Đôi lần anh tự hỏi bản thân.
Anh không biết chúng ta là gì, một nhân duyên muộn, một lỗi lầm đẹp đẽ, hay chỉ là hai vệt sáng tình cờ giao nhau trên bầu trời. Nếu chúng ta gặp nhau sớm hơn, liệu có một cuộc đời khác cho đôi mình. Nhưng có một điều anh chắc chắn: tình yêu này, dù không tên gọi, không hình hài rõ ràng, vẫn là thật. Thật như chính những lần ánh mắt ta chạm nhau mà tim cả hai lặng đi một nhịp.
Chúng ta yêu nhau, âm thầm, lặng lẽ. Không ai biết, chẳng cần ai hay. Giữa những ràng buộc, giữa đúng và sai, ta vẫn trao nhau một thứ gì đó vượt lên tất cả. Một cái nắm tay vô hình, một lời thề không được thốt ra, một hẹn ước sinh ra từ… hư vô.
Anh gọi nó là "hẹn ước" vì dẫu không có điểm đến, nó vẫn tồn tại. Như khi trời mưa, anh bất giác nghĩ: "Ước gì em ở đây." Hay khi bắt gặp một bản nhạc cũ, lòng anh ngân lên lời thì thầm: "Em sẽ hiểu."
Anh nhận ra, có những điều đẹp nhất lại thường đến muộn. Như hoàng hôn, như mùa thu, như em, như tình yêu của chúng ta.
Không cần phải bên nhau trọn đời. Không cần danh phận hay chứng nhận nào. Chỉ cần biết rằng, ở một góc rất sâu của cuộc đời, em là người anh yêu, anh là người em yêu, yêu theo cách riêng của chỉ đôi mình.
Cám ơn em, tình yêu @JoyQuinn
Anh không biết chúng ta là gì, một nhân duyên muộn, một lỗi lầm đẹp đẽ, hay chỉ là hai vệt sáng tình cờ giao nhau trên bầu trời. Nếu chúng ta gặp nhau sớm hơn, liệu có một cuộc đời khác cho đôi mình. Nhưng có một điều anh chắc chắn: tình yêu này, dù không tên gọi, không hình hài rõ ràng, vẫn là thật. Thật như chính những lần ánh mắt ta chạm nhau mà tim cả hai lặng đi một nhịp.
Chúng ta yêu nhau, âm thầm, lặng lẽ. Không ai biết, chẳng cần ai hay. Giữa những ràng buộc, giữa đúng và sai, ta vẫn trao nhau một thứ gì đó vượt lên tất cả. Một cái nắm tay vô hình, một lời thề không được thốt ra, một hẹn ước sinh ra từ… hư vô.
Anh gọi nó là "hẹn ước" vì dẫu không có điểm đến, nó vẫn tồn tại. Như khi trời mưa, anh bất giác nghĩ: "Ước gì em ở đây." Hay khi bắt gặp một bản nhạc cũ, lòng anh ngân lên lời thì thầm: "Em sẽ hiểu."
Anh nhận ra, có những điều đẹp nhất lại thường đến muộn. Như hoàng hôn, như mùa thu, như em, như tình yêu của chúng ta.
Không cần phải bên nhau trọn đời. Không cần danh phận hay chứng nhận nào. Chỉ cần biết rằng, ở một góc rất sâu của cuộc đời, em là người anh yêu, anh là người em yêu, yêu theo cách riêng của chỉ đôi mình.
Cám ơn em, tình yêu @JoyQuinn