ee88
123b
Huong dan dang nhap Telegram khi bi chan

Gia Đình Cuckold

Hyu Huy

Thành viên mới

Reputation: 15%
Tham gia
10/1/25
Bài viết
72
Cảm xúc
61
Điểm
18
Nơi ở
TP.HCM
Tín dụng
0.0
Giới tính
Nam
Dựa trên một câu chuyện không hề có thật.

Chương I: BỐI CẢNH

Những buổi chiều khi ánh dương đã chuẩn bị xuống núi, Vương nằm dài trên cánh đồng nhìn vào bầu trời xanh biếc có những chú chim tự do bay lượn, Vương ước mình là những chú chim đó có thể sống cuộc sống tự do không có nhiều ưu sầu.
Vừa thi tốt nghiệp THPT xong, bạn bè cùng lứa vội vàng tìm thầy bái sư, quyết tâm vào cổng trường ĐH, Vương sáng băm chuối nuôi gà, chiều thả dê dọc các sườn đồi. Vương không có chút mẩy may suy nghĩ gì về cánh cổng ĐH, nếu có thể mỗi ngày như hiện tại, không đến trường, không phải suy nghĩ về bài vở thật là hạnh phúc, với Vương, bấy nhiêu đã thực sự quá đủ.
Tuổi 18, các chàng trai đã súng đầy đạn, suy nghĩ đã có phần chín chắn, Vương chỉ mới lúng phúng vài sợi loe ngoe, nhìn ngứa mắt nên chiều chiều nằm dài ở cánh đồng Vương tiện tay tiễn chúng đi xa. Dậy thì trễ, và mơ ước cuộc sống không quá bôn ba, Vương thu mình lại, gói gọn phần đời sau tuổi 18 ở trên những cánh rừng hun hút.
Sau những buổi cơm chan nước mắt, Vương cũng đồng ý khăn gói lên thành phố thi ĐH, nói là đi thi chứ đầu Vương có con chữ nào đâu. Lúc đăng ký thi, lật đại trang nào thì chọn trường đó, hỏi đứa kế bên 3 con số ngẫu nhiên thì chọn ngành học đó. Rồi Vương chọn luôn ngành Marketing của một trường ĐH hàng đầu cả nước. Vương tặc lưỡi, rớt cũng đỡ nhục. Rồi đi thi nhưng cũng chả biết nếu đậu sẽ làm gì, rồi ra trường làm gì nhưng nghe chữ Marketing cũng sanh chảnh trước đã.

Thi xong, bạn bè bắt đầu bung xõa sau 13 năm học hành. Vương xin đi làm công nhân tiếp tục những ngày sáng dậy đi làm, tối về nhà ngủ, không mộng không mơ, không màng thế tục. Thế quóai nào đứa chả học hành gì mà điểm số có phần shock thiên hạ, tuy không được vào NV1, ngành hot, Marketing nhưng điểm cũng đủ để vào NV2 với ngành học nghe cũng ra gì lắm ĐÔNG PHƯƠNG HỌC. Thực ra, nghe tên cũng ra gì đó nhưng ngành đó là học cái quái gì Vương cũng không biết. Và chiều lòng mẹ và làm tròn giấc mơ con vào ĐH của mẹ, Vương đã nhập học ngành này. Cũng là khởi nguồn cho một cuộc phiêu lưu của gả trai trẻ sống hơi bất cần đời.

............

Lần đầu đi máy bay, Vương bồn chồn nên đi ra sân bay sớm, và cũng muốn trải nghiệm cảm giác tự lập, Vương tự xếp hàng lấy thẻ lên tàu bay dù thầy hướng dẫn và các bạn đi cùng trong chuyến trải nghiệm Nhật Bản do quỹ giao lưu quốc tế tài trợ vẫn còn chưa đến sân bay.

Nhân viên Vietnam Airline: Xin hỏi mã đặt chỗ ILU4EV có ở đây không ạ?

Vương: Dạ, đây ạ.

Trả lời với tâm trạng bồn chồn, Vương không biết có biến cố gì xảy ra hay không? Vì thầy hướng dẫn vẫn còn chưa đến, lỡ có gì thì chắc sẽ bị la và có khả năng loại ra khỏi chương trình giao lưu lần này.
Nhân viên Vietnam Airline: Mã đặt chỗ của anh được khuyến mãi và nâng hạng lên hạng thương gia, mời anh qua quầy ưu tiên làm thủ tục.

Vương lần đầu được đi máy bay mà còn được nâng hạng bất ngờ nhưng cũng có chút lo lắng. Hàng vé phổ thông thì có nhiều người làm thủ tục nên kịp để nhìn đằng đông ngó đằng tây học hỏi, còn quầy ưu tiên chỉ có đúng 2 người đang đứng đó nên Vương có chút lo lắng. Vương tiến lại gần quầy thủ tục với sự hướng dẫn của nhân viên. Vương chăm chú nhìn xem cách người ta giao tiếp với nhân viên như thế nào để học hỏi.

Chị gái thì nhẹ nhàng cầm 2 cuốn sổ được bọc da cá sấu đặt lên quầy và đưa điện thoại cho nhân viên. Vương thoáng chút lo lắng vì không biết họ giao tiếp gì, chỉ thấy chị gái ấy cười cười gật gật với nhân viên rồi chị quay qua nhìn anh trai bảo anh trai bỏ vali lên cho nhân viên cân. Rồi hai người đứng nói chuyện thì mặt anh trai đó hơi cau có và tỏ vẻ khó chịu. Chị gái thì cười hiền hậu và vuốt nhẹ lên má anh trai, quệt đi chút bụi bẩn trên mặt. Lúc này Vương đoán có thể họ là tình nhân mà cũng có thể là vợ chồng hẹn hò đi ngắm Sakura nở rộ. Chị ấy mặc chiếc áo khoác màu trắng nhạt, chiếc áo sơ mi bên trongvới họa tiết hoa anh hào nhìn rất thanh lịch. Vương nhìn họ rất tình cảm mà lòng cũng lâng lâng với dòng suy nghĩ, ước gì.....

Chưa kịp ước gì thì nhân viên đã cắt ngang suy nghĩ của Vương. Mời anh ạ!

Vương đưa hộ chiếu và tờ giấy có mã đặt chỗ. Vương lúng túng thú nhận.

Vương: Lần đầu em đi máy bay,.....

Sau khi xuất vé xong, nhân viên dặn Vương có thể đi vào khu vực quầy thương gia để ngồi chờ và dặn Vương muốn ăn uống gì thì cứ lấy vì vé thương gia đã được bao gồm những dịch vụ này rồi. Vương cảm thấy mình thật may mắn vì chọn Đông Phương Học và chọn ngôn ngữ Nhật Bản chứ nếu không đã không có cơ hội được upgrade lên hạng thương gia rồi.

Sau một hồi lóng ngóng thì Vương cũng qua được cổng Hải Quan và vào phòng chờ thương gia. Có vẻ hôm nay khá đông nên hầu như không còn ghế trống, Vương lướt một vòng và phát hiện còn đúng 1 bàn 1 ghế gần cuối góc. Có vẻ vị trí này khá hẹp nên không ai ngồi và chỉ một ghế. Vương thu mình lại và ngồi vào góc bàn. An tọa xong thì Vương đi lấy một ly nước lọc uống trong lúc chờ lên máy bay.


Ngọc: Tối rồi anh còn uống cà phê rồi lên máy bay ngủ được không?
Hữu: Chả biết uống gì nên lấy đại, không ngon thì bỏ.

Vương liếc qua nhìn thì nhận ra chị gái áo khoác trắng ở phòng chờ, thoáng phút chốt Vương thấy làn da ấy thật mịn màng và trắng, những suy nghĩ tà đạo xuất hiện nhưng Vương hiểu mình không xứng đáng và cũng không có cơ hội cho những suy nghĩ vẫn vơ đó. Vương đứng dậy và đi lấy đồ ăn, Vương muốn tận hưởng đặc quyền trên trời rơi xuống.

Sau một lúc ăn uống no nê, cũng đến giờ lên máy bay, thật ngạc nhiên là vợ chồng Hữu lại ngồi ngay trước ghế của Vương.

Ngọc: Anh thuê phiên dịch chưa? Lần này tự túc đó chứ không có trọn gói đâu nha.
Hữu: Sinh viên bên đó đầy, lo gì!
 
vietbet
javhd

Có thể bạn quan tâm

Trả lời
0
Lượt xem
8K
CHƯƠNG II: TÁI NGỘ

Vương cũng không để ý câu chuyện của vợ chồng Hữu, và thiếp đi từ lúc nào. Lúc tỉnh ngủ là tiếp viên gọi dậy để chuẩn bị hạ cánh.

Cũng không có gì bất thường vì Vương được nâng hạng nên được ưu tiên xuống máy bay trước đoàn và gặp vợ chồng Hữu ở chỗ lấy hành lý. Vương lại liếc nhìn Ngọc và Hữu, Vương thấy Ngọc thì có chút dịu dàng còn Hữu thì hơi khó ưa. Vì Vương phải đợi đoàn sinh viên nên dừng lại ở cửa Hài Quan.

Ba ngày sau, Hoa Anh Đào nở rộ cả vùng trời Tokyo. Người người nhà nhà ra công viên ngắm hoa. Vương vì bị ốm nên được ở lại khách sạn mà không cần theo đoàn sinh viên. Nằm khách sạn buồn nên Vương quyết định đi dạo ở công viên gần khách sạn tầm 15 phút đi bộ. Trong lúc dạo công viên ngắm hoa, Vương nghe văng vẳng tiếng Việt đâu đó, Vương thầm nghĩ nay não mình tự dịch sang tiếng Việt rồi thật là tuyệt vời.

Ngọc: Sáng giờ có làm gì đâu mà hết 4G rồi giờ không biết sao về lại khách sạn.
Hữu: Điện thoại anh cũng vậy. Để hỏi xem ai đó hướng về lại khách sạn rồi xài wifi để nạp thêm 4G vậy.
Ngọc: tụi Nhật lùn có chịu nói tiếng Anh đâu.
Hữu: Có thằng bé kia để anh qua hỏi thử, có vẻ là sinh viên quốc tế chắc nói được tiếng Anh.

Hữu tiến lại gần Vương và cất tiếng.

Hữu: Can you speak English? Eigo Can?
Hữu pha trộn tiếng Anh với chút tiếng Nhật học lõm trên mạng.

Vương: Em là người Việt.
Hữu ngạc nhiên: em du học ở đây hả? Anh đang cần về lại khách sạn này mà giờ hết 4G nên không biết đi đường nào?
Vừa nói Hữu vừa đưa điện thoại cho Vương xem tên khách sạn.

Vương: Em cũng ở khách sạn này. Để em dẫn vợ chồng anh về.

Vừa nói Vương vừa liếc sang nhìn Ngọc.

Ngọc cười nhẹ đáp lại Vương. Nụ cười tỏa nắng trong buổi sáng với thời tiết se se lạnh làm con tim cô độc của Vương đập loạn nhịp. lần đầu Vương được tiếp xúc cự ly gần với Ngọc và được Ngọc nhìn lại, Vương thấy xao xuyến. Làn da Ngọc sáng thu hút ánh nhìn của Vương, thực ra nhìn kỹ thì Ngọc không đẹp lắm, nhưng đôi mắt dường như có ma lực làm cho Vương không thể nào chống cự lại sức hút ấy.

Ngọc: Em tên gì? Chị tên Ngọc, đây là chồng chị, Hữu. Vợ chồng chị đi du lịch tự túc nên hơi vất vả chút vì không biết tiếng Nhật mà còn Hán tự nữa giờ điện thoại hết 4G nên không biết đi hướng nào luôn.

Vương: em tên Vương, em đi trao đổi 1 tuần bên này, hôm nay em mệt nên thầy để ở lại khách sạn, mà ở khách sạn chán quá nên em đi dạo cho thoải mái. Em ở cùng khách sạn với anh chị luôn đó.

Ngọc: vậy hay quá, hay em biết tiếng Nhật thì làm hướng dẫn cho vợ chồng chị đi, bù lại chị mời em ăn trưa.

Ngọc gợi ý cho Vương.

Vương: em đi trao đổi nên thật ra cũng mới qua lần đầu tiên thôi, có biết gì đâu mà hướng dẫn chị. Hay chị muốn đi chỗ nào thì em tìm đường rồi mình đi chung cho vui, chứ em đi một mình cũng buồn.

Ngọc nghe vậỳ thì tiến sát lại gần Vương, đưa cho Vương những địa chỉ mà Ngọc viết ghi chú lại. Vô tình tóc Ngọc hất nhẹ vào mặt Vương, mùi tóc của Ngọc, mùi nước hoa của Ngọc lưu lại trên mũi của Vương, mang đến cái rung động trong suy nghĩ lẫn phần thân dưới của Vương, Vương dường như đang đắm chìm trong cái đê mê, hưởng thụ mùi của Ngọc mà quên mất ánh mắt dò xét của Hữu đang đứng phía trước.

Hữu dường như đọc được hết cái suy nghĩ đen tối, cái phần đang rạo rực trỗi dậy trong người Vương, Hữu hiểu rõ có một phần vải quần của Vương đang bị nới rộng ra từ từ từ từ, cái dịch trơn đang tiết ra chậm chậm trong người Vương qua cái dụng cụ đàn ông. Vì chính Hữu cũng đang có cảm xúc đó, vì Hữu là một Cuck chính hiệu, nên mọi tín hiệu phát ra từ cơ thể một con đực khác khi nhìn thấy vợ Hữu, Ngọc, hay sự thèm thuồng của họ thể hiện tự nhiên qua nhịp thở, sự rung động của cơ thể của con đực khác cũng đủ làm cho dương vật của Hữu căng cứng. Hữu thấy rõ được ý đồ của Vương khi Vương giả vở cầm điện thoại của Ngọc để xem những điểm du lịch, rồi nhanh tay sờ vào tay của Ngọc. Cái chạm giữa tay Vương và Ngọc như có tia sét đánh thẳng vào ánh nhìn dò xét của Hữu, cũng như một cú giật vào tận xương tủy của Vương. Hai người đàn ông đang dâng trào một cảm xúc rạo rực khó tả.

Hữu: Anh hơi đói, kiếm nhà hàng nào gần đây ăn đã em. Hữu gợi ý.
Ngọc: Nhà hàng này được nè, em thấy cũng gần.
Hữu: Để em tìm đường rồi mình đi nhé.

Vào nhà hàng thì Hữu chủ động ngồi đối diện với Ngọc và để Vương ngồi bên cạnh Ngọc.

Hữu: Thói quen từ lúc mới yêu nhau, anh muốn ngồi đối diện để ngắm vợ anh thôi, không có gì đâu, đừng ngại.

Thực ra, Hữu đang muốn tìm lại cái cảm giác lúc nãy khi Vương ngửi mùi của Ngọc thoảng trong gió và lúc Vương chạm tay Ngọc. Hữu muốn thấy lại những va chạm có chủ đích của Vương vào người Ngọc ở cự ly mà gần như chắc chắn sẽ xảy ra.

Vương thì không hề biết ý đồ của Hữu mà lòng thì lâng lâng vì được ngồi bên cạnh Ngọc, mùi nước hoa, mùi da thịt của Ngọc cứ át vào mũi của Vương, trái khế của Vương di chuyển lên xuống liên tục đến độ dường như bị sặc nước bọt khi dịch cho Ngọc lúc order đồ ăn. Phút chốt, Ngọc rướng người qua sát gần Vương, chỉ vào hình ảnh món ăn mà Ngọc muốn thử, tóc Ngọc lại bay lên mặt Vương, bất giác Vương nhắm mắt lại tận hưởng phút giây cơ thể Ngọc chạm vào cơ thể Vương, dù chỉ là vài giây ngắn ngủi nhưng cũng đủ làm cho quần Vương có mùi dầu nhớt của cơ thể tiết ra. Dù gì thì Vương vẫn là trai tráng nên cơ thể phản ứng khá mạnh với những tiếp xúc của hai cơ thể với giới tính khác nhau. Mà đặc biệt là Ngọc lại gây cho Vương những rung động từ khi gặp nhau ở cự li xa.

Thực ra, mọi phản ứng xảy ra trong cơ thể của Vương, những biểu hiện ra bên ngoài dù chỉ là thoáng chốc cũng không thể qua được ánh mắt quan sát của một kẻ Cuckold nặng như Hữu. Lòng Hữu cũng rạo rực và hoạch định sẵn một kế hoạch lâu dài cho cả Hữu, Vương và Ngọc. Hữu đã có quyết định chọn Vương làm chồng hai của Ngọc từ thời điểm này.
 
CHƯƠNG 3: KẾ HOẠCH

Sau chuyến giao lưu văn hóa, Vương quay về với lịch trình học năm cuối đại học. Vương muốn mình tích lũy thêm kinh nghiệm trước khi bắt đầu chính thức gia nhập vào thị trường lao động. Sau vài ngày rải CV khắp nơi, Vương được một công ty mời về làm với vị trí thực tập sinh. Tuy là TTS nhưng Vương được hỗ trợ thêm 3 triệu/ tháng nên cũng xem như là một deal khá hời với những sinh viên chưa ra trường. Những ngày đầu tiên, Vương tham gia hẳn vào một dự án kiểm toán nội bộ với vai trò là dịch lại các tài liệu dùng để kiểm toán. Mặc dầu khá bỡ ngỡ với môi trường công sở nhưng Vương cũng được dìu dắt bởi một đội khá thân thiện với sinh viên chưa ra trường như Vương.

Từ sau khi gặp vợ chồng Ngọc Hữu, phần con trong Vương trổi dậy, Vương tìm hiểu rất nhiều về sự thay đổi của cơ thể, về tình dục, về những phản ứng của cơ thể khi tiếp xúc, về việc quan hệ tình dục, về mọi thứ rồi Vương phát hiện ra thiendia. Với những đứa học tiếng Nhật như Vương thì chuyện chiếm đoạt vợ người khác, hay quan hệ lén lút, hay hiếp dâm vợ sếp là những kịch bản hết sức bình thường cho nên Vương cũng từng có ý định hiếp dâm Ngọc, nhưng Vương lại sợ Hữu. Ấn tượng của Vương về Hữu là kẻ có ánh mắt dò xét và hơi lạnh lùng, nói chuyện cụt ngũn và mặt lúc nào cũng ở trên các tầng mây.

Mấy hôm liên tiếp, Vương phải tập trung dịch bài trên công ty, tối về lại làm bài thuê nên Vương có chút mệt mỏi. Mặc dù Vương đã nốc một ly cà phê Guta rồi nhưng không giúp cho Vương tỉnh ngủ được. Vương bèn đi ra toilet rửa mặt cho tỉnh ngủ, nhưng tự dưng dương vật của Vương cứng lên, Vương thấy khó chịu nên quyết định vào buồng vệ sinh, Vương mở thiendia, đập ngay vào mắt Vương là bài review về buổi cuckold của các Cuck đăng lên, đoạn cao trào, Vương không kìm được dục vọng và ứ lên một tiếng, một dòng sữa chua tuông ra từ đầu khất của Vương phóng thẳng xuống sàn toilet. Vương đang đê mê tận hưởng cơn sướng nên lỏng tay và rơi điện thoại xuống trúng mớ tinh trùng Vương vừa phóng ra. Vương hoảng hốt vội nhặt điện thoại lên, luống cuống kiểu gì mà chân này đá chân kia đá luôn cái điện thoại qua buồng bên cạnh. Cảm giác hối hận tuông tràn và Vương bối rối không biết mở lời làm sao để nhận lại điện thoại vì thứ hiện trên màn hình đó, thứ nhớp nháp dính trên màn hình đó là thứ mà khó có thể để cho người khác thấy được, đặc biệt Vương mới chỉ là một TTS. Trong lúc vẫn chưa biết mở lời thế nào, có một cánh tay cầm chiếc điện thoại của Vương, chìa qua buồn của Vương. Vương chỉ kịp chộp lấy điện thoại và thấy phía bên trong cổ tay của người bên kia có hình xăm nhỏ là hai hình tam giác mà hai góc xoay ra phía ngoài. Vương không đủ thời gian để suy nghĩ gì hơn và vội kiểm tra điện thoại. Ơn trời, màn hình đã tắt, Vương thở phào nhẹ nhõm, phần nhớt của tinh trùng còn dính nhẹ lên màn hình còn phần chính thì có lẽ lúc trượt trên màn sàn đã bị loại bỏ.

Vương chống chế: em cảm ơn, sàn toilet hơi ước, anh lau tay lại chứ không lại bẩn tay.

Vương không dám ra trước người đàn ông đó nên ngồi lì trong toilet cho đến khi nghe tiếng bước chân ra khỏi toilet thì Vương mới dám ra ngoài.

Kể từ hôm đó cho đến lúc kết thúc thực tập, Vương không còn dám manh động xem sex trong giờ làm việc nữa và người đàn ông bí ẩn đó, Vương không hề mong muốn gặp lại dù ở trong bất kì hoàn cảnh nào.

Ngày cuối cùng Vương thực tập cũng là ngày mà kết quả Audit có, mọi thứ ổn và công ty quyết định tổ chức tiệc mừng nên Vương được mời tham gia buổi tiệc. Tuy không thích lắm, nhưng vì tờ xác nhận thực tập vẫn chưa có nên Vương đành phải tham gia. Buổi tiệc quan trọng nên các sếp lớn đều có mặt, cái gương mặt hất hất lên trời đó sao mà quen quá, Vương ráng nhìn kỹ thì quả nhiên là Hữu. Trái đất quá tròn!

Thôi kệ, ráng hôm nay nữa là xong rồi nên có 100 Hữu, Vương cũng kệ.

Tiệc nên mọi người đều có chút cồn vào người, đến lon thứ 2 thì Vương thấy tê tê trong người và lặng lẽ ngồi xem mọi người chúc bia nhau. Bổng có bàn tay chìa ra cho Vương nắm đậu phộng rang. Như thói quen Vương ngước lên nhìn và nhận ra đó là Hữu. Hữu nháy mắt ra hiệu ăn đi thì Vương xòe tay ra và Hữu thả một nắm đậu phộng cho Vương, sau đó Hữu lại đặt tay lên bàn và ngữa bàn tay ra. Cái cảm giác rợn người tràn lên từng tế bào sóng lưng của Vương, cái người ngồi trong toilet hôm đó lại là Hữu.

Hữu: sinh viên thực tập thấy môi trường công sở ra sao em? Có gì vui không?

Vương đang lắp bắp thì,

Hữu: Uống thêm lon nữa đi cho có dũng khí nói chuyện, đàn ông đàn anh gì phải cứng lên.

Nói rồi Hữu bật thêm lon bia và đổ vào ly cho Vương, Vương miễn cưỡng uống nhưng chống chế.

Vương: Xíu em còn về nữa anh.
Hữu: Anh chở em về, cho địa chỉ đi.


Sau đó là nghe tiếng bật thêm 2 lon bia nữa.



Tàn tiệc, Hữu nói Vương lên xe và Hữu chở Vương về nhà. Trên đường đi, Vương có phần ngà ngà say nên không giữ được miệng.

Vương: Ý nghĩa hình xăm 2 hình tam giác ở cổ tay anh là gì thế?
Hữu: không phải tam giác đâu em, là sừng đó.
Vương: Sừng là sao anh?
Hữu: Sừng của đàn ông đó, nhưng nếu xăm rõ là sừng thì kì nên anh cách điệu thành 2 hình tam giác.
Vương: Đàn ông mà sao lại xăm hình sừng lên tay vậy anh? Chị từng cắm sừng anh hả?

Quả là rượu vào lời ra, Vương không kìm được tò mò, cái kịch bản phim Nhật tràn về suy nghĩ của Vương. Hữu ngắt ngang suy nghĩ của Vương.

Hữu: Em có muốn hít hà cơ thể của chị ở cự ly gần hơn nữa không? Hôm ở công viên thấy em có vẻ muốn liếm vào cơ thể vợ anh. Dương vật Vương cứng ngắt, Vương lắp bắp.

Vương: Anh biết hả?

Hữu: Không những biết em lén ngửi chị, còn biết em sục trong toilet công ty, thứ nhớp nháp trên điện thoại em đâu phải nước trên sàn toilet đúng không? Em không nhận ra em đang xem sex nhưng lúc nhận lại điện thoại là màn hình chính à?

Vương mới nhận ra, thì ra là Hữu đã thấy hết thứ trên màn hình, và thoát ra màn hình chính, màn hình chính là hình tự sướng của Vương ở sân bay và góc nhỏ của tấm ảnh đó là hình của Ngọc.

Những suy nghĩ hỗn độn trong Vương, cặc Vương đang cương cứng, rượu làm cho Vương không còn đủ tỉnh táo.

Vương: Em muốn đụ chị Ngọc quá anh Hữu.
Hữu: Chị đang ở nhà, em về nói với chị nhé!

.....

Sáng hôm sau, Vương tỉnh giấc với cái mùi lâu rồi Vương chưa được hít. Cái mùi làm vương vấn Vương. Một tiếng sét ngang cơn suy nghĩ Vương, Vương liếc qua thấy làn da mịn màng đó đang nằm kế bên Vương không một mảnh vải che thân. Một âm thanh chen ngang.

Hữu: Dậy rồi thì đánh răng rồi ăn sáng Vương ơi.

Nhìn Hữu bình thản vậy, Vương lại hồi tưởng lại đến lúc Vương nói ra tâm sự với Hữu là muốn đụ Ngọc.


Bữa nào rảnh thì viết tiếp.

Giải thích tên gọi.

Hữu là chữ 有 nghĩa là Có, Vương là chữ 王, Ngọc là chữ 玉. Hữu có viên Ngọc và đặt vào lòng Vương. Túm lại là trong Vương Có Ngọc, Có Ngọc trong Vương.
 
cảnh báo javhd

Truyện Sex Mới

anime sex
cliphot
Back
Top
X