ee88
123b
Huong dan dang nhap Telegram khi bi chan

Khi đàn ông học cách không hành động theo bản năng.

Opado

Tập sự

Reputation: 3%
Tham gia
23/6/25
Bài viết
14
Cảm xúc
9
Điểm
3
Nơi ở
Đà Lạt
Tín dụng
0.0
Giới tính
Nam
Lần đầu tôi viết bài nói về chủ đề này tôi lấy bản thân mình ra để việc có gì sai sót mong mọi người góp Ý thêm nha.


Tôi từng nghĩ, trở thành một người đàn ông nghĩa là phải mạnh mẽ, phải luôn khao khát và sẵn sàng chinh phục. Nhu cầu sinh lý, với tôi lúc đó, như một ngọn lửa luôn cháy âm ỉ, đôi khi bùng lên dữ dội khiến chính tôi cũng cảm thấy mệt mỏi. Nó không chỉ là một bản năng thuần túy, mà còn bị cuốn vào vòng xoáy của sự tự tin, của cái tôi và những định kiến xã hội. Tôi đã sống rất lâu với quan niệm đó, cho đến khi chính nó suýt phá vỡ hạnh phúc của mình.

Mọi chuyện bắt đầu khi tôi và người yêu cũ sống chung. Cô ấy là một người trầm tính, tình cảm và cần sự dịu dàng. Còn tôi, với "nhu cầu cao" mà tôi cho là bình thường, luôn muốn gần gũi với một tần suất khiến cô ấy cảm thấy áp lực. Những cuộc cãi vã đầu tiên nổ ra. Tôi cảm thấy bực bội, tổn thương vì cho rằng cô ấy không hiểu mình. Còn cô ấy thì im lặng, xa cách dần. Tôi tìm cách giải tỏa bằng thể thao, nhưng rồi lại lao vào công việc như một cách trốn chạy. Cảm giác bất lực và cô đơn cứ thế lớn dần. Tôi nhận ra, nếu cứ tiếp tục như vậy, tôi sẽ đánh mất người mình yêu thương.

Bước ngoặt đến vào một đêm, khi tôi quyết định ngồi xuống và nói chuyện thật lòng với cô ấy, không phải bằng sự giận dữ, mà bằng sự sợ hãi và mong muốn được thấu hiểu. Tôi kể về cảm giác của mình, về những áp lực vô hình mà một người đàn ông phải chịu đựng. Và kỳ lạ thay, khi tôi mở lòng, cô ấy cũng bắt đầu chia sẻ. Cô ấy nói rằng cô không từ chối tôi, mà chỉ cần nhiều hơn những cử chỉ yêu thương ngoài đời thực, những cái nắm tay, những cuộc trò chuyện khuya, và cảm giác được trân trọng như một con người toàn vẹn, chứ không chỉ là đối tượng để thỏa mãn. Buổi nói chuyện đó như một luồng gió mới. Tôi chợt hiểu, "nhu cầu cao" của tôi, thực ra, có một phần là do tôi đã đặt mọi thứ nhầm chỗ. Tôi đã dùng ham muốn thể xác để lấp đầy những khoảng trống tinh thần.

Từ đó, tôi bắt đầu một hành trình mới. Tôi học cách lắng nghe bản thân hơn. Mỗi khi cảm thấy thôi thúc, tôi tự hỏi: "Đây thực sự là ham muốn xuất phát từ tình yêu và sự kết nối, hay chỉ là sự căng thẳng hay thói quen?". Tôi duy trì chạy bộ mỗi sáng. Những bước chân ấy không chỉ giúp tôi khỏe khoắn mà còn khiến tâm trí tôi minh mẫn hơn, biết cách điều tiết năng lượng của mình. Thay vì dán mắt vào điện thoại, tôi và cô ấy cùng đọc một cuốn sách, hoặc đơn giản là kể cho nhau nghe về một ngày đã qua. Sự kết nối tinh thần ấy khiến cho những lần gần gũi sau này trở nên sâu sắc và ý nghĩa hơn bao giờ hết. Nó không còn là một "nhu cầu" đơn thuần phải giải quyết, mà là sự giao hòa tự nhiên của hai tâm hồn.

Giờ đây, nhìn lại, tôi thấy "nhu cầu cao" không phải là một cái tội, cũng không phải thứ gì đó đáng xấu hổ. Nó chỉ trở thành vấn đề khi ta để nó điều khiển mình thay vì chủ động kiểm soát nó. Hành trình của tôi là học cách chuyển hóa năng lượng ấy thành những điều tích cực: thành sức khỏe qua thể thao, thành sự bình an qua thiền định, và trên hết, thành sự thấu hiểu và tôn trọng trong mối quan hệ. Trưởng thành, có lẽ, không phải là dập tắt ngọn lửa bên trong, mà là học cách để nó cháy một cách ấm áp và sáng suốt, sưởi ấm cho bản thân và người mình yêu thương.
 
vietbet
javhd

Có thể bạn quan tâm

anime sex
cliphot
Back
Top