton mỏng nhẹ, bước ra định hỏi chuyện. Bất ngờ, chiếc tua vít trong tay Kha trượt tay rơi xuống. Ông vội cúi người nhặt lên, và trong khoảnh khắc đó, khi Linh Chi đang cúi xuống một chút để nhìn ông, tầm mắt ông đã nhìn trọn vẹn "vùng đất cấm" bí ẩn dưới lớp váy mỏng của cô. Chỉ là một thoáng hớ hênh, một khoảnh khắc không ai ngờ tới, nhưng lại đủ sức đóng băng mọi giác quan. Khuôn mặt Chi chợt đỏ bừng, cô đoán chừng sự vô ý của mình, nhưng thay vì vội vàng khép lại, một tia tinh nghịch xẹt qua ánh mắt, và cô gần như cố ý để đôi chân mình dang rộng hơn một chút, đủ để ông có thể chiêm ngưỡng trọn vẹn, không vướng bận. Sự non tơ, đầy sức sống, và cái vẻ đẹp hoàn hảo ấy như một cú sốc mạnh mẽ, đánh thức mọi bản năng nguyên thủy nhất trong ông. Cái "vật đàn ông" tưởng chừng như ngủ say bao năm tháng của ông cũng vùng dậy thật mạnh mẽ, đầy dứt khoát. Đó không còn là sự ngưỡng mộ đơn thuần, không phải là sự xao xuyến thoáng qua, mà là một sự ham muốn mãnh liệt, một khao khát chiếm hữu đầy tội lỗi dội thẳng vào tâm can.

Ông cố gắng phớt lờ, cố gắng xem đó chỉ là những rung động nhất thời của một người đàn ông lớn tuổi trước vẻ đẹp thanh xuân. Nhưng những cảm xúc ấy ngày càng mạnh mẽ hơn, như một con sóng ngầm, phá vỡ bức tường lý trí mà ông đã xây dựng bấy lâu. Ông nhận ra, mình cũng có một sự ham muốn đồng điệu với cô bé, một điều ông đã lãng quên, đã từ bỏ, và giờ đây nó lại sống dậy một cách mạnh mẽ, đầy ám ảnh. Kha biết, mối quan hệ này là cấm kỵ, là không thể chấp nhận được. Nhưng trái tim ông, cũng như Linh Chi, dường như đã đi sai đường, và ông không thể ngừng nghĩ về cô, về những ham muốn mà cô gái trẻ này đã khơi dậy trong ông một cách bất ngờ, mãnh liệt.
 
Chương 2. Dưới làn nước sâu

Kể từ khoảnh khắc chiếc tua vít rơi và cái nhìn "vô tình mà cố ý" dưới lớp váy mỏng, Linh Chi biết mình không thể chối bỏ những gì đang cuộn trào bên trong. Đó không chỉ là sự tò mò của tuổi mới lớn, mà là một khao khát mãnh liệt, một ngọn lửa bùng cháy âm ỉ mỗi khi hình ảnh chú Kha lướt qua tâm trí cô. Vóc dáng vạm vỡ, đôi mắt sâu thẳm, và cả cái mùi hương gỗ đàn hương đặc trưng ấy… tất cả như một lời mời gọi không lời, thúc đẩy cô phải tìm kiếm sự gần gũi hơn nữa.

Ý tưởng học bơi đến một cách tự nhiên. Linh Chi vẫn luôn ngại nước, dù đã mười chín tuổi nhưng chưa bao giờ thực sự biết bơi. Vậy mà giờ đây, bất chợt, cô lại thấy mình khao khát được lướt mình dưới làn nước, khao khát được ai đó chỉ dẫn, dìu dắt. Và người duy nhất cô nghĩ đến, một cách đầy ám ảnh, là chú Kha. Chú vốn là dân thể thao, luôn giữ vóc dáng săn chắc, và cô biết chú có một hồ bơi riêng ở căn biệt thự ven sông, nơi chú thường lui tới vào những buổi chiều muộn.

Cô ngập ngừng đề nghị với bố mẹ, rằng cô muốn học bơi để rèn luyện sức khỏe. Bố mẹ cô, không một chút nghi ngờ, đã ngay lập tức hào hứng. "Con bé chịu vận động là tốt rồi! Hay để bố nhờ Kha dạy cho con nhé? Thằng đó bơi giỏi lắm, lại có hồ riêng tiện thể." Tim Linh Chi đập thình thịch. Cô cố gắng giữ vẻ mặt bình thản nhất có thể, nhưng trong lòng là cả một cơn lốc xoáy của sự phấn khích và lo lắng. Đây chính là cơ hội cô tìm kiếm, một cái cớ hoàn hảo để được ở gần chú Kha, để những va chạm "vô tình" kia trở nên hợp lý hơn, và để cô có thể khám phá những giới hạn của chính mình, và cả của chú.



Buổi tập bơi đầu tiên được ấn định vào một chiều thứ Bảy. Khi chiếc taxi dừng trước cổng biệt thự của Kha, Linh Chi cảm thấy lồng ngực mình như muốn nổ tung. Khu vườn rộng lớn, tĩnh lặng, và hồ bơi xanh biếc lấp lánh dưới nắng chiều như một ốc đảo riêng tư, tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Đây sẽ là sân chơi của riêng hai người, nơi những ranh giới sẽ trở nên mờ nhạt.



Kha đã đợi sẵn ở hồ bơi. Ông chỉ bận một chiếc quần tam giác màu đen, vừa đủ để che đi con quái vật đang chực chờ sổ lồng trước một vưu vật thế gian như Chi. Toàn bộ phần thân trên của ông để trần, để lộ vóc dáng cao lớn, vạm vỡ hơn cả khi mặc quần áo thường ngày. Những múi cơ bụng rắn chắc, cơ ngực nở nang, và cả những đường gân xanh nổi lên trên cánh tay rắn rỏi – tất cả như một tác phẩm điêu khắc sống động, đầy sức mạnh và sự nam tính nguyên thủy. Mùi hương gỗ đàn hương thoang thoảng quyện cùng mùi nước hồ bơi và hơi nóng của da thịt phơi mình dưới nắng, tạo nên một thứ hỗn hợp mê hoặc, kích thích từng tế bào trong cô. Linh Chi đứng sững lại, cảm thấy một cơn nóng rực chạy khắp cơ thể, và khóe mắt cô không thể ngừng liếc nhìn xuống phía dưới, nơi chiếc quần bơi ôm sát kia đã căng phồng lên một cách rõ ràng.



"Chào Chi! Sẵn sàng học bơi chưa?" Giọng Kha trầm ấm, vang lên kéo cô ra khỏi dòng suy nghĩ.



Linh Chi cố gắng gật đầu, má cô nóng bừng. "Dạ... cháu sẵn sàng ạ."



Ông mỉm cười, nụ cười ẩn chứa sự từng trải và một chút gì đó khó nắm bắt. "Tốt. Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi."



Linh Chi bước vào phòng thay đồ, cô đã chuẩn bị sẵn một bộ bikini hai mảnh màu xanh đậm, nhưng lại là loại vải cực mỏng và cắt xẻ táo bạo, được chọn lựa kỹ càng để tôn lên tối đa vẻ quyến rũ của cơ thể mình. Khi cô bước ra, từng đường nét căng tràn sức sống của thiếu nữ mười chín tuổi như được phơi bày hoàn toàn. Chiếc áo bơi mỏng tang ôm sát lấy bộ ngực đầy đặn, những đường cong nõn nà của vòng eo và hông lộ rõ dưới lớp vải gần như vô dụng, không còn tác dụng che chắn mà chỉ càng làm nổi bật vẻ đẹp mời gọi. Kha nín thở, đôi mắt ông như muốn nuốt chửng lấy hình ảnh trước mắt, một sự thưởng thức lộ liễu nhưng không thể kiềm chế. Dương vật ông lập tức căng lên, nó hiện rõ dưới bụng ông như một cánh tay lực lưỡng rắn chắc. Ông cũng cảm nhận được sự hưng phấn của nó, vội hơi khom người xuống để che dấu sự ham muốn của mình, nhưng điều đó không qua nổi mắt Chi. Cô bé mỉm cười đắc chí khi biết ông cũng có những cảm xúc đàn ông đến vậy, một chiến thắng nhỏ khi biết cơ thể mình đang có sức ảnh hưởng mạnh mẽ đến người đàn ông này.



Bước xuống hồ bơi, làn nước mát lạnh như ôm lấy cơ thể, làm dịu đi phần nào cơn nóng bừng trong cô. Kha đứng đối diện, đôi mắt ông dán chặt vào từng động tác của cô. "Đầu tiên, thả lỏng người. Cảm nhận nước nâng đỡ con. Đừng sợ."



Ông di chuyển đến gần cô, đứng ngay trước mặt, khoảng cách giữa hai người dường như tan biến. Bàn tay ông chạm vào eo cô, rồi từ từ di chuyển xuống hông, giữ cô thăng bằng. Linh Chi cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay ông xuyên qua lớp vải mỏng của bộ đồ bơi, truyền thẳng vào da thịt cô. Đây không còn là sự vô tình, mà là một sự chạm có chủ đích, được cả hai ngầm chấp nhận. Ngay cả hơi thở của ông cũng phả vào mặt cô, mang theo mùi bạc hà thoang thoảng và mùi da thịt đàn ông mạnh mẽ.



"Thẳng người ra," ông nói, giọng trầm ấm. "Duỗi thẳng chân ra. Tốt lắm."



Khi ông hướng dẫn cô cách đạp chân, bàn tay ông di chuyển xuống đùi cô, rồi lướt nhẹ dọc theo bắp chân để điều chỉnh tư thế. Mỗi cái chạm đều mang theo một ý nghĩa khác, một sự khơi gợi tinh tế nhưng đầy sức nặng. Linh Chi có thể cảm nhận được cơ bắp rắn chắc của ông dưới tay mình, và cô không thể ngừng tưởng tượng về những gì ẩn giấu dưới làn nước. Cô cố tình di chuyển chậm hơn một chút, cố tình để cơ thể mình tựa vào ông lâu hơn một chút, tận hưởng từng khoảnh khắc gần gũi.



Rồi ông bảo cô tập úp mặt xuống nước. "Thở ra khi úp mặt. Đừng nín thở." Ông giữ lấy vai cô, đôi tay ông vững chãi. Khi cô úp mặt xuống, cô có thể cảm nhận ngực ông chạm nhẹ vào lưng mình, một cảm giác ấm áp và mạnh mẽ. Khi cô ngẩng lên hò hẻn, ông đang nhìn cô, đôi mắt ông sâu thẳm, ẩn chứa một sự khao khát không lời.



Khoảnh khắc đó, Linh Chi biết mình đang chơi một trò chơi nguy hiểm, nhưng cô không thể dừng lại. Cô muốn nhiều hơn, muốn được chạm vào ông nhiều hơn, muốn cảm nhận được sự ham muốn của ông cũng mãnh liệt như của cô. Nước hồ bơi như trở thành chất xúc tác, làm tan chảy mọi rào cản vô hình giữa hai người, và những va chạm dưới làn nước ấy, mỗi lúc một táo bạo hơn, đã trở thành những lời thì thầm của ham muốn, không cần nói ra thành lời, chỉ cần cảm nhận bằng da thịt và trái tim đang loạn nhịp của cả hai.



Sự liều lĩnh trong Linh Chi trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Cô muốn biết, liệu ông có thật sự không ham muốn mình không, hay chỉ đang cố gắng kìm nén? Với mỗi sải bơi, cô cố tình điều chỉnh tay mình vươn dài hơn một chút, hướng thẳng về phía dưới bụng ông. Lần này không phải vô tình, mà là một cú chạm có chủ đích, một sự thăm dò đầy táo bạo. Khi bàn tay cô sượt qua chiếc quần bơi mỏng và cảm nhận được sự cương cứng nóng bỏng dưới lòng bàn tay, ông khẽ rùng mình, một biểu hiện nhỏ nhưng không thể thoát khỏi ánh mắt cô. Chính cái rùng mình ấy, cái tín hiệu không lời từ cơ thể ông, đã khiến Linh Chi cảm thấy một sự tự tin cuồng nhiệt vào quyết định của mình. Cô biết, mình không đơn độc trong cuộc chơi này. Và cô, bằng tất cả sự non nớt nhưng đầy dũng cảm của tuổi trẻ, muốn đẩy mọi thứ đi xa hơn nữa.
 
Không phải gu mình nhưng ủng hộ bác
 
anime sex
cliphot
Back
Top