NÀNG DÂU VÂN HI
[ncamtinh]
******

Chương 1: Khởi Nguồn
nang-dau-van-hi-tac-gia-ncamtinh-1-webp.15493

(Hình minh họa : Nguồn internet)

Tôi tên Cảm Tình, năm nay bốn mươi ba tuổi, hiện tại sống ở thành phố miền tây nam bộ. Còn con dâu tôi tên là Vân Hi, năm nay hai mươi ba tuổi, hiện tại con bé sống với chồng mình tên là Hữu Phong, năm nay cũng hai mươi ba tuổi, tại thành phố lớn nhất miền nam.

Vợ tôi mất sớm khi con trai tôi Hữu Phong mới vừa lên bốn, thế là tôi với thằng bé sống cạnh cùng nhau cho tới nó trưởng thành và lấy vợ. Tôi cao một mét tám mươi mốt bằng với năm sinh 1981 của mình, thân hình thì cân đối và có chút cơ bắp hơn so với Hữu Phong con trai tôi, bởi tôi dù gì cũng lao động chân tay nhiều hơn và khả năng sinh tồn mạnh hơn để bảo vệ hai cha con cùng sống từ đó đến giờ, nên con trai tôi nó thấp hơn tôi một chút nhưng mà nó lại mập hơn tôi so với bề ngang của cơ thể.

Tôi cũng như bao người con trái khác sống ở miền tây nam bộ thời đó nên lấy vợ sớm lắm, còn vợ tôi thì nhỏ hơn tôi bốn tuổi, sinh năm 1985, tên là Vân Chi. Vợ tôi chỉ lớn hơn Hữu Phong con trai của chúng tôi chỉ có mười sáu tuổi trăng tròn, cô ấy là một hoa khôi của trường trung học phổ thông thời đó. Vân Chi học hết lớp mười một là nghỉ luôn, còn tôi thì vẫn còn học tiếp vì tôi đang là sinh viên năm nhất khoa nông nghiệp trường Đại học Cần Thơ. Thời đó Cần Thơ là thành phố tỉnh lỵ chứ chưa được lên thành Cần Thơ cấp trung ương như bây giờ, nên dụng cụ trang bị học tập cho sinh viên thì không bằng hai thành phố lớn khác của quốc gia. Đường xá xe cộ thì xô bồ ngổn ngang lắm, bởi chưa có luật giao thông áp đặt vào thực tiễn nên mạnh ai nấy chạy à, thậm chí còn chạy xe ngược chiều nữa chứ!

Chúng tôi quen nhau vì hai đứa cùng quê An Giang, cùng tắm mát chung một dòng Sông Hậu hiền hòa ngọt dịu và cùng chung chí hướng, hướng về tương lai tươi đẹp cho quê hương tôi ở thời kỳ đổi mới. Con sông quê hương của chúng tôi nó uốn quanh qua từng dãi cù lao xanh rì, ở nơi đó bà con họ trồng rất nhiều hoa màu, ruộng lúa thì ít lắm, bởi đây là cồn cát được bồi lắng phù sa qua nhiều năm tháng tạo thành nên một cái cồn, rồi cũng được bàn tay khối óc lao động của bà con nên cái cồn ấy nó dần hình thành ra cái dãi cù lao xanh rì như ngày nay.

Dòng Sông Hậu là dòng sông chứa đựng và chứng kiến rất nhiều kỉ niệm, không phải chỉ riêng tôi với Vân Chi đâu mà còn rất nhiều những đôi tình nhân khác nữa.

“Dòng sông soi bóng đôi ta
Soi luôn ánh sáng, của bóng trăng ngà.
Dòng sông mát lạnh đậm đà
Ngàn năm chung thủy, đậm đà Miền Nam.”
__________

Đêm hôm nay, tôi ở một mình trong căn nhà rộng lớn cổ xưa, ngôi nhà này nó thuộc kiểu ngôi Đình thời vua chúa. Bởi nhà tuy to và rộng lớn nhưng nó không có lầu mà chỉ có nhiều phòng thôi, còn các cái trụ cột thì một màu đen tuyền tự nhiên của gỗ chứ không hề sơn phết, nó tựa như các phòng mà ai thích xem phim cổ trang của Trung Hoa Đại Lục thì sẽ hiểu rõ ngọn ngành à.

Tôi nhớ con trai với con dâu Vân Hi của tôi, bởi ngày hai đứa nó thành hôn tôi là Cha nhưng cũng không có mặt góp vui và nhận ly rượu mừng ngày cưới của con trai mình. Ngày lễ thành hôn của Hữu Phong – Vân Hi trùng với ngày tôi đi theo đoàn cán bộ Nông trường Sông Hậu, nay là Viện nghiên cứu lúa Đồng Bằng Sông Cửu Long đi qua bên Nhật Bạn học hỏi kinh nghiệm và giao lưu. Một phần là lỗi do tôi, do tôi nhớ nhầm tháng nên mới vậy. Tôi cứ nghĩ là ngày này tháng sau mới đến ngày thành hôn của con trai mình, bởi khi con trai tôi nó lên thành phố học và quen Vân Chi rồi hai đưa tự làm lễ cưới luôn chứ tôi không có xen vào, vì tôi đã tạo cho con trai Hữu Phong tôi biết sống tự lập từ thuở nhỏ, tôi chỉ là đứng bên ngoài hỗ trợ vật chất với điều kiện khi cần thiết. Tôi có mua một mảnh đất ở trên đó khi tôi còn là sinh viên Trường Đại học Cần thơ, lúc đó đất ở vùng ngoại ô trên này nó cũng có khác gì so với ở thành phố quê tôi đâu, bởi xung quanh nơi đây nó cũng toàn là ruộng lúa với rau muống, còn bên Thủ Thiêm thì toàn là dừa nước, đất thì bùn sình không à, chỉ ở quận trung tâm thì khá là khang trang thôi, nhưng nước sông Sài Gòn thì không ai dám tắm.

Do thấy đất rẻ nên tôi mới mua một vùng đất luôn chứ không phải là mảnh đất nữa, nếu nói ra thì mọi người sẽ nói là tôi bị khùng sao mua chi vùng đất lớn vậy, nó bằng diện tích của một xã(Phường) ngày nay chứ đâu có nhỏ. Tôi thấy đất thì rộng bao la mà dân thì ít ỏi, nên tôi mới kêu và năn nỉ họ đến đây sinh sống. Thứ nhất là họ sẽ cùng tôi xây dựng vùng đất này, thứ hai là cho con trai tôi đỡ sợ ma, bởi vì những hầm hố hay cái ao rau muống nó có cả cái đầu lâu và xương cốt của con người trong thời chiến ở chế độ cũ còn sót lại. Tôi không biết là ai? Họ là phe địch hay phe ta hay là kẻ thù đi chăng nữa thì tôi cũng mặc kệ. Bởi vì chiến tranh đã qua đi lâu rồi và người chết thì họ cũng đã chết rồi, nên tôi đã gom hài cốt mà tôi thấy chứ còn các hài cốt khác thì nó nằm đâu đó nữa trong vùng đất của tôi thì tôi không biết. Tôi để các xương cốt ấy tập chung một chỗ và lập một cái miếu thờ để vong linh của họ sẽ sớm siêu thoát về miền cực lạc.

Tôi sợ mấy người dân họ sẽ đập phá nên tôi để cái miếu thờ các vong linh ở gần với căn nhà của tôi, căn nhà này tuy ở thành phố nhưng tôi cũng xây bằng gỗ chứ không bằng cát đá hay xi-măng, vì phong thủy tôi là cây lựu mộc nên nhà thì tôi đều xây bằng gỗ hết. Những người dân mà tôi kêu đến ở đa phần là dân tứ xứ di cư thôi, tôi thấy họ bươn trải cuộc sống khó khăn nên mới cho họ nơi an cư ổn định để mà lập nghiệp. Thế nhưng khi tôi về lại căn nhà cổ xưa của tôi ở dưới quê thì trên này con trai tôi nó báo tin bằng bưu điện, lúc này con trai tôi còn quá nhỏ nên nó đâu biết gì, nó nói giọng run run trong cái điện thoại bàn ở bưu điện:

-Hu Hu… Tía ơi! Người ta đến đập nát ngôi miếu mà tía xây rồi ạ! Hu Hu… Con sợ lắm, vì đêm nào các vong linh ấy cứ báo mộng con hoài nên con sợ lắm… Tía ơi mau lên ở với con đi… Hu Hu…

-Ừm… Được rồi, tía lên liền đây!

Khi nghe con trai tôi gọi điện thì tôi lật đật vội vàng lấy xe ô tô thời Pháp mà chạy lên trên ấy. Tôi xuống bến phà Cần Thơ rồi qua phà Mỹ Thuận. Khi qua được con Sông Hậu với con Sông Tiền thì tôi cũng nhanh chóng về lại căn nhà mới trên thành phố, đến nơi tôi không ghé qua nhà mà đến trực tiếp Uỷ Ban Nhân Dân huyện luôn. Gặp cán bộ đứng đầu huyện thời đó tôi nói:

-Nếu đồng chí muốn xây dựng đổi mới đất nước thì tôi rất tán thành và sẵn sàng hiến dâng cả đất đai mà không cần nhà nước đền bù đâu, nhưng sao lại đem người đến phá vỡ ngôi miếu thờ của tôi cơ chứ? Hừm…

-Hả? Gì cơ? Để tôi khảo sát đã, sao cấp dưới của tôi lại báo là không có nhỉ? Nào anh đi theo cùng chúng tôi?

Thế là tôi với Chủ tịch huyện ngày ấy đến nơi hiện trường, khi tôi đến nhà thì bên hông gần nhà tôi thấy một ngôi miếu nó đập vỡ tan tành, mặt tôi đỏ ngầu lên, tôi quát:

-ĐÂY LÀ CÁI TỐT MẤY ÔNG LÀM ĐÓ HẢ? HỪM…

_________

…….Nhiều năm sau………

Thời gian ngày ấy đã qua nhanh như gió, còn việc lục đục năm đó tôi cũng cho qua đi không còn bận tâm gì nhiều nữa, bởi bây giờ Hữu Phong con trai tôi đã lớn lên hai mươi ba tuổi rồi, thằng bé ngày nào nay đã tốt nghiệp và lập gia đình. Trong đêm thanh vắng ở quê nhà tôi rất nhớ con trai Hữu Phong và nàng dâu Vân Hi của tôi lắm, bởi ngày thành hôn của tuổi nhỏ thì tôi là cha mà chẳng hề có mặt để nhận ly rượu mừng ngày cưới. Bởi vì do lỗi của tôi cứ đặt công việc lên hàng đầu nên việc cá nhân trọng đại của con trai tôi vô tâm quá, tôi cũng không biết xử lý thế nào vì cũng tại do bản thân tôi nhớ nhầm tháng cưới, cứ nghĩ là tháng sau không à…

…Hôm nay, bầu trời càng về đêm thì ánh sao đêm nó cũng càng mù tịt vì mây che khuất, tôi ngồi trên một chiếc võng ở hiên nhà ngói cổ xưa, gian nhà thì rất là rộng rãi, còn các trụ cột thì nó to và có một màu đen tuyền tự nhiên của gỗ chứ không hề có dấu hiệu sơn phết. Ở trong căn nhà cổ xưa này nó có rất nhiều phòng nhưng không có lầu cao, mỗi một phòng đều rất là rộng, nó rộng giống như trên truyền hình họ chiếu những tập phim cổ trang của Trung Hoa Đại Lục vậy, bởi nhà này tiền thân là thời quan vua chúa ngày xưa còn tồn tại lại.

Tôi nằm trên chiếc võng đu đưa qua lại thấy cũng buồn, vì chủ nhật buồn nhất là gặp phải đêm mưa thì càng gì nữa buồn hơn cho bằng. Tôi cầm chiếc điện thoại lên lướt web để tìm kiếm truyện người lớn để đọc để giải khuây, tôi tìm mãi thì cuối cùng cũng tìm được một trang web khá phong phú về thể loại, đầy đủ màu sắc và rất nhiều thành viên nam thanh nữ tú tham gia. Mục đích của tôi là tìm đọc truyện sex nên tôi bỏ qua xem hình ảnh và phim trần truồng, bởi xem riết rồi cũng nhàm chán mà thôi. Tôi đăng ký thành viên xong xuôi thì tôi đọc rất nhiều truyện đủ thể loại làm tình, tôi lưu lại những kiến thức tình dục mà các thành viên viết truyện sex vào một tài liệu tình dục học của tôi, để sau này tôi còn có cái kiến thức để mà áp dụng và dùng trong thực tiễn với người phụ nữ mai sau. Nhưng mà từ “nhưng” nó cứ kéo dài, bởi tôi đâu có còn vợ hiền bên cạnh, Vân Chi đã mất khi Hữu Phong nó mới vừa lên bốn, bây giờ chỉ còn tôi với chính tôi mà thôi.

………….

Sáng hôm sau, ngày thứ hai đầu tuần. Tôi chuẩn bị thay đồ để đi qua bên cái cù lao xanh, để tư vấn thêm cho bà con nơi đây về kiến thức trồng rau sạch. Tôi đang loay hoay thì ở ngoài cửa cổng giàn hoa thiên lý có một bóng dáng quen thuộc đứng lấp ló nhìn tôi, tuy cô gái ấy đeo khẩu trang nhưng tôi cũng nhận ra đây là Vân Hi nàng dâu xinh đẹp của tôi rồi, bởi con bé xinh nhất trần gian. Vân Hi gặp tôi thì réo gọi:

-A… Ba ba, ba ba ơi! Hi Hi…

Cho dù bị cái khẩu trang nó bịt kín miệng nhưng âm thanh phát ra của Vân Hi thì trong trẻo như chim sơn ca cất tiếng hót, tiếng hót ấy, âm thanh réo gọi nọ làm lòng tôi thêm xao động nhớ về hồi ức với Vân Chi vợ mình, nhưng mà tôi kịp bình tĩnh lại vì đây là Vân Hi con dâu yêu quý của tôi mà thôi. Tôi lật đật ra cánh cửa cổng được phủ đầy hoa thiên lý, tôi rón rén chứ chưa có hề vội vã thì bất chợt Vân Hi sà vào người tôi khi cánh cửa cổng vừa mới mở ra:

-A… Ba ba, con nhớ ba ba lắm! Hic Hic…

-Ưm… Sao vậy Vân Hi? Sao con lại khóc?

Con bé nó cứ khóc thúc thích, nó dụi mặt vào lòng ngực của tôi rồi bắt đầu rơi lệ như trời mưa đầu mùa của tháng sáu vậy: “Tháng sáu trời mưa, trời mưa không dứt”. Tôi thấy thời gian cũng không còn sớm nên dùng bàn tay rung lắc thân hình Vân Hi mà nói:

-Thôi đừng khóc nữa, mít ướt quá rồi nhé! Lớn rồi mà! Hi Hi…

-Ưm… Con chưa lớn đâu nha! Hi Hi…

Vân Hi cứ nũng nịu dịu dàng thân người đung đưa vào lòng ngực của tôi, con bé cứ vặn vẹo làm tôi thêm khó chịu, bởi vì mùi hương thơm của nước hoa và cộng với mùi hương con gái của nàng dâu thì làm người cha chồng như tôi đây máu cứ nóng dần lên. Tôi cũng không muốn trễ hẹn với bà con bên cồn ấy và cũng không muốn day dưa ốm quấn quýt nhau với Vân Hi như vậy hoài thì nó rất nguy hiểm với người đàn ông đã lâu chưa chạm vào thân hình phụ nữ là tôi đây. Nên tôi đưa bàn tay níu giữ bờ vai Vân Hi mà nói nhỏ nhẹ:

-Vân Hi nè! Hay con đi cùng ba qua bên cái cù lao xanh đi! Còn chuyện này chúng mình để sau nhé! Được không nè?

-Dzạ được mà! Được mà! Hihihi…

…………

Một tiếng sau, chúng tôi đã tới được cái cù lao xanh này. Tôi tháo dây an toàn cho Vân Hi, tôi tỉ mỉ từng động tác làm sao cho đừng có va chạm nhiều vô làn da của con bé. Khi tháo dây xong thì Vân Hi cùng tôi bước xuống xe ô tô bán tải, tôi dắt tay dìu con dâu đi đến mũi cồn này, bởi nơi đây có rất nhiều bà con họ đang hối hả chuẩn bị thu hoạch cải xà lách. Tôi nắm tay con dâu đi qua những luống cải xanh non mơn mởn, rẻ qua những hàng rau xanh rì mà tôi cứ tưởng tượng y như rằng tôi với con dâu đang đi tìm động hoa vàng trên thảm cỏ xanh vậy.

Hai cha con đi một chút thì đã tới chỗ bà con, tôi thấy họ vội vả thu hoạch nên không muốn làm phiền, thế là tôi lại tiếp tục dắt tay Vân Hi chuyển từ đi dạo sang thành đi tham quan thắng cảnh miền quê luôn. Khi đi đâu đó đi nữa thì Vân Hi vẫn thích câu tay tôi vào ngực mình, nhịp đi thì làm cánh tay tôi rung lắc nên có ít lần đã chạm vào bờ ngực của con bé, cách va chạm tuy nó vô tình nhưng cũng khiến hơi thơ tôi dồn dập. Vân Hi Thấy tôi thở ngắt quãng thì nói:

-Mà nè! Sao ba ba thở mạnh vậy? Hay ba ba mệt sao ta? Hi Hi

-Ơ… Ba không có. Chỉ tại…

-Chỉ tại tay ba ba chạm vào ngực con đúng không nà? Hi Hi…

-Ưm… Hihihi…
 

NÀNG DÂU VÂN HI
[ncamtinh]
******
Chương 2: Cù Lao Xanh

nang-dau-van-hi-tac-gia-ncamtinh-1-webp.15494

(Hình minh họa : Nguồn internet)

Tôi cứng họng với con dâu lém lỉnh của mình nên chỉ biết ngân nga rồi mỉm cười, Vân Hi thấy vậy thì cứ ghẹo tôi mãi không thôi. Chúng tôi đi qua các luống cải xanh để đi vào đám bắp nó đang trổ cờ đồng loạt nhìn giống như những ngọn cờ đào bay lất phất trong gió thổi ở trên cao, còn ở giữa phần thân thì nó lú nhú mấy trái bắp non nhỏ nhắn nhìn ôi thật là xinh đến nao nức lòng người.

Tôi dìu dắt cô con dâu xinh tươi bé bỏng vào đám bắp đang trổ cờ ấy, tôi đưa tay ngắt một trái bắp non lên ướm thử xem hình dáng năm nay bắp thu hoạch vào dịp tháng nào, rồi tôi cũng bẻ một cành bông bắp để tặng cho Vân Hi. Nàng dâu vui ríu rít nhìn tôi hai đôi gò má ửng đỏ, mắt thì híp híp e thẹn nói:

-Ưm… Sao ba ba lại tặng con là hoa bắp chứ không phải là hoa hồng?

-Trời ạ! Hoa hồng thì để Hữu Phong chồng con tặng, còn ba chỉ tặng con là hoa đồng nội thôi nha!

-Ơ… Không chịu! Không chịu…
Vân Hi làm nũng với tôi, nhưng hai tay thì cũng nhận lấy cành hoa bắp của tôi trao cho. Tuy con bé hơi buồn vì lời nói của tôi có phần nghiêm nghị, tôi thấy vậy thì ghẹo lại nàng dâu mình:

-Thôi đừng buồn nữa. Ba sẽ tặng con hoa sen với hoa súng nhé! Còn hoa bắp này thì ba chỉ hái cho con xem mà thôi! Ưm… “Bựt bựt”…

-Ơ… Ba ba này! Ghẹo con nha!…

Vân Hi mỉm tươi tươi tắn như hoa ban mai nở rộ, bởi con bé biết tôi nói là thật tình, vì phía trước mặt chúng tôi sắp đi tới là một cái ao sen ao súng đầy ắp những nụ hoa xinh. Tôi tiếp tục nắm tay nàng dâu Vân Hi đi về cái ao sen ấy, trên những lối chúng tôi đi thì có những đàn bướm ong nó bay dập dìu dù rằng đã gần mười giờ sáng còn đâu. Ong bướm bay chập chờn uốn lượn quanh thân hình của Vân Hi làm cho tôi liên tưởng tới nàng công chúa Hàm Hương trong phim cổ trang hay chiếu trên truyền hình ti vi mỗi buổi tối, nó thật là đẹp và tôn thêm vẻ kiêu sa của nàng dâu xinh đạp càng quyến rũ bội phần. Tôi thấy vậy thì ghẹo:

-Đó con thấy chưa Vân Hi! Bởi con đẹp quá nên ong bướm nó cứ vờn quanh mãi đấy!

-Dzạ! Chắc có lẽ vậy quá ba ba nhỉ?

Tôi nói xong thì cười tươi còn Vân Hi trả lời xong cũng cười tươi như hoa đua sắc thắm. Ở chỗ này gần với bờ Sông Hậu nên gió thổi mang làn nước mát rười rượi, tiếng động cơ của tàu thuyền ghe vỏ lãi nó réo rắt như sáo diều thổi đồng sâu nghe thật là thích thú. Bất chợt có cô bán hàng rong trên thuyền gỗ nhỏ họ bật loa phát bài hát với phần mở đầu:

“Hò ớ ớ ơ… Sông quê nước chảy đôi bờ
Để anh chín dại mười khờ thương em….”

Câu hò thì làm tôi buồn tủi vì nhớ về Vân Chi người vợ hiền năm cũ, còn Vân Hi thì tôi không biết nhớ về ai mà tôi thoáng bắt gặp ánh mắt con bé từ vui bỗng trở nên rớm lệ.

………..

Vài bước chân nữa thì chúng tôi đã tới được cái ao sen ao súng. Ở đây người dân họ trồng hai loại hoa chúng xen lẫn vào nhau nhìn thật là bắt mắt biết nhường nào, những nụ hoa sen to to mập ú còn những nụ hoa súng thì thon gọn nhô cao lên trời xanh. Màu tím hoa sen kết hợp với màu tím xanh của hoa súng nhìn thật là kỳ ảo chốn miền quê cù lao xanh này, nó làm lòng tôi thổn thức mà nhảy xuống bờ đê và hái hai bông hoa sen tím và ba nụ hoa súng còn vẫn đang trong tình trạng búp non.

Khi hái xong thì tôi ngắt một lá sen và một lá súng để bó lại mà tặng cho Vân Hi, con bé khi thấy những nụ hoa tôi tặng thì khuôn mặt xinh xắn đang buồn thì bỗng chốc vui cười trở lại. Tôi thấy nàng dâu vui vẻ trở lại thì tôi cũng rất vui theo, tôi đưa một gu của ngón tay trỏ áp vào gò má của Vân Hi, sau đó tôi cũng dùng ngón tay ấy vuốt sợi tóc mai phủ xuống ngang mặt của con bé trở lại vị trí cũ cho gọn gàng. Cử chỉ mơn trớn của tôi đã làm cho Vân Hi nhìn tôi với ánh mắt lạ kỳ khác biệt giữa cha chồng với nàng dâu, bởi cái nhìn ấy nó lạ quá làm xốn xao lòng tôi từ lúc đi qua đây tới giờ.

Ánh nắng ban trưa nó soi xuống đài sen tím phảng phất một màu sắc nhân gian như trong truyện thần tiên hay cổ tích vậy, bởi Vân Hi hiện tại đang mặc một bộ đầm trắng nhìn sao mà kỳ ảo làm sao ấy. Tôi thấy mái tóc bềnh bồng của Vân Hi buông xõa tung bay trong gió nhẹ, với mái tóc ấy của Vân Hi có cả những sợi tóc mai giống như những sợi chỉ mành đung đưa qua lại khuôn mặt xinh. Vân Hi ôm bó hoa sen hoa súng vào ngực, con bé nhìn tôi mỉm cười ẩn ý một điều gì đó làm tôi thoáng giật bắn cả mình chút xíu nữa là ngã nhào xuống cái ao sen luôn. Vân Hi ghẹo tôi khi thấy vậy:

-Mà nè! Sao ba ba lại giật bắn mình vậy? Khi nãy thì ba ba thở dốc, còn bây giờ ba ba lại thẫn thờ khi biết con nhìn là sao ta? Hihihi..

-Ơ, ưm… Tại mỗi lần con nhìn ba mà mỉm cười là ba sợ rằng con đang có chiêu trò gì đó thôi.

-Ưm… Ba ba này! Sao đoán trúng hết trơn vậy ta? Hihihi…

-Hả? Hỏng lẻ con định… Đi tham quan bằng đường thủy sao?

-Hihihi… Chính xác….

Thế là tôi lại một phen hú vía thật sự chứ không phải là trêu chọc con bé như lúc đầu nữa, bởi Vân Hi con dâu tôi là gái Sài thành, sống từ thuở nhỏ bên con sông Sài Gòn mà chẳng hề biết bơi tí tẹo nào, đó là điều mà tôi lo lắng nhất. Tôi nhìn Vân Hi rồi đưa ánh mắt nhìn về mặt con Sông Hậu, tuy nước sông trong xanh đang trong đợt con thủy triều nước ròng lú cả bãi bờ rồi mà làn nước Sông Hậu nó cũng làm lòng tôi bất an thêm bội phần. Nhưng tôi cũng quyết định liều lĩnh mà nói:

-Có phải con đùa giỡn với ba thôi đúng không? Vân Hi

-Con nói thật chứ không có đùa giỡn với ba ba đâu nha!

-Haizz… Vậy thì chúng ta đi thôi… Hừm…

-Ưm… Sao đi thôi mà sao ba ba buồn hiu vậy? Cười lên cái nà! Ưm chụt chụt… Hihihi…

………….

….Mười lăm phút sau…..

Tôi không còn cách nào khác để từ chối khéo với Vân Hi, bởi vì con bé còn khích lệ tôi bằng hai nụ hôn “chụt chụt” in hằn trên hai gò má. Thế là tôi đi mượn một chiếc vỏ lãi bằng gỗ cũng khá to và kèm theo một chiếc máy đuôi tôm để làm hành trang đi tham quan cù lao xanh bằng đường thủy, nhưng khổ nỗi là nó chỉ có một áo phao cứu sinh nên tôi kêu Vân Hi:

-Vân Hi nè?

-Dzạ! Có gì không ba ba.

-Ưm… Con mặc áo phao vào người đi con, kẻo nguy hiểm lắm. Bởi vì sông rộng và sâu với ghe tàu lưu thông nhiều sẽ tạo ra sóng vỗ lắc lư chiếc thuyền sẽ không tốt đâu nha!

-Nguy hiểm khi con ở một mình kìa! Chứ bây giờ con đang ở cùng ba ba mà! Ư… Con không mặc đâu!

Tôi cũng bó tay với con bé luôn, bởi con dâu tôi là gái đô thành mà chứ đâu phải là gái miền tây sông nước đâu, nên lời nói của Vân Hi lúc nào cũng như vậy. Kiểu giới trẻ bây giờ họ hay thường nói: “Đã chơi thì sao sợ mưa rơi” chứ!

Tôi đưa con dâu tham quan miền sông nước quê tôi bằng vỏ lải chạy bằng máy đuôi tôm, chiếc máy xăng hiệu “Honda” mạnh mẽ đồng hành cùng tôi qua từng bờ bãi của dãi cù lao. Cái cồn này nó uốn lượn tạo thành chỗ bồi và chỗ lở, có khúc thì đầy những hàng phi lao sậy um tùm túa ra cả một khoảng rất rộng. Tôi không muốn Vân Hi nguy hiểm nên tôi kéo con bé sà vào lòng tôi, một tay thì tôi điều khiển máy xe gắn cần đuôi tôm, còn một tay thì tôi ôm con dâu yêu quý vào lòng. Chiếc vỏ lãi nó chạy rẽ sóng tung tóe dạt qua hai bên mạn, rồi từ từ những con sóng ấy nó trôi dạt vô bờ nghe ầm ào…ầm ào. Bởi tôi với Vân Hi đi cũng khá là gần bờ nên lượn sóng nó đánh trở ngược ra rồi làm cho chiếc vỏ lãi bắt đầu rung lắc, lúc này thì Vân Hi mới nhìn tôi rồi nhoẻn miệng cười xinh trêu chọc nữa:

-Wow! Không ngờ ba ba lái thuyền cừ khôi quá nha! Chắc ba ba có bằng thuyền trưởng hả?

-Ừm… Không những vậy mà ba có có cả bằng điều khiển ca-nô. Ơ… Chết mồ rồi sao nói ra cho con dâu mình biết luôn rồi. Haizz…

Tôi lỡ lời nên nói ra luôn, thế là Vân Hi ngước mặt lên nhìn tôi cười khúc khích, con bé muốn tôi làm điều gì nữa nhưng vẫn giấu kín trong lòng, bởi khi nhìn vào đôi mắt ấy thì tôi đoán ra là như vậy. Vân Hi tựa đầu vào ngực tôi, mắt thì dõi theo từng con sóng vỗ vào bờ cồn và những bãi bồi nó nhô lên khi con nước ròng nó rút nước ra biển. Hai bàn tay nhỏ nhắn của nàng dâu bấu víu vào đùi tôi, còn hai của con bé thì ngồi co rúm lại thật là dễ thương.

Chạy thuyền ngắm cảnh trên sông nước được một lúc thì cũng tới đuôi cồn, ở đây thì bãi bồi nó nhô lên nhiều nhất và những người dân họ đang đi trên bãi bồi ấy để mà mò hến bắt vẹm cờ. Vân Hi thấy lạ nên hỏi tôi:

-Ưm… Ba ba nè! Người ta đang bắt gì ở đó vậy?

-Oh! Người ta đang đi bắt hến với con vẹm cờ đấy!
Vân Hi ngơ ngác nhìn tôi, con bé cứ đưa đôi môi đỏ chúm chím tự nhiên nhìn tôi như suy nghĩ điều gì. Nàng dâu hỏi tiếp:

-Nhưng mà ba ba nè! Con hến với con vẹm ra làm sao? Hình dáng nó thế nào ạ? Ba ba đậu thuyền ở đó đi, bởi con cũng muốn bắt thử ạ! Hihihi…

-Hả? Bộ con không biết hai con này sao Vân Hi?

-Dzạ không ạ? Bởi vì ở sông Sài Gòn nó đâu có hai con mà ba ba nói đâu.

Tôi cũng nghĩ với con dâu tôi vì trên đó nó đâu có con hến và con vẹm cờ, thế là tôi cho vỏ lãi dừng lại nơi bãi bồi ấy. Tôi đậu vỏ lãi ở những bụi sậy gần với bãi bồi vì chỗ này nước nó sâu hơn tí để mà đậu thuyền sẽ không bị cạn, tôi loay hoay buộc dây thì Vân Hi nắm lấy bàn tay và nói:

-Ba ba nè! Con muốn xuống dưới sông mò hến với bắt vẹm cờ, hỏng mấy ba ba…

-Ơ, không nha! Bởi con đang mặc đầm mà! Hỏng lè con muốn…
-Hihihi… Chính xác luôn…

Tôi chỉ ngập ngừng thôi mà Vân Hi đã biết hết những gì tôi muốn nói, con bé nhìn tôi cười mủm mỉm, tay thì Vân Hi níu vào chiếc quần tây của tôi và kể cả áo của tôi nữa. Sau đó nàng dâu yêu quý của tôi đá lông nheo nháy mắt tôi rồi hướng ánh mắt vào bụi sậy này, bởi bụi sậy này nó rất lớn, nó phũ rộng ra ngoài rất nhiều nên chiếc vỏ lãi vô trong đậu cũng không hề hắn gì, do bên trong bụi lau sậy nó giống như một mái vòm vậy, thật là rộng rãi biết bao. Vân Hi tự động dùng đôi tay bé nhỏ của mình kéo chiếc vỏ lãi vô trong bụi lau sậy, khi con bé kéo được tới trong thì reo lên:

-Wow! Ba ba ơi! Không ngờ bên trong này nó mát mẻ và rộng rãi quá đi. Hihihi…

-Nhưng mà ba lo lắm. Bởi vì bụi rậm lao sậy dễ bị rắn trú ẩn lắm đó nha! Con không sợ sao Vân Hi?

-Chỉ là rắn thôi mà! Có ba ba ở đây thì con không sợ. Mà nè! Ba ba mau cởi quần áo ra đi chứ?

-Hả? Con tính làm thiệt sao?

-Ba ba nói ngộ hông? Chứ hỏng lẻ là giả sao? Hihihi…

Vân Hi trả lời vừa xong thì con bé cởi bỏ bộ đầm của mình ra trước mặt tôi, hành động tự nhiên vô tư của nàng dâu làm tôi rất khó xử, bởi vì đường nét uốn cong của cơ thể Vân Hi nó đẹp và quyến rũ quá đỗi. Tôi thấy vậy thì cũng làm theo luôn chứ biết sao bây giờ, thế là hai người chúng tôi chỉ còn quần áo lót trên người, nhưng riêng tôi thì chiếc quần lót nó dày và dài như kiểu chiếc quần ngắn mà con gái tuổi xì-tin hay mặc ra phố chỉ có áo sơ mi là tung tăng khắp mọi ngóc ngách của thị thành. Vân Hi để bộ đầm sang một bên và cầm lấy quần áo của tôi mặc vào, còn tôi thì duy nhất một chiếc quần mà thôi.

…………..

Tầm vài phút sau thì những người bắt vẹm cờ với con hến ấy họ đi về hết vì trời cũng xế trưa rồi, tôi nghĩ thầm trong bụng: “Thôi họ về hết thì cũng tốt, chứ ở đây thì rắc rối lắm”. Tôi bước xuống bờ sông đi lại bãi bồi thì Vân Hi réo gọi:

-Ưm! Ba ba nè! Ba ba gầy quá đó nha? Bởi con là phụ nữ mà vẫn mặc đồ của ba ba vừa vặn quá nè? Trong khi đó thì con chỉ cao một mét sáu mươi lăm(1m65) thôi.

-Eh! Ba thấy cũng bình thường mà chứ có gầy đâu Vân Hi?

-Hổng dám bình thường đâu nha! Chồng con cao một mét bảy mươi lăm(1m75) mà anh nặng tới bảy mươi lăm kí lận đó. Thế ba ba nặng bao nhiêu dzạ?

-Oh! Ba nặng sáu mươi mốt kí à!

-Sao cơ? Ba ba cao một mét tám mươi mốt(1m81) mà nặng 61kg là gầy lắm rồi. Sao này con sẽ tẩm bổ cho ba ba nha! Hihihi

-Tẩm bổ gì chứ! Toàn làm gầy thêm không thôi.

-Ưm… Ba ba nói gì cơ?????

Đối đáp với nàng dâu xong thì tôi bế Vân Hi xuống bờ sông, hai người bắt đầu đi tới bãi bồi ấy để mà bắt vẹm. Khi đến nơi thì phần đất chỗ này nó bùn lầy nhiều nên đi lúng tới đầu gối luôn, do tôi đi quen thì không sao nhưng Vân Hi con dâu tôi thì lại khác, bởi con bé chưa từng trải nghiệm mà đây là lần đầu tiên. Tôi dắt dìu con dâu đi nhưng con bé cứ nhìn tôi cười khúc khích đôi má thì ửng đỏ, tôi bàng hoàng quá nên nói:

-Hừm! Lại muốn giở trò gì nữa đây! Sao con cười hoài mà đôi má lại ửng đỏ thế kia?

-Hihihi… Tại con thấy ba ba cởi trần nhìn đẹp quá! Tuy trọng lượng của ba ba nhẹ hơn anh Hữu Phong nhưng mà cơ ngực của ba ba nó ú lên và có sáu múi luôn kìa! Hihihi…

-Haizz…

-Mà nè!!! Sao ba ba lại thở dài nữa rồi dzạ! Hihihi…
 

NÀNG DÂU VÂN HI
[ncamtinh]
******

Chương 3: [Cảm Tình – Vân Hi] – Bắt Vẹm Cờ

nang-dau-van-hi-tac-gia-ncamtinh-1-webp.15495

(Hình minh họa : Nguồn internet)

Tôi nắm bàn tay bé nhỏ của Vân Hi, rôi dìu con bé đi từng bước trên bãi bồi lún ngang tới gối chân. Nàng dâu của tôi xinh như hoa mộng thường, bởi nước da con bé thì trắng ngần cộng với màu áo sơ mi màu xanh ngọc của tôi thì làm nổi bật lên giữa đám bùn đen. Vân Hi cứ hì hục bước chân từng bước nhưng không hề tỏ vẻ mệt nhọc mà vui cười hớn hở bởi sự trải nghiệm thú vị này, bởi người ta nói rằng: “Bùn non chúng có thể làm cho làn da phụ nữ thêm mịn trẻ đẹp và quyến rũ hơn”. Tôi thấy nét mặt hớn hở của con dâu có pha chút nét đau đớn nên mới dò hỏi:

-Ở đây có mấy con vẹm nó nằm dưới nền đất bùn, con đi nhớ cẩn thận kẻo bị đứt chân nha Vân Hi?

-Dzạ! Nhưng mà ba ba ơi! Hình như là lòng bàn chân của con nó bị chảy máu rồi hay sao í, bởi con thấy nơi đó nó ran rát lắm ạ!

-Oh! Để ba xem nào? Hưm hư…ha…

Tôi dừng lại rồi nhấc bổng thân hình của nàng dâu lên trên, rồi tôi dùng hai bàn tay ôm con bé vào lòng, khi cơ thể của Vân Hi được tôi nhấc bổng thì hai bàn chân thon thả nhỏ xíu của nàng dâu cũng ngoi lên khỏi mặt bùn non kia. Tôi chưa thấy gì nhiều bởi Vân Hi đang mặc một chiếc quần tây của tôi, còn lớp bùn đen kia thì nó vẫn còn dính trên cả hai bàn chân bé nhỏ của con bé. Tôi bế thốc cơ thê của Vân Hi lên sao cho bụng và eo của nàng dâu nằm ở trên vai tôi, sau đó tôi mới đưa một bàn tay xuống rửa ráy lớp bùn dính trên đôi chân của con bé. Khi vết bùn được rửa sạch bằng nước sông mát lạnh và mặt nước Sông Hậu cũng bắt đầu sắp sửa chuyển từ nước ròng sang con nước lớn, bởi tôi thấy mực nước ở bãi bồi nó dâng lên từng chút một.

Chúng tôi tranh thủ bắt những con vẹm cờ ngoi trên đám bùn non kẻo kịp con nước lớn sắp đến, tôi thấy bàn chân của Vân Hi máu hết chảy và con bé cũng muốn cùng tôi đi bắt chung đôi. Bởi vì đây là thú vui trải nghiệm cho con dâu là chính chứ không chú trọng về vấn đề mưu sinh nên vẹm cờ nhiều hay ít thì cha con tôi không xem trọng, mà tôi muốn Vân Hi hiểu biết thêm về thổ nhưỡng vùng đất nơi này, nếu sau này con bé sinh con và trở thành làm mẹ thì cũng sẽ biết chút ít về mảnh đất An Giang gia đình bên chồng. Tôi chụp lia lịa những con vẹm ngoi trên bùn thì con dâu tôi mếu máo nói:

-Ơ, ba ba không được bắt nhiều vẹm cờ hơn con nha! Nếu không con sẽ khóc đó.

-Oh! Vậy thì con bắt nhiều vẹm đi nhé Vân Hi. Ba sẽ nhường cho con dâu của ba mà! Hihihi

………..

….Ba mươi phút sau….

Mực nước sông bắt đầu nhảy lên cao thêm nữa, thế là tôi với Vân Hi không còn bắt vẹm cờ nữa mà lại thả chúng nó về lại với bãi bồi và con sông ấy. Tôi dìu Vân Hi về lại chỗ chiếc vỏ lãi vì nơi đây dưới đáy sông tuy gần bờ nhưng nó có pha chút cát sỏi nên rất sạch, tôi cao hơn nàng dâu mình nên tôi đứng ở dưới thấp, còn Vân Hi thì đứng ở trên tôi một chút. Chỗ chúng tôi đứng thì phía dưới nó có một khúc cây to nên đứng rất là êm chân, rồi Vân Hi nhìn tôi mỉm cười nói nhỏ sát vào vành tai tôi:

-Ưm… Ba ba nè! Sẵn tiện hôm nay tắm sông cùng nhau, không mấy ba ba tập bơi cho con luôn đi nha? Ở đây đâu có ai nhìn thấy đâu, bởi nó có đám sậy um tùm này che khuất rồi mà!

-Nhưng mà ba…

-Không có nhưng nhị gì hết á! Hôm nay ba ba phải tập bơi cho con đó. Nếu không con ở đây hoài không chịu về nhà đâu. Hihihi…

-Hả? Sao con lại…

Tôi đang do dự thì bất ngờ con dâu tôi nó đưa chiếc quần tây cho tôi, thế là mặt mày tôi không còn một chút máu. Hành động của con dâu làm tôi hỏi lại:

-Ưm… Con cởi chiếc quần tây ra lúc nào vậy Vân Hi?

-Hihihi… Con cởi khi vừa nói chuyện với ba ba đó. Bởi ở đây nước sâu và chỉ có hai chúng ta nên mặc quần lót cũng đâu sao, nó giống như mặc “Bikini” thôi à! Hi Hi….

-Hừm! Bó tay với con luôn…. Haizz…

Tôi bất khả kháng lắm nên mới để chiếc quần tây lên trên chiếc vỏ lãi trong bụi sậy um tùm kia, rồi sau đó quay lại chỗ Vân Hi đang đứng. Nhưng khi tôi quay ra thì không thấy con bé đâu cả, tôi sợ điếng cả người réo gọi to lên:

-VÂN HI ƠI! VÂN HI ƠI! CON ĐÂU RỒI. MAU LÊN TIẾNG ĐI VÂN HI….

-Hưm.. Hù… Hù…. Hihihi…

-Ơ, sao con lại ghẹo ba như vậy? Nguy hiểm lắm đó. Ưm… Huơ huơ… Vân Hi…

-Nè, ba ba… Ưm… Aaa…

Vì quá lo lắng nên tôi mới ôm chặt cơ thể Vân Hi vào lòng khi tìm gặp con bé, cái ôm vội vàng của tôi làm cho bờ mu bướm của Vân Hi đụng chạm vào cái dương vật của tôi, còn phần trên thì bầu ngực của Vân Hi tuy có chiếc áo ngực nhưng nó cũng tì sát vào lòng ngực của tôi luôn vì lực ôm ấp của tôi kéo thân hình Vân Hi vào rất mạnh. Vân Hi rên nhẹ “ưm, ư a” trong miệng vì cái khúc thịt của tôi chạm vào bờ mu nhảy cảm của con bé, nên cơ thể của Vân Hi run lên rồi ánh mắt bồ câu híp lại sà vào ngực tôi nơi có quả tim đang đập thình thịch mà nói:

-Ưm… Ba ba, ba ba ơi! Vân Hi khó chịu quá! Ưm ư ư…

Lúc này tôi mới hoàn hồn lại bởi vì câu nói của con dâu tôi, sau đó tôi vội buông thả cánh tay của tôi ra, tôi cũng rút cái hông ra xa để cho cái dương vậy tôi không còn chạm vào bờ mu bướm ấy. Nhưng mà sự thật khiến tôi lưu luyến mãi là Vân Hi không hề muốn buông tôi ra, con bé lại cứ ôm cơ thể tôi siết chặt trong vòng tay bé nhỏ của mình. Tôi khó chịu quá, máu nó chảy rần rần và dương vật tôi nó bắt đầu nhúc nhích cương lên từ từ trong chiếc quần lót. Tôi cảm nhận được điều đó và con dâu tôi Vân Hi cũng vậy. Hai người bốn mắt nhìn nhau, bất chợt Vân Hi kéo thân hình tôi đi vào nơi chiếc vỏ lãi neo đậu trong đám sậy um tùm. Nơi đây nước nó chỉ ngang ngực Vân Hi và chiếc vỏ lãi kia thay cho bờ đê để mà hai chúng tôi níu giữ thân bằng khi có những con sóng vỗ xô bờ, bờ mi Vân Hi híp lại dần và cánh tay cũng từ từ vòng qua cái cổ tôi. Bờ môi đỏ mọng của nàng dâu làm tôi sa ngã, tôi cũng kìm nén lòng ham dục vọng lại nhưng đứng trước cơ thể xinh đẹp này của Vân Hi thì nó chỉ bằng không.

Tôi bị kích thích quá mới đưa bàn tay xuống dưới bờ mồng nàng dâu mà xoa bóp nhè nhẹ, tôi cũng nắn nót cơ thịt ở mông Vân Hi chút đỉnh để thử cảm giác dâng trào ngày nào khi còn vợ hiền bên cạnh sớm hôm. Vân Hi thấy tôi chủ động thì con bé cũng táo bạo hơn nữa, bởi nơi đây nó kín đáo quá nên khiến tâm trạng cả hai đều sa ngã vào cuộc tình lén lút vụng trộm này. Đột nhiên Vân Hi nhướng mắt lên nhìn tôi, rồi ốp lòng bàn tay của cô ấy lên gò má tôi, rồi Vân Hi cũng nhích người vô vào cơ thể tôi thêm khít rịt đến nổi hai người có thể cảm nhận hởi của quả tim đang đập. Tôi thích tình hình nguy hiểm nếu kéo dài sẽ bị phát hiện, bởi vì ở đây không phải ở nhà nên tôi nói nhỏ vào vành tai con dâu mình:

-Ưm… Để về nhà hả tính tiếp Vân Hi nhé! Ở đây nguy hiểm lắm!

-Dzạ! Ba ba nói phải giữ lời đó nha! Hihihi….
 
NÀNG DÂU VÂN HI
[ncamtinh]
******
Chương 4: Khúc Giao Mùa [01]

nang-dau-van-hi-tac-gia-ncamtinh-1-webp.15499

(Hình minh họa : Nguồn internet)

Lời nói thì một đằng nhưng hành động của hai chúng tôi đi một nẻo. Bởi vì khi tôi rời xa khỏi cơ thể Vân Hi, tôi bế con bé lên chiếc vỏ lãi để mà thay đồ thì sự va chạm ấy nó cứ thôi thúc tôi với Vân Hi nhiều thêm. Dưới mặt sông thì con nước đã dâng cao thêm chút đỉnh, thế là chiếc vỏ lãi nó như một chiếc thuyền con dâng lên theo và đụng vào vòm cây lá sậy um tùm. Vân Hi nói:

-Ưm… Ba ba ơi! Vòm lá sậy đụng đầu của con rồi. Lá sậy nó bén quá nên con bị đứt tay rát quá!

-Oh! Vậy con cố chịu đựng ngồi khòm sát xuống để ba kéo chiếc vỏ lãi sang bên vòm lá sậy cao hơn nha!

-Dzạ! Ba ba cứ kéo thuyền đi.

Tôi vẫn đang còn ở dưới nước nên kéo nó đi rất là nhanh, chỉ vài giây là xong xuôi đâu vào đấy. Ở bên vòm sậy này nó cao lắm cho dù Vân Hi đứng thẳng lên cũng không bao giờ đụng đầu được, bởi vì bụi sậy này nó cũng lâu năm lắm rồi, ước chừng khoảng mấy chục năm chứ không phải ít. Nơi đây không có người dân lui lại chỉ lâu lâu có người đi thả lưới họ mới đi qua nhưng hiếm lắm, vì nơi này nó thuộc quyền kiểm soát của tôi mà. Chứ nếu không phải của tôi thì đám sậy này nó bị đốn hết rồi, tôi giữ lại để giữ chân đất cồn cho nó bớt xói mòn mà thôi. Tới đây tôi nói với Vân Hi:

-Vân Hi nè!

-Dzạ! Ba ba nói đi.

-Ở đây rộng rãi với cao hơn bên đó nhiều, thế con…thay đồ đi? Ba đi ra ngoài nhé!

-Ơ, ba ba khoan đi đã mà! Ba ba ở đây đi có sao đâu. Vì dù gì hồi nhỏ ba ba đã thấy thân hình của con rồi mà! Ba ba quên rồi sao? Năm con mười bốn tuổi học lớp 9 đó.

-Oh! Nhưng mà…

Tôi cũng không biết ứng xử thế nào nên đành ở đó với con dâu tôi, tôi cũng không muốn đi ra xa với Vân Hi vì con bé không có biết bơi nên không tiện. Tôi đứng đó, ở cạnh bên chiếc vỏ lãi ấy, nhưng tôi không nhìn về hướng Vân Hi mà nhìn ra ngoài. Tầm vài phút sau thì tôi quay mặt lại do không nghe tiếng động từ chỗ con dâu tôi, tôi hiếu kỳ muốn quan sát nơi ấy thế nào thì “Trời ơi!” khi tôi quay mặt nhìn lại thì một cơ thể trần truồng trắng tinh của Vân Hi đứng đó. Con bé nhìn tôi cười chúm chím, đôi mắt bồ câu tròn xoe nhìn về tôi, rồi ánh mắt với hai hàng mi cong dài chớp chớp nháy máy với tôi như kiểu đá lông nheo. Tôi giật mình quay mặt đi chỗ khác và nói giọng ngại ngùng:

-Ơ, ba không cố ý. Nhưng…ưm…sao con…không mặc đồ vào đi còn đứng nhìn ba làm chi vậy Vân Hi?

-Hihihi… Sao ba ba mắc cỡ dzạ? Nào ba ba quay mặt lại đi nà! Con thay đồ rồi đó…

-Ừm… HẢ????….

Tôi cứ nghĩ con dâu tôi nói thật nên quay mặt lại nhưng nào ngờ con bé ghẹo tôi, nói gạt tôi, thế là con cu tôi nó cũng cương cứng lên bởi vì ánh mắt tôi nhìn chằm chằm về cái thân hình “EVA” ấy. Lúc này tôi không còn biết trời đất là gì nữa, tôi chỉ biết cái thân hình diễm lệ bốc lửa ấy của Vân Hi mà thôi. Sự tà dâm nó nhập vào thể xác tôi, nó xua đuổi linh hồn tôi ra khỏi thân xác của mình. Sự tà dâm ấy nó thao túng cơ thể tôi làm theo ý nguyện của nó, bởi cái linh hồn lương thiện trong người tôi tạm thời thì đã rời ra khỏi cơ thể mất rồi, nên linh hồn ấy cứ vờn quanh đó để nhìn chứ chẳng biết làm sao.

Tôi đến gần hơn với chiếc thuyền con nơi đó có Vân Hi đang đứng trần truồng tay thì đang cầm một bộ đầm trắng tinh khôi, còn đôi mắt tôi thì đỏ ngầu lên hướng về cơ thể khỏa thân của nàng dâu, tay chân tôi thì cứng đơ như bị thôi miên hoặc kiểu bị mộng du khiến bản thân tôi cũng chẳng biết gì được. Vân Hi cũng vậy! Con bé cũng nhìn tôi ngây ngô đến nỗi đánh rơi bộ đầm trắng trên tay rớt xuống khoang chiếc vỏ lãi mà vẫn không hề hay biết, bởi Vân Hi thấy cơ thể cởi trần của tôi tiến sát gần cơ thể mình càng lúc càng gần. Tim Vân Hi đập mạnh và hơi thở thì dồn dập, mái tóc bềnh bồng đen mượt của nàng dâu nhìn thật là ma mị giống nhân vật thần tiên trong phim cổ trang võ hiệp đang khỏa thân giữa núi rừng bên bờ suối.

Tôi đi đến đó, rồi tôi bước lên chiếc vỏ lãi. Sự tác động của tôi thì làm cho chiếc vỏ lãi nó chông chênh, nó lắc lư tuy rằng thời điểm này mặt nước sông rất phẳng lặng không hề có chút sóng vỗ, có chăng là những gợn sóng lăn tăn do tôi tác động lên thân vỏ lãi tạo ra sóng mà thôi. Vân Hi phối hợp với tôi rất ăn ý, con bé thấy tôi vừa bước được lên khoang vỏ lãi thì đưa đôi bàn tay níu giữ thân thể tôi cho nó thân bằng. Hai cha con không nói với ai lời nào mà chỉ có hành động thôi. Do tôi bị sự tà dâm xâm chiếm cơ thể nên đứng gần cơ thể trần truồng của người phụ nữ xinh đẹp thì tôi ôm Vân Hi vào lòng một cách vội vã, tôi hít hà ngửi mùi thơm da thịt của nàng dâu, rồi tôi siết chặt vòng tay của mình như một gọng kìm bao quanh cơ thể không một mảnh vải của Vân Hi, tôi cử động đôi bàn tay thay phiên nhau lướt trên làn da mịn màng của con bé. Vân Hi thở dốc và rên rỉ:

-Huơ huơ… Ưm… Ba ba ơi! Vân Hi… Ưm…

Tôi không còn biết gì nữa nên tôi cũng không đói hoài với lời nói của con dâu tôi, tôi chặn đứng câu nói của Vân Hi bằng một nụ hôn cháy bỏng đầy dục vọng của mình. Con bé không nói thành lời được mà chỉ có thể “ưm ư ư” ở trong miệng, còn tôi thì cũng vậy. Tôi cũng thở hổn hển “huơ huơ” và phì phò liên tục do dồn sức vào đôi bàn tay của mình đang vuốt ve trên tấm lưng trần của con bé, tôi bấu chặt một bàn tay vào lưng tiếp giáp với bầu ngực căng đét của Vân Hi và xoa bóp nắn nót nơi ấy thật lâu giống như kiểu chơi trò “cù lét”. Vân Hi rên rỉ nhiều thêm khi bàn tay tôi đưa xuống bóp bờ mông của con bé:

-Ưm… Ư a a… Ba ba ơi!.. Vân Hi…khó chịu quá… Ưm…

Một lần nữa tôi lại bỏ ngoài tai câu nói của con dâu mình, bởi vì trước đây khi nghe câu nói của Vân Hi là tôi điều dừng lại và hỏi chuyện gì, nhưng bây giờ tôi không còn là chính tôi nữa rồi, do thân xác tôi thì linh hồn đã rời xa mất nó chỉ còn lại con tà dâm đang thống trị cơ thể này mà thôi. Con cu tôi bây giờ nó đã quá to so với chiếc quần lót nên nó độn u lên một cục to tướng, cái thân dương vật được dòng máu mạnh mẽ bom tới làm cho con cu tôi như một con trăn khổng lồ đang ngoe nguẩy sắp sử bò ra khỏi hang sâu. Tôi muốn đưa bàn tay xuống dưới để kéo chiếc quần lót của tôi xuống để cho con cu tôi nó được vẫy vùng nhưng mà hành động của Vân Hi làm tôi chết lặng mà bừng tỉnh trở lại.

-”Bựt, bựt… Bụp, bụp”…..

Vân Hi hành động nhanh hơn tôi nên con bé đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình kéo chiếc quần lót của tôi xuống và móc con cu to của tôi ra ngoài, hơi nóng của dương vật tôi đã làm cho bàn tay với làn da mát lạnh của nàng dâu thay đổi về màu sắc từ trắng tinh chuyển sang trắng hồng. Khi con cu tôi ra khỏi quần lót thì nó hùng vĩ hơn nhiều, bởi nó cao to và dài. Hiện tại cái khúc thịt nóng hỏi như than đỏ của tôi được bàn tay con dâu bóp chặt, con bé hơi vuốt ve để cảm nhận so với cái khúc thịt của chồng mình ra làm sao? Bỗng Vân Hi giật mình khi đưa bàn tay ướm đo thử bằng cách vuốt từ đầu cu tới góc thân dương vậy, con bé hết hồn nói giọng ngọng nghịu:

-Ưm… Sao cậu bé của ba ba to và dài quá vậy? Ưm… A ư ư…

-Huơ huơ… Ba thấy cũng bình thường mà! Vì đàn ông ai cũng to chứ!

-Hổng dám bình thường đâu. Của ba ba to và dài gấp đôi anh Hữu Phong luôn đó. Ưm…
 
Back
Top