ee88
123b

ST Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh. Dịch giả: meode

Người Lạ Ơi

Thành viên mới

Reputation: 9%
Tham gia
7/12/24
Bài viết
71
Cảm xúc
13
Điểm
8
Nơi ở
Đồng Nai
Tín dụng
6.2
Giới tính
Nam
Chương 1: Vô cùng hối hận

Những ngọn đèn trong thôn dần dần được tắt đi, toàn bộ thôn Bang Tử Dục dần dần yên lặng trong bóng đêm, từ phía sau ngọn núi màn sương bắt đầu dầy lên, Đinh Nhị Cẩu ngồi co rúc ở một hốc cây hơi lớn, xa xa chỉ có duy nhất một con đường nhỏ vào núi, Nhị Cẩu không dám ngủ, vì đêm nay hắn bị dính líu vào một chuyện, bây giờ hối hận thì đã không còn kịp nữa.

Đinh Nhị Cẩu tên thật là Đinh Trường Sinh, năm nay 18 tuổi, đúng ra hắn đang là học sinh cấp 3, nhưng vì năm trước một cơn lũ bất ngờ quét qua, cha mẹ hắn, hai người cùng nhau qua đời, gia đình không còn ai quản lý hắn, tài sản trong nhà cũng bị vài người thân thích ích kỷ chia lấy không còn gì, cho nên không đầy 1 năm, từ một học sinh cấp 3 có triển vọng tương lai, hắn làm mọi người trợn mắt kinh ngạc vì hắn thụt lui với tốc độ quá nhanh, từ một thư sinh trở thành một tên du thủ du thực trộm cắp.

Cách đây mấy giờ, ở nhà ăn cơm tối xong, Đinh Nhị Cẩu ngậm một cây tăm ung dung ra khỏi cửa nhà, thật ra đây là đêm nay hắn bắt buộc phải đi, bởi vì ngày mai lương thực không còn có để lót dạ, đêm nay nhất định phải đi ra ngoài kiếm thêm, không quan tâm là nhà ai, chỉ cần là có thể lấy trộm được, hắn bất kể là đồ vật gì…

Dạo qua một vòng toàn bộ thôn Bang Tử Dục, nhưng cũng không có cái gì có thể trộm được, trong lúc hắn cảm thấy thất vọng, thì đi tới trước cửa nhà thôn trưởng, nhìn đến một góc sân có ánh đèn nhàn nhạt, tuy rằng không phải rất sáng, nhưng là trong đêm đen, ánh đèn như ngón tay phát ra như chỉ đường. Đinh Nhị Cẩu từ từ đi đến, đến gần bờ tường, hắn nghe được bên trong có tiếng động lao xao nước chảy, nước chảy xuyên qua cái mương ngầm dưới bờ tường, rồi chảy ra ngoài mé đường.

Đinh Nhị Cẩu biết rõ, đó là toilet kiêm phòng tắm nhà trưởng thôn, toàn bộ thôn Bang Tử Dục chỉ có nhà trưởng thôn là có phòng tắm bên trong tất cả đều là dùng gạch men sứ trắng chói mắt, như những phòng tắm khác ở thôn thì không có lợp mái che… Đinh Nhị Cẩu đã từng đi vào đó, tại thôn Bang Tử Dục, có nhà tắm như thế là chứng tỏ một sự giàu sang, tối thiểu là cá nhân Đinh Nhị Cẩu cho là như vậy.

Đinh Nhị Cẩu đi từ từ đến gần bên ngoài tường rào, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh bên trong, đột nhiên nghe được tiếng phụ nữ nhỏ giọng ca hát, Đinh Nhị Cẩu trong lòng hứng thú, hắn biết là vợ trưởng thôn đang tắm.

Nhìn nước chảy róc rách xuyên qua cái mương dưới bờ tường, Đinh Nhị Cẩu nghĩ tới bên trong người phụ nữ kia với thân thể đầy đặn trắng nõn đứng sửng ở dưới ánh đèn lờ mờ, dưới háng không tránh khỏi một trận kích động, vì thế xoay người tìm kiếm chỗ có thể leo lên, nhưng là nhìn quanh nhìn lại, cũng không cái gì để dựa vào, đến khi nhìn thấy nhà hàng xóm kế bên nhà trưởng thôn, trước cửa có một gốc cây lớn, vì thế kiểng chân nhẹ chân đi tới leo lên, không tốn nhiều sức lực, hắn đã bò đến trên đầu tường.

Đinh Nhị Cẩu giống như là một con báo phủ phục trên đầu tường từ từ hướng về phía lóe lên ánh đèn chậm chạp bò tới.

Đập vào trước mắt là một thân thể trắng trẻo bóng loáng, hắn mới ngừng lại, phía trong phòng tắm, vợ trưởng thôn Chân Mỹ Lệ cũng không có biết được chính cơ thể của mình hoàn toàn bại lộ ra hết trong mắt của một gã du thủ du thực mới lớn là Nhị Cẩu.

Bình thường phụ nữ nông thôn đều có vẻ rắn chắc, nhưng vợ của trưởng thôn Đinh Đại Khuê là một ngoại lệ, bởi vì đất đai của nhà Đinh Đại Khuê không cần Chân Mỹ Lệ chăm sóc, trong thôn có những kẻ nịnh bợ Đinh Đại Khuê, những người này trước ưu tiên đem hoa mầu nhà Đinh Đại Khuê thu gặt xong, thì mới đến thu hoạch hoa mầu nhà mình, vì thế Chân Mỹ Lệ cũng là không cần bước ra cửa làm việc, do đó tạo cho cô hơn ba mươi tuổi, đã làm mẹ có hai đưa con, dáng người vẫn tốt tươi như vậy, chủ yếu nhất là rất trắng.

Chân Mỹ Lệ hai tay nâng lên bọt nước xà phòng, sau đó giơ cao lên chút xíu, bọt nước thuận theo thân mình trơn bóng chảy xuôi xuống dưới, hắn nhìn không rõ ràng lắm, một trận gió thổi qua…

Cô đang ở trong phòng tắm rửa, thật là tựa như một đóa hoa mai thánh khiết.

Hai chân của cô thon lẳn, nhẹ nhàng đưa lên, còn dính mấy giọt bọt nước, nhất là cặp chân ở nơi ngã ba giữa háng, chỗ cái âm hộ sâu thẳm, ở trong nước mớ lông đen lơ lửng quyện vào nhau, Nhị Cẩu trong lòng cháy lên dục hỏa…

Lúc này Chân Mỹ Lệ không biết Nhị Cẩu đang lén nhìn, đối diện về phía Nhị Cẩu, ngồi ở giữa phòng tắm, hai tay mình nhẹ nhàng cầm lấy bầu vú đầy đặn trắng nõn, chà xát… hô hấp nàng hơi tăng dần.

Sau một hồi, hai đầu núm vú ướt át xinh đẹp, từ trong lòng bàn tay nàng từ từ phồng lên, cứng rắn! Chân Mỹ Lệ một bàn tay trên đầu vú vuốt ve, tay kia thì lần theo thân mình trơn bóng trơn nhẵn, trượt đến phía dưới, lướt qua dưới háng, nơi âm hộ phồng bốc lên cánh hoa vuốt ve, tiếng thở dốc của nàng cũng từ từ mạnh hơn.

Chân Mỹ Lệ giờ lại quay lưng về phía Nhị Cẩu, do đó Nhị Cẩu chỉ thấy được hai cái cánh tay Chân Mỹ Lệ đang hơi lay động, thân mình run run, nhưng cụ thể cô là đang làm gì, Nhị Cẩu nhìn không rõ ràng lắm, bất quá có thể thông qua kinh nghiệm của hắn, cũng biết được Chân Mỹ Lệ động tác này đang là làm chuyện gì…

Lúc này, Nhị Cẩu cảm nhận rất chân thật, trong một không gian lặng lẽ, hắn im lặng nhìn động tác của cô, trong thân thể như lửa đốt, xúc động đến nỗi không thể tự chủ lấy bản thân…

Chân Mỹ Lệ lúc này đã dựa thật sát thân mình vào trên vách tường, thân mình theo động tác của đôi bàn tay chạy nhanh trên thân thể của mình..
Nhị Cẩu rất muốn xông qua, ôm cổ Mỹ Lệ, sau đó tiến hành dùng dương vật tiến vào thân thể của cô…

Đáng tiếc là hắn không dám, giờ này chỉ có thể ở sau lưng Mỹ Lệ, len lén nhìn cô đang tự thủ dâm, Chân Mỷ Lệ thở dốc dày đặc hơn, thân mình kịch liệt phập phồng, hai tròng mắt cô như dại đi, sắc mặt ửng hồng, bộ ngực hai bầu vú no đủ, tròn trĩnh… trong lòng bàn tay của nàng bị đè ép thay đổi mọi hình dạng.

Chân Mỹ Lệ không ngừng rên rỉ những lời vô nghĩa nho nhỏ, trong đầu cô đang ảo tưởng một cây dương vật tráng kiện hung hăng cắm vào âm đạo ở bên trong, để cho mình được sung sướng, khoái lạc… thân mình cô run run động tình càng ngày càng kịch liệt, trong cổ họng của cô không ức chế được dâng trào lên thoát ra thành tiếng…

Chân Mỹ Lệ đang động dục, trong nháy mắt cũng đốt cháy dục vọng của Nhị Cẩu, hắn tựa như phát điên, tay nắm dưới thân dương vật của mình tăng nhanh tốc độ, từng đợt nhức mỏi ngứa phồng đang đánh úp lại, trong thân thể hắn như có vạn con trùng sắp đi ra, Nhị Cẩu đầu óc trống rỗng.
– A, Mỹ Lệ… tôi muốn cô… ta muốn chơi cô… tôi muốn…

Nhị Cẩu ở trong lòng như điên cuồng thầm la lên, kết cục cùng lúc với Chân Mỹ Lệ, khi phát tiết tiếng kêu rên, thì Nhị Cẩu cũng đem nồng nặc tinh dịch, phun lên trên tường…
– A …a….a….
Chân Mỹ Lệ với Nhị Cẩu dường như cùng lúc phát tiết, hơi thở nặng nề…

Một hồi hưng phấn qua đi, Chân Mỹ Lệ xụi lơ ngồi ở trong sàn nhà tắm, thở hổn hển. Chợt, nàng thở dài, thực ai oán bộ dáng. Nhị Cẩu biết loại này tự mình an ủi, không thể chân chính thỏa mãn của nàng khát vọng… nếu… nếu… có thể, Nhị Cẩu nguyện ý thay thế trưởng thôn Đại Khuê, được đến triệt để phát tiết giúp cô.

Trong chốc lát, Chân Mỹ Lệ từ trong nước đứng lên, cô xoay người lại, đối diện với Nhị Cẩu, bóng loáng trắng nõn thân thể, toàn bộ hiện ra ở trong mắt Nhị Cẩu.

Chân Mỹ Lệ thân thể thật hoàn mỹ, giống là một khối ngọc đẹp, trước ngực hai bầu vú to mọng rắn chắc, đứng thẳng về phía Nhị Cẩu, phía trên hai núm vú màu hồng đào đậu đỏ, kiều diễm ướt át …

Từ từ Nhị Cẩu lại đưa mắt trượt đến bờ eo thanh mảnh như cây dương liễu của cô, mé dưới thấy được cái âm hộ rậm rạp lông đen, nó xinh đẹp động lòng người. Nhất là giấu ở bên trong bụi cỏ bảo vệ, bởi vì động tình trôi qua, theo làn hơi thở gấp của Chân Mỹ Lệ như phập phồng theo…

Nhị Cẩu rốt cuộc cũng đã thấy được hình ảnh thật của cô trong giấc mộng, hắn muốn phun máu mũi vì xúc động, Chân Mỹ Lệ hai bộ phận trọng yếu trên cơ thể, lúc này thấy rõ ràng như vậy, so với hắn trong tưởng tượng còn muốn động lòng người hơn…

Đinh Nhị Cẩu không có nhịn được, nuốt nước miếng một cái, Chân Mỹ Lệ hình như nghe được thanh âm gì, vì thế tay dừng động tác, từ bên cạnh cái kệ, lấy cái khăn lông đưa qua che ở trước ngực của mình.

Đinh Nhị Cẩu lo lắng, hắn lui về lại phía sau, không dám cử động mạnh, sợ làm ra động tĩnh đến tai Chân Mỹ Lệ, nhưng mà không tránh khỏi, Chân Mỹ Lệ đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía trên tường đối diện, đúng dịp thấy vẻ mặt cười ngây ngô của Đinh Nhị Cẩu, một hàm răng trắng tinh có thể đi làm quảng cáo kem đánh răng …..
– A…
Chân Mỹ Lệ thét lên chói tai phá vỡ bầu trời đêm.
– Bịch…
Đinh Nhị Cẩu từ trên tường cao té xuống đất, hắn không có thời gian quay trở lại gốc cây leo xuống…

Hắn không dám về nhà, bởi vì trưởng thôn đã tụ tập một đám người ở trong thôn đang dùng đèn pin tìm hắn, hắn trực tiếp chạy lên núi Ngọa Hổ. Núp ở nơi này, hắn cho rằng đây là nơi an toàn nhất, một cái hốc cây …
– Đây là chỗ nào vậy, trời tối thế này, hay là chúng ta trở về đi.

Một người phụ nữ, mặc đồng phục cảnh sát, ngồi ở ghế phụ trên một chiếc xe hơi hiệu Santana, đang năn nỉ với người đàn ông bên cạnh…
– Lúc nào cũng ở trong phòng, lão Mậu đã đi lên huyện làm nhiệm vụ, anh mang em đi ra ngoài tán chuyện giải sầu vui hơn.

Người đàn ông trên ghế tài xế cười dâm đãng vừa nói, vừa đưa tay về phía trước ngực người phụ nữ cảnh sát, cô chưa kịp phản ứng, một bầu vú đã bị người đàn ông nắn bóp trong tay.

Ngọn đèn xe hơi như xé rách đêm đen trên ngọn núi, tại nơi cua quẹo, ánh đèn xe lập tức làm xóa tan cơn buồn ngủ của Đinh Nhị Cẩu.
– Con mẹ nó, không phải là chỉ nhìn vợ ông tắm rửa, có đụng vào đâu, thế mà giờ còn lái xe tới tìm ta, thật sự là quá đáng.

Đinh Nhị Cẩu thầm mắng, định chui ra khỏi hốc cây hướng lên trên núi chạy tiếp, nhưng chiếc xe hơi bỗng nhiên dừng lại, hắn nhìn một hồi, ánh mắt thích ứng với đêm tối, cũng không có thấy người đi xuống xe, Đinh Nhị Cẩu lá gan lại lớn lên, một lần nữa quay trở về lại hốc cây.

Xa xa ngọn đèn xe đã tắt, nhưng bên trong xe, ánh đèn mờ nhạt lại mở lên, tại vùng núi này, ánh đèn từ xa trong xe giống như là ma trơi, lập lòe mờ ảo, Đinh Nhị Cẩu tim nhảy như trống đập, không khỏi tò mò, bên trong chiếc xe này người ta đang làm gì.
 
vietbet
javhd

Có thể bạn quan tâm

Trả lời
0
Lượt xem
7K
Chương 2: Vô tình cứu Chủ tịch xã

Qua thời gian khá lâu, người trong xe vẫn không có ý định xuống xe, Đinh Nhị Cẩu tuy rằng không biết chiếc xe này đang làm gì, nhưng điều duy nhất hắn hiểu, có thể là chủ chiếc xe này là người có tiền, thừa dịp đêm đen lên trên núi, họ làm chi mặc kệ, hắn chỉ muốn rình mò xem có gì trộm được không, như vậy cũng có thể giải quyết tiền cơm ngày mai rồi.

Vì thế hắn hóp lưng lại nhẹ nhàng như mèo, mò đến chiếc xe kia, ngọn đèn bên trong xe mờ mờ.

Đinh Nhị Cẩu tình cờ nhặt được trong cuộc đời hắn một sự kiện, hắn hoàn toàn không có biết rằng, những người trong xe đã cải biến cuộc đời của hắn sau này.

Hắn giấu thân ở trong bụi rậm ven đường, đẩy ra một cành lá, thấy được thoáng hai người ở trên xe hơi, ngồi phía sau xe đang giao hoan triền miên.
– Bây giờ kẻ có tiền thật sự là biết hưởng thụ, trong nhà làm chưa đã, còn tới nơi hoang sơn này, thật là biết hưởng thụ.
Đinh Nhị Cẩu lẩm bẩm.

Nhìn chung quanh tối đen như mực, Đinh Nhị Cẩu từ trong bụi rậm chui ra, chậm chạp đi đến, cách xe hơi còn có vài mét, hắn thấy được một cảnh tượng khó quên, hơn nữa hắn cũng thích những hành động kia.

Người phụ nữ cảnh sát áo bị hoàn toàn cởi ra, cả người ngả vào phía sau ghế, người đàn ông nhấc lên 2 chân cô đang nỗ lực cày cấy, áo ngực cô bị đẩy lên, hai bầu vú đầy đặn bại lộ trong không gian, theo động tác nhấp nhô của người đàn ông bầu vú run run lên từng cái.

Ngay lúc Đinh Nhị Cẩu thưởng thức cảnh đẹp khó gặp này, thì người đàn ông đầu bỗng tựa vào trước ngực người phụ nữ cảnh sát, không nhúc nhích, lúc mới bắt đầu, người phụ nữ cảnh sát còn chưa biết được chuyện gì xảy ra, nhưng lập tức cảm thấy không thích hợp lắm, vì thế vỗ đầu của người đàn ông.
– Đại Bằng, anh làm sao vậy.

Người đàn ông vẫn không nhúc nhích, ông ấy nặng hơn một trăm cân, thân thể đặt ở trên người của người phụ nữ cảnh sát, cô không có thể nào nhúc nhích được, bắt đầu cô có cảm giác hít thở không thông thoáng, lúc này bản năng muốn sống cao hơn hết thảy, biết rõ nơi này không có khả năng có người, nhưng cô vẫn cố chật vật phát ra tiếng cầu cứu…

Đinh Nhị Cẩu do dự một hồi, đến khi sắp không nghe thấy tiếng kêu, hắn mới ý thức tới khả năng những người trong xe thực sự gặp nguy hiểm rồi, vì thế bước tới, cố mở cửa xe ra, bên trong người phụ nữ cảnh sát lúc này đang hoảng sợ, nơi này tại sao lại có thể có người, nhưng trước tiên phải mau thoát ra, thấy chết mà có thể được cứu, đây là chuyện cỡ nào đáng được vui mừng, hơn nữa với không khí mát mẻ khi mở cửa xe, khiến cô có ý thức biết được chính mình đã thoát nạn.

Nhưng lập tức cô cảm thấy thân thể mình còn bị một người đàn ông áp lên, mà chính mình đang như trần truồng, không khỏi trong lòng e ngại xấu hổ.

Nương theo ngọn đèn, trước mắt người phụ nữ cảnh sát này, làm cho Đinh Nhị Cẩu chấn động, vì hắn nhận thức được cô, chính là cảnh sát ở trên xã làm hộ tịch, tuy rằng không biết cô tên gọi là gì, nhưng là năm trước,vì thi vào trường Cao đẳng nên phải đi làm chứng minh thư, lúc đó chính là người phụ nữ cảnh sát này làm thủ tục, cho nên khắc sâu trong ấn tượng của hắn.
– Cậu nhìn cái gì, nhanh nhanh chút giúp tôi.

Người phụ nữ cảnh sát nhìn tên này không biết lớn nhỏ, cứ tự nhiên như vậy không hề cố kỵ nhìn mình, trong lòng khó chịu.
– À.., ông ấy bị sao vậy?
– Tôi không biết, nhanh chút giúp cho tôi đi ra ngoài, đang bị đè chết đây…

Trải qua một hồi cố gắng, rốt cuộc Nhị Cẩu cũng đem được người phụ nữ cảnh sát ra ngoài, cô vội vàng lấy ra cảnh phục của mình mặc vào, lúc này mới chú ý tới, còn có một người nữa cần cứu, nếu chậm hắn sẽ không qua khỏi…
– Mau đưa ông ấy lôi ra, nhanh chút.
Cô rất gấp rút nói.

Đinh Nhị Cẩu ráng kéo ra ngoài người đàn ông mập mạp này, mặt mũi ông ta cân đối nhưng là bởi vì mỡ nhiều, cả người to lớn, không khỏi lại quay đầu nhìn xem người phụ nữ cảnh sát đang nóng ruột, nghĩ rằng, cô này dáng dấp xinh đẹp như vậy, ánh mắt làm sao mà tìm người đàn ông như thế này, thật sự là mắt bị mù.
– Cậu xem ông ấy sao lại thế này?

Người phụ nữ cảnh sát dời đến bên người đàn ông mập mạp, cũng không dám lấy tay sờ hắn, Đinh Nhị Cẩu vốn định bỏ đi, nhưng nhìn đến cô khóc nức nở xin giúp đỡ, hắn lại không đành lòng.

Đinh Nhị Cẩu nhìn nhìn người đàn ông mập mạp, dùng ngón tay đưa đến dưới mũi ông ta, cảm giác được vẫn còn có hơi thở…
– Ông ấy không có chết được, còn hơi thở mà.
Đinh Nhị Cẩu khẳng định.

– Thật vậy sao, Đại Bằng, Đại Bằng, tỉnh dậy…
Người phụ nữ cảnh sát vừa kêu, vừa lấy tay quạt trên khuôn mặt mập mạp.

– Khấu Đại Bằng? Chủ tịch xã không phải cũng gọi là Khấu Đại Bằng sao? Chẳng lẽ người này là Chủ tịch xã?
Đinh Nhị Cẩu rất thông minh, chuyện này hỏng rồi, Chủ tịch xã chơi gái ở ngoài núi, chuyện này nếu mình biết, làm sao có chuyện tốt được, không được.. phải chạy nhanh lên, vì thế hắn từ từ lui về phía sau, nhưng vừa lúc định bỏ chạy, tự nhiên lại vấp một cục đá làm trượt chân té nhủi.

– Cậu làm gì vậy? Còn không qua đây hỗ trợ giùm.
Người phụ nữ cảnh sát nhìn hắn ngã nhào trên đất, cô la to.

Sau này Đinh Nhị Cẩu mới biết được, hai người ở trong xe thời gian dài, bởi vì cửa kính xe đóng kín chặt, bên trong xe không khí không đủ, mà Khấu Đại Bằng lượng vận động lại lớn, thiếu dưỡng khí làm cho hôn mê, nếu không có Đinh Nhị Cẩu, phỏng chừng hai người cũng phải thiếu dưỡng khí mà chết.

Chỉ chốc lát sau, Khấu Đại Bằng từ từ tỉnh dậy, đôi mắt còn mê man, ngơ ngác nhìn hai người, khi thấy Đinh Nhị Cẩu, trong ánh mắt ông như không ngờ đến lại có người, đồng thời sắc mặt còn có chút khiếp sợ, vì thế ông nhìn về phía người phụ nữ cảnh sát, thấy cô lắc đầu, ý bảo ông cái gì cũng không nên nói.
– Chị cảnh sát, Chủ tịch xã đã tỉnh lại, tôi đi về trước nhé.

Đinh Nhị Cẩu chẳng ngờ, hắn không nói những lời này thì còn may, nhưng khi nói những lời này, Khấu Đại Bằng làm sao có thể để cho hắn đi, vì thế ông nháy ánh mắt với người phụ nữ cảnh sát.
– Cậu em, chớ vội đi, ngồi xuống chúng ta trò chuyện chút.
Khấu Đại Bằng nói.

Đinh Nhị Cẩu tuy rằng tuổi trẻ, nhưng là tiểu thuyết xem không ít, hắn biết chuyện tương tự như thế này, sau đó sẽ có khả năng phát sinh chính là giết người diệt khẩu, vì thế hắn ngồi xổm cách đó không xa, nhìn một nam một nữ này, tùy thời mà chuẩn bị bỏ chạy…
 
Chương 3: Giao dịch của chúng ta

– Cậu là người thôn nào?
Khấu Đại Bằng trong ánh mắt giờ tản mát ra nồng nặc sát khí, ở bên cạnh người phụ nữ cảnh sát nhìn thấy ông ta như thế, tim cũng đập nhanh không thôi.
– Thôn Bàng Tử Dục
– Này, hơn nửa đêm cậu không ở trong nhà ngủ, chạy tới hẻm núi này làm gì ?
Khấu Đại Bằng kỳ quái hỏi, hắn hoài nghi có thể đây là người đang theo dõi mình.

– Ở trong thôn gây rối, thôn trưởng đang tìm tôi, tìm được rồi không đánh chết tôi mới lạ.
Đinh Nhị Cẩu không có gì che giấu, thành thật nói.

– Trưởng thôn … cậu nói là Đinh Đại Khuê phải không? Cậu làm gì mà chọc hắn.
Khấu Đại Bằng trong lòng tức giận, Đinh Đại Khuê này làm lớn chuyện như vậy đối với đứa bé làm gì, hắn không nhớ là nếu không đứa bé này, hắn đêm nay có thể anh dũng hi sinh vì nhiệm vụ rồi.

– Ưm..ưm.. nhìn lén vợ ông ta tắm…
Đinh Nhị Cẩu ngượng ngùng vò đầu nói.

– A, ha..ha…
Vừa nghe là lý do này, Khấu Đại Bằng không khỏi nở nụ cười.
– Nhóc, chúng ta làm một giao dịch được không?
– Giao dịch?
– Đúng, chuyện đêm nay cậu không cùng bất luận kẻ nào nói ra, tôi cho cậu một khoản tiền, cậu tính đi, chỉ cần tôi ra khỏi đây, sẽ đưa tiền liền cho cậu
– Tôi không lấy tiền, tôi cũng sẽ không nói ra với ai..
– Không được, cậu nhất định phải lấy, nói cách khác cậu không cầm, tôi làm sao có thể an tâm.
Khấu Đại Bằng cười có chút dối trá, nhưng nét mặt đó, Đinh Nhị Cẩu không nhìn thấy được.

– Không cần.
– Nhất định phải lấy !
Khấu Đại Bằng tiếng nói đột nhiên nghiêm nghị.

– Này… có thể hay không đổi lại cách thức đi, tôi không lấy tiền?
– Cậu muốn cái gì, nói đi..
Khấu Đại Bằng sắc mặt hòa hoãn lại một chút nói.

– Tôi muốn làm cảnh sát, tựa như chị cảnh sát này giống nhau, mặc quần áo như thế…
Đinh Nhị Cẩu chỉ vào bên cạnh nữ cảnh sát nói tiếp.
– Tôi muốn làm cảnh sát,
– Vậy mà cậu cũng nghĩ ra được? Cậu cho là muốn làm cảnh sát là có thể làm à, không được, đổi cái khác…
– Không, tôi chỉ muốn làm cảnh sát..
– Cậu…
Khấu Đại Bằng nhất thời chán nản.

– Nếu không, trước hết để cho hắn làm đội viên liên phòng là được, lừa gạt trôi qua thời gian đã.
Bên cạnh ông ta, người phụ nữ cảnh sát nhỏ giọng nói với Khấu Đại Bằng.
– Được rồi, ngươi bao nhiêu tuổi?
– Mười tám tuổi.
– Được rồi… ngày mai đến xã tìm tôi…

Được câu khẳng định trả lời thuyết phục, Đinh Nhị Cẩu nhảy lên một cái, biến mất trong đêm tối, mẹ nó, ông về sau là cảnh sát rồi, Đinh Đại Khuê nếu dám chọc ông, ông liền đem người bắt lại, ông lại còn muốn mỗi ngày xem vợ của ngươi tắm rửa, mẹ kiếp, hóa ra ông vẫn còn có phúc đấy.

– Làm sao mà có thể cho hắn đi làm cảnh sát ?
Khấu Đại Bằng hỏi với người phụ nữ cảnh sát.

– Như thế này, chỉ cần sử dụng tốt hắn, đó là một thanh lợi kiếm, hơn nữa chúng ta lại không thể giết người diệt khẩu, chỉ có giữ hắn lại bên người, hắn mới có thể im lặng, anh cho hắn một khoản tiền, hắn nếm được ngon ngọt, cứ hai, ba ngày đến đòi tiền thì làm sao bây giờ.
Người phụ nữ cảnh sát thở dài nói.

– Em nói cũng đúng, chính là đem tên nhóc này tới đội liên phòng, vậy coi như mỗi ngày tại nhà em, lão Mậu là ở trong tầm tay rồi, nhưng vạn nhất ngày nào đó, hắn lỡ miệng nói, đó không phải là càng tệ hơn sao?

– Vậy anh có biện pháp gì tốt, anh nói ra một chút coi..
Cô bực bội liếc nhìn Khấu Đại Bằng.

Ngày hôm sau vừa rạng sáng, Đinh Nhị Cẩu xỏ vào bộ quần áo tốt nhất của mình lên đường, khi trong thôn sương mù vẫn còn nhàn nhạt, hắn đứng ở trên đỉnh núi, nhìn lại thôn mình, Đinh Nhị Cẩu la to:
– Bàng Tử Dục, ông thề còn có thể rồi trở sẽ về đấy, ông muốn cuộc sống của ông sẽ trên hơn tất cả mọi người !!! Mẹ mày Đinh Đại Khuê chờ ông đấy.

Sáng sớm rất yên tĩnh, có mấy người già thức dậy tương đối sớm, văng vẳng nghe thấy những lời này, mãi đến khi quanh quẩn văng vẳng tiếng nói biến mất trong núi lớn mờ mịt, đây là kết quả suy nghĩ cả đêm của Đinh Nhị Cẩu, hắn nghĩ lại, ông trời cho hắn một cái cơ hội tốt, hắn sẽ tận dụng cơ hội tốt này, hắn muốn trở nên nổi bật, điều này không thể nghi ngờ là ước mơ của hắn.

Ngày hôm qua mình cứu người đàn ông kia, thật sự là Chủ tịch xã, sáng sớm Khấu Đại Bằng áo mũ chỉnh tề, tư thế lãnh đạo xuất hiện ở trong phòng làm việc, ngay cửa phòng làm việc chính là Đinh Nhị Cẩu đang đứng sợ sệt chờ đợi.
– Chú Đại Bằng, chào buổi sáng.
Đinh Nhị Cẩu đứng nghiêm một cái, chào theo kiểu nhà binh, kỳ thật cảnh sát cũng là như vậy chào đấy, từ giờ trở đi, hắn đã tự nghĩ mình đang làm cảnh sát.

– Cậu là…?
– Cháu là Đinh Trường Sinh, còn gọi là Đinh Nhị Cẩu…

Đinh Nhị Cẩu trong lòng thầm mắng một câu, nếu không nhờ tôi cứu, ông giờ này có thể đứng ở chỗ này, còn làm bộ như không biết.

Khấu Đại Bằng trong lòng buồn nôn, hận không giết được hắn, nhưng không có biện pháp, Điền Ngạc Như nói rất đúng, vì chuyện này giết người thật sự là không đáng, chỉ cần đem hắn nắm ở trong tay, có thời gian thu thập hắn. Điền Ngạc Như chính là nữ cảnh sát tối hôm qua.
– À…à… Nhị Cẩu hả, vào đi…

Đinh Nhị Cẩu đi theo sau Khấu Đại Bằng, khi vào phòng, ông lập tức gọi điện thoại cho trưởng đồn cảnh sát Hoắc Lữ Mậu, sau đó nhìn Đinh Nhị Cẩu, chỉ chốc lát, Đinh Nhị Cẩu bị hắn nhìn chằm chằm trong lòng run sợ, hắn thầm nghĩ, chẳng lẽ đây là cái uy của người làm lãnh đạo.
– Đinh Nhị Cẩu, cậu nhớ kỹ, đem miệng đóng chặt, nếu để cho tôi biết cậu nói hươu nói vượn, cẩn thận mạng chó của cậu.
– Chú Đại Bằng, chú yên tâm, miệng này là chặt nhất rồi, bảo đảm sẽ không nói ra, nhưng là nếu người khác lỡ có biết, chú cũng không nên trách cháu nha…
Đinh Nhị Cẩu cợt nhả nói.

– Nếu cậu không nói, sẽ không có ai biết.
Khấu Đại Bằng tức giận nói, thì phía sau tiến đến một người mặc cảnh phục bước vào.
– Chủ tịch, ông tìm tôi? Ơ… Nhị Cẩu, cậu tại sao lại ở chỗ này?
Người mặc cảnh phục, thấy kỳ quái nên hỏi.

– Các người quen nhau?
Khấu Đại Bằng hỏi, trong lòng không khỏi bắt đầu thấp thỏm không yên.

– Chủ tịch, tên này ở thôn Bàng Tử Dục là một tên du thủ du thực, cả ngày đi ăn trộm vặt đấy, đã bị bắt mấy lần rồi…

– Tốt lắm, đồn trường, chuyện quá khứ thì không cần nói lại, tôi hôm nay gọi ông đến, chính là vì chuyện của hắn.
Đinh Nhị Cẩu làm việc xấu ở trong thôn, khiến cho Khấu Đại Bằng có chút đỏ mặt.
 
Chương 4: Chị có phải là đàn bà không tốt

Nửa giờ sau, Đinh Nhị Cẩu đi theo Hoắc Lữ Mậu về tới đồn cảnh sát xã, nhìn vẻ mặt hưng phấn của Đinh Nhị Cẩu, Hoắc Lữ Mậu trong lòng không khỏi một trận buồn cười.
– Nhóc, thành thật nói cho tôi biết, cậu với Chủ tịch xã là quan hệ như thế nào ?
Hoắc Lữ Mậu mặt lạnh nói.
– Trưởng đồn, vừa rồi Chủ tịch xã đã nói cho ông biết, vợ của Chủ tịch xã là thím tôi, chỉ đơn giản như vậy, tôi gọi Chủ tịch xã là chú .
Đinh Nhị Cẩu gương mặt, dáng điệu nói rất thật, điều này làm cho Hoắc Lữ Mậu cũng phải hơi tin..
– Hừ, nhóc về sau đàng hoàng một chút, đừng lấy cớ làm cảnh sát đi ra ngoài gây chuyện, tôi lập tức lột da của cậu ra, đéo cần biết cậu là thân thích của ai !!!
– Đúng vậy đúng vậy, đồn trưởng, về sau tôi sẽ là lính của ông, ông ngón tay chỉ tới chỗ nào tôi liền đánh tới chỗ đó.
– Ha..ha, tôi như thế nào khi nghĩ đến nhìn cậu mặc vào bộ cảnh phục cũng lòi ra là một kẻ lưu manh.
– Sao có thể như vậy chứ, tôi thật sự là muốn làm một người tốt, đồn trưởng, ông sau này xem biểu hiện của tôi là biết.
Đinh Nhị Cẩu chỉ ngón tay lên trời thề..
Đội viên Liên phòng là cảnh sát làm việc tạm thời, chủ yếu là có một ít chuyện, cảnh sát không tiện nhúng tay vào, liền kêu Đội viên Liên phòng làm, cùng lắm có gì xảy ra cho nghỉ việc là xong, Đinh Nhị Cẩu hoàn toàn không biết công việc của mình ,chính là ăn bữa nay lo bữa mai, còn tưởng rằng kiếm được việc làm ổn định.
– Cường, cậu lại đây !
Hoắc Lữ Mậu gọi một người cảnh sát.
– Trưởng đồn, có dặn dò gì ?
– À…, đây là đội viên liên phòng mới tới tên là Nhị Cẩu, ý lộn, kêu là Trường Sinh, cấp cho hắn bộ quần áo, sau này sẽ là một người trong đội, là anh em cùng một chiếu, giúp hắn một chút.
– Vâng…đồng chí Nhị Cẩu, đi thôi.
Bởi vì Đinh Nhị Cẩu trước kia là tên trộm bị mang vào đồn nhiều lần, cho nên ở nơi này mấy tên cảnh sát cùng đội viên liên phòng cơ hồ ai cũng đều biết hắn.
– Tôi gọi là Đinh Trường Sinh.
– Vâng, đồng chí Đinh Nhị Cẩu, cậu tên là Đinh Trường Sinh.
Trương Cường cười hì hì dẫn Đinh Nhị Cẩu hướng về phía sau đồn đi đến.
Không có biện pháp khác rồi, trước kia danh tiếng của mình rất xấu, tên thật đã không có người nhớ rõ, về phần tại sao kêu Đinh Nhị Cẩu, đó là trong thôn có một tên nhóc cùng lứa tuổi với Đinh Nhị Cẩu tắm chung, phát hiện Đinh Nhị Cẩu dương vật thật sự là rất lớn, so với chó to còn lớn hơn, cho nên từ đấy hắn được gọi là Đinh Nhị Cẩu.
– Chào chị!
Đinh Nhị Cẩu đi theo Trương Cường chính là ảo não không thôi, lúc này đối diện người phụ nữ cảnh sát, nhìn kỹ, ặc… lại chính là người phụ nữ cảnh sát tối hôm qua, Điền Ngạc Như cũng nhìn Thấy Đinh Nhị Cẩu, trong lòng không khỏi có chút không yên, lại nghĩ tới đêm qua thân thể của mình đều bị tên nhóc này thấy hết, mặt cô liền ửng đỏ.
– Xin chào, ai đây vậy?
– Chị… đây là đồng nghiệp mới tới của chúng ta, kêu là Đinh Nhị Cẩu.
– Tôi là Đinh Trường Sinh, chào chị.
Đinh Nhị Cẩu cũng bắt chước theo Trương Cường , kêu một tiếng chị.

– Xin chào, gặp lại sau.
Nhìn Điền Ngạc Như một thân cảnh phục uốn éo cái mông đi xa, lại liên tưởng tối hôm qua hương diễm một màn, Đinh Nhị Cẩu bước chân có chút chậm lại.
– Cậu nghĩ gì thế, cẩn thận đồn trưởng lột da của cậu ra.
Trương Cường nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Điền Ngạc Như mắt như không động đậy, không khỏi bực mình, đánh một cú vào trên đầu Đinh Nhị Cẩu.
– Anh Cường, chị này là ai?
– Cậu không biết, đây là vợ của Trưởng đồn, cậu cũng không nên lộ ra vẻ mặt say đắm như vừa rồi, Trưởng đồn là một người hay ghen, cẩn thận cậu chết đuối, trước kia có một tên không biết đây là vợ Trưởng đồn, ở trước mặt cô ấy nhìn ngắm, Trưởng đồn biết, trực tiếp liền cho nghỉ việc-
– Cái gì, đây là ….vợ Trưởng đồn?
Đinh Nhị Cẩu há to miệng, thật sự là chấn động vô cùng, con bà nó, thì ra là thế, Trưởng đồn không phát hiện vợ của hắn bị Chủ tịch xã chơi, không tốt, nếu đã biết, tai nạn chết người à, Trưởng đồn là có súng đấy, nghĩ đến đây, đầu của hắn không khỏi co rụt lại, vạn nhất Trưởng đồn biết chuyện, đây thật sự là không phải tôi nói …
Sau khi đi làm ngày đầu tiên, Đinh Nhị Cẩu cứ như vậy vô tư trôi qua, trong đầu của hắn xuất hiện lặp đi lặp lại cũng chỉ có hai cảnh tượng, một là Chủ tịch xã ở trong xe nhấc lên hai chân Điền Ngạc Như dùng sức đánh sâu vào cơ thể cô ấy, một là Trưởng đồn cầm súng đem đầu Chủ tịch xã bắn bể.
– Cậu tại sao không trở về nhà? Tan việc rồi.
Một giọng nói giòn giã vô cùng quen thuộc truyền đến trong lỗ tai Đinh Nhị Cẩu.
– Tôi…tôi… … ở lại nơi này ăn cơm.
Đinh Nhị Cẩu lập tức hốt hoảng, bởi vì người phụ nữ này đúng là Điền Ngạc Như.
– Xì, cậu làm gì mà lo lắng như vậy, chị lại không thể ăn thịt cậu.
– Nhưng là Trưởng đồn thì có thể.
– Nói ông ấy làm gì, ăn cơm chưa, nếu không theo chị về nhà ăn.
– Không, không dám.
– Đi thôi, Trưởng đồn của cậu ở nhà nấu cơm rồi, cậu là thân thích Chủ tịch xã, chúng ta mời cậu ăn cơm là phải, đi thôi…
Mặc dù lời nói rất êm tai, nhưng là trong giọng nói, uy hiếp vẫn là còn đậm đặc.
Điền Ngạc Như đi trước, Đinh Nhị Cẩu đi phía sau, cổ họng một tiếng cũng không dám nói, bởi vì hắn phát hiện, chính mình đi tới nơi này cũng không phải là sáng suốt, thật nhiều thời khắc nguy hiểm đều có khả năng bùng nổ.
– Cậu có phải hay không cảm thấy chị là một người đàn bà không tốt!
Điền Ngạc Như trong từng lời nói vô cùng rõ ràng, làm Đinh Nhị Cẩu không dám lên tiếng.
– Cậu sao không trả lời .
Điền Ngạc Như xoay người hỏi.
– Không, không có, tôi nghĩ chị nhất định có nỗi khổ tâm của chị, tôi còn nhỏ, không hiểu nhiều về điều này.
– Thật không, cậu không hiểu sao, nhưng chị thấy cậu tối hôm qua ánh mắt trợn tròn, nói, cậu tối hôm qua nhìn thấy gì?
– Tôi cái gì cũng không thấy, tôi thật sự cái gì cũng không thấy.
Đinh Nhị Cẩu như là khóc mếu máo nói.
 
Chương 5: Không thể thỏa mãn

Nhìn Đinh Nhị Cẩu giống đứa bé mắt rướm lệ, Điền Ngạc Như trong lòng có điểm không cầm lòng, khi đến ngay nơi khúc quanh, đây là góc chết, không ai có thể thấy được, Điền Ngạc Như lấy ra cái khăn tay dụi mắt cho Đinh Nhị Cẩu.
– Tôi tin tưởng cậu sẽ không nói lung tung, chỉ cần cậu không nói, tôi sẽ quan tâm đến cậu, cậu bây giờ chỉ là một đội viên Liên phòng, không phải công tác chính thức, chỉ cần có cơ hội, tôi sẽ giúp cậu chuyển thành chính thức, chuyện này chỉ có hai người chúng ta biết, không cần nói cho người khác, chịu không?
Điền Ngạc Như có cử chỉ làm Đinh Nhị Cẩu hoảng sợ, vội vàng nhìn hai bên một chút, may mà không có người.
– Được rồi.., tôi không nói bậy, với ai tôi cũng không nói.
Đi theo Điền Ngạc Như về nhà ăn một bữa cơm, tuy rằng làm cơm rất phong phú, nhưng Đinh Nhị Cẩu một tiếng không dám nói ra khỏi cổ họng, so với ăn dấm chua, rất khó chịu.
– Này, nhóc… ở đơn vị không phải miệng như xe lửa chạy, khoác lác rất nhiều, hôm nay sao vậy, xấu hổ sao?
Hoắc Lữ Mậu không e dè nói móc …
– Trưởng đồn, hì hì… ông làm cơm thật sự là ăn quá ngon, tôi lo ăn, từ khi ba mẹ tôi qua đời, tôi không được có ăn qua bữa cơm ngon như vậy, nếu không tìm được Chủ tịch xã người chú bà con xa, tôi cơm hôm nay cũng không biết đi nơi nào mà ăn.
Đinh Nhị Cẩu mặc dù nói thực nhẹ nhàng, nhưng Hoắc Lữ Mậu và Điền Ngạc Như nghe được khiến lòng cũng chua xót.
– Thằng nhóc, tôi biết ý của cậu, về sau không có việc gì cứ tới nhà tôi ăn cơm đi, bất quá trong sân có ít củi chẻ giùm cho tôi..à.. còn có lu nước, cũng phải xách đầy, nhà chúng tôi dùng nước suối, đối diện trong hốc núi có con suối nhỏ.
– Ai, được rồi đồn trường, chuyện gì tôi đều có thể làm được.
Điền Ngạc Như trong lòng âm thầm kêu khổ, đây là chuyện gì đây, làm sao đế hắn vào nhà, vốn là muốn cho hắn chút ơn huệ nhỏ để ổn định hắn, không nghĩ tới tự nhiên kêu hắn vào nhà, vậy phải làm sao bây giờ, cũng không thể nói lời phản đối..
Cơm nước xong, Đinh Nhị Cẩu trở về ký túc xá ở đồn cảnh sát đi ngủ, nơi này bao ăn bao ở, hắn rất hài lòng, còn chủ động đến phòng trực ban cùng Trương Cường hàn huyên một hồi.
– Lữ Mậu, anh đây là có ý gì, em nói là mời Đinh Nhị Cẩu ăn bữa cơm, để tỏ vẻ chúng ta chiếu cố thân thích của Khấu Đại Bằng là xong, anh làm gì mà muốn cho hắn thường xuyên về nhà, anh có ý tứ gì, hắn không phải là thanh niên à, anh thường xuyên không ở nhà, hắn tới nơi này thì em tính làm sao?
Những lời này nói đến từ mấu chốt, Đinh Nhị Cẩu với Khấu Đại Bằng là quan hệ như thế nào, trong lòng cô rất rõ ràng, cái gì mà Chủ tịch xã thân thích, phát nôn.. đó là trao đổi, vạn nhất sau này, Đinh Nhị Cẩu với Hoắc Lữ Mậu quan hệ thân mật, không chừng Đinh Nhị Cẩu liền đem chuyện của mình tiết lộ cho Hoắc Lữ Mậu, đó không phải là tự mình gây tai hoạ sao.
– Em làm sao vậy, hắn vẫn còn con nít, hắn có thể làm gì?
– Anh có ý tứ gì, hắn không có thể làm gì, nếu người đàn ông khác thì có thể tới làm gì đúng không! Lữ Mậu, rốt cuộc anh có ý gì?
Điền Ngạc Như nói lý lẽ không chịu buông tha người.
Hoắc Lữ Mậu cúi đầu ăn cơm, không cùng người đàn bà này cãi nhau.
Đêm xuống, Điền Ngạc Như lẳng lặng nằm ở trên giường hờn dỗi, Hoắc Lữ Mậu tắm rửa sạch sẽ chui vào trong chăn, bàn tay đem Điền Ngạc Như kéo vào trong lòng.
– Anh làm gì, tôi mệt mỏi, không có hứng thú.
– Ha..ha, em không có hứng thú thì sáng tạo hứng thú, anh tính rồi, hai ngày này là ngày của em quan trọng, không thể lãng phí.
– Cái gì ngày quan trọng? Điền Ngạc Như ngạc nhiên hỏi.
– Đương nhiên là dễ thụ thai, anh tối hôm qua còn lo lắng hôm nay mà không ở nhà, thì phải chờ đến tháng sau, cũng không biết khi nào thì có thể có bầu.
– Anh nói cái gì? Hai ngày này…?
– Đúng vậy em, xem em kìa, chuyện của bản thân mình cũng không nhớ được, mau tới, anh hiện tại “nó” cứng rồi!
Nói xong Hoắc Lữ Mậu cởi áo ngủ Điền Ngạc Như, nhưng Điền Ngạc Như trong lòng một chút cảm giác đều không có, cô suy nghĩ chuyện tối hôm qua cùng với Khấu Đại Bằng rốt cuộc có hay không bắn tinh dịch ở bên trong, tên khốn kiếp này vì mình hưởng thụ, cho tới bây giờ cũng không mang bao cao su, cứ kêu chính mình trở về uống thuốc tránh thai.
Đêm nay bởi vì Điền Ngạc Như không phối hợp, lỗ âm đạo của cô chẳng có một chút ướt át cảm giác, cho nên Hoắc Lữ Mậu không vào được, giằng co một hồi, Hoắc Lữ Mậu vốn dương vật cũng không kiên cường liền mềm oặt treo giữa không trung.
Hai người đều không thèm lập lại, Hoắc Lữ Mậu nằm ở trong chăn, còn đang không ngừng lấy tay ép buộc em trai, hy vọng nó có thể kiên cường một chút, nhưng cuối cùng không có thành công, trong bóng tối truyền đến một tiếng thở dài.
Hoắc Lữ Mậu từng bị thương, cắt bỏ một cái thận, từ đó, bọn họ vợ chồng cuộc sống tình dục chưa nói tới chất lượng , thỏa mãn cũng không thể đạt tới, đây là Điền Ngạc Như cảm giác.
Điền Ngạc Như suy nghĩ trở về tới buổi tối năm trước . . .
Hắn bò lên trên thân thể của mình , hắn từng điểm từng điểm đốt cô dục vọng , từng chút một cởi bỏ quần áo mình , một lần một lần… gõ cửa phòng tuyến trong lòng của cô . . . Hắn bò lên trên thân thể của cô , đem miệng sâu đậm hôn lên môi của cô, dọc theo môi của cô từng chút một, chậm rãi chạy dời trượt xuống, hướng dưới âm hộ của cô liếm vòng quanh, cảm giác xốp giòn nhột dọc theo môi hắn hôn chậm rãi, dọc theo khe môi trong âm hộ đã lâu chết lặng, giờ thì lan tràn đầy nước nhờn , làm cho trong cơ thể cô áp lực dục vọng lửa cháy bừng bừng bắt đầu thiêu đốt ….
Hắn cực kỳ thông thạo dùng cái lưỡi vỗ về chơi đùa phía dưới đôi bầu vú mọng vừa sưng vừa nóng , thật cao đầu núm vú dựng đứng thẳng dựng lên . Đầu lưỡi của hắn mềm mại nhỏ nhẹ đè nặng trên thân thể của cô , cuối cùng dừng lại ở nơi cái âm hộ của cô đang khát vọng bị chinh phục, thè lưỡi ra liếm lên miệng lỗ âm đạo, làm cô toàn thân khô nóng, đầu lưỡi mềm mại, khi thì nhu hòa khi thì mạnh mẽ chống đỡ, khiến cho thân thể cô bắt đầu vặn vẹo, cô thật dài rên rỉ ..a…a…
Tay của cô không tự chủ được đưa tới ôm lấy đầu của hắn , chân của cô, tự nâng lên bấu víu vào lưng của hắn, cô ưa thích bị hắn liếm lên cái âm hộ nhạy cảm, cô không chịu thả tay ra , không chịu buông chân, thời gian dần trôi qua, cô cảm giác được cái lỗ âm đạo như là dòng sông tràn lan nước nhờn, cô hẩy lên bờ mông nghênh đón miệng lưỡi của hắn , cùng đầu lưỡi hắn mỗi một lần tiếp xúc thân mật đều cảm thấy một loại ray rức ngứa dọc theo cái âm đạo truyền vào trong cơ thể của cô , trong bụng giống như có một ngọn lửa nhấp nhô đồng dạng .
Mãnh liệt kích thích làm cho cô cảm nhận được, lâu lắm rồi mới có lại cảm giác như thế này, khi hắn đè ở trên người cô, dùng dương vật rắn chắc tràn ngập đâm vào lỗ âm đạo bên trong thân thể, phập phồng tiến công, cô cảm thấy tất cả đều là khoái lạc, thậm chí lúc cô nằm ngửa trên ghế sa lon đôi bầu vú của cô cũng thật cao đứng vững, rất căng rất ngứa, phía dưới cái âm hộ, khi hắn tiếp tục tiến công bên trong lổ âm đạo đã không tự chủ được co rúc lại, cô cảm giác mình hình như là bay ở bầu trời, hắn tựa như từng hồi một làm làn gió nhẹ thổi cô bay trôi nổi . . .
Khi hắn quát to một tiếng cắn chặt răng, dùng hết khí lực lớn nhất.
– Phạch…phạch….
Cả gốc dương vật cắm thật sâu vào lỗ âm đạo, cô cũng đột nhiên không nhịn được mà từ miệng tử cung tuôn ra một làn âm tinh, cô với hắn cùng nhau run rẩy ôm chặt một chỗ, thở hào hển… thời khắc này Điền Ngạc Như cảm giác cuộc sống cực kỳ có sắc thái …..
Hồi tưởng lại Điền Ngạc Như thân thể không kìm hãm được dục vọng lửa nóng. Thất vọng nhìn thoáng qua bên cạnh Hoắc Lữ Mậu đã say sưa ngủ, cô liền nằm ngửa thân thể lại, nhắm lại đôi mắt, trong đầu liền hiện lên năm đó cùng với Khấu Đại Bằng ngoái đầu nhìn lại, cô mỉm cười, một tay cô nhẹ nhàng chuyển lên dưới áo ngủ, len vào dọc theo cái bụng hướng lên trên chậm rãi nắn bóp trên bầu vú mềm không có bị cái gì gò bó, tay kia thì dọc theo cái bụng theo phương hướng ngược nhau chậm rãi mò xuống bụng dưới, tiếp tục hướng xuống về cái âm hộ.
Chậm rãi ngón tay vân vê tại âm vật đã có chút sưng lên, rồi lấy tay kia đưa xuống chính giữa hai đùi, dùng ngón giữa dọc theo hai môi trong âm hộ nhẹ nhàng ma sát, êm ái vuốt ve, thân thể nóng lên, phát nhiệt, theo trong lỗ âm đạo chậm rãi tràn ra nhớp nhúa chất lỏng, cả thân thể đều có chút run rẩy, cô nén lại tiếng rên rỉ trong cổ họng, sợ bị bên cạnh người chồng phát hiện mình có cử chỉ không đứng đắn, mỗi khi cảm giác giống như điện giật xẹt qua thần kinh, cô chỉ có thể chặt chẽ khép miệng cắn chặt răng, chân mày nhíu thật chặt …………….

Trời mờ sáng, Hoắc Lữ Mậu nghe ngoài sân, thùng sắt loảng xoảng thanh âm đánh thức, sau đó là tiếng đổ nước vào lu, không khỏi đứng dậy nhìn ra ngoài, thì thấy Đinh Nhị Cẩu hai tay để trần, mặc quần đùi hướng phía cái lu đổ thùng nước thứ hai.
– Thằng nhóc này, còn sớm mà…
Hoắc Lữ Mậu nằm xuống ngủ tiếp, Điền Ngạc Như lại rời giường, đẩy cửa ra, đúng dịp thấy một thân đầy khối cơ thịt của Đinh Nhị Cẩu xoay người rời đi, tiếp tục gánh nước.
Ánh sáng mặt trời chiếu vào lên thân Đinh Nhị Cẩu, trừ bỏ bả vai bị đòn gánh ép xuống có chút sưng đỏ, những nơi khác đường nét rỏ ràng, từng cục cơ bắp nổi lên, rất là rắn chắc, Điền Ngạc Như đột nhiên miệng phát khô, mà lúc này phảng phất thân thể giống như tự nhiên khô nóng, cô lại cảm thấy giữa háng mình như có nước nhờn tươm ra từ lỗ âm đạo, Đinh Nhị Cẩu quay đầu nhìn thoáng qua Điền Ngạc Như, cười cười đi ra khỏi nhà.
 
Chương 5: Không thể thỏa mãn

Nhìn Đinh Nhị Cẩu giống đứa bé mắt rướm lệ, Điền Ngạc Như trong lòng có điểm không cầm lòng, khi đến ngay nơi khúc quanh, đây là góc chết, không ai có thể thấy được, Điền Ngạc Như lấy ra cái khăn tay dụi mắt cho Đinh Nhị Cẩu.
– Tôi tin tưởng cậu sẽ không nói lung tung, chỉ cần cậu không nói, tôi sẽ quan tâm đến cậu, cậu bây giờ chỉ là một đội viên Liên phòng, không phải công tác chính thức, chỉ cần có cơ hội, tôi sẽ giúp cậu chuyển thành chính thức, chuyện này chỉ có hai người chúng ta biết, không cần nói cho người khác, chịu không?
Điền Ngạc Như có cử chỉ làm Đinh Nhị Cẩu hoảng sợ, vội vàng nhìn hai bên một chút, may mà không có người.
– Được rồi.., tôi không nói bậy, với ai tôi cũng không nói.
Đi theo Điền Ngạc Như về nhà ăn một bữa cơm, tuy rằng làm cơm rất phong phú, nhưng Đinh Nhị Cẩu một tiếng không dám nói ra khỏi cổ họng, so với ăn dấm chua, rất khó chịu.
– Này, nhóc… ở đơn vị không phải miệng như xe lửa chạy, khoác lác rất nhiều, hôm nay sao vậy, xấu hổ sao?
Hoắc Lữ Mậu không e dè nói móc …
– Trưởng đồn, hì hì… ông làm cơm thật sự là ăn quá ngon, tôi lo ăn, từ khi ba mẹ tôi qua đời, tôi không được có ăn qua bữa cơm ngon như vậy, nếu không tìm được Chủ tịch xã người chú bà con xa, tôi cơm hôm nay cũng không biết đi nơi nào mà ăn.
Đinh Nhị Cẩu mặc dù nói thực nhẹ nhàng, nhưng Hoắc Lữ Mậu và Điền Ngạc Như nghe được khiến lòng cũng chua xót.
– Thằng nhóc, tôi biết ý của cậu, về sau không có việc gì cứ tới nhà tôi ăn cơm đi, bất quá trong sân có ít củi chẻ giùm cho tôi..à.. còn có lu nước, cũng phải xách đầy, nhà chúng tôi dùng nước suối, đối diện trong hốc núi có con suối nhỏ.
– Ai, được rồi đồn trường, chuyện gì tôi đều có thể làm được.
Điền Ngạc Như trong lòng âm thầm kêu khổ, đây là chuyện gì đây, làm sao đế hắn vào nhà, vốn là muốn cho hắn chút ơn huệ nhỏ để ổn định hắn, không nghĩ tới tự nhiên kêu hắn vào nhà, vậy phải làm sao bây giờ, cũng không thể nói lời phản đối..
Cơm nước xong, Đinh Nhị Cẩu trở về ký túc xá ở đồn cảnh sát đi ngủ, nơi này bao ăn bao ở, hắn rất hài lòng, còn chủ động đến phòng trực ban cùng Trương Cường hàn huyên một hồi.
– Lữ Mậu, anh đây là có ý gì, em nói là mời Đinh Nhị Cẩu ăn bữa cơm, để tỏ vẻ chúng ta chiếu cố thân thích của Khấu Đại Bằng là xong, anh làm gì mà muốn cho hắn thường xuyên về nhà, anh có ý tứ gì, hắn không phải là thanh niên à, anh thường xuyên không ở nhà, hắn tới nơi này thì em tính làm sao?
Những lời này nói đến từ mấu chốt, Đinh Nhị Cẩu với Khấu Đại Bằng là quan hệ như thế nào, trong lòng cô rất rõ ràng, cái gì mà Chủ tịch xã thân thích, phát nôn.. đó là trao đổi, vạn nhất sau này, Đinh Nhị Cẩu với Hoắc Lữ Mậu quan hệ thân mật, không chừng Đinh Nhị Cẩu liền đem chuyện của mình tiết lộ cho Hoắc Lữ Mậu, đó không phải là tự mình gây tai hoạ sao.
– Em làm sao vậy, hắn vẫn còn con nít, hắn có thể làm gì?
– Anh có ý tứ gì, hắn không có thể làm gì, nếu người đàn ông khác thì có thể tới làm gì đúng không! Lữ Mậu, rốt cuộc anh có ý gì?
Điền Ngạc Như nói lý lẽ không chịu buông tha người.
Hoắc Lữ Mậu cúi đầu ăn cơm, không cùng người đàn bà này cãi nhau.
Đêm xuống, Điền Ngạc Như lẳng lặng nằm ở trên giường hờn dỗi, Hoắc Lữ Mậu tắm rửa sạch sẽ chui vào trong chăn, bàn tay đem Điền Ngạc Như kéo vào trong lòng.
– Anh làm gì, tôi mệt mỏi, không có hứng thú.
– Ha..ha, em không có hứng thú thì sáng tạo hứng thú, anh tính rồi, hai ngày này là ngày của em quan trọng, không thể lãng phí.
– Cái gì ngày quan trọng? Điền Ngạc Như ngạc nhiên hỏi.
– Đương nhiên là dễ thụ thai, anh tối hôm qua còn lo lắng hôm nay mà không ở nhà, thì phải chờ đến tháng sau, cũng không biết khi nào thì có thể có bầu.
– Anh nói cái gì? Hai ngày này…?
– Đúng vậy em, xem em kìa, chuyện của bản thân mình cũng không nhớ được, mau tới, anh hiện tại “nó” cứng rồi!
Nói xong Hoắc Lữ Mậu cởi áo ngủ Điền Ngạc Như, nhưng Điền Ngạc Như trong lòng một chút cảm giác đều không có, cô suy nghĩ chuyện tối hôm qua cùng với Khấu Đại Bằng rốt cuộc có hay không bắn tinh dịch ở bên trong, tên khốn kiếp này vì mình hưởng thụ, cho tới bây giờ cũng không mang bao cao su, cứ kêu chính mình trở về uống thuốc tránh thai.
Đêm nay bởi vì Điền Ngạc Như không phối hợp, lỗ âm đạo của cô chẳng có một chút ướt át cảm giác, cho nên Hoắc Lữ Mậu không vào được, giằng co một hồi, Hoắc Lữ Mậu vốn dương vật cũng không kiên cường liền mềm oặt treo giữa không trung.
Hai người đều không thèm lập lại, Hoắc Lữ Mậu nằm ở trong chăn, còn đang không ngừng lấy tay ép buộc em trai, hy vọng nó có thể kiên cường một chút, nhưng cuối cùng không có thành công, trong bóng tối truyền đến một tiếng thở dài.
Hoắc Lữ Mậu từng bị thương, cắt bỏ một cái thận, từ đó, bọn họ vợ chồng cuộc sống tình dục chưa nói tới chất lượng , thỏa mãn cũng không thể đạt tới, đây là Điền Ngạc Như cảm giác.
Điền Ngạc Như suy nghĩ trở về tới buổi tối năm trước . . .
Hắn bò lên trên thân thể của mình , hắn từng điểm từng điểm đốt cô dục vọng , từng chút một cởi bỏ quần áo mình , một lần một lần… gõ cửa phòng tuyến trong lòng của cô . . . Hắn bò lên trên thân thể của cô , đem miệng sâu đậm hôn lên môi của cô, dọc theo môi của cô từng chút một, chậm rãi chạy dời trượt xuống, hướng dưới âm hộ của cô liếm vòng quanh, cảm giác xốp giòn nhột dọc theo môi hắn hôn chậm rãi, dọc theo khe môi trong âm hộ đã lâu chết lặng, giờ thì lan tràn đầy nước nhờn , làm cho trong cơ thể cô áp lực dục vọng lửa cháy bừng bừng bắt đầu thiêu đốt ….
Hắn cực kỳ thông thạo dùng cái lưỡi vỗ về chơi đùa phía dưới đôi bầu vú mọng vừa sưng vừa nóng , thật cao đầu núm vú dựng đứng thẳng dựng lên . Đầu lưỡi của hắn mềm mại nhỏ nhẹ đè nặng trên thân thể của cô , cuối cùng dừng lại ở nơi cái âm hộ của cô đang khát vọng bị chinh phục, thè lưỡi ra liếm lên miệng lỗ âm đạo, làm cô toàn thân khô nóng, đầu lưỡi mềm mại, khi thì nhu hòa khi thì mạnh mẽ chống đỡ, khiến cho thân thể cô bắt đầu vặn vẹo, cô thật dài rên rỉ ..a…a…
Tay của cô không tự chủ được đưa tới ôm lấy đầu của hắn , chân của cô, tự nâng lên bấu víu vào lưng của hắn, cô ưa thích bị hắn liếm lên cái âm hộ nhạy cảm, cô không chịu thả tay ra , không chịu buông chân, thời gian dần trôi qua, cô cảm giác được cái lỗ âm đạo như là dòng sông tràn lan nước nhờn, cô hẩy lên bờ mông nghênh đón miệng lưỡi của hắn , cùng đầu lưỡi hắn mỗi một lần tiếp xúc thân mật đều cảm thấy một loại ray rức ngứa dọc theo cái âm đạo truyền vào trong cơ thể của cô , trong bụng giống như có một ngọn lửa nhấp nhô đồng dạng .
Mãnh liệt kích thích làm cho cô cảm nhận được, lâu lắm rồi mới có lại cảm giác như thế này, khi hắn đè ở trên người cô, dùng dương vật rắn chắc tràn ngập đâm vào lỗ âm đạo bên trong thân thể, phập phồng tiến công, cô cảm thấy tất cả đều là khoái lạc, thậm chí lúc cô nằm ngửa trên ghế sa lon đôi bầu vú của cô cũng thật cao đứng vững, rất căng rất ngứa, phía dưới cái âm hộ, khi hắn tiếp tục tiến công bên trong lổ âm đạo đã không tự chủ được co rúc lại, cô cảm giác mình hình như là bay ở bầu trời, hắn tựa như từng hồi một làm làn gió nhẹ thổi cô bay trôi nổi . . .
Khi hắn quát to một tiếng cắn chặt răng, dùng hết khí lực lớn nhất.
– Phạch…phạch….
Cả gốc dương vật cắm thật sâu vào lỗ âm đạo, cô cũng đột nhiên không nhịn được mà từ miệng tử cung tuôn ra một làn âm tinh, cô với hắn cùng nhau run rẩy ôm chặt một chỗ, thở hào hển… thời khắc này Điền Ngạc Như cảm giác cuộc sống cực kỳ có sắc thái …..
Hồi tưởng lại Điền Ngạc Như thân thể không kìm hãm được dục vọng lửa nóng. Thất vọng nhìn thoáng qua bên cạnh Hoắc Lữ Mậu đã say sưa ngủ, cô liền nằm ngửa thân thể lại, nhắm lại đôi mắt, trong đầu liền hiện lên năm đó cùng với Khấu Đại Bằng ngoái đầu nhìn lại, cô mỉm cười, một tay cô nhẹ nhàng chuyển lên dưới áo ngủ, len vào dọc theo cái bụng hướng lên trên chậm rãi nắn bóp trên bầu vú mềm không có bị cái gì gò bó, tay kia thì dọc theo cái bụng theo phương hướng ngược nhau chậm rãi mò xuống bụng dưới, tiếp tục hướng xuống về cái âm hộ.
Chậm rãi ngón tay vân vê tại âm vật đã có chút sưng lên, rồi lấy tay kia đưa xuống chính giữa hai đùi, dùng ngón giữa dọc theo hai môi trong âm hộ nhẹ nhàng ma sát, êm ái vuốt ve, thân thể nóng lên, phát nhiệt, theo trong lỗ âm đạo chậm rãi tràn ra nhớp nhúa chất lỏng, cả thân thể đều có chút run rẩy, cô nén lại tiếng rên rỉ trong cổ họng, sợ bị bên cạnh người chồng phát hiện mình có cử chỉ không đứng đắn, mỗi khi cảm giác giống như điện giật xẹt qua thần kinh, cô chỉ có thể chặt chẽ khép miệng cắn chặt răng, chân mày nhíu thật chặt …………….

Trời mờ sáng, Hoắc Lữ Mậu nghe ngoài sân, thùng sắt loảng xoảng thanh âm đánh thức, sau đó là tiếng đổ nước vào lu, không khỏi đứng dậy nhìn ra ngoài, thì thấy Đinh Nhị Cẩu hai tay để trần, mặc quần đùi hướng phía cái lu đổ thùng nước thứ hai.
– Thằng nhóc này, còn sớm mà…
Hoắc Lữ Mậu nằm xuống ngủ tiếp, Điền Ngạc Như lại rời giường, đẩy cửa ra, đúng dịp thấy một thân đầy khối cơ thịt của Đinh Nhị Cẩu xoay người rời đi, tiếp tục gánh nước.
Ánh sáng mặt trời chiếu vào lên thân Đinh Nhị Cẩu, trừ bỏ bả vai bị đòn gánh ép xuống có chút sưng đỏ, những nơi khác đường nét rỏ ràng, từng cục cơ bắp nổi lên, rất là rắn chắc, Điền Ngạc Như đột nhiên miệng phát khô, mà lúc này phảng phất thân thể giống như tự nhiên khô nóng, cô lại cảm thấy giữa háng mình như có nước nhờn tươm ra từ lỗ âm đạo, Đinh Nhị Cẩu quay đầu nhìn thoáng qua Điền Ngạc Như, cười cười đi ra khỏi nhà.
Hay
 
Sửa lần cuối:
anime sex
cliphot
Back
Top
X