Truyện Sáng Tác Sóng Gió Nhân Gian (Sắc - Đô thị - Linh dị)

Song Gio Nhan Gian.webp

01. Tên truyện:
Sóng Gió Nhân Gian

02. Thể loại:
Sắc, đô thị, linh dị

03. Tác giả:
Rumtr9x

04. Tổng quát nội dung:
Thế gian bước vào kỳ mạt kiếp theo vòng xoay của Tạo Hoá, nhận thấy đó là thời cơ thống trị nhân gian đã tới nên Quỷ Vương và bè lũ tay sai quyết liệt tiêu diệt loài người và vạn vật để hòng đạt được mưu đồ đen tối. Biết được âm mưu đó của Quỷ Vương nên Thượng Đế đã sai vị anh hùng bán thần tên Gilgamesh có danh hiệu là "King of Heroes" xuống để diệt Quỷ Vương. Liệu Gilgamesh có hoàn thành nhiệm vụ mà Thượng Đế giao phó hay không? Đọc truyện sẽ rõ.

05. Nhân vật:
Nguyễn Thiên Tú​
 
Sửa lần cuối:
Chương 60: Truy sát

Thấy vẻ mặt Minh tỏ ra kinh hãi, Thu Phương lo lắng hỏi: "Có chuyện gì vậy anh?"

Quang Minh đáp: "Chúng ta đang bị lũ quỷ truy sát."

Lời này vừa dứt khiến hai cô vợ hồ ly của cậu bàng hoàng, lão Mạnh nãy giờ chú tâm lái xe nghe thấy tiếng nổ lớn ở phía sau chiếc xe nên thót tim hỏi lại: "Cậu nói ai truy sát chúng ta?"

Minh gằn giọng: "Lũ quỷ dữ chứ còn ai nữa bác!"

Lão gật đầu tán đồng: "Tôi hiểu rồi! Vậy là bọn chúng đã bắt đầu hành động."

Minh nói tiếp: "Đâu phải lần đầu, lần thứ hai chúng cử người đến giết tụi cháu đấy."

Ông Mạnh quay đầu nhìn cậu ngạc nhiên nói: "Lần thứ hai á?"

Minh xác nhận: "Vâng!"

Lão Mạnh đáp: "Tôi hiểu rồi, lúc tôi trở về thành phố A là bọn quỷ bắt đầu hành thích cậu."

Minh nói: "Vâng, chắc chắn chúng ngại có vị Long thần ở cạnh cháu lúc đó nên chúng không dám manh động, giờ thì chúng chẳng e ngại gì nữa."

Ông Mạnh mỉm cười: "Kể cả biết tôi đang ở đây." Rồi ông nói tiếp: "Bằng giác quan của Thần, tôi có thể nói rằng cái gã cầm Bazooka trên cái chiếc xe màu đen ấy không phải là thủ hạ của bọn quỷ."

Minh ngạc nhiên: "Bác nói sao cơ? Không phải thủ hạ thì tại sao hắn lại truy sát chúng ta?"

Ông Mạnh lắc đầu: "Tôi không biết, có thể là hắn bị lũ quỷ ép buộc."

Bỗng một tiếng "bùm" cực lớn vang lên khiến Quang Minh, Tâm Như, Thu Phương và lão Mạnh hoảng kinh quay qua nhìn thì thấy chiếc xe tải con chạy ngược chiều song song với xe của họ bị ăn đạn từ khẩu Bazooka của Gin.

Tâm Như giọng run sợ nói: "Ghê quá chồng ơi!"

Thu Phương hỏi Minh với giọng đầy lo lắng: "Làm sao đây anh?"

Minh nhẹ nhàng trấn an hai cô vợ: "Hai em cứ yên tâm."

Rồi cậu quay qua hối thúc lão Mạnh: "Tăng tốc lên bác, chúng ta phải có khoảng cách an toàn với chiếc Porsche đó."

Ông Mạnh gật đầu: "Ok, vậy là cậu đã có kế sách đối phó với bọn chúng?"

Minh nói: "Cứ cho là vậy! Nhưng kẻ mà chúng ta đang đối đầu là một gã sát thủ máu lạnh thuộc hàng thông minh và tinh quái bậc nhất trong manga Detective Conan đấy."

Lão Mạnh bật cười: "Ha ha, nhân vật trong truyện tranh xuất hiện ngoài đời thực à?"

Minh càu nhàu đáp: "Vâng, vừa nhìn hắn là cháu nhận ra ngay bởi cháu là fan của bộ truyện dài hơi này mà. Và bác có thể ngưng cười không? Cứ như thể cháu là thằng ngố trong mắt bác vậy đó."

Lão ngưng cười rồi mở lời: "Thực ra điều cậu vừa nói khiến tôi nghĩ ra một chuyện, có muốn nghe không?"

Quang Minh đáp: "Bác cứ nói."

Ông Mạnh cho tay vào túi áo lấy điếu jet ra cho vào miệng ngậm rồi châm lửa điếu thuốc, Minh nói: "Lái xe mà bỏ cả hai tay khỏi bánh lái để châm thuốc là điều nguy hiểm đó ông già."

Ông Mạnh rít một hơi rồi ngó Minh cười: "Nhưng mà ta thích đấy nhóc à!"

Minh trơ mặt: "Kể được chưa?"

Ông tài xế gật đầu: "Theo như ta được biết ở Quỷ giới thì có một loại rất giỏi thần thông biến hóa, hắn có thể biến những cái tưởng tượng của con người thành hiện thực nên ta nghi ngờ cái tên trong bộ truyện mà cậu đề cập có khả năng là tác phẩm của hắn."

Minh ngạc nhiên: "Có loại Quỷ như thế sao bác?"

Ông Mạnh gật đầu: "Ừ."

Giờ Minh mới cảm thấy phần nào khúc mắc đã được giải đáp liên quan đến sự xuất hiện của Bạch Dạ Mộng Ảo, hóa ra tên đó cũng được con quỷ đó biến thành thật ở thế giới này.

Minh hỏi: "Vậy bác có biết tên con quỷ đó không?"

Ông Mạnh điềm tĩnh trả lời: "Nó tên là Ảo Hóa Hiện Thực Quỷ!!!"

Minh nói: "Hừ, nghe tên thì cũng đã biết chức năng của thứ quỷ đó là gì rồi."

Thu Phương giờ mới mở lời: "Anh Minh, phải chăng kẻ xuất hiện cùng đám sương mù lúc gặp hai ta là tác phẩm của con Quỷ đó biến ra à?"

Minh gật đầu với nàng: "Là nó đó."

Minh khẽ luồn tay vào bên trong áo hai dây của Thu Phương bóp vú nàng, cô bé lườm yêu cậu một cái rồi mỉm cười. Minh nói: "Giờ trước mắt tính cách diệt tên Gin đã."

...

Sau khi bắn mấy quả đạn từ khẩu Bazooka không trúng mục tiêu, miệng gã bận đồ đen phát một tiếng "chậc" rồi rút người vào trong xe, ngồi yên rồi gã lấy trong túi áo khoác một điếu thuốc cho vào miệng ngậm, đương châm thuốc thì có tiếng nói của một gã cũng vận bộ đồ đen, đội mũ đen và đeo kính đen đang ngồi bên cạnh làm nhiệm vụ lái xe: "Hiếm khi em thấy đại ca Gin bắn trật ạ!"

Gã đàn ông tên Gin rít một hơi mới trả lời: "Cái xe đó quả không bình thường tí nào, tao đã canh mục tiêu rất kỹ thế mà khi đạn bắn ra cứ bị lệch mục tiêu, cứ như thể chiếc xe đó được Thần bảo hộ ấy."

Gã đàn ông đeo kính đen nói: "Hừ, vậy mà con quỷ kia lại bảo mục tiêu rất dễ hạ."

Gin nói: "Chính tao cũng còn méo hiểu những chuyện mà con quỷ đó nói. Tao nhớ là lúc đó bọn mình đang truy đuổi con chuột nhắt FBI thì tự nhiên xuất hiện làn khói đen bao trùm lấy chiếc xe và kết quả chúng ta có mặt tại đây rồi nghe những chuyện tầm phào của gã đó…"

Gã đeo kính đen nói thêm vào: "Cuối cùng gã chốt lại chỉ cần chúng ta diệt kẻ thù của gã thì gã sẽ đưa chúng ta trở về thế giới của mình."

Gin rít một hơi rồi nhả khói ra chiều nghĩ ngợi một lúc rồi mở lời: "Tao chẳng đếch quan tâm kẻ thù của nó là ai, nếu nó không giữ lời thì tao sẽ cho nó một phát đi chầu ông bà ngay tức khắc. Vodka, mày tăng tốc lên đi, chiếc Mercedes đó ngày càng xa dần rồi."

Vodka lúng túng nói: "Vâng, đại ca."

Rồi chiếc Porsche được tăng tốc lao về phía trước, một lúc Minh thấy chiếc Porsche đang tiến đến, cậu nói với ông Mạnh: "Bác Mạnh, chiếc Porsche đó đang tăng tốc dí theo chúng ta, lát nữa đến ngã ba bác hãy cho xe rẽ phải."

Rồi Minh quay qua nhìn Tâm Như đắm đuối nói: "Em hãy dùng phép biến ra cái xe khác giống chiếc này cùng bốn hình nhân giống bốn người chúng ta."

Vừa nói Minh vừa vén chiếc váy ngắn của Tâm Như và bàn tay cậu luồn vào trong quần lót nàng, ngón tay cậu thọc tới lui trong âm đạo nàng khiến cô bé rên ứ một tiếng nhỏ, cậu đặt lên môi nàng một nụ hôn khiến nàng ngất ngây, cậu hỏi nhỏ: "Em làm được không?"

Nàng đỏ mặt cười thẹn nói: "Dạ, em làm được."Tuy không nhìn nhưng ông Mạnh thừa biết chuyện gì vừa diễn ra, ông nói: "Này này, trên xe có người già đấy, hai cô cậu muốn ta nhập viện à? Muốn xoạc nhau thì đợi về tới nhà đã chứ!"

Lời nói của lão khiến Minh và hai nàng hồ ly xinh đẹp bật cười. Tâm Như vận phép biến ra chiếc Mercedes khác cùng bốn hình nhân chạy sau chiếc Mer lão Mạnh đang lái. Đến ngã ba, ông Mạnh đánh lái rẽ phải còn chiếc xe Mer giả thì Tâm Như vận phép điều khiển cho nó rẽ trái.

Chiếc Porsche 356A gần đến ngã ba, Vodka lúng túng không biết rẽ hướng nào quay qua hỏi Gin, gã có tóc bạch kim ngồi yên lặng khoanh tay phân tích một lúc rồi mỉm cười đanh thép trả lời: "Rẽ trái, qua bên trái!"

Vodka nghe xong vội vàng đánh lái rẽ trái. Chạy một lúc không thấy chiếc Mer thì Gin nói: "Tăng tốc lên nữa đi, Vodka!"

Vodka đáp: "Ok đại ca!"

Một lúc sau chiếc Porsche mới bắt kịp chiếc Mer giả, Vodka kêu lên: "Nó kia rồi, nhưng... nhưng... tại sao...?"

Biết điều mà Vodka đang thắc mắc, Gin cười giải thích: "Khi con người bị dồn đến đường cùng thì sẽ rẽ trái theo bản năng, bọn chuột nhắt này ắt cũng sẽ giống vậy."

Chiếc Posrche bám đến gần mục tiêu, Gin lấy khẩu Bazooka ra ngắm mục tiêu, hắn cười sắc lạnh: "Thật phấn khích."

Và rồi hắn bóp cò, quả đạn từ nòng súng hướng tới mục tiêu và "bùm", chiếc Mer giả và bốn hình nhân trong chiếc xe đó bốc cháy ngùn ngụt, Gin cười đắc thắng, Vodka tán thưởng. Cả hai còn đang tự sướng vì đã diệt được mục tiêu thì bỗng có tiếng hét lớn từ phía sau: "Bắn lộn rồi cha nội ơi, bọn ta ở phía sau các ngươi mà."

Gin và Vodka lơ ngơ chưa hiểu chuyện gì thì bị ăn quả đạn combo từ khẩu Bazooka mà Thu Phương hóa phép biến ra đưa cho Minh sử dụng. Chiếc Porsche 356A nổ banh cùng hai gã áo đen tan biến đi, Tâm Như hóa phép làm biến đi chiếc Mer giả còn đang cháy âm ỉ.

Xong xuôi, Minh kêu lão Mạnh lái xe thẳng về biệt thự mà mẹ cậu đã mua cho riêng cậu. Minh nghĩ tạm thời giấu hai nàng trước đã rồi sẽ trình với cha mẹ là mình đã có vợ.

Bạch Dạ đứng trên con hạc giấy ở trên không trung quan sát nãy giờ, hắn cười mỉm lẩm bẩm: "Gã Thiên tử này chẳng hề đơn giản tí nào!"​
 
Chương 61: Tổ ấm mới

Chiếc Mer rẽ vào ngôi biệt thự hoành tráng và bề thế ở một khu vực thuộc quận A1 này, Minh dìu hai cô vợ xinh đẹp ra ngoài xe, cậu muốn được hoan lạc với Tâm Như và Thu Phương thêm mấy tiếng nữa mới về nhà trình diện cha mẹ nên dặn ông Mạnh tầm bốn giờ chiều hãy đến chở cậu về. Lão cũng ừ rồi nói: "Vậy cũng được, tôi tranh thủ ghé nhà thăm thằng con một lát."

Ông hướng về chị em Tâm Như và Thu Phương nói: "Nhờ nhị vị phu nhân trông nom giùm cậu chủ tôi, cậu ấy hay bỏ ăn lắm."

Nghe xong, Tâm Như và Thu Phương mỉm cười cùng đáp: "Bác cứ để chúng cháu chăm sóc ảnh, bảo đảm anh ấy sẽ nhanh chóng mập lên ngay."

Lời vừa dứt thì lão Mạnh bật cười còn Minh cau mặt nói: "Ai mượn ông lắm chuyện vậy?"

Lờ đi cậu chủ của mình, ông Mạnh cảm tạ chị em Tâm Như và Thu Phương: "Cảm tạ hai vị phu nhân, giờ tôi xin phép."

Nói rồi lão cho chiếc Mer lăn bánh rời khỏi biệt thự còn hai nàng Tâm Như và Thu Phương vẫy tay chào nói lớn: "Bác bảo trọng."

Còn Minh thì hậm hực theo hướng bậc thang dẫn vào biệt thự mà bước đi, Tâm Như vận phép đóng cánh cổng lại rồi cùng Thu Phương tíu tít theo Minh vào trong. Rồi Minh giới thiệu sơ qua về ngôi biệt thự và rồi cậu tự chọn cho mình một phòng ở tầng một, sau đó nói hai nàng cứ tự nhiên chọn phòng ở các tầng khác, cuối cùng hai nàng chọn hai phòng khác cũng ở tầng một để tiện bề chăm sóc chồng mình.

Minh nói: "Cả thảy là hai mươi bốn phòng quá dư cho mấy bọn nhóc sau này ở rồi."

Tâm Như và Thu Phương chưa hiểu lời nói của cậu nên ngạc nhiên pha lẫn chút không vui hỏi lại: "Bọn nhóc mà chồng nói là ai vậy ạ? Họ hàng của anh phải không ạ?"

Minh cười nham nhở rồi giải thích với hai nàng: "Bọn nhóc đó sẽ từ trong đây và chui ra từ đây sống cùng với chúng ta sau này."

Vừa nói hai bàn tay cậu xoa xoa lên hai cái bụng phẳng lỳ của Tâm Như và Thu Phương rồi những ngón tay từ hai bàn tay cậu len lỏi vào quần lót dưới váy của hai nàng rồi ngón giữa chui lọt chui lọt vào âm đạo của hai nàng mà thọc ngoáy. Hai nàng rên một tiếng nhỏ và nhanh chóng hiểu, mặt đỏ lựng cảm động hân hoan nói: "Tụi em hiểu rồi, bọn nhóc đó chính là những đứa con sau này của chúng ta ra đời và sống cùng với cha mẹ chúng."

Minh gật đầu cười khi hai nàng cuối cùng đã hiểu rồi rút tay ra khỏi quần lót của hai nàng, cậu nói: "Cũng trưa rồi, vợ chồng chúng ta kiếm gì bỏ bụng rồi làm nháy nữa nhé!"

Thu Phương cười nói: "Cứ để em. "

Nói rồi nàng hóa phép biến ra một cái mâm đầy đủ những món ngon. Minh và hai cô vợ đói quá nên ăn luôn không nói gì thêm nữa. Ngồi nghỉ một lát, Minh giục hai nàng cùng mình đi tắm cho mát.

Khi biết về tình dục cũng là lẽ thường, tắm xong Minh kéo hai nàng vào phòng, đóng cửa lại, cậu ngồi lên ghế, kéo hai cô bé đứng lại gần, cậu khen: "Hai em thật xinh đẹp, có hai em làm vợ, anh thấy mình thật may mắn."

Thu Phương hỏi: "Chồng làm hai đứa luôn hả?"

Minh trả lời: "Ừ, hai em chịu hông?"

"Dạ." Thu Phương mỉm cười trả lời còn Tâm Như bẽn lẽn cười. Minh cởi quần mình ra, móc dương vật to tướng ra rồi nói: "Hai em bú đi."

Tâm Như và Thu Phương quỳ xuống luân phiên bú dương vật cậu, cởi áo mình ra và cậu cởi luôn hai chiếc áo hai dây của hai nàng ra. Ngã ra ghế cậu để mặc tình hai cô bé chăm sóc dương vật mình, sau khi đã rồi Minh kéo hai nàng lại giường, mỗi nàng nằm một bên cậu ngồi giữa, làn da hai nàng đã mát sau khi tắm còn mát hơn gấp bội, cậu mân mê và bóp vú hai nàng. Lột váy cùng quần lót từng nàng một, âm hộ hai cô nàng trông khá giống nhau về hình dáng. Duy chỉ khác nhau là Tâm Như đã có lông mu, còn Thu Phương thì trụi lông. Nhìn hai nàng đúng là: Dáng đẹp, mặt xinh, âm hộ hum húp, có lẽ tạo hóa sinh ra hai nàng để Minh đem về làm vợ.

Cậu móc âm đạo hai cô bé làm họ quằn quại rên rỉ, bú âm đạo Tâm Như thì cậu móc âm đạo Thu Phương và ngược lại, Minh bú liếm hai cô vợ say sưa. Cậu đẩy chân Tâm Như lên, cầm dương vật sát vào âm đạo của nàng rồi đâm vào lút cán, cậu đụ lia lịa.

"Thu Phương, em bước qua người chị em và cúi xuống cho anh bú âm hộ của em nào." Minh hướng dẫn.

Bé Phương làm theo, cô bé cúi xuống, âm hộ chìa vào mặt cậu, úp mặt vào đó Minh bú say sưa, dưới một âm hộ, trên một âm hộ nữa thì còn gì sướng bằng. Rút dương vật ra, kéo cho bé Phương bò trên người bé Như, Minh cầm dương vật đâm vào bé Phương từ phía sau và đụ, hai cái lỗ âm đạo nhớp nháp đầy nước kêu ọp ọp mỗi khi dương vật của Minh cắm vào.

Dạy hai cô bé bú nhau kiểu 69, Minh ngồi nhìn, hứng tình cậu chồm lên cắm dương vật vào âm đạo Tâm Như, dương vật chạy ra chạy vào trong âm đạo cô bé lôi dâm dịch nàng ra cho Thu Phương liếm, vừa được lưỡi vừa được dương vật cùng công phá âm đạo làm bé Như run lên, rên ư ử liên tục. Trở đầu Minh thọc dương vật vào âm đạo Thu Phương, mới thấy lần đầu nên Tâm Như khá thích thú, cô bé bú liếm dương vật Minh, húp nước chảy ra từ âm đạo em gái nàng, bìu dái cậu chạy tới chạy lui trên mặt Tâm Như làm cô nàng khoái cứ đớp đớp lấy.​
 
Chương 62: Tiếp tục hoan ái

Kế đến Minh cho hai nàng úp mặt vào tường, nhô mông ra, với chiều cao và cặp chân thon dài, cùng dáng thon tạo cho hai cô nàng sức hút tình dục ghê gớm. Rồi cậu chỉnh dương vật đâm vào âm đạo của hai nàng liên tục từ phía sau.

Rồi cậu đặt hai nàng nằm ngửa ra, banh hai chân, Minh lấy dương vật giả và bao cao su donzen mà cậu nhờ Tâm Như dùng phép biến ra để chuẩn bị cho cuộc hoan lạc thêm phần hấp dẫn. Dương vật giả rất bự và dài, có nhiều gai lô nhô, cái bao cao su cũng khá bự, cũng có nhiều gai.

Đeo cái bao cao su vào, bình thường dương vật cậu đã bự nay đeo bao cao su đôn dên làm nó to khủng khiếp, một gang tay cậu chả thấm vào đâu với chiều dài của cái bao cao su, bàn tay cậu cũng không cầm vừa với độ bự, phía trong còn có một cái vòng rung đầy gai dài mềm. Dương vật giả thậm chí còn to hơn, quá đã cho hai cái âm đạo non tơ.

Đổ bôi trơn lên đầu dương vật, chất bôi trơn bám vào mấy viên bi lổm chổm nổi lên và len vào các rãnh, đẩy chân Tâm Như lên cậu đút vào, đầu dương vật quá lớn khi chạm vào cửa âm đạo thì không còn thấy cái lỗ, môi bé, môi lớn, âm hạch. Minh đâm mạnh vào, nàng ú ớ khi dương vật cậu chui vào, âm đạo rộng ra đón lấy, hơi khó khăn cậu đẩy mạnh hơn.

"Anh ơi, đau em…" Tâm Như rên rỉ.

"Mạnh vô đi anh. " Thu Phương ngồi dậy xem và cổ vũ.

Minh đẩy thêm cái nữa.

"Ui, anh ơi…" Tâm Như gồng lên khi đầu dương vật dần xâm chiếm cái âm đạo của nàng rồi cái khe mở rộng ra chịu đựng dương vật to khủng. Người ta nói trăn có khả năng phi thường là nuốt con vật to hơn miệng mình nhiều lần nhưng người ta cũng quên không đưa âm đạo con gái vào top.

Một cái đẩy nữa một nửa dương vật dài đã vào trong, thêm cái nữa là 75% dương vật chui vào, Tâm Như bóp mạnh cái gối, Minh rút ra thọc vào nhè nhẹ, bé Phương đổ thêm chất bôi trơn vào thân dương vật, Minh đụ bé Như nhẹ nhàng hơn, vì đeo bao cao su làm to nên hầu như không có ma sát giữa dương vật và âm đạo nên cậu đụ rất thoải mái. Minh đâm mạnh thêm cho dương vật vào hết trong âm đạo bé Như.

“Chồng ơi...” Tâm Như căng mình chịu đựng sự xâm chiếm tàn bạo của dương vật to lớn trong khi âm đạo cô bé đang phát triển để phù hợp với dương vật to bự của Minh.

Bật nút trên chiếc vòng, nó rung lên làm những cái gai cạ vào môi âm hộ và âm hạch, Tâm Như gào lên vì sự ma sát nhẹ nhẹ nhưng sướng khoái: “U u u anh Minh ơi…”

“Sướng rồi hả chị?” Bé Phương cười.

Kéo Thu Phương lại cậu và nàng hôn môi nhau, phía dưới thì dương vật tiếp tục thọc vào âm đạo cô chị của nàng. Rút dương vật ra khỏi người bé Như, cái lỗ âm đạo rộng toác không khép lại được, cậu vật bé Phương ngửa ra và cắm vào, âm đạo cô bé đã quen dần dương vật Minh nên cho vào khá dễ dù đôi lúc vẫn thấy chật chội, Minh đụ nàng ào ào.

Đặt hai nàng cạnh nhau, Minh lấy dương vật giả lại, bật máy, dương vật giả run run và lắc lắc cái quy đầu trông rất ghê, cậu đâm vào âm đạo bé Phương, cô bé rú lên: “Oa, anh ơi…ư ư ư..”.

Cậu đụ tới liên tục dương vật giả vào âm đạo bé Phương, được một lúc cậu rút ra và đẩy vào âm đạo Tâm Như, cô bé vặn mình run run khi dương vật giả xâm nhập. Minh ngồi dưới, hai nàng nằm ngửa và cậu hành hạ hai cô vợ. Để dương vật giả trong âm đạo bé Phương, cậu kéo bé Như đứng dậy, úp mặt vào tường, vứt cái bao cao su ra cậu thọc vào âm đạo nàng và nghe vách tường thịt âm đạo non hồng bé Như cọ xát dương vật thật tuyệt, phía dưới Thu Phương tự cầm dương vật giả thọc vào âm đạo mình liên tục. Vừa đụ Minh vừa xoa vú, bụng và mu âm hộ, Tâm Như run lên và âm đạo tràn nước, tiếng đụ của cậu nghe ọc ọc, nước tràn xuống đùi cô bé, nàng đã mệt lã.

Minh đặt Tâm Như nằm ngửa, cậu rút dương vật giả ra khỏi âm đạo của Thu Phương và kéo nàng nằm sấp lên người cô chị, hai cái âm hộ úp vào nhau nhìn xinh ơi là xinh, hai cái lỗ âm đạo cùng hướng ra phía sau. Minh cầm dương vật thọc vào, mỗi bé một cái, Tâm Như và Thu Phương mút lưỡi nhau, cạ vú vào nhau, bé Phương nâng người lên cho cậu thọc tay vào bóp bốn cái vú xinh.

Minh hỏi bé Phương: “Ra chưa vợ?”

Thu Phương đáp: “Dạ, vợ ra rồi chồng ơi!”

Minh đụ mạnh hơn, Thu Phương ôm chặt chị gái nàng mà rên và cô bé gồng lên chảy nước, cậu đụ mạnh hơn nữa và xuất tinh dịch vào âm đạo bé Phương ào ào. Rút dương vật ra, tinh dịch và dâm thủy hòa vào nhau chảy ra khỏi âm đạo bé Phương, tràn xuống âm hộ bé Như, Minh lấy dương vật chặn dưới hậu môn rồi đút vào âm đạo Tâm Như cho tinh dịch cậu chảy vào cái âm đạo mới. Đụ hơn chục phút thì cậu bắn tiếp vào tận cùng âm đạo bé Như rồi mới rút ra. Cả ba người thở hổn hển mệt mỏi và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Buổi chiều lão Mạnh đến đón Minh về trình diện cha mẹ cậu theo lời dặn hồi trưa. Minh ôm hôn tạm biệt hai cô vợ xinh đẹp và giao ngôi biệt thự cho hai nàng quản lý và chăm sóc. Hai nàng mỉm cười xinh tươi gật đầu nhận lệnh của chồng mình giao phó.​
 
Chương 63: Tâm Như cùng Thu Phương có thai

Trở về nhà trình diện cha mẹ xong thì Minh lên phòng của mình ngủ một giấc tới sáng mai sau một ngày mệt mỏi. Buổi sáng ngày mai đã tới, cậu lên trường Đại học A nhập học tiếp và ghé ngôi biệt thự của riêng cậu thăm hai cô vợ hồ ly xinh đẹp của mình. Vừa thấy chiếc Mer quen thuộc dừng trước cổng, Tâm Như và Thu Phương reo lên vui mừng hớn hở chạy ra mở cổng đón cậu vào. Họ chăm sóc cậu như người vợ thực thụ vậy, cậu ở lại làm tình với hai nàng đến tận chiều tối mới về.

Khi đã nhập học, Minh dọn đồ đạc hẳn về biệt thự để sống cùng hai cô vợ và cũng tiện bề đi học luôn, được hai nàng thương yêu hết mực, chăm sóc cho cậu từng miếng ăn, giấc ngủ và hai cô bé thay phiên nhau mỗi tối ngủ với cậu và phục vụ nhu cầu tình dục cho chồng mình. Khi làm tình để đỡ vướng mắc quần áo, Minh nói với Tâm Như và Thu Phương mỗi khi có cậu trong biệt thự thì hai nàng không được phép mặc đồ mà phải trần trụi hoàn toàn để cậu có thể làm tình với hai nàng bất cứ lúc nào lúc tùy thích. Hai nàng thẹn đỏ mặt lên và bẽn lẽn nói: “Tụi em xin vâng lệnh chồng!”

Minh cười: “Vậy mới là vợ yêu của anh chứ!”

Đến giờ cơm, Tâm Như nắn bóp hai bầu vú căng tròn của mình để cho sữa bắn vào ly, nàng muốn bồi dưỡng chồng nàng sau mấy đêm làm tình với hai chị em nàng liên tục do nhu cầu tình dục của hai người dạo này cao thất thường nên đòi Minh chiều tới tập khiến cậu cũng… sợ. Đang ăn Minh cứ nghía cơ thể trắng nõn và trần trụi của hai cô vợ khiến cậu muốn bế hai nàng lên bàn và phang ngay tại chỗ. Vừa tính thực hiện nhưng may có lý trí ghìm cậu lại, dù gì cũng phải ăn xong bữa đã chứ rồi muốn làm gì thì làm.

Cuộc sống êm đềm và hạnh phúc cứ thế trôi qua, thi thoảng Minh vẫn lệnh cho Tâm Như và Thu Phương xem tình hình Ngọc Duyên và Hoài Thương ra sao, mỗi lần như thế hai nàng đều báo cáo lại là hai cô vợ kia đêm nào cũng khóc vì nhớ thương cậu chứng tỏ họ vẫn yêu cậu tha thiết khiến Minh cảm thấy có lỗi với hai người họ. Cậu rất muốn đi thăm Ngọc Duyên với Hoài Thương nhưng sợ có sẽ gây nguy hiểm đến hai nàng, nhất là Duyên, bào thai đang dần hình thành trong bụng của nàng nếu để bè lũ Quỷ vương mà biết nơi trú ngụ của nàng thì hắn sẽ phái người đến giết mẹ con nàng ngay. Thôi thì cứ tùy theo tình hình thực tế mà hành động vậy. Nhìn Tâm Như và Thu Phương đang trần trụi ở trước mặt khiến cậu lo lắng thêm vì hai người họ chưa có biểu hiện gì của việc có thai cả, nếu biết để còn biết đường mà tính nữa chứ. Bị hai cơ thể trần trụi đó quyến rũ khiến cậu hưng phấn lên ngay và quên mọi chuyện đang nghĩ, kệ cứ đụ hai nàng trước đã rồi chuyện gì cứ để đó tính sau.

Một buổi sáng chủ nhật, Minh được nghỉ học và đang ngủ thẳng cẳng do ân ái với hai cô vợ hồ ly nguyên đêm nên rất là mệt. Tâm Như và Thu Phương dậy sớm, cảm thấy mắc tiểu nên cả hai lò dò đi xuống nhà tắm để đi tiểu. Cũng chẳng thèm mặc quần áo, hai nàng trần trụi như nhộng mà bước đi, từ khi Minh lệnh cho hai nàng không được phép mặc quần áo nên hai cô bé đã quen vậy rồi. Tiểu xong hai nàng rửa âm hộ rồi đi về phòng.

Bỗng dưng hai nàng cảm thấy không chịu nổi, một cơn buồn nôn bỗng xông lên trong người. Không kịp chạy vô nhà tắm, cả hai ngồi bệt xuống nôn thốc nôn tháo mọi thứ trong bao tử. Ngay lúc đó thì có tiếng chân từ căn phòng Minh bước hướng tới đây và Minh xuất hiện. Trần trụi, dương vật dài nửa cứng nửa mềm lúc lắc phía trước cái mu đầy lông lá. Hai nàng cũng không quan tâm được nhiều nữa chỉ biết ngồi xổm, cong người như con tôm luộc mà nôn khan đến mức xanh mét mặt mày, tay chân run rẩy, thở muốn không nổi nữa.

Sau đó Tâm Như chợt thấy mình được hai cánh tay rắn chắc bế ngửa ra, rồi sau đó là gương mặt lo lắng của Minh xuất hiện bên trên mặt nàng, rồi nàng thấy mình được bế vô trong phòng ngủ. Nàng ráng chặn cơn nôn khan, rên rỉ: “Ụa, vợ muốn ói quá chồng ơi, ụa ụa.”

Cậu đưa cái khăn tắm sạch đưa cho nàng rồi nói nhanh: “Em nôn ra cái khăn này đi để anh bế Thu Phương vô với lau dọn nữa, hai em mà có mệnh hệ gì thì kẻ làm chồng như anh hổ thẹn lắm.”

Tâm Như gật đầu, nôn khan mấy lần nữa mà chẳng ra được chút gì. Xong rồi nàng dần dần thấy đỡ hơn nên đưa trả cái khăn lại cho Minh, hai bầu vú phập phồng thở dốc, mồ hôi túa ra như tắm. Minh mới lấy một cái khăn giấy ở hộp khăn ngay đầu giường, lau miệng cho nàng, rồi lấy miếng khăn giấy khác lau trên trán, trên mặt, và cả người nàng. Xong rồi cậu mang mớ khăn giấy đó bỏ vào sọt rác ở góc phòng và quay trở lại giường đắp mền phủ kín người nàng. Tay cậu vuốt mép cái mền cho khít chặt lại theo thân hình cô bé khiến nàng cảm động, cảm nhận được sự ấm áp không chỉ từ cái mền, mà từ những hành động cùng ánh mắt lúc này của chồng nàng.

Rồi Minh lại quay trở ra ngoài bế Thu Phương, nhìn cô bé nôn khan mà cậu thấy xót cho nàng, chưa bao giờ cậu cảm thấy yêu thương hai người vợ hồ ly như lúc này. Cậu cũng lấy khăn giấy lau chùi sạch sẽ cho nàng y như Tâm Như rồi đắp mền cho cô bé. Minh nằm giữa hai nàng, cúi xuống hôn nhẹ lên môi hai cô vợ rồi nói: “Hai em thấy khó chịu hả?.”

Cả hai gật gật đầu, Tâm Như lí nhí nói: “Hồi nãy em cùng với Thu Phương vừa đi tiểu xong thì tự nhiên muốn ói quá chừng.”

Minh nhìn nàng thật sâu, hơi sững sờ một chút, sau đó là nhíu mày lại, đăm chiêu như nghĩ ngợi cái gì, rồi sau đó cậu mỉm cười đầy hạnh phúc nói: “Không sao đâu, biểu hiện đó là của việc mấy em đã có rồi đấy.”

Tâm Như và Thu Phương ngơ ngác: “Có gì hả chồng? Không lẽ tụi em đã có...”

Nói tới đây thì mặt hai nàng đỏ ửng khi thấy Quang Minh cười nham nhở gật đầu xác nhận, cậu nói: “Hai em đều đã mang thai con của anh, anh nghĩ tụi mình nên ăn mừng sự kiện này.”

Nghe Minh nói mà hai nàng cảm động rơi lệ vui mừng nói: “Cuối cùng thì tụi em cũng đã đạt ước nguyện là sinh con cho ngài Thiên tử Tịnh Quang rồi.”

Minh vội nói: “Nào nào, hai em là vợ ta nên việc có thai và sinh con là bình thường, đáng lẽ chuyện này phải vui mừng chứ sao hai em lại khóc.”

Tâm Như và Thu Phương lấy tay gạt lệ cười nói: “Vâng, vâng chồng nói đúng, việc này phải vui chứ không được khóc.”

Rồi Minh kéo tấm mền đang che cơ thể trần trụi của Tâm Như và Thu Phương quăng sang một bên nói: “Chúng ta thêm một trận mây mưa rồi đi ăn sáng nhé.”

Hai nàng đồng thanh: “Xin nghe lời chồng ạ!”

Rồi cả ba người họ chìm trong sóng biển ân ái cho đến khi Minh hết nã đạn được thì cả ba dìu nhau đi tắm chung và cùng đi ăn ở một quán nào đó khá xa quận A1. Trong lúc đang chờ món dọn lên, Minh nhìn Tâm Như nói: “Em sắp tới sẽ sinh đôi hai đứa con nên có phần sẽ mệt nhọc hơn so với ba người còn lại, từ giờ cho đến lúc sắp sinh nhớ tránh làm gì quá nặng nhọc nghe chưa?”

Tâm Như vui sướng trong lòng khi nghe Minh nói nàng sẽ sinh đôi, nàng mỉm cười nói: “Em nghe rồi a! Chồng đừng quá lo lắng!”

Rồi Minh quay qua Thu Phương cũng dặn dò như thế, cô bé mỉm cười chỉ nói: “Anh yên tâm đi, em khỏe lắm ạ!”

Minh cười gật đầu, vươn tay xoa xoa đầu bé Phương nói: “Em thì lúc nào cũng nói được câu đó mà.”

Nghe xong Thu Phương chu mỏ khiến chị nàng và Quang Minh cười... khúc khích.​
 
anime sex
cliphot
Back
Top