fb68
soc88
max88
net88
Quảng cáo Net88

Sài Gòn một thời tuổi trẻ

JoyQuinn

Người Đẹp Lầu Xanh
Reputation: 24%
Tham gia
5/11/24
Bài viết
52
Cảm xúc
156
Điểm
33
Nơi ở
Hải Ngoại
Tín dụng
90.7
Giới tính
Nữ
Nhân một ngày không có gì đặc biệt.

Bận rộn với công việc và gia đình, khi màn đêm buông xuống là lúc bản thân có được khoảng nghĩ cho bản thân. Bật nghe vài bài nhạc, nghĩ ngợi về những gì đã xảy ra trong quá khứ. Nhớ quê hương, nhớ Sài Gòn, nhớ những ngày rong ruổi quanh các quận Sài Gòn. Nhớ cả những ngày ngồi bần thần trước nhà thờ Đức Bà. Nhớ cả những mối tình chóng vánh.

Có lẽ khi càng trưởng thành, càng hoài niệm.

Nhiều lúc ước mình được vô lo vô nghĩ, mơ ước bé bé thôi. Nhưng biết sao được, ước mơ hoài bão lớn, cánh chim bay mãi không dừng. Bây giờ khi đã có trong tay mọi thứ mong muốn, cảm thấy hụt hẫng đôi chút vì đã đánh đổi tuổi thanh xuân.

Nửa đêm rồi nhưng vẫn không ngủ được. Ước gì được lượn quanh Sài Gòn 1 vòng. Trò chuyện linh tinh với ai đó. Uống vài li rượu rồi về nhà đắp chăn đi ngủ.

Sáng mai thức dậy lại xoáy vào vòng chảy của công việc.

Broma: Not a Bar
IMG_5738.webp
 
Quay đi quay lại 10 năm trôi qua, giờ thì tay trắng, lãi đc mỗi đứa con. Tui cũng hoài niệm nhưng tui bik tui phải bước tiếp.
Đôi khi màn đêm buông xuống, sau khi về nhà, cơn bão dừng lại sau cánh cửa. Chỉ muốn nép mình vào lòng ai đó để được vỗ về.
 
Quay đi quay lại 10 năm trôi qua, giờ thì tay trắng, lãi đc mỗi đứa con. Tui cũng hoài niệm nhưng tui bik tui phải bước tiếp.
Đôi khi màn đêm buông xuống, sau khi về nhà, cơn bão dừng lại sau cánh cửa. Chỉ muốn nép mình vào lòng ai đó để được vỗ về.
Cô đơn, lạc lõng trong chính ngôi nhà của mình, nghe mà buồn.
 
Quay đi quay lại 10 năm trôi qua, giờ thì tay trắng, lãi đc mỗi đứa con. Tui cũng hoài niệm nhưng tui bik tui phải bước tiếp.
Đôi khi màn đêm buông xuống, sau khi về nhà, cơn bão dừng lại sau cánh cửa. Chỉ muốn nép mình vào lòng ai đó để được vỗ về.
Thời điểm này, nhìn lại 10 năm trước thấy đó là quá khứ đẹp để hoài niệm. Nhưng hình dung đúng 10 năm sau bạn sẽ nhìn lại thời khắc bây giờ và cũng thấy đó là quá khứ để hoài niệm tương tự.

Nên là cứ mở lòng "tận hưởng" một chút những gì thực tại mang tới. Như một cuốn phim nào. :)
 
@JoyQuinn
Mình đang ở SG. Nhưng đọc bài này cũng hoài niệm. Không phải về nơi chốn mà về một thời tuổi trẻ đã trải qua :)
 
@JoyQuinn
Mình đang ở SG. Nhưng đọc bài này cũng hoài niệm. Không phải về nơi chốn mà về một thời tuổi trẻ đã trải qua :)
Uh có lẽ tuổi trẻ là khoảng thời gian khônng thể quên được. Sự bồng bột, bất cần, sự vô tư, sự trẻ trâu không hiểu chuyện, sự tò mò cái gì cũng muốn thử. Dù sau này có trở lại sg nhưng k chắc sẽ sống lại đc những ngày tháng tuổi trẻ đó. Dù vậy vẫn yêu vẫn quý Sài gòn. Nơi gặp gỡ những người bạn và ăn chơi sa đọa :)))
 
Uh có lẽ tuổi trẻ là khoảng thời gian khônng thể quên được. Sự bồng bột, bất cần, sự vô tư, sự trẻ trâu không hiểu chuyện, sự tò mò cái gì cũng muốn thử. Dù sau này có trở lại sg nhưng k chắc sẽ sống lại đc những ngày tháng tuổi trẻ đó. Dù vậy vẫn yêu vẫn quý Sài gòn. Nơi gặp gỡ những người bạn và ăn chơi sa đọa :)))
Lên bài kể chuyện ăn chơi sa đọa cho các Saigonese học theo đi bạn =))
 
Thời gian sẽ trôi đi, sẽ không để lại bất cứ 1 dấu vết nào!
Nhưng nó cho mình kỷ niệm và trải nghiệm!
Mình cũng công tác ở HCM được 3 năm, sau đó chuyển ra HN. Nhớ cảm giác 6h00 sáng, đi trên con xe Dream lửa. Những ánh nắng ấm áp đang lên cao dần, đường xá vắng vẻ. Đi từ từ tận hưởng khoảng không gian này, ăn sáng một tô hủ tiếu 25k, làm 1 cốc cf đen đá 12k. Hút điều thuốc, rồi trong ngừoi có cái cảm giác mà mình thầm nghĩ, đây mới là cuộc sống.
Đùng phát nhìn đồng hồ 8h kém, lật đật đi vào cơ quan để con giao ban :))) 🤣
Không biết đã có ai có cảm giác đấy chưa!
 
X
Top