- Lượt xem: 913
- Trả lời: 5
Tôi tên Nam, 28 tuổi, làm nhân viên văn phòng, có một cuộc sống bình thường với vợ tôi - Hiền. Cô ấy là một người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng và rất chung thủy. Nhưng có một bí mật mà tôi chưa từng nói với ai, thậm chí cả Hiền – tôi có một sự ám ảnh đặc biệt với cảm giác bị cắm sừng. Tôi không chỉ không ghét nó, mà còn khao khát được chứng kiến vợ mình trong vòng tay người khác.Hiền chưa bao giờ có dấu hiệu phản bội tôi. Cô ấy yêu tôi chân thành, tin tưởng tuyệt đối vào cuộc hôn nhân này. Nhưng tôi muốn nhiều hơn thế. Tôi muốn cô ấy bị một người đàn ông khác chinh phục, bị dẫn dắt vào con đường phản bội, từ sự e dè ban đầu đến khi hoàn toàn sa ngã. Và tôi đã tìm được ứng viên hoàn hảo – Huy.Huy là bạn học cấp 3 của Hiền, hiện đang làm buôn bán ô tô cũ. Trái ngược với tôi – một nhân viên văn phòng có phần trầm lặng, Huy là kiểu đàn ông từng trải, ăn nói khéo léo và có sức hút đặc biệt với phụ nữ. Tôi biết cậu ta đã từng thích Hiền ngày xưa, nhưng cô ấy chưa bao giờ đáp lại. Giờ đây, tôi muốn tạo cơ hội để cậu ta thử lại.Mọi thứ bắt đầu khi tôi gợi ý Hiền kết nối lại với bạn cũ. Tôi giả vờ vô tình nhắc đến Huy trong những bữa cơm tối, kể về công việc kinh doanh xe cũ của cậu ta, về sự thành đạt mà Huy có được. Hiền tỏ ra hờ hững lúc đầu, nhưng rồi tôi thấy cô ấy bắt đầu nhắn tin với Huy nhiều hơn. Một ngày, cô ấy vui vẻ khoe với tôi rằng Huy rủ đi cà phê ôn lại chuyện xưa.Tôi tỏ ra ủng hộ, thậm chí còn chủ động khuyến khích cô ấy đi. "Em cứ đi đi, lâu ngày gặp bạn cũ cũng tốt mà." Tôi biết Hiền không có ý gì xấu, nhưng tôi cũng biết Huy không đơn giản như vậy. Cậu ta luôn thích Hiền, và tôi đang tạo cơ hội để điều đó xảy ra.Lần đầu gặp lại, Hiền vẫn giữ khoảng cách. Cô ấy kể rằng Huy vui tính, vẫn phong độ như ngày nào, nhưng không có gì đáng lo. Nhưng tôi để ý thấy Hiền bắt đầu chải chuốt hơn mỗi khi ra ngoài, thi thoảng mỉm cười khi nhắn tin. Tôi không hỏi, chỉ âm thầm quan sát. Tôi muốn thấy cô ấy dần dần thay đổi, bị cuốn vào lưới tình của Huy theo cách tự nhiên nhất.
Rồi cơ hội đến. Tôi bận công tác hai ngày, cố tình để Hiền có khoảng thời gian rảnh rỗi. Tôi nói với cô ấy: "Nếu rảnh thì đi chơi với bạn bè đi, đừng ở nhà một mình." Tôi biết Hiền sẽ không chủ động, nhưng nếu Huy đủ tinh tế, cậu ta sẽ nắm bắt thời cơ này.Tôi không nhắn tin, không gọi điện, chỉ im lặng chờ đợi. Và tối hôm đó, khi tôi kiểm tra điện thoại, tôi thấy một tin nhắn từ Hiền: "Em vừa đi cà phê với Huy về, nói chuyện vui lắm." Một cảm giác hưng phấn kỳ lạ trào dâng trong tôi. Tôi biết, đây chỉ là khởi đầu…
Những ngày sau đó, tôi nhận thấy Hiền và Huy nhắn tin thường xuyên hơn. Mỗi lần điện thoại Hiền sáng lên, tôi thấy tên Huy xuất hiện nhiều hơn bình thường. Tôi giả vờ không quan tâm, nhưng thực tế trong lòng tràn đầy sự háo hức.Huy là một kẻ dày dạn kinh nghiệm, tôi biết cậu ta sẽ không vội vàng. Cậu ta hiểu rõ phụ nữ, nhất là kiểu phụ nữ chung thủy như Hiền – họ cần thời gian để mở lòng, để chấp nhận sự thay đổi. Và Huy rất kiên nhẫn.Rồi một hôm, Hiền xin phép đi ăn tối với Huy. "Anh không phiền chứ? Chỉ là bạn bè thôi mà." Tôi mỉm cười, giấu đi sự kích thích đang dâng trào. "Tất nhiên rồi, em cứ đi đi."Tối đó, tôi ngồi một mình trong phòng khách, tưởng tượng ra cảnh Hiền ngồi trước mặt Huy, nhấp một ly rượu vang, lắng nghe những lời nói ngọt ngào. Huy chắc chắn sẽ thử chạm nhẹ vào tay cô ấy, thử một ánh mắt đầy ẩn ý. Tôi muốn biết, đến bao giờ Hiền mới không còn rút tay lại nữa…Sau buổi tối đó, Hiền về nhà trễ hơn thường lệ. Tôi nhận thấy ánh mắt cô ấy có chút gì đó khác lạ. Không còn là sự vô tư như trước, mà là một tia bối rối, có chút do dự. Tôi không hỏi, chỉ lặng lẽ quan sát. Và rồi, một đêm khi cô ấy tưởng tôi đã ngủ, tôi nghe thấy tiếng tin nhắn. "Hôm nay vui lắm, cảm ơn anh."Huy không còn đơn thuần là một người bạn cũ nữa. Cậu ta đang tiến sâu hơn. Tôi có thể cảm nhận được điều đó. Và rồi, một ngày, Hiền nói với tôi: "Huy mời em đi công tác cùng anh ấy, chỉ là một chuyến đi ngắn thôi, để xem một số mẫu xe mới." Tôi biết, đây là bước ngoặt.Tôi không từ chối. Tôi không cản lại. Tôi chỉ gật đầu, để Hiền bước vào cánh cửa không có lối quay lại. Tôi biết, sau chuyến đi đó, Hiền sẽ không còn là của riêng tôi nữa. Cô ấy sẽ hoàn toàn thuộc về Huy, như một nô lệ tình dục ngoan ngoãn, sẵn sàng phục tùng mọi mệnh lệnh của hắn.Và tôi, tôi sẽ đứng ngoài, dõi theo từng khoảnh khắc Hiền xa rời mình, cảm nhận khoái cảm tuyệt đối khi chứng kiến cô ấy bị chinh phục hoàn toàn.
Rồi cơ hội đến. Tôi bận công tác hai ngày, cố tình để Hiền có khoảng thời gian rảnh rỗi. Tôi nói với cô ấy: "Nếu rảnh thì đi chơi với bạn bè đi, đừng ở nhà một mình." Tôi biết Hiền sẽ không chủ động, nhưng nếu Huy đủ tinh tế, cậu ta sẽ nắm bắt thời cơ này.Tôi không nhắn tin, không gọi điện, chỉ im lặng chờ đợi. Và tối hôm đó, khi tôi kiểm tra điện thoại, tôi thấy một tin nhắn từ Hiền: "Em vừa đi cà phê với Huy về, nói chuyện vui lắm." Một cảm giác hưng phấn kỳ lạ trào dâng trong tôi. Tôi biết, đây chỉ là khởi đầu…
Những ngày sau đó, tôi nhận thấy Hiền và Huy nhắn tin thường xuyên hơn. Mỗi lần điện thoại Hiền sáng lên, tôi thấy tên Huy xuất hiện nhiều hơn bình thường. Tôi giả vờ không quan tâm, nhưng thực tế trong lòng tràn đầy sự háo hức.Huy là một kẻ dày dạn kinh nghiệm, tôi biết cậu ta sẽ không vội vàng. Cậu ta hiểu rõ phụ nữ, nhất là kiểu phụ nữ chung thủy như Hiền – họ cần thời gian để mở lòng, để chấp nhận sự thay đổi. Và Huy rất kiên nhẫn.Rồi một hôm, Hiền xin phép đi ăn tối với Huy. "Anh không phiền chứ? Chỉ là bạn bè thôi mà." Tôi mỉm cười, giấu đi sự kích thích đang dâng trào. "Tất nhiên rồi, em cứ đi đi."Tối đó, tôi ngồi một mình trong phòng khách, tưởng tượng ra cảnh Hiền ngồi trước mặt Huy, nhấp một ly rượu vang, lắng nghe những lời nói ngọt ngào. Huy chắc chắn sẽ thử chạm nhẹ vào tay cô ấy, thử một ánh mắt đầy ẩn ý. Tôi muốn biết, đến bao giờ Hiền mới không còn rút tay lại nữa…Sau buổi tối đó, Hiền về nhà trễ hơn thường lệ. Tôi nhận thấy ánh mắt cô ấy có chút gì đó khác lạ. Không còn là sự vô tư như trước, mà là một tia bối rối, có chút do dự. Tôi không hỏi, chỉ lặng lẽ quan sát. Và rồi, một đêm khi cô ấy tưởng tôi đã ngủ, tôi nghe thấy tiếng tin nhắn. "Hôm nay vui lắm, cảm ơn anh."Huy không còn đơn thuần là một người bạn cũ nữa. Cậu ta đang tiến sâu hơn. Tôi có thể cảm nhận được điều đó. Và rồi, một ngày, Hiền nói với tôi: "Huy mời em đi công tác cùng anh ấy, chỉ là một chuyến đi ngắn thôi, để xem một số mẫu xe mới." Tôi biết, đây là bước ngoặt.Tôi không từ chối. Tôi không cản lại. Tôi chỉ gật đầu, để Hiền bước vào cánh cửa không có lối quay lại. Tôi biết, sau chuyến đi đó, Hiền sẽ không còn là của riêng tôi nữa. Cô ấy sẽ hoàn toàn thuộc về Huy, như một nô lệ tình dục ngoan ngoãn, sẵn sàng phục tùng mọi mệnh lệnh của hắn.Và tôi, tôi sẽ đứng ngoài, dõi theo từng khoảnh khắc Hiền xa rời mình, cảm nhận khoái cảm tuyệt đối khi chứng kiến cô ấy bị chinh phục hoàn toàn.