ST Truyện Sex Ngắn PHỐ HOA - NƠI HỒNG NHAN BẠC PHẬN (YAMAHA - Nguyễn An)

PHỐ HOA - NƠI HỒNG NHAN BẠC PHẬN
(YAMAHA - Nguyễn An)
*******
pho-hoa-noi-hong-nhan-bac-phan-yamaha-nguyen-an-1-webp.14541

(Hình minh họa: Nguồn internet)

Chương 1: Giáng Tiên Cùng Bạn Trai Ngắm Nhìn Pháo Hoa

pho-hoa-noi-hong-nhan-bac-phan-yamaha-nguyen-an-2-webp.14542


Buổi chiều, ngày cuối năm ở nơi thành phố hoa lệ với rất nhiều ánh đèn đầy màu sắc. Nơi đây, nơi công viên bên bến sông buồn, nó có nhiều cặp đôi vui chơi đi dạo quanh công viên. Trong số các cặp đôi ấy thì có một cặp đôi ấn tượng nhất, đẹp đẽ và phong cách nhất xứ thành đô, bởi cặp này có một nàng thiếu nữ đẹp như tựa sương mai, thướt tha như lụa là. Họ tuy chưa là chồng là vợ, tuy chưa có sự cho phép của cha mẹ hai bên nhưng họ đã chung sống cùng nhau như là vợ chồng vậy. Tuổi đời của cặp đôi này còn quá non trẻ, trông như còn đi học, ước chừng khoảng mười chín hay hai mươi tuổi gì đó.
Cô bé ấy tên là Giáng Tiên, là người gốc Hà Nội xứ sở Sông Hồng. Cô tuy là người gốc hà thành nhưng sinh ra và lớn lên tại Sài Gòn. Cô đẹp người đẹp nết, duyên dáng diễm kiều như đào phai dạ quyển, như hoa tuyết rơi trái mùa hòa quyện với ánh nắng ban mai của mùa xuân, thật là một nét đẹp mộc mạc nhưng tựa cảnh thần tiên, như tiên nga chị hằng. Do cô ấy quá đẹp, do cô quá nổi bật giữa dòng người nên khiến cô rơi vào tầm ngắm của bọn hám gái thích cú đêm.

Giáng Tiên đang đi dạo tay trong tay với bạn trai bằng tuổi. Cô hồn nhiên, cô thơ ngây nhưng sắp trở thành khờ dại, bởi chính cô cũng không biết rằng mình sắp nguy hiểm trong vài tiếng nữa đây, tức tại đêm giao thừa này. Bạn trai của cô thì cũng hiền hậu, cũng biết sắp có điềm chẳng lành với bạn gái mình nên có khuyên cô ấy nên về sớm, rồi đón giao thừa tại nhà cũng được nhưng mà cô ấy không nghe. Do cậu ấy cũng là sinh viên dân thư sinh, còn tay trói gà không chặt thì làm sao mà bảo vệ bạn gái xinh đẹp tựa như thiên thần của mình trước bọn hám gái kia.

Vài tiếng đồng hồ sau thì thời khắc đêm giao thừa đón chào năm mới đã tới. Giáng Tiên cùng bạn trai ôm nhau, rồi hôn nhau, rồi hai đứa làm kiểu cọ hình quả tim bởi hai bàn tay, rồi cùng đếm ngược và… cùng ngắm bắn pháo bông. Khi những loạt pháo bông đầu tiên bắn lên trên nền trời cao màu đen, rồi những loạt pháo nổ hình tròn túa ra nhiều tia lửa phát sáng đủ màu sắc thật bắt mắt người dân đô thành Sài Gòn. Cái bông hoa phát sáng hình tròn ấy nó giống như hoa bồ công anh túa ra trong gió vậy, bởi tia lửa nó rời ra từng tia lửa nhỏ rồi mất lịm dần, còn hoa bồ công anh khi trong gió thì nó rụng, nó cũng túa ra như pháo hoa trên trời này nè.

Lúc này, Giáng Tiên bắt đầu nũng nịu thì thào bên bạn trai. Cô tựa lưng vào lòng ngực bạn trai cô, rồi cô hướng mắt to xinh đẹp về hàng pháo hoa nó nổ vang trời, rồi cô cũng đâu để ý tới mấy bọn kia nó đang đứng sau lưng thập thò như ăn trộm. Do bây giờ dòng người đông quá, lo chen chúc nhau nháu ngước mắt lên trên trời để ngắm pháo bông chứ có ai mà để ý đâu, chỉ có nhóm hám gái này là nó khác thường, bởi mục đích của nó là đâu phải ngắm pháo bông mà là ngắm bờ mông của các cô thiếu nữ chưa chồng.

Khi màn bắn pháo bông qua đi tầm năm phút gì đó, bất chợt bạn trai cô bỗng dưng chột dạ nên muốn đi vệ sinh và thế là bỏ cô ấy đứng đây ngắm pháo bông một mình. Giáng Tiên xinh đẹp đứng hồn nhiên với nụ cười tỏa nắng, trên môi lâu lâu thì nhe ra hai hàm răng trắng như ngà thật tuyệt. Lúc này, bọn hám gái kia gồm có bốn thằng choi choi đi tới tiếp cận cô.

Trong bốn đứa nó có thằng lùn thằng cao, có thằng mập mạp nhưng cũng có thằng gầy còm ốm yếu như điếu thuốc xì gà. Bọn nó thấy Giáng Tiên đứng một mình thì giả đò hỏi chuyện vu vơ nhằm che giấu bối cảnh khá thân quen với mọi người xung quanh, bởi vì những người đó thì họ cũng đâu thèm để ý làm gì, đến đây thì chỉ ngắm pháo bông thôi, còn va chạm mông với vú khi di chuyển là lẽ thường tình.

Khi màn bắn pháo bông qua được chừng mười phút thì tiếng reo hò của đám đông vang lên, có người thì vỗ tay, có người thì hú hú wow wow để cổ vũ cho màn bắn pháo hoa thêm náo nhiệt. Lợi dụng thời điểm này, một thằng trong số bốn đứa nó áp sát vô người Giáng Tiên từ phía sau, rồi nó đẩy người cô ấy sát vô với lan can của hành lang bến sông Sài Gòn, rồi từ đây bàn tay nó bắt đầu sàm sỡ tứ tung.

Có lẽ do dòng người nhau nháu, rồi do có ba đứa còn lại nó hỗ trợ nên nhiều người bên cạnh cũng cứ ngỡ cô với bọn này là cùng nhóm ăn chơi như nhau, rồi họ cũng phó mặc cô ấy nằm trong gọng kìm của bầy sói đói. Cái va chạm lần đầu thì Giáng Tiên cho đó là vô tình, là bình thường, thế nhưng những cái va chạm bàn tay của nó vào mông cô thì cô mới biết là cái tên này nó cố tình sàm sỡ và cô cô gắng cự tuyệt mà vùng vẫy. Giáng Tiên cũng có phản kháng vài câu nhưng không ăn thua, bởi dòng người đông đúc nơi này họ cũng giống như cô vậy, họ cũng bị va chạm mông vú nhưng họ lại khác hơn cô ở chỗ là, họ là người yêu, là gia đình, còn cô ấy với bọn này là người dưng nước lã…

Khi màn bắn pháo bông sắp kết thúc, bạn trai cô có rủ rê thêm một nhóm bạn theo cùng khi cậu ấy đi vệ sinh xong. Thế nhưng sự đời đen bạc, cô với bạn trai mình cũng không biết rõ vị trí nơi đâu để tìm, bởi vì toàn là người với người không thôi nên chen vô không có được. Nhưng mà đen thì phải có đỏ, còn về sau này cô ấy gặp trắc trở gì thêm nữa thì chưa biết thế nào?

Khi thấy mình bị bao vây, bị nguy hiểm rình rập thì Giáng Tiên cảnh giác hơn, rồi cô cũng cố gắng đi theo nhóm đông người khi màn pháo bông kết thúc. Bọn chúng thấy sự cảnh giác của cô ấy thì tức ói máu, chúng nó tức hừng hực trong người mà chẳng biết làm gì hơn, rồi bọn nó chỉ biết kéo nhau ra về mà đi tìm đối tượng khác để mà chút bỏ nhục dục và dục vọng.

Khi thời gian gần hai giờ sáng và Giáng Tiên với nhóm bạn của bạn trai mình gặp nhau. Họ rủ rê cô ấy đi uống bia hơi nhưng cô không chịu, cô chỉ muốn về nhà nghỉ ngơi để mai đi về nhà của cha mẹ đẻ ở huyện Củ Chi. Bạn trai cô thì ở huyện Nhà Bè, còn căn nhà ở trung tâm thành phố này là hai đứa tự thuê và tự chung sống như vợ chồng mà thôi.

Do bạn trai cô bị lôi kéo ở lại vui chơi nên cô phải đi về một mình. Trên đường đi về lại căn nhà chung cư, Giáng Tiên thấy một bác hàng xóm cạnh căn nhà chung cư và chung vách của mình. Cô thấy bác hàng xóm đi nhặt lên từng túi rác thải, từng chai nước với lon nước ngọt và cả lon bia chai rượu nữa. Giáng Tiên thấy làm lạ, tại sao bác hàng xóm là chủ cái chung cư này mà lại đi nhặt rác kiếm tiền là sao? Rồi cô thầm nghĩ với bản thân:

“Bác ấy không về thăm gia đình mình sao nhỉ? Chắc bác ấy cũng cô đơn, bởi tuổi của bác còn lớn hơn tuổi cha mẹ mình. Vậy mình cũng giúp bác ấy vậy. Dù sao thì về nhà cũng về chung với bác ấy mà, ngại gì… Hehehe”

Nói xong thì cô đi nhặt rác với bác hàng xóm tốt bụng, rồi cô với bác ấy vui cười trò chuyện sau những lúc rảnh tay, rồi xong việc thì cả hai cùng nhau chung bước dắt nhau đi về. Rạng sáng ngày mùng một là ngày mà Giáng Tiên ấn tượng nhất trong đời về sau, bởi cô được bác hàng xóm chở cô bằng chiếc xe đạp cổ xưa từ thời pháp để lại. Chiếc xe hình hài tuy xấu nhưng rất cứng cáp và bền bỉ, bởi chất liệu được làm từ thép không gỉ nên vô tư sử dụng.

Thời gian đầu thì Giáng Tiên quý bác hàng xóm như một người cha, thế nhưng theo ngày tháng trôi qua thì cô lại quý bác như một người tình của mình. Có lẽ bạn trai cô chỉ là một người bạn đơn thuần không phải là người yêu, bởi khi cô trao cho cậu ta cái tiết trinh thì chỉ là sự vụng dại của người con gái, còn riêng với bác hàng xóm là sự vun đắp, là sự sẻ chia yêu thương nên đó mới là tình cảm người con gái rất cần.

… Câu chuyện xảy ra hôm đó…

Khi Giáng Tiên theo bác hàng xóm về tới căn chung cư thì đã hai giờ sáng, rồi cả hai nói chuyện thêm dăm ba câu nữa thì chia tay nhau ai vô nhà nấy. Lúc vào đến căn phòng thì có cuộc gọi từ bạn trai cô nói rằng, cậu ta hôm nay không về mà ở lại nhà với nhóm bạn uống bia tới sáng luôn. Giáng Tiên biết vậy thì bực bội trong lòng lắm, bởi chưa phải là vợ chồng, chỉ là người yêu của nhau thôi mà bỏ bê như vậy thì lúc cưới nhau thật rồi thì xem ra gì nữa. Thế là cô ngồi trên chiếc giường ôm mặt khóc sướt mướt, rồi nói lời tự nhủ:

“Cũng tại mình ngây thơ, mình đã trao cho anh ta cái danh giá ngàn vàng của người con gái, để rồi hôm nay… Đúng là cái nào dễ quá thì hay nhàm chán thật mà!”

Do buồn bực bản thân, rồi Giáng Tiên lại phóng khoáng trong giao tiếp, rồi cũng từ đây khiến tuổi mười chín của cô cán mức tuổi hai mươi nên cho cô thêm nhiều lý luận của riêng mình. Ngồi trong phòng thì ngủ không được nên cô sang gõ cửa nhà bác hàng xóm để mà tâm sự. Những lời đầu tiên thì còn bỡ ngỡ nhưng vài câu sau thì khiến hai người cô đơn thêm tự nhiên hơn. Họ cùng nhau uống vài lon bia, ăn chung từng miếng bánh phồng tôm, rồi cùng nhau sa ngã, rồi không còn vai vế bác cháu ta là gì nữa.

Lúc này, cái đồng hồ treo tường nó đã là ba giờ sáng. Giáng Tiên thì say khướt vì uống bia không quen, rồi cô ngủ dài trên chiếc ghế sofa của bác hàng xóm cũng là chủ cái chung cư này. Cô ấy ngủ nhưng trên tay vẫn cầm một mẫu bánh phồng tôm và cái lon bia uống còn đang dang dở. Bấy ấy thấy cô say quá nên cũng không muốn quấy rầy, bác ấy sợ cô lạnh nên mới đem chiếc chăn bông của mình ra để cho cô đắp thì sự tình trở ngại khiến bác ú ớ không ngừng tiếng:

“Ơ ơ… Giáng Tiên, là bác… Bác là bác hàng xóm tốt bụng đây mà! Chứ không phải là bạn trai cháu đâu! Mau buông bác ra đi cháu? Đừng ôm hôn như vậy…”

– Ưm… Không, không! Cháu không buông, bởi cháu cô đơn quá!

Nói xong thì cô ôm hôn bác hàng xóm và ghì cổ bác ấy xuống nằm sấp trên người của cô. Do đêm nay là rạng sáng đầu năm mới tết dương lịch, bởi nó đã ba giờ sáng và đã qua ngày mới rồi. Tuy màn đêm vẫn còn nhưng nó cũng là đã sang trang và cuộc đời Giáng Tiên cũng đã thêm một tuổi mới. Không hiểu sao lúc này cô ấy thèm yêu lạ thường, cô cũng không còn kiểm soát được hành vi bản thân đang muốn gì, cô cũng chẳng quan tâm nếu ngoài trời có mưa gió cuồng phong đi chăng nữa thì cô vẫn quyết có chút gì đó với bác hàng xóm này.

Nằm đè trên cơ thể thơm phức của Giáng Tiên, nét đẹp kiêu sa ấy của nàng khiến bác hàng xóm như muốn chảy máu mũi, bởi cô ấy đẹp quá. Mặc dù cô ấy không còn trong trắng nhưng cô ấy vẫn còn thơ ngây và khờ dại, bởi cô ấy chỉ quan hệ tình dục với bạn trai mình mới có hai lần và lần quan hệ đó là vài tháng trước mà thôi, nó cũng y chang như vầy nè, bởi lúc đó cô ấy buồn ngủ, rồi bị bạn trai đè ra làm luôn, do lúc đó cậu ta bị nứng vì xem phim đen ở trên web nên thấy thân hình nuột nà của em nó chịu không nổi nên mới bóc tem.

Còn giờ đây thì bác hàng xóm được cô ấy mời gọi. Lúc đầu do còn sợ cô ấy nói chơi trong cơn say, thế nhưng qua vài giây thì bác ấy đã làm thiệt luôn, bởi bác ấy cũng cô đơn và vắng bóng đàn bà đã khá là lâu rồi. Bác hàng xóm với trọng lượng cơ thể vượt trội hơn Giáng Tiên, rồi với ưu thế nằm phía trên nên tha hồ tự do khám phá bức tranh tiên cảnh của nàng nữ sinh năm nhất Đại học Ngoại Thương. Khi con cu của bác hàng xóm u to ra cũng là lúc bàn tay thon nhỏ của Giáng Tiên đưa vào vùng đệm đó, rồi bàn tay thon nhỏ đó của cô nó kéo sợi dây kéo quần của bác ấy xuống, rồi các ngón tay mảnh mai lướt nhẹ qua trên lớp vải quần lót của bác ấy mà khều khều mơn trớn như trêu đùa.

Giáng Tiên lúc này tự dưng mở to đôi mắt bồ câu ra, rồi cô nhìn khuôn mặt bác hàng xóm với cự ly rất gần. Cô ấy nhìn bác không nói gì mà chỉ lườm bác ấy một chút bởi phản xạ tự nhiên chứ không có gì cả. Còn lý do tại sao Giáng Tiên mở to đôi mắt xinh đẹp lườm bác ấy là vì bàn tay bác ấy đã đặt ở chỗ mu bướm của Giáng Tiên mà xoa nhè nhẹ.

Bàn tay của bác hàng xóm to và hơi thô chứ không giống như bàn tay bạn trai của cô, bởi bàn tay này nó làm cô hưng phấn hơn nhiều, như con đập thủy điện ngăn dòng nước lũ, lúc nó ứ nước nhiều quá thì dòng nước tưng tức và vào ghềnh đá và bàn tay bác hàng xóm cũng giống y chang như vậy nên khiến cho Giáng tiên vừa hồi hộp nhưng cũng vừa thích thú.
 
PHỐ HOA - NƠI HỒNG NHAN BẠC PHẬN
(YAMAHA - Nguyễn An)
*******
pho-hoa-noi-hong-nhan-bac-phan-yamaha-nguyen-an-1-webp.14543

(Hình minh họa: Nguồn

Chương 2: Mối Duyên Thầm

pho-hoa-noi-hong-nhan-bac-phan-yamaha-nguyen-an-2-webp.14544

Khi cảm nhận bờ mu bướm của Giáng Tiên trong lòng bàn tay, bác hàng xóm hơi nấc cụt vì nghẹn, bởi cái mu bướm ấy của cô nó mềm mại và xốp xồm xộp. Sở dĩ có tiếng xốp xồm xộp ấy là do bàn tay của bác ấy bóp mu bướm của cô bị cản trở tới hai lớp vải, rồi kèm theo các sợi lông tơ non trẻ của con gái tuổi đôi mươi nên mới tạo ra cái âm thanh ấy.
Âm thanh đó tuy phát ra không lớn và cường độ lặp đi lặp lại không đồng đều, thế nhưng nó làm cho bác hàng xóm phấn khích hơn, rồi cũng tạo ra cho bác thêm tự tin hơn mà tiếp tục khám phá. Đến đây, bất chợt bàn tay bác ấy xoa bóp ở chỗ đỉnh mu bướm rồi níu lại, rồi bàn tay của bác túm lại mà kéo lên thì làm cho Giáng Tiên rên nhẹ:

“A… bác… cháu đau…”

Giáng Tiên nói đau thì cũng có lý do chứ không phải nũng nịu rên khẽ làm gì. Bởi khi bàn tay của bác ấy túm lại kéo lên hai lớp vải thì những sợi lông mu của cô ấy nó cũng dính vô lớp vải và bị kéo lên theo. Do sợi lông mu bướm của cô nó quá ngắn, trong khi đó bàn tay của bác hàng xóm lại kéo lên quá chiều dài của sợi lông mu bướm Giáng Tiên nên cô ấy cứ nhăn nhó rên hoài. Khi biết được điều này thì bàn tay của bác ấy chùng xuống dưới mu bướm của cô, rồi hơi thở của bác thì thào bên tai Giáng Tiên, rồi nói những lời ngọt lịm.

Lời lẽ ngọt ngào của bác hàng xóm khiến Giáng Tiên mê mẩn, bởi giọng nói của bác thì nhỏ nhẹ và tiếng nói thì trầm và ấm áp nên khiến tâm tư con gái đang thèm yêu như cô nó bỗng chốc trở nên thân thiết lạ lùng. Cái sự thân thiết này nó có từ hồi Giáng Tiên cùng với bạn trai mới đến thuê căn chung cư này chứ không phải bây giờ, không phải vì hai người mới gặp mà cô lại cho bác ấy ân huệ cao như thế.

Lúc này, lửa dục vọng của hai cơ thể cô đơn đang bùng cháy. Ngọn lửa tình nó như thiêu đốt cơ thể bác hàng xóm và cô gái nữ sinh trẻ tuổi Giáng Tiên, rồi làm cho cả hai ôm hôn nhau mê say như vợ chồng. Nụ hôn của bác ấy thì chậm rãi, hơi thở thì lại khá nhanh. Còn nụ hôn của Giáng Tiên trao cho bác ấy nó lại trái ngược, bởi nụ hôn khá nhanh nhưng hơi thở thì chậm rãi.

Chắc do cô ấy còn trẻ nên sức sống còn đầy, còn bác hàng xóm thì tuổi cũng trung niên nhưng nhịp sống không xô bồ như tuổi trẻ thời nay. Cho nên bác có một hướng đi riêng, rồi cũng hướng đi đó mà khiến cơ thể Giáng Tiên như bay bổng. Bác ấy dùng kinh nghiệm làm tình của người xưa mà áp dụng với Giáng Tiên. Bàn tay của bác hàng xóm từ từ nâng nhẹ bộ váy của cô ấy lên, rồi cơ thể của bác nó cũng nghiêng sang một bên với cơ thể Giáng Tiên tạo thành một góc vuông 90 độ, tức là cơ thể của bác ấy, lưng của bác ấy nó tựa vào thành ghế sofa và bàn tay phải của bác thì nó nâng nhẹ chân của bộ váy mà Giáng Tiên đang mặc kéo lên eo.

Khi chân váy kéo lên eo thì lộ ra chiếc quần lót màu hồng phấn của cô, rồi ánh mắt của bác ấy không ai bảo nhưng ánh mắt ấy cứ nhìn xuống rơi vào nơi chiếc quần lót màu hồng. Chiếc sịp màu hồng rất gợi tình của Giáng Tiên nó rất ư là hư. Bởi nó đã mang lại cho ánh mắt của bác hàng xóm nhìn như ngây như dại, như báu vật thời cổ đại mới khai thác, như khai sáng thêm cho ánh mắt của bác ấy từ bấy lâu nay.

Lúc này, do không còn hôn nhau, bởi vì bác ấy cứ mãi lo nhìn cái sịp màu hồng nên Giáng Tiên mới rảnh tay mà trêu ngươi con cu của bác ấy. Đôi mắt bồ câu tròn xoe của cô ấy nhìn vào khuôn mặt góc cạnh của người đàn ông trung niên góa vợ, rồi ánh mắt ấy của nữ nhi tình lướt xuống nhìn vào bàn tay thon nhỏ của mình đang bóp nhè nhẹ con cu của bác hàng xóm đang cương u to lên trong đũng quần. Bất chợt Giáng Tiên cười nhẹ trong làn môi đỏ mọng. Cô có lúc thì cười hé hai hàm răng trắng tinh như nhát ma nếu ai đó nhẹ bóng vía, bởi trong ánh đèn hơi mờ mờ, nó không quá tối nhưng cũng không quá sáng, nó vừa đủ tầm nhìn cho hai người hiện tại trong căn phòng khách sang trọng này.

Khi thấy bàn tay của Giáng Tiên bóp và trêu chọc con cu mình thì bác ấy không còn nhìn quần lót màu hồng nữa, bởi nhìn thì cũng không còn thấy rõ do cản trở cánh tay của cô ấy mất rồi. Cho nên bây giờ bác ấy táo bạo trong hành động, dạn dĩ trong tư duy và sắc sảo trong cách yêu của mình. Bác ấy ngồi bật dậy trong sự ngơ ngác của Giáng Tiên.

Cô ấy chưa hiểu chuyện gì, cứ tưởng rằng bác ấy dừng lại nhưng không. Bác hàng xóm vội vã vùi mặt mình vô mu bướm của Giáng Tiên, rồi bác cứ dùng mũi mà hít hà và hít hà nơi đó. Bác phấn khích quá nên mới chà sát mũi miệng vào phần mu nhô cao của Giáng Tiên. Sau đó mũi miệng của bác ấy hơi di chuyển xuống dưới một chút, rồi miệng bác nó trúng ngay chỗ lỗ lõm nơi che kín phần lỗ âm đạo bên trong của Giáng Tiên.

Theo phản xạ tự nhiên của đàn ông nên bác ấy mới thè lưỡi ra mà liếm nhẹ. Bởi vì bác ấy biết nơi chỗ lõm ấy là gì, cho nên bác nhắm mắt lại mà tận hưởng sự tinh khiết diệu kỳ, sự thơm tho của mùi hương con gái trẻ nó thôi thúc lòng người, nó như một món quà lì xì ngày đầu năm mới cho bác hàng xóm tốt bụng được đền đáp bởi Giáng Tiên.

Thấy bác ấy hành động như thế thì Giáng Tiên mới đưa đôi bàn tay thon nhỏ của mình xoa mái đầu của bác như cổ vũ, như cố muốn miệng lưỡi của bác cứ hành động mà không được phép rời đi, để nơi ấy của cô nó được mân mê bằng đầu lưỡi của người đàn ông mà lần đầu tiên trong đời cô được trải nghiệm. Bất chợt ánh mắt bác ấy ngước lên nhìn về ánh mắt của Giáng Tiên.

Cô ấy ngại quá vì biết bác hàng xóm đang nhìn thấu tâm tư của người con gái đang thèm yêu, bởi cử chỉ và hành động của cô nói lên điều đó. Ngước mặt lên nhìn không lâu thì khuôn mặt của bác nó trở về vị trí cũ. Ánh mắt của bác nó đong đầy yêu thương, nó cũng như nụ hồng bị mưa dầm dề làm mềm mỏng đôi hàng mi nên khá là đỏ, rồi dần dần đỏ ngầu luôn.

Giờ đây, trong cơ thể của hai giới nam và nữ, một đàn ông trung niên và một người là phụ nữ trẻ xinh đẹp đang hứng tính thèm khát chuyện đó dữ dội. Nhất là Giáng Tiên, bởi cô đang buồn bực bạn trai, bởi cô đang cô đơn và chút hờn dỗi bạn trai mình. Dẫu rằng tình cảm khó mà nói rõ nhưng tình cảm và lý luận của người con gái thì càng khó hiểu hơn, bởi phụ nữ mà nên họ có thổ lộ với ai đâu, họ kín đáo lắm.

Khi thấy đối phương không nói gì thì bàn tay của bác hàng xóm lại mân mê bờ mông, rồi bàn tay của bác ấy cứ xoa xoa và bóp chặt lấy bờ mông Giáng Tiên không hề rời. Cho dù ngoài trời còn màn đêm đen kịt, thế nhưng trong căn phòng khách sang trọng này nó vẫn có ánh sáng của bộ đèn chùm trên trần nhà tỏ sáng rõ vào hai cơ thể của bác hàng xóm và Giáng Tiên. Ánh sáng của bộ đèn nó tuy không bằng ánh nắng của mặt trời nhưng vẫn thấy hết làn da mịn màng của cô gái nữ sinh.

Lúc cô biết đôi bàn tay của bác ấy xoa bóp mông mình thì cô cũng ngại lắm, cũng có cái gì đó bỡ ngỡ vì cô cứ cho là bác bỡn cợt không à nên chưa dám phối hợp nhiều. Đến khi biết bàn tay của bác hàng xóm là mân mê bờ mông cô chân thật thì cô cũng không còn ngại nữa. Cô tự tin đưa đôi bàn tay thon nhỏ của mình vuốt mái tóc ngắn của bác mà không sợ bị nói là dễ dãi, là hư… rồi cô tự bảo ban chính bản thân mình:

“Mình cũng đâu có dễ dãi đâu. Mình chỉ quý bác ấy, bởi vì bác ấy đã giúp đỡ mình rất nhiều trong gần một năm qua, khi mà mình mới tới đây thuê căn chung cư này. Với lại, bác ấy cho thuê mà không tính tiền, rồi còn cho mình nhiều thứ vật dụng trang trải cuộc sống đời sinh viên. Thế nên mình mới ấy chứ bộ…”

Lý lẽ của Giáng Tiên dù tốt hay xấu, dù thế nào đi chăng nữa thì nó cũng là lời nói ngoài cửa miệng, rồi theo thời gian lời nói ấy cũng quên mau nhưng đôi bàn tay của bác hàng xóm là thật, rồi dấu ấn đó nó sẽ ghi mãi trong lòng Giáng Tiên. Đột ngột cô ấy thở gấp gáp, nhịp tim thì đập nhanh như tiếng trống múa lân, bởi cái miệng của bác hàng xóm đã cắn nhẹ trên bờ mu bướm của Giáng Tiên. Cô rên ưm ưm trong miệng, cô khẽ rung chuyển vùng eo và vùng mông, rồi cô hơi ưỡn ẹo thân hình như con diều no gió bay cao trên nền trời xanh.

Lúc này, biết rằng bản thân không còn gì để ngại nên ý nghĩ của bác hàng xóm táo bạo hơn. Bác đưa các ngón tay của bác đến mí quần lót màu hồng của Giáng Tiên, rồi Giáng Tiên nhìn thấy nhưng cũng không nói gì, thế là các ngón tay của bác nó từ từ kéo mí quần lót màu hồng xuống. Chiếc quần sịp màu hồng phấn nổi bật trên nền da mu bướm trắng nõn của Giáng Tiên.

Bởi vải thì hồng còn màu da của cô thì trắng tinh, nó trắng như tuyết mùa đông còn chiếc quần sịp màu hồng như mặt trời vừa mới mọc. Khi mí quần lót của Giáng Tiên được các ngón tay bác ấy kéo xuống ngang hàng với cái chóp đỉnh của bờ mu bướm thì hổng hiểu sao ngón tay của bác dừng lại mà không kéo xuống dưới thêm nữa. Rồi ánh mắt của bác nhìn vào nơi ấy không chớp mắt, dẫu lâu lâu có con bồ hóng nó bay qua cũng mặc kệ, bác cứ mải mê nhìn và chiêm ngưỡng bức tranh kiệt tác của tạo hóa ban cho cơ thể người phụ nữ trẻ tuổi này.

Nhìn ngắm nghía một hồi thì bác ấy mới để các ngón tay của mình kéo mí quần lót của Giáng Tiên xuống tiếp. Khi quần lót hồng của cô được bàn tay của bác hàng xóm kéo xuống qua khỏi mông thì nằm yên ắng lại khoảng giữa đùi, đột nhiên bác ấy đứng bật dậy khỏi ghế sofa mà chạy lẹ vô trong căn phòng ngủ của mình. Giáng Tiên thấy làm lạ, thấy làm khó hiểu và cũng chẳng biết chuyện gì mà bác ấy lại hành động như thế. Bởi bác ấy chạy lẹ lắm, chạy như kiểu thi đua chạy bộ lúc sắp về đến đích nên cô chưa biết phản ứng sao, đến lúc cô định ngồi dậy tìm bác để hỏi thì bác lại chạy lẹ trở ra, rồi làm cho Giáng Tiên trông thấy mà không kìm nổi tiếng cười.

Lúc quay trở ra thì bác ấy thấy Giáng Tiên ngồi dậy, rồi bác tiến tới chỗ cô và nằm đè xuống luôn chứ không có nói lời nào. Lúc đè cô ấy xuống ghế sofa, thế nhưng oái oăm thay, con cu to cứng của bác nó lọt ra nằm ở phía ngoài quần, bởi do lúc nãy bàn tay của Giáng Tiên mơn trớn lướt qua lướt lại rồi móc con cu to của bác ra ngoài lúc nào không hay, cho nên bây giờ khi bác nằm sấp đè cơ thể của cô ấy xuống thì con cu to cứng nó đâm thẳng vào vùng tam giác ấy của Giáng Tiên.

Khi con cu to nó đâm thẳng vào trong, nó nằm song song với cái khe âm hộ của Giáng Tiên. Do nhiệt độ dương vật của bác thì nóng mà làn da âm hộ của cô thì lại mát lạnh, cho nên cái cảm giác tiếp xúc giữa con cu và âm hộ đã làm cho cả hai đều phấn khích lạ lùng. Lúc này, Giáng Tiên định dùng hai bàn tay thon nhỏ của mình níu bờ mông của bác kéo xuống thì bất chợt bác ấy cong mông, hóp bụng dưới mà rút con cu của mình ra làm cho Giáng Tiên chưng hửng. Cô thì thào và mắng yêu một mình:

“Ư… bác này… lạ à nha…”

Không phải bác ấy hành động dại dột đâu, bởi bác ấy có hướng đi cho riêng mình. Khi rút con cu to cứng ra khỏi vùng tam giác của Giáng Tiên thì cô ấy lườm bác một cái, rồi nhìn về cái đầu cu của bác mà nhoẻn miệng cười, bởi đầu cu của bác, chỗ cái lỗ tiểu có rỉ ra từng giọt nước nhờn nhợt như là nhớt vậy, bởi vì nó kéo sợi đung đưa. Đang cười tươi thì đột ngột cô ấy bắt đầu hồi hộp.

Bởi lúc này bác ấy đã cúi xuống và đưa cái miệng của mình lại chỗ mu bướm của Giáng Tiên. Khi miệng đã tới mu bướm thì cái miệng của bác vẫn còn nhai kẹo cao su hương vị bạc hà, rồi trên tay của bác có cầm theo một mẩu giấy trắng và một viên đá mi. Qua vài giây thì bác nhai kẹo xong và nhả xác kẹo cao su vào mẩu giấy trắng, sau đó bác tiếp tục ngậm viên đá mi vào trong miệng mình, rồi bất thình lình bác lại thè lưỡi ra mà liếm vô cái khe âm hộ của Giáng Tiên. Cô ấy rên lên, cô co giật bắp chân, nói:

“Aaa… bác ơi, bác giết chết cháu mất… Aaa… ôi, sao cảm giác hơi cay và lạnh… nó lạ lùng quá…”

Cho dù nghe thấy tiếng nói cùng tiếng rên của Giáng Tiên nhưng miệng lưỡi của bác vẫn liếm chứ không hề dừng. Bác tiếp tục liếm lên hột le rồi liếm xuống tới lằn ranh tiếp giáp nơi hậu môn, xong rồi lại đảo cái đầu lưỡi liếm chỗ nơi lỗ niệu đạo của cô ấy. Do bác mới nhai kẹo bạc hà nên vị hơi cay và ngậm nước đá nên tạo ra hơi lạnh. Thế là làn da âm hộ mỏng và nhạy cảm của Giáng Tiên run rẩy, còn những sợi lông mu thì nó rung rinh hơi dựng đứng.

Khi cái đầu lưỡi nhám của bác mang theo hơi lạnh và vị cay nồng của bạc hà liếm chỗ cái niệu đạo của Giáng Tiên, rồi chẳng mấy chốc chỗ niệu đạo của cô nó phồng lên giống như dương vật của đàn ông, bởi niệu đạo nó to ra và dài ra hơn bình thường, thậm chí như muốn lú ra ngoài nếu không có cái đầu lưỡi của bác hàng xóm cản lại.

Giáng Tiên không biết làm gì ngoài kẹp chặt đầu của bác ấy bằng hai đùi. Cô thở hổn hển kèm theo tiếng rên như sắp đạt cực khoái, còn bác ấy thì thở dốc kèm theo tiếng nấc cụt vì sắp bị ngạt thở, rồi mượn theo khe hở của bắp đùi Giáng Tiên mà thở chứ biết làm gì hơn. Do đầu thì bị kẹp chặt lấy, không những vậy mà lại bị hai bàn tay của Giáng Tiên giữ chặt trên đỉnh đầu đè xuống thì chẳng biết thoát ra đường nào, cho nên bác đành làm liều mà ngậm chặt cái niệu đạo của cô ấy vào trong miệng mà mút chùn chụt. Giáng Tiên bắt đầu thấy rùng mình giống như đi tiểu nhưng cô cũng không hiện tượng đó là gì, bởi cô chưa từng bao giờ trải qua. Rồi thấy không còn gì là lạ nên cô bắn ra một loạt chất nhầy giống như tinh dịch của đàn ông nghe phọt phọt vào miệng bác ấy, cô rên lên:

“Aaa… bác ơi, cháu… ra…”

Khi lên đỉnh rồi nhưng mà hai đùi của cô vẫn chưa chịu dang rộng ra. Cô cứ để nó y như vậy không hề thay đổi, rồi ánh mắt của cô lịm đi theo sự buồn ngủ. Đến lúc cơn buồn ngủ đã hơi mê man thì đôi chân của Giang Tiên mới chịu thả lỏng ra, rồi bác ấy mới được thoát ra ngoài để thở bình thường không còn phì phò nữa, thế nhưng trong miệng của bác hàng xóm vẫn còn đọng lại một chất nhầy, còn phần chất nhầy kia thì nó đã bị bác nuốt hết vào trong bụng mất tiu.

Lúc này con cu của bác nó vẫn còn rất cứng, bởi nó muốn xuất tinh để giải phóng sức nóng nhưng mà không được vì cô ấy đã ngủ ngon lành. Bác ấy cũng không muốn đòi hỏi thêm gì về Giáng Tiên, rồi bác ân cần kéo chiếc quần lót màu hồng của cô ấy lên trên và kéo chân váy xuống lại ngang đầu gối. Xong xuôi, bác tắt bớt đèn để cho Giáng Tiên dễ ngủ, rồi bác đặt lên đôi môi của Giáng Tiên một nụ hôn mê say như tình nhân âu yếm nhẹ nhàng và mới đi vào phòng ngủ.

Trong lúc bác ấy rời đi từng bước chân thì ánh mắt của Giáng Tiên dõi theo từng bước chân ấy, bởi cô có ngủ đâu, cô chỉ thử lòng bác ấy thế nào? Xem bác có đút cái ấy của bác vô trong âm đạo của cô không thôi. Khi cánh cửa phòng ngủ đã đóng thì ánh mắt của Giáng Tiên cũng đóng lại theo, rồi cô thầm nói:

“Bác, lần sau cháu sẽ cho…”
 
PHỐ HOA - NƠI HỒNG NHAN BẠC PHẬN
(YAMAHA - Nguyễn An)
*******
pho-hoa-noi-hong-nhan-bac-phan-yamaha-nguyen-an-1-webp.14545

(Hình minh họa: Nguồn internet)

Chương 3: Tình Huống Ngắn Giữa Giáng Tiên Với Bác Hàng Xóm

pho-hoa-noi-hong-nhan-bac-phan-yamaha-nguyen-an-2-webp.14546

Sáng sớm tinh sương, Giáng Tiên cựa mình thức dậy. Cô nhìn lên đồng hồ treo tường hình quả lắc màu vàng đồng. Cô thấy kim chỉ giờ nó đã ở con số năm, còn kim chỉ phút thì nó ở con số mười hai, vậy có nghĩa là nó đã năm giờ sáng và cô ấy đã ngủ được hai tiếng đồng hồ.

Giáng Tiên ngồi bật dậy, cô đảo mắt bồ câu còn hơi ngủ nhìn ngó xung quanh. Cô lướt nhanh cái ánh mắt tinh anh của mình về hướng phòng ngủ của bác hàng xóm tốt bụng. Sau đó cô cười cười một mình như thuở cô còn tấm bé mới lớn lên ở tuổi dậy thì, bởi thuở ấy cô hay nói chuyện một mình và hay cười với bản thân. Chuyện ấy là điều tự nhiên, là điều dễ hiểu mà thôi, thế nên nụ cười ấy của cô nó mang nhiều điềm lành cho cô, bởi cô đã không bị quấy rối mà ngủ một giấc ngon lành tới sáng. Cô xếp chiếc chăn bông tươm tất lại, rồi cô để trên đùi mình nơi gần bờ mu. Sau đó cô ấy đứng dậy đi tới cửa căn phòng ngủ của bác ấy định mang chiếc chăn bông đem trả, ai ngờ khi đứng trước cái cánh cửa phòng ngủ không có khóa mà chỉ khép hờ. Rồi cô nhìn vào trong, cô thấy thân hình bác ấy nằm dài trên chiếc giường ngủ màu xanh, còn tấm ga trải giường thì màu xanh ngọc bích. Cô rón rén đi vào trong, khi cô đi tới cạnh giường ngủ của bác thì dừng lại. Hiện tại, trên tay cô đang cầm chiếc chăn bông được xếp ngăn nắp gọn gàng và nó cũng đã lưu giữ lại mùi hương con gái của Giáng Tiên.

Mùi hương phái nữ nó tỏa ra từ chiếc chăn bông cô ấy đắp từ hai tiếng trước, nó bay thoang thoảng trong không khí và bay tới mũi của bác ấy đang nằm ngủ. Bác ấy đang ngủ mê chưa có tỉnh giấc, rồi gặp gỡ cái mùi hương này làm tình trạng ngủ của bác như mê man mà chìm vào trong mộng mị luôn. Trong giấc mộng của bác, bác thấy Giáng Tiên đang bên cạnh mình. Bác thấy cô ấy nói chuyện với bác về những lời gì đó mà bác nghe không được rõ, bởi hiện giờ tình trạng của bác là trong mộng mị nên mọi thứ nó đều mơ hồ…

Giáng Tiên thấy bác ấy ngủ say mà thời gian bây giờ đã trôi qua mười phút, cho nên cô muốn đi vệ sinh răng miệng trước rồi mới quyết định kêu gọi bác dậy sau. Thông thường Giáng Tiên vệ sinh rất là lâu nhưng hôm nay trái ngược hoàn toàn, bởi cô vô trong đó khoảng hai phút là ra đây nơi căn phòng ngủ của bác tức thời. Cô đang đi vô phòng ngủ, sắp tới chỗ bác ấy nằm thì tiếng chuông tin nhắn điện thoại của cô nó kêu lên rất nhỏ, bởi cô chọn chế độ im lặng và âm thanh đó chỉ là tiếng rung. Giáng Tiên mở xem để đọc thì đó là tin nhắn mà bạn trai cô gửi. Cậu ta nói với cô rằng, cậu ấy đã về tới huyện Nhà Bè rồi, tức về ngôi nhà của bố mẹ cậu và bảo cô đừng lo. Xem xong tin nhắn, không hiểu sao cô ấy cảm thấy bình thường, cô cũng không còn buồn bực bạn trai cô như lúc trước mà còn mỉm cười nữa chứ.

Cô để chiếc điện thoại của cô ở trên đầu giường ngủ của bác hàng xóm. Xong rồi, cô đi lại ngồi bên cạnh giường của bác mà vung tay định vỗ lên người bác kêu dậy thì cô bỗng dưng che bàn tay lên miệng và a… một tiếng dài. Do cô thấy nơi đũng quần của bác ấy nó độn u lên một cục rất to, không những vậy mà cái đầu cu to như quả nấm của bác nó lộ ra ngoài chiếc quần xà lỏn. Cái khúc thịt to dài nó cương cứng thẳng băng như cây trụ điện, nó ngoe nguẩy theo nhịp thở của bác hàng xóm từng đợt co lên và hạ xuống bên ngoài bẹn. Giáng Tiên thấy thế thì thầm nghĩ: “Chắc do bác ấy mất tiểu chăng? Bởi dương vật đàn ông thường cương cứng lên vào mỗi buổi sáng. Vả lại, hai tiếng trước mình đã khơi dậy niềm trắc ẩn của dương vật bác bấy lâu, thế nhưng xong chuyện thì mình ngủ luôn…”

Đang nhìn cái con cu to của bác hàng xóm thì Giáng Tiên bỗng thấy bác ấy cựa quậy, hình như là sắp thức dậy, cho nên cô giả đò nằm sấp trên giường mà vờ vịt ngủ say. Cô chọn tư thế nằm sấp là vì cô muốn che đi cái bối rối, cái biểu cảm của khuôn mặt của mình và cũng muốn xem bác ấy xử lý tình huống thế nào khi biết cô ấy ngủ bên cạnh bác ở đây.

Bác ấy thức dậy, bác ngáp dài một tiếng cho sảng khoái. Sau đó bác bỗng thấy thân hình Giáng Tiên nằm ngủ bên cạnh, bác thấy cô ấy nằm sấp và bờ mông thì chổng lên cao như một quả đồi. Bác thấy vậy thì nhìn hoài, bác nhìn mãi không hề rời khỏi bờ mông của Giáng Tiên. Bác thấy tư thế nằm sấp của Giáng Tiên sao mà hư… đến thế. Bởi cô ấy nằm sấp quá vội vã nên cái chân váy nó kéo tít trên mông và lộ ra cái quần lót màu hồng. Cái bờ mông kèm với cái quần lòng màu hồng của cô thiếu nữ chưa chồng, nó khiến ánh mắt của bác hàng xóm toát lên một màu đỏ lửa. Lúc này, Giáng Tiên cũng biết mình đã vội vàng mà tạo ra tình cảnh như này nhưng nghĩ lại cô cũng cảm thấy rất hay, bởi vì cô đang muốn thử lòng thì phải thử như thế mới đúng điệu, mới đúng với độ khó.

Bác nhìn bờ mông với quần lót màu hồng của Giáng Tiên một hồi thì chặc lưỡi rồi đi vệ sinh và đánh răng. Bác ấy đánh răng xong xuôi rồi và đi lại vào trong phòng ngủ, thế nhưng khi bác vào phòng ngủ thì hơi thở của Giáng Tiên lại thờ đều đều, có nghĩa là từ giả đò ngủ nhưng bây giờ cô ấy ngủ thật luôn. Không những ngủ mà ngủ thật mê man cơ, bởi một phần do đêm qua cô ấy thức thâu đêm và mới ngủ được có hai tiếng đồng hồ thì đâu có đủ giấc.

Lúc này, tuy bác hàng xóm đã đi vệ sinh xong, con cu của bác nó cũng trở lại bình thường. Thế nhưng khi vô lại đây, thấy cái bờ mông với chiếc sịp màu hồng của Giáng Tiên thì con cu của bác nó lại ngỗng trời y như lúc bác ấy ngủ. Nhìn tư thế nằm sấp, kiểu nằm ngủ lộ hàng của Giáng Tiên khiến cho lòng dạ đàn ông của bác như say xỉn, bởi bác đứng mà như không vững, còn bước chân thì như loạng choạng sắp té nhào xuống nền nhà. Bác cố gắng đẩy lùi con quỷ dâm ô, sự dục vọng trong người mình ra nhưng không được, thế là bác tiến bước chân đi thêm vài bước nữa và nhảy cẫng lên chiếc giường ngủ thân quen để nằm cạnh thân hình của Giáng Tiên. Bác chồm qua nhìn khuôn mặt của Giáng Tiên thì thấy ánh mắt của cô khép kín. Sau đó bác gác một cánh tay lên tấm lưng thon của Giáng Tiên, rồi một bàn tay của bác nó vuốt nhẹ tấm lưng nhỏ nhắn ấy của cô lên xuống nhiều lần. Khi bàn tay của bác vuốt xuống tới chân váy, nơi chỗ bờ mông lộ ra quần lót màu hồng đó của cô thì bàn tay ấy của bác hơi khựng lại, còn nhịp tim của bác thì đập thình thịch liên hồi vì vừa hồi hộp và vừa phấn khích.

Do sự ứ đọng tinh binh đêm qua chưa giải thoát, giờ đây bác ấy đã bốc đồng làm điều liều lĩnh với Giáng Tiên. Bác nằm nghiêng người so với tư thế nằm của Giáng Tiên, bác xòe lòng bàn tay của mình ra ôm chặt lấy bờ mông căng phồng của cô ấy, rồi bàn tay ấy của bác nó bóp bóp và xoa xoa bên mông trái và mông bên phải, xoa bóp đến khi chân váy của cô ấy lên tới eo thì mới dừng. Giáng Tiên tuy ngủ mê nhưng trực giác của con gái cho cô biết là có bàn tay đàn ông đang xoa bóp mông mình, bởi làn da của cô ấy nó rất mịn và rất nhạy cảm.

Khi chân váy đã bị bàn tay bác hàng xóm xoa bóp mông vô tình kéo chân váy lên eo. Lúc này, ánh mắt bác ấy đã nhìn xuống nơi bàn tay của bác đang vo ve bờ mông của Giáng Tiên, cũng nơi đây đã lộ ra trọn vẹn một bộ mông rất quyến rũ trắng tinh trên nền vải hồng của chiếc quần lót. Khi bàn tay bác ấy đang định di chuyển đến mí quần lót thì bất chợt Giáng Tiên tỉnh lại. Cô quay mặt sang nhìn bác nhưng thân hình cô thì vẫn nằm sấp như cũ, rồi cô nhoẻn miệng cười duyên với bác như chưa hề có chuyện gì xảy ra giữa hai người. Bác ấy thấy vậy thì cũng ngại ngùng, bởi bàn tay của bác nó đang còn ôm trọn một bờ mông của Giáng Tiên. Khi bác định thu bàn tay lại thì bất thình lình Giáng Tiên cô ấy… lại quay người nằm ngửa, thế là bàn tay của bác ấy bị mông của Giáng Tiên đè lên và mắc kẹt ở đó.

Khi bàn tay nằm dưới bờ mông to, bác ấy cố gắng rút bàn tay ra nhưng không hề dễ dàng chút nào, bởi cô ấy có cho bác rút ra đâu mà dễ với chả khó. Lúc này bốn mắt nhìn nhau, còn môi của cả hai thì đều rung rinh mà cười nhẹ do mắc cỡ. Giáng Tiên thì thấy thích thú vì sự thử thách của cô đã đạt hiệu quả, còn bác hàng xóm thì bỡ ngỡ như chân bèo đang trôi tĩnh lặng trên mặt hồ thì bị cá đâu đớp động dưới chân bèo, rồi làm mọi chuyện rối tung lên. Hai đôi mắt thi thố nhìn nhau đôi chút thì cũng mỏi mắt và chớp lia lịa như đá lông nheo. Khi thời gian trôi qua tầm vài phút thì bác hàng xóm cảm thấy tê tê nơi ấy, tức cái bàn tay của bác nó bị phồng lên do máu lưu thông tuần hoàn không đều, thế là bác mới dùng sức co rúm các ngón tay lại và làm bờ mông của Giáng Tiên hơi bị nhích nhẹ lên.

Lúc này, các cơ thịt ở mông Giáng Tiên nó lõm vô theo sự co rúm của ngón tay bác hàng xóm, rồi ngón tay của bác hư quá nên làm nhăn nhúm vải quần lót màu hồng của cô ấy, không những vậy mà các ngón tay ấy của bác nó luồn lách vô khe mông của cô và làm cho cô rên khẽ những âm thanh ưm a kéo dài. Giáng Tiên lườm bác, một cái lườm rất lạ và thật khó hiểu. Bởi vì cô không phản kháng về cái bàn tay đang hư của bác ấy, cô cũng chỉ nhìn vào ánh mắt của bác và cứ khẽ rên mà thôi. Thời gian thì cứ dần trôi, tâm tư của hai người nam và nữ cứ đấu tranh tư tưởng từng hồi. Giáng Tiên lúc này cảm thấy ươn ướt vùng kín của cô, rồi cô cũng cảm thấy ngứa ngáy nơi vách trong âm đạo đang rỉ rả nước nhờn nhợt, như thể đang chờ thứ gì đó để giải phóng sự ứ đọng bên trong.

Lúc cô đưa ánh mắt sáng ngời của cô gái tuổi đôi mươi mà nhìn xuống đũng quần xà lỏn của bác. Cô hơi ngẩng đầu lên để nhìn nơi đũng quần của bác thì thấy một vệt chất lỏng nó rỉ ra nơi cái đầu cu to, rồi cô bất động như điểm huyệt đạo toàn thân nên tay chân cô nó không còn cử động. Giờ đây, toàn thân cô như chiếc lá mùa thu đang rơi trên mặt hồ phẳng lặng, chiếc lá thu không trôi đâu cả, bởi vì mặt nước đang tĩnh lặng như tờ. Giáng Tiên cắn môi dưới như bỡ ngỡ và thầm nghĩ, rồi nói như chính cô nghe: “Nếu bác ấy tấn công tiếp thì mình sẽ cho luôn. Nếu bác ấy dừng thì mình có nên dừng không vậy hả Giáng Tiên? Còn nếu mình với bác làm chuyện ân ái lúc này thì sao mà về quê đây? Bởi khi về gặp mẹ thì sẽ bị bại lộ, do mẹ tinh mắt lắm, nhìn sơ qua là biết liền. Ưm… Để xem sao đã…”

Thật ra, Giáng Tiên với bác hàng xóm như có thần giao cách cảm vậy. Bởi vì bác hiểu được điều mà Giáng Tiên nghĩ thầm trong bụng, thế nên bác cố ngồi bật dậy và rút bàn tay ra thật là nhanh. Do bác rút bàn tay ra thật nhanh nên dính theo mí quần lót màu hồng phấn của Giáng Tiên. Trong khi đó, quần lót thì dính với mông, còn bàn tay của bác thì nó dính với mí quần, thế là bác rút bàn tay ra thì mang theo cả quần lót và cả bờ mông của Giang Tiên luôn. Giáng Tiên bị kéo thân người về phía bác hàng xóm thì bất ngờ ú ớ, cô chưa hiểu chuyện gì xảy ra vì mọi thứ diễn ra rất vội vã, cho nên cô cũng không biết hành động gì mà chỉ biết nhìn chiếc quần lót mỏng màu hồng nó tuột ra khỏi mông và dừng lại nơi giữa đùi của cô. Lúc này, bác hàng xóm mới thấy và lật đật xin lỗi, nói lời giãi bày: “Ơ, bác không cố ý. Bác chỉ muốn rút tay ra thôi ai mà có dè…”

Giáng Tiên nhìn bác không nói gì. Cô không vui cũng không buồn, cô không cười và cũng không nhăn nhó. Bất thình lình, Giáng Tiên thấy con cu to của bác nó lòi ra được một cái đầu cu. Cô thấy cái ngạnh đầu dương vật của bác sao mà hùng dũng đến thế, sao nó khác lạ so với bạn trai của cô rất nhiều, bởi nó góc cạnh và gân thì nổi cộm như gân tay. Chiếc quần lót nó đã bị bàn tay của bác kéo ra ngoài theo sự vô tình, thế nhưng Giáng Tiên chỉ lo mải mê cái khúc thịt hùng dũng kia mà chưa chịu kéo chiếc quần lót của cô lên. Có lẽ do cô mặc váy nên chân váy đã phủ đầy nơi mu bướm nên không hề lo, bởi vì bác ấy có thấy được đâu, cũng có thể là do bác ấy chưa biết về việc này và một phần chân váy của Giáng Tiên nó phủ đầy tới gối.


 

Chủ đề tương tự

Truyện Sex Mới

Back
Top