Có một kiểu người, khi ở một mình thì sống tử tế với chính họ, không cần ai làm trò tiêu khiển, không tìm người yêu cho có để khỏa lấp khoảng trống, không lấy tình cảm để làm phao cứu sinh. Họ tự pha cà phê cho mình vào buổi sáng, biết nghỉ khi mệt, biết chăm sóc thân tâm trí, và đủ bình tĩnh để không làm rối cuộc đời ai khác chỉ vì chính mình đang bối rối.
Họ có thể tự nấu ăn, tự dọn dẹp, biết xoay xở khi đèn hỏng, ống nước rò rỉ. Biết cái chổi là thứ mình nên cầm lên khi nhà bẩn. Họ coi chuyện chăm sóc bản thân là việc của họ, chứ không phải của một ai khác.
Người có năng lực sống một mình sẽ không bám. Không dính. Không kiểm soát. Họ sẽ không sụp đổ khi bạn bận, không gào lên khi bạn cần không gian, không hạ thấp bản thân chỉ để được giữ lại. Bởi họ không yêu bằng khát khao sở hữu, mà bằng sự có mặt trọn vẹn và tự do.
Bạn có thể không nhắn vài tiếng họ không suy diễn. Bạn cần ở một mình, họ lặng lẽ tôn trọng. Bạn khao khát phát triển, họ là người cổ vũ mạnh mẽ nhất. Vì họ đã từng đi qua những mùa cô đơn không một ai bên cạnh, và học được cách không biến tình yêu thành gánh nặng. Họ chọn bạn vì muốn cùng bạn trưởng thành, chứ không phải chọn một nơi để chữa lành.
Nếu bạn gặp được một người từng ngồi khóc mà vẫn lau nước mắt cho mình.
Từng đổ vỡ mà không đổ lỗi.
Từng cô đơn mà không buông xuôi…
Thì bạn gặp đã được một kho báu rồi đấy.
Người đó chưa chắc sẽ là người làm bạn vui, nhưng chắc chắn sẽ là người mà khi buồn, bạn vẫn thấy bình an bên họ.
Có những người không cần ta che chở, cũng không cần ta bù đắp. Chỉ cần ta đi bên họ bằng trái tim bao dung, là đủ.
Yêu không phải là tìm một nơi trú ẩn. Yêu là khi cả hai đều có thể đứng vững, rồi chọn đứng cạnh nhau.
Không vì cần, mà vì muốn.
Họ có thể tự nấu ăn, tự dọn dẹp, biết xoay xở khi đèn hỏng, ống nước rò rỉ. Biết cái chổi là thứ mình nên cầm lên khi nhà bẩn. Họ coi chuyện chăm sóc bản thân là việc của họ, chứ không phải của một ai khác.
Người có năng lực sống một mình sẽ không bám. Không dính. Không kiểm soát. Họ sẽ không sụp đổ khi bạn bận, không gào lên khi bạn cần không gian, không hạ thấp bản thân chỉ để được giữ lại. Bởi họ không yêu bằng khát khao sở hữu, mà bằng sự có mặt trọn vẹn và tự do.
Bạn có thể không nhắn vài tiếng họ không suy diễn. Bạn cần ở một mình, họ lặng lẽ tôn trọng. Bạn khao khát phát triển, họ là người cổ vũ mạnh mẽ nhất. Vì họ đã từng đi qua những mùa cô đơn không một ai bên cạnh, và học được cách không biến tình yêu thành gánh nặng. Họ chọn bạn vì muốn cùng bạn trưởng thành, chứ không phải chọn một nơi để chữa lành.
Nếu bạn gặp được một người từng ngồi khóc mà vẫn lau nước mắt cho mình.
Từng đổ vỡ mà không đổ lỗi.
Từng cô đơn mà không buông xuôi…
Thì bạn gặp đã được một kho báu rồi đấy.
Người đó chưa chắc sẽ là người làm bạn vui, nhưng chắc chắn sẽ là người mà khi buồn, bạn vẫn thấy bình an bên họ.
Có những người không cần ta che chở, cũng không cần ta bù đắp. Chỉ cần ta đi bên họ bằng trái tim bao dung, là đủ.
Yêu không phải là tìm một nơi trú ẩn. Yêu là khi cả hai đều có thể đứng vững, rồi chọn đứng cạnh nhau.
Không vì cần, mà vì muốn.