ON THE MIC !
MỞ NHẠC VÀ LƯỚT STORY... (#_#)
Đôi khi tôi tự hỏi sâu vào chính tâm hồn mình, mầy đang muốn điều gì đấy?
Đó là lúc thời gian bản thân tôi đang chìm vào sự vô định, trống rỗng vô tri,vô giác như đang muốn trút bỏ những thứ đang làm và theo đuổi, thật sự là khó hiểu khi cảm giác này lần lượt được lặp lại trong một khoảng thời gian nào đó của một thanh xuân mới trong quãng đường đời của tôi, cảm giác này thật đáng sợ nó đến bất chợt, có khi xuân hạ hoặc lại thu đông, mỗi thứ trong tôi hiện có như nó đang bị hút đi bởi một vật gì đấy.
Có khi tôi tự hỏi mình sinh ra để làm gì?
Mình ham muốn được chinh phục điều gì?
Mình ham muốn được nhìn gì?
Mình ham muốn được ăn gì?
Mình ham muốn được nghe cái gì?
Mình ham muốn được làm gì?
Mình ham muốn được có bao nhiêu tiền?
Mình ham muốn được tình yêu thương gì?
Mình ham muốn được công nhận điều gì?
Những thứ bên trên tôi ví chúng như một bản ngã vòng xoáy, đến một khoảng thời gian nó lại trỗi dậy.
Tôi viết đến đây lại suy nghĩ đến câu “Tham, Sân, Si, Hỷ, Nộ, Ái, Ố, Dục”, bản chất của câu này bắt đầu từ chữ Tham, và chính nó sự tham lam này bắt đầu sâu thẳm trong tâm hồn mình và nó đang điều khiển thân xác theo những gì hắn muốn, đến đây thì tôi lại nhớ đến thêm câu : " Vạn vật đều có linh hồn " phải chăng đây là thời gian thân xác này đang chống lại tâm hồn mình, phải chăng đây có phải thân xác đang thay đổi linh hồn? và có rất nhiều câu phải chăng nữa thật là khó hiểu, mọi thứ vẫn được tiếp diễn theo thường lệ.
Có người nói với tôi rằng : " Hãy cố rắng chạy đi, chúng ta hãy xây cho mình một thành phố và một tòa tháp, đỉnh tháp cao tới tận trời, và chúng ta hãy làm cho mình được nổi tiếng, kẻo bị phân tán khắp mặt đất ".
Duy nhất một vòng lặp mà Thượng Đế đã SETUP cho chúng sinh.
Sửa lần cuối: