HồI tưởng những năm 20 tuổi, đâu đó ở Sài Gòn, những năm 2020-2022
Tuổi trẻ là khi được tự do làm những điều điên cuồng mà không nghĩ ngợi. Để bây giờ già hơn xíu ngồi nhớ lại thời tuổi trẻ trâu đó mà khao khát được sống lại dù chỉ một lần nữa thôi.
Hồi trẻ đâu có suy nghĩ gì nhiều. Kiếm nhiêu thì chi tiêu cho bản thân. Ăn uống ngủ nghỉ thế nào cũng chẳng quan tâm. Một ngày ngủ với mấy người đàn ông cũng không quan tâm. Miễn vui, miễn sướng là được. Rồi tự dưng cái ngày tự dưng thấy cuộc sống nhạt nhẽo. Chẳng lẽ cứ đi làm, ăn, uống, ngủ, chịch,... sao cuộc sống chán vậy?
Rồi Covid ập đến. Chôn chân trong nhà. Mỗi lần nhìn bầu trời là mỗi lần tự hứa với bản thân: Không thể để cuộc sống cứ lặp lại như vậy hoài, sống được một lần thôi nên phải sống cho đáng. Vậy là khăn gói vượt biên đến một đất nước xa lạ đến bây giờ.
Những kí ức hồi trẻ trâu ăn chơi đang dần phai mờ, nên chắc phải viết lại lưu giữ đâu đó. Để sau này nếu có quên hẳn thì vẫn ở đâu đó trên Internet vẫn còn chút kí ức.
----
Hồi đó vào Sài Gòn thực tập. Thật ra cũng không cần thiết nhưng cái tính mình thích vậy. Vào ở nhà người quen chắc được 1 tuần thì tự động cuốn gói ra ngoài. Họ đâu ưa gì mình đâu mà. Lân la trên Facebook thì vào 1 nhóm những người nước ngoài ở Sài Gòn. Làm quen một ông giám đốc người Mỹ sống ở Novaland ở đâu giờ không nhớ, gần sân bay. Vậy là ở nhờ ổng được vài bữa, ổng khai sáng cho mình cái khái niệm FWB. Hồi đó mới có 20 gì đó, ở tỉnh mới lên, vậy mà cũng liều ở với trai lạ. Sex cũng ok, không tới nỗi.
Sau đó thuê trọ ở Quận 1 gần đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa. Cũng là cái Facebook những người nước ngoài sống ở Sài Gòn, quen được một ông phi công Vietjet. Video call rồi cũng tới gặp mặt nhau ở chung cư ổng Ibis gần sân bay. Đẹp trai, sang, xịn, mịn, người Bồ Đào Nha. Hàng to nhưng bị ysl thì phải. Ổng có thu thập những vật của chiến tranh Việt Nam. Tính cách hơi hâm hâm nhưng không sao. Hồi đó mình cũng hâm nên không chấp.
Hai người này chắc là vẫn còn nhớ vì họ là những người đầu tiên mình quen. Sau đó là không biết bao nhiêu anh cả Việt và Tây, giờ không nhớ hết, nên chắc chỉ viết những ai mà mình có ấn tượng.
Tiếp theo là quen một anh người Nga, sống ở Quận 10, chung cư gì thì không nhớ, có gia đình. Chẳng biết sao mình lại đi nói chuyện với một người đã có gia đình. Ổng dẫn mình về chung cư ổng. Vợ con về nước rồi nên cũng không để ý gì nhiều. Cũng qua lại chắc được tháng hay gì đó thì chắc vợ ổng về nên cắt đứt mình. Hồi đó chắc bị ngu hay gì mà không để ý. Sau này thì đúng là thấy có lỗi thật.
Sau lần đó thì chắc quẹt Tinder nhiều. Tinder hồi những năm 2020 cũng real nhiều hơn, ít scam, hồi đó chat sex hay video gì thì cũng không bị scam như thời nay.
Mình chắc có quen 1,2 bạn Việt và cũng 3,4 người Tây trên đó.
Có một bạn tây người Tây Ban Nha, mặt mũi sáng lạn, đẹp trai. Gặp nhau thì tám chuyện đủ chuyện. Hình như cũng có sex mà không nhớ rõ. Nhưng ấn tượng là rất dễ thương.
À có quen một bé hồng hài nhi, 2 tuổi nhỏ hơn, ở gần khu chung cư. Vì ở gần nên đã chơi public trên sân thượng vài lần. Hàng và kĩ năng cũng khá ổn so với tuổi. Hồng hài nhi duy nhất trong các cuộc chơi.
Hồi đó quẹt Tinder cũng gặp một đại gia quạn 7, người Tây Ban nha hay sao đó. Chủ một doanh nghiệp ở quận 7. Thật ra hồi đó mình cũng cù lần, chẳng phải hotgirl gì, chắc nói chuyện hợp gu. Nhưng ổng cũng rất dễ thương, đón mình trên xe Merc, đi ăn quanh quanh, không sex gì. Mình có bj trên xe và ổng chỉ xuất vào miệng.
Sau đó quen một ông người Mỹ gốc Phi. Ăn uống xong là rủ về phòng liền. Hàng thì như trên phim, kỹ năng cũng như trên phim. Lúc sex ổng nhấc bổng mình lên và nhấp như phim vậy. Đúng phê.
Sau đó có tham gia phượt nên quen mấy anh chạy mô tô. Trong đầu không có nghĩ tới sex hay gì hết trơn mà cứ dính vào đàn ông là vậy. Quen anh dẫn đoàn. Lúc đó thì lần đầu gặp chỉ hai người đi. Địa điểm thì đâu đó ở Đồng Nai. Rồi sau đó là vào chuyện. À anh này cũng là người mình chơi public ở làng Đại Học gần dưới Bình Dương.
Chắc đây là những người mình ấn tượng, còn vài người khác nữa nhưng không nhớ rõ. Kể ra nữa thì dài quá. Trong đó cũng có vài mối tình qua 1 đêm, qua nhiều đêm. Tự nhiên thấy mình cũng như đ.ĩ thật. Nhưng cái đó là mình muốn trải nghiệm. Tuổi trẻ mà, không chơi già hối hận. Quan trọng mình sàng lọc kĩ và chỉ quen những người lịch sự. Đó là hồi trước chứ thời nay scam nhiều như vậy mình không khuyên bạn nữ ăn chơi ngu như mình.
Bây giờ đã có gia đình và con cái nên chắc mấy chuyện tình này dẹp qua một bên. Thật ra lần về VN mình có gặp lại anh trong hội phượt đó. Nhưng lúc quan hệ chẳng vui vẻ gì cả vì mình rất áy náy với bản thân. Khá hối hận vì điều mình đã làm nên từ đó quyết định chấm dứt những cuộc vui bên ngoài.
Cũng dài rồi. Chắc đến đây thôi.
Tuổi trẻ là khi được tự do làm những điều điên cuồng mà không nghĩ ngợi. Để bây giờ già hơn xíu ngồi nhớ lại thời tuổi trẻ trâu đó mà khao khát được sống lại dù chỉ một lần nữa thôi.
Hồi trẻ đâu có suy nghĩ gì nhiều. Kiếm nhiêu thì chi tiêu cho bản thân. Ăn uống ngủ nghỉ thế nào cũng chẳng quan tâm. Một ngày ngủ với mấy người đàn ông cũng không quan tâm. Miễn vui, miễn sướng là được. Rồi tự dưng cái ngày tự dưng thấy cuộc sống nhạt nhẽo. Chẳng lẽ cứ đi làm, ăn, uống, ngủ, chịch,... sao cuộc sống chán vậy?
Rồi Covid ập đến. Chôn chân trong nhà. Mỗi lần nhìn bầu trời là mỗi lần tự hứa với bản thân: Không thể để cuộc sống cứ lặp lại như vậy hoài, sống được một lần thôi nên phải sống cho đáng. Vậy là khăn gói vượt biên đến một đất nước xa lạ đến bây giờ.
Những kí ức hồi trẻ trâu ăn chơi đang dần phai mờ, nên chắc phải viết lại lưu giữ đâu đó. Để sau này nếu có quên hẳn thì vẫn ở đâu đó trên Internet vẫn còn chút kí ức.
----
Hồi đó vào Sài Gòn thực tập. Thật ra cũng không cần thiết nhưng cái tính mình thích vậy. Vào ở nhà người quen chắc được 1 tuần thì tự động cuốn gói ra ngoài. Họ đâu ưa gì mình đâu mà. Lân la trên Facebook thì vào 1 nhóm những người nước ngoài ở Sài Gòn. Làm quen một ông giám đốc người Mỹ sống ở Novaland ở đâu giờ không nhớ, gần sân bay. Vậy là ở nhờ ổng được vài bữa, ổng khai sáng cho mình cái khái niệm FWB. Hồi đó mới có 20 gì đó, ở tỉnh mới lên, vậy mà cũng liều ở với trai lạ. Sex cũng ok, không tới nỗi.
Sau đó thuê trọ ở Quận 1 gần đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa. Cũng là cái Facebook những người nước ngoài sống ở Sài Gòn, quen được một ông phi công Vietjet. Video call rồi cũng tới gặp mặt nhau ở chung cư ổng Ibis gần sân bay. Đẹp trai, sang, xịn, mịn, người Bồ Đào Nha. Hàng to nhưng bị ysl thì phải. Ổng có thu thập những vật của chiến tranh Việt Nam. Tính cách hơi hâm hâm nhưng không sao. Hồi đó mình cũng hâm nên không chấp.
Hai người này chắc là vẫn còn nhớ vì họ là những người đầu tiên mình quen. Sau đó là không biết bao nhiêu anh cả Việt và Tây, giờ không nhớ hết, nên chắc chỉ viết những ai mà mình có ấn tượng.
Tiếp theo là quen một anh người Nga, sống ở Quận 10, chung cư gì thì không nhớ, có gia đình. Chẳng biết sao mình lại đi nói chuyện với một người đã có gia đình. Ổng dẫn mình về chung cư ổng. Vợ con về nước rồi nên cũng không để ý gì nhiều. Cũng qua lại chắc được tháng hay gì đó thì chắc vợ ổng về nên cắt đứt mình. Hồi đó chắc bị ngu hay gì mà không để ý. Sau này thì đúng là thấy có lỗi thật.
Sau lần đó thì chắc quẹt Tinder nhiều. Tinder hồi những năm 2020 cũng real nhiều hơn, ít scam, hồi đó chat sex hay video gì thì cũng không bị scam như thời nay.
Mình chắc có quen 1,2 bạn Việt và cũng 3,4 người Tây trên đó.
Có một bạn tây người Tây Ban Nha, mặt mũi sáng lạn, đẹp trai. Gặp nhau thì tám chuyện đủ chuyện. Hình như cũng có sex mà không nhớ rõ. Nhưng ấn tượng là rất dễ thương.
À có quen một bé hồng hài nhi, 2 tuổi nhỏ hơn, ở gần khu chung cư. Vì ở gần nên đã chơi public trên sân thượng vài lần. Hàng và kĩ năng cũng khá ổn so với tuổi. Hồng hài nhi duy nhất trong các cuộc chơi.
Hồi đó quẹt Tinder cũng gặp một đại gia quạn 7, người Tây Ban nha hay sao đó. Chủ một doanh nghiệp ở quận 7. Thật ra hồi đó mình cũng cù lần, chẳng phải hotgirl gì, chắc nói chuyện hợp gu. Nhưng ổng cũng rất dễ thương, đón mình trên xe Merc, đi ăn quanh quanh, không sex gì. Mình có bj trên xe và ổng chỉ xuất vào miệng.
Sau đó quen một ông người Mỹ gốc Phi. Ăn uống xong là rủ về phòng liền. Hàng thì như trên phim, kỹ năng cũng như trên phim. Lúc sex ổng nhấc bổng mình lên và nhấp như phim vậy. Đúng phê.
Sau đó có tham gia phượt nên quen mấy anh chạy mô tô. Trong đầu không có nghĩ tới sex hay gì hết trơn mà cứ dính vào đàn ông là vậy. Quen anh dẫn đoàn. Lúc đó thì lần đầu gặp chỉ hai người đi. Địa điểm thì đâu đó ở Đồng Nai. Rồi sau đó là vào chuyện. À anh này cũng là người mình chơi public ở làng Đại Học gần dưới Bình Dương.
Chắc đây là những người mình ấn tượng, còn vài người khác nữa nhưng không nhớ rõ. Kể ra nữa thì dài quá. Trong đó cũng có vài mối tình qua 1 đêm, qua nhiều đêm. Tự nhiên thấy mình cũng như đ.ĩ thật. Nhưng cái đó là mình muốn trải nghiệm. Tuổi trẻ mà, không chơi già hối hận. Quan trọng mình sàng lọc kĩ và chỉ quen những người lịch sự. Đó là hồi trước chứ thời nay scam nhiều như vậy mình không khuyên bạn nữ ăn chơi ngu như mình.
Bây giờ đã có gia đình và con cái nên chắc mấy chuyện tình này dẹp qua một bên. Thật ra lần về VN mình có gặp lại anh trong hội phượt đó. Nhưng lúc quan hệ chẳng vui vẻ gì cả vì mình rất áy náy với bản thân. Khá hối hận vì điều mình đã làm nên từ đó quyết định chấm dứt những cuộc vui bên ngoài.
Cũng dài rồi. Chắc đến đây thôi.
Đính kèm