Tiếng mưa rơi trên mái nhà khiến mình k thể ngủ được, nỗi nhớ dành cho một người đang hiện diện quá nhiều. Mình biết rằng tình cảm này là sai trái, mình cũng chưa từng đi quá giới hạn,chưa thể hiện bất kể điều gì về tình cảm của mình. Nhưng than ôi, nỗi nhớ dằn vặt trong tâm trí - người đàn ông phong trần, lịch lãm mà lại dịu dàng - . Cớ sao bao người bình thường mình k nghĩ đến, giờ lại rung động bởi một người...
Mưa...buồn quá...nhớ quá...!
Mưa...buồn quá...nhớ quá...!
Sửa lần cuối: