Ơ ai nói zậy chớThế a không phải chim cánh cụt sao![]()
Cánh ko cụt nha em =))Thế phải không![]()
Thấy mn gọi a là chim cánh cụt. Chắc phải có lý do chứ???Cánh ko cụt nha em =))
Ủa a có thấy ai đâu ngoài ả Xấu Kiêu kia chớ =))9Thấy mn gọi a là chim cánh cụt. Chắc phải có lý do chứ???![]()
À hoá ra có Xấu gọi thế à aỦa a có thấy ai đâu ngoài ả Xấu Kiêu kia chớ =))9
Giống ở điểm nào hửÀ hoá ra có Xấu gọi thế à a
E nói vu vơ thui chứ e cũng hổng biết nè. Tại thấy giống quá![]()
Người ta thường cứ mơ mờ ảo ảo, để khơi gợi tính tò mò, có nhue vậy mới hay bạn ơi@Sweet Candy
Nàng có thể viết 1 lèo ko, sao cứ nửa chừng thế này, ae ngày ngày lại mong ngóng.
Giống ở điểm nào hử
Tại em không có thời gian áNgười ta thường cứ mơ mờ ảo ảo, để khơi gợi tính tò mò, có nhue vậy mới hay bạn ơi
Đâu e ít onl nên vậy á. Trong hôm nay e viết tiếp. Miêu tả để không dung tục mà vẫn gợi nó khó à nha@Sweet Candy
Nàng có thể viết 1 lèo ko, sao cứ nửa chừng thế này, ae ngày ngày lại mong ngóng.
Chỉ là cảm giác thôi á =))cảm giác giống giống á
LỖI NHỊP BẢN NĂNG & NHỮNG RUNG CẢM TRONG TỈNH THỨC (Chương 7 - “Vị của Kẹo”)
Con Sói đen kia lại lần nữa cưỡng ép tôi phải nhìn hắn. Hắn dùng sức mạnh của đôi bàn tay kéo ánh nhìn của tôi về chính diện.
Tôi nhìn hắn, rồi ngại ngùng mà đáp lại, theo cách hạ bệ đối thủ:
- Thấy rồi. Bụng bia 6 múi dồn 1, có méo gì đâu mà khoe làm gì không biết nữa.
“Hahaha… cũng biết nói bậy. Được. Có tố chất khẩu dâm. Dạy được.”
- Ặc, đồ thần kinh. Anh bờ iên biên... đi.
…….<??????>…….
- Tóm lại anh muốn làm cái gì???
“Muốn lột sạch đồ của em.”
Rồi không để tôi kịp phản ứng, hắn dứt khoát lật úp tôi lại.
Một tay hắn khoá chặt lấy hai tay tôi. Một tay đặt lên vai, không chút do dự, nắm lấy vạt áo, giật thật mạnh... rồi ném vào hư không.
- Anh bị điên à? Đừng có đùa kiểu đó.
<……không một tiếng động đáp lễ…>
- Anh… anh đừng có im lặng rồi cứ ở lỳ trên người tôi như vậy chứ. Anh còn không xuống khéo tôi hy sinh vì tà dâm của anh đấy
Tôi mất kiên nhẫn chờ đợi. Ngọ nguậy cái thân mong thoát được khỏi xiềng xích.
Xoẹt...
Đây là...???
KHỐN NẠN…!!!
- Đồ thần kinh không bình thường. Anh muốn hấp diêm thì hấp luôn đi… sao lại đi xé đồ của người khác là sao hả???
Mịa nó, chưa được miếng nào đã lỗ bộ váy. Hic
Đang loay hoay trong sự tiếc nuối, bất chợt tôi cảm thấy… một mảng da thịt rộng lớn, nóng bỏng đang phủ lấp phía trên lưng mình, bao trọn tấm thân không hề nhỏ bé của tôi…
Tôi run rẩy dưới thân hắn, sợ hãi không dám phản kháng nữa. Tôi sợ đánh thức dục vọng của một con Sói đang săn mồi.
Tôi lặng yên... rồi cũng không biết mình đang sợ hay đang chờ đợi điều gì đó sắp đến.
Tôi ngoan ngoãn để hắn vén tóc mình lệch về một bên, rồi nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn sau gáy.
Hắn hôn nhẹ... rồi lại liếm láp, cứ vậy mà mân mê tới vành tai chơi đùa với nó.
Tôi loay hoay trong chính cảm xúc của mình. Hàng ngàn xúc cảm được thổi bùng lên khiến ý chí của tôi vỡ vụn, chỉ thấy nhịp tim tăng nhanh cùng những khoái cảm bất tận...
Dường như cảm nhận được sự run rẩy của tôi, hắn thì thầm nói với tôi:
“Thả lỏng ra. Đừng lo lắng. Để anh làm cho em.”
Một câu nói ngắn gọn vậy thôi nhưng đủ để công phá mọi tuyến phòng thủ của tôi. Đứng trước mật ngọt cùng những cái vuốt ve...tôi hoàn toàn mất kiểm soát.
Bản năng bộc phát khiến tôi rên rỉ trong vô thức. Mải miết rong ruổi theo cảm xúc lúc nào không hay.
Tôi không hề biết rằng: mọi cử chỉ, hành động của mình đang từng bước khắc ghi vào tâm trí ai kia…
“Giọng em ngọt quá... Vị ngọt của bản năng.”
- Không... Là anh ngọt.
Trong cơn mê loại dịu dàng ấy, hắn bỗng lật ngửa tôi lại, cả người ngồi lên đùi tôi rồi kéo bỏ lốt mọi thứ hắn coi là vật cản.
Tôi cứ vậy mà trần trụi… dưới ánh mắt sắc lẹm của hắn.
Tôi sợ hãi đẩy hắn ra thêm lần nữa. Tôi biết mình sẽ không thể quay lại được nếu cứ bước tiếp theo cách này.
- Như vậy đủ rồi. Dừng lại đi.
Tôi quay đi, thật sự không đủ can đảm để nhìn vào đôi mắt ấy nữa…
Nếu như anh biết…
Em vẫn muốn thêm một chút nữa…
Anh có chịu dừng lại không???
Không hề phi thực tế nhéTruyện khá nhưng hơi thiếu thực tế , vì lúc nứng l ko ai nghĩ nhiều dc như vậy nếu tác giả là gái thì lên trải nghiệm nhiều hơn
Chết mất thoai ! Đợi ck về nha ! Hư quá là hư Kẹo nhaKHÔNG THỂ DỪNG LẠI ĐƯỢC
(Chương 8 - “Vị của Kẹo”)
………………..
“KHÔNG THỂ DỪNG LẠI ĐƯỢC”
Hắn nói, rồi nhìn tôi…
Ánh mắt ấy là sự kiên định rõ ràng, cùng ham muốn “không muốn bị dập tắt”.
Cả không gian chìm trong tĩnh lặng, chỉ nghe thấy tiếng thở nhẹ của cảm xúc đang muốn rực cháy bên trong…
HẮN… KHÔNG MUỐN CHỜ ĐỢI NỮA.
Không chút dịu dàng mà dứt khoát, mạnh bạo chiếm lấy tôi. Môi hắn bắt đầu chơi đùa bên tai, rồi trượt xuống cổ, xuống bờ vai...
Những cái cắn nhẹ như khiêu khích, rồi dịu dàng liếm qua, khiến từng sợi thần kinh trong tôi căng như sợi dây đàn vừa bị vặn mạnh.
Những cái hôn chạy dọc từ tai xuống cổ… rồi tới bờ vai… châm mồi cho mọi giác quan khiến tôi muốn bùng cháy.
Khi tôi đang mơ màng, thì môi hắn đã trượt xuống…
Một tay hắn bao trọn ngực tôi… mềm mại, ấm áp
Một tay đẩy ngực tôi lên… rồi nút mạnh.
“Ưm… Đau”
Tôi giật nhẹ người khi đầu lưỡi hắn chạm vào.
Sự dịu dàng bắt đầu trở lại….
Hắn… mải miết hôn… mải miết liếm nhẹ rất buông lơi… rồi xoay tròn, xoắn sâu lại… mút sâu như thưởng thức một bầu sữa ngọt của bản năng.
Tôi chỉ biết rên nhẹ, một chút âm thanh của sự kìm hãm được phát ra theo bản năng.
Một tay tôi đặt lên vai hắn. Một tay chống vào khoảng không. Cả cơ thể nóng bừng bừng muốn chỉ muốn bùng cháy.
Mỗi lần hắn mút sâu là một lần tôi thấy tim mình đập nhanh hơn cả nhịp thở. Hắn vừa mút, vừa liếm, vừa dùng răng cắn nhẹ nơi nhũ hoa đang căng cứng…
Có phải hắn muốn ăn trọn “linh hồn tôi”??!
- Khó chịu quá…..Nóng quá…..!!!
- Em nóng quá…!!!
Tôi thấy cả cơ thể mình như một cơn sóng ngầm muốn trào lên mạnh mẽ. Còn hắn lại giống như những gợn sóng nhỏ nhẹ nhấp nhô giữa biển khơi…
Tôi thấy bầu ngực mình được yêu thương trong bàn tay hắn. Những cái liếm láp xoay tròn rồi nút mạnh khiến tôi bất lực
- Làm ơn… đừng hôn em như vậy.
Tôi biết... bản thân sắp không thể giữ được bình tĩnh nữa rồi. Cảm giác sung sướng là như này sao???
Miên man trong những câu hỏi, bất chợt tôi giật mình, bởi:
Ở phía dưới đó, tôi thấy đôi chân mình… đang được tách ra. Tôi hồi hộp chờ đợi, rồi lại bất an...
Anh ấy, hình như không còn đủ kiên nhẫn nữa. Tôi nghe thấy tiếng hơi thở vội vã, và cũng cảm nhận thấy sự đụng chạm phần da thịt thầm kín kia. Mọi thứ cứ ngỡ giống như đã an bài, thì chính tôi... lại đẩy anh ra thêm lần nữa.
Ánh mắt ấy có biết bao nhiêu sự hụt hẫng tôi đều cảm nhận được. Tôi bối rối quay đi:
- Em muốn đợi… chồng em về.
Sự bất an, lo lắng làm tôi rưng rưng nước mắt. Tôi không dám nhìn vào mắt anh, nhưng trực giác mách bảo anh đang nhìn tôi mang theo cả sự chán nản.
Cảm giác xấu hổ và tự ti khiến tôi kéo nhanh chiếc đầm đỏ che lấy ngực, lách người đứng dậy thật nhanh muốn thoát khỏi vòng tay ấy, chỉ sợ nếu không đủ dứt khoát sẽ không thể cưỡng lại sự hấp dẫn này.
- Aaa....
Cánh tay anh vòng qua eo tôi rồi kéo giật lại. Dứt khoát. Gọn lẹ. Tôi trần trụi ngồi trên đùi anh, buông lơi trong vòng tay rắn chắc ấy...
- Anh bỏ em ra, em muốn gọi chồng em về ưhmm...
Chỉ một cái xoay người, tôi cứ vậy trở về vị trí mà trước đó từng muốn rời đi. Thế nhưng khoảnh khắc này, cảm xúc đã khác.
“Chồng em yêu em và không trách em. Ngoan. Thả lỏng ra. Đừng từ chối anh”
Bằng tất cả lý trí còn lại, tôi gắng gượng từ chối:
- Không. Em phải đợi chồng em về. Em không muốn nữa. Em cần chồng em, em nhất định phải ……umm…..mmmm....
Một nụ hôn... sâu. Rất sâu. Mang đầy sự tức giận và không thể kháng cự. Mọi sự dịu dàng hoàn toàn biến mất.
“Anh không muốn đợi chồng em về...”
S | Vợ hớ hênh bị bạn thân nhìn thấy
|
![]() | ♥️Là kim cương, món quà hay kỉ niệm đẹp ?
|
![]() | Tôi có phải lowkey hay chỉ đơn thuần là goodboy
|
Y | Tâm lý thay đổi kì lạ của một thằng già u45
|
M | Cuộc sống vô vị hay bản thân nhàm chán
|