fb68
soc88
max88
net88
Net88

Truyện Dự Thi Bí mật của Chồng

Chương 1:

Tiếng khóa cửa lách cách khô khốc vang lên, cắt ngang sự yên tĩnh cố hữu của căn hộ tầng bảy. Tú đẩy cửa bước vào, cái mệt mỏi của một ngày làm việc dường như tan biến phần nào khi mùi thức ăn quen thuộc, ấm nóng từ bếp len vào khứu giác. Căn nhà luôn ngăn nắp, sạch sẽ dưới bàn tay của Huyền. Anh thấy vợ đang ngồi ở bàn ăn lớn giữa phòng khách, nơi thường dùng làm chỗ dạy thêm, mái tóc đen dài được búi gọn gàng sau gáy, cặp kính tri thức gọng mảnh nằm ngay ngắn trên sống mũi cao. Ánh đèn vàng ấm áp hắt lên gương mặt thanh tú, tập trung của cô khi đang cặm cụi chấm bài.

Tú mỉm cười, lặng lẽ đi tới sau lưng vợ, vòng tay ôm ngang eo cô. Anh hít hà mùi dầu gội thoang thoảng hương hoa nhài trên tóc Huyền, một mùi hương đã trở thành một phần của sự an ổn trong anh.

"Em vất vả rồi," anh nói khẽ, giọng trầm ấm.

Huyền hơi giật mình, rồi quay lại, nở nụ cười dịu dàng quen thuộc. Nụ cười có khả năng xua đi mọi ưu phiền trong lòng Tú. Cô ngả đầu vào vai anh một chút.

"Anh về rồi à? Em sắp xong rồi, đợi em một lát nhé."

"Ừ, không vội." Anh hôn nhẹ lên má cô, một cử chỉ trìu mến đã thành thói quen sau ngần ấy năm họ bên nhau, từ thời còn là cô cậu sinh viên vụng dại đến khi thành vợ thành chồng.

Bữa tối diễn ra trong không khí bình lặng, ấm cúng. Họ trò chuyện về những chuyện vụn vặt trong ngày: dự án mới của Tú, mấy cô cậu học trò ở lớp của Huyền, kế hoạch đi xem phim cuối tuần. Mọi thứ đều đặn, êm đềm như dòng nước chảy. Sau bữa ăn, khi cùng nhau xem một chương trình thời sự trên TV, Tú lơ đãng nhìn vợ đang dựa đầu vào vai mình.

"Chắc phải vài năm nữa mình mới tính chuyện con cái nhỉ?" Anh vuốt nhẹ mái tóc cô, giọng trầm ngâm. "Cứ tận hưởng thế giới hai người thêm chút đã."

Huyền khẽ gật đầu, cười nhẹ. "Vâng, em cũng nghĩ vậy. Công việc của cả hai đều đang bận."

Đó là sự đồng thuận âm thầm của họ. Việc sử dụng bao cao su mỗi lần gần gũi không chỉ là biện pháp tránh thai, mà còn là lựa chọn có ý thức để giữ sự chủ động, để tận hưởng trọn vẹn cuộc sống son rỗi trước khi bước vào một chương mới nhiều trách nhiệm hơn. Tình dục của họ, dù có thể không còn cháy bỏng, cuồng nhiệt như những ngày đầu, vẫn là sợi dây kết nối thân mật, đều đặn và quan trọng nhất là – an toàn. Tú hoàn toàn hài lòng với điều đó, với sự ổn định và tin cậy mà cuộc hôn nhân này mang lại.

Đúng lúc đó, tiếng chuông cửa vang lên. Huyền nhìn đồng hồ, nói khẽ: "Chắc là Khang đến rồi."

Cô ra mở cửa. Đúng là Khang, cậu học sinh lớp 11 cao ráo, sáng sủa mà Huyền đang nhận dạy kèm Toán tại nhà hai buổi một tuần. Tú cũng từ sofa đứng dậy, chào hỏi cậu trai trẻ một cách thân tình.

"Chào em, lại đến học bài à? Chăm chỉ thế!" Anh vỗ nhẹ vai Khang. "Ráng mà học cho tốt nhé cu, cô Huyền nghiêm khắc lắm đấy, không đùa được đâu." Anh cười hề hề, giọng điệu hoàn toàn như một người anh lớn nói với đứa em.

"Vâng ạ, em chào anh chị. Em biết rồi ạ, em sẽ cố gắng." Khang lễ phép đáp, nhưng ánh mắt cậu ta khi lướt qua Huyền có gì đó hơi khác, một sự ngưỡng mộ không che giấu.

"Thôi hai cô trò học đi nhé, anh vào phòng làm việc xem nốt mấy cái email." Tú nói rồi đi thẳng về phía phòng làm việc cuối hành lang, hoàn toàn không một chút nghi ngờ hay bận tâm gì khác. Với anh, Huyền là cô giáo, Khang là học trò, mối quan hệ đó trong sáng và rõ ràng như pha lê.

Trong phòng khách, Huyền bắt đầu buổi dạy. Cô tập trung vào các công thức, các bài toán phức tạp. Khang tỏ ra chăm chú, nhưng thỉnh thoảng, khi Huyền giảng bài say sưa, ánh mắt cậu sinh viên lại dừng trên gương mặt, đôi môi hay cần cổ trắng ngần của cô lâu hơn mức cần thiết. Một lần, khi Huyền cúi xuống chỉ vào một lỗi sai trong vở của Khang, bàn tay cậu ta đang đặt gần đó khẽ chạm vào mu bàn tay cô.

Cái chạm rất nhẹ, rất nhanh, như một sự cố vô tình. Nhưng đủ để khiến Huyền thoáng giật mình. Một cảm giác là lạ, một luồng điện nhỏ chạy dọc sống lưng. Cô vội rụt tay lại, ho nhẹ một tiếng để che giấu sự bối rối thoáng qua, tự nhủ chắc chỉ là vô tình mà thôi. Cô cố gắng giữ giọng nói đều đều, bình tĩnh, tập trung vào bài giảng, gạt đi cái gợn sóng không tên vừa lăn tăn trong lòng.

Buổi học kết thúc. Khang chào Tú đang ngồi trong phòng làm việc vọng ra, rồi cảm ơn Huyền, ánh mắt có vẻ hơi quyến luyến nhưng không dám thể hiện gì thêm.

"Thằng bé học hành thế nào em?" Tú từ phòng làm việc đi ra, hỏi vợ một cách lơ đãng.

"Cũng tiến bộ anh ạ," Huyền đáp gọn, nhanh chóng thu dọn sách vở trên bàn, có chút gì đó như muốn tránh ánh mắt của chồng. Cái gợn sóng lúc nãy, dù nhỏ, vẫn khiến cô chưa hoàn toàn bình thường lại được.

Tú không nhận ra điều đó. Anh bước tới, kéo vợ lại gần, ôm eo cô. "Thôi, dẹp chuyện học hành sang một bên. Giờ đến giờ 'học' của vợ chồng mình rồi." Anh nháy mắt tinh nghịch, nụ cười ấm áp quen thuộc hiện trên môi.

Đêm đó, dưới ánh đèn ngủ dịu nhẹ, họ lại tìm đến nhau. Vẫn là những vuốt ve quen thuộc, những nụ hôn và sự hòa quyện thân mật. Và như thường lệ, vẫn là sự gần gũi an toàn với lớp vỏ cao su mỏng manh ngăn cách da thịt họ. Hai người chìm vào giấc ngủ với cảm giác mãn nguyện và bình yên.
 
CHƯƠNG 2:

Buổi tối diễn ra khá bình thường. Tú có nhắn tin báo sẽ về muộn hơn một chút, dự kiến tầm gần mười giờ anh mới về tới nhà. Huyền đọc tin nhắn, chỉ ậm ừ rồi tiếp tục công việc giảng bài cho Khang như thường lệ. Không khí trong phòng khách khá yên tĩnh, chỉ có âm thanh đều đều của chiếc quạt trần đang quay trên cao, tiếng loẹt xoẹt giấy bút quen thuộc và mùi gỗ thoang thoảng từ chiếc bàn ăn lớn.

Khang ngồi đối diện, tỏ ra chăm chú lắng nghe. Dưới vẻ ngoài tập trung đó, ánh mắt cậu ta thi thoảng lại lướt qua gương mặt, cần cổ, hoặc đôi khi dừng lại hơi lâu ở đôi môi đang mấp máy giảng bài của Huyền.

Buổi học diễn ra được khoảng một tiếng rưỡi, Huyền bắt đầu cảm thấy hơi mỏi. Cô dừng lại, vươn vai nhẹ nhàng.
"Thôi, hôm nay học đến đây nhé? Em xem lại mấy ví dụ này đi."

"Vâng ạ," Khang đáp, nhưng không hề có ý định thu dọn sách vở. Cậu ta ngẩng lên nhìn Huyền, nở một nụ cười hơi khác lạ. "Cô giảng bài hay thật đấy ạ."
"Ừ, cố gắng học là được." Huyền mỉm cười nhẹ, bắt đầu thu dọn tài liệu.
"Cô Huyền này..." Khang bất ngờ gọi, giọng có chút ngập ngừng.
"Sao thế em?"
Khang đứng dậy, đi vòng qua chiếc bàn ăn và tiến lại gần chỗ Huyền. Cô hơi nhíu mày. Cô ngửi thấy mùi nước hoa của cậu ta rõ hơn khi cậu đến gần.
"Em có chuyện này... muốn nói với cô." Khang đứng ngay bên cạnh ghế Huyền. Cô cảm nhận được hơi ấm tỏa ra từ người cậu ta.
"Chuyện gì?"
"Không hẳn ạ." Khang lắc đầu, rồi bất ngờ cúi xuống, đặt hai tay lên thành ghế hai bên người Huyền, gần như nhốt cô vào giữa.
"Khang! Em làm gì thế?" Cô cảm thấy không ổn, giọng hơi cao lên, theo phản xạ dùng hai tay đẩy vào vai Khang.
"Cô đừng sợ," Khang nói nhỏ, ánh mắt nhìn thẳng vào mắt Huyền. "Em chỉ muốn... cảm ơn cô thôi." Cậu ta phớt lờ sự kháng cự của cô, hơi nghiêng người xuống gần hơn.
"Không cần! Buông ra!" Huyền nghiến răng, cố đẩy mạnh hơn.
"Cảm ơn bằng lời nói không đủ." Khang mỉm cười, rồi cúi xuống nhanh hơn, áp môi mình lên môi Huyền đang mím chặt.
"Ưm! Tránh ra!" Huyền cố quay mặt đi, hai tay vẫn đẩy quyết liệt vào ngực Khang. Nụ hôn của cậu ta trở nên mạnh bạo hơn. Cô nghe tiếng mình thở hổn hển vì gắng sức chống đỡ.

Nhưng sự phản kháng của cô chỉ như đổ thêm dầu vào lửa. Khang dùng một tay giữ chặt lấy hai cổ tay cô, ghì chúng xuống thành ghế. Tay kia luồn ra sau gáy cô, giữ chặt. Nụ hôn trở nên sâu hơn, lưỡi cậu ta tìm cách tách môi cô ra. Huyền vùng vẫy, lắc đầu nguầy nguậy, nhưng không thể thoát.

Sau một hồi giằng co, Huyền bắt đầu đuối sức. Hơi thở cô trở nên gấp gáp. Lợi dụng khoảnh khắc đó, lưỡi Khang đã thành công luồn vào khoang miệng cô. Một tiếng "Ực" uất nghẹn bật ra. Cảm giác bị xâm phạm khiến cô run lên, sự kháng cự về thể chất yếu dần.

Cảm nhận được điều đó, Khang dịu lại một chút. Nụ hôn trở nên ướt át và mời gọi hơn. Tay cậu ta thả lỏng cổ tay cô, chuyển sang lần mò vào bên trong áo sơ mi, chạm vào lớp ren của chiếc áo lót. Huyền khẽ rùng mình, một ư khe khẽ, nửa phản đối nửa đầu hàng thoát ra.

Khang hiểu đó là tín hiệu. Cậu ta kéo Huyền đứng dậy, xoay người cô lại và ép sát cô vào thành bàn ăn cứng lạnh. Chiếc váy Khang tốc ngược lên tận eo. Cậu ta nhanh chóng kéo tuột chiếc quần lót của cô xuống tận đầu gối. Huyền chỉ kịp ưm một tiếng trong cổ họng, hai tay bấu chặt lấy mép bàn.

Khang kéo khóa quần, âm thanh "xoẹt". Dương vật căng cứng, hồng hào lộ ra. Cậu ta nhìn xuống vùng kín của Huyền, thấy nó vẫn còn khá khô khốc, chỉ hơi ẩm nhẹ. Cậu ta không vội vàng thúc vào. Thay vào đó, cậu ta đưa tay lên miệng, nhổ một ít nước bọt trắng đục vào lòng bàn tay. Âm thanh "phụt" nhẹ. Rồi xoa đều lên đầu dương vật của mình, làm nó bóng loáng, rồi cẩn thận bôi nhẹ lên mép môi âm hộ và lối vào của Huyền. Cảm giác mát lạnh ban đầu của nước bọt khiến Huyền khẽ rùng mình, âm đạo theo phản xạ hơi co thắt lại. Mùi nước bọt hơi tanh hòa lẫn với mùi cơ thể cô.

"Thả lỏng nào cô..." Khang thì thầm vào tai cô, giọng đầy dụ dỗ, trong khi tay vẫn nhẹ nhàng xoa nắn xung quanh lối vào.
Sau khi đã 'bôi trơn' cẩn thận, Khang đặt đầu dương vật vào đúng lỗ nhỏ đang hơi hé mở, từ từ đẩy vào. Cảm giác đầu nấm tròn lẳn từ từ tách mép môi âm hộ mềm mại ra. Lớp nước bọt trơn trợt giúp giảm ma sát, nhưng Huyền vẫn cảm nhận rõ sự xâm nhập của vật thể lạ, âm đạo cô vẫn co thắt lại vì phản xạ. "A..." Huyền bật ra một tiếng rên khe khẽ, hai tay bám chặt mép bàn hơn nữa.

Khang dừng lại một chút, như để cô quen với cảm giác đó, rồi lại tiếp tục đẩy vào chậm rãi nhưng kiên định. Cảm nhận rõ sự chật chội, ấm nóng và sự co thắt của âm đạo cô đang cố gắng chống lại rồi dần dần chấp nhận sự xâm nhập. Âm thanh xâm nhập ban đầu chỉ là tiếng "khít" nhẹ, rồi mới trở nên ẩm ướt hơn khi dịch nhờn tự nhiên của cô bắt đầu tiết ra, hòa quyện với nước bọt. Cậu ta đẩy sâu hơn chút một, cảm nhận từng vòng cơ siết chặt rồi lại giãn ra quanh thân dương vật mình, ánh mắt chăm chú nhìn vào điểm kết nối giữa hai cơ thể, cho đến khi gần như toàn bộ chiều dài của nó đã nằm gọn bên trong cô, cảm giác căng tức chạm đến tận cùng.

Chỉ đến khi đó, Khang mới bắt đầu ra vào, những nhịp đầu tiên còn chậm rãi, khoan thai, như đang thăm dò phản ứng của cô. Âm thanh nhớp nháp, "phập phập" bắt đầu vang lên đều đặn, hòa lẫn với tiếng quạt trần đều đều. Huyền cắn nhẹ môi dưới, cơ thể vẫn còn hơi căng cứng, nhưng tiếng rên ư ử đã bắt đầu thoát ra không tự chủ. Âm đạo cô ngày càng ẩm ướt hơn, sự co bóp trở nên nhịp nhàng hơn quanh dương vật Khang.

Thấy Huyền đã dần thả lỏng và có dấu hiệu hưởng ứng, Khang mới bắt đầu tăng tốc. Nhịp điệu ra vào trở nên mạnh mẽ hơn, dồn dập hơn. Âm thanh bạch bạch cũng lớn dần, rõ ràng hơn, trở thành âm thanh chủ đạo trong căn phòng. Một tay Khang giữ chặt hông Huyền, điều khiển nhịp điệu, tay kia luồn ra trước, kéo giật áo sơ mi và chiếc bra của cô lên cao, để lộ cặp vú căng tròn.

Huyền khẽ ưỡn người về phía trước, một tiếng rên cao hơn bật ra. Khang dùng bàn tay tự do nắm lấy một bên bầu vú, bóp mạnh, nhào nặn. Cậu ta dùng ngón cái và ngón trỏ vê tròn đầu ti đang cương cứng, khiến Huyền lại bật ra một tiếng rên, hai chân hơi run lên. Cô không nói gì, chỉ còn những tiếng rên rỉ vô thức, đứt quãng, ngày càng lớn và mất kiểm soát.
Khang đổi tay, tiếp tục thúc mạnh vào âm đạo cô, cảm nhận sự co bóp siết chặt, ẩm ướt của nó. Đồng thời tay kia bóp nắn bầu vú còn lại. Cặp vú của Huyền rung lên theo từng nhịp đâm chọc.

Ngay khi cô cảm thấy âm đạo mình co thắt dữ dội quanh dương vật Khang, một cơn cực khoái mãnh liệt ập đến, cô bật ra một tiếng hét cao vút, Khang cũng gầm lên một tiếng cuối cùng. Cậu ta thúc vào vài nhịp cuối cùng thật sâu, rồi bắn ra. Từng đợt tinh dịch nóng bỏng, đặc sánh phun thẳng vào sâu bên trong tử cung.

Chưa kịp để cả hai định thần lại, tiếng chìa khóa lạch cạch quen thuộc vang lên ngoài cửa. Tú đã về! Sớm hơn dự kiến!

Hoảng loạn tột độ! Khang vội rút phắt dương vật ra, tinh dịch trào ngược ra ngoài, chảy dọc khe mông, đùi Huyền, loang lổ trên mặt bàn. Cậu ta cuống cuồng kéo quần. Huyền còn kinh hoàng hơn, vội vàng kéo áo và bra xuống, kéo váy xuống, chiếc quần lót vẫn mắc ở đầu gối. Cô chộp lấy cây thước kẻ trên bàn.

Tú bước vào, nhíu mày vì mùi ngai ngái, có phần tanh nồng của tinh dịch trong không khí, rõ hơn một chút. Lại cái mùi lạ này, chắc cống rãnh có vấn đề, anh thoáng nghĩ nhưng sự mệt mỏi khiến anh nhanh chóng gạt đi. Anh nghe tiếng Huyền cố tỏ ra nghiêm khắc nhưng run rẩy: "...Đã bảo bao nhiêu lần rồi?..."

Anh đẩy cửa phòng khách, thấy Khang đứng cúi đầu, mặt đỏ bừng. Huyền đứng quay lưng về phía anh, tay cầm thước, người run run, gõ nhẹ vào vai Khang. Tóc cô rối, áo sơ mi và váy xộc xệch.
"Tập trung vào chứ!..." Giọng Huyền cao và lạc đi.

Tú cười khẽ, nghĩ vợ đang bực mình phạt học trò. Anh lắc đầu, khép cửa lại, đi thẳng vào phòng ngủ. Anh không hề nhận ra chiếc quần lót dưới sàn hay dòng tinh dịch trắng đục đang chảy dọc chân vợ mình.

Trong phòng khách, Huyền và Khang như chết lặng. Huyền cảm nhận rõ dòng dịch ấm nóng, nhớp nháp đang chảy xuống. Cô vừa thoát nạn.

Khi Tú đã vào phòng ngủ, anh cởi áo khoác, huýt sáo khe khẽ rồi tự lẩm bẩm một mình với nụ cười nhẹ: "Về sớm được có nửa tiếng mà nhà cửa căng như dây đàn. Cô giáo thời nay tâm huyết thật, dạy đến mức mặt đỏ tía tai, tóc tai bù xù luôn." Anh ngả người xuống giường, nhắm mắt lại, chỉ còn nghe tiếng quạt trần quay đều đều từ phòng khách vọng vào. "Chắc tối nay phải 'bồi dưỡng' cho cô giáo nhà mình một chút mới được, kẻo lại lao lực quá." Anh hoàn toàn không hay biết sự "lao lực" thực sự của vợ mình đến từ đâu và mùi vị của nó ra sao.
 
Dự thi mà khg đọc qua thể lệ thi. 😁
Không hợp lệ rồi tác giả à.
 
Dự thi mà khg đọc qua thể lệ thi. 😁
Không hợp lệ rồi tác giả à.

Tác giả bảo là cuckold cũng đc phép, rồi ngoại tình vợ chồng mà bác, cứ đọc rồi biết :D

Còn nếu không thì coi như viết vui đổi gió góp vui cho diễn đàn, mình xác định tầm gần chục chương thôi. :D

Còn truyện dài đang viết dở nữa :D
 
Sửa lần cuối:
Tác giả bảo là cuckold cũng đc phép, rồi ngoại tình vợ chồng mà bác, cứ đọc rồi biết :D

Còn nếu không thì coi như viết vui đổi gió góp vui cho diễn đàn, mình xác định tầm gần chục chương thôi. :D

Còn truyện dài đang viết dở nữa :D
Ý là chưa đến ngày up dự thi đó tác giả.
Ngày mai mới bắt đầu hợp lệ.
 
Ý là chưa đến ngày up dự thi đó tác giả.
Ngày mai mới bắt đầu hợp lệ.

Ặc, thôi sớm 1 ngày chắc ksao
Mình thấy bác ấy thông báo event từ 2 3 hôm trc r nên chủ quan :((
 
Ặc, thôi sớm 1 ngày chắc ksao
Mình thấy bác ấy thông báo event từ 2 3 hôm trc r nên chủ quan :((
Do lần đầu tiên của mùa đầu nên khuyến khích các tác giả được viết sớm, mùa sau thì theo nội quy mà làm.
 
CHƯƠNG 3:


Mối quan hệ vụng trộm giữa Huyền và Khang vẫn tiếp diễn. Cảm giác tội lỗi và nỗi sợ vẫn còn đó, nhưng sự kích thích từ việc lén lút và khoái cảm thể xác mãnh liệt mà Khang mang lại dường như có sức hút khó cưỡng. Những buổi "học thêm" trở thành một thói quen. Họ tranh thủ mọi cơ hội khi Tú không có nhà, dù chỉ là vài chục phút anh đi siêu thị hay chạy bộ. Những cuộc "mây mưa" chớp nhoáng diễn ra ở nhiều nơi trong căn hộ.

Sự miễn cưỡng ban đầu của Huyền đã gần như biến mất khi chỉ có hai người. Cô vẫn có chút lo lắng, nhưng đã hòa mình vào cuộc chơi nhiều hơn. Khang giờ đây xuất hiện ở nhà họ với tần suất đáng ngạc nhiên. Ngoài lịch học chính thức, cậu ta còn liên tục có những lý do "chính đáng" để ghé qua: "tiện đường mang tài liệu", "hỏi nhanh một công thức quên mất", "lên chào cô rồi đi học"... Thậm chí có những hôm Tú về nhà đã thấy Khang ngồi sẵn ở phòng khách, nói chuyện rôm rả với Huyền.

Tú, với bản tính khá vô tư và hoàn toàn tin tưởng vợ, không hề thấy có vấn đề gì với sự hiện diện thường xuyên của Khang. Anh vẫn coi cậu ta như một cậu bé mới lớn, một cậu học trò nhiệt tình. Anh thậm chí còn thấy vui vì vợ mình được học trò quý mến như vậy. Anh hoàn toàn bỏ qua những dấu hiệu bất thường mà lẽ ra phải khiến anh cảnh giác.

Một buổi chiều, Tú về nhà sau khi đi làm, thấy Khang đang ngồi cùng Huyền trên sofa xem gì đó trên laptop. Anh vào phòng tắm tắm rửa thay đồ. Lúc anh bước ra, đi ngang qua phòng khách để vào bếp, anh nhìn thấy Khang đang ngồi sát Huyền, tay cậu ta đặt trên thành ghế ngay cạnh đùi cô. Đúng lúc đó, Khang hơi nhoài người về phía trước để chỉ vào màn hình, và trong một khoảnh khắc cực ngắn, Tú có cảm giác như bàn tay kia của Khang vừa rút ra rất nhanh từ dưới mép váy của Huyền. Cùng lúc đó, anh thấy mặt Huyền hơi ửng đỏ, cô vội ho khan một tiếng rồi chỉnh lại váy.

Chắc tay nó vướng vào váy thôi, hoặc mình nhìn nhầm, Tú nghĩ ngay lập tức. Mặt vợ đỏ chắc do hơi mệt. Anh hoàn toàn không để tâm đến khả năng khác, bước thẳng vào bếp lấy nước uống, bỏ qua hoàn toàn sự việc và chút bối rối thoáng qua của vợ.

Lần khác, anh về nhà vào buổi tối, thấy Huyền đang loay hoay trong bếp nấu ăn. Trông cô có vẻ hơi mệt mỏi, mái tóc búi cao có phần rối hơn thường lệ. Anh bước tới ôm vợ từ phía sau. Nhưng khi tay anh chạm vào ngực cô, anh lại có cảm giác thiếu thiếu lớp áo lót quen thuộc.

"Em không mặc... à?" Anh buột miệng hỏi, chỉ hơi ngạc nhiên một chút.

Huyền giật mình quay lại, mặt đỏ bừng lên. "À... ờ... ở nhà nóng nực quá nên em cởi ra cho thoải mái một chút." Cô lắp bắp.
"Ừ, ở nhà thì sao cũng được." Tú cười xòa, hoàn toàn không nghĩ ngợi gì thêm. Anh cho rằng vợ mình chỉ đơn giản là muốn thoải mái.

Cái mùi ngai ngái, hơi tanh nồng đặc trưng của tinh dịch cũng bắt đầu xuất hiện thường xuyên hơn, nhưng Tú vẫn không cảm thấy điều gì bất thường. Mùi đó xuất hiện trong không khí khi anh vừa đi làm về, lúc Khang vừa rời đi được vài phút. Nhưng anh vẫn tự giải thích đó là mùi ẩm mốc, mùi từ ống thoát nước, hay mùi thức ăn nhà hàng xóm.

Khứu giác anh ghi nhận, nhưng lý trí anh từ chối hiểu.

Sự bừa bộn liên quan đến đồ lót của Huyền cũng tăng lên. Có hôm, anh nhìn thấy một chiếc quần lót ren màu đen của Huyền bị vứt vo viên ở góc khuất sau kệ sách trong phòng khách khi đang tìm điều khiển TV. Anh chỉ nhặt lên, nghĩ chắc vợ vội thay đồ rồi quên, rồi tiện tay bỏ vào giỏ đồ dơ mà không hề thắc mắc tại sao nó lại ở phòng khách. Lần khác, anh lại thấy một chiếc quần lót khác của cô nằm vắt vẻo trên thành ghế sofa khi anh về nhà, ngay vị trí mà Khang hay ngồi. Anh cũng chỉ lắc đầu cười, nghĩ vợ mình dạo này hơi đãng trí.

Ngay cả những cử chỉ có phần thân mật quá mức của Khang đối với Huyền khi anh có mặt cũng bị Tú diễn giải theo hướng tích cực. Anh thấy Khang hay ngồi sát Huyền trên sofa khi "chỉ bài", anh chỉ nghĩ cậu học trò này ham học hỏi. Anh thấy Khang thi thoảng chạm vào tay, vào vai Huyền khi nói chuyện, anh lại nghĩ đó là sự thân thiết vô tư. Anh hoàn toàn không nhận ra ánh mắt khác lạ Khang nhìn vợ mình, hay sự bối rối thoáng qua trên gương mặt Huyền sau những lần đụng chạm đó.

Mọi thứ diễn ra trôi chảy, những dấu hiệu báo động liên tục xuất hiện nhưng lại bị bộ lọc "tin tưởng tuyệt đối" của Tú chặn lại hoặc diễn giải thành những điều hết sức bình thường, vô hại. Anh vẫn nhìn thấy Huyền là người vợ hoàn hảo, vẫn nghe những lời giải thích hợp lý của cô, vẫn ngửi những mùi hương quen thuộc trong căn nhà của mình.

Chỉ đến cuối ngày, khi nằm trên giường chuẩn bị ngủ, trong một khoảnh khắc yên tĩnh hiếm hoi, một ý nghĩ mơ hồ mới thoáng qua đầu Tú. Anh nhớ lại hình ảnh Khang ngồi quá sát vợ mình, nhớ lại cái chạm tay dưới váy mà anh đã cố gạt đi, nhớ lại cái mùi lạ thi thoảng xuất hiện... Một cảm giác bất an rất nhẹ, rất mơ hồ chợt gợn lên.

Dạo này thằng Khang quấn cô giáo quá nhỉ? Hình như hơi thân thiết quá thì phải... Anh khẽ nhíu mày. Mà vợ mình dạo này trông cũng hơi khác... hay mệt mỏi, lơ đãng. Nhưng rồi anh lại lắc đầu ngay, xua đi những suy nghĩ vẩn vơ đó. Chắc mình làm việc căng thẳng quá nên nghĩ linh tinh. Vợ mình thì làm sao có chuyện đó được.

Anh quay sang ôm lấy Huyền đang nằm bên cạnh, hít hà mùi hương quen thuộc từ mái tóc cô và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, hoàn toàn không biết rằng sự bình yên anh đang tận hưởng chỉ là một lớp vỏ bọc mỏng manh sắp vỡ tan. Bóng ma nghi ngờ chỉ mới là một cái bóng rất nhạt, rất xa xăm trong tâm trí anh mà thôi.
 
123b
ee88
anime sex
cliphot
X
Back
Top