Hi, xin chào mọi người!
Đã lâu kể từ khi Thiên địa bị bay màu và cũng tròn 1 năm em tham gia lại. Trong thời gian đó em có rãnh rỗi và sinh nông nổi nên có vài ý tưởng để viết truyện.
Có thể câu từ hơi lủng cũng, sai chính tả,... Mong các anh/chị thông cảm và cho em những góp ý. Em cảm ơn rất nhiều, và chúc mọi người sẽ đọc truyện thật vui vẻ.
Em cảm ơn và chúc mọi người một ngày tốt lành.
Chuẩn mực xã hội là những quy tắc sống mà ông, cha ta ngày xưa đã tạo ra nhằm định hướng con người theo một quy chuẩn. Nó có thể thay đổi dựa vào các đoạn thời gian lịch sử, khu vực lãnh thổ và được hầu hết mọi người điều tuân theo. Pháp luật thì liên quan đến hệ thống các quy tắc xử sự được đưa ra bởi nhà nước của từng quốc gia cụ thể. Đối với từng khu vực địa lý sẽ có sự khác nhau về những chuẩn mực xã hội và luật pháp, liên quan đến truyền thống, văn hoá và lịch sử phát triển của các quốc gia khác nhau. Việc bạn làm có thể vi phạm pháp luật ở quốc gia này những có thể hợp pháp ở những quốc gia khác và chuẩn mực xã hội cũng như vậy. Quy phạm các chuẩn mực xã hội cũng chưa chắc quy phạm pháp luật ở trong cùng một quốc gia hoặc khác, nhưng đối với những việc mà tôi đã làm sau đây có lẽ không một chuẩn mực, luật pháp ở bất kì các quốc gia nào có thể chấp nhận.
Vào ngày 28 tháng 6 năm 2000 ở một vùng quê hẻo lánh vùng miền tây, đứa trẻ tên “Thiên An” đã được sinh ra. Vâng đó chính là tôi, người mà sau này sẽ làm ra những thứ mà không ai có thể tưởng tượng ra được. Mặc dù sống ở một nơi không thấy được những tòa nhà cao ốc sừng sững, những khu vui chơi, ăn uống hay những chiếc xe máy đang tấp nập duy chuyển trên đường kèm theo những tiếng còi inh ỏi thì ở đây chỉ có những cánh đồng xanh ngát, nhiều bờ ao, sông với những đàn cá đang bơi, những căn nhà cây, tường trong cũ kĩ thì thưa thớt với nhau nhưng lại rất hay quan tâm lẫn nhau. Cái tình làng nghĩa xóm thể hiện lên bản chất thật thà chất phát và giàu tình cảm của người miền Tây thể hiện rõ lối sống cộng đồng của phương Đông. Và điều đặc biệt cuối cùng chính là sự bình yên với những cơn gió trong lành không có chứa lẫn những hạt bụi từ không khí. Giai đoạn tuổi thơ của tôi vẫn trải qua như những đứa trẻ khác, từ việc như: tập ăn, nói, đi,… một tuổi thơ hết sức bình thường cho đến khi năm lên 6, mọi chuyện bắt đầu thay đổi từ đó khi người bố của tôi đã đột ngột mất đi do bạo bệnh, căn bệnh nguy hiểm đến nổi chỉ phát hiện trong vòng 3 tháng đã không còn. Thành thật thì lúc ấy tôi vẫn còn quá nhỏ để có thể hiểu được mọi chuyện nhưng có lẽ tôi biết một điều rằng mẹ tôi giờ đây chỉ còn tôi là chỗ dựa tinh thần duy nhất của bà, một người phụ nữ khi mới 28, cái độ tuổi mà còn quá trẻ đã phải một mình gánh vác gia đình trên vai. Mẹ tôi làm giáo viên nên cũng có thu nhập ổn định từ việc giảng dạy ở trường và dạy thêm. Dù ba mất nhưng kinh tế gia đình vẫn không quá khó khăn, cộng thêm việc nhà tôi có một vài mảnh đất nhỏ được để lại từ ông, bà tổ tiên. Mặc dù không có bố bên cạnh tôi trong suốt khoảng thời gian sau này nhưng tôi vẫn được sự bảo bộc chu đáo và ân cần từ mẹ, bà không cho tôi động tay vào bất cứ công việc tay chân gì từ nấu ăn, giặt giũ, làm việc nhà mà chỉ có học hành và vui chơi. Có lẽ mẹ là người thân nhất đối với tôi và bà ấy không muốn mất tôi giống như người chồng quá cố của bà là cha tôi, ngoài ra vẫn còn một người rất thân và gắn bó với tôi là con ả chị họ. Theo vai vế thì tôi phải kêu mẻ bằng chị do cha của tôi là em ruột của cha bả dù hai đứa cùng tuổi với nhau. Ấn tượng của tôi với chị tôi là một con nhỏ bị cận, nước da đen và đặc biệt rất dữ, tôi không nhớ hết số lần mà ả ăn hiếp tôi, đánh, cắn tôi và có lẽ điều đó mà tôi luôn ghét ả và sợ. Trớ trêu thay tôi và ả lại học chung nhau trong suốt 12 năm cắp sách đến trường và tôi giống như tài xế khi hằng ngày phải đèo một con sư tử phía sau trong một khoảng thời gian dài. Dù bên ngoài lúc nào tôi với ả cũng cãi nhau và lúc nào cũng nói tôi ghét con ả nhưng tận sâu bên trong trái tim tôi thì coi ả như một tri kỷ khi đã lớn lên cùng nhau, cùng tắm chung, ngủ chung với nhau. Vào năm cuối cấp 12 là khoảng thời gian vui vẻ nhất thời học sinh khi lúc này ai cũng thay đổi nhiều về ngoại hình, tôi lúc ấy là một câu trai trắng trẻo, hiền lành và mặt mũi thì không phải thuộc dạng đẹp trai như mỹ nam nhưng nhìn cũng có chút khôi ngôi với đường nét nhẹ nhàng và đặc biệt tôi học khá giỏi (chắc có lẽ là do con của giáo viên) nên được rất nhiều bạn nữ chú ý tới. Dù như thế, vẫn chưa có một bức thư hay lời tỏ tình nào vì những lúc như vậy sẽ có một con sư tử ngồi kế bên tôi hâm he những con thú khác vì đang dám đụng vào địa bàng, và đúng như mọi người nghĩ con sư tử ấy chính là ả chị họ đáng ghét của tôi. Thật đáng buồn là tôi không thể nếm trải một tình yêu thơ dại nào từ những cô gái khác nhưng trong lòng vẫn rất vui khi có người bảo vệ mình. Rồi từng ngày, từng ngày trôi qua như thế và chẳng biết khi nào con ả đen cận hồi nào giờ đây đã trắng trẻo như bông bưởi, cặp vú từ lép xẹp mà giờ đây đã trở nên to, tròn, đẫy đà và cập mông trơ xương thì đã căng mọng. Một sự thay đổi mà tôi không để ý lúc nào không hay từ lúc mà hai đứa còn tắm cùng nhau thì giờ đây đã quá thay đổi thì không biết, điều đó thôi thúc một điều gì đó ở trong đầu tôi muốn biết bên trong lớp áo đó đã thay đổi những gì. Còn về phần tôi, sự dậy thì đã làm giọng nói từ trong trẻo đã trở nên trầm hơn, râu bắt đầu xuất hiện và đặc biệt những cơn mộng tinh đã bắt đầu có sau những đêm mơ màng, con cu của tôi trở nên dài hơn, gân guốc hơn, với sự thay đổi đó làm tôi có rất nhiều sự tò mò về chuyện nam nữ. Trong một lần đi chơi chung đám bạn toàn những thằng đực rựa thì có 1 đứa đã bắt phim sex cho cả nhóm xem, khi những hình ảnh đầu tiên đập vào mắt tôi là một người con trai trần truồng đang đút con cu vào cái gì đó ở giữa hai chân của người phụ nữ, những âm thanh rên rỉ, la hét phát ra vào đôi tay tôi đã khiến tôi thu hút và mong muốn được thử một lần trong đời. Từ bữa đó đến vài ngày sau thì trong đầu tôi chỉ xuất hiện lên những hình ảnh như thế, sự lập lại làm tăng thêm tính tò mò và tôi đã dùng điện thoại của mình để xem và từ lúc đó tôi trở thành gã nghiện phim sex. Xem được vài tháng thì tôi đã bắt đầu lấy tay phải và duy chuyển lên xuống với con cu của mình, cảm giác thật kì lạ, nó kích thích đến không tưởng tượng nổi và tằm chưa tới 30s sau thì tôi đã bắn tinh, những dòng tinh nóng hỏi từ chính con cu của tôi sản sinh ra và đó cũng là lần đầu tiên của tôi. 30s, 40s, 50s,... thời gian duy trì vấn đề thủ dâm của tôi với tần suất dày đặc hơn và trở nên nghiện hơn. Nhưng bao nhiêu đó vẫn là chưa đủ, nếu thật tuyệt nếu làm bằng người thật mà không phải chính tay tôi, nghĩ đến cảnh con cặc tôi thịt chạm thịt với cái lồn mơn mởn của cô gái khác, những đường gân guốc chạm vào thành âm đạo thật là sướng biết bao, điều đó làm tôi bắn thêm một lần nữa. Thật là phê!
Từ lúc đó tôi cảm thấy mình đã trưởng thành hơn, một người đàn ông đúng nghĩa. Khi đạp xe trên đường đi học như thường ngày bỗng tôi phải thắng gấp lại do có một con chó chạy ngang thì bộ ngực đẫy đà của con ả, à không bây giờ phải gọi là Phương chạm vào lưng tôi thì lúc ấy những suy nghĩ trái với luân thường đạo lý đã xuất hiện “Tôi muốn đụ Phương!”.
Đã lâu kể từ khi Thiên địa bị bay màu và cũng tròn 1 năm em tham gia lại. Trong thời gian đó em có rãnh rỗi và sinh nông nổi nên có vài ý tưởng để viết truyện.
Có thể câu từ hơi lủng cũng, sai chính tả,... Mong các anh/chị thông cảm và cho em những góp ý. Em cảm ơn rất nhiều, và chúc mọi người sẽ đọc truyện thật vui vẻ.
Em cảm ơn và chúc mọi người một ngày tốt lành.
Chap 1
Chuẩn mực xã hội là những quy tắc sống mà ông, cha ta ngày xưa đã tạo ra nhằm định hướng con người theo một quy chuẩn. Nó có thể thay đổi dựa vào các đoạn thời gian lịch sử, khu vực lãnh thổ và được hầu hết mọi người điều tuân theo. Pháp luật thì liên quan đến hệ thống các quy tắc xử sự được đưa ra bởi nhà nước của từng quốc gia cụ thể. Đối với từng khu vực địa lý sẽ có sự khác nhau về những chuẩn mực xã hội và luật pháp, liên quan đến truyền thống, văn hoá và lịch sử phát triển của các quốc gia khác nhau. Việc bạn làm có thể vi phạm pháp luật ở quốc gia này những có thể hợp pháp ở những quốc gia khác và chuẩn mực xã hội cũng như vậy. Quy phạm các chuẩn mực xã hội cũng chưa chắc quy phạm pháp luật ở trong cùng một quốc gia hoặc khác, nhưng đối với những việc mà tôi đã làm sau đây có lẽ không một chuẩn mực, luật pháp ở bất kì các quốc gia nào có thể chấp nhận.
Vào ngày 28 tháng 6 năm 2000 ở một vùng quê hẻo lánh vùng miền tây, đứa trẻ tên “Thiên An” đã được sinh ra. Vâng đó chính là tôi, người mà sau này sẽ làm ra những thứ mà không ai có thể tưởng tượng ra được. Mặc dù sống ở một nơi không thấy được những tòa nhà cao ốc sừng sững, những khu vui chơi, ăn uống hay những chiếc xe máy đang tấp nập duy chuyển trên đường kèm theo những tiếng còi inh ỏi thì ở đây chỉ có những cánh đồng xanh ngát, nhiều bờ ao, sông với những đàn cá đang bơi, những căn nhà cây, tường trong cũ kĩ thì thưa thớt với nhau nhưng lại rất hay quan tâm lẫn nhau. Cái tình làng nghĩa xóm thể hiện lên bản chất thật thà chất phát và giàu tình cảm của người miền Tây thể hiện rõ lối sống cộng đồng của phương Đông. Và điều đặc biệt cuối cùng chính là sự bình yên với những cơn gió trong lành không có chứa lẫn những hạt bụi từ không khí. Giai đoạn tuổi thơ của tôi vẫn trải qua như những đứa trẻ khác, từ việc như: tập ăn, nói, đi,… một tuổi thơ hết sức bình thường cho đến khi năm lên 6, mọi chuyện bắt đầu thay đổi từ đó khi người bố của tôi đã đột ngột mất đi do bạo bệnh, căn bệnh nguy hiểm đến nổi chỉ phát hiện trong vòng 3 tháng đã không còn. Thành thật thì lúc ấy tôi vẫn còn quá nhỏ để có thể hiểu được mọi chuyện nhưng có lẽ tôi biết một điều rằng mẹ tôi giờ đây chỉ còn tôi là chỗ dựa tinh thần duy nhất của bà, một người phụ nữ khi mới 28, cái độ tuổi mà còn quá trẻ đã phải một mình gánh vác gia đình trên vai. Mẹ tôi làm giáo viên nên cũng có thu nhập ổn định từ việc giảng dạy ở trường và dạy thêm. Dù ba mất nhưng kinh tế gia đình vẫn không quá khó khăn, cộng thêm việc nhà tôi có một vài mảnh đất nhỏ được để lại từ ông, bà tổ tiên. Mặc dù không có bố bên cạnh tôi trong suốt khoảng thời gian sau này nhưng tôi vẫn được sự bảo bộc chu đáo và ân cần từ mẹ, bà không cho tôi động tay vào bất cứ công việc tay chân gì từ nấu ăn, giặt giũ, làm việc nhà mà chỉ có học hành và vui chơi. Có lẽ mẹ là người thân nhất đối với tôi và bà ấy không muốn mất tôi giống như người chồng quá cố của bà là cha tôi, ngoài ra vẫn còn một người rất thân và gắn bó với tôi là con ả chị họ. Theo vai vế thì tôi phải kêu mẻ bằng chị do cha của tôi là em ruột của cha bả dù hai đứa cùng tuổi với nhau. Ấn tượng của tôi với chị tôi là một con nhỏ bị cận, nước da đen và đặc biệt rất dữ, tôi không nhớ hết số lần mà ả ăn hiếp tôi, đánh, cắn tôi và có lẽ điều đó mà tôi luôn ghét ả và sợ. Trớ trêu thay tôi và ả lại học chung nhau trong suốt 12 năm cắp sách đến trường và tôi giống như tài xế khi hằng ngày phải đèo một con sư tử phía sau trong một khoảng thời gian dài. Dù bên ngoài lúc nào tôi với ả cũng cãi nhau và lúc nào cũng nói tôi ghét con ả nhưng tận sâu bên trong trái tim tôi thì coi ả như một tri kỷ khi đã lớn lên cùng nhau, cùng tắm chung, ngủ chung với nhau. Vào năm cuối cấp 12 là khoảng thời gian vui vẻ nhất thời học sinh khi lúc này ai cũng thay đổi nhiều về ngoại hình, tôi lúc ấy là một câu trai trắng trẻo, hiền lành và mặt mũi thì không phải thuộc dạng đẹp trai như mỹ nam nhưng nhìn cũng có chút khôi ngôi với đường nét nhẹ nhàng và đặc biệt tôi học khá giỏi (chắc có lẽ là do con của giáo viên) nên được rất nhiều bạn nữ chú ý tới. Dù như thế, vẫn chưa có một bức thư hay lời tỏ tình nào vì những lúc như vậy sẽ có một con sư tử ngồi kế bên tôi hâm he những con thú khác vì đang dám đụng vào địa bàng, và đúng như mọi người nghĩ con sư tử ấy chính là ả chị họ đáng ghét của tôi. Thật đáng buồn là tôi không thể nếm trải một tình yêu thơ dại nào từ những cô gái khác nhưng trong lòng vẫn rất vui khi có người bảo vệ mình. Rồi từng ngày, từng ngày trôi qua như thế và chẳng biết khi nào con ả đen cận hồi nào giờ đây đã trắng trẻo như bông bưởi, cặp vú từ lép xẹp mà giờ đây đã trở nên to, tròn, đẫy đà và cập mông trơ xương thì đã căng mọng. Một sự thay đổi mà tôi không để ý lúc nào không hay từ lúc mà hai đứa còn tắm cùng nhau thì giờ đây đã quá thay đổi thì không biết, điều đó thôi thúc một điều gì đó ở trong đầu tôi muốn biết bên trong lớp áo đó đã thay đổi những gì. Còn về phần tôi, sự dậy thì đã làm giọng nói từ trong trẻo đã trở nên trầm hơn, râu bắt đầu xuất hiện và đặc biệt những cơn mộng tinh đã bắt đầu có sau những đêm mơ màng, con cu của tôi trở nên dài hơn, gân guốc hơn, với sự thay đổi đó làm tôi có rất nhiều sự tò mò về chuyện nam nữ. Trong một lần đi chơi chung đám bạn toàn những thằng đực rựa thì có 1 đứa đã bắt phim sex cho cả nhóm xem, khi những hình ảnh đầu tiên đập vào mắt tôi là một người con trai trần truồng đang đút con cu vào cái gì đó ở giữa hai chân của người phụ nữ, những âm thanh rên rỉ, la hét phát ra vào đôi tay tôi đã khiến tôi thu hút và mong muốn được thử một lần trong đời. Từ bữa đó đến vài ngày sau thì trong đầu tôi chỉ xuất hiện lên những hình ảnh như thế, sự lập lại làm tăng thêm tính tò mò và tôi đã dùng điện thoại của mình để xem và từ lúc đó tôi trở thành gã nghiện phim sex. Xem được vài tháng thì tôi đã bắt đầu lấy tay phải và duy chuyển lên xuống với con cu của mình, cảm giác thật kì lạ, nó kích thích đến không tưởng tượng nổi và tằm chưa tới 30s sau thì tôi đã bắn tinh, những dòng tinh nóng hỏi từ chính con cu của tôi sản sinh ra và đó cũng là lần đầu tiên của tôi. 30s, 40s, 50s,... thời gian duy trì vấn đề thủ dâm của tôi với tần suất dày đặc hơn và trở nên nghiện hơn. Nhưng bao nhiêu đó vẫn là chưa đủ, nếu thật tuyệt nếu làm bằng người thật mà không phải chính tay tôi, nghĩ đến cảnh con cặc tôi thịt chạm thịt với cái lồn mơn mởn của cô gái khác, những đường gân guốc chạm vào thành âm đạo thật là sướng biết bao, điều đó làm tôi bắn thêm một lần nữa. Thật là phê!
Từ lúc đó tôi cảm thấy mình đã trưởng thành hơn, một người đàn ông đúng nghĩa. Khi đạp xe trên đường đi học như thường ngày bỗng tôi phải thắng gấp lại do có một con chó chạy ngang thì bộ ngực đẫy đà của con ả, à không bây giờ phải gọi là Phương chạm vào lưng tôi thì lúc ấy những suy nghĩ trái với luân thường đạo lý đã xuất hiện “Tôi muốn đụ Phương!”.