ST Hẹn hò cùng cô giáo chủ nhiệm

Còn nhớ ngày xưa ấy, ngày đầu tiên đi học của năm cuối cấp, nó được gặp cô – cô giáo chủ nhiệm của nó. Có lẽ không chỉ mình nó, thằng con trai nào trong lớp cũng trầm trồ khen ngợi vẻ đẹp của cô. Cô là hoa khôi của trường, với dáng người cân đối, cùng một nụ cười rất dễ thương.

Lúc đó, nó là thằng học giỏi nhất cái lớp chuyên đó nên rất được cô quan tâm, dù cho cái môn cô dạy, là cái môn mà tụi lớp ghét nhất. Cái tuổi mới lớn, cái tuổi mà bắt đầu tò mò về con gái, đàn bà, thì cô là người mà nó cảm giác thích thú nhất. Dù chưa rõ là như thế nào, nhưng trong nó vẫn cứ âm ỉ cái ảo giác khoái cảm đó.

Rồi thời gian trôi qua, nó vẫn là đứa hay ghé thăm cô nhất, mỗi khi được nghỉ hè về quê. Cô rất quý nó, ngay cả đứa con gái của cô cũng quý nó. Nó đến thăm cô, vẫn lén lút nhìn cô một cách tế nhị. Không biết cô có biết suy nghĩ và mộng ước của nó không nữa. Cô ngày một đẹp ra, và thành đạt hơn xưa. Nay cô đã là hiệu phó.

Rồi vào khoảng thời gian này cách đây 5 năm về trước, con gái của cô thi đại học. Cô đã liên lạc với nó từ trước, và nó luôn sẵn lòng đón tiếp và hướng dẫn tận tình 2 mẹ con ở mảnh đất Sài Gòn này. Và có lẽ nó nhiệt tình quá, nên cô và bé đã ở lại nhà nó trong những ngày thân thương đó.

Cô cùng nó đi chợ, nấu ăn, rồi cafe đi dạo, để dành thời gian riêng cho con bé xem lại bài vở, và đó là thời gian nó rất xao xuyến, dù cô hơn nó đến hơn mười mấy tuổi.

Đến những ngày bé đi thi, nó chở bé đi thi xong là về nhà cùng cô, hai cô trò ngồi và nằm trong phòng trò chuyện, cảm giác rất gần gũi và tình cảm. Cảm giác trong nó xao xuyến, muốn được vượt rào nhưng bản thân nó chẳng dám, và cũng chẳng biết phải thế nào. Cô thì vẫn thế, vẫn là 1 người phụ nữ đẹp, nhưng rất quyền quý. Cô bảo em và cô rất hợp nhau, dường như điều gì cô nghĩ, em cũng hiểu được. Đời hiếm gặp tri kỷ lắm em ơi.

Ngày bé thi xong khối A, cô và bé về ở lại nhà bạn cô bên Gò Vấp, cô nhắn tin cho nó,

– “Cảm ơn em những ngày vừa qua, và không biết đền đáp em sao cả”.

Không hiểu sao, lúc đó nó nhắn lại:

– “Em muốn gì cũng được phải không cô?”.

Nó vẫn nhớ cô nhắn lại

– “Em muốn gì cũng được, miễn sao trong khả năng của cô”.

Thế là nó liền nhắn lại:

– “Em muốn tối nay hẹn hò với cô”, tim thì đập thình thịch.

Khoảng 5 phút sau, cô nhắn lại cho nó,

– “Con nít mà học đòi hẹn hò người lớn ha”.

Thế rồi không hiểu ma xui quỷ khiến sao, cô đã đồng ý cùng nó. Cảm giác sung sướng, hồi hộp và cả lo sợ đang tràn ngập nó. Nó đã chuẩn bị để tối qua đón cô đi dạo hẹn hò.

Tối 6h, nó qua và chở cô. Trong lòng nó đã chuẩn bị từ trước, nên nó chở cô qua quán café Gió bên Thanh đa. Ở đây vừa có chổ cho cặp tình nhân, vừa có chổ cho những nhóm đông ngồi uống nước. Phải có đường tiến và đường lùi chứ. Nó luôn cẩn trọng, nó sợ làm gì quá mà cô giận và la nó thì sự về còn tồi tệ hơn nhiều. Và rồi, bước vào ghế đôi dành cho cặp tình nhân, phía trước là dòng sông trôi nhẹ nhẹ, không gian khá thơ mộng. Cô khẽ nói với nó, cũng gan quá ha. Rồi 2 cô trò nằm trên ghế, trò chuyện, nhắc lại những chuyện ngày xưa, những ký ức đẹp thời học sinh.

Rồi lấy hết sự can đảm, nó nắm lấy bàn tay của cô, bất chợt cô khẽ rùng mình, vùng tay ra, nhưng nó vẫn nắm chặt, mắt nhìn ra bờ sông (vì không dám nhìn cô), khẽ nói “cô đồng ý hẹn hò rồi mà”. Có lẽ cô giữ lời hứa nên nhẹ nhàng nằm yên, nó khẽ ôm nhẹ cô, để cô dựa trên cánh tay của nó, hạnh phúc tràn về, và cả sự bất ngờ ngoài sức tưởng tượng của nó. Cô giáo chủ nhiệm năm xưa, đang nằm cạnh nó, như đôi tình nhân hẹn hò. Lúc này cô lung linh và có phần mặn mà hơn xưa.

Đến khoảng 7h30, nó đã có âm mưu khác, nên bảo cô mình đi dạo chơi, tìm chổ nào khác tâm sự. Cô không hiểu hay vờ như không hiểu, bảo đi đâu, nó bảo cô mình đi dạo đâu đó hẹn hò riêng tư hơn nữa. Rồi cứ thế cô lặng lẽ ngồi sau xe, nó cứ thế thuyết phục cô từ từ. Cô bảo đi đâu cũng được, nhưng cô không đi vào mấy chổ bậy bạ… khúc này cứ ậm ờ sao sao dài dòng lắm. Lúc gần đến cái khách sạn quen của nó, nó nói cô vào trong này nha, rồi bất thình lình quẹo vào tầng hầm khách sạn luôn. Cô không kịp nói gì thì ông giữ xe đi ra dắt xe vào gốc cho mình, cô đành miễn cưỡng theo mình lên. Mình lấy phòng xong thì 2 cô trò đã vào được phòng khách sạn, đóng cửa phòng xong, mình mỉm cười, coi như bước này đã gần tới đích.

Lúc này cô ra vẻ giận nó, bảo sao em liều, em nghĩ cô thế nào, sao lại vào đây… Nó cũng chẳng nghe được gì nhiều, bất chợt ôm mạnh cô vào lòng, và khẽ nói: “Em mong giây phút này lâu lắm rồi cô à, em không biết tình cảm gì, nhưng em đã thích cô từ cái ngày đầu gặp cô trong lớp”

Rồi mọi cái đã buông xuôi, và đến như một cách tự nhiên. Chỉ một shot vì cô phải về nhà bạn, sợ trễ quá. Cơ thể cô vẫn quá chuẩn so với tuổi 40, làn da vẫn đáng mơ ước của mấy em gái, chỉ có cái bụng là không được trơn tru lắm, đã có gì đó của tuổi tác. Không bcs, và diễn ra cũng khá là nhanh. Chỉ có điều, cô không chịu BJ, và hợp tác khá miễn cưỡng. Chở cô về, và tối nhận được tin nhắn: “Em liều lắm, ngủ sớm đi, tối nay mệt rồi đó”. Khẽ cười, và khá mãn nguyện cho một mơ ước từ thời xa xưa.

Sau đó, đến lần thi khối D, cô ở khách sạn gần điểm thi, nó đã lên thăm, và quan hệ với cô thêm 2 nhát nữa, có bcs nó đã chuẩn bị theo. Và cô đã hợp tác hơn, không BJ nhưng rên rộn ràng hơn, và đặc biệt co bóp như mấy em gái dịch vụ vậy. Buồn cười một cái là mấy tay ở khách sạn vẫn cứ nghĩ là học trò lên thăm cô, ngại ghê.

Đến giờ vẫn liên lạc, mỗi lần về quê, nó lại ghé thăm cô. Hôm Tết rồi, nó bất chợt gặp cô và chồng cô ở tiệm tạp hóa, giật mình chào cô, cô cũng vội vội vàng vàng như sợ một điều gì đó rồi khẽ mất hút phía xa… mất hút như cái kỷ niệm của 4 năm về trước vậy.

— Hết —
 
Back
Top