Có những ngày, ta không thể kiểm soát điều gì. Trời bất chợt đổ mưa, lòng bất chợt mỏi mệt, và thế giới bất chợt quay lưng. Nhưng ta vẫn đưa tay ra, như một thói quen, như một phép màu nhỏ bé -hứng lấy từng giọt nước từ bầu trời rộng lớn.
Giữa cơn mưa ấy, ta không né tránh. Ta không chạy trốn. Ta chỉ đứng yên, để những giọt nước thấm vào từng kẽ tay, để những ưu tư trôi đi cùng làn nước mát.
Có lẽ, chữa lành không phải là chạy về phía ánh nắng.
Mà là can đảm đứng lại trong mưa, để lòng dịu lại, để những điều cũ kỹ được gột rửa. Đôi tay hứng mưa hôm nay không chỉ đón lây nước trời, mà còn đón lây chính mình -với tất cả những mong manh, dũng cảm và hồi sinh.
#chualanhtamhon #nangluongtichcuc #muadantan
Giữa cơn mưa ấy, ta không né tránh. Ta không chạy trốn. Ta chỉ đứng yên, để những giọt nước thấm vào từng kẽ tay, để những ưu tư trôi đi cùng làn nước mát.
Có lẽ, chữa lành không phải là chạy về phía ánh nắng.
Mà là can đảm đứng lại trong mưa, để lòng dịu lại, để những điều cũ kỹ được gột rửa. Đôi tay hứng mưa hôm nay không chỉ đón lây nước trời, mà còn đón lây chính mình -với tất cả những mong manh, dũng cảm và hồi sinh.
#chualanhtamhon #nangluongtichcuc #muadantan