fb68
soc88
max88
net88
Quảng cáo Net88
MỐI TÌNH GIỮA VỢ VỚI ANH XE ÔM
-----

Phần 1: Khởi Nguồn

Tôi với vợ tui đang đi dạo trên công viên của thành phố vào một ngày đẹp trời, chúng tôi thấy có khoảng 3 đứa trẻ con đang nô đùa trượt PATIN cùng nhau thật là hồn nhiên, tuổi của chúng ước chừng 5 đến 6 tuổi. Vợ tôi thì tóm tắt khen ngợi về 3 đứa trẻ này, cô ấy nói với tui rằng chúng nó rất dễ thương và giỏi nữa, phải chi sau này vợ chồng mình cũng có được những đứa con như vậy. Vợ tôi vội nói với tôi là:

-Anh ơi! Sau này con của tụi mình cũng dễ thương vậy anh hé! Hi hi
-Uhm! Nếu là con gái thì anh chỉ cần nó giống mẹ chút xíu thôi là dễ thương lắm rồi. Ha Ha

Khi nghe tôi nói câu đó thì cô ấy mắc cỡ e thẹn, Ngọc Sương mới cào cấu nhẹ vào cánh tay tôi lẩm bẩm lời thầm thì chỉ đủ cho tôi nghe “chỉ giỏi nịnh em không ah” và nhoẻn miệng cười hạnh phúc nhìn về tôi. Hai vợ chồng tôi đang khoác tay nhau đi dạo trên những lối đi công viên đầy bóng cây xanh mát mẻ và thật lãng mạn, Tôi nắm tay vợ tôi thật chật, nắm tay em thật lâu như muốn cô ấy luôn mãi mãi bên cạnh tôi. Nàng thấy một cậu bé chơi PATIN trượt cân bằng đi lắt léo giữa dòng người đi bộ, giữa những ngõ ngách của băng ghế đá nên Ngọc Sương vợ tôi buột miệng khen:

-WOW! Chồng ơi, anh nhìn bé trai trượt patin kìa! Ôi thật là hay quá! Hi Hi
-WOW! Đúng là bé này trượt patin giỏi ghê đó vợ hé! Nhưng anh cũng trượt giỏi nữa nè, nhưng mà… là trượt chân. HA HA
-Anh thật là hết nói luôn mà! HI HI….

Tôi tên Phúc, 26 tuổi lớn hơn Ngọc Sương 2 tuổi, còn vợ mình thì 24. Chúng tôi cưới nhau từ lúc Ngọc Sương vừa Tốt Nghiệp ra trường, tới nay đã hơn 2 năm. Nhưng nói cho bằng thực thì hai đứa tôi đã ở bên nhau tay trong tay cũng khá lâu rồi, tôi quen cô ấy khi đó Ngọc Sương đang học lớp 9, nàng vẫn còn đang độ tuổi ngây thơ. Chúng tôi đã thầm thương trộm nhớ suốt 3 năm khi nàng học phổ thông, và 4 năm khi nàng học Đại học và 2 năm nên duyên chồng vợ. Ngọc Sương là bạn cùng trường nhưng khác lớp, bởi vì tôi thì học trước cô ấy 2 lớp. Tôi vẫn còn nhớ rõ như in là khi Ngọc Sương vừa vào lớp 10 thì tôi đã cảm nhận trái tim rung động, nên tôi nghĩ là tôi đã thích nàng rồi. Năm đó nàng thì học lớp 10 còn tôi thì học lớp 12, suốt cả một năm trời cưa cẩm và bày tỏ tình cảm, nhưng mọi người cũng biết "Tình yêu của tuổi học trò nó vụng dại lắm" cho mãi tới năm nàng lên lớp 11 thì lúc đó tôi cũng đã có được trái tim nàng, vì lúc này thì tuổi của nàng cũng lớn hơn một chút, nên suy nghĩ về tình yêu đôi lứa cũng theo đó mà lớn dần theo. Tôi cũng bắt chước phim ảnh ngôn tình, tôi thường đưa đón nàng đi học bằng chiếc xe đạp xưa nhưng dáng xe rất cứng cáp, xe được trang bị yên sau và cái giỏ ở phía trước, bọn mình hay tranh thủ lúc về sớm thường quanh quẩn dưới gốc cây giữa sân trường. Người ta thì: "Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng" còn chiếc giỏ xe của tôi thì toàn chở đầy hoa còng. Nhưng mà không nhắc thì thôi chứ nhắc tới rồi thì tui bực cả mình luôn vậy đó, ngôi trường của người ta thì cái sân trường đầy cây "Phượng vỹ" còn sân trường học của bọn tui thì toàn là cây "Còng" không ah! Được cái là nó rất to dễ sống tốt, tuy có hơi xấu xí, vỏ cây thì xù xì có những đường lõm xung quanh thân cây, lâu lâu tôi để ý có một con sâu còng nó đang nằm trong đường lõm đó.

Sau này, tôi mới biết là ba nàng cũng là bạn thân thiết thời cắp sách đến trường với ba tôi, hai người đã cùng nhau vào sinh ra tử kiểu "chén chú chén anh" ở chiến trường trong bàn nhậu của mỗi buổi la cà thời của "Trẻ trâu" anh hùng rơm. Do đó, từ khi biết hai đứa bọn tui thích nhau, gia đình hai bên không những không ngăn cấm mà còn ủng hộ và vun đắp cho bọn tôi nữa. Ba của nàng, tức là bố vợ tôi bây giờ, thỉnh thoảng sang nhà tôi nhậu với ba tôi, hai ông bố cứ khề khà vui đùa như thời còn trẻ: "Trông tụi nhỏ mau lớn để tôi với ông làm sui", rồi hai người họ cụng ly với nhau cười đầy sảng khoái. Có lẽ ông trời thương hai đứa tui hay sau ấy, bởi vì bây giờ nè, đúng là bọn tôi cưới nhau thật, tay nắm tay nhau, bạn bè của tôi và vợ tôi thì rất là ngưỡng mộ và có phần ganh tỵ với tình yêu của bọn tôi nữa. Bằng chứng là thằng bạn thân tôi, mỗi khi có dịp họp lớp, có đứa lại tặc lưỡi: "Than ế, than bị bồ đá không ai thèm lấy", rồi chúng nó chỉ vào mặt tôi mà nói: "Thiệt không ai hạnh phúc bằng vợ chồng của tụi mày, ở với nhau chừng đó năm cứ ngỡ bị trượt mất dép ai ngờ lại được nên duyên". Lúc đó, tôi chỉ biết nhìn nhau với đám bạn thân rồi cười trừ cho qua loa, nhưng tôi cảm nhận được cái bàn tay nhỏ nhắn của một thằng bạn khoác lên vai tôi mà hồi đó tôi thường gọi nó con gái không ah, vì làn da tay nó mịn như con gái vậy. Tôi mới nắm trọn bàn tay nó và siết mạnh hơn một chút, tôi nói: "Cảm ơn bạn! Mà nên gọi là ông hay là bà đây ta"! HA HA….

Ba mẹ tôi có 2 đứa con, chị hai tôi và tôi cũng có thể gọi tôi là con út. Như bao gia đình thời bao cấp khác, cuộc sống thì chật vật nhưng không có thiếu thốn nghèo nàn như mọi người thường suy nghĩ, chỉ thiếu thuốc tây thuốc kháng sinh cầm máu và những đồ xa xỉ ra thì còn lại ăn uống no say vô tư. Những món hồi đó gia đình tôi cho vịt ăn nó còn chê nhưng bây giờ thì chỉ có "Đại gia" mới có tiền để mua, cá tôm thì nhiều vô số kể. Đặc biệt vào mùa nước rút hay dân tôi quen gọi là mùa cá ra đồng, thì chỉ cần dùng tay không cần lưới cũng bắt được cá, đến nổi tôi không dám tắm dưới kênh vì sợ con cá linh nó rỉa tôi. Ba tôi hay kể với tôi rằng, về những năm trước lúc gặp mẹ tôi, quê cả hai đều ở một tỉnh miền Tây rồi tình cờ gặp nhau rồi quyến luyến nhau và cưới mẹ tôi. Nhờ siêng năng, chịu thương chịu khó và cũng nhờ Trời thương nên tới nay, sau hơn những năm không ngừng phấn đấu, ba mẹ tôi cũng đã xây dựng được một cơ nghiệp không nhỏ. Nếu nói gia đình tôi là đại gia thì tôi không dám, nhưng nhà tôi cũng thuộc dạng có của ăn của để. Ba mẹ tôi chuyên về chăn nuôi thủy sản, tôm cá các loại. Về sau đất nước phát triển nên nâng lên thành thu mua, sản xuất xuất khẩu nông thủy sản. Nhà tôi có một nhà máy chế biến thủy sản cũng kha khá to, có thể nói là "Pro" cũng không ngoa ngoắt chút nào. Phải nói tôi rất ngưỡng mộ và nể phục ba mẹ mình, không học cao hiểu rộng như người ta nhưng nhanh nhạy và làm ăn rất giỏi. Nhà tôi còn mở rộng sang kinh doanh thức ăn gia súc gia cầm, thức ăn cho tôm cá, thuốc thú y, thuốc trừ sâu và kể cả nhà máy xay xát lúa gạo nữa. Có thể nói, về kinh tế, tôi không có gì phải lo nghĩ nhiều, bởi vì từ nhỏ sinh ra tôi đã sung sướng rồi.

Cơ sở nhà làm ăn đa dạng của gia đình tôi như thế nên con cháu trong dòng họ ba mẹ đều thu nhận vào làm hết, đứa nào giỏi cái gì thì cho phát huy cái đó, đứa nào dốt quá thì cho làm công nhân, lái xe, giao hàng … Vì vậy, trong dòng họ người ta rất quý mến và tôn trọng ba mẹ tôi.

Dù không ăn học nhiều, nhưng ba mẹ luôn muốn cho con cái học thành tài, đó là một điểm khác mà người ta hay khen nhà tôi. Chị hai tôi tốt nghiệp đại học Kinh tế, hiện về giúp ba mẹ quản lý công ty, tiền bạc, ba mẹ tin tưởng giao chị hai phần nhiều. Chồng chị cũng học cùng trường, nhà anh gia đình cơ bản, cưới được chị tôi như sa vào hũ nếp. Tuy vậy, thân ở rể nhưng anh không phải loại vô dụng ăn bám đâu, anh ngược lại anh rất siêng năng và giỏi ngoại ngữ, nhờ anh mà ba mẹ đã được những hợp đồng xuất khẩu lớn.

Anh họ con bác tôi thì học dốt hơn chị hai một chút nhưng cũng bằng tuổi chị, tuy ảnh chỉ tốt nghiệp cao đẳng thủy sản, hiện phụ trách phần chăn nuôi sản xuất cho công ty. Trước thời cấp 3 ảnh cũng suýt lạc lối khi tụ tập đám bạn xấu đánh nhau này nọ, thậm chí còn có lần ảnh đi chơi với bạn bè và bóp vú bóp mông con gái người ta nên ba má tui nhiều lần bị người ta mắng vốn nữa. Nhưng ba tôi rất cứng rắn, vừa đánh vừa khuyên, vì dù gì đi nữa ảnh cũng là cháu ruột của ba tôi, nên ba tôi hay dùng lời hay ý đẹp để uốn nắn ảnh. Cũng may sao trời phật phù hộ nên khiến tư duy anh từ từ giác ngộ và hiểu ra, nên thắm thoát rồi ảnh cũng học hành hết lớp 12, coi như cũng cố gắng mà tốt nghiệp rồi vào được cái trường cao đẳng. Giờ đây anh đã có vợ con là một chị thôn nữ cùng quê, hai người đó xem ra cũng không đến nỗi tệ.

Cuối cùng, tôi là con út, là đứa học giỏi nhất nhưng lại không theo nghiệp của gia đình. Từ nhỏ, tôi đã học toán rất giỏi và sau đó thì có niềm đam mê máy tính. Hồi đó tôi còn mơ mộng trở thành một bác sĩ, thành siêu bác sĩ miệt vườn luôn đó, nhưng mà tôi rất sợ thấy máu và tôi ghét nhất là thấy máu chảy lắm, đặc biệt là nó chảy ra từ những người mà tôi thương yêu. Tôi nghĩ là nghề nghiệp đó không phù hợp với nhu cầu của mình nên tui chọn lựa học ngành khác, và sau đó thì tôi đậu vào khoa CNTT. Còn Ngọc Sương vợ tôi, lúc đó nàng đậu vào khoa kế toán bên ĐH kinh tế luật. Vào cái thời điểm rời quê, hai đứa tôi khăn gói lên Thành phố học, trong đó thì cũng phải nói rõ ràng là tôi rời khỏi nhà lên đây học hành trước Ngọc Sương 2 năm. Khi vợ tôi lên đây học, nàng thì ở ký túc xá còn tôi thì ở căn nhà riêng ba mẹ mua cho, vì dù sao nhà mình cũng có điều kiện mà.

Thấm thoát ngày qua ngày tháng qua tháng năm qua năm, cuối cùng tôi cũng "Tốt nghiệp" với tấm bằng loại giỏi, tôi quyết định ở lại Thành phố làm lập trình viên cho một công ty nước ngoài với mức lương khá, luôn tiện thì tôi cũng có cái cơ hội hợp lý để gần gũi với Ngọc Sương hơn. Nhưng thật ra cũng nói thêm một chút về điều kiện của nhà tôi như vậy, kiếm tiền không phải là việc quan trọng nhất, chủ yếu vì tôi rất yêu thích công việc này mà thôi. Nhiều đêm tôi suy nghĩ và ngồi lặng lẽ một mình trong bóng tối mà tự thân thầm thì, còn Ngọc Sương vợ tôi thì ngủ một mình trong phòng ngủ với ánh sáng đèn mờ nhạt.

Tôi cũng không thể hài lòng với chính mình, đúng là ông trời không cho ai tất cả, ông cho tôi bộ óc nhạy bén, một gương mặt sáng sủa điển trai, thông minh, một gia đình có điều kiện khá giả, một người vợ tuyệt vời, nhưng ông cũng lấy đi của tôi một thứ… Một thứ rất quan trọng của thằng đàn ông, đó là chuyện tình dục, tình cảm ái ân. Nó để lại trong tôi một sự tự ti mặc cảm vô cùng mà tôi vẫn luôn giấu diếm, ngay cả với Ngọc Sương vợ tui, người đầu ấp tay gối với mình. Khi tôi biết là tôi không thể có con, tôi cũng không thể nào được làm cha mặc dù cơ thể tôi cũng cường tráng và vạm vỡ. Ít nhất là tôi không thể có con bằng phương pháp tự nhiên là quan hệ tình dục với vợ mình, đàn ông mà tập thể lực quá sức cũng có thể khiến tinh trùng của mình bị chết.

Từ nhỏ, tôi là một đứa cao to cân nặng thì phù hợp với thực trạng, sức khỏe tôi thì cũng tốt lắm, chỉ có điều tôi hay vận động quá sức nên giờ đây hay lao tâm lao lực. Ba mẹ tôi cứ than “thằng này nuôi dưỡng thế nào mà nó lớn nhanh phây phây nhỉ, nhà mình có cái gì cũng có chứ thiếu thốn gì đâu mà con cứ dành làm, để chừa sức mà sau này còn lấy vợ nữa”. Cho tới bây giờ, sau khi đã bị mẹ khuyên nhủ đủ thứ nên tôi mới chợt nhận ra được những điều đó, bà cho tôi dùng thức ăn bổ dưỡng để tẩm bổ nè, và nói chuyện với tôi đủ thứ chuyện trên đời. Khi tôi tròn 24 tuổi và đã tốt nghiệp đại học được 2 năm, đã trưởng thành rồi và cũng có việc làm ổn định, nhưng mà sao tôi vẫn thấy mình vẫn còn đang nhỏ bé so với mẹ tôi, tôi cũng có một chiều cao lý tưởng 1m81. Trong khi đó Ngọc Sương vợ tôi cao 1m65, nên khi tôi đi với nàng xem cũng thấy xứng lứa vừa đôi, tôi cũng không quá xấu hổ và cũng hãnh diện với chiều cao cân đối của mình.

Nói về Ngọc Sương thì cô ấy là một người vợ tuyệt vời, tôi luôn luôn tự hào về điều đó và tôi cũng luôn luôn nói như vậy mỗi khi có người nào đó hỏi tôi về điều này. Gương mặt trái xoan thanh tú và diễm lệ của nàng mang một vẻ đẹp hiền dịu, đôi mắt vợ tôi thì đen lay láy, sống mũi cao thẳng của nàng, đôi môi đỏ mộng đáng yêu của vợ tôi nhìn vào thôi đã muốn “cắn” cho một cái cho đỡ thèm. Làn da của nàng thì thật là mịn màng trắng nõn, cái làn da trắng trẻo của con gái miền Tây sông nước được tưới tắm bằng những dòng phù sa của dòng sông quê hương ngọt ngào bình dị. Nó không phải thứ da trắng bệch bạc của những cô gái nước ngoài phương tây hay ở nơi miền xứ lạnh, mà nó là làn da trắng hồng tràn đầy sức sống. Ngọc Sương thì không cao lắm so với nhiều người, nhưng thân hình nàng rất cân đối, “khúc nào ra khúc nấy”, mông ngực của nàng mây mẩy, căng tròn. Thời đi học, hay thậm chí cho tới bây giờ khi cô ấy đã đi làm, mỗi khi có dịp mặc áo dài ở công ty, bọn đàn ông cứ nhìn nàng bằng ánh mắt như xuyên thấu như thiêu đốt. Bởi vì khi phụ nữ mặc áo dài thì các đường cong mềm mại của cơ thể con gái được phô diễn, nó hiện ra chỗ nhô chỗ lõm thật là quyến rũ lòng người.

Tôi yêu nàng ở vẻ ngoài lẫn tính nết con người bên trong, Nàng là một người con gái rất ngoan ngoãn, lễ phép đối với cả hai bên nội ngoại. Đối với tôi, Ngọc Sương rất dịu dàng và chung thủy, còn đối với bạn bè thì cô ấy cũng là một người bạn tốt biết trân quý. Có lẽ Ngọc Sương hội tụ được những điều này, đó cũng là nhờ nàng là con một, được nuôi dạy trong một gia đình có nề nếp gia phong. Không như ba tôi, ba nàng thì tiếp tục cần lao bên ruộng nương đồng lúa, hiện ông đang giữ một vị trí khá cao trong hợp tác xã, còn mẹ nàng là giáo viên cấp 3 hiện tại vẫn còn đang công tác giảng dạy ở quê. Nghĩ lại về những gì mà tôi đã thấy đã nghe và từng trải, thì tôi mới biết được và cũng thầm cảm ơn ba mẹ vợ đã sinh ra một người con gái vừa đẹp người, đẹp nết như Ngọc Sương vợ tôi, nàng như tiên nữ giáng trần bên cạnh đời tôi, nàng lại biết chăm lo sức khỏe cho chồng, đồng thời nàng nấu ăn cũng rất ngon, nhà cửa lúc nào cũng sạch sẽ, tươm tất.

Thời sinh viên, nhiều anh chàng hình thức, gia cảnh cũng tốt bỏ công cưa cẩm đều bị nàng từ chối thẳng thừng. Tôi thương Ngọc Sương là vì chúng tôi đã có những thứ tình cảm của thời thơ ấu, tôi cũng rất trân quý và nguyện sẽ cố gắng hết sức mình để giữ tình cảm đó. Như hiện nay đây, khi vợ tôi đang là nhân viên kế toán ở một công ty, Ngọc Sương cũng hay bị thả thính, trêu ghẹo nhưng nàng ăn nói, cư xử rất đúng mực nên riết rồi bọn họ cũng biết mà tránh, vì khó quá “ăn” không được. Hai vợ chồng tôi tin tưởng và yêu thương nhau, thậm chí, những tin nhắn tán tỉnh của mấy anh chàng đó, khi đêm về trên giường ngủ, Ngọc Sương còn mở cho hai vợ chồng cùng nhau đọc và cười với nhau. Đấy, các ông thấy chưa hả? Ở cái thời mà hở ra nghỉ trưa là dân công sở kéo nhau vào nhà nghỉ ngoại tình, tôi thật quá là may mắn khi có được người vợ hiền lành và rất nhu mì như Ngọc Sương vợ tôi…

Tuy Ngọc Sương giữ kẻ bên ngoài xã hội là thế, nhưng trong phòng ngủ với tôi, nàng là một người vợ cuồng nhiệt trong chuyện đó. Mỗi khi Ngọc Sương hứng tình đòi hỏi, thì gương mặt của nàng ửng hồng đầy quyến rũ, đôi mắt đen lay láy của nàng nhìn tôi đầy đam mê như mới gọi, tiếng thở của nàng thì gấp gáp, và thường tôi phải buông súng đầu hàng trước Ngọc Sương hễ mỗi khi vợ chồng chúng tôi làm tình.

Như tôi đã nói, tôi không thể có con, dù cho tôi có thể nói là cao to, thân hình thì vạm vỡ, bởi vì tôi lao động quá sớm mà còn làm việc nặng nhọc nên giờ đây cơ thể tôi hao tổn. Điều này tôi phát giác kể từ sau khi tôi và Ngọc Sương cưới nhau, nhưng mà tôi cũng không biết phải mở lời thế nào, thôi thì cứ để cho duyên số trời định vậy. Nếu như cô ấy có thể tìm được người yêu thương mình hơn tui thì tui cũng cam chịu rút lui, và tôi cũng không phải còn tự ti về bản thân mình nữa. Phải nói một điều, nàng là một cô gái hết sức biết trân trọng và luôn luôn giữ gìn phẩm hạnh đời con gái. Chúng tôi yêu nhau 2 năm phổ thông rồi 4 năm đại học, như bất kì thằng con trai nào khác, tôi nhiều lần đòi hỏi nhưng Ngọc Sương nhất quyết không cho tôi đi quá giới hạn. Bất quá, nàng chỉ cho tôi hôn môi và sờ ngực, vượt xa một chút là vuốt ve bờ mông nẩy nở của nàng mà thôi. Có lần nàng cho tôi sờ soạng mân mê cái bờ mông, con cu tôi nó cương cứng lên và lớn hơn nhiều so với bây giờ, lúc đó tôi cũng đã 21 tuổi rồi và nàng cũng qua tuổi 19 đang học năm nhất. Con cu tôi nó chọt chọt vào cái mu bướm xinh múp míp của Ngọc Sương, có thể đây là lần đầu tiên nàng được cái đụng chạm xác thịt nên cơn nứng lồn đầu đời của con gái khiến cho nàng khó chịu và e thẹn không biết xử lý thế nào. Chứng minh cho cơn nứng lồn là thật, tôi cũng ít lần thấy cử chỉ của nàng dần dần thay đổi, bởi vì Ngọc Sương đã chủ động cho phép tôi được cởi áo nàng ra và kêu tôi hôn lên bầu ngực đẹp như hai quả đào tiên chín mọng của nàng. Nhưng mơn trớn là vậy, chứ tôi không bao giờ có ý định hại đời con gái của nàng đâu, tôi chỉ có làm cho người yêu tôi và người tôi yêu được hiểu cái cảm giác của sự va chạm với cơ thể của hai người khác giới thôi. Những khi đi chơi với nàng, tôi nứng đến muốn … nổ dái, nhưng cũng đành chịu và về nhà quay tay thủ dâm tự sướng và rồi giờ đây tự khổ. Tôi cũng không ép nàng quá đáng bao giờ vì tôi biết Ngọc Sương giữ là giữ cho tôi, vì nàng không muốn tôi nghỉ ngơi và xem thường cô ấy là người con gái dễ dãi. Do bọn tôi đã xác định và cũng thống nhất với nhau rằng, khi Ngọc Sương tốt nghiệp ĐH xong là chúng tôi làm đám cưới, nên tôi với nàng đều hiểu được những điều đó…
 

Phần 2: Cơn Mưa Bất Chợt Và Sự Lo Lắng Của Tôi Về An Nguy Của Vợ

Một năm sau…
Vào buổi chiều thứ bảy trong tuần ở nơi công ty vợ tôi đang làm việc, bầu trời bắt đầu chuyển sang mưa gió bão bùng, ngoài đường thì nước dâng lên cao gần đến gối vì mưa to. Công ty vợ tôi thì thứ bảy chỉ có làm việc buổi sáng mà thôi và nơi tôi đang làm việc cũng như vậy, nên khi thấy trời mưa gió thì tôi có gọi điện thoại cho Ngọc Sương vợ mình với những lời nhắn nhủ:

-Bên công ty em có nước ngập không vợ?
-Dạ… Có… Ơ ưm chồng… À!

Vợ tôi trả lời cho tôi nhưng mà tôi thấy lời nói của nàng hôm nay lạ lẫm lắm, câu nói của cô ấy cứ ngập ngừng và ngắt quãng theo kiểu ngân nga trong bài hát. Tôi cũng nghĩ do lo lắng hay cô ấy bị mất mưa do đứng đợi chờ xe taxi không chừng, bởi vì buổi sáng tôi có nói với vợ tôi rằng là chiều nay tôi có cuộc họp quan trọng nên không thể đến đón cô ấy được. Tôi đứng ngồi không yên, nên tôi hỏi nàng tiếp:

-Vợ! Em chưa đón được taxi sao? Em đang đứng dầm mưa sao?
-Dạ… Ôi lạnh quá anh ơi! Cây dù của em nó không thể nào che hết cơ thể em được, vì mưa to quá và cũng có gió mạnh nữa. Nhưng mà chồng ơi! Á…

Đang nói chuyện với tôi thì vợ la "Á" lên một tiếng rồi tắt máy, sau này tôi mới biết là vợ tôi cô ấy không phải tắt máy mà là do điện thoại của cô ấy rớt xuống nước. Tôi gọi điện cho vợ tôi hoài mà tổng đài báo là "Số điện thoại của quý khách đang gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi là sau" làm cho tôi phát điên lên, và mất đi bình tĩnh. Tôi đi tới đi lui trong phòng họp, các đồng nghiệp của tôi hỏi là có chuyện gì xảy ra với gia đình hay sao mà giám đốc lo lắng và mặt mũi tái nhợt thế kia? Tôi có mất đi sự bình tĩnh nhưng mà tôi cũng có giải thích cho họ biết về sự việc và nói rõ ngọn ngành, họ nói tôi là: giám đốc có thể về trước cũng được. Thế là tôi sắp xếp lại tập hồ sơ chuẩn bị ra về thì có cuộc gọi mà số điện thoại thì lạ hoắc, nhưng mà tôi cũng bắt máy xem thế nào thì trời ơi cái giọng nói của Ngọc Sương vợ tôi:

-Alo… Ai vậy?
-Anh ơi! Chồng ơi! Em nè anh…

Tôi hơi ngạc nhiên vì sao vợ tôi lại dùng cái SIM của ai, cái di động của mình đâu mà không dùng, nên tôi hỏi tiếp tục:

-Ủa là vợ hả? Sao em dùng số này, rồi điện thoại của em đâu?
-Dạ em mượn máy của người khác anh ạ! Điện thoại của em nó rớt xuống nước rồi!…

Vợ tôi trả lời cho tôi nhưng tôi cảm thấy cái lời nói của cô ấy hơi run rẩy kiểu như ái ngại e thẹn, như đang đứng trước và đối mặt với một người đàn ông nào đó. Tôi hỏi thêm:

-Uhm! Nhưng sao di động của em nó lại rớt xuống nước vậy? Hay em đi bị té ngã sao vợ?
-Dạ… Hông chồng ơi… Tại em bị… Em bị…
-Em bị là bị làm sao?…

Tôi lo lắng cho cô ấy bị sao đến nỗi tôi nói lớn tiếng trong điện thoại và đã làm cho các đồng nghiệp tôi một phen hú vía, bọn họ đều trố mắt nhìn người lãnh đạo của họ đầy hiếu kỳ. Tôi tức giận vì sao vợ tôi lại phải lúc nói chuyện lúc thì lại ngưng lại đột ngột như vậy, cô ấy bị thế nào, hay là xảy ra chuyện gì với ai đó. Tôi quyết định đi đến công ty của cô ấy để xem thế nào, và cũng muốn biết nguyên nhân tại sao lại có sự cố xảy ra với Ngọc Sương. Tôi bàn giao lại cho phó giám đốc tiếp tục chủ trì cuộc họp, còn tôi thì xin phép được về trước để lo cho việc gia đình. Tôi xuống dưới hầm để lấy xe ô tô mà lòng thì vừa thương vừa giận vợ tôi, từng bước đi của tôi như chút hết cơn giận dỗi xuống dưới cái nền gạch đá xi măng vô tội, mà chúng cũng không thể nào hiểu nổi tại sao tôi phải dậm chân thình thịch lên nó như vậy. Vợ tôi tại vì sao lại có thể tệ như vậy, khi mà trước đây tôi từng nói chuyện ngắt quãng với nàng có chút xíu thôi là cô ấy đùng đùng nổi giận và mắng mỏ tôi, nhưng mà giờ đây đã quá 15 phút rồi mà cô ấy vẫn chưa có gọi lại cho tôi, trong khi đó thì tôi cũng gọi điện lại rất nhiều lần vào số máy của cô ấy và cả số điện thoại lạ đó nữa mà không thể liên lạc được. Tôi vào bên trong xe ô tô và chạy một mạch đến nơi làm việc của cô ấy nhưng không hề thấy bóng dáng của Ngọc Sương đâu, tôi hỏi thăm đồng nghiệp của nàng thì họ nói rằng vợ tôi về lâu lắm rồi, trước khi có trời mưa cơ.

Tôi thì như kẻ khờ khạo đi nhặt rác tình yêu trong vô vọng, không, không thể nào như vậy được, cho dù tôi có quyền được yêu cô ấy nhưng tôi cũng không bao giờ bắt buộc cô ấy phải sống chung với tôi trọn vẹn cuộc đời. Chỉ cần cô ấy nói với tôi một tiếng thôi là tôi sẽ tự động rút lui, tôi tự nhủ thầm như vậy và chỉ có thể nhìn vào bầu trời đang rơi xuống đất từng hạt mưa mà lặng lẽ ra về. Tiếng mưa rơi vào mũi xe ô tô nghe "Độp độp", tiếng bước chân đi của tôi hiện đang trong nước ngập tràn nghe "Chùm Chụp"và cả tiếng hỗn hợp của còi xe, của lá cây. Điều mà tôi lo lắng nhất là an nguy của vợ chứ không hề có ý ích kỷ cô ấy đi chung với ai, tôi buồn lắm và cũng có trách bản thân mình về điều này, sau hôm nay không đến đón nàng về. Tôi cũng có ý định là gọi về nhà để hỏi thăm người thân của tôi và của Ngọc Sương, nhưng tôi thấy cũng chưa đến mức độ đó, vì tôi gọi điện còn không liên lạc được thì ai khác ngoài tôi ra thì cũng vậy thôi. Tôi cũng đã hạ quyết tâm nếu 30 phút nữa mà không thấy tín hiệu từ vợ tôi thì tôi sẽ báo cho cơ quan an ninh để cho họ tìm giúp, và điều tra thế nào.

Tôi cũng đâu phải là kẻ khờ khạo, tôi đi vòng vòng nơi đó và cả vùng lân cận để hỏi thăm. Cũng may cho tôi, dù trời vẫn còn mưa nặng hạt nhưng tôi vẫn thấy có một bác bảo vệ gác gần đó, nên tôi tiến gần tới chỗ bác ấy đang ngồi để hỏi thăm:

-Cháu chào bác! Bác ơi cho cháu hỏi xíu, khoảng 30 phút trước, thì ở đây có xảy ra cuộc va chạm hay tai nạn giao thông gì không bac?

Bác bảo vệ cũng có vẻ lớn tuổi, tóc thì bạc màu nhìn thấy tôi thì nói:

-Bác chào cháu! Khoảng 30 phút trước không có xảy ra tai nạn giao thông, nhưng có xảy ra một cuộc va chạm đánh nhau và giằng co lúc trời mưa gió. Ở đó có 4 người, 3 người đàn ông và 1 người phụ nữ trẻ, trong đó có 1 phụ nữ trẻ đang đứng đón xe taxi thì có 2 thanh niên đến cướp giật cái túi xách của cô gái. Người phụ nữ trẻ giằng co với hai đứa thanh niên kia thì chiếc điện thoại của cô gái rớt xuống nước, còn chiếc túi xách thì cô ấy vẫn cầm trên tay và la "Cướp cướp" có ai không cứu với. Lúc đó thì trời mưa to nên cũng ít người quan tâm và ít người qua lại, nên bác chạy ra thì có một thanh trẻ cỡ độ tuổi của cháu chạy xe máy lao tới hô to:

-Ê hai thằng kia làm gì cướp giật đồ của người ta vậy? Mau buôn ra. Có tin tao báo Công an không hả?

Khi bác thấy người thanh niên chạy xe ôm tới có vẻ cứu giúp nên bác cũng không chạy ra nửa, vì bác không thể rời khỏi vị trí trực quá lâu, nhưng mà bác thấy là lạ sao ấy…. Tôi thấy bác bảo vệ ngập ngừng nên tôi hỏi thêm:

-Là lạ! Là sao bác, cháu lo lắng lắm!

Bác bảo vệ thấy tôi sốt ruột lo lắng cho Ngọc Sương nên bác hỏi tôi:

-Sao cháu lo lắng đến nổi mặt mày tái nhợt thế? Không lẽ cô gái trẻ kia là vợ của cháu hả?
-Vâng ạ!

Tôi trả lời bác bảo vệ mà lòng tôi thì đau như dao cắt, tôi cúi mặt xuống dưới mà những giọt nước mắt đắng cay của một người đàn ông cứ rớm lệ. Chợt bác ấy nói làm tôi thêm lo:

-Nếu là vợ của cháu thì cháu phải cẩn thận và đề phòng, vì bọn nó cũng chỉ có một phe thôi. Chúng ranh mãnh lắm, hay tìm kiếm các đối tượng nhẹ dạ cả tin để thực hiện ý đồ xấu của mình, và bác thấy tên xe ôm này thường xuyên theo dõi vợ cháu nữa, do lúc đó bác cứ nghĩ là hai người họ là vợ chồng, ai nào ngờ đâu…
-Dạ cháu cảm ơn bác, thôi cháu về đây ạ!

(Quay trở lại 30 phút trước)…

Vợ tôi đang đợi xe taxi và cũng đang nói chuyện điện thoại với tôi, thì có hai thanh niên chạy một chiếc xe máy đến giật chiếc túi xách của cô ấy, hai bên giằng co với nhau thì chiếc điện thoại của Ngọc Sương rơi xuống nước rồi tắt nguồn. Còn chiếc túi xách của vợ tôi thì cô ấy vẫn cố gắng giữ lại, khi biết sức khỏe của mình không bằng được hai thanh niên đó nên cô ấy hô lớn "Cướp! Cướp" mong muốn được tìm kiếm sự trợ giúp. Nhưng tiếng hô có lớn đến mấy thì vẫn phải bị tiếng mưa gió át hòa lẫn vào nhau mất rồi còn đâu, vợ tôi thì cũng dần dần bị mất sức và sự giằng co cũng từ từ mà yếu dần, nên cô cũng đã có phần nới lỏng bàn tay của cô ra thì bỗng nhiên có một anh xe ôm chạy đến cứu giúp.

-Hai thằng kia mau buông tay ra, và trả lại chiếc túi xách cho người ta.
-Trả nè! Bốp! Bốp! Bốp! Chát…

Vì cứu giúp cho vợ tôi nên anh xe ôm đã bị hai tên cướp giật đánh tới tấp vào hai cánh tay, do bọn nó đánh bằng cái dùi cui bằng gỗ to nên khi anh xe ôm dùng tay để che chắn thì cũng bị sưng phù. Hai bên giằng co một lúc thì có một thằng nháy mắt với anh xe ôm như kiểu đồng bọn thân thiết "Ê, nhiệm vụ hai đứa tao đã xong rồi, bây giờ đến lượt mày" vậy, Ngọc Sương thì rất thông minh trong công việc nhưng chuyện dối trá lọc lừa của xã hội thì cô ấy khờ khạo lắm. Cô dễ dàng tin người, dễ bị sa ngã trước những lời lẽ đường mật, như đám ham ăn lười làm này, chúng hay tìm cách cướp bóc lột sức lao động của người khác. Bây giờ thì có lẽ vợ tôi sẽ là một trong những con mồi ngon kế tiếp, nàng nhìn anh xe ôm và nói:

-Anh gì ơi! Anh có sao không? Hay để em đi báo Công an.
-Ơ không! Em đừng báo Công an. Em báo Công an là chết anh đó?
-Anh nói sao cơ? Sao lại chết?
-Ý lộn anh nói nhầm lẫn thôi… Em đừng lo…

Hắn ta sợ vợ tôi báo Công an nên mặt mày tái nhợt xanh lè xanh lét, anh ta vội vàng ngồi dậy và xoa bóp hai cánh tay của mình, khi xoa bóp hai cánh tay thì anh ta cũng phải công nhận là Ngọc Sương rất là xinh đẹp vô cùng, nên hắn kiểm soát hành vi của mình không được bởi bản tính lưu manh, nên hắn cố gắng bịa chuyện để mà lợi dụng vợ tôi. Do hắn ta biết được vợ tôi rất dễ tin người, vì hắn luôn luôn theo dõi Ngọc Sương mấy tháng nay lận, do lúc đó thì tôi luôn bên cạnh vợ nên hắn không có dịp mà giở trò, nhưng giờ đây thì hắn ta đã có cơ hội vì lúc này Ngọc Sương đang đi một mình.

Ngọc Sương thấy gã ta xoa bóp tay có vẻ rất đau vì cô ấy thấy hắn ta nhăn nhó mặt mày, nên cô ấy đến gần hơn với hắn, tuy chưa chạm vào làn da của nhau nhưng phần áo và quần thì đã chạm tới. Vợ tôi hỏi hắn:

-Anh bị đau nhiều không? Hay anh vào bệnh viện kiểm tra lại đi, chi phí thì để em lo.
-Nhưng anh ngại vào bệnh viện lắm! Hay em giúp anh, dìu anh đến phòng mạch tư để băng bó cũng được. Phòng mạch tư thì đối diện bên kia đường thôi.
-Da! Vậy cũng được, mình đi thôi anh.

Vợ tôi trả lời và hứa sẽ giúp hắn ta dìu qua đường, nhưng khi nàng chuẩn bị đi theo thì hắn nói:

-Không! Không! Em ở lại bên này trông xe dùm cho anh, để anh qua đó một mình, vì hai tay anh bị thương chứ đôi chân thì vẫn bình thường mà.
-Hi hi! Vậy mà em cứ tưởng… Thôi anh đi qua bên đó băng bó đi, bên này em chừng xe cho.

Hắn ta thấy nụ cười tươi rói của Ngọc Sương thì tỏ ra rất vui vẻ và nhanh chóng đi băng bó, bên này thì vợ tôi cầm cây dù đứng đợi hắn trong mưa gió, như người yêu đợi chờ nhau vậy. Đứng đợi một lúc thì cô mới nhớ ra là chiếc điện thoại của mình đang ở dưới nước, cô mới òa khóc "Hu!Hu Hic!Hic" vì nhớ đến cuộc gọi với tôi lúc nãy, cô thầm gọi tên tôi "Anh ơi! Anh ở đâu sao không đến tìm em". Vợ tôi cầm chiếc điện thoại lên và lau khô, ngón tay thì bấm nút nguồn nhưng mãi mà vẫn không thể lên nguồn, nên cô ấy lo lắng về phần tôi sẽ giận dỗi. Vợ tôi khóc lóc càng lúc càng lớn, cô ấy cũng không biết phản ứng thế nào khi mà cô ấy đã hứa giúp đỡ người mà giúp cô lúc nãy, vì giúp cô nên anh ấy mới bị thương, bởi vì lý do đó nên cô không thể rời đi lúc này được. Ngọc Sương đang phân vân thì anh xe ôm đi qua lại và nói:

-Sao em khóc vậy? Hay em khóc là em lo cho sức khỏe của anh hả? Ha ha
-Em…! Em…

Trong lúc này mà hắn ta cứ tưởng bở mà trêu đùa với tôi nữa, nhưng mà câu nói của hắn cũng đã làm cho Ngọc Sương ngại ngùng mắc cỡ. Cô ấy trả lời:

-Không! Em khóc là vì em nhớ đến chồng của em cơ! Lúc nãy em đang nói chuyện qua điện thoại thì có hai người đến giật túi xách của em, trong lúc giằng co em đã đánh rơi chiếc điện thoại xuống nước và nó đã tắt nguồn luôn rồi.
-Vậy à! Hay em gọi lại cho chồng em đi. Nè, điện thoại của anh nè!
-Dạ! Em cảm ơn trước ạ!

Nói xong thì vợ tôi đã gọi điện cho tôi, nhưng cô ấy thì chỉ nói chuyện với tôi được hai ba câu thì hắn ta tìm cớ lấy lại rồi, hắn làm ra vẻ đau đớn lo âu. Hắn nói là phải về nhà gấp vì trời thì sắp tối mà trời mưa thì vẫn còn nặng hạt, hắn nhờ vợ tôi chở hắn về, hắn biện minh là hai cánh tay của hắn đang băng bó nên điều khiển được xe máy. Vợ tôi thì thấy hắn nói cũng có lý, với lại vợ tôi nghĩ bởi vì giúp đỡ cô mà hắn mới bị thương, nên cô cũng cam đành mà chở hắn ta về thôi chứ biết làm sao bây giờ. Nghĩ vậy nên Ngọc Sương nói:

-Vậy cũng được, nhưng mà nhà anh có xa không anh?
-Không có xa lắm, chỉ khoảng 2 km thôi.
-Vậy mình đi về thôi anh
-Uhm! Mình đi thôi.

Nói xong qua lại với hắn ta thì vợ tôi cũng ngồi lên chiếc xe máy, cô ấy khởi động xe và đội mũ bảo hiểm lên đầu, cô mặc tạm thời một cái áo mưa cánh én, cô để phần cây dù cho hắn ta cầm. Do xe chỉ có mỗi một cái áo mưa, nên khi Ngọc Sương mặc áo vào thì hắn ta không có áo để mặc, mà lúc này thì trời mưa to hơn nên cô ấy cũng không muốn anh xe ôm phải dầm mưa. Cô ấy nói:

-Hay anh chỉ đường cho em biết rồi thì anh chui vào chung áo mưa em đang mặc cho đỡ lạnh, chứ chờ đến nhà sẽ bị cảm cúm đó.
nếu được vậy thì anh cảm ơn em nhiều lắm!
-Không có gì đâu anh, với lại là trời mưa lớn chắc ít người nhìn thấy.
-Uhm! Vậy thì anh không khách sáo nữa! Ha ha

Hắn ta nói và chỉ đường cho vợ tôi xong thì hắn ta vén áo mưa mà chui vào trong, bên ngoài thì vợ tôi đang điều khiển chiếc xe máy chậm rãi, ước chừng 20km gì à. Bên trong áo mưa thì hắn ta cảm nhận được mùi thơm của nước hoa của da thịt người phụ nữ trẻ khiến hắn phải râm ran tê tê trong người, hắn lợi dụng để dễ dàng ôm ấp cô, đôi bàn tay của hắn than đau lúc nãy nhưng giờ thì như có phép màu mà hết đau nhức luôn rồi. Hắn trượt lên eo rồi lại trượt xuống dưới cái phần mông của vợ tôi, hắn lại trượt bàn tay của hắn ra trước cái thon thả của vợ tôi rồi rút bàn tay của hắn nhanh chóng về lại chỗ cái eo thon của vợ tôi lại. Hắn làm ra vẻ như kiểu tình cờ vô ý nên khiến vợ tôi cũng không thể nói gì đến cái việc hắn ta làm, do chiếc áo mưa cánh én nên khi mặc vào sẽ che đậy được phần trước người của Ngọc Sương nên bàn tay của hắn sờ soạng thì không ai có thể nhìn thấy được.

Phần dưới tà áo mưa thì vợ tôi phủ ra che đến chiếc đèn pha, nên cái khoảng trống ở giữa đùi vợ tôi và cái đầu xe thì rộng rãi và thoáng đãng. Vợ tôi đi làm thì nàng mặc áo dài, nên khi bị dầm mưa thì áo dài của vợ tôi cũng bó sát vào da thịt hơn và cũng cảm nhận được hai bàn tay của hắn đang sờ soạng mân mê cái mông cái đùi cái eo của vợ tôi hơn…
 

Phần 3: Sự Ngây Ngô Và Dễ Tin Người Của Ngọc Sương

Vợ tôi thấy hắn ta cứ sờ soạng mân mê cái eo cái đùi cái mông thì cô ấy lên tiếng:

-Anh! Anh làm gì vậy? Em đang lái xe mà!
-Anh… Anh đang… làm… Hi hi

Hắn ta nghe vợ tôi lên tiếng hỏi hắn câu đầu thì hắn nghĩ vợ tôi la mắng hắn nên hắn ta có vẻ lo lắng, nhưng khi vợ tôi nói tiếp câu "Em đang lái xe mà" thì hắn tỏ ra sung sướng vô cùng, vì Ngọc Sương không có mắng mỏ hắn mà cô ấy chỉ lo cho an toàn của hai người. Hắn ta ra vẻ đắc ý và nói chuyện vọng ra từ trong chiếc áo mưa cánh én kiểu lời đường mật:

-Anh chỉ sợ em lạnh nên anh mới xoa bóp cho em bớt lạnh lẽo nè! Hi hi… Em cứ tập trung lái xe đi em? Ha ha
-Anh hay quá nhỉ? Bàn tay của anh cứ sờ soạng mân mê cái mông, cái đùi và eo của em như vậy thì sao em tập trung lái xe được. Với lại nhỡ ra có ai thấy được thì sao?
-Không ai có thể thấy đâu em! Bởi vì trời mưa thì lớn mà còn có cái áo mưa che lại rồi mà! Cho anh ôm ấp và sờ soạng mân mê một lúc thì em có mất mát gì đâu, với lại anh thấy trên cơ thể của em cũng lạnh nữa mà! Chúng mình cùng hỗ trợ chia sớt hơi ấm cho nhau em nhé! He he
-Huơ! Ưm!… Anh này thật là! Cái miệng dẻo đeo à!

Vợ tôi thấy hắn nói chuyện với mình lời lẽ ngọt ngào và vui tính nên cô ấy cũng cho qua chuyện, vì Ngọc Sương ngẫm nghĩ hắn ta nói cũng đúng chứ không có sai chút nào. Vợ tôi thì thấy cũng lo lắng, sao hắn ta nói có 2 km mà cô ấy chạy xe máy nãy giờ nhưng chưa tới nơi nhà hắn ở. Vợ tôi lên tiếng hỏi:

-Anh ơi! Sao anh nói 2 km mà sao em chạy hoài vẫn chưa tới, anh ngước mặt ra nhìn xem thế nào?
-Hả? Nhầm rồi! Em chạy nhầm đường rồi.

Hắn ta ngước mặt nhìn hai bên đường thì tá hỏa và nhất thời không thể nhận định được đây là nơi nào, vì trời mưa che khuất tầm nhìn mà mưa lớn nước ngập tràn trên đường nữa, những tín hiệu đèn xanh đèn đỏ thì tắt hết chắc là do cúp điện. Hắn ta suy nghĩ một lúc thì nhớ ra đây là công viên cây xanh đô thị, và đã qua nhà hắn ở xa lắm rồi, có lẽ nước dâng lên quá cao so với mặt đường ở chỗ Ngã Tư, nên Ngọc Sương vợ tôi điều khiển xe máy tranh khúc này nên mới chạy lướt qua luôn. Hắn ta nghĩ là do hắn ngồi sau lưng vợ tôi trong cái áo mưa, bàn tay của hắn luôn sờ soạng mân mê những nơi nhạy cảm của phụ nữ, khiến cho vợ tôi phân tán tư tưởng nên quên nơi nhà ở mà hắn chỉ. Hắn ta thấy vợ tôi run rẩy vì mưa gió lạnh lẽo, hắn cũng để ý Ngọc Sương có vẻ hơi lo lắng vì sợ, hắn ta bèn tỏ ra quan tâm và hỏi vợ tôi:

-Em ơi! Hay chúng mình dừng lại công viên cây xanh này nghỉ mệt chút xíu đi, có được không nhỉ?

Vợ tôi nghe hắn ta đề nghị như vậy thì trong lòng cảm thấy rất bất an và lo sợ, bởi vì trời mưa thì càng lúc càng to, còn bầu trời thì cũng sắp xế chiều rồi mà cô ấy vẫn còn lòng vòng ở đây chưa về nhà mình được. Cô ấy nhớ đến tôi và cô ấy khóc lóc thật là to, vợ tôi như thầm gọi tên tôi "Chồng ơi! Hu hu… Anh ở đâu! Em nhớ anh lắm! Em sợ lắm! Hu hu", tiếng khóc lóc nức nở như động lòng trời xanh, nên cho tôi với vợ tôi gặp mặt được nhau. Vợ tôi đột nhiên mừng rỡ:

-A! ông xã! Chồng ơi! Em nhớ anh lắm! Hic hic Hu hu! Em xin lỗi… Hu hu
-Em không có lỗi gì cả! Em đừng khóc nữa, nhìn thấy em khóc thì "Tim" anh đau lắm em biết không.

Tôi gặp được vợ tôi trong cơn mưa gió thì tôi với vợ đều mừng rỡ khôn siết, vợ tôi nhào vào lòng tôi ôm hôn tôi thắm thiết, tôi cũng choàng vòng tay mà ôm ấp vỗ về và hỏi vợ tôi:

-Sao em lại đi đến đây vậy bà xã? Trời mưa to thì ở lại công ty anh sẽ đến đón em về mà!
-Dạ em… Em…

Tôi thấy vợ tôi ngập ngừng và cũng ngại nói cho tôi biết, vì cô ấy nghĩ là nếu như tôi biết thì tôi sẽ giận dỗi với cô. Tôi không muốn nói lòng vòng thêm nữa vì trời cũng sắp tối rồi, nên tôi chủ động nói với nàng rằng:

-Em định giấu anh sao? Thật ra anh biết rồi nên mới tìm kiếm được em ở nơi đây nè! Em thật là khờ và dễ tin người quá!
-Em biết lỗi rồi mà! Đừng có giận tội nghiệp em lắm ông xã.
-Anh hông có giận dỗi gì em đâu! Anh thương em nhiều lắm, anh lo cho an nguy của em nữa. Họ chỉ là đồng bọn của nhau, họ giả vờ diễn kịch để hãm hại em thôi, họ theo dõi em lâu lắm rồi, chính bác bảo vệ cho anh biết và cho anh xem "Camera" quay lại và anh cũng xem các "Camera" đặt trên những con đường nên anh mới biết là em ở đây. Kìa em nhìn xem hắn ta đâu rồi.
-Hả?… Sao anh ấy đi lúc nào mà em không hay nhỉ? Tay anh ấy đang bị thương cơ mà!
-Hắn ta đi lúc anh vừa đến, còn cánh tay của hắn thì đâu có bị thương gì đâu, hắn chỉ lừa em thôi!
-Dạ! em hiểu rồi….

Tôi nói với vợ tôi về những việc làm mà hắn ta diễn kịch để vợ tôi hiểu mà rút kinh nghiệm cho lần sau, để cho cô ấy biết mà đề phòng bản thân hơn, và cho tôi đỡ lo hơn. Tôi tuy là người đàn ông việt nhưng chuyện tình cảm tôi nghĩ thoáng như các bọn đàn ông tây phương vậy, nếu vợ tôi mà tự nguyện đến với một người nào đó thì tôi cũng không có xen vào chuyện tình cảm của họ, nhưng nếu mà cưỡng ép hay lôi kéo thì tôi sẽ không có bỏ qua đâu. Thậm chí tôi cũng từng nói với vợ tôi về điều này mỗi khi chúng tôi ở cạnh ngủ cùng nhau, từ lúc hai đứa tôi quen nhau rồi cưới nhau cho tới tận bây giờ. Chợt vợ tôi lên tiếng:

-Vậy còn cái mũ bảo hiểm và cái áo mưa thì làm sao hả ông xã?
-Thì bỏ lại đây luôn đi! Hay đem bỏ vào thùng rác cũng được. Ha Ha

Tôi ghẹo vợ tôi như vậy thì cô ấy không đồng tình như vậy, bởi vợ tôi vốn là người nhân hậu lương thiện và hay giúp đỡ người hoạn nạn khó khăn, nên cô ấy nói:

-Không! Không! Mình không nên làm vậy ông xã, vì dù gì anh ấy cũng đâu có hại gì em đâu! Chỉ có… ơ… việc đó…
-Em nói chỉ có việc đó, vậy là việc gì?
-Em… ơ… em…

Cô ấy có giấu tôi về chuyện gì đó mà cô ấy không thể nói cho tôi biết, tôi cũng đoán già đoán nón bảy tám phần về chuyện xảy ra giữa hai người, vợ tôi và hắn ta trên xe máy, hắn ngồi sát nhau với vợ tôi và hắn ôm ấp sờ soạng trên người vợ tôi trong cơn mưa gió. Tôi thì không hề biết được việc đó về chuyện tình cảm giữa vợ tôi với anh xe ôm, vì trên cái camera thì chỉ hiện thị vợ tôi là rõ ràng nhất còn hắn thì hoàn không, bởi hắn ta ngồi phía sau lưng vợ tôi trong chiếc áo mưa cánh én nên tôi không biết được có xảy ra chuyện gì. Tôi đang phân vân nghĩ ngợi thì vợ tôi cất tiếng gọi:

-Ông xã! Mình về thôi anh, em lạnh quá! Dầm mưa nãy giờ nên chân tay em tê cứng hết rồi nè!
-OH! Anh xin lỗi em! Nãy giờ anh cũng quên mất! Mình về thôi.

Tôi cứ mãi lo lắng lung tung mà quên mất rằng vợ mình đang dầm mưa, tôi nghe nàng nói và tôi cũng cùng vợ vào xe ô tô rồi đi về nhà. Tôi thì lái xe nên ngồi vào ghế trước là đương nhiên, còn vợ tôi thì ngồi vào ghế sau vì cô ấy muốn ngồi chỗ rộng rãi cho thoải mái, bởi vì nãy giờ dầm mưa nên máu chạy lưu thông không đều, chân tay thì tê buốt. Tôi ngước lên nhìn vào gương chiếu hậu chiếu rõ về phía sau nơi vợ tôi đang ngồi, tôi thấy cô ấy lâu lâu thì cắn chặt vào bờ môi dưới, hai bàn tay của cô ấy cũng se se đan vào nhau, nhưng còn phần khuôn mặt xinh đẹp của Ngọc Sương thì ửng đỏ. Tối đoán có thể vợ tôi đang liên tưởng đến chuyện tế nhị nào đó, chuyện đụng chạm cơ thể của vợ tôi với hắn ta trong lúc chạy xe máy cũng nên, nhưng hắn ta chạm vào nơi nào của vợ tôi mà khiến cho cô ấy mắc cỡ và đỏ mặt như vậy. Lâu lâu tôi cũng bắt gặp nụ cười khúc khích trên đôi môi của cô ấy, mắt của cô ấy thì lóe sáng lung linh như thể cô ấy đang mơ đang tưởng tượng đến một bàn tay đàn ông nào đó đang mân mê đang vuốt ve cơ thể của nàng vậy…

Ngồi trên xe được một lúc thì vợ chồng tôi cũng về đến nhà, vợ tôi thì mở cửa ra trước và đi vào trong còn tôi thì chạy tiếp vô nhà xe để đậu. Tôi khóa xe an toàn rồi tôi cũng vô nhà, vợ tôi thì mình mẩy ướt nhiều hơn tôi nên cố ấy tranh thủ vừa vào nhà là đi ngay vào cái phòng tắm để thay quần áo. Tôi thấy vợ vào phòng tắm thì tôi nói:

-Em nên bật nước nóng mà tắm nha! Nếu không thì bị cảm lạnh đó.
-Dạ! Nhưng mà ông xã ơi! Anh vào tắm cho em đi! Em muốn tắm chung với ông xã lắm! Vì cũng lâu rồi vợ chồng mình không có tắm chung.
-Cái gì cơ? Tắm chung sao bà xã?

Tôi hơi bất ngờ một chút bởi lời đề nghị của vợ tôi, đúng là vợ chồng tôi một tháng nay hai đứa không có tắm chung, chỉ có ngủ chung chăn chung gối và chung giường với nhau thôi. Nhưng tôi chưa nói cho vợ tôi biết là cơ thể tôi đã khỏe mạnh cường tráng như xưa rồi, do lời khuyên của ba má, của bạn bè luôn luôn nhắn nhủ, nên tôi hạn chế làm việc nặng nhọc lao tâm lao lực nữa. Không phải tôi là người yếu sinh lý, mà tôi không còn cảm giác nhiều về chuyện tình dục với vợ tôi nữa, mặc dù tôi rất thương yêu cô ấy vô cùng. Tôi có một cái bẩm sinh khác lạ với những người đàn ông bình thường, nếu tôi cảm thấy người phụ nữ của mình hay dễ dãi cho người ta sờ mó, đụng chạm hay ve vãn vuốt ve nơi nhạy cảm trên cơ thể mà không phản ứng gì, vả lại còn tươi cười vui đùa thì tôi không thích, nhưng vợ tôi thì lại nằm trong số đó. Tôi nghĩ cũng có nhiều người đàn ông mắc phải, khi họ thấy vợ mình bị người đàn ông khác sờ soạng mân mê cơ thể vợ mình thì dù muốn dù không thì họ cũng nứng hơn, khoái cảm ơn, hiếu kỳ hơn nhưng tôi thì ngược lại và sẽ không bao giờ xảy ra chuyện đó. Đang tự sự thì vợ tôi gọi lớn:

-ÔNG XÃ! —–> ANH ĐANG LÀM GÌ MÀ LÂU VẬY?
-Ơ… Anh nè em! Anh đang lấy đồ mà! Hi Hi
-Ghét anh ghê luôn vậy đó! Người ta đang lạnh mà!

Tôi rốt cuộc rồi cũng vào trong mà tắm cùng vợ, tôi cũng bất chợt vụng về, tay chân thì lống ngống khi đứng trước cái thân hình khỏa thân không mảnh vải của Ngọc Sương, một thân hình nuột nà xinh như mộng diễm lệ của nàng toát lên vẻ thuần khiết ngày nào khi lần đầu đêm tân hôn mà hai đứa tôi gặp và thấy hết cơ thể của nhau.

Cặp vú của vợ tôi thì cương cứng, màu sắc của đầu vú thì hồng hào, hai cái bầu ngực thì to tròn và căng đầy nhựa sống, đã làm cho tôi như ngây như dại. Tôi cũng không thể nào quên được mà lướt cặp mắt nhìn phía dưới, nơi có cái phần mềm mềm và cưng cứng của cái mu bướm múp míp của vợ tôi. Cái mu bướm múp rụp nhô cao, trên đỉnh mu bướm của vợ tôi thì có một nhúm lông tơ lưa thưa màu đen mượt, phần mu bướm múp míp của cô ấy không những nhô cao mà còn rộng lớn và mập mạp no tròn. Tôi đến gần hơn với cơ thể của vợ mình mà đưa bàn tay của tôi ốp trọn vẹn vào cái mu bướm múp rụp của vợ, tôi bóp bóp, tôi xoa xoa, tôi mân mê cái mu bướm múp míp đó của Ngọc Sương bằng bàn tay của mình một cách say sưa. Vợ tôi thì rên rỉ "Ưm! Ưm… A… A" trong miệng, cô ấy uốn éo thân người, cô ấy cũng choàng vòng tay của mình qua cổ của tôi mà kéo xuống, vì cơ thể của tôi cao hơn cơ thể của Ngọc Sương. Vợ tôi thì dùng cái cánh tay của mình đang choàng qua cổ của tôi rút ra khỏi, cô ấy ngước mặt nhìn lên khuôn mặt của tôi, vợ tôi nở một nụ cười tươi rói khi nhìn vào khuôn mặt đẹp trai của tôi đầy hớn hở. Vợ tôi thì nũng nịu, mặt thì đỏ hoe, mắt của cô ấy thì long lanh trông như tựa ngọc nhìn tôi đắm đuối. Nàng nói với tôi:

-Ông xã nè! Vợ chồng mình làm nhé! Em thèm yêu với ông xã lắm rồi đó! Mình làm nhé ông xã!…
-Anh cũng muốn làm lắm! Nhưng mà em đang có kinh mà! Không lẽ làm luôn hả?
-Ừm! Có sao đâu nà! Hi hi
-Không được! Sẽ bị ảnh hưởng đến sức khỏe của em đó!

Tôi không muốn làm cho vợ tôi buồn nhưng tôi cũng không thể nào để ảnh hưởng đến sức khỏe của vợ tôi được, nên tôi từ chối lời đề nghị của Ngọc Sương. Tôi ôm chặt lấy cơ thể của vợ tôi, tôi siết chặt cái vòng tay của mình vào cơ thể của cô ấy và nói rằng:

-Để khi nào em hết kinh thì mình làm tình vợ nhé! Bây giờ thì anh chỉ muốn ôm hôn nhau thôi! Được hông nà! Hi hi
-Vậy là anh hứa hẹn với vợ rồi đó, đừng có nói rồi lại quên à nha! Hi hi

Thế là hai vợ chồng cùng tắm rửa cho nhau, cùng nhau tâm sự, cùng nhau hôn hít, cùng nhau trao đổi bờ môi qua lại với lời lẽ rất đằm thắm và ngọt ngào. Tôi cũng có dùng đôi bàn tay của mình xoa bóp nắn nót trên bờ mông to tròn của vợ tôi, và cứ thế cuộc tắm rửa của hai đứa tôi cũng xong.

Khi tôi với vợ tắm xong thì ngoài trời cũng đã tối và trời mưa thì cũng đã tạnh, chúng tôi vui vẻ bên nhau và cùng nhau ăn cơm tối. Tôi thì chia sẻ gấp từng miếng ăn ngon cho cô ấy và vợ tôi thì cũng vậy, chúng tôi nhìn nhau cười tình tứ như kiểu hồi đó hai đứa tôi quen biết nhau. Cũng được một lúc thì tôi với vợ cũng ăn xong và thời gian bây giờ thì cũng đã gần 10 giờ đêm, nên chúng tôi cùng nhau đi đánh răng và cùng nhau đi ngủ. Khi nằm trên giường ngủ thì tôi cũng thấy cử chỉ của vợ tôi có vẻ gì đó khác lạ, vì trước đó thì tôi không thấy vợ tôi như vậy bao giờ. Tôi thấy cô ấy trằn trọc khó ngủ, hơi thở của cô ấy cũng dồn dập và ngắt quãng hơn mọi khi nhiều, bàn tay của cô ấy cũng tự chèn vô giữa cái háng mà ốp trọn vẹn lòng bàn tay lên cái mu bướm múp míp của mình, còn lưng, eo, mông của cô ấy thì uốn éo.

Tôi thì thấy vợ tôi như vậy mà bản thân không có hành động gì, tôi cũng muốn xem vợ tôi sẽ làm gì tiếp theo nên tôi không đánh thức hay làm gián đoạn những việc làm mà vợ tôi tạo ra. Tôi thấy một bàn tay còn lại của vợ tôi cũng tự xoa bóp cái bầu ngực, cái núm vú, do đi ngủ nên cô ấy không có mặc áo ngực vì thấy nó vướng víu khó chịu. Sau đó là tôi hốt hoảng hơn khi mà bàn tay của cô ấy lúc nãy ốp trọn vẹn lên cái mu bướm múp rụp nhô cao đó, nó từ từ rút ra khỏi vị trí cũ và đi đến điểm thắt lưng quần rồi từ từ kéo xuống dưới cùng nơi ngang đầu gối. Bên trong thì vợ tôi cũng không có mặc quần lót, giống như chiếc áo ngực vậy nên khi ngủ thì mặc vậy cho thoải mái. Bàn tay của vợ tôi ở trên thì tự xoa bóp cái bầu ngực căng tròn đầy đặn, còn bàn tay ở dưới thì tự xoa bóp nhào nặn cái mu bướm múp míp nhô cao. Cô ấy cũng rên rỉ "Ưm Ưm" trong miệng, hai hàm răng của vợ tôi lúc thì cắn vào bờ môi dưới, lúc thì lại nhả ra, khi nhìn vào có thể thấy rõ vết răng hiện lên trên bờ môi đỏ đó, như vậy chứng tỏ vợ tôi đang rất nứng tình nên lực cắn của hàm răng vợ tôi khá mạnh. Cứ như vậy tôi nhìn thấy được một lúc thì ngủ thiếp đi lúc nào không hay, khi tỉnh dậy thì tôi thấy vợ tôi đang nằm trong lòng tôi lúc nào rồi. Một bên khuôn mặt đáng yêu xinh đẹp của vợ tôi thì tựa vào ngực vạm vỡ của tôi, ở nơi đó có trái tim của tôi đang đập thình thịch liên hồi, còn bàn tay trái của vợ tôi thì đang ở trong quần của tôi, các ngón tay của cô ấy thì đang đặt ở cái đầu cu to như cái nấm rơm của tôi nhưng không có cử động, chắc là do vợ tôi đang mân mê xoa bóp con cu to của tôi lúc đó tôi đang ngủ, nên khi vợ tôi buồn ngủ thì bàn tay của cô ấy vẫn còn đang đặt ở cái chỗ khúc thịt to của tôi mà quên mất lấy bàn tay ra. Tôi nhìn ngắm vợ tôi một lúc thì vợ tôi như cựa quậy thân mình thức dậy, cô dụi mắt kiểu như còn đang ngái ngủ nhìn vào mặt tôi và nói:

-Ủa? Chồng thức dậy lúc nào vậy chồng? Sao anh thức sớm vậy?

Tôi thấy điệu bộ còn đang ngái ngủ của cô ấy thì cũng không nhịn được cười, tôi lấy tay véo yêu vào gò má phải của vợ tôi và nói theo kiểu trêu chọc:

-Đã gần 9 giờ sáng rồi! Còn sớm muộn gì nữa vợ yêu của anh ơi! Liu liu… Hi hi
-Hả? Gần 9 giờ sáng rồi sao chồng!… Vậy mà em cứ tưởng là còn sớm hông à! Hi hi

Vợ tôi trả lời tôi theo kiểu ngượng ngùng mắc cỡ, cô ấy thì nũng nịu với tôi rồi bảo:

-Chồng ơi! Anh bế em vào phòng vệ sinh đi chồng! Để em đi đánh răng, rồi chồng thay đồ cho vợ nữa đó! Hỡi chồng yêu quý của em ơi! Hi hi
-Hả? Em nói sao cơ! Sao mà anh nghe không được rõ, nó lùng bùng lỗ tai sao á! Hi hi… Liu liu…
-Anh! Anh dám trêu chọc em hả? Em khóc cho anh xem nè! Hu hu… Hi hi
-Thôi em đừng khóc, để anh bế em vào phòng và thay đồ cho em nhé! Được hông nà! Hi hi
-Dạ được! Ông xã của em là số một "Number 1" Hi hi

Cứ như thế vợ chồng chúng tôi cùng sống trong hạnh phúc viên mãn ngày qua ngày tháng qua tháng, nếu không có cái ngày đó, ngày mà tôi với vợ tôi sống trong buồn bã chán chường. Hôm đó nếu ông trời không tạo ra được một số linh cảm để tìm vợ tôi, giờ đây thì tôi và cô ấy chắc chắn sẽ đường ai nấy đi rồi….

(4 tháng sau)

Vào khoảng 11 giờ trưa của một ngày chủ nhật, bầu trời thì u ám như kiểu sắp chuyển mưa, tôi đang có chuyến công tác một mình về Rừng Sác huyện Cần Giờ. Còn lại vợ tôi ở nhà một mình với căn nhà rộng rãi, cô ấy đang lau dọn nhà cửa thì có một cuộc gọi đến từ cô đồng nghiệp làm chung công ty rủ đi uống Trà Sữa, sẵn tiện bàn bạc hợp đồng với đối tác khác của công ty ty mình. Vợ tôi thì không biết lái xe ô tô nên mới nhờ cô đồng nghiệp đến đón rước, còn vợ tôi thì thay đồ tươm tất, thân thể thì toàn mùi hương thơm thoang thoảng. Do hôm nay là ngày nghỉ nên vợ tôi không có mặc áo dài mà thay vào đó là một bộ váy, áo thì hồng phấn quần màu xanh đen đẹp lộng lẫy và quyến rũ kiêu sa, chân váy thì ngang đầu gối, áo thì tay ngắn và bó sát vào da thịt làm hiện lên những đường cong mềm mại và gợi cảm.

Vợ tôi chuẩn bị xong rồi thì ra ngoài cổng đứng đợi cô kia đến đón, đang đứng đợi thì vợ tôi như để quên đi một thứ gì đó mà chạy vô nhà tìm kiếm. Cô ấy tìm một lúc thì mới thấy cái áo mưa và chiếc mũ bảo hiểm của anh xe ôm, hôm nay sẵn dịp này thì vợ tôi nhờ cô đồng nghiệp này chở đến nhà anh xe ôm để trả lại món đồ này. Tìm thấy xong xuôi thì cô đồng nghiệp của vợ tôi cũng đến, họ nói chuyện với nhau vài câu thì cùng nhau lên xe ô tô chạy đến địa điểm quán trà sữa như đã hẹn trong điện thoại mà làm việc.

Hai người phụ nữ trẻ chạy tầm 20 phút sau là tới cái quán xinh xinh có đầy đủ WiFi công nghệ thì hiện đại, họ cùng nhau vô trong quán và gọi nước uống, nhưng mục đích của vợ tôi với cô kia công việc là chính chứ uống nước gì. Cô ấy với vợ tôi cầm tập hồ sơ của nhau nói chuyện luyên thuyên một lúc thì cả đều cười tươi rói rồi lại ra về. Trước lúc lên xe ra về thì vợ tôi có nhờ cô đồng nghiệp của mình chở đến địa chỉ nhà nơi mà vợ tôi muốn xuống, cô kia có nói một câu vì hiếu kỳ:

-Này! Bà đến đó để làm gì? Nơi đó chỉ có một căn nhà thôi, vì đang trong khu quy hoạch giải tỏa đền bù.
-Tôi đến đó để trả món đồ cho người bạn rồi tôi ra liền.
-Ừ! Vậy thì chúng ta đi

Khoảng 15 phút sau thì xe ô tô của hai người đã đến được nơi đó, vợ tôi mở cửa xuống xe thì cô ấy cũng thấy hơi sợ vì nơi đây chỉ có một căn nhà duy nhất, xung quanh thì có cây xanh nhưng toàn là cây dại và cỏ dại mà thôi. Vợ tôi cầm chiếc điện thoại của cô ấy mới mua và gắn vào một chiếc SIM mới, chiếc điện thoại rớt xuống nước lần trước thì cô ấy đem đi bảo hành nên vẫn còn dùng. Tháng trước vừa sửa chữa xong nên vợ tôi giữ lại xài hai chiếc điện thoại luôn, trong thời gian đem điện thoại cũ đi bảo hành thì vợ tôi xài SIM mới và điện thoại mới, nên số SIM các đồng nghiệp của cô ấy thì vẫn còn giữ nguyên không có thay đổi, vì vợ tôi hay danh bạ liên lạc vào thẻ SIM chứ không có lưu trữ vào bộ nhớ trong của điện thoại. Bây giờ có điện thoại mới mà chiếc điện thoại cũ cũng được sửa xong nên vợ tôi đem SIM cũ lưu danh bạ các đồng nghiệp vào lại điện thoại cũ, còn điện thoại mới thì cô ấy mới mua SIM mới hôm qua mà thôi.

Cách đây khoảng 2 tuần trước, vợ tôi có mượn chiếc điện thoại của tôi để tìm gì đó, có thể là số điện thoại của anh xe ôm hông chừng "Chuyện này về sau tôi mới biết", lúc đó thì tôi cũng không có vẻ gì là nghi ngờ cả. Nên hôm nay vợ tôi dùng SIM mới để lưu trữ 1 số điện thoại duy nhất là của anh xe ôm kia, vợ tôi đứng bên cạnh xe ô tô và gọi điện cho hắn ta, vợ tôi gọi một cuộc rồi hai cuộc gọi nhưng hắn ta không có nghe máy mà chỉ có tiếng nhạc chờ du dương lãng mạn mà thôi. Nhưng vợ tôi gọi cuộc gọi thứ ba thì hắn ta nghe:

-Alo! Ai vậy?
-Da có phải là anh xe ôm lần trước ở cổng công ty cứu giúp em không ạ! Em là cô gái chở anh đi trong mưa đó anh nhớ hông!
-Hả? Thì ra là em hả?
-Dạ!

Hắn ta biết vợ tôi gọi cho hắn thì bản thân hắn vừa mừng vui nhưng cũng vừa lo lắng, hắn ta bèn hỏi thăm lại cho an tâm:

-Vậy em gọi cho anh có việc gì không nà? Và em đang ở đâu? Hi hi
-Dạ em đến để trả lại chiếc áo mưa và cái mũ bảo hiểm ạ? Nhưng mà anh có ở trong nhà hông anh? Em đang đứng trước đường đối diện với nhà anh nè!
-Oh! Vậy em vào đây đi, anh đang ở nhà nè! Do anh bận việc nên không có ra đó lấy được.
-Nhưng mà em sợ lắm!
-Em sợ anh sẽ ăn thịt em sao? Hi hi
-Hi hi! Dạ để em vô

Vợ tôi nói chuyện với hắn ta xong thì nói với cô đồng nghiệp:

-Tôi vô trong đó đưa đồ một lúc, bà ở ngoài này chờ đợi tôi nghe?
-Ừ! Nhưng bà cũng nhanh lên nghe vì trời sắp mưa rồi đó?
-Ừ tôi biết rồi mà! Tôi đi vô đây!

Vợ tôi nói xong thì đi một mạch vào đó, ngôi nhà của hắn cách con đường lớn cũng khá là xa khoảng 300 mét gì đó, vì đường đất mà lối đi đến căn nhà hắn ta ở thì nhỏ xíu và quanh co nên xe ô tô của hai người vào không được. Khi vợ tôi vô được đến cửa nhà, nhưng mà cái cửa nhà thì khép kín nên vợ tôi cất tiếng gọi:

-Anh ơi! Anh ra lấy đồ đi anh?
-Em mở cửa vào đi! Cửa không có khóa! Anh đang bận rộn với công việc ở sau nhà nè! Vào đi em đừng sợ.
-Dạ! Vậy em vào nhé!

Vợ tôi trả lời vừa dứt câu thì mở cửa ra bước vào trong, sau đó cô ấy khép kín cửa lại vì phép lịch sự, vợ tôi đi qua căn phòng khách và có hơi kinh ngạc. Vợ tôi tự nói một mình trong giây lát "Sau ở ngoài thì thấy bề bộn nhưng bên trong thì lại tươm tất rất là sạch sẽ, nền nhà thì gạch men sứ sáng bóng bẩy, cái rèm cửa sổ thì thơm tho", vợ tôi bước chân vào tới phòng giải trí gia đình thì tim cô ấy đập thình thịch và "Á" lớn lên một tiếng rồi lấy bàn tay của cô lên che cái miệng xinh xắn của cô lại. Bởi chiếc tivi to khoảng 55 inch hướng vợ tôi đang nhìn nó đang hiện lên một bộ phim sex, cảnh trong phim này là cốt truyện ngoại tình của nam thanh niên trẻ và cô gái trẻ xinh đẹp. Âm thanh phát ra từ tivi "Á Á… Ưm AA.." rất lớn đến điếc cả hai lỗ tai, Ngọc Sương vợ tôi thấy thì rất là đỏ mặt và ngại ngùng vì cô ấy chưa từng có xem phim sex bao giờ. Sự bất ngờ đó, và cảnh lạc thú tình dục trong phim đã làm cho tay chân của cô ấy run lẩy bẩy đến nỗi đánh rơi chiếc áo mưa và cái mũ bảo hiểm xuống dưới nền gạch men sứ lúc nào không hay.

Trong căn phòng giải trí gia đình của hắn, vợ tôi đang u mê với tiếng rên rỉ "Á Á" tiếng gào thét "Ú Ớ" tiếng nắc "Phập Phập" của diễn viên nam dập vào cái mu lồn múp míp của diễn viên nữ nghe "Phành Phạch". Còn ở phía sau nhà thì hắn ta đang cười nham nhở và quan sát từng cử chỉ và hành động của vợ tôi, hắn thấy Ngọc Sương vợ tôi cầm cái ngón tay để vô trong miệng cắn cắn, hắn cũng thấy bàn tay còn lại của vợ tôi tự đưa lên ngực mà nắn nót xoa xoa, hắn cũng thấy vợ tôi uốn éo cái eo và hẩy hẩy cái mông to tròn trịa trong vô thức. Ở ngoài hắn ta nhìn vào trong thấy vợ tôi uốn éo cắn và day day ngón tay vào miệng, hắn ta cũng nứng lắm rồi nhưng vẫn còn sợ thế lực của tôi nên chưa dám mơ mộng đụng chạm đến cơ thể vợ tôi, nên hắn cũng nhìn vợ tôi và hắn ta tự thủ dâm mà thôi.

Ở ngoài đường, cô đồng nghiệp của vợ tôi thấy cô ấy vô trong đó cũng lâu rồi mà chưa có ra, nên cô kia lấy di động ra và gọi cho tôi vì cô ta không dám vào. Cô gọi và kể mọi chuyện ngọn ngành cho tôi nghe, tôi thì biết là hắn ta thì tôi tức điên lên và rất giận người vợ mình. Tôi cũng thầm cảm ơn ông trời và cảm ơn người phụ nữ đồng nghiệp của vợ mình, tôi tắt máy với cô kia và bắt đầu gọi cho vợ mình. Trước khi gọi điện cho cho vợ thì tôi tự nhủ thầm: "Còn tái phạm lần nữa thì sẽ chấm dứt"

Quay lại trong căn phòng giải trí đó, vợ tôi với âm thanh dục vọng phát ra từ tivi và cạnh tưởng đụ đéo hiện lên trên màn hình. Vợ tôi như ngây ngô như ngây dại, hắn ta thấy rõ ràng từng cử chỉ hành động của vợ tôi thì hắn nứng kinh khủng, hắn định mở cửa bước vào trong đó, nhưng mà hắn ta vừa mới hé cửa thì tiếng chuông điện thoại reo lên phát ra từ trong cái túi xách ở dưới nền gạch thì làm cho hắn sựng lại và khép kín cửa. Vợ tôi khi nghe tiếng chuông điện thoại reo thì cô sững sờ hốt hoảng mà định hình lại bản thân, cô ấy vội vàng cuối người xuống nhấc chiếc điện thoại lên thì trên màn hình hiển thị tên "Ông xã", nên cô ấy gấp rút bấm phím để nghe:

-Ông xã ơi! Em đang nghe nè! "Á aa.. Tiếng từ trong tivi"
-Em đang làm gì ở nhà hắn ta? Âm thanh đó là gì hả?
-Em… Em

Tôi tức giận vì sự ngây ngô của cô ấy nên mới lớn tiếng vì mất đi sự kiểm soát của bản thân, và tôi nói tiếp:

-Nếu em muốn đến với hắn ta thì anh sẽ tội nguyện cho em với hắn, chứ đừng có cắm sừng tôi, đay nghiến tôi như vậy!
-Hu hu! Em không có! Hu hu! Ông xã đừng bỏ em mà! Hu hu

Tôi nói chuyện với cô ấy xong rồi thì tôi cúp máy và tắt nguồn luôn, ở ngoài này hắn ta nghe tôi quát lớn tiếng và đề cập đến hắn thì hắn cũng sợ và cao chạy luôn, mặc dù đây là nhà của hắn. Vợ tôi gọi điện cho tôi hoài không được nên khóc lóc nỉ non, ở ngoài đường cô đồng nghiệp của vợ tôi đi vào thì hốt hoảng khi nghe âm thanh phát ra "Á Á Á"

-Trời ạ! Bà này, bà đang làm gì vậy hả?
-Hu hu.. Hic hic! Chồng tôi giận tôi rồi! Hu hu
-Chồng bà còn giận là bà còn mừng đó! "Vì còn giận là còn thương". Nếu như là tôi thì tôi bỏ bà luôn, còn tôi mà giống như bà thì chồng tôi nó đánh tôi chết tươi luôn đó.
-Tôi sợ phải mất chồng tôi lắm! Bởi vì anh ấy là là niềm vui là lẽ sống trong đời tôi. Tôi yêu thương anh từ năm tôi mới bước vào tuổi 14 à! Hu hu
-Bà thì thông minh giỏi giang nhưng sao mà bà nhẹ dạ cả tin quá! Chính tôi đã gọi điện cho cho chồng bà, nếu không bây giờ thì bà trở thành người tình của tên xe ôm kia rồi. Thôi đi về thôi bà, ở đây nghe mấy âm thanh "Á Á Á Ưm Ưm" không ngượng ngùng mắc cỡ hả?
-Tôi… Tôi…

Cô đồng nghiệp của vợ tôi nói với cô ấy như vậy và âm thanh "Á Á Á Á ÁÁ Ưm Ưm" cứ vang dội khắp nơi trong căn nhà, nên cả hai đều đỏ mặt rồi cùng nhau đi ra xe và đi ra ngoài. Khi lái xe ô tô trên đường phố thì cô kia trêu chọc vợ tôi:

-Ê nè! Khi nào bà đến đây tìm anh xe ôm nữa? Hi hi
-Thôi tôi hổng dám đâu! Trong lòng tôi thì không có người đàn ông nào vượt qua được chồng tôi đâu, sở dĩ tôi tưởng anh xe ôm kia là người đàng hoàng nên tôi dễ tin người, chứ tôi không có tình cảm gì với anh ta cả.
-Thật thì mới nói à nha! Hi hi
-Tôi nói thật mà! Ông xã tôi là số một "Number 1" hi hi

Như thế thì vợ tôi với cô kia cứ vui vẻ với nhau, hí hửng với nhau trên những con đường của thành phố…
 

Phần 4: Trong Giấc Mơ – Vợ Tôi Thấy Được Vở Kịch Bản Của Anh Xe Ôm

(Một giấc ngủ mơ đầy cay đắng…….)

Một lúc sau thì xe của cô kia đã đưa vợ tôi về lại tới cổng nhà, vợ tôi mở cửa xe và đi vào trong còn cô kia thì chạy xe đi về. Vợ tôi khi về lại được ngôi nhà của mình thì trong người thấy vui vẻ nhưng mà có chút uể oải nên vô tới ghế sofa là cô ấy nằm dài trên ghế, cô vươn hai tay và thở dài, đôi mắt của cô ấy thì cũng lim dim kiểu như buồn ngủ. Do một phần vì ngày hôm nay vợ tôi chưa ăn gì mà phải còn đi lòng vòng chạy đôn chạy đáo với cô đồng nghiệp và chuyện anh xe ôm kia, nên giờ đây cô ấy thì rất là mệt mỏi, cơ thể thì rệu rã như thể là không còn sức sống. Vợ tôi nằm dài trên ghế sofa để thư giãn chút xíu thì sẽ vô trong nhà vệ sinh đi tắm sau, còn bên ngoài thì bầu trời cũng nhá nhem tối, ánh sáng đèn đường của phố thị thì cũng rộ lên và tiếng nói tiếng cười kể cả tiếng xe cộ thì tấp nập. Vợ tôi lim dim mắt một lúc thì cô ấy nhìn vào cái đồng hồ treo tường đã gần 7 giờ tối, nên cô ấy ngồi dậy và đi vào nhà vệ sinh để tắm rửa, lúc nãy nằm nghỉ ngơi một chút nên giờ đây cơ thể của vợ tôi cũng đã phấn chấn hơn khi mới về tới nhà nhiều. Cô ấy vệ sinh cá nhân xong thì bắt đầu chuẩn bị đồ đạc để tắm, khi vợ tôi đi vô trong phòng ngủ để lấy quần áo thay đồ thì đột nhiên có tiếng điện thoại reo, vợ tôi nghĩ là do tôi gọi nên cô ấy cười tươi rói và chạy ra phòng khách để nhấc máy nghe. Nhưng vợ tôi ra tới phòng khách thì cô ấy đột nhiên khựng lại và có chu thất vọng, vì tiếng chuông điện thoại reo là của chiếc điện thoại mới chứ không phải là của điện thoại cũ, mà chiếc SIM mới thì nằm trong chiếc điện thoại mới, mà SIM mới đó thì vợ tôi lưu trữ duy nhất một số điện thoại là của anh xe ôm.

Vợ tôi thì bần thần lo lắng cho bản thân, cô ấy cũng không hiểu chuyện gì xảy ra mà hắn ta lại gọi điện cho cô. Vợ tôi thì đi tới đi lui chứ chưa có nghe máy, tiếng chuông điện thoại reo hết lần này tới lần khác đến nổi cô ấy phải bực mình lầm bầm "Sao lại gọi cho mình thế nhỉ?", nhưng khi đến lần gọi đổ chuông thứ bảy thì vợ tôi nhấc máy lên nghe.

-Alo! Sao anh lại gọi em?
-Alo! Cô là người thân của anh Phương hả?


Vợ tôi khi nghe người đàn ông đầu dây bên kia nói "Cô là người thân của anh Phương hả", thì vợ tôi lúng túng nói lại:

-Nhưng anh Phương là ai ạ?
-Anh Phương làm nghề chạy xe ôm, anh bị tai nạn giao thông cũng khá nghiêm trọng, tôi với bà con ở đây băng bó vết thương lại rồi, nhưng do anh ta không có ai thân thuộc ở đây, mà trong điện thoại của anh ta có lưu số điện thoại của cô với tên là "Em yêu" nên tôi mới liên lạc cho cô biết.


-Vợ tôi nghe người đàn ông trong điện thoại nói hắn ta lưu tên "Em yêu" thì cô ấy hơi e thẹn, mắc cỡ và nói:

-Dạ! Nhưng hiện tại anh ấy đang ở đâu ạ?
-Tôi và người dân ở đây đã đưa anh ta về lại nhà rồi, nhưng anh ta thì đứng khó khăn mà trong nhà thì cũng không có ai nên tôi lo lắng mới gọi điện cho cô. Cô mau đến đây đi, vì uống nước anh ta cũng không thể tự mình uống được, tội nghiệp lắm!
-Dạ! Em cảm ơn anh đã cho biết tin.
-Oh! Không có gì đâu, chỉ giúp người hoạn nạn thôi cô.
-Dạ!…


Vợ tôi nghe máy xong thì cô ấy hơi do dự, nữa thì muốn đi đến gặp hắn ta nữa thì không. Cô ấy vốn dĩ là một người lương thiện nên khi biết sự tình này thì cô ấy chắc chắn sẽ đi đến đó, với lại vợ tôi thì cũng biết là chiều mai tôi mới về nên cô ấy quyết định ra cổng đón taxi đi ngay. Vợ tôi tự nhủ thầm "Tuy anh ta là người xấu nhưng mà anh chưa bao giờ trộm cắp tài sản của mình, anh còn giúp đỡ mình nữa, nay say anh gặp nạn thì mình cũng nên làm gì đó với ảnh Ngọc Sương à".

Vợ tôi đang đứng đợi taxi mà môi cô mũm mĩm cười, hai gò má của cô thì ửng đỏ vì cô ấy biết được tên hắn ta là "Phương" mà hắn ta còn lưu tên của mình là "Em yêu". Vợ tôi vui vẻ và có phần hơi thú vị với hắn ta, cô ấy đang ngóng chờ taxi và mộng mung lung thì cuối cùng xe taxi cũng đã đến. Vợ tôi nói với tài xế taxi:

-Anh chở em đến địa chỉ khu giải tỏa ạ!
-Vâng! Thưa cô…


Vợ tôi lên xe taxi ngồi 15 phút thì cũng tới nhà hắn ta, cô ấy trả tiền xe xong thì nhanh nhẹn bước đi vào trong, vợ tôi cũng hơi lo lắng cho bản thân mình và lo lắng cho hắn ta nữa. Ban đêm thì đèn đường cũng sáng sủa, trong ngôi nhà của hắn thì cũng sáng trưng, chắc do hắn ta biết được là vợ của tôi sắp đến nên hắn để đèn sáng mà chờ đợi vợ tôi. Vợ tôi đi đến cửa nhà của hắn và gọi:

-Anh Phương ơi anh Phương! Anh còn thức không anh?
-Anh vẫn còn thức nè em! Hi hi… Em đến thăm anh hả?


Khi nghe tiếng vợ tôi gọi tên Phương là tên cúng cơm của hắn thì hắn ta rất thích và mừng rỡ nhanh chóng trả lời và vội vã mở cửa, vì hắn ta chỉ có chờ đợi cơ hội đó từ lâu rồi, nên giờ vợ tôi gọi tên hắn thì còn gì bằng. Vợ tôi thấy hắn ta mở cửa ra thì nói tiếp:

-Dạ! Em nghe nói anh bị tai nạn giao thông, nên em mới biết được và cũng muốn đến để xem anh thế nào? Anh có bị thương nặng không?

Vợ tôi vừa nói chuyện vừa hỏi thăm sức khỏe của hắn và cũng lướt qua thân thể của hắn để thăm dò, bởi vì cô ấy cũng sợ như lần trước trong cơn mưa gió hắn ta đã lừa dối mình, nên giờ đây vợ tôi cũng đã rút kinh nghiệm hơn nên chưa vội bước vào nhà mặc dù hắn ta đã mở cửa. Hắn ta biết được cái ánh mắt của vợ tôi đang thăm dò hắn nên hắn cũng nói thật với vợ tôi, vì hắn ta thầm nghĩ là, nếu vợ tôi tự nguyện đến đây thì có thể cô ấy cũng có chút xíu tình cảm với hắn, bởi vậy hắn nói với lời lẽ đường mật:

-Anh xin lỗi em! Thật sự thì anh có va chạm giao thông nhưng mà không có tổn thương đến thân thể, do anh nhớ đến em, nhớ đến cái nụ cười và ánh mắt sáng của em, nên anh rất muốn được gặp lại em và được nghe em nói chuyện. Lần trước trong cơn mưa anh với em gặp nhau thì anh đã thầm yêu em rồi, anh biết là chuyện anh yêu thương em là không thể vì anh biết là em đã có chồng, nên anh chỉ là một mình yêu đơn phương mà thôi. Anh biết rằng có thể em đã biết đến những điều xấu xa trước kia anh làm, nhưng anh cũng muốn có một người con gái để chia sẻ niềm vui nỗi buồn, không thể yêu thương nhau được thì chúng mình làm bạn được không em? Anh xin em đó!
-Dạ! Nhưng mà em… Không thể, vì chồng em sẽ buồn em lắm!
-Vậy mình làm bạn liên lạc qua điện thoại cũng được mà! Với lại em cũng còn lưu giữ số điện thoại của anh mà! Đúng không?
-Nhưng em thấy khó xử với chồng em!….


Vợ tôi trả lời một cách rất rụt rè ngắt quãng, cô ấy cũng có chút ít tình ý với hắn ta, nên khi thấy hắn ta thổ lộ tình cảm với mình thì vợ tôi cũng phải xao động, vì dù gì thì phụ nữ cũng rất thích lời lẽ ngọt ngào mà. Vợ tôi đang do dự thì hắn ta tán tỉnh với nàng thêm vài câu:

-Em không nói ra thì chồng em cũng không thể biết được chuyện này đâu! Làm bạn với anh đi em nhé! Anh không có ai để bầu bạn cả.

Vợ tôi vốn dĩ đã nhẹ dạ cả tin mà còn có lòng thương hại người khác nên cô ấy đã rơi vào bẫy của gã thợ săn mà không hề hay biết, cô cuối cùng cũng mềm lòng mà đành phải làm bạn với hắn:

-Dạ! Em đồng ý làm bạn với anh, nhưng mà em chỉ muốn làm bạn chứ không có tiến triển hơn tình bạn đâu nha! Em chỉ muốn yêu một người đàn ông duy nhất là chồng của em thôi.
-Hi hi… Anh đồng ý. Em làm anh tưởng là chuyện gì to tát chứ! Hi hi… Mà em tên là gì nè?
-Dạ! Em tên Ngọc Sương


Vợ tôi thấy hắn ta ăn nói cũng có duyên, tuy không có đẹp trai cao ráo bằng tôi nhưng mà cũng dễ nhìn, nên cô ấy cũng không có giấu diếm tên của mình làm gì và nói thật tên cho hắn biết. Vợ tôi nói tiếp:

-Vậy thì em về nhà nhé anh! Đêm cũng khuya rồi, khi khác mình nói chuyện tiếp.
-Ơ em khoan hả về! Ít khi có dịp em đến đây, em vô nhà uống nước một chút rồi về, xem như giao ước ngày anh với em làm bạn, ở lại với anh thêm chút nữa đi Ngọc Sương?
-Em sợ người ta thấy sẽ không hay đâu anh, với lại đêm cũng dần dần khuya rồi mà!
-Ở lại với anh thêm chút nữa đi mà Ngọc Sương? Anh xin em đó, không có ai nhìn thấy được đâu.


Hắn ta vừa nói lời nỉ non van xin vợ tôi, vừa nắm giữ bàn tay của cô ấy như thể là hắn không muốn vợ tôi rời xa hắn ta lúc này, bàn tay của hắn cứ bịn rịn và nắn nót bàn tay mềm mại của vợ tôi như thể rất lâu rồi hắn chưa nắm tay trong tay với người con gái. Vợ tôi thì vốn rất nhạy cảm với cơ thể vì làn da của vợ tôi rất mỏng manh và mịn màng, nên khi bàn tay thô ráp của hắn nắm chặt bàn tay của vợ tôi thì làm cho cô ấy cũng bối rối ngại ngùng. Vợ tôi thì thấy thôi đã tới đây rồi thì vô uống một ly nước cũng chả sao, với lại hắn ta cứ níu kéo mãi không thôi, nên vợ tôi thoáng e thẹn và nói với hắn một lời rất nhỏ nhẹ.

-Dạ! Vậy em uống một ly nước thôi là em về à nha! Anh đừng níu kéo nữa là em giận đó!
-Được mà! Hi hi


Khi biết vợ tôi đồng ý với hắn ta vô nhà uống một ly nước thì hắn vui mừng nhảy tưng tưng lên và trả lời ngắn gọn, hắn nắm tay vợ tôi đi vào trong và khép kín cửa nhà của mình lại. Vợ tôi thì ngạc nhiên với hành động khép kín cửa nhà của hắn nên cô ấy nói:

-Em vô uống nước xong là em sẽ về liền, anh… anh khép kín cửa nhà lại làm gì ạ?
-À anh sợ người ta thấy rồi dị nghị em thôi, chứ anh thì lo sợ gì nè! Ưm… Oa! Hi hi
-Ưm… Anh này! Đau em


Vợ tôi quá bất ngờ khi mà hắn ta tự nhiên tỏ ra thân mật mà véo yêu vào gò má của vợ tôi một cái làm đỏ hoe, hắn nhìn vợ tôi cười khúc khích vô tư như là vợ hay là người yêu của hắn ta vậy. Vợ tôi dù muốn hay không thì cũng phải ở lại uống một ly nước cho hắn vui lòng, chứ nếu không thì hắn ta cứ nài nỉ mãi không thôi, với lại đêm cũng dần dần khuya rồi. Khi vợ tôi bị hắn ta nắm bàn tay và dắt díu vào cái phòng khách, xong thì hắn buông tay vợ tôi ra và đi vô trong bếp mà lấy nước, còn vợ tôi thì ở lại ngồi trên chiếc ghế salon đợi chờ hắn đem nước từ dưới bếp lên để uống. Nhưng vợ tôi cũng thấy hơi là lạ với hành động của hắn, vì lúc đi lấy nước hắn đi xuống cái bếp nhưng khi hắn đem ly nước ra thì lại từ phía căn phòng ngủ của hắn. Vợ tôi thì ngây ngô nhưng thiết nghĩ chắc do đem nước từ dưới bếp lên đi ngang phòng ngủ chắc hắn tiện thể mà ghé vô phòng lấy thứ gì cũng nên. Vợ tôi rất thông minh, suy luận thì cũng rất là chu đáo, nhưng cô ấy có ngờ được những ý đồ xấu xa của con cáo già này nó đang ấp ủ và tìm kiếm cơ hội để mà mần thịt cô. Vợ tôi đang phân vân suy diễn thì hắn đứng cạnh bên nàng và nói với nụ cười nham nhở đầy cạm bẫy:

-Choa Choa..! Em ơi nước anh mang tới rồi nè! Uống nước đi em kẻo bị khát đó! Hi Hi
-Dạ! Em cảm ơn anh ạ!

Vợ tôi bàn tay cầm cái ly nước uống đang đưa vô miện định uống thì hơi khựng lại vì nụ cười đầy nham nhở chứ không có nụ cười hiền như lúc nãy, vợ tôi sinh nghi và lo lắng vì không biết hắn đã để thứ gì vào trong ly nước nữa. Vợ tôi vốn dĩ thông minh chỉ vì lòng thương hại người không đúng chỗ của nàng thôi, nên giờ đây, tại cái căn phòng khách của nhà hắn ta cô ấy đang trong thế tướng thoái lưỡng nan không biết phải rút lui đường nào. Nếu mà nàng cự tuyệt thẳng thừng thì sẽ khiến hắn nổi máu tà dâm mà hãm hại cô, còn nếu cô ấy mà tự nguyện nhắm mắt buông xuôi ngã vào lòng hắn thì coi như xong đời, lúc đó vợ tôi sẽ bị hắn làm nhục, bị hắn kiếm cơ hội để hãm hại nàng tiếp những lần sau và vạn lần sau nữa. Nhưng điều mà vợ tôi lo lắng nhất là cô không muốn có lỗi với tôi, người chồng người đàn ông mà cô yêu quý nhất. Vợ tôi nhất quyết không uống ly nước đó và cô ấy từ chối khéo rồi đi ra cánh cửa rồi nói:

-Thôi để khi khác anh nhé! Bây em phải về vì đêm cũng quá khuya rồi, chồng em về không thấy em anh ấy sẽ lo lắng không hay.
-Em… Em… chờ anh nói đã mà….

Hắn ta biết vợ tôi đã biết được hắn bỏ gì trong ly nước nên mới không uống nước mà vội vã đòi ra về, hắn biết để cho vợ tôi uống được cái ly nước là điều không thể được, vì vợ tôi thông minh và tinh ý lắm, bởi vậy hắn làm liều để lộ ra bản tánh côn đồ tà dâm của con người hắn ta. Khi vợ đứng dậy đi ra cửa thì hắn tranh thủ chạy thật nhanh lại nơi cái cầu dao tổng để cắt điện, lúc này vợ tôi đang đi đến đoạn giữa chiếc ghế salon và cái cánh cửa thì đột nhiên mất điện tối thui, vợ tôi vốn sợ bóng tối lắm nên khi đèn trong nhà tắt hết tối đen như mực thì nàng hốt hoảng la lên:

-Á AAAA… Sao anh lại… Em không ngờ anh lại là người như vậy! Hu Hu… Em tin tưởng anh, quý mến cử chỉ giúp người của anh nên em mới đến đây, nào ngờ anh lại bộc lộ bản tính con người tà dâm ra… Hu Hu… "Chồng ơi! Cứu em… Hu Hu
-Em đừng khóc lóc nữa, cho anh vui vẻ một đêm nay thôi mà em… Ha Ha
-Á AAA… KHÔNG! KHÔNG! Buông tôi ra….

Sau khi hắn ta nói lời nham nhỡ với vợ tôi xong thì hắn ta mò tới bên người vợ tôi và ôm ấp siết chặt vào người cô ấy, vợ tôi hốt hoảng la ó "Á AAA" gào thét vang dội khắp căn nhà. Hắn nghe tiếng vợ tôi khóc lóc gào thét la ó thì làm cho cơn tà dâm trong người hắn trỗi dậy mạnh hơn và làm cho hắn thếm nứng tợn hơn, như trong phim sex mà hắn xem thì khi nghe âm thanh gào thét la ó dữ dội thì làm cho người ta thêm hưng phấn tràn đầy cảm xúc thăng hoa. Hắn ôm sau lưng vợ tôi, hắn từ phía sau ôm tới, do hắn thấp bé hơn tôi, hắn chỉ cao xấp xỉ với vợ tôi mà thôi.Vợ tôi thì cô ấy không thích mang giày cao gót quá, mà vợ tôi chỉ mang guốc cao 5cm mà thôi, nhưng như vậy cũng làm cho chiều cao của vợ tôi hơn hắn vài ba phân. Hai bàn tay của hắn vòng ra phía trước mà sờ nắn và nhào nặn cái bầu ngực căng đầy của vợ tôi, hắn xoa bóp hăng say dữ dội vì đây là lần đầu trong đời hắn được tận tay xoa bóp và nhào nặn hai cái nhũ hoa đẹp tuyệt mỹ này. Trong bóng tối vợ tôi thì bây giờ không thấy rõ khuôn mặt của hắn và cô cũng không thấy rõ thân hình của mình, mặc dù cơ thể và đôi mắt đều liên kết với nhau, vợ tôi biết là mình không thoát khỏi móng vuốt của tên yêu râu xanh này, nên nói lời nhỏ nhẹ mong sau hắn còn có chút tính người mà buông tha cho cô:

-Anh Phương ơi! Bình tĩnh lại đi anh! Buông em ra đi! Em hứa sẽ không nói chuyện này với chồng em đâu. Chúng mình có thể làm bạn tốt mà! được hông anh!

-NHOAM! NGOAM… Hươ… Ngọc Sương ơi! Em cho anh đi, chỉ một đêm nay thôi.. Ngoam! Ngoam…
-Á Á Á AA.. KHÔNG! KHÔNG! BUÔNG RA ĐI! Hu Hu

Hắn nghe vợ tôi nói lời ngọt ngào êm dịu, hắn tưởng vợ tôi đã buông xuôi nên hắn đã cắn mạnh vào cổ của vợ tôi, bên này bên kia rồi phía sau gáy, những chỗ hắn cắn để lại những vệt nước miếng tanh hôi thối, có thể thấy rõ những vết răng cắn in trên cổ. Điều đó chứng tỏ là hắn đã nứng đến cực đại rồi, nên giờ ai có nói gì đi nữa thì hắn cũng không nghe, hắn chỉ nghe theo lời chỉ đạo của các ký sinh trùng đang thao túng cái bộ thấp hèn của hắn mà thôi. Hắn ôm hắn cắn hắn xoa bóp dày xéo cái cơ thể ngọc ngà của vợ tôi không hề thương tiếc, cái cơ thể mà tôi năm tháng nâng niu chăm bón này lại bị hắn phá nát cho tan tành. Hắn chuyển một bàn tay xuống bụng vợ tôi, rồi xuống eo vợ tôi và tiếp theo hắn mân mê cái vùng tam giác bí hiểm của vợ tôi nữa. Hắn xoa xung quanh cái mu bím múp míp của vợ tôi, hắn nhào nặn lên cái phần xương mu nhô cao và cái mu bím to tròn múp rụp của Ngọc Sương liên tục không ngừng nghỉ. Vợ tôi gào thét rền vang:

-Á Á AA ƯM ƯM ! Buông tha cho tôi đi mà ! Á AA Á AAA..!
-Em cho anh đi mà! Cho anh đụ em đi Ngọc Sương? Cái lồn em múp rụp à! Vú em cũng to và căng đầy nữa, cho anh bú vú đi em… NHOAM! NGOAM… Thân hình em quyến rũ lắm…
-A Á A Á AAA! KHÔNG! KHÔNG TRỜI ƠI! TẠI SAO??? CHỒNG ƠI! ANH Ở ĐÂU CỨU EM VỚI! HU HU..

(Hết trong giấc mơ…..)

–Nè em!!! Ngọc Sương bình tĩnh lại đi em, anh nè! Anh là chồng của em nè! Em mơ thấy gì mà mình mẩy đổ mồ hôi vậy và da mặt lại xanh nhợt nhạt vậy?
-Hả? Chồng về rồi hả? Hu Hu

Cô ấy khi nghe tiếng tôi thì cô ấy tỉnh lại về thực tại, vợ tôi vui mừng khóc lóc nỉ non, vợ ôm chầm chập vào cơ thể tôi, đôi bàn tay của vợ tôi vuốt ve tấm lưng trần săn chắc và vạm vỡ của tôi do tôi mới tắm chưa mặc áo. Vợ nhìn tôi và nói:

-Ông xã về khi nào ạ! Sao em không biết
-Anh cũng mới về được 15 phút à! Do anh thấy em ngủ say quá nên anh hông nở đánh thức em dậy, thế là anh vô nhà tắm để vệ sinh tắm rửa. Nhưng đang tắm nữa chừng thì đột nhiên anh nghe em gọi lớn "CHỒNG ƠI CỨU EM", anh không biết em kêu anh cứu em chuyện gì nên mới chạy lẹ ra đến nỗi chưa kịp mặc quần áo vào nữa, mình trần như nhộng khỏa thân ra đây nè!
-Hi Hi..! Công nhận chồng khỏa thân nhìn đẹp quá chồng ạ! Em đúng là người phụ nữ có phước nhất trần gian. Hi Hi
-Thật hông đó vợ yêu! Chứ không phải em mơ thấy làm chuyện gì đó với hắn ta sao? Mơ cùng hắn làm tình, vậy mà kêu "Chồng ơi cứu em", đúng là đàn bà thật khó hiểu mà! HUƠ…
-Ông xã! Ông xã number 1 của em, cho em hôn cái….nà! hihihih
 
Sửa lần cuối:
Phần 5: Hai Vợ Chồng Ôn Lại Kỷ Niệm Xưa (1)


*Lần đầu về quê Ngoại vơ:
Vợ chồng tôi trêu ghẹo qua lại với nhau xong thì cả hai đều lên giường đi ngủ, trước khi đi ngủ thì Ngọc Sương vợ tôi muốn tôi kể lại những kỷ niệm trong đời của một cô gái và một chàng trai, quen nhau và yêu nhau rồi đi đến hôn nhân như hai đứa tôi bây giờ. Tôi nhìn khuôn mặt trái xoan xinh đẹp của vợ, nhìn hai bờ môi đỏ mọng nước quyến rũ của cô ấy như hơi ngây dại đi một chút, và tôi nâng khuôn mặt vợ tôi lên rồi nói:

-Vậy bà xã của anh muốn kể về chuyện nào trước nè! Hì hì….

Tôi vừa nói vừa trêu ghẹo bà xã mình thì vợ tôi hí hửng lên tiếng:

-Em muốn vợ chồng mình ôn lại kỷ niệm lúc hai đứa về quê Ngoại của em cơ! Hì hì…
-Vậy à! Hì hì… Nhưng sao lại kể về quê Ngoại hả vợ yêu! Hi hi…
-Tại em… Tại em muốn nhớ lại… chuyện này… ưm… ghét anh quá đi à!…

Vợ tôi trả lời nhưng đầy e thẹn và bẽn lẽn, bởi vì cô ấy mắc cỡ lắm hể mỗi khi nhớ về chuyện lúc đó, cũng tại chuyện đó mà hai bên bờ vai của tôi đều in hằn dấu răng của Ngọc Sương để lại cho tới tận bây giờ vẫn chưa hề phai mờ, cũng có thể gọi là hai dấu tích tình yêu cũng không ngoa chút nào…

…Năm đó tôi hai mươi mốt tuổi còn vợ tôi thì mười chín, tôi thì đã là năm thứ ba “Đại học” còn Ngọc Sương thì cũng học hoàn thành xong năm thứ nhất. Lần nghỉ hè đợt này, ba mẹ tôi và ba mẹ của Ngọc Sương muốn hai đứa tụi tôi về thăm quê Ngoại vợ tương lai chơi, sẵn tiện cho bà biết luôn mặt đứa cháu rể mà hai gia đình đã nhất quyết làm thông gia. Tôi có chiếc xe ô tô bảy chỗ riêng của cá nhân tôi, bởi tôi muốn cứ dịp cuối tuần hay dịp lễ thì tôi sẽ tự chạy về quê An Giang thăm ba mẹ của tôi, và thăm ruộng vườn của tôi nữa. Gia đình tôi thì ở ven bờ con Sông Hậu hiền hòa, nước thì trong xanh, riêng chỉ có mùa nước đổ thì nó cuồn cuộn chảy và làm cho nước trở nên đục ngầu mà thôi. Quê Ngoại vợ của tôi thì ở Hòn Chông Kiên Giang, nói là hòn chứ thật ra nó ở trong đất liền rồi vì người ta hay quen gọi là Hòn Chông luôn, người miền xuôi hay miền ngược thì họ nói An Giang quê tôi là vùng bảy núi, nhưng tôi thì lại nghỉ khác vì Kiên Giang họ cũng có núi nữa, tuy gọi là hòn nhưng bây giờ chúng đã dính vô với đất liền rồi còn đâu.

Tôi với Ngọc Sương lên xe ô tô đi về quê ngoại của cô ấy, chúng tôi không đi theo tuyến QL-1A mà đi theo đường tắt về cho nhanh và ít bị ùn tắc giao thông nữa, xe chúng tôi chạy qua con sông Vàm Cỏ Đông rồi đi qua sông Vàm Tây ngược lên Thạnh Hóa – Long An, rồi chạy thẳng ra Đồng Tiến và chạy ngược lên bến đò để qua Chợ Vàm – Phú Tân. Trên những tuyến đường hai đứa tôi đi qua thì sông xanh, không khí thì trong lành chứ không có ô nhiễm như bây giờ, thậm chí tôi bị vợ tôi lúc đó la mắng tôi vì uống nước lung tung, bởi tôi thấy nước trong veo như mắt mèo nên thèm vì nhớ quê hương nên tôi mới ngụm một chút nước vào miệng để uống, chứ tôi đâu có thèm khát đâu. Các chị em phụ nữ miền tây sông nước đều hay có thói quen là ra bờ sông giặt áo và để tắm mát, bởi vậy các Nhạc Sĩ sáng tác bài hát nào về miền quê sông nước đều có hình bóng phụ nữ giặt áo ở bờ sông.

Xe chúng tôi qua được một con phà rồi đi lên Tân Châu rồi rẻ về Châu Đốc, đến đây chúng tôi phải qua thêm một lần đò nữa đó là bến phà Châu Giang. Lúc đó Châu Đốc chỉ là Thị Xã đang trong giai đoạn phát triển, kể cả Long Xuyên cũng vậy rồi TP. Cần Thơ trực thuộc tỉnh Cần Thơ chứ chưa thuộc Trung ương quản lý như bây giờ. Thời đó đường thì nhỏ hẹp nhưng lại ít xảy ra tai nạn như ngày nay, loài người có một cái tật xấu là hể có cuộc va chạm nào thì họ đều đổ lỗi cho tai nạn, nhưng họ đâu biết được rằng hai tiếng “Tai nạn” là chỉ dùng cho những tình huống xảy ra ngoài ý muốn với mình, chứ đâu phải họ cố tình đua xe rồi cố tình mọi thứ dù họ biết là sai mà vẫn cố chấp, thì đâu thể gọi là tai nạn được, có thể gọi là “Tai hại” thì chính xác hơn…

Khi xe chúng tôi qua được tới Thị xã Châu Đốc thì chạy vô Nhà Bàng – Tịnh Biên, tôi với Ngọc Sương chạy xe đi về cầu Cây Me – Tri Tôn rồi theo tỉnh lộ chạy dọc theo con kinh Tám Ngàn về QL-80, đến đây tôi phải lụy thêm một lần phà nữa vì thời điểm đó chưa có bắt cầu. Khi qua được QL-80 thì xe chúng tôi rẻ phải về hướng Kiên Lương rồi chạy thẳng vô tới ngã ba Ba Hòn, tại đây xe chúng tôi tiếp tục rẽ trái về Hòn Chông – Bình An. Trên đường đi về Hòn Chông thì đường lại gồ ghề có nhiều ổ gà đang rình rập, nên tôi phải thận trọng đi chậm cho an toàn, bởi ở đây có nhiều xe tải công trình họ hoạt động rất nhiều nên khói bụi thì mù trời và hơi có phần ô nhiễm khó thở, nhưng khi có trời mưa thì không khí lại sạch sẽ và trong lành trở lại.

Tôi chạy được một lúc thì cũng tới được Hòn Chông quê ngoại của Ngọc Sương, nhưng khi tới cổng công ty xi-măng Hà Tiên – Kiên Giang hiệu con Cá Sấu thì chúng tôi rẻ trái vô đây đi nhờ rồi. Bởi vì giờ này công ty còn mở cửa nên đi đường này cho nó gần chứ đi đường chính nó xa xôi và cũng chạy vòng lại thôi, như vậy sẽ tốn thời gian và rất bất tiện. Nói là cổng công ty xi-măng nhưng là cổng xuất nhập nguyên vật liệu hàng hóa ở bến chứ không phải là cổng vô nhà xưởng, vì con đường này chúng sẽ đi men theo triền núi mà nhà ngoại của Ngọc Sương thì ở triền núi phía bên này, nếu đi theo đường kia thì không vô được.

Khi chúng tôi chạy nhờ vô con đường của công ty xi-măng thì rút ngắn được khoảng cách nên thời gian hai đứa tôi đến nơi được sớm hơn, ước chừng 20 phút thì chúng tôi cũng đến được nhà ngoại của cô ấy và kết thúc cuộc hành trình lượt đi. Ở đây, tức nhà ngoại của Ngọc Sương, không khí trong lành mát mẻ vì do có nhiều cây xanh bao phủ và ít khói bụi hơn, nên tôi với vị hôn thê của tôi đều rất ưa cái nơi này, tuy rằng không đẹp bằng vùng bảy núi An Giang quê tôi, bởi quê tôi còn có biệt danh là “An Giang Huyền Bí” nên những danh lam bí hiểm chưa ai dám khai phá bởi vì tâm linh. Khi tôi mở cửa xe và vòng qua phía bên cửa sổ phía ngoài để mở cửa xe cho Ngọc Sương, tôi vừa mới mở cửa xe thì cô ấy chạy òa vô nhà nơi có một người bà đang nằm võng nhai từng miếng trầu quấn vô miến cau đỏ hỏn trước nhà, cô ấy hô hoan:

-A… Ngoại, ngoại của con! Hi hi…
-Ơ… Đứa nào vậy bây?….

Do ngoại của Ngọc Sương đã lâu không gặp được cháu và ngược lại cô ấy cũng vậy, nên bà ngoại cứ hết hồn và bất ngờ vì tự nhiên có một con bé xinh đẹp òa vào lòng mình như thế. Tôi nhìn cử chỉ của Ngọc Sương và bà ngoại thì cũng không kèm được sự buồn cười mũm mĩm trên môi, tôi đi vô và trêu ghẹo Ngọc Sương:

-Ủa? Cháu là ai vậy ta?… Hi hi..
-Ơ, anh trêu em, anh xấu lắm! Em ghét anh! Hì hì…

Bà ngoại thấy hai đứa tôi hồn nhiên như vậy thì bà cũng rất vui, vì dù sao thì bà cũng từng trải qua thời kỳ con gái yêu đương nam nữ mà, nên bà nói chen vô:

-Thôi hai đưa đừng trêu ghẹo nhau nữa, bà nhận ra rồi, cháu gái bà bây giờ lớn và xinh đẹp quá. Nhưng còn cháu là người mà mẹ Ngọc Sương nói đến đúng hông?
-Dạ! Nhưng mà nói đến, là nói đến điều gì ạ! Hì hì…

Tôi đúng là hết nói nổi luôn mà, người bà mà tôi cũng trêu được nữa nên mới trả lời như vậy. Vị hôn thê của tôi khi nghe chồng tương lai mình nói như vậy thì cũng xen vào nói:

-Anh hay quá hen! Ngoại em mà anh cũng trêu luôn, đây em cắn anh này… bỏ tặc trêu này… Hì Hì… Chụt! Chụt…
-Ơ, ưm.. em! Ngoại nhìn thấy kìa.. Hì Hì…

Ngọc Sương nói lời xong thì cô ấy nhào tới ôm hôn tôi một nụ hôn nồng cháy, nụ hôn cô ấy trao cho tôi ở bờ môi, đôi gò má rất mạnh nên in hằn lõm vô da thịt của tôi luôn. Bà ngoại thấy hai đứa tôi như vậy thì khuyên xen vào:

-Thôi hai đứa đi đường xa nên mệt rồi, vô đi tắm cho khỏe đi cháu?
-Dạ! Cháu cảm ơn ngoại. Hì Hì…

Tôi trả lời xong thì chạy nhanh vô nhà tắm để lột bỏ lớp bụi bẩn trên đường, tôi cởi chiếc áo chiếc quần ra và cả quần lót nữa, tôi đang định mở vòi sen thì bên ngoài cửa nhà tắm có tiếng động và tiếng nói của Ngoại cô ấy:

-Ê! Này, cháu làm gì vậy? Phúc đang tắm bên trong đó, cháu vô đó làm gì?
-Ngoại nói ngộ hôn! Cháu vô để tắm mà!!!!

Bà ngoại chưng hửng ngớ người ra vì cái tính nết của đứa cháu ngoại mình, bà nói tiếp:

-Hổng lẻ cháu muốn vô tắm chung luôn hả? Thời của bà là cấm kỵ lắm đó, chỉ khi nào trở thành là vợ là chồng mới được.
-Trời!!!! Ngoại nói kỳ à! Thời của ngoại khác, thời của chúng con khác mà ngoại. Hì Hì… Anh ơi! Em nói đúng hôn anh, sau còn chưa chịu mở cửa ra để cho em vào tắm chung với nè! Hì Hì…

Bà ngoại ngán ngẫm lắc đầu rồi quay sang nhai trầu tiếp tục, mặc kệ cho cháu ngoại của mình tình tứ với vị hôn phu tương lai của nó. Bà hướng mắt ra nhìn ngoài đường thì nó yên lặng làm sao, cái con đường này ít bị khai thác nên không có ồn ào xô bồ như ở công ty hay ở ngoài chợ. Bây giờ thì trời cũng sắp xế chiều rồi nên bà cũng chuẩn bị cúng kiến để đi ngủ, vì ở thôn quê miền núi thì họ ngủ sớm lắm, cứ khoảng 7 giờ tối là họ đi ngủ hết rồi mà đặc biệt là những người già như ngoại của Ngọc Sương đây.

Bên trong nhà tắm thì hai đứa tụi tôi nô đùa hắt nước vào nhau cười giỡn rộn ràng, tôi nhìn trên thân hình của cô ấy từ đỉnh đầu xuống tới gót chân người con gái 19 tuổi đầy mê mẫn, tôi lướt qua cái bầu ngực căng tròn trịa trắng ngần, tôi thấy hai núm vú của cô ấy hồng hồng nhưng vẫn lõm vô chứ chưa có nhô ra, tôi lướt mắt xuống tới rốn rồi tới cái vòng eo thon gọn, sau đó thì tiếp đến bẹn vùng tam giác bí hiểm, nơi đó có một nhúm lông tơ thưa thớt chứ chưa có mọc nhiều vì lứa tuổi đang phát triển mà. Tôi đang ngớ nga ngớ ngẫn thì đột nhiên Ngọc Sương bất ngờ hôn tôi, tay của cô ấy thì mân mê cái đầu cu to của tôi, còn tay còn lại thì cô ấy xoa lên bụng sáu múi và tấm lưng săn chắc của tôi từng hồi. Cô ấy ôm hôn tôi nhưng âm thanh “Ưm Ưm” cứ phát ra đều đặn, bàn tay của cô ấy xoa cu tôi thì cũng càng lúc một nhanh dần theo nhịp thở, cô ấy thì càng áp sát vào cơ thể tôi thì càng làm cho tôi nóng ran trong người, tôi cũng thở “Phì phò” rồi lại thở “Huơ huơ” ngắt quãng. Bây giờ thì tôi xoay người Ngọc Sương quay lại để lưng cô ấy áp vào ngực và bụng tôi, để mông to tròn nhô cao của cô ấy áp sát vào bẹn tôi và cái mu cu rồi con cu to của tôi nữa. Tôi vòng hay tay ra phía trước người cô ấy, một bàn tay thì tôi xoa bóp nắn nót cái bộ ngực, cái đầu vú vì bây giờ cái đầu vú của cô ấy nó to và nhô cao lên rồi, còn bàn tay còn lại thì tôi óp vào cái mu bướm múp míp nhô cao của người con gái trẻ, tôi xoa bóp chỗ này nhè nhè vì Ngọc Sương chưa có quan hệ tình dục lần nào nên tôi phải thận trọng từng động tác hay cử chỉ của mình, nếu không sẽ làm cho cô ấy bị tổn thương mặc dù cơ thể của tôi và cô ấy đang rất muốn làm tình và đang đòi hỏi dữ dội. Chúng tôi đang xoa bóp và nắn nót cho nhau, âm thanh “Huơ huơ” và “Ưm Ưm” nó cứ tiếp tục phát văn vẳng trong nhà tắm thì đột nhiên có tiếng gọi của bà ngoại vang lên:

-Hai đứa làm gì mà tắm lâu thế? Tắm nhanh lên kẻo bị cảm lạnh đó? Haizz thật là hai đứa này….
-Dạ! Chúng con ra ngay ạ!!!!

Hai đứa tôi khi nghe bà gọi thì dừng hôn nhau, ve vãn nhau, ôm ấp xoa bóp nhau lại, rồi đồng thanh trả lời “Dạ” rồi tranh thủ tắm và mặc đồ đi ra ngoài. Ngoại có hỏi tụi tôi về việc ăn cơm nước gì chưa, chúng tôi cũng nói là chưa ăn, nên tôi với Ngọc Sương và ngoại của cô ấy cùng nhau nấu nướng rồi cùng nhau ăn cơm, một bữa cơm ấm cúng của miền thôn quê. Khi dùng cơm xong thì hai đứa tôi cùng bà ngoại tâm sự đêm khuya luôn, Ngọc Sương thì cười tươi rói hể mỗi khi ngoại nhắc tới những tặc xấu lúc còn lên ba lên năm của cô ấy, đến nổi tôi thấy khuôn mặt xinh đẹp trái xoan có hai mặt trời ửng hồng trên đôi gò má dưới ánh sáng của bóng đèn tròn sợi tóc trong nhà. Trò chuyện với ngoại được một chút thì chúng tôi đi ngủ, tôi chủ động nói với Ngọc Sương:

-Đêm nay, em ngủ với ngoại đi, anh thì ngủ một mình nha! Bởi vì em với ngoại lâu ngày mới gặp nên em ngủ với ngoại cho bà đỡ nhớ..
-Em hổng chịu đâu! Em muốn ngủ chung với anh cơ!!! Anh… Anh…

Ngọc Sương nói với tôi kiểu nũng nịu, cô chúm chím đôi môi chu ra kiểu làm duyên như mách bảo cho tôi biết ý nguyện của lòng mình. Ngoại thấy biểu hiện của Ngọc Sương không muốn ngủ riêng với tôi nên ngoại cười rồi nói:

-Thôi! Thôi… Bà ngủ một mình quen rồi, hai đứa cứ ngủ chung đi, vì dù gì sau này hai đứa cũng là vợ là chồng rồi mà!!! Ha Ha…
-Dạ! Nhưng mà!!!!
-Nhưng mà gì nữa hả anh yêu! Ngoại đã nói rồi mà! UM… OA… Chụt Chụt…

Tôi đang lưỡng lự thì cô ấy trả lời vô rồi ôm hôn tôi thắm thiết “Chụt! Chụt” phát ra thành tiếng, thế là tôi cũng đồng ý mà ngủ chung luôn. Do đi một chặng đường xa từ thành phố về tới đây gần 10 tiếng đồng hồ, mà từ thành phố về tới quê tôi là 5 tiếng còn từ quê tôi về tới quê ngoại của Ngọc Sương thêm 5 tiếng nữa, nên hai đứa mệt nhồi người ra và khi lên giường nằm ngủ là ngủ một giấc tới sáng luôn. Tôi có thói quen dậy sớm lúc 5 giờ sáng để tập thể dục, cho dù hồng tập thì tôi cũng thức chứ nằm ngủ nướng tôi không có quen. Tôi nghỉ chỉ có một mình thức sớm ai ngờ ngoại của cô ấy còn thức sớm hơn cả tôi nữa, tôi thấy ngoại đứng trước cái bàn thờ cầu nguyện, rồi lại qua bàn thờ của ông ngoại thì tôi thấy bà thoáng vẻ buồn rười rượi trong lòng, mặc dù chỉ có mỗi một bóng đèn sợi tóc hình trái cà na nhưng tôi vẫn thấy rõ khi bà hướng mắt về di ảnh ông ngoại. Tôi không muốn làm ngoại bị phân tâm khi đang nhớ về ông nên tôi đi ra phía sau nhà đi tới đi lui cho khuây khỏa, vì đi bộ rất tốt cho sức khỏe, tốt hơn chạy bộ rất nhiều, bởi chạy bộ sẽ bị tới xương khớp, còn đi bộ thì tạo cho con người ta có tính kiên trì và nhẫn ngại không hấp tấp hay vội vã, mà đi chân không thì lại càng tốt hơn nhiều nữa vì chúng xoa bóp các dây thần kinh giúp máu được lưu thông tốt hơn và kể cả kéo dài tuổi thọ.

Đi bộ được 60 phút thì bây giờ trời cũng ửng sáng, từ trong nhà bước ra sân sau, Ngọc Sương bây giờ cũng thức dậy và đi ra chỗ tôi, cô ấy đến ôm sau lưng tôi, nép cái khuôn mặt xinh như mộng vô lưng tôi và nói:

-Anh nè! Anh thức lúc nào sao không gọi em dậy cùng chứ?
-Anh thức lúc 5 giờ sáng em yêu à! Vì anh thấy em ngủ say mà trời thì chưa có sáng nên anh mới để cho em ngủ thêm chút nữa đó! Hí Hì…
-Anh… Em ghét anh…. Hi Hi…
-Vậy thì em ghét anh đi! Bởi vì ghét càng nhiều thì yêu càng nhiều mà đúng hông ta!!! Hì Hì…
-Xí!!! Ai mà thèm thương anh cơ chứ!! Nhìn anh thấy ghét quá đi à! Liu… Liu… Hì Hì…

Hai đứa tôi trêu nhau qua lại thì thời gian cũng qua nhanh lúc nào không hay, tôi với Ngọc Sương giành giật đi chợ với ngoại vì ngoại già rồi đi theo dễ bị say sóng, bởi ngoại Ngọc Sương muốn đi chợ thị trấn Kiên Lương nên phải đi bằng vỏ tàu cho nó nhanh, chứ đi bằng xe thì phải đi vòng lên Ba Hòn lận, như vậy thì rất mất thời gian. Hai đứa tôi nài nỉ mãi thì ngoại mới chịu, bởi chúng tôi đi chợ là phụ còn mục đích chính là được xem con kenh xanh trong veo bởi nước phèn, chúng tôi cũng muốn được tắm một lần xem sau, coi mùi vị của nước phèn thế nào…

Lượt đi thì chúng tôi chạy rất là nhanh, nhưng lượt về thì chạy rất là chậm rãi để ngắm nhìn cảnh yên bình của vùng quê. Nơi đây ít ai sinh sống, bởi thời điểm đó còn hoang sơ lắm, nhưng cái nào càng hoang sơ thì nó trong lành chứ không ô nhiễm như bây giờ. Hai đứa tôi dạo quanh một chút thì cũng tìm ra được chỗ nước trong ít ghe thuyền qua lại để mà tắm mát, tới đây tôi mới biết ra một chuyện bất thường không ngờ tới là Ngọc Sương không biết bơi, tôi nói:

-Em cũng là gái miền tây sông nước mà không biết bơi sao? Như vậy cũng đòi theo anh tắm sông nữa?
-Anh đừng là người ta mà! Vì từ thuở nhỏ em tắm trên nhà không à, nên em ít khi tập bơi lắm! À, bây giờ anh tập bơi cho em đi nhé! Hi Hi…
-Em thật gan dạ hết biết! Không nói sớm để anh còn đem theo áo phao cho em chứ! Nếu em có mệnh hệ nào thì anh chết theo em luôn chứ không dám về gặp mặt mẹ của em đâu!
-Vậy thì bất quá hai đứa mình như cá chết trôi sông vậy thôi!!! Hi Hi…
-Anh bó tay với em luôn!!!… Haizz…

Dù muốn hay không thì tôi với Ngọc Sương cũng nhảy xuống con kinh xanh để tắm, ở đây nước trong veo đến nổi thấy người tắm dưới nước luôn, và dòng nước thì cũng lớ lớ lờ lợ chứ không có chua như phèn thường hay thấy để ở trong bếp nhà. Tôi neo chiếc vỏ tàu vô gần bờ, rồi tôi buộc dây lên một cây bạch đàng khá to ở mé bờ kinh, sau đó tôi tìm chỗ hơi cạn để đứng mà làm điểm tựa cho Ngọc Sương bơi cho an toàn. Chiếc vỏ tàu chiều ngang một mét rưỡi còn chiều dài thì bảy mét rưỡi, chiếc vỏ tàu có một ca-bin sau cũng khá rộng rãi có thể nằm ngủ được nhưng đứng lên sẽ bị đụng đầu nếu ai đó cao từ một mét sáu trở lên, còn người nào cao một mét rưỡi trở xuống thì đứng vô tư.

Tôi hiện tại đang ở dưới con kinh nước xanh trong, nhưng Ngọc Sương thì vẫn ở trên vỏ tàu chưa có xuống, cô ấy mếu máo khuôn mặt nhìn tôi như thầm gọi điều gì đó không dám nói vì sợ tôi la, nên cô ấy bảo rằng:

-Anh ơi! Nước ở đây sâu không anh, em sợ lắm, vì anh cao hơn em mà anh đứng thì nước nó dâng tới cằm thì em chắc qua đầu em luôn quá! Hu Hu.. Hay anh đến gần bế em xuống với!!!
-Điều đó là tất nhiên rồi, anh sẽ bế em mà! Nhưng mà em nhìn cái gì dữ vậy, hay trên cơ thể anh có gì hả?
-Hì Hì… Anh biết là em nhìn gì rồi còn hỏi sao ta? Hi Hi…

Tôi thấy làm khó hiểu nên mới nhìn lại cơ thể mình thì tôi vẫn thấy bình thường, duy nhất là hiện giờ tôi chỉ mặc vỏn vẹn một chiếc quần lót màu đen che đậy con cu to của tôi mà thôi, còn những phần còn lại thì trần truồng như con nhộng. Tôi ngước mặt lên nhìn thì Ngọc Sương đi đâu mất không có tiếng động, vả lại còn hông cho tôi hay biết gì cả nên tôi lo lắng và hô to:

-Ngọc Sương em ơi! Em đâu rồi! Em ơi!!!
-Anh yêu ơi! Em đây nè!! Em trong ca-bin thay đồ nè!! Hi Hi…

Tôi vui vẻ lên hẳn khi nghe được tiếng nói của Ngọc Sương đáp lại, tôi đang lí nhí ngụm một ngụm nước xanh trong vào miệng rồi từ từ tôi phùng hai bên má mà thổi mạnh ra làm cho nước ở trong miệng phun ra như vòi rồng, kiểu mà hồi lúc nhỏ tôi thường hay chơi hay vui đùa ở bến sông khi tắm. Tôi tự cười một mình hồi tưởng lại thời tuổi mục đồng thì bất chợt tắt hẳn nụ cười mà lo lắng, tôi hốt hoảng nói lên:

-Trời ạ! Sao em không mặc đồ mà cởi ra hết vậy?
-Anh yêu nói kỳ hôn! Người ta có mặc đồ mà bảo rằng không có mặc đồ! Hì Hì…

Tôi nghe cô ấy nói mà tim tôi như vụng dại nhảy ra khỏi lồng ngực vậy, tôi vẫn nói với cô ấy thêm vài lời nữa.

-Đây là đồ lót của em mà! Đồ lót thì khá là mỏng, đặc biệt là chiếc quần lót nếu mà bị ướt thì thấy hết trơn, lúc đó thì mặc đồ cũng như không mặc vậy, em biết chưa?
Hi Hi.. Em biết chứ! Nhưng ở đây chỉ có một mình anh thôi chứ ngoài ra đâu có ai đâu mà sợ, với lại ở đây vắng người qua lại không ai nhìn thấy đâu, mà còn khỏi phải sợ ướt đồ. Hì Hì….
-Anh bó tay với em luôn! Ơ.. Haizz…

Nói xong thì tôi cũng lắc đầu mà chịu thua với suy nghĩ của vị hôn thê luôn, tôi đến bên vỏ tàu để bế cô ấy xuống dòng nước xanh trong mát rười rượi, cô ấy hai tay choàng qua cổ tôi, hai cái bầu ngực căng đầy của tuổi xuân xanh phơi phới làm cho tôi thêm râm ran trong người. Cô ấy cứ thể hiện cái vô tư hồn nhiên kèm sự ngây ngô nhưng dễ thương và đáng yêu lắm, tôi nâng cơ thể lên và dìu cô ấy vô gần bờ để đứng cho an toàn, và luôn tiện tập cho cô ấy bơi lội để sau này có gì cũng biết khả năng sinh tồn ở dưới nước. Ngọc Sương nói:

-Anh ơi! Anh dùng hai tay nâng cơ thể em lên đi, để làm mảnh nổi rồi em mới giữ thăng bằng mà tập bơi được, nhanh lên đi anh? ỪM.. Chũm Chũm… Phập phập… Hi Hi..
-ỪM!.. Anh làm đây em! Em cứ thả lỏng cơ thể trước đã?…. Chũm Chũm…

Tôi nghe theo lời của Ngọc Sương nên tôi để hai cánh tay nâng lên cơ thể của cô ấy, trong đó một bàn tay tôi để dưới bộ ngực, còn một bàn tay tôi để dưới eo ngang với cái rốn, nhưng do sự vận động tay chân của Ngọc Sương càng mạnh nên bạn tay tôi nó cũng di chuyển theo. Bàn tay phía trên thì tôi ốp vô cái bộ ngực, còn bàn tay còn lại thì tôi ốp vô cái mu tròn tròn to to và múp múp của Ngọc Sương từng hồi, đến nổi cô ấy cũng phản ứng mà ửng hồng lên hai bên má. Cứ như vậy được một lúc thì Ngọc Sương nói với tôi:

-Anh ơi! Em muốn đứng xuống, anh đừng buông em ra nhé! Hi Hi…
-Ừm!… Để anh níu giữ cho, em cứ đứng đi…

Khi Ngọc Sương vừa đứng được nhưng hai bàn chân của cô ấy chưa có chạm đất vì nước vẫn còn sâu chỉ có tôi là đứng tới đất mà thôi, bất ngờ cô ấy choàng hai cánh tay qua cổ tôi rồi hôn tôi ngấu nghiến, cô ấy hôn mãnh liệt và nói lời thầm thì:

-Anh, anh ơi! Em khó chịu quá! Mình làm đi anh… Anh ơi! Ưn Ưm…
-Không được, em bình tĩnh lại đi, mẹ em biết thì sẽ không vui đâu, vì anh đã hứa là cùng nhau giữ gìn đến ngày cưới mà, chứ anh cũng thèm lắm…
-Nhưng em… em khó chịu quá anh ơi!!!! Hay mình làm bên ngoài thôi cũng được mà, chứ có đút vô trong đâu, vả lại mẹ em làm sao biết được nếu anh không nói em không nói. Đi mà anh… Chìu em đi mà!!!…. anh….
 

Phần 6: Hai Vợ Chồng Ôn Lại Kỷ Niệm Xưa (2)

*Sự việc đắng lòng nơi quê ngoại vợ:

Tôi với Ngọc Sương đấu tranh ý chí rất mạnh với dục vọng của cả hai, cô ấy cứ muốn đòi hỏi về điều kiện dấu diếm với mẹ vợ tương lai của tôi, trong khi đó thì tôi đã hứa với mẹ của cô ấy phải cố gắng giữ gìn trong trắng đến ngày cưới. Chúng tôi ôm hôn nhau rồi sờ soạng nhau liên hồi, tôi với cô ấy cũng xoa bóp cho nhau nhiều động tác gợi tình, còn hai bộ phận sinh dục của tôi với Ngọc Sương thì va chạm vào nhau không biết mệt nghỉ. Cả hai âu yếm nhau một lúc thì tôi lên tiếng trước:

-Em yêu ơi! Mình dừng tới đây được rồi em nhé! Bây giờ thì mình về nhà kẻo ngoại mong và lo lắng.
-Dzạ!!! Chứ biết làm sao bây giờ, nhưng ngày mai anh chở em ra đây chúng mình tập bơi nữa nha!! Hì Hì…
-Uhm!!! Đương nhiên rồi, nào mình lên vỏ tàu về thôi em….

Nói xong câu thì cả hai đứa đều lên vỏ tàu mà chạy về nhà, trên đường đi về thì tôi thấy bên trong khoang vỏ tàu cô ấy đang thay đồ tắm ướt lúc nãy ra, sau đó mặc lại vô bộ đồ trước khi chúng tôi đến đây tắm. Như vậy là đồng nghĩa cô ấy không còn mặc áo ngực và quần lót trên người nữa, cái thân hình của cô ấy thật là đẹp bởi mới có 19 tuổi nên tôi nhìn mà muốn chảy cả nước miếng luôn. Tôi đang nhìn và chăm chú lái vỏ tàu thì cô ấy chui từ trong khoang lái ra ngồi tựa vô người tôi, cô ấy bẽn lẽn nhìn tôi rồi hôn tôi nhỏ nhẹ nói:

-Anh nè! Anh không thay đồ sao anh? Anh hông cởi chiếc quần lót ra mà lại mặc áo quần vào luôn hả?
-Uhm!!! Anh đâu có mang đồ theo đâu mà thay hả em? Bởi vì nhà ngoại cũng gần nên anh để nguyên quần lót như vậy luôn. Nhưng sao em lại cởi quần lót và áo ngực ra luôn vậy?
-Hi Hi… Thì em muốn cho thoải mái, chứ mặc quần áo ướt nó khó chịu lắm! Hì Hì…
-Haizz!!! Em đúng là gan hết biết luôn…

Chúng tôi nói xong qua lại một lúc thì cũng tới được nhà ngoại của cô ấy, tôi với Ngọc Sương buộc dây vỏ tàu cho chắc chắn thì tôi bế cô ấy lên nhà. Cứ như vậy thì ngày qua ngày tôi đều tập bơi cho cô ấy, rồi cũng hôn nhau như vậy nhưng chỉ tới vuốt ve nhau là dừng, chứ không có tiến xa thêm chút nào cả.

Thời gian thấm thoát cũng trôi qua một tháng kể từ khi chúng tôi về quê ngoại của Ngọc Sương chơi, bây giờ thì cô ấy cũng đã biết bơi rành rồi tuy không giỏi như các vận động viên bơi lội nhưng cuộc sống sinh tồn dưới nước thì không đáng phải lo lắng nữa. Tôi với vị hôn thê cứ đùa giỡn quấn quít bên nhau suốt sau mỗi lần chúng tôi tưới nước và chăm bón vườn tược xong, chúng tôi cũng thường tâm sự về tương lai và chuyện về sau khi mà hai đứa nên duyên chồng vợ.

Hôm nay, gần cạnh nhà ngoại của Ngọc Sương, tuy gần cạnh nhưng cũng cách nhau một mảnh vườn rộng lớn, ở đó có một gia đình cũng còn khá trẻ chỉ mới 34 tuổi đang có việc nhờ vả Ngoại của cô ấy, bởi thím bên nhà sắp sinh thêm em bé nên chú ấy mới qua đây nhờ ngoại của Ngọc Sương đi theo thím ngày hôm nay. Đồng thời thì chú thím cũng nhờ hai đứa tôi chăm sóc con trai của mình đêm nay vì đứa bé chỉ mới có 4 tuổi à, tuy chú thím cùng tuổi 34 nhưng con cái thì cũng 4 đứa rồi. Đứa lớn là con trai năm nay 10 tuổi và đang học lớp 5, đứa kế là con gái năm nay 8 tuổi đang học lớp 3, đứa kế nữa cũng là con gái năm nay 6 tuổi đang học lớp 1 và đứa con trai sau cùng năm nay 4 tuổi thì đang ở nhà với chú thím. Bây giờ sắp sinh thêm đứa nữa là đúng 5 người tính thời điểm hiện tại, chuyện này thì cũng bình thường vì ở quê họ lấy nhau sớm lắm nên chuyện con cái đông đúc cũng chẳng có xa lạ gì nhiều. Tôi thấy chú thím cũng thật thà hiền hậu, nay qua nhà nhờ vả ngoại của Ngọc Sương như vậy thì tôi nói chen vô:

-Thôi cháu có xe ô tô 7 chỗ trong nhà nè, để cháu chở chú thím và ngoại đi cùng cũng được.
-Ờ, cứ như vậy đi cháu.

Ngoại của Ngọc Sương nghe tôi đề nghị như vậy thì bà tán thành đồng ý liền, bởi vì bà biết là tôi lái xe rất cẩn thận và an toàn nên an tâm hơn. Chúng tôi lên xe và bàn giao đứa bé trai 4 tuổi cho Ngọc Sương ở nhà chăm nom lo lắng, nhưng cô ấy cứ nằn nặt đòi theo tôi mãi không thôi nên tôi nói lời an ủi:

-Em ở nhà chăm sóc em bé đi, anh đưa mọi người ra tới bệnh viện Kiên Lương là anh quay về nhà với em mà! Hi Hi
-Dzạ!!! Anh nhớ quay về sớm với em nghe hôn! Nếu không em sẽ buồn lắm đó!
-Uhm! Anh biết rồi mà! Em vô nhà đi nha!!!…

Nói xong thì chúng tôi chạy xe ra tới bệnh viện, rồi chú thím với ngoại của cô ấy cùng vô trong làm thủ tục nhập viện để nằm chờ sanh, còn tôi thì lái xe ô tô trở lại nhà với Ngọc Sương vì trời bây giờ cũng xế chiều rồi. Do bệnh viện họ nói là thím chuyển dạ sanh vào khoảng 4 giờ sáng nên ngoại của Ngọc Sương phải ở lại đến sáng mai mới về, vì vậy tôi mới về trước để cùng chăm lo nhà cửa với vị hôn thê của tôi.

Sau khi tôi về lại tới nhà thì Ngọc Sương chạy òa ra nép vào lòng tôi mà khóc nức nở, cô ấy cứ nói ngập ngừng không tròn câu, cứ nói câu được câu mất làm tôi thấy rất lo. Tôi cũng chẳng hiểu chuyện gì xảy ra thì đột nhiên cô ấy mặt đỏ lên, rồi cô ấy cũng cúi mặt sát vào lồng ngực của tôi hơn khi có một người đàn ông tuổi trung niên khoảng chừng 40 tuổi gì đó. Tôi định hỏi Ngọc Sương xem chuyện gì mà sao em ấy lại ngại ngùng đỏ mặt khi gặp người đàn ông này thì ông ta lên tiếng, trên tay thì ông ta cũng đang bồng bế đứa bé trai:

-Ồ, cháu mới đưa em trai và em dâu chú đến bệnh viện về hả? Thế thím nó sanh chưa vậy cháu?
-Dzạ! Nhưng thím chưa có sanh, bác sĩ nói khoảng 4 giờ sáng mai thì mới sanh em bé!

Tôi thấy ông ta hỏi thì cũng lịch sự mà trả lời chứ nhìn bộ dạng của ông ta thì thuộc loại kiểu đàn ông háo sắc dâm dê bệnh hoạn, bởi ông ta nói chuyện với tôi nhưng ánh mắt tà dâm cứ soi mói từng đường nét trên cơ thể Ngọc Sương vị hôn thê của tôi, ánh mắt đó của ông ta như mách bảo cho tôi biết chuyện gì xảy ra với Ngọc Sương nên cô ấy mới òa khóc như vậy. Tôi đang phân vân giữa hai làn ranh xanh và đỏ, nữa muốn phanh phui nhưng nữa còn lại thì cũng muốn giữ sĩ diện cho gia đình nên không muốn làm to chuyện ra, bởi chú thím là con người thật thà, sống thì chan hòa với lối xóm bà con, nhưng tại sao lại có một người anh xấu nết như vậy cơ chứ. Tới đây thì ông ta nói:

-Thôi chú đi lên bệnh viện thăm chú thím nó đây! Cháu giữ hộ cháu trai của chú nhé!
-Dzạ, chuyện đó là tất nhiên rồi. Bởi vì chú thím có nhờ chúng cháu chăm sóc rồi mà!
-Ồ, vậy là được rồi, thôi chú đi đây! Khà Khà…

Khi ông ta nói đi đây thì cười sảng khoái như kiểu đắc ý điều gì đó, nhưng ánh mắt ông ấy vẫn cố gắng lướt qua nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Ngọc Sương mà không được, vì lúc này khuôn mặt xinh đẹp ấy đã nép sát vào lồng ngực săn chắc và vạm vỡ của tôi rồi còn đâu. Vị hôn thê của tôi khi biết ông ta đã đi xa thì mới chịu đứng thẳng người lên và nhìn tôi trìu mến như kiểu muốn tôi tha thứ cho cô ấy chuyện gì, tôi vốn là người vị tha có đức tính khoan dung và đặc biệt là với người mà tôi yêu thương trân quý. Tôi hỏi Ngọc Sương kiểu an ủi:

-Em này, ở nhà có chuyện gì xảy ra giữa em với ông ta khi anh đưa mọi người đến bệnh viện hả? Em cứ nói ra đi để còn khắc phục, chứ cứ lặng im thin thít thì sẽ bị họ tiếp tục mượn cớ mà lợi dụng, lúc đó thì người thiệt thòi nhất sẽ là em?
-Dzạ! Em… Em… Em sợ anh sẽ không còn thương yêu em nữa khi mà em nói ra. Nhưng mà EM XIN THỀ!!! Là em với ông ta chưa có chuyện gì cả. Chỉ là… Chỉ là… Em…

Tôi sốt ruột vậy mà cô ấy cứ ấp a ấp úng làm tôi cũng thót tim nín thở theo, tôi nóng rần rần trong người khi nghe được tiếng bé trai 4 tuổi nó nói những câu hồn nhiên nhưng đối với tôi thì bầu trời như sập đổ:

-Chị với bác của em vật lộn trong mền… Vật lộn trong mền… Liu Liu… Lớn rồi mà chị với bác của em cũng thích vật lộn như con nít bọn em… Liu Liu…
-Hả? Trời ơi!!! Vật lộn ư????
-Hông phải như anh nghĩ vậy đâu mà!! Hu Hu… Híc Híc…

Tôi nghe đứa bé 4 tuổi nó nói một cách hồn nhiên lưu loát giọng trong veo khiến lòng tôi đau như dao cắt và làm cho trái tim tôi như chết lặng ngừng đập vậy, bởi vì trẻ con nó không biết nói dối, nó thấy sao thì nói vậy mà thôi. Tôi không còn gì để nói với cô ấy lúc này, bởi tôi đã cạn lời rồi còn đâu nữa. Tôi cứ nghĩ rằng mình yêu thương nhau rồi giữ gìn tới ngày cưới nhưng bây giờ lại là ngày tàn trong cuộc đời tôi, tôi bế bé trai 4 tuổi trên tay đi vô nhà, rồi tôi cũng chuẩn bị đồ mà đi về nhà ba mẹ của tôi ở vùng bảy núi An Giang, tôi để bé ở trên giường và nhìn nó ôi sao mà đáng yêu quá, nó rất dễ thương không có khóc òa như bao đứa trẻ khác, bởi vì đứa bé rất biết nghe lời. Tôi thấy nó nhìn tôi mỉm cười tươi trong khi hai cánh tay bé nhỏ của nó đưa từng miếng bánh kem xốp vào trong miệng ăn ngon lành, vì ba mẹ của nó là người lương thiện nên đứa bé cũng được truyền các “Gen” tốt đó. Tôi đang xếp từng cái áo cái quần vào trong “Ba-lô” thì Ngọc Sương chạy từ ngoài vô trong phòng hô lớn:

-ANH… ANH… Anh định bỏ em ở lại đây một mình thật hả? HU HU… Em xin thề, em với ông ta chưa có gì hết, anh hãy tin em mà! HU HU… Em chưa có hoen ố, em vẫn còn trong sạch đối với anh mà!… HU HU… Chỉ tại em ngủ trưa nên em tưởng là anh trở về sớm khi có tiếng gọi ngoài cửa, nên em không kịp trở tay mà bị ông ta… Ông ta sờ soạng mà thôi… Em không ngờ ý đồ xấu của ông ta toang hãm hại đời em, kiểu cù lét… Hu Hu… Híc Híc…
-Chuyện đó thì anh không muốn nhắc tới nữa, anh chỉ muốn về thăm ba mẹ anh thôi. Còn chuyện em với ông ta thì tự em biết….

Đứa bé khi nghe Ngọc Sương nói kiểu như không giống những gì nó nghe nên nó nói to:

-Chị là người xấu… Chị là người lớn mà nói dối là người xấu… Rõ ràng em thấy chị với bác của em vật lộn với nhau ở trên giường và cùng chùm kín chung một cái mền mà, hai người còn thở hổn hển và phát ra những tiếng lạ lắm, tiếng của chị với bác của em phát ra giống như tiếng phát ra của ba mẹ em khi ngủ chung với em trong đêm vậy… Liu Liu…

Ngọc Sương nghe đứa bé nói như vậy thì cô ấy đi tới chỗ thằng bé nói kiểu dọa nạt:

-Nè! Em có im đi không? Chị đánh bây giờ? Con nít con nôi mà biết gì hả???
-Này, em định làm gì vậy? Em sao lại nổi cáu với đứa bé chứ!…

Tôi chen vô lên tiếng can ngăn vì sợ cô ấy mất kiểm soát mà đánh đứa bé, tôi thấy đứa bé mếu máo sắp khóc nên tôi vội bế nó trên tay và vỗ dành nó:

-Bé trai ngoan nào, chị nói vậy chứ hổng có đánh em đâu, bởi vì chị cũng giống như anh rất thích trẻ con lắm!!! Em đừng có khóc nha bé!!! Hi Hi…
-Anh dễ thương hơn, còn chị này là người xấu. Mẹ em nói ai mà nói dối thì đều là người xấu, bởi khi họ nói dối là họ đang che đậy việc mờ ám để hãm hại người khác hoặc che dấu khuyết điểm của mình…

Tôi thấy đứa bé mới có 4 tuổi thôi nhưng mà nó biết nghĩ cho người khác, đó cũng là một đức tính tốt. Còn Ngọc Sương khi thấy tôi với đứa bé nói chuyện với nhau kiểu ăn ý lắm, tin tưởng nhau lắm thì cô ấy nói vô:

-Nè anh!!! Anh tin tưởng lời đứa bé này nói chứ hổng tin lời em nói sao anh?…
-Nói sao thì tin vậy thôi người ơi!!! HAIZZ…
-Hu Hu… Híc Híc… Đến cả anh cũng không tin lời em nói thì em còn biết phải làm sao??…. HU HU… HÍC HÍC….
————–

(Quay trở lại thời điểm tôi lái xe ra bệnh viện)

Trong nhà hai chị em Ngọc Sương và đứa bé đang nô đùa trên giường trong phòng ngủ, họ nói chuyện vui vẻ cười tươi và cùng chơi trò cù lét với nhau thì ngoài cửa nhà có tiếng gọi:

-Bác ơi! Bác có nhà không bác?
-Dzạ bà của cháu đi ra bệnh viện với chú thím nhà bên cạnh rồi ạ!

Ngọc Sương khi nghe tiếng gọi thì vừa đi ra cửa và vừa nói, cô ấy ngây thơ thật thà như đếm, và về phần nhan sắc thì khỏi phải chê vô đâu được, nó xinh xắn tinh khiết nên khiến người đàn ông nào có máu dê trong người mà gặp gỡ được cô ấy thì hay toan tính lợi dụng mà hãm hại. Ông ta nghe cô ấy nói như vậy và ông ta cũng nhìn rõ được cái thân hình diễm lệ của vị hôn thê tôi tận mặt, như vậy thì trong đầu ông ta lóe lên sự tà dâm bởi ông 40 tuổi rồi mà chưa có gia đình con cái gì cả, do ông ham ăn chơi lười làm chứ hổng giống như chú thím cạnh nhà hiền hòa cần mẫn, nên bà con lối xóm hổng ai dám mai mối gả con gái cho ông ta. Ông ta lười biến đã đành nhưng đằng này ông ấy lại rượu chè gái gú liên miên, ông cũng từng bị mời lên (phường) xã rất nhiều lần nơi mà ông ta cư trú về tội trộm cắp, đánh lộn đánh lạo mà đặc biệt nghiêm trọng là tội tà dâm dê xòm với phụ nữ vợ hàng xóm. Bây giờ khi có được con mồi “Non tơ mành mành” ngây ngô xuất hiện ngay trước mặt, nên ông nhoẻn miệng cười khẩy đầy ẩn ý đồ xấu với cô gái tuổi mới lớn. Ông ấy nói:

-Ồ, thì ra là vậy hả cháu. Mà này cháu ơi, đột nhiên chú nặng bụng quá, bên nhà em trai chú thì khóa cửa rồi, cháu cho chú vô nhà đi vệ sinh có được không cháu? Ôi, ui… Nó sắp ra rồi….
-Dzạ được mà! Chú vào nhà đi, chậm trễ kẻo đi ra ngoài luôn í! Hi Hi…
-Ồ, Ha Ha…. Cháu nói đúng quá! Khà Khà…

Ông ta biết con mồi này sau dễ dụ quá, với lại còn ngon tơ hơn mấy mụ bán dưa cà ngoài chợ, còn nhan sắc thì tuyệt mỹ hơn mấy em cave chân dài tới nách luôn. Ông nghe câu nói dí dỏm kiểu nửa đùa của Ngọc Sương nên làm lòng tà dâm trong người trào dâng phơi phới, ông cười “Ha Ha”, ông cười đểu “Khà Khà” kiểu nhếch mép. Đàn ông mà cười kiểu nhếch mép thì lòng dạ không bao giờ tốt, đặc biệt là cười kiểu như vậy với đàn bà con gái.

Ông ta khi đi được vô trong thì giả vờ vội vã chạy nhanh vô nhà tắm có cái vệ sinh ở trong đó, đến nơi thì ông đứng tiểu chứ hổng có giải quyết chuyện nặng bụng kia. Ông móc con cu đen xì hôi hám vì bởi thủ dâm nhiều và ít khi biết cách vệ sinh lành mạnh, ông cầm con cu trong lòng bàn tay và tuột hẳn cái quần tây xuống tới tận đầu gối luôn kiểu như cho nó thoải mái. Ông vô tư đứng tiểu mà hổng có đóng cánh cửa gì cả, có lẽ ông ta cứ tưởng là nhà riêng của mình hay là có ý đồ gạ gẫm đứa con gái mới lớn ngoài kia thì chỉ có hắn ta biết mà thôi. Ông ta cứ đứng tiểu rất lâu, vì do lúc này con cu ông ấy nó cương cứng lên kiểu nứng cặc do cứ tưởng tượng mùi hương thơm thoang thoảng của gái đẹp, nên giọt nước tiểu từ đầu cu ông ta nó rơi xuống từng giọt vô bồn cầu nghe “Tỏn Tỏn”.

Ở bên ngoài thì Ngọc Sương thấy làm lạ vì sao mà chú ấy đi vệ sinh lâu như vậy nên cũng hiếu kỳ, cô bèn đi đến nhà tắm để xem thử động tĩnh thế nào luôn tiện hỏi thăm, nhưng khi cô ấy mới vừa đến cửa nhà tắm định nói thì cô hốt hoảng bụm miệng:

-A AAAA!!! Sao chú đi vệ sinh mà không đóng cửa???
-Khà Khà!!!!

Ngọc Sương hốt hoảng “A AAAAA” lên một tiếng dài rồi chạy vô trong phòng ngủ chơi đùa với bé trai, khi chạy thì tim cô đập rất mạnh và làn da cũng ửng đỏ lên vì nóng và vì e thẹn khi thấy tận mắt con cu lạ. Còn về ông háo sắc dâm dục kia thì cứ tỏ vẻ vô tư lự bởi đã thực hiện được bước đầu ý đồ đen tối của mình, ông nhìn con cu đen xì của mình mà cười khẩy “Khà Khà”, rồi ông cố gắng tiểu cho xong rồi đi ra ngoài. Khi ông đi tới phòng ngủ nơi Ngọc Sương và cháu trai ông ta đang đùa giỡn, ông nhoẻn miệng cười đi vô phòng luôn vì cửa phòng hiện tại không có đóng. Ông nảy ra ý định sàm sỡ với Ngọc Sương bằng động tác cù lét, ông biện lý do là Ngọc Sương nhìn trộm con cu ông khi ông đi tiểu. Ông ấy nói:
 
X
Top