- Lượt xem: 98
- Trả lời: 1
Mộng Oánh - Vỹ Trung Về Quê Tảo Mộ
*******
Chương 1: Kéo Dài Thời Gian
Tại lúc bảy giờ rưỡi, tôi phải đi đến công ty, nếu không sẽ đến muộn! Sau khi tiễn đưa vợ với bố về quê hương tảo mộ, tôi hơi có chút lưu luyến không nở rời đi. Tiễn biệt vợ ra trạm xe khách, sau đó liền lái xe đi đến công ty để làm việc.*******
Chương 1: Kéo Dài Thời Gian
Ở công ty, ngồi bên trong văn phòng, tôi không hiểu có chút sững sờ, người bố cùng Tiểu Oánh lập tức đi về quê hương, tôi không biết là làm sao mà trong lòng cảm thấy trống rỗng! Lấy điện thoại ra nhìn một chút để xem thời gian thì đã hơn tám giờ. Bây giờ Tiểu Oánh cùng bố đã lên xe rồi, có lẽ chiếc xe khách đã rời xa thành thị phồn hoa này, đi đến quê nhà Sơn Tây!
Tôi bắt đầu ngồi trước máy vi tính để mà làm việc, đột nhiên nhận được tin nhắn từ mẹ vợ: "Tuấn Khải, Tiểu Oánh cùng bố con đã đi chưa?"
Nhìn đến tin nhắn của mẹ vợ, tôi bản năng cảm thấy buồn rầu liền vội vàng soạn thảo tin nhắn gửi cho mẹ vợ để tán gẫu cho vui: "Mẹ, vợ với bố con đi hồi sáng rồi."
-Vậy bao lâu con qua đây chở mẹ đi?
Tôi nhìn thấy những chữ mẹ vợ gửi phản hồi thì suy suy nghĩ nghĩ một chút, sau liền gửi tin nhắn hồi âm: "Mẹ, giữa trưa ạ, giữa trưa nhân lúc con nghỉ ngơi con liền đi qua đón mẹ về nhà!
-Ừ… được, đúng rồi, Tuấn Khải, nếu không phải Mộng Oánh vợ con tận tình khuyên bảo một mực cầu xin mẹ, cho nên mẹ mới đến nhà nấu cơm cho con đây nè!
Tôi xem thấy tin nhắn, rồi đọc xong liền vội vàng gửi tin tức hồi âm: "Dạ, con biết, biết, mẹ, cám ơn mẹ vợ rất nhiều!
-Ừ! Được rồi, con rể làm việc đi, mẹ sẽ không quấy rầy nữa! Nhưng mà giữa trưa nhớ đến đón mẹ đừng có mà quên đó.
-Dạ! Con đã biết, mẹ, bye bye!
Sau đó mẹ vợ không còn trả lời tin nhắn của tôi nữa, bởi vì bà ấy biết tôi đang làm việc, sẽ không khuấy động phiền hà đến tôi. Vốn là hiện tại trống rỗng, nhưng trong tâm lại có mẹ vợ xuất hiện, cho nên tôi không cảm thấy cô đơn và rầu rĩ nữa, do đầu óc liền không hiểu lý do gì mà tôi lại nghĩ đến mẹ vợ lúc này. Dáng người bà ấy tao nhã, đoan trang hào phóng, rồi tôi biến thái đến nỗi khó tin. Bởi vì lúc này đột nhiên đầu óc lại hiện ra mẹ vợ thân thể trần truồng, toàn thân làn da trắng nõn, hai cái bộ ngực đầy đặn, còn vú như tuyết trắng mùa đông, còn có cái mê người hơn đó là vùng tam giác bí hiểm của bà ấy nữa, cùng hai chân thon dài đều đặn, cặp chân trắng tinh không thua gì bầu vú...
Mẹ vợ muốn tôi hãy mau quên buổi tối hôm đó đi, bởi vì lúc đó tại nhà vệ sinh, tôi ở giữa nhìn thấy bà lõa thể, rồi tôi đã bị sét đánh ngang tai khi nhìn vào cái mu bướm tuyệt đẹp ấy, cho nên làm sao có khả năng quên đi chứ? Lúc đó thân thể bà trần truồng giống như đã minh chứng khắc tại trong lòng tôi rồi! Cho nên tôi thường thường nhớ tới bà ấy mỗi khi một mình.
Nghĩ đến viễn cảnh ấy đột nhiên hai mắt tôi sáng ngời lên, cả người cũng tỏ ra hưng phấn, bởi vì tôi nghĩ đến mẹ vợ lúc nữa đây sẽ ở tại bên trong nhà tôi, rồi đến buổi tối sẽ vào trong phòng vệ sinh mà tắm rửa, mà trong phòng vệ sinh đều cài đặt camera theo dõi, sở dĩ có camera trong phòng vệ sinh là vì muốn theo dõi vợ với bố tôi quan hệ tình dục khi họ còn ở nhà, nay bố với vợ đi rồi nên chuyển sang bà ấy…
Lúc này tôi càng nghĩ càng hưng phấn, trong quần dương vật tự nhiên cứng lên, nó đội u lên bên trong đũng quần thật là hùng vĩ mặc dù con cu tôi cũng không to gì lắm, nhưng mà chiếc quần nó có vẻ chống đỡ không nổi nên muốn lòi dom ra khiến tôi thật vất vả. Đến trưa lúc tan sở, tôi liền vội vàng lái xe đi đến đón mẹ vợ ở tiểu khu cửa chính, bởi khi nãy tôi đã gửi tin nhắn thông báo với bà, cho nên bà ấy hiện tại ở tiểu khu cửa chính chờ tôi rồi! Đến nơi chỉ thấy mẹ vợ dáng điệu hơi cao gầy, trên người mặc một bộ màu đen liền quần, tay áo thì lại dài. Mặc dù có một chút bảo thủ, cái bộ đồ này màu đen áo dính líu với váy nhưng không cách nào che đậy kín bộ ngực của mẹ vợ, bởi núi non trùng điệp của bà ấy nó phập phồng, nó tạo ra những đường cong, cao thẳng song song, còn bầu ngực bên trong chiếc áo màu đen nó đẩy lên tràn đầy sức sống, làm người ta không khỏi muốn tưởng tượng bên trong vô cùng mê người vì tựa như phong cảnh. Thế nhưng, lại hướng xuống vòng eo đột nhiên thu nhỏ lại trở nên chặt khít, nhưng lại hướng xuống dưới tiếp thì thấy cái kia phồng lên trong quần đen ngạo nghễ là cặp mông mập mạp no tròn, với lại nói rõ hơn một chút nữa là, dáng vóc của mẹ vợ rất nữ tính, thân phận địa vị cao quý. Cho nên tôi không khỏi ngẩn người khi nhìn hoặc là nghĩ tới bà ấy: "Ê này, Tuấn Khải. Con bị sao mà hớp hồn thế? Ngây ngốc làm sao đâu này? Vợ mới đi mà đã thèm khát chuyện đó rồi à?"
Mẹ vợ đương nhiên biết tôi hiện tại nhìn trộm bà, lập tức thân hình tao nhã tinh xảo đỏ mặt lên, trợn mắt nhìn tôi, rồi liếc nhìn một cái nói. Nghe được lời nói của mẹ vợ, tôi mới lấy lại tinh thần, biết vừa rồi thô lỗ nên liền vội vàng lúng túng khó xử, nhỏ giọng nói: "Dạ! Lên xe, lên xe!"
Nói xong, tôi mở cửa xe phía trước tay lái phụ để mẹ vợ vào ngồi. Nhưng không hiểu sao mẹ vợ lại muốn đi đến ngồi cửa xe phía sau, sau khi mở cửa xe ra, rồi dịu dàng ngồi xuống. Bây giờ tôi lập tức kinh ngạc một chút, trong lòng cũng có một phần khẩn trương, có lẽ vừa rồi bà ấy nhất định nhìn ra tâm tính của tôi, bởi ánh mắt của tôi rất biến thái, nhìn chằm chằm vô bờ mông của bà một cách thô thiển:
-"Này, sao không để xe chạy đi?" Ngồi ở bên trong xe, mẹ vợ bắt gặp tôi còn ngây ngô sững sờ bất động, liền nói với tôi một câu hối thúc.
Tôi nghe bà ấy nói thì lấy lại tinh thần. Tôi hôm nay rốt cuộc là thế nào? Sau nhìn trộm bà ấy ghê gớm thế? Lúc này trong lòng tôi cảm thấy đặc biệt lúng túng khó xử. Cho nên tôi không còn nhìn trộm bà ấy nữa mà điều khiển xe hướng đến nhà tôi, tôi với mẹ vợ không nói gì, bởi vì bình thường hai mẹ con chúng tôi đều là không nói chuyện không tán gẫu. Tôi vừa lái xe vừa cảm thấy càng ngày càng lúng túng. Bởi bà ấy như khẳng định biết tôi có ý định xấu xa đối với bà. Nếu không làm sao có khả năng ngồi ở phía sau mà không ngồi phía trước? Làm sao có khả năng không nói một lời nào nữa chứ?
-"Ê nè!!! Lái chậm chút! Bộ đua xe sao?" Đột nhiên, mẹ vợ nói một câu.
Bởi vì tôi không có quen ở trong xe nói chuyện phiếm, cho nên điều khiển xe ô tô chạy thật là nhanh: "Dạ!!! Đã biết, mẹ!" Thế là tôi lập tức chạy chậm tốc độ lại.
Mẹ vợ thấy vậy liền không nói gì thêm, bà đưa khuôn mặt tao nhã hướng bên cửa kính xe, nhìn bên ngoài ngã tư đường cùng đủ loại màu sắc hình dạng cửa hàng.
-"Mẹ, mẹ có tâm sự à?" Tôi vẫn là chủ động tấn công, bởi vì bà mỗi lần bị ba vợ khi dễ, đều là tôi dỗ dành nên rất hài lòng.
-"Hừ!!! Ai nói mẹ không vui chứ?" Mẹ vợ nhàn nhạt nói một câu.
-"Vậy sao nãy giờ mẹ không nói gì?" Tôi hỏi bà.
-"Nói cái gì à?" Mẹ vợ lại nhàn nhạt nói.
-"Tùy tiện nói lời gì mà chúng ta vẫn thường nói á, bởi hai mẹ con chúng ta không phải là không nói chuyện không tán gẫu sao? Ha ha!" Tôi nói xong liền nở nụ cười, cố tình muốn đem không khí vui vẻ lên.
-"Hôm nay mẹ không muốn nói chuyện!"
-"Mẹ, nhất định là ba vợ con buổi sáng gọi điện thoại khi dễ mẹ. Đúng không?"
-"Ai khi dễ mẹ chứ, chỉ toàn nói bừa! Lo lái xe đi, đừng có mà nghĩ lung tung beng biết chưa!"
Mẹ vợ giống như có chuyện muốn nói với tôi nhưng không nói. Tôi nghe xong lập tức toàn thân toát ra mồ hôi lạnh, chẳng lẽ mẹ vợ biết ý nghĩ trong lòng tôi?
-Dạ!!! Thật tốt thôi, con nghiêm túc lái xe là được rồi chứ gì!
Bị mẹ vợ nhắc nhở, cho nên tôi cũng không biết nên nói với bà ấy những gì nữa. Lúc này chiếc xe đã tới cửa cổng nhà, tôi bèn dừng lại, nhân lúc mẹ vợ còn chưa xuống xe, tôi liền đem chìa khóa của Tiểu Oánh vợ tôi đưa cho bà ấy: "Mẹ, đây là chìa khóa căn nhà, con không đi lên đâu, mẹ đi lên một mình đi!"
Tiếp nhận chìa khóa, mẹ vợ hỏi tôi: "con ăn cơm trưa ở đâu mà chưa có lên nhà?"
-"Dạ! Con... Con không có ăn ở đâu đâu!" Tôi ngượng ngùng mà nói.
-"Hừ! Xuống xe, lên nhà mẹ sẽ làm đồ ăn, con nên ăn chút gì đó đi một!" Mẹ vợ nói xong thì đi xuống xe.
Tôi giữa trưa, chưa bao giờ ăn cơm tại nhà, huống chi hôm nay còn phải đi làm. Thế nhưng không biết hôm nay rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, tôi lại muốn làm điều khác biệt hơn mọi ngày, tôi nghe theo lời của mẹ vợ, nói cách khác là, lời nói của bà ấy có một loại nam châm làm người ta khó có thể kháng cự lực dẫn hấp, liền mơ hồ cũng mở cửa xe, sau đó cùng mẹ vợ, cùng nhau đi lên nhà. Vừa vào trong nhà, mẹ vợ liền tiến vào phòng bếp, tại bên trong bếp lửa bắt đầu bận rộn nấu nướng. Lúc này tôi ngồi tại ghế sofa ở phòng khách, cầm lấy điện thoại nhắn tin hỏi thăm Tiểu Oánh: "Nè bà xã, đến đâu rồi, ngồi xe có mệt mỏi không?"
Tiểu Oánh rất nhanh liền hồi âm: "Ông xã, em cũng không biết nơi này là ở đâu nữa này? Nhưng cũng may mắn, em ngồi phía cửa sổ nên luôn luôn nhìn thấy được phong cảnh bên ngoài, cho nên không còn cảm thấy mệt.
-Phải không đó? Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, anh còn một mực lo lắng em, sợ em ngồi xe mệt chứ! Haha…
-Hừm, ông xã, cám ơn anh quan tâm em nha! Ờ, đúng rồi, chồng ăn cơm trưa chưa đó?
-Anh chưa có ăn cơm trưa, bởi mẹ em đang ở tại nhà chúng ta, hiện tại trong phòng bếp làm cơm trưa cho anh đây này!
-Hả? Sao cơ! Mẹ em ở đây ư??
Tôi thấy Tiểu Oánh gửi cho tôi đến hai cái icon biểu cảm ngơ ngác nên lập tức liền không nhịn được hé miệng cười cười. Sau đó liền gửi cho nàng tin tức:
-Nè bà xã, là như thế này, anh nhân lúc giữa trưa, thời gian nghỉ ngơi anh liền lái xe đưa mẹ về nhà, trùng hợp anh với mẹ em đều chưa ăn cơm, cho nên mẹ liền vào phòng bếp nấu cơm.
-Oh! Thì ra nguyên nhân là như vậy nhỉ. Hihi…
-Nè, bà xã, em cùng ba ăn cơm chưa?
-Chưa có ăn, bởi xe còn trên cao tốc, cũng không biết bao lâu mới ăn cơm được nữa nè, dù sao em không đói bụng.
-Bà xã, có thể khi đến cái trạm dừng chân thì ăn cơm đi, đến lúc đó em cần phải ăn nhiều một chút, chứ cơm chiều cũng không biết cái gì ăn đâu.
-Ừm! Biết rồi! Ông xã. Không cùng ngươi hàn huyên nhắn tin tâm sự nữa, em ngắm cảnh đẹp miền quê rồi. Bye bye! Hihi…
Tôi cũng hồi âm cho Tiểu Oánh một cái biểu cảm "bye bye", rồi liền buông điện thoại rời tay. Do vừa rồi đang cùng Tiểu Oánh nói chuyện phiếm bên trong tin nhắn, thấy nàng như vậy có vẻ cũng hài lòng ăn ở cùng ba tại quê nhà, cho nên tôi cũng yên tâm.
-"Tuấn Khải, ăn đi! Nấu cơm xong rồi". Đúng lúc này, mẹ vợ lên tiếng gọi, cái âm thanh trong trẻo theo bên trong nhà bếp truyền qua phòng khách.
-"Dạ, con vô liền cơ!"
Tôi đáp lời bằng miệng, thân hình ở sofa đứng lên. Đi đến nhà bếp, chỉ thấy trên bàn ăn để hai tô nóng hôi hổi giống như mì sợi.
-"Wow! Mẹ, thơm quá ạ!" Tôi đem mặt tiến đến tô mì sợi mà ngửi mùi thơm, rồi nói với mẹ vợ.
-"Ừ! Nhanh ăn đi, nhân lúc còn nóng!" Mẹ vợ nói xong cũng ngồi xuống bàn ăn. Sau đó tôi cùng với bà ấy liền bắt đầu ăn tô mì sợi .
-"Nè! Tuấn Khải, Mộng Oánh chưa từng có đi ra ngoài xa nhà, lần này đi cùng bố chồng, không biết có quen không nữa?"
Vừa ăn vài miếng mì sợi, chỉ thấy mẹ vợ mang lấy quan tâm cùng lo lắng giọng điệu nói với tôi.
-"Mẹ, cũng không có vấn đề gì đâu, vừa mới hồi nãy con cùng cô ấy nhắn tin nói chuyện phiếm, nàng còn vui vẻ hài lòng đây này."