Chương 1
..................
Càng gần giờ làm việc phố xá càng thêm nhộn nhịp. Tiếng còi, tiếng xe trên đường mỗi lúc một dày đặc khiến cho khung cảnh buổi sáng càng thêm sinh động. Thiện đang cầm chổi thong thả quét. Gã đã quen với việc này, vị trí bảo vệ luôn phải đến sớm để kiểm tra này nọ rồi còn phụ trách vệ sinh nữa. Những chiếc lá rụng, vải mẩu rác nhỏ đang được những nhát chổi gom dần về một chỗ.
Một cô gái đi xe máy leo lên vỉa hè rồi đậu vào góc, lúc đi ngang qua gã có chào "Chú ạ" một tiếng, Thiện cũng niềm nở chào lại. Rồi lại có thêm một hai người đến, cứ thế đông dần. Nơi gã làm việc là một ngân hàng, do đặc thù công việc nên nhân viên nữ chiếm đa số, ai nhỏ tuổi hơn gã một chút thì gọi "Anh", nhỏ hơn nữa thì gọi "Chú", cứ ríu ra ríu rít. Thiện vừa tươi cười đáp lại vừa tranh thủ ngắm nghía mấy cô nàng.
Lúc chưa đi làm ở đây gã cứ nghĩ trang phục nơi công sở sẽ chỉ có sự khô khan và kín đáo, thế nhưng không phải vậy. Dù chẳng hở ra nhưng gã vẫn biết cô nào ngực to hay ngực nhỏ nhờ chiếc áo sơ mi ôm dính lấy thân thể. Bên dưới còn hấp dẫn hơn với chiếc váy ngắn ngang đùi bó sát, không chỉ giúp tôn mông lên mà nó còn giúp khoe ra những bắp đùi trắng muốt của các nàng. Thiện vừa quét vừa đưa mắt tăm tia những cặp đùi phơi phới ấy, nước bọt cứ nuốt ừng ực. Chẳng biết từ lúc nào đây đã trở thành niềm vui, thậm chí là thứ để mong đợi mỗi khi đi làm của gã.
Và trong tất cả những cặp đùi ấy dĩ nhiên sẽ có một cặp đùi hấp dẫn nhất, khiến gã mong chờ nhất.
- Chú ạ....
- Ừ....Cứ đậu đấy rồi chú xếp cho....
- Vâng....
Người vừa đến là một cô gái trẻ. Nàng dừng xe tháo nón, tháo khẩu trang rồi mở cốp lấy đồ, mọi hành động cử chỉ đều khiến Thiện lén lút ngắm nhìn đến không thể rời mắt.
Khi chiếc nón bảo hiểm được cởi ra, mái tóc đen dài phủ xuống vai ấy mới được xuất hiện trọn vẹn. Ánh nắng dịu nhẹ phủ lên mái tóc mượt mà một lớp bạc óng ánh khiến dòng suối ấy càng thêm thơ mộng. Khi chiếc khẩu trang được cởi ra, gương mặt xinh đẹp khả ái với đôi môi đỏ hồng như cánh hoa khiến sự xao xuyến lại tăng thêm mấy bậc. Nhưng đó mới chỉ là nhan sắc của nàng, cơ thể nàng mới là thứ khiến gã rạo rực hơn cả.
Chiếc áo sơ mi bó chặt khiến vòng một của nàng được tôn lên ngồn ngộn, hàng cúc áo ở ngực luôn trong tình trạng bị kéo căng hết mức bởi sự nở nang ấy. Cảm giác như có hai khối thịt tròn đầy luôn muốn xé toạc áo sơ mi để vươn ra ngoài nhưng bị cản lại, đành phải phô trương thanh thế của mình bằng sự căng mọng đầy kiêu hãnh. Và dù chủ nhân của nó đã chọn áo lót cùng màu với áo sơ mi trắng, thế nhưng lớp áo ngoài mỏng manh bó sát khiến cho đường nét của áo lót bên trong vẫn mơ hồ hiện ra, khiến cho nơi này càng hấp dẫn không sao tả được.
Bên trên đã như thế, bên dưới lại càng nóng bỏng hơn nữa. Chiếc váy mini juyp ngắn khiến đùi nàng được lộ ra rất nhiều, khiến cặp giò quyến rũ được khoe ra rất nhiều, khiến cho nơi đây trở thành nơi cám dỗ nhất thu hút mọi ánh nhìn. Cái váy bó sát khiến eo nàng, hông nàng cùng với đôi chân nuột nà vẽ lên những đường cong tuyệt mỹ, hai bắp đùi đầy đặn được mép váy cắt ngang, da thịt trắng nõn không tì vết, và đôi giày cao gót là mảnh ghép hoàn hảo khiến hạ thể nàng khêu gợi đến mê hồn. Mỗi lần cô nàng chuyển động hay bước đi là Thiện cứ dán mắt vào cặp đùi trắng muốt ấy, cứ như bị cặp đùi ấy thôi miên, chỉ nhìn đùi nàng thôi mà cặc gã cũng đã cương cứng lên trong quần rồi. Khi nàng xoay lưng lại thì cặp mông căng tròn lại thế chỗ cho bộ ngực nở nang bên trên, thật sự là không thiếu nơi để mà ngắm nghía.
Nàng không đẹp kiểu mảnh mai thon gọn mà là đẹp kiểu có da có thịt, thế nên ngực nàng, đùi nàng, rồi mông nàng luôn có sự đầy đặn căng tràn sức sống như thế. Bộ đồng phục ngân hàng khiến mọi đường cong trên cơ thể cô gái trẻ được khoe ra đầy nóng bỏng, khiến người khác giới chỉ muốn lao vào mà bóp, mà liếm, mà úp mặt vào rồi tận hưởng đê mê.
Thiện cũng không ngoại lệ. Với một kẻ xuất thân tầm thường như gã, cả đời chẳng gặp được bao nhiêu đàn bà đẹp thì sao có thể cưỡng lại được một nữ thần xinh đẹp quyến rũ đến nhường này. Thế nhưng gã biết thân biết phận của mình nên cũng chỉ dám mơ tưởng, chỉ dám ngắm nhìn rồi để cho khao khát của mình căng cứng ở trong quần mà thôi. Nếu có gì đó gọi là cố gắng thì cũng chỉ dừng lại ở chỗ nhiệt tình với nàng nhiều hơn những người khác, thông qua mấy việc nhỏ nhặt thường ngày.
- Trưa nay chú lại nhận đồ ăn hộ con nha, hỏi có phải ship cho Linh không là được ạ, nào xong việc con ra lấy....
- Được rồi để chú nhận cho....
- Con cảm ơn chú. Thôi con vào làm đây....
Khi cô nàng quay lưng bước đi là lúc mắt Thiện lại dán xuống cặp mông tròn trịa, trong đầu tưởng tượng ra tay mình đang vừa bóp vừa xoa hai bờ mông nảy nở ấy.
Công việc bảo vệ nói chung khá là nhàm chán, phần lớn thời gian chỉ có ngồi không, niềm vui duy nhất chính là những lúc được tiếp xúc với người đẹp. Buổi trưa lúc cô nàng ra lấy đồ ăn hai người sẽ trò truyện dăm ba câu. Nàng sẽ hỏi chú ăn chưa, còn gã sẽ hỏi đại loại như công việc nhiều lắm hay sao mà lại ra muộn thế, chỉ một lúc ngắn ngủi vậy thôi cũng làm Thiện như được tiếp thêm động lực.
Buổi chiều lúc tan làm cũng là cơ hội để gã thể hiện khi chu đáo dắt xe ra cho nàng, đó cũng là lúc Thiện được đứng gần nữ thần của mình nhất. Khi gã lách người sang, khi nàng bước kề sát bên gã, hương thơm nồng nàn từ cơ thể nàng tỏa ra khiến gã nóng bừng hết cả người, cái của nợ trong quần lại được dịp ngóc đầu dậy biểu tình. Thế rồi Thiện cứ ngẩn ngơ nhìn theo bóng dáng người đẹp hòa mình vào dòng xe cộ đông đúc.
Vậy là phải đến mai mới lại được gặp nàng nữa rồi....
Về đến nhà trọ cũng đã sẩm tối. Thiện đi tắm rửa rồi mở hộp cơm vừa mua ra ăn, bật cái đài cát sét cũ lên nghe, xong rồi làm mấy thứ lặt vặt. Ở trọ một mình cũng chỉ có vậy, quanh đi quẩn lại là một vòng lặp vô vị. Nhưng giữa những thứ vô vị nhàm chán ấy gã vẫn tìm được niềm hứng khởi cho riêng mình.
Thiện đến đứng trước tờ lịch treo trên tường rồi vạch quần xuống, lôi con cặc cứng ngắc ra sục. Đây là tờ lịch được phát hồi đầu năm, bên trong là ảnh chụp tập thể của nhân viên ngân hàng. Và giữa một rừng những cặp giò trắng muốt trong chiếc váy ngắn công sở thì mắt gã chỉ dán vào cặp giò ấy, chính là cô nhân viên tên Linh nọ. Cho dù đứng cùng bao nhiêu người thì nàng vẫn rực rỡ nhất, xinh đẹp nhất, những đường cong hút hồn khiến gã không thể rời mắt sang chỗ khác. Con cặc cứng như sắt đang được sục vội vã, sục hối hả đi kèm với những cảnh tượng hoan lạc đầy nóng bỏng mà gã đang tưởng tượng ra trong đầu. Để rồi khi đạt được cực khoái là lúc gã rùng mình đờ ra như tượng, khao khát bị dồn nén tích tụ suốt cả ngày bắn ra tung tóe, cả mảng tường dưới tờ lịch nhoen nhoét toàn là thứ chất nhầy đặc sánh.
Ham muốn không thể với tới, chỉ có thể thỏa mãn bằng những ảo tưởng thầm kín.
Thiện lau dọn rồi tắt đèn đi ngủ. Một ngày cứ thế lặng lẽ trôi qua.
...........
......
..
Sáng nay vẫn như thường lệ, Thiện đang gom đống lá khô lại đem đi đổ. Lúc ngẩng lên thì thấy cô nhân viên trong mộng của mình đang đi bộ tới. Gã hỏi ngay :
- Sao hôm nay lại đi bộ thế này, xe con đâu ?
Linh nhã nhặn đáp :
- Xe con hỏng mất rồi, con vừa bắt taxi tới.
Thiện cười bảo :
- Thế là hôm nay chú không được dắt xe cho con à....
Linh cũng cười đáp lại rồi chào gã để vào làm, dù nàng còn đeo khẩu trang nhưng Thiện vẫn có thể mường tượng ra nụ cười duyên dáng ấy đẹp đến thế nào.
Gã mới làm ở đây được mấy tháng, thời gian đó là đủ để quan sát được ít nhiều, đủ để biết ở đây ai khó tính ai dễ tính. Và trong đám nhân viên thì nữ thần của gã thực sự rất ngoan và lễ phép, chưa bao giờ tỏ ra coi thường vị trí bảo vệ của gã. Đó là lý do vì sao Thiện càng nhiệt tình với cô nàng hơn, cả ngân hàng cũng chỉ có vài người là hay được gã dắt xe hộ như thế.
Một mối quan hệ nếu không có đột phá thì sẽ mãi chỉ dừng ở mức đó, không thể thay đổi được gì. Và có vẻ như hôm nay chính là ngày xuất hiện sự đột phá ấy.
Xế chiều, hết giờ hành chính, nhân viên đã về gần hết, Thiện cũng đang sửa soạn chuẩn bị đi về. Gã thấy cô nàng tên Linh kia ôm túi tài liệu đứng trước cửa, mắt nhìn điện thoại xem gì đó.
- Con chưa về hả, đang đợi người đón à ?
Thiện tiến tới bắt chuyện, Linh như nghĩ ra gì đó bèn giơ điện thoại về phía gã rồi hỏi :
- Chú, chú biết đường tới chỗ này không ạ ?
Trước khi làm bảo vệ Thiện đã từng chạy xe ôm một thời gian, đường xá cũng tạm gọi là rành, gã nhìn địa chỉ trên màn hình rồi gật đầu :
- Chỗ này chú biết, con cần tới đấy hả ?
- Vâng, con tới giao thẻ cho khách mà lại không biết đường, giờ này đang tắc nữa, đợi xe ôm với taxi đến chắc lâu lắm.....Hay chú chở con đi với nha.....?
Thiện mong còn chẳng được ấy chứ, gã thậm chí còn ngẩn ra giây lát rồi mới kịp phản ứng :
- Được, được chứ, ra đây chú chở đi luôn kẻo muộn rồi.
- Vâng, con cảm ơn chú....
Linh cười tươi tắn rồi vào trong lấy nón bảo hiểm, còn Thiện thì phấn khởi ra dắt xe máy đợi sẵn. Lúc leo lên vì cần điểm tựa nên hai tay Linh bấu vào vai gã, rồi lúc xe khẽ lún xuống là gã biết cặp mông nảy nở của nàng đã yên vị trên yên xe mình rồi. Quá trình ngồi lên chỉ ngắn ngủi vậy thôi mà không hiểu sao cũng làm Thiện nhộn nhạo trong lòng.
Đúng giờ tan tầm nên đường khá đông chẳng thể đi nhanh được, vừa hay lại đúng với ý của Thiện, gã còn muốn tắc cứng càng lâu càng tốt ấy chứ. Do mặc váy nên Linh không ngồi như bình thường mà ngồi vắt chéo sang một bên, dù nghiêng người là vậy nhưng một bên bầu ngực nàng vẫn áp vào lưng Thiện khiến tim gã cứ đập thình thịch. Những lúc phanh xe thì sự va chạm ấy càng rõ rệt hơn khi quán tính làm thân thể nàng xô về đằng trước, lưng gã lại được dịp đón nhận sự êm ái từ khối thịt căng mọng ấy. Đó là còn chưa kể, dù nàng ngồi đằng sau nhưng hương thơm mê hoặc vẫn len lỏi ra tận phía trước làm gã nóng cả người. Đã bao giờ gã được tiếp xúc gần gũi với nữ thần trong mộng của mình như vậy đâu, đang chạy xe mà tâm trí Thiện chỉ nửa non là để ý đường xá, còn quá nửa là bị phân tâm bởi cô gái xinh đẹp ngồi đằng sau. Thi thoảng gã còn lén liếc chéo xuống bên cạnh rồi nuốt nước bọt, chưa bao giờ cặp đùi trắng muốt đầy đặn của nàng ở gần gã đến như thế.
Chở nhau trên xe như vậy cũng là dịp để hai người trò chuyện hỏi thăm nhau nhiều hơn. Hai chú cháu cũng không phải là quá xa lạ hay chỉ vừa mới gặp gì nên cũng khá cởi mở.
Gã vốn sinh ra và lớn lên ở miền Tây, chỉ nhìn cũng biết là một nông dân chính hiệu. Dáng người cao lớn khỏe mạnh, làn da hơi ngăm vì nắng gió, gương mặt hiền lành chất phác. Gia cảnh thì không có gì nổi bật, thậm chí còn có phần hơi éo le. Vợ gã đã qua đời chục năm trước vì bạo bệnh, để lại cho gã hai cô con gái. Đứa lớn hiện đang làm công nhân ở khu công nghiệp còn đứa nhỏ hơn thì đang làm giáo viên tiểu học. Ở quê khó kiếm sống nên Thiện tìm lên thành phố, đã bươn chải một thời gian rồi, mãi mới có chút ổn định khi xin được vào làm bảo vệ ở chỗ này. Một ông bố tần tảo nuôi hai cô con gái ăn học, câu chuyện của người đàn ông 51 tuổi ấy vừa bình dị lại vừa ấm áp.
Linh thì yên ổn hơn nhiều, nàng là con lớn trong gia đình, dưới nàng còn có một em trai, bố mẹ đều là thành phần trí thức, thế nên mới nuôi dạy được một cô con gái vừa xinh đẹp vừa ngoan ngoãn. Nhà nàng ở ngoại thành, cách chỗ làm đến hơn hai chục cây lận, để tiện đi lại nên Linh xin phép bố mẹ dọn ra ở riêng, vừa hay lại có người họ hàng ra nước ngoài nên cần người trông nhà hộ. Tuổi 25 đã đủ trưởng thành, bố mẹ Linh hoàn toàn tin tưởng cho cô công chúa của mình sống tự lập bên ngoài như thế.
Thiện rất biết ý tứ khi không hỏi những vấn đề khá riêng tư, ví dụ như lương lậu được bao nhiêu, thay vào đó chỉ hỏi công việc có vất vả không. Cô nàng nói mình chưa có người yêu, gã sẽ không hỏi mấy câu nhạt nhẽo ví dụ như con xinh vậy chắc nhiều anh tán lắm nhỉ......Những điều đó khiến cuộc nói chuyện luôn diễn ra vui vẻ và chân thành, hai chú cháu cứ vậy mà rôm rả suốt cả đường đi.
..................
Càng gần giờ làm việc phố xá càng thêm nhộn nhịp. Tiếng còi, tiếng xe trên đường mỗi lúc một dày đặc khiến cho khung cảnh buổi sáng càng thêm sinh động. Thiện đang cầm chổi thong thả quét. Gã đã quen với việc này, vị trí bảo vệ luôn phải đến sớm để kiểm tra này nọ rồi còn phụ trách vệ sinh nữa. Những chiếc lá rụng, vải mẩu rác nhỏ đang được những nhát chổi gom dần về một chỗ.
Một cô gái đi xe máy leo lên vỉa hè rồi đậu vào góc, lúc đi ngang qua gã có chào "Chú ạ" một tiếng, Thiện cũng niềm nở chào lại. Rồi lại có thêm một hai người đến, cứ thế đông dần. Nơi gã làm việc là một ngân hàng, do đặc thù công việc nên nhân viên nữ chiếm đa số, ai nhỏ tuổi hơn gã một chút thì gọi "Anh", nhỏ hơn nữa thì gọi "Chú", cứ ríu ra ríu rít. Thiện vừa tươi cười đáp lại vừa tranh thủ ngắm nghía mấy cô nàng.
Lúc chưa đi làm ở đây gã cứ nghĩ trang phục nơi công sở sẽ chỉ có sự khô khan và kín đáo, thế nhưng không phải vậy. Dù chẳng hở ra nhưng gã vẫn biết cô nào ngực to hay ngực nhỏ nhờ chiếc áo sơ mi ôm dính lấy thân thể. Bên dưới còn hấp dẫn hơn với chiếc váy ngắn ngang đùi bó sát, không chỉ giúp tôn mông lên mà nó còn giúp khoe ra những bắp đùi trắng muốt của các nàng. Thiện vừa quét vừa đưa mắt tăm tia những cặp đùi phơi phới ấy, nước bọt cứ nuốt ừng ực. Chẳng biết từ lúc nào đây đã trở thành niềm vui, thậm chí là thứ để mong đợi mỗi khi đi làm của gã.
Và trong tất cả những cặp đùi ấy dĩ nhiên sẽ có một cặp đùi hấp dẫn nhất, khiến gã mong chờ nhất.
- Chú ạ....
- Ừ....Cứ đậu đấy rồi chú xếp cho....
- Vâng....
Người vừa đến là một cô gái trẻ. Nàng dừng xe tháo nón, tháo khẩu trang rồi mở cốp lấy đồ, mọi hành động cử chỉ đều khiến Thiện lén lút ngắm nhìn đến không thể rời mắt.
Khi chiếc nón bảo hiểm được cởi ra, mái tóc đen dài phủ xuống vai ấy mới được xuất hiện trọn vẹn. Ánh nắng dịu nhẹ phủ lên mái tóc mượt mà một lớp bạc óng ánh khiến dòng suối ấy càng thêm thơ mộng. Khi chiếc khẩu trang được cởi ra, gương mặt xinh đẹp khả ái với đôi môi đỏ hồng như cánh hoa khiến sự xao xuyến lại tăng thêm mấy bậc. Nhưng đó mới chỉ là nhan sắc của nàng, cơ thể nàng mới là thứ khiến gã rạo rực hơn cả.
Chiếc áo sơ mi bó chặt khiến vòng một của nàng được tôn lên ngồn ngộn, hàng cúc áo ở ngực luôn trong tình trạng bị kéo căng hết mức bởi sự nở nang ấy. Cảm giác như có hai khối thịt tròn đầy luôn muốn xé toạc áo sơ mi để vươn ra ngoài nhưng bị cản lại, đành phải phô trương thanh thế của mình bằng sự căng mọng đầy kiêu hãnh. Và dù chủ nhân của nó đã chọn áo lót cùng màu với áo sơ mi trắng, thế nhưng lớp áo ngoài mỏng manh bó sát khiến cho đường nét của áo lót bên trong vẫn mơ hồ hiện ra, khiến cho nơi này càng hấp dẫn không sao tả được.
Bên trên đã như thế, bên dưới lại càng nóng bỏng hơn nữa. Chiếc váy mini juyp ngắn khiến đùi nàng được lộ ra rất nhiều, khiến cặp giò quyến rũ được khoe ra rất nhiều, khiến cho nơi đây trở thành nơi cám dỗ nhất thu hút mọi ánh nhìn. Cái váy bó sát khiến eo nàng, hông nàng cùng với đôi chân nuột nà vẽ lên những đường cong tuyệt mỹ, hai bắp đùi đầy đặn được mép váy cắt ngang, da thịt trắng nõn không tì vết, và đôi giày cao gót là mảnh ghép hoàn hảo khiến hạ thể nàng khêu gợi đến mê hồn. Mỗi lần cô nàng chuyển động hay bước đi là Thiện cứ dán mắt vào cặp đùi trắng muốt ấy, cứ như bị cặp đùi ấy thôi miên, chỉ nhìn đùi nàng thôi mà cặc gã cũng đã cương cứng lên trong quần rồi. Khi nàng xoay lưng lại thì cặp mông căng tròn lại thế chỗ cho bộ ngực nở nang bên trên, thật sự là không thiếu nơi để mà ngắm nghía.
Nàng không đẹp kiểu mảnh mai thon gọn mà là đẹp kiểu có da có thịt, thế nên ngực nàng, đùi nàng, rồi mông nàng luôn có sự đầy đặn căng tràn sức sống như thế. Bộ đồng phục ngân hàng khiến mọi đường cong trên cơ thể cô gái trẻ được khoe ra đầy nóng bỏng, khiến người khác giới chỉ muốn lao vào mà bóp, mà liếm, mà úp mặt vào rồi tận hưởng đê mê.
Thiện cũng không ngoại lệ. Với một kẻ xuất thân tầm thường như gã, cả đời chẳng gặp được bao nhiêu đàn bà đẹp thì sao có thể cưỡng lại được một nữ thần xinh đẹp quyến rũ đến nhường này. Thế nhưng gã biết thân biết phận của mình nên cũng chỉ dám mơ tưởng, chỉ dám ngắm nhìn rồi để cho khao khát của mình căng cứng ở trong quần mà thôi. Nếu có gì đó gọi là cố gắng thì cũng chỉ dừng lại ở chỗ nhiệt tình với nàng nhiều hơn những người khác, thông qua mấy việc nhỏ nhặt thường ngày.
- Trưa nay chú lại nhận đồ ăn hộ con nha, hỏi có phải ship cho Linh không là được ạ, nào xong việc con ra lấy....
- Được rồi để chú nhận cho....
- Con cảm ơn chú. Thôi con vào làm đây....
Khi cô nàng quay lưng bước đi là lúc mắt Thiện lại dán xuống cặp mông tròn trịa, trong đầu tưởng tượng ra tay mình đang vừa bóp vừa xoa hai bờ mông nảy nở ấy.
Công việc bảo vệ nói chung khá là nhàm chán, phần lớn thời gian chỉ có ngồi không, niềm vui duy nhất chính là những lúc được tiếp xúc với người đẹp. Buổi trưa lúc cô nàng ra lấy đồ ăn hai người sẽ trò truyện dăm ba câu. Nàng sẽ hỏi chú ăn chưa, còn gã sẽ hỏi đại loại như công việc nhiều lắm hay sao mà lại ra muộn thế, chỉ một lúc ngắn ngủi vậy thôi cũng làm Thiện như được tiếp thêm động lực.
Buổi chiều lúc tan làm cũng là cơ hội để gã thể hiện khi chu đáo dắt xe ra cho nàng, đó cũng là lúc Thiện được đứng gần nữ thần của mình nhất. Khi gã lách người sang, khi nàng bước kề sát bên gã, hương thơm nồng nàn từ cơ thể nàng tỏa ra khiến gã nóng bừng hết cả người, cái của nợ trong quần lại được dịp ngóc đầu dậy biểu tình. Thế rồi Thiện cứ ngẩn ngơ nhìn theo bóng dáng người đẹp hòa mình vào dòng xe cộ đông đúc.
Vậy là phải đến mai mới lại được gặp nàng nữa rồi....
Về đến nhà trọ cũng đã sẩm tối. Thiện đi tắm rửa rồi mở hộp cơm vừa mua ra ăn, bật cái đài cát sét cũ lên nghe, xong rồi làm mấy thứ lặt vặt. Ở trọ một mình cũng chỉ có vậy, quanh đi quẩn lại là một vòng lặp vô vị. Nhưng giữa những thứ vô vị nhàm chán ấy gã vẫn tìm được niềm hứng khởi cho riêng mình.
Thiện đến đứng trước tờ lịch treo trên tường rồi vạch quần xuống, lôi con cặc cứng ngắc ra sục. Đây là tờ lịch được phát hồi đầu năm, bên trong là ảnh chụp tập thể của nhân viên ngân hàng. Và giữa một rừng những cặp giò trắng muốt trong chiếc váy ngắn công sở thì mắt gã chỉ dán vào cặp giò ấy, chính là cô nhân viên tên Linh nọ. Cho dù đứng cùng bao nhiêu người thì nàng vẫn rực rỡ nhất, xinh đẹp nhất, những đường cong hút hồn khiến gã không thể rời mắt sang chỗ khác. Con cặc cứng như sắt đang được sục vội vã, sục hối hả đi kèm với những cảnh tượng hoan lạc đầy nóng bỏng mà gã đang tưởng tượng ra trong đầu. Để rồi khi đạt được cực khoái là lúc gã rùng mình đờ ra như tượng, khao khát bị dồn nén tích tụ suốt cả ngày bắn ra tung tóe, cả mảng tường dưới tờ lịch nhoen nhoét toàn là thứ chất nhầy đặc sánh.
Ham muốn không thể với tới, chỉ có thể thỏa mãn bằng những ảo tưởng thầm kín.
Thiện lau dọn rồi tắt đèn đi ngủ. Một ngày cứ thế lặng lẽ trôi qua.
...........
......
..
Sáng nay vẫn như thường lệ, Thiện đang gom đống lá khô lại đem đi đổ. Lúc ngẩng lên thì thấy cô nhân viên trong mộng của mình đang đi bộ tới. Gã hỏi ngay :
- Sao hôm nay lại đi bộ thế này, xe con đâu ?
Linh nhã nhặn đáp :
- Xe con hỏng mất rồi, con vừa bắt taxi tới.
Thiện cười bảo :
- Thế là hôm nay chú không được dắt xe cho con à....
Linh cũng cười đáp lại rồi chào gã để vào làm, dù nàng còn đeo khẩu trang nhưng Thiện vẫn có thể mường tượng ra nụ cười duyên dáng ấy đẹp đến thế nào.
Gã mới làm ở đây được mấy tháng, thời gian đó là đủ để quan sát được ít nhiều, đủ để biết ở đây ai khó tính ai dễ tính. Và trong đám nhân viên thì nữ thần của gã thực sự rất ngoan và lễ phép, chưa bao giờ tỏ ra coi thường vị trí bảo vệ của gã. Đó là lý do vì sao Thiện càng nhiệt tình với cô nàng hơn, cả ngân hàng cũng chỉ có vài người là hay được gã dắt xe hộ như thế.
Một mối quan hệ nếu không có đột phá thì sẽ mãi chỉ dừng ở mức đó, không thể thay đổi được gì. Và có vẻ như hôm nay chính là ngày xuất hiện sự đột phá ấy.
Xế chiều, hết giờ hành chính, nhân viên đã về gần hết, Thiện cũng đang sửa soạn chuẩn bị đi về. Gã thấy cô nàng tên Linh kia ôm túi tài liệu đứng trước cửa, mắt nhìn điện thoại xem gì đó.
- Con chưa về hả, đang đợi người đón à ?
Thiện tiến tới bắt chuyện, Linh như nghĩ ra gì đó bèn giơ điện thoại về phía gã rồi hỏi :
- Chú, chú biết đường tới chỗ này không ạ ?
Trước khi làm bảo vệ Thiện đã từng chạy xe ôm một thời gian, đường xá cũng tạm gọi là rành, gã nhìn địa chỉ trên màn hình rồi gật đầu :
- Chỗ này chú biết, con cần tới đấy hả ?
- Vâng, con tới giao thẻ cho khách mà lại không biết đường, giờ này đang tắc nữa, đợi xe ôm với taxi đến chắc lâu lắm.....Hay chú chở con đi với nha.....?
Thiện mong còn chẳng được ấy chứ, gã thậm chí còn ngẩn ra giây lát rồi mới kịp phản ứng :
- Được, được chứ, ra đây chú chở đi luôn kẻo muộn rồi.
- Vâng, con cảm ơn chú....
Linh cười tươi tắn rồi vào trong lấy nón bảo hiểm, còn Thiện thì phấn khởi ra dắt xe máy đợi sẵn. Lúc leo lên vì cần điểm tựa nên hai tay Linh bấu vào vai gã, rồi lúc xe khẽ lún xuống là gã biết cặp mông nảy nở của nàng đã yên vị trên yên xe mình rồi. Quá trình ngồi lên chỉ ngắn ngủi vậy thôi mà không hiểu sao cũng làm Thiện nhộn nhạo trong lòng.
Đúng giờ tan tầm nên đường khá đông chẳng thể đi nhanh được, vừa hay lại đúng với ý của Thiện, gã còn muốn tắc cứng càng lâu càng tốt ấy chứ. Do mặc váy nên Linh không ngồi như bình thường mà ngồi vắt chéo sang một bên, dù nghiêng người là vậy nhưng một bên bầu ngực nàng vẫn áp vào lưng Thiện khiến tim gã cứ đập thình thịch. Những lúc phanh xe thì sự va chạm ấy càng rõ rệt hơn khi quán tính làm thân thể nàng xô về đằng trước, lưng gã lại được dịp đón nhận sự êm ái từ khối thịt căng mọng ấy. Đó là còn chưa kể, dù nàng ngồi đằng sau nhưng hương thơm mê hoặc vẫn len lỏi ra tận phía trước làm gã nóng cả người. Đã bao giờ gã được tiếp xúc gần gũi với nữ thần trong mộng của mình như vậy đâu, đang chạy xe mà tâm trí Thiện chỉ nửa non là để ý đường xá, còn quá nửa là bị phân tâm bởi cô gái xinh đẹp ngồi đằng sau. Thi thoảng gã còn lén liếc chéo xuống bên cạnh rồi nuốt nước bọt, chưa bao giờ cặp đùi trắng muốt đầy đặn của nàng ở gần gã đến như thế.
Chở nhau trên xe như vậy cũng là dịp để hai người trò chuyện hỏi thăm nhau nhiều hơn. Hai chú cháu cũng không phải là quá xa lạ hay chỉ vừa mới gặp gì nên cũng khá cởi mở.
Gã vốn sinh ra và lớn lên ở miền Tây, chỉ nhìn cũng biết là một nông dân chính hiệu. Dáng người cao lớn khỏe mạnh, làn da hơi ngăm vì nắng gió, gương mặt hiền lành chất phác. Gia cảnh thì không có gì nổi bật, thậm chí còn có phần hơi éo le. Vợ gã đã qua đời chục năm trước vì bạo bệnh, để lại cho gã hai cô con gái. Đứa lớn hiện đang làm công nhân ở khu công nghiệp còn đứa nhỏ hơn thì đang làm giáo viên tiểu học. Ở quê khó kiếm sống nên Thiện tìm lên thành phố, đã bươn chải một thời gian rồi, mãi mới có chút ổn định khi xin được vào làm bảo vệ ở chỗ này. Một ông bố tần tảo nuôi hai cô con gái ăn học, câu chuyện của người đàn ông 51 tuổi ấy vừa bình dị lại vừa ấm áp.
Linh thì yên ổn hơn nhiều, nàng là con lớn trong gia đình, dưới nàng còn có một em trai, bố mẹ đều là thành phần trí thức, thế nên mới nuôi dạy được một cô con gái vừa xinh đẹp vừa ngoan ngoãn. Nhà nàng ở ngoại thành, cách chỗ làm đến hơn hai chục cây lận, để tiện đi lại nên Linh xin phép bố mẹ dọn ra ở riêng, vừa hay lại có người họ hàng ra nước ngoài nên cần người trông nhà hộ. Tuổi 25 đã đủ trưởng thành, bố mẹ Linh hoàn toàn tin tưởng cho cô công chúa của mình sống tự lập bên ngoài như thế.
Thiện rất biết ý tứ khi không hỏi những vấn đề khá riêng tư, ví dụ như lương lậu được bao nhiêu, thay vào đó chỉ hỏi công việc có vất vả không. Cô nàng nói mình chưa có người yêu, gã sẽ không hỏi mấy câu nhạt nhẽo ví dụ như con xinh vậy chắc nhiều anh tán lắm nhỉ......Những điều đó khiến cuộc nói chuyện luôn diễn ra vui vẻ và chân thành, hai chú cháu cứ vậy mà rôm rả suốt cả đường đi.