Ba ngày sau hôm đó tôi có mặt ở sân bay. Quầy check-in là 101 ở terminal 2. Tôi đã bay ở đây cả trăm lần nhưng chưa bao h nghe có quầy này cả. Nó nằm ở 1 góc và không có nhiều người lui tới. Chỉ có 1 vài nhân viên và 2 cặp trai gái trung niên đang ngồi chờ và 2 ông bà cỡ 60 tuổi ăn mặc có vẻ quý tộc. Đó là một quầy check-in bình thường như bao quầy khác. Khi tôi bước lại xin làm thủ tục, em nhân viên hỏi “Anh làm thủ tục đi Peasuts Airlines ạ? Cho em xin vé và thẻ chứng minh thư”. Sau khi tôi đưa vé, em ấy cầm vé và lướt qua một cái máy chứ không dùng code bar hay mã gì cả. H tôi mới biết vé đấy có thẻ từ và không thể làm lại được, cho nên đảm bảo an toàn rất cao.
- Anh Hoàng Nhật Minh phải không ạ? Thủ tục đăng kí của anh đã xong. Anh có hành lí kí gửi gì không?.
Em ấy hỏi trong khi đưa lại tờ vé và chứng minh thư cho tôi. Tôi bảo không, và được mời vào phòng chờ riêng trc khi máy bay cất cánh.
Vào trong rồi tôi mới thấy đông hơn hẳn. Nguyên một sảnh được dành riêng cho hãng hàng không này. Đủ mọi loại người từ già đến trẻ, ai nấy đều ăn mặc sang trọng và lịch sự.
- Lần đầu tiên biết đến hãng này, không ngờ nó xịn thế, thế mà nghe tên cứ như củ lạc gì đấy. Nhưng mà không thấy đứa con nít nào nhỉ?- Tôi thắc mắc nhưng rồi cũng chả nghĩ lâu rồi kiếm chỗ ngồi chờ.
Đến lúc này tôi mới thấy có điều bất thường. Trên tường là các bức tranh nghê thuật của các cô gái khoả thân. Các cô này đều rất đẹp và có nhiều quốc tịch khác nhau, từ da trắng da đen cho tới châu á da vàng. Vì do bôn ba nhiều, tôi phân biệt được khuôn mặt của những người trên thế giới nên tôi thấy ở đây có hình của các cô gái đông âu da trắng tóc vàng, rất cao, các cô gái pháp sang trọng, các cô nhật bản, rồi trung quốc, và cả một cô việt nam nữa. Các tấm hình này đều không ghi tên người mẫu, chỉ có một điểm chung là tất cả đều là ảnh trắng đen và các cô gái đều khoả thân. Mặc dù là ảnh nghệ thuật và không có yêu tố sex nhưng nó cũng làm máu tôi nóng lên và thằng ku bắt đầu cứng dần. Xung quanh tôi cũng có nhiều người đang coi ảnh như tôi. Có một cặp thanh niên vừa coi vừa cười khúc khích vừa nói thầm vào tai nhau, xong cô gái đưa tay vào quần anh kia rồi cười lên thành tiếng.
- Ôi đám trẻ h táo bạo thật. Ở chỗ đông người như này mà.
Nửa tiếng sau có thông báo từ một em tiếp viên bảo mọi người chuẩn bị ra máy bay. Em ấy mặc một chiếc áo dài màu xanh tím nhìn rất dịu mắt, trên cổ đeo một chiếc khăn lụa màu xanh nhạt.
Từng người xếp hàng, xong bước qua vạch vàng để soát vé để lên máy bay. Rồi đến lượt tôi. Nhìn từ xa tôi thấy chiếc áo dài kia không có gì khác thường, ngược lại còn rất đẹp mắt và tôn dáng. Nhưng khi vừa bước qua vạch vàng, từ khoảng 1m bộ áo dài lộ rõ nét mỏng tang, tôi thấy rõ em tiếp viên không mặc áo lót. Và khi nhìn xuống dưới, tôi còn thấy em ấy còn không mặc cả quần luôn, chứ đừng nói tới quần lót. Tôi có thể thấy rõ lớp lông mu đen qua lớp áo dài mỏng ấy, điều mà này giờ do ở quá xa và bị cái bàn che mất nên tôi không thấy. Phát hiện này làm tôi suýt sặc và chảy máu mũi.
Em tiếp viên này, tên là Bảo Ngọc, đã nhận ra sự xúc động của tôi. Em đưa lại cho tôi cuống vé, chúc tôi chuyến bay vui vẻ, xong em kéo vạt áo dài qua một bên để tôi nhìn rõ 2 chân em ấy rồi nháy mắt với tôi cái nữa làm tim tôi như bật ra ngoài.
- Ôi đm, chuyện gì đang xảy ra đây???
Bây giờ tôi lờ mờ hiểu ra cái nháy mắt ẩn ý của thằng Hoàng hôm trước rồi!
Chưa bao h quãng đường từ ga chờ đến cửa máy bay đối với tôi lại gần như vậy. Trong đầu tôi chưa dứt được hình ảnh em Bảo Ngọc cởi truồng soát vé thì trước mặt tôi đã là cửa vào máy bay. Đón tôi là một em tiếp viên khác, cũng bộ áo dài tím ấy mà khi nhìn nghiêng tôi thấy rõ lớp da trắng mượt mà chạy từ hông xuống chân, kẹp giữa 2 tà áo dài. Chưa bao h bộ áo dài truyền thống đối với tôi lại đẹp như vậy. Nó là biểu tượng cho sự kín đáo của phụ nữ việt. Và khi cần nó có thể trở nên gợi tình hơn bao h hết, nhất là bỏ khi luôn chiếc quần đi! Lại gần hơn, tôi có thể nhìn thấy chiếc mu lồi lên và vùng lông được cắt hình tam giác gọn gàng kia khi em cúi đầu chào khách. Cử chỉ cúi mình chào khách lịch sự kia kết hợp với đôi giày cao gót làm tà sau chiếc áo dài ôm trọn vào mông em khiến tôi không thể rời mắt khỏi đường cong ấy.
Cẩm Tú, tên em tiếp viên ấy, chào tôi, hỏi tôi số ghế và hướng dẫn tôi lại chỗ ngồi. Nếu như em Bảo Ngọc tươi trẻ thì Cẩm Tú lại mang vẻ điềm đạm hơn, mặn mà hơn. Em nói giọng nhẹ nhàng của con gái bắc. Ngực em quá đẹp, to vừa phải và mặc dù không mang bra nhưng không xệ tí nào. Em thấy cái nhìn chằm chằm của tôi vào ngực em, và dù phải nói lại cho tôi 2 lần về chỗ ngồi do tôi không tập trung, em ấy vẫn không khó chịu tí nào. Tôi cảm ơn rồi theo hướng em chỉ, đi tìm chỗ ngồi.
Máy bay của tôi ngày hôm nay là một chiếc Boeing 777, rất rộng rãi thoái mái, và hơn nữa là các chỗ ngồi đã được bố trí lại. Thay vì 1 dãy 10 ghế như bình thường, bây h mỗi dãy chỉ có 7 ghế thôi, các ghế đều rộng ra, và chừa hành lang đi lại nhiều hơn, khoảng cách giữa 2 ghê trước sau cũng rộng rãi hơn nữa cho nên chiếc phi cơ to như vậy nhưng không thấy đông đúc tí nào. Tôi ngồi ngay hàng đầu, gần cửa sổ, và theo quan sát thì trước tôi là khu thương gia, được ngăn với bên này bằng 1 tấm vải.
Lúc này 4 em tiếp viên đi ra từ phía bên kia. Các em này giúp mọi người ổn định chỗ ngồi và sắp xếp hành lí. Và điều đặc biệt ở các em tiếp viên này, là trong khi hai em Bảo Ngọc và Cẩm Tú có một chiếc áo dài che thân, thì các em này hoàn toàn trần truồng luôn! Thứ duy nhất có trên cơ thể khoả thân của các em là chiếc khăn đeo trên cổ, thứ mà khi chỉ có nó làm các em đầy vẻ đĩ thoã. Buộc ngang eo các em là một chiếc thắt lưng màu đỏ mà trên đó được treo tấm bảng tên được đặt ngay ngắn ngắn, chếch sang bên chân phải khoảng 3 phân. Các em không có đồng phục chung về giày, nhưng tất cả đều mang cao gót khoảng 5 phân. Quả thật giày cao gót đối với tôi là một phát minh vĩ đại của ngành thời trang. Nó không chỉ cải thiện chiều cao của mấy em mà chiếc gót cao làm mông cái em được nhô lên 1 đoạn và ngực các em cũng phải ưỡn ra để tạo lại thăng bằng, cùng với việc mông trần được đẩy lên làm lộ rõ cái khe giữa 2 chân cùng lớp thịt hồng hào e ấp quanh cái khe đấy.
Em đứng trước mặt tôi có chiếc bảng tên và túm lông đen nằm ngay sát mặt tôi tên Hạ Vy. Em có khuôn mặt đẹp, tóc không dài lắm, được buộc kiểu đuôi gà vừa qua vai một tí và vòng eo phẳng lì không chút mỡ. Thấy tôi nhìn em liền nở nụ cười rất tươi :
- Anh lần đầu đến đây à? Anh thấy em đẹp không?.
Em vừa hỏi vừa làm động tác nghiêng mông, hai tay duỗi thẳng ép hai bầu ngực trần.
- Anh sắp chết vì bọn em rồi đây này.
Tôi nói thật. Mọi việc trong vòng 5 phút vừa qua làm tôi không biết mình đang mơ hay đang tỉnh nữa. Người con gái đang khoả thân ngay trước mắt tôi chính là kiểu tôi thích, cao ráo, gọn gàng, ngực lớn vừa phải và khuôn mặt xinh, tinh nghịch. Nhìn em tôi nhớ đến em Nancy của Momoland. Tôi nhìn quanh xem có chiếc camera nào không vì tôi nghĩ mình đang lạc vào một trường quay nào đó.
- Haha. Anh dễ thương thật đấy. Ngày nào em cũng gặp người mới như anh. Một lúc là anh quen ngay thôi. Tí em nói chuyện với anh tiếp nhé.
Em ấy nói rồi định bước qua. Tôi lúc đấy hứng lên thế nào lại đưa tay ra sờ mông em. Hạ Vy quay đầu lại nhìn tôi rồi trong khi giữ người nguyên vị trí, em khẽ banh 2 đùi ra, cầm bàn tay đấy của tôi rồi nhét vào giữa 2 mông em, đầu ngón tay tôi chạm vào lồn em ướt nhẹt. Tôi giữ ngón tay trong cái lỗ hồng hồng mềm mềm ấy chừng 2s rồi em thả tay tôi ra. Mấy đầu ngón tay tôi đầy dâm thuỷ của em.
- Hihi anh mút đi.
Mấy hành khách xung quanh nhìn ngón tay tôi thèm thuồng. Em đi phía sau, tên Linh Hân, có vẻ già dặn hơn Hạ Vy, lúc này đành buông giọng
- Thôi nhanh nào, đừng nghịch nữa, mình còn phải làm việc đấy.
Hai em đi qua và quần tôi như muốn nổ tung, đành phải đứng dậy mở khoá kéo thằng ku ra ngoài.
Ở hành lang bên kia là 2 em tiếp viên khác. Em đứng trước tên Hoài Anh. Em có khung người to, dáng hơi đầm, ngực bự nhưng lại không xệ. Em thả tóc dài ngang lưng, và khi sợi tóc nào rơi lên phía trước lại được em hất lại phía sau như không muốn có thứ gì che bộ ngực của mình. Cũng phải thôi, đó là một trong những bộ ngực đẹp nhất tôi từng thấy, chắc em ấy phải tự hào về nó lắm nên lâu lâu lại lấy tay nâng nâng hai bầu vú giống như người ta kéo lại quần cho gọn gàng vậy.
Em phía sau Hoài Anh là một em da trắng tóc vàng, tôi đoán là gốc Nga, tên Natalia. Nói là da trắng vậy thôi chớ da em hơi ngăm đen do tắm nắng. Em có đôi chân nói thật là dài miên man, cộng thêm đôi guốc của em cũng cao nữa. Ngực em này không to lắm nhưng lại rất hợp với dáng em. Em đứng nghiêng, một tay để lên đùi, tay kia đặt lên hông, trông em như siêu mẫu đang tạo dáng chụp hình vậy.
- Không biết em có phải người mẫu thời trang không nữa. Nhưng nếu em mặc đồ thì phải đẹp lắm.
Ồ em này nói được tiếng việt nữa.
Linh Hân có vẻ là tiếp viên trưởng. Em này vẻ đứng đắn, luôn nhắc nhở các em và các khách. Em này có làn da trắng nhất trong các em. Hai vú trần của em có vẻ hơi sệ, chắc em ấy có con rồi. Nhưng mà dáng vẫn rất đẹp. Đặc biệt là em này không để lông, mọi thứ vùng đó đều được cạo sạch, 2 mu lồn sạch sẽ hồng hào kết hợp với nước da trắng làm ai đều nuốt nước bọt khi nhìn cơ thể trần truồng của em.
Bốn em tiếp viên này làm nhiệm vụ chỉ chỗ, đóng nắp khoang hành lý và cả thắt đai an toàn cho khách. Các em thoải mái cho khách sờ mông sờ ngực mình. Có một chị đi với chồng còn tranh thủ lại hôn em Hoài Anh nữa. Mỗi khi các em cúi xuống thắt đai cho khách ai cũng tranh thủ bóp vú các em nhưng các em không ai lấy làm khó chịu mà ngược lại còn cười thích thú nữa, chỉ ông nào lỡ tay bóp mạnh quá thì bị các em ấy nhắc nhở thôi. Cả bốn em đều thản nhiên làm công việc của mình, nghĩ như việc khoả thân đi giữa cho mọi người nhìn là việc tự nhiên và dễ dàng nhất trên đời vậy. Lúc này tôi mới nhớ ra là việc thắt đai an toàn ai chả làm được, đâu cần các em cúi xuống làm hộ, các hãng hàng không “bình thường” khác có chỗ nào phục vụ khách như này đâu! Có vẻ các em tạo điều kiện cho khách được vuốt ve cơ thể mình.
- Nhưng không có ai được sờ lồn các em ấy như mình sờ Hạ Vy hết!
Hai mươi phút sau có vẻ mọi người đã ngồi yên vị trí, cửa máy bay đóng lại, tôi thấy Bảo Ngọc và Cẩm Tú bước lên máy bay. Quên chưa tả, chiếc máy bay này có một khoang cho nhân viên để đồ ở giữa khoang của tôi và khoang doanh nhân, và vì tôi ngồi hàng đầu nên từ chỗ tôi có thể thấy rõ các nàng trong đấy. Hai nàng sau khi lên máy bay thì vào phòng đấy thay đồ. Nói là thay đồ cho oai, chớ thật ra là hai nàng chỉ cởi phần trên chiếc áo dài ra thôi và sau đó đeo chiếc thắt lưng và cái bảng tên lên. Mặc dù ngắm nhìn 4 nàng kia từ nãy h rồi, nhưng việc ngắm nhìn gái khoả thân chưa bao h là chán với tôi cả. Nhất là các cô gái đẹp nữa. Việc các nàng bỏ cái lớp vải ngăn cách cơ thể tuyệt đẹp của mình với thế giới để kiêu hãnh khoe nó cho mọi người đối với tôi là nghệ thuật.
Tôi nhìn không chớp mắt các cô gái sửa soạn chuẩn bị trong buồng của mình. Tôi không ngại để các nàng biết là tôi đang nhìn, mà thậm chí các nàng có vẻ lại càng khiêu gợi tôi nữa. Bảo Ngọc sau khi đeo bảng tên xong thì quay về phía tôi, dạng 2 chân ra rồi lấy 2 ngón tay banh 2 mép lồn xong liếc mắt nhìn tôi rồi chu miệng hôn gió tôi một cái. Ôi em ấy làm như đang ở chỗ không người vậy trong khi xung quanh có biết bao nhiêu người đang nhìn. Bác bên cạnh bảo tôi có số, các em ấy có vẻ thích tôi. Tôi cũng thấy vậy.
Cẩm Tú sau khi thay đồ xong (thật ra là cởi đồ), đứng trước gương chỉnh lại dung nhan một lúc rồi lấy một chiếc gương nhỏ cùng cái chổi con rồi soi dưới lồn mình và chải lại lớp lông dưới đó. Tất cả các cô gái đều cẩn thận chỉnh sửa trang phục ngay ngắn trc khi làm việc tiếp, đánh lại tí phấn, bôi lại tí son, cột lại tóc, xịt thêm nước hoa. Không phải các nàng không mặc gì là không có gì để chăm chút đâu!
Cẩm Tú với Bảo Ngọc sau khi sửa soạn thì lên khoang doanh nhân làm tôi hơi tụt mood một tẹo. Em Hoài Anh cũng ra khoang sau luôn. Trong khoang tôi còn lại 3 em. Tôi đoán khoang dưới tôi cũng có 3 em và khoang doanh nhân có 3 hoặc 4 em nữa.
Lúc này Linh Hân, người mà tôi đã đoán là tiếp viên trưởng, cất giọng nói với tất cả mọi người :
- Chào mừng mọi người đến với Peasuts Airlines. Chuyến bay mang số hiệu PA101, khởi hành từ thành phố Hồ Chí Minh đi Sisland. Thời gian bay dự kiến là 2 tiếng 30 phút. Mong quý khách ổn định chỗ ngồi để chúng ta cất cánh.
Sisland là một đảo nhỏ nằm giữa Thái Bình Dương. Dân số khoảng 20.000 người và sống bằng hoạt động du lịch nghỉ dưỡng. Đấy là những gì tôi tìm hiểu được trên google. Tôi đã đi nhiều nơi rồi, những hòn đảo thiên đường như Maldives, hay Palma de Mallorca, mặc dù chưa nghe tên về Sisland bao h nhưng tôi hình dung nó cũng như vậy trc khi đi. Nhưng sau khi bước lên chuyến bay này tôi nghĩ có khi tôi đã nhầm.
- Mọi người xin vui lòng lắng nghe về các quy tắc an toàn trên chuyến bay
Linh Hân tiếp tục. Cô nàng đứng ở hàng ghế giữa, trần truồng, tự tin chỉ dẫn các hành khách cách mang áo cứu hộ cũng như sử dụng còi cứu hộ trong khi Hạ Vy và Natalia minh hoạ những gì chị tiếp viên trường nói.
Hạ Vy, vẫn đứng ở hàng đầu, ngay sát bên tôi, mang chiếc ao phao màu vàng lên người, để hở nửa người tồng ngồng phía dưới. Nàng làm các bước theo lời Linh Hân. Ở phía kia Natalia làm tương tự. Qua từng bước một, hai nàng lại đi xuống phía cuối khoang rồi đi lên lại, để cho mọi người đều quan sát được, 3 lần như vậy. Tôi nói thật, chưa bao h tôi đi máy bay mà tôi nghe những chỉ dẫn này cả. Chỉ khác là lần này các cô nàng đều đang khoả thân nên ai cũng chăm chú nhìn. Việc các nàng đi lên đi xuống như người mẫu catwalk tôi cũng không chắc đấy là quy định công ty hay các nàng muốn như vậy nữa.
Sau khi máy bay cất cánh và ổn định được độ cao, Linh Hân lấy từ trong 1 ngăn ra một dãy các hộp nhỏ và cả 3 chia nhau phát cho các hành khách.
- Trong hộp này quý khách sẽ nhận được 1 tờ quy định về chuyến bay và quy tắc trên Sisland. Quý khách đọc kĩ hướng dẫn, có gì không hiểu chúng tôi sẽ giải thích thêm.
Tờ quy tắc màu vàng, ngoài các quy định về chuyến bay cấm hút thuốc hay giữ vệ sinh chung, có một quy định nhỏ về “Bảo mật thông tin”
- Trong hộp quý khách sẽ nhận được một chiếc điện thoại. Chiếc điện thoại này sẽ được thay thế cho điện thoại của quý khách trong thời gian ở Sisland. Quý khách vẫn có thể giữ liên lạc với người thân ở nhà qua chiếc điện thoại này. Mọi hành vi quay phim chụp ảnh bằng công cụ của quý khách trên Sisland đều bị cấm. Tuy nhiên chúng tôi cung cấp cho quý khách một máy quay để quý khách có thể ghi lại khoảnh khắc của mình ở nơi đây. Chiếc máy quay này chỉ phục vụ cho nhu cầu xem lại của chính quý khách. Mọi hành vi sau lưu dữ liệu hoặc tải dữ liệu lên internet đều bị cấm. Hay nói cách khác, chúng tôi có biện pháp phát hiện sự ghi chép dữ liệu của quý khách và chúng tôi sẽ rút quyền thành viên của quý khách vĩnh viễn. Xin lưu ý. Sau khi đọc xong xin kí vào phía sau tờ cam kết.
Phía dưới hộp, đúng như Linh Hân nói, có một chiếc điện thoại cục gạch đúng nghĩa, chỉ có chức năng nghe, gọi, nhắn tin, và một chiếc máy quay dung lượng 100Gb. “Họ hào phóng thật”. Việc này theo như tôi hiểu là một cách bên này, cty khai thác Peasuts Airlines và Sisland, bảo vệ họ và khách hàng. Cùng khoang với tôi, sau khi quan sát, tôi thấy toàn người tri thức, ăn mặc sang trọng, nhìn vào là biết người có tiền và có quyền, họ đến nơi ăn chơi hưởng lạc này và họ muốn giữ bí mật này với phần còn lại của thế giới. Nhưng tặng mỗi một chiếc may quay dung lượng 100Gb nghĩa là họ phải tự tin vào dịch vụ của mình lắm. Và đúng theo những gì tôi tận mắt chứng kiến nãy h trên máy bay, tôi rất mong chờ, háo hứng được đặt chân lên hòn đảo bí ẩn này!
Vì chuyến bay dài gần 3 tiếng nên chúng tôi được phục vụ một bữa ăn nhẹ. Cũng không có gì khác biệt so với các bữa trên những chuyến bay khác, cũng là một cái sandwich kẹp thịt nguội, đi cùng 1 hộp trái cây tươi và nước hoa quả, hoặc rượu, ngoài việc nó được phục vụ bởi các nàng tiếp viên xinh như hotgirl hoàn toàn trần truồng.
Tôi tưởng tượng nếu một cô nàng như này lạc xuống khu phố nhà tôi, hay bất cứ nơi nào khác tôi biết, cô này sẽ bị các thanh niên háu đói thèm gái cưỡng hiếp ngay lập tức. Nhưng ở nơi này, tất cả mọi người đều là dân có học, có hiểu biết và tôn trọng người khác. Không một người đàn ông nào giấu được trong mắt mình cái nhìn sáng cả lên khi nhìn thấy đàn bà khoả thân. Chim họ dựng lên khi nghĩ tới người đàn bà đó bú mình. Nhưng tất cả bọn họ đều có sự kiềm chế. Họ tôn trọng người khác, và họ giữ gìn chính mình nữa.
Các cô gái kia cũng vì thế mà hoàn toàn tin tưởng, không ngại ngần phô bày mọi chỗ kín trên cơ thể mình ra và để cho người khác sờ mó. Họ tự hào vì cơ thể họ đẹp. Họ đọc được trong ánh mắt đàn ông sự ham muốn cơ thể họ. Họ muốn được công nhận cho cơ thể mà họ mất công nuôi dưỡng, làm đẹp. Tôi thấy Linh Hân đứng dọn bàn cho một ông bác và được bác khen cô có cái lồn đẹp và xin được ngửi cái lồn ấy. Tôi thấy Natalie, cúi người rót rượu một khách, mông quay về phía một khách khác vì quá cao, mặt phê đi vì được một người nắn hai đầu vú, người sờ hai mông. Người đàn ông đã sờ mông Natalie sau đó cho hai tay vào giữa hai đùi cô và miết khe giữa hai đùi làm cô này run lên vì sướng. Nếu không vì Linh Hân nhắc vì cản trở lối đi chắc có khi Natalie ra trên này luôn quá! Tôi liếc qua Hạ Vy khi vừa có một cánh tay rời khỏi mông em ấy.
Sau bữa ăn nhẹ, trên máy bay có sự xáo trộn nhẹ. Vài ba người rời ghế ngồi và đi về phía buồng nhân viên. Bác du khách ngồi bên cạnh tôi cũng đi. Lúc đó Hạ Vy vào ngồi cạnh tôi.
- Anh thấy thế nào? Có thoải mái không? - Hạ Vy hỏi tôi nhẹ nhàng.
- Anh ổn lắm. Cảm ơn em. Em xong việc rồi à?
- Vâng. Bây h chờ đến lúc hạ cánh thôi anh
Em trò chuyện với tôi thân tình như quen nhau đã lâu.
- Anh có yêu cầu gì ở em không?
Nàng vừa nói vừa cầm lấy con chim cứng ngắc nãy giờ của tôi.
Tôi chưa nghĩ đến điều này. Mọi thứ đến bây h đã ra ngoài trí tưởng tượng, tôi còn muốn gì hơn nữa chứ.
- Anh chưa biết nữa. Anh chỉ muốn trò chuyện với tụi em thôi. Em làm nghề này lâu chưa?
- Em vào nghề chính thức được 6 tháng. Trước đó em làm ở bộ phận khác, kiểu như học việc.
Em tâm sự, tay vuốt ve con cu tôi. Nó vẫn rất cương cứng nhưng tôi lại cảm thấy dễ chịu hơn nhiều khi được người đẹp đối xử nhẹ nhàng như vậy. Trong tay nàng, thằng em hùng dũng của tôi lại như trở thành món đồ chơi của nàng vậy, giống như anh võ sĩ lực lưỡng về nhà làm nũng mẹ.
- Anh thật sự bất ngờ về dịch vụ này của tụi em. Thậm chí anh còn không nghĩ nó tồn tại. Bọn em có thể “ăn mặc” như vậy và tự nhiên như thế. Anh chưa hình dung ra công ty của em đào tạo như nào và tuyển người ra sao? Ý anh là bọn em đều rất đẹp, hoàn toàn có thể kiếm công việc khác phù hợp hơn”
Tôi thì vẫn ngại khi nói về vấn đề đấy nên dùng từ “ăn mặc”.
Hạ Vy hiểu ý tôi, cười lớn
- Ý anh là vì sao bọn em thể tự tin cởi truồng phục vụ các anh được à?
Nàng tự nhiên nhắc đến từ cởi truồng ấy như kiểu nó không xấu hổ tí nào với nàng vậy.
- Em hiểu ý anh. Do anh mới lần đầu đến đây đấy, chứ công việc này thật sự là công việc của tụi em. Bọn em yêu công việc, bọn em cống hiến cho công việc, và khách hàng của bọn em tôn trọng tụi em. - Hạ Vy tiếp lời.
- Ngoài việc ông chủ trả lương khá cao cho tụi em.
Nàng nháy mắt, cầm một tay tôi đặt lên hông nàng. Tôi lại được chạm vào nước da mát mẻ ấy, thân hình nóng bỏng ấy.
- Thì em khá là yêu công việc này.
- Bản thân em yêu thích sự tự do. Em thích bay trên bầu trời và tiếp xúc nhiều người khác nhau. Trước đây em cũng là tiếp viên của VNAL mà.
- Sau đó em nhận thấy em yêu cơ thể của em, em muốn người khác cũng yêu cơ thể của em. Em cảm thấy thích thú khi có ai đó nhìn thấy mình khoả thân, anh hiểu không? Có những đêm em một mình ra công viên, cởi hết quần áo và em chạy bộ. Nhiều người nhìn thấy em và chụp hình. Em đứng lại cho họ chụp, nhưng em che mặt mình lại.
- Rồi chị Cẩm Tú giới thiệu công việc này cho em. Lúc đầu em sợ lắm. Nhưng sau khi tiếp xúc mọi người ở đây, ai nấy đều tốt với nhau, và thấy được sự tôn trọng của khách hàng, em thấy đây là môi trường tốt. Anh thấy không, em vừa được làm nghề của em, em vừa theo đuổi được đam mê khoả thân của mình nữa.
Hạ Vy cười. Nàng nói chuyện thật cuốn hút. Lần đầu tiên tôi nghe một người nói giọng miền trung lại ấm áp và hay như vậy. Trong khi cả cơ thể tôi đê mê đi vì sự dễ chịu từ đôi tay nàng, sự mịn màng mát mẻ từ cơ thể nàng, Hạ Vy vẫn cuốn hút được tôi bằng câu chuyện của nàng.
- Mọi người ở đây có nhiều xuất xứ lắm anh. Hoài Anh trc đây là huấn luận viên thể hình. Chị Cẩm Tú làm lễ tân khách sạn. Bảo Ngọc kinh doanh thời trang. Natalie trc là người mẫu ảnh. Chị Linh Hân còn là giáo viên. Mọi người ngoài lí do lương bổng thì là vì cái bản năng, cái ham muốn tiềm ẩn của mình.
- Ông chủ tụi em, ngoài yêu cầu về trang phục ra, không chỉ dạy hay yêu cầu tụi em chiều khách thế nào nữa hết. Việc tụi em cho các anh sờ hoàn toàn là do tụi em thích như vậy. Như em nói đó, em thích được nhìn với ánh mắt thèm muốn của tụi anh, với điều kiện nó phải an toàn, vì em coi đó là sự công nhận vẻ đẹp của tụi em. Nó làm em phê, giống như đi trên mây vậy
- Nhưng đừng nghĩ tụi em như tụi gái điếm anh nhé. Tụi em không làm vì tiền đâu, dù các anh có trả bao nhiêu đi nữa. Tụi em có lương tâm và có phẩm giá của mình. Tụi em chủ động trong cuộc sống của mình, em ngủ với ai, em làm tình với ai mà em thích.
Lúc này tôi nghe tiếng Linh Hân gọi một người từ buồng trên. 30s sau, cô Thục An này, đương nhiên cũng trần truồng, chạy từ buồng thương gia xuống buồng dưới. Tôi thấy trong miệng cô ngậm thứ gì, và hình như có một dòng nước trắng gì đó, rồi tôi nghe cô nuốt ực một cái rồi lấy tay chùi mép.
Bây h tôi mới để ý ở buồng nhân viên, Natalie đang bú chim 2 người đàn ông, mặt cô nàng phê thấy rõ. Hai mắt nhắm nghiền, miệng vừa liếm hai đầu khấc vừa rên trong khi phía dưới có một người nữa lấy tay sờ cái lồn ướt át của cô. Sau khi ra dấu cho cô đứng dậy, một trong hai người đàn ông bước ra phía sau, đút chim vào lồn cô, trong khi người hồi nãy sờ lồn thì vào thế chỗ cho cô bú. Natalie rên lên theo mỗi nhịp đập từ người đàn ông trung niên phía sau.
Linh Hân bên cạnh 1 tay đang cầm điện thoại nói chuyện với cơ trưởng, tay kia cầm chim handjob cho một người khác, là bác nãy h ngồi bên cạnh tôi.
- Được rồi tí tôi lên… Ừ biết rồi… Ừ đang nứng lắm rồi nè. Vậy nhé.
Rồi nàng kéo con cu kia ra phía sau đít mình, nhô mông lên và để nó đâm sâu vào trong âm hộ. Một người đàn ông cởi sẵn quần nữa bước tới. Chiếc điện thoại lại kêu. Hân một tay nghe điện thoại, tay kia cầm chim, trong khi vẫn di chuyển con cặc trong âm đạo
- Đang fuck, hỏi hoài.. hư hư... Khi nào.. hơ hơ... Thục An quay lại tôi sẽ nói... hư hơ hơ.
Vừa đặt chiếc điện thoại xuống, Linh Hân nhìn tụi tôi làu bàu "Phiền dễ sợ" rồi ngậm ngay con cặc trước mặt mình vào miệng.
- Anh muốn hôn em.
Tôi yêu cầu Hạ Vy.
- Em muốn làm tình với anh.
Hạ Vy ghé mặt vào gần mặt tôi. Tôi thấy khuôn mặt nàng đỏ hồng lên, đôi mắt nàng dại đi. Trong khi hai đầu ti nàng cứng nhô lên, chiếc ghế nhung chỗ nàng ngồi đổi màu vì ướt nước.
Tôi nghe thấy một cặp ngồi phía dưới tôi bảo nhau:
- Thôi ba cô ấy bận cả rồi. Em sục cặc cho anh nhé
Rồi ôm Hạ Vy vào lòng. Hai tay ôm mông nàng, tôi banh đít nàng ra rồi khám phá bằng tay cái lỗ lồn ướt nước ấy. Tôi vừa hôn Hạ Vy vừa dùng tay khám phá cơ thể nàng.
Tôi để nàng nằm trên ghế, banh 2 chân nàng rồi hôn vào đôi môi nằm giữa 2 chân ấy. Không như Linh Hân cạo sạch lông vùng kín thì Hạ Vy vẫn để lông mu. Như đàn ông có người cạo trọc người thích undercut, thì đàn bà cũng thể hiện cá tính của mình ở lông lồn vậy. Họ, như Hạ Vy, ngoài việc để lông để tránh da chỗ đó cạ vào quần lót làm xót vùng kín, thì đám lông đó về khía cạnh vẻ đẹp nó còn là điểm nhấn trên cơ thể trắng trẻo của các nàng, khi mà việc khoả thân gặp khách hàng đã trở thành công việc.
Nhưng ngoài lông mu ra, xung quanh khe lồn nàng hoàn toàn sạch sẽ. Bạn gái cũ tôi không thích tôi để râu vì khi hôn râu sẽ chích chích đau và vướng. Và ngược lại tôi cũng thích con gái cạo lông dưới như này. Hai môi dưới hồng hào múp míp của Hạ Vy ôm lấy cái lỗ bé xíu đang ra nước như suối… Dùng ngón tay vân vê hột le, tôi cho lưỡi vào trong cái lỗ đấy và nuốt từng dòng nước chảy ra. Lồn nàng thơm và nước nàng ngọt. Cô nàng lúc này run lên bần bật, ngực ưỡn lên, hai chân dạng ra hết cỡ.
Hạ Vy sau một hồi ôm sau cổ tôi, nàng ngồi dậy, cởi hẳn quần tôi ra và cầm lấy chim nóng bừng của tôi, hôn nó và mút cho nó ướt nhẹp nước.
- Không chịu nổi nữa rồi
Giọng nàng phê đi. Nàng trèo lên ghế tôi, để hai chân lên hai cái tay vịn rồi trong khi miệng vẫn hôn tôi, nàng cầm chim tôi để trước cửa mình của nàng rồi nhẹ nhàng ngồi xuống.
Có mơ tôi cũng chưa bao h nghĩ mình lại làm tình ở chỗ đông người như này. Tôi biết Vy nói đúng. Việc làm tình với người mình thích sướng hơn nhiều với việc bỏ tiền ra mua một cô đào đẹp mà vô hồn. Vy gọi đấy là thăng hoa. Tôi cảm thấy thích Vy. Không chỉ bởi Vy đẹp, Vy gợi tình, mà còn bởi Vy có tư cách, có sự tôn trọng và biết đâu là giới hạn cho đam mê và nhân phẩm con người. Mấy phẩm chất đấy xã hội càng ngày càng hiếm, thế mà lại tồn tại mãnh liệt ở một con người yêu thích việc khoả thân để được ngắm nhìn!
Nước từ âm hộ Vy lênh láng ướt hết chân và cả ghế tôi. Chúng tôi đổi tư thế, tôi đứng dậy và đụ Vy từ phía sau. Từ góc này tôi thấy cả khoang máy bay ai cũng nóng người như chúng tôi. Ai có cặp thì làm tình với nhau. Ai không có bạn tình thì ghép đôi lại với nhau, hoặc tự nghịch chim mình. Không ai có thể chịu được bầu không khí này. Sex mang tính dễ lây lan. Sao bạn có thể chịu được thì người bên bạn đang làm tình chứ?!
Tôi sau đấy để Vy nằm trên ghế rồi lại đút cu vào lồn Vy. Lúc gần ra, Vy ôm lấy tôi và bao nhiêu tinh khí dồn nén từ nãy h được ra trong lồn nàng..
Xung quanh tôi tràn đấy tiếng rên của những đàn ông đàn bà cháy lửa tình. Natalie lúc này nằm ngửa nên sàn, hai chân dạng ra, lồn cô ngậm một con cu gân guốc đang thọt ra thọt vào, mặt cô phủ trắng bởi tinh trùng...
Và Linh Hân vừa đụ vừa cầm máy quay lại tất cả diễn ra trong phòng....