Sống ở trời tây, vào những ngày cuối năm thật u ám. cả tuần không thấy được mặt trời. Công việc thì nhiều áp lực. Lắm lúc mệt không biết sao cho đầu bớt suy nghĩ. Chỉ biết thở dài và ngày mai lại ráng vượt qua. Giai đoạn kinh tế khủng hoảng, người bản địa còn mất việc, giờ mà còn thất nghiệp thì không biết kiếm sao ra được việc để lo cuộc sống hàng ngày. Mong rằng mọi chuyện sẽ sớm quá và trời lại có ánh nắng vào ngày mai