Chiếc xe lao trong đêm ở vùng cao nguyên núi đồi thơ mộng. Trên xe Lợi một mình lặng lẽ lái trong lúc Trâm ngồi ngủ gà ngủ gật ở chiếc ghế kế bên, hai chân cô bé hớ hênh dạng ra gác lên thành cửa, để lộ hai bắp đùi trần bên trong làn vải lụa mềm của chiếc váy may cắt đúng thời trang.
Lợi liếc sang nhìn thấy, lòng không khỏi bị kích thích, mặc dù mới ban chiều, từ trong một quán trọ dọc đường, chàng và người con gái này đã miệt mài ngụp lặn trong lạc thú ái ân sau một chặng đường từ Saigon lên tới Định Quán. Họ đã đem đến cho nhau tất cả những gì mà bản thân của những người tuổi trẻ như họ đang có, họ chìm ngập trong nỗi đam mê của thân xác và đã quên hết đất trời cùng tất cả những gì đang diễn ra chung quanh.
Sau giấc ngủ dài, họ thức giấc vào lúc trời đã nhá nhem tối, hai người nhờ người trong quán trọ chuẩn bị cho họ một bữa cưm no nê thịnh soạn, rồi họ tiếp tục lên đường, nhắm về hướng Lâm Đồng để lái xe đến đó. Lợi cầm tay lái xe để cho người bạn gái xinh đẹp mới quen ngủ thêm trên suốt đoạn đường dài sau những lần nàng mệt đến rã rời vì đã cùng Lợi mặn nồng ân ái. Trong tâm tưởng người thanh niên sinh sống ở Mỹ đã lâu ngày với những gì chàng đã trải qua, đã hưởng thụ trên thân xác đàn bà con gái đủ loại màu da sắc tộc, Lợi trở về làm việc tại quê nhà lần này với một số vốn kinh doanh khá lớn mà chàng đang có trong tay, kể như Lợi muốn điều gì cũng có thể đạt được, kể cả những người con gái trẻ đẹp của quê hương. Nhưng vừa trẻ và đẹp với chuyện sảy ra kỳ ngộ tuyệt vời như với Trâm để cho Lợi biết rằng chàng đã vô tình phá trinh một người con gái bề ngoài trông rất bình thường như bao nhiêu cô gái đẹp khác, thì chân tình mà nói, Lợi chưa nghĩ đến bao giờ.
Với Trâm, chàng chỉ định tìm cách mua chuộc, giao du, hưởng thụ như một kẻ qua đường chỉ vì Trâm qúa đẹp, chứ trong lòng Lợi chưa hề có vương mang tình cảm. Nhưng từ khi phải khó nhọc thuyết phục lắm, Lợi mới được Trâm cho “bẻ khóa động đào” để cho chàng biết ra rằng Trâm vẫn hoàn toàn còn trong trắng. Chốn đào nguyên tuyệt tác của Trâm từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài quả là một nơi chưa bao giờ tiếp nhận một con ong con bướm thăm tỏ đường đi lối về. Trâm đúng là một tiểu thư khuê các kiêu kỳ, lại có học thức tuy với nhân dáng diện mạo bên ngoài nàng vờ tỏ ra ngang tàng ngổ ngáo, nhưng thực chất, đó chỉ là một phương cách Trâm tự nghĩ ra áp dụng để nàng ngăn ngừa và đánh lừa những kẻ háo dâm hay sàm sỡ diễn ra đầy rẫy trong công việc tiếp viên du lịch của nàng hàng ngày.
Thực tế, chẳng qua chỉ vì hoàn cảnh mà nàng đang phải sinh sống trong xã hội đương thời. Trâm chính là một tiểu thư con dòng cháu giống nàng vừa đẹp sang cả, vừa thông minh, là đóa hoa hương sắc hơn người. Từ từng nét mặt, nhân dáng đến ngôn ngữ lời ăn tiếng nói cùng những thói quen, nếu không cùng nàng gần gụi thân quen, làm sao ai phát hiện được ra điều này. Trâm đẹp toàn vẹn như một loài hoa qúi nàng được nuôi nấng lớn lên trong sự ấp ủ nâng niu của một gia phong hơn người với một người cha từng có một thời lẫy lừng tiết tháo, một người mẹ giờ đây vẫn giữ gìn đầy đủ tấm nhan sắc cá lặn chim sa, vang bóng một thời. Tận hiến hết thể xác cùng tâm hồn cho Lợi, Trâm chẳng chút tiếc nuối gì, lại càng khiến cho Lợi bồi hồi cảm động đến mức độ chàng có cảm tưởng mình như giống kẻ đã dùng ưu thế bạc tiền của người ở xa về nước để chiếm đoạt và thực sự chàng rất đỗi ăn năn. Nhưng dù sao, mọi chuyện cũng đã sảy ra rồi.
Ấp ủ Trâm trong vòng tay chan chứa ân tình Lợi đã nói với Trâm về những điều như vậy và Trâm chỉ im lặng rúc đầu trên ngực chàng như một người tình nhỏ bé đáng yêu. Trâm chẳng tỏ ra giận hờn. Mặc tình để cho Lợi bày tỏ hoặc tự do mơn trớn từng làn da thớ thịt gờn gợn những cảm giác đê mê trên tấm thân thánh thiện của nàng. Lợi đã nhìn ngắm thật lâu khuôn mặt đẹp trong sáng đầy đặn với đôi mẩt thật linh động tinh anh cho đến bờ vai mềm mại nhô lên hai gò ngực trắng phau như tuyết còn no đầy trinh nguyên thật cân đối với tấm thân tròn trịa ngọc ngà và hai bờ mông cân đối khít khao, đằng trước là bộ phận sinh dục với các đường nét, lông lá đen mịn tuyệt vời mọc rậm, bao phủ lên khu vực địa đàng huyền diệu nằm giữa hai bắp đùi trần trắng đẹp mịn màng có thể còn hơn cả màu trứng gà bóc, khiến cho Lợi chỉ cần mường tượng lại, chàng cũng cảm thấy đã nổi hết da gà, lại muốn đưa tay sang mân mê sờ mó, lại muốn đặt lên đó những nụ hôn trân trọng đam mê với cái lưới mềm mại nếm lấy tất cả hương vị thần thoại toát ra lừ thân thể của nbười con gái trinh nguyên.
Nghĩ tới là Lợi đã không thể tự kềm chế khát vọng với những rung động chân thành, một tay chàng buông vòng lái, đưa sang đặt nhẹ nhàng trên phần bụng mềm mại, nơi có cái gò âm hộ tròn trịa no đầy và ấm áp của Trâm, chàng xoa xoa nhè nhẹ ở đó hồi lâu như để thưởng thức cảm giác lâng lâng êm ái nhẹ nhàng. Sau một hồi mân mê sờ mó trong lúc chàng vẫn lái xe, bàn tay Lợi lần lần tiến sâu xuống dưới kẽ háng khít rịt của nàng, làm cho Trâm tự nhiên theo bản năng dạng ra nhè nhẹ hai bên như cố tình mời mọc những ngón tay linh nghịch của Lợi mân mó cái hột le còn chưa quen lắm với những va chạm nặng nề khiến cho Trâm ú ớ, nhột nhạt thức giấc, nàng hé mắt ra nhìn.
Đêm mênh mông trong vùng núi rừng Đà Lạt vẫn lao qua vun vút bên ngoài cửa xe khi mờ khi tỏ Không khí thanh thoát nhẹ nhàng càng khiến cho lòng Trâm lâng lâng phấn khởi trong chuyến đi chơi bất ngờ đầy thích thú với người thanh niên Việt kiều tên Lợi này.
Anh chàng từ Mỹ trở về, nghe nói để làm ăn buôn bán, chàng xuất hiện trước Trâm như một hoàng tử của lòng nàng. Lợi đến hỏi thăm thể lệ thuê mướn dài hạn một chiếc xe hơi trong công ty du lịch của người chú ruột mà Trâm đang làm công việc liếp viên. Câu chuyện hợp đồng thuê bao xe diễn ra nhẹ nhàng nhanh chóng cho đến khi Trâm nghe Lợi “vào đề “:
– Tôi đang cần một người hướng đạo để phụ giúp công việc. ở đây cô Trâm có biết ai làm được việc này, giới thiệu cho tôi mướn luôn một thể.
Nghe Lợi nói, Trâm nhí nhảnh mỉm cười:
– Tưởng anh cần gì khó khăn ngoại lệ lắm. Chứ nếu chỉ làm một hướng đạo viên cho anh thì đó là công việc em vẫn phụ trách hàng ngày. Em sẽ giúp anh vai trò này nếu anh không chê em là một tiếp viên chưa đủ tiêu chuẩn để anh chọn lựa. Nhưng em là nhân viên làm việc ở đây có qui tắc hẳn hòi. Anh cần phải thông qua các thủ tục với ông chủ của em để ông quyết định. Nhưng em tin là không có trở ngại gì. Thật ra, em cũng có một phần riêng tư trong mọi quyết định của hãng.
Nghe nói vậy, Lợi hăng hái đi tìm gặp viên chủ nhiệm và sau một hồi điều đình giá cả thủ tục tiền bạc được trả trọn một lần trong suốt thời gian thuê bao sòng phẳng xong xuôi, Trâm giao chiếc chìa khóa xe cho anh chàng khách hàng đẹp trai hào phóng có tư cách chững chạc đàng hoàng, Trâm nói cho Lợi biết :
– Ở bên này, anh biết đó, ai có tiền chi đủ thì mọi việc sẽ tiến hành thật nhanh và chu đáo? Phần em cũng chẳng có trở ngại gì. Ngày mai em sẽ bắt đầu làm việc cho anh như một nhân viên hướng dẫn đã được anh bao khoán. Muốn đi đến bất cứ nơi nào anh chỉ cần cho em hay trước một ngày để em kịp chuẩn bị.
Lợi thích chí mỉm cười :
– Tôi chịu cách làm việc như vậy đó ? Cái gì cũng rõ ràng minh bạch cả. Luơng bổng thù lao của cô, tôi đã thanh toán đủ cho hãng của Trâm rồi, cô yên tâm làm việc. Tôi không phải là hạng người không biết người biết của.
Đêm đó, từ khách sạn Lợi gọi đến hãng du lịch cho Trâm. Hai người hẹn nhau đi ăn tối tại một nhà hàng sang trọng ở Thủ Đức, sau đó họ lái xe dẫn nhau về lại Saigòn đi nghe nhạc nhảy đầm đến thật khuya rồi Lợi mới mạnh dạn đề nghị:
– Cô Trâm có ưng làm bạn gái của tôi không? Tôi sẽ xin trả riêng phụ khoản này cho Trâm thật xứng đáng trong suốt thời gian tôi còn lưu lạí nơi đây làm việc.
Trâm không hề tỏ ra ngỡ ngàng khi nàng nghe người thanh niên nây đưa ra một đề nghị rất hàm hồ, chẳng khác gì những người khách đến trước. Nàng muốn dọ hỏi ý đồ chân thật của ông khách mà nàng tự nhận xét và cho là chàng không thuộc loại thanh niên từ nước ngoài trở về ỷ có chút tiền bỏ ra mua chuộc những cô gái nhẹ dạ. Lợi nói rất nghiêm trang:
– Đi ăn cơm, đi nhảy với anh, em đã là bạn gái của anh rồi mà ! Cần gì anh phải hỏi vậy?
– Tôi sợ Trâm hiểu lầm, cho tôi là loại đàn ông sàm sỡ. Thật ra, tôi rất ao ước được gần gũi thân thiết hơn nữa với Trâm.
Ngừng lại giây lâu Lợi mới ngập ngừng thổ lộ:
– Không biết tại sao tôi cảm thấy Trâm là người đã làm cho tôi qúi mến vô cùng và trong lòng hết sức rung động. Tôi không có ý tán tỉnh bậy bạ gì đâu. Từ lâu, ngay cả ở nước ngoài, tôi vẫn ao ước có thể tìm được một người bạn gái nhan sắc với một trình độ sâu sắc như Trâm. Tôi muốn… Tôi muốn nói thật với Trâm một điều là tôi đã thật sự thật sự yêu Trâm rồi đó!
Nói xong, dáng điệu của Lợi giống như người vừa vượt qua được một trở ngại nặng nề. Mồ hôi Lợi rịn ra trên trán. Và có thể nhờ vào giác quan bén nhạy của người con gái, Trâm cảm nhận được tất cả sự chân thành trong những lời thổ lộ tuy có vẻ vội vàng nhanh chóng và rất đường đột của Lợi. Trâm tỏ ra e ấp và có vẻ ngần ngừ nhưng rồi nàng nhận thấy dáng điệu điềm đạm và rất chừng mực của người thanh niên mà tự trong thâm tâm, Trâm cũng rất có cảm tình và nhận ra trong lòng đang dậy lên biết bao nhiêu rung động. Hai người im lặng lâu lắm, sau hết Trâm để yên bàn tay của nàng nằm yên trong lòng bàn tay nồng nàn đang tỏa ra nhiều hơi ấm của người thanh niên xa lạ vừa bày tỏ lời nói ân ìlnh. Lợi rất mừng trong bụng. Chàng “cảm” ra rầng Trâm đã nhận lời yêu đương. Bỗng nhiên Lợi tự dặn lòng, người con gái này, có lẽ đã là người khiến cho tim Lợi yêu đương thật sự và chàng sẽ yêu nàng mãi mãi mà thôi.
Phần Trâm, nàng cũng đang tư lự thật nhiều sau khi quyết định chấp nhận lời tỏ tình của người thanh niên mới vừa quen biết ở quê hương, đời sống cạm bẫy, khó khăn trong lúc này cũng có nhiều bề thữ thách. Đồng tiền do Trâm kiếm ra được bằng công việc hiền long bình thường chỉ đủ cho những người con gái diễm lệ và đang có nhiều nhu cầu như nàng mua được vài cây son hộp phấn ngoại quốc, còn dư dả được bao nhiêu đâu để cho Trâm dành ra phụ giúp gia đình. Cuộc tranh sống từng ngày xem ra vô cùng khốc liệt và nó đã dạy cho nàng biết phải làm gì. Và Trâm đã biết nàng phải cố giả bộ những gì ở một người con gái sành sõi gan n để tự bảo vệ cho nàng và kiếm ra được nhiều tiền để phụ với mẹ nàng lo cho 3 đứa em còn non dại có được một cuộc sống ung dung tươm tất, sau quyết định dứt khoát ở lại chốn này, không chịu đi Mỹ theo diện H.O mà cha nàng, vì có chức quyền thuộc chế độ cũ, sau nhiều năm cải tạo được cho về. Trâm đã thành công trong cách sống bạo dạn ngang tàng và thái độ khôn ngoan đó trước bao nhiêu cạm bẫy của nhlTng người đàn ông háo sắc cả trong lẫn những người khách nước ngoài.
Đã bao nhiêu lần với bao nhiêu người rắp tâm tìm đủ mọi mưu mô xảo quyệt để dụ dỗ vuốt ve, để mong chiếm đoạt cho được tấm nhan sắc của người con gái yêu kiều này. Nhưng nàng tỏ ra dấm dẳn và ngang nhiên đối đáp, chống đối lại tất cả mọi ý đồ bằng ngôn ngữ và cung cách của những người con gái đã từng sa chân vào cạm bẫy, đến nỗi, hầu hết những người đàn ông đó đã bị Trâm đánh lừa, làm cho họ phải nghĩ rằng dính dáng tới người con gái tuy rất đẹp nhưng lại “điêu ngoa” này chỉ có mà thân bại danh liệt, để rồi họ phải vội vã rút êm. Nhờ vậy, Trâm dễ dàng thoát khỏi nanh vuốt những con thú săn mồi và chính nhờ như vậy, cho đến bây giờ, chưa có con thú hoang dâm nào có đủ bản lãnh cùng sự gan lì để chiếm cho được cảm tình chân thật và tấm thân còn trong trắng, ngùn ngụt sức sống của nàng cho đến khi Trâm gặp người thanh niên có dáng dấp phong lưu chững chạc này từ Mỹ trở về Nàng có cảm tình ngay mà trong lòng không thể nào thổ lộ, cũng chẳng một chút so đo tính toán.
Trâm nghĩ, theo thói thường, thật ra, Lợi cũng chẳng cần “bao” nàng thì trong lòng Trâm cũng đã yêu anh ngay từ phút đầu gặp gỡ. Nhưng Lợi đã muốn “mướn” nàng làm việc, thì chuyện này lại càng hợp lý và không khiến ai phải dị nghị điều gì, nàng lại tự tin mình có đủ bản năng ứng phó, cho nên, nàng đã dễ dãi nhận lời.
Chỉ có vậy là họ đã trở thành cặp nam nữ vô cùng “hạp ý” nhau, cả trong công việc lẫn khi đã ở trên giường, họ mải miết đưa nhau vào cõi thiên đàng của khoái cảm.
Lúc đưa Trâm trở về khách sạn, sau một hồi thì thầm tâm sự, thêu dệt những mộng ước tương lai, Lợi ôm lấy tấm thân mềm mại của người tình trong khi Trâm không hề phản đối, một phần vì chút men rượu còn lưu lại đang nóng bừng bên trong thân thể của nàng sau bữa cơm thịnh soạn ban chiều, một phần vì tâm tư Trâm cũng đang ngập tràn hạnh phúc trước mối tình vừa mới chớm nở đầy rẫy những mộng mơ. Nàng đã tin tưởng nơi Lợi hoàn toàn.
Trâm vòng tay ôm chặt lấy Lợi để cho chàng đặt lên môi nàng một nụ hôn say đắm nồng nàn. Thân thể của Trâm đang từ từ mềm rũ xuống trong vòng tay Lợi tự lúc nào như để sẵn sàng đón đợi những khám phá mới mẻ của ái tình mà từ bao lâu nay Trâm chỉ hiểu biết qua bạn bè, sách báo phim ảnh mà nhờ được giáo dục rất nghiêm chỉnh, chưa bao giờ nàng tự cho mình được quyền có cơ hội thụ hưởng.
Bên ngoài lớp áo êm mịn Trâm đang mặc trên người, bàn tay Lợi xoa nhẹ bờ vai đến gò ngực phập phồng hơi thở của nàng như chàng đang tận hưởng cảm giác êm đềm kỳ thú hơn cả những khi ân ái trên giường. Thân thể của Trâm tròn trịa đầy hơi ấm. Hai bàn tay ma quái ấy lần lần tiến xuống đến tận bờ mông, vòng ra phía bụng dưới của nàng đã khiến cho Trâm co rúm người lại, nàng run lên bần bật trong khi hơi thở trở nên dồn dập nặng nề. Nàng cảm nhận thật rõ những cảm giác ấm áp đê mê dậy lên trong bàn tay của người yêu đang mở rộng chụp lên cái mu của nàng đang bắt đầu rượng lên săn cứng. Trâm cố đứng cho khỏi ngả nghiêng rồi khép chặt lấy hai bắp đùi theo một bản năng tự nhiên của người con gái. Nàng cảm thấy dường như ở dưới hạ thân, bên trong khu cung cấm đang dấy lên cơn sết bàng hoàng của nàng có tiết ra một chất nước gì trơn trơn nhầy nhụa, ấm ức cứ như sẵn sàng để bùng vỡ ra.
Trâm biết nó đã đang thấm ướt hết cái đáy quần lót bầng vải sa tanh trắng mỏng của nàng làm cho Trâm tự nhiên thấy rất mắc cở nàng càng ôm chặt lấy Lợi, hai tấm thân sôi bỏng như muốn gắn chặt lấy nhau chẳng rời. Để cho Trâm ôm choàng lấy mình trong khi Lợi luồn bàn tay thám hiểm trên bờ mu cao mượt mà của người con gái, chàng dùng hai ngón tay tự vạch rộng hai mép mềm mại những sợi lông nhung. Những ngón tay của Lợi khe khẽ lòn vào cửa mình để chàng nhận ngay ra chất âm thủy trơn ướt đã ứa ra hai bên mép âm hộ của Trâm. Lợi đẩy nhẹ những ngón tay nóng hổt của chàng vào sâu hơn chút nữa thì Trâm như không còn chịu nổi thêm được nữa.
Nàng ngấu nghiến ngửa mặt lên để đón nhận những nụ hôn đầu đời. Lợi cuống cuồng táp lấy đôi bờ môi mọng của Trâm mà hôn ngấu nghiến. Hai người ngã vật xuống mặt giường trong hơi thở bắt đầu dồn dập. Lợi nằm sấp trên bụng của Trâm, quần áo hai người còn y nguyên chưa kịp làm gì, chúng trở thành vướng vít khó chịu. Lợi ngồi dậy từ từ vạch áo của Trâm ra để lộ hai bờ vú căng tròn với hai cái núm vú săn tròn màu hồng đào, chàng êm ái nhẹ nhàng đặt hai bàn tay lên triền ngực đó mà xoa bóp mân mê. Trâm nầm ngửa đón nhận từng cảm giác đê mê đến rợn người trong khi cặp đùi của Trâm nằm bắt chéo nhau lại. Chúng chỉ nhích ra khi có bàn tay của Lợi rà xuống len lỏi vào giữa hai bờ mép âm hộ của nàng. Lợi cởi hết quần áo trên cơ thể hai người rồi nằm úp xoay ngược người xuống hạ thân của Trâm mà hôn hít vùng âm hộ đắm say.
Hương vị ngai ngái ngất ngây từ cái mu lồn nguyên thủy của Trâm toát ra như có sức lôi cuốn ghê hồn. Lợi lấy tay bẹt háng nàng ra để mà từ từ bú liếm. Chàng dùng lưỡi miết từ cái hột âm hạch trinh nguyên của Trâm ra đến tận hậu môn của nàng làm cho Trâm bị kích thích, nàng hẩy người lên để mà rên rỉ. Hai người quấn quít lấy nhau trong tư thế mặt áp vào hạ bộ của nhau. Cái dương vật săn cứng của người thanh niên tràn trề nhựa khí chà miết trên mặt trên trán của Trâm mà nàng chưa biết phải đối phó với nó ra sao vì dù sao đây cũng chỉ là lần đầu, nàng chạm trán với một thực tế khác lạ nhưng đầy sức cuốn húl, trong khi Lợi mải miết bú liếm cái âm hộ trơn láng mềm mại của Trâm khiến nàng cứ mãi phải thở dài thườn thượt rồi rên lên từng cơn nho nhỏ trong cơn khoái laic đầu đời Lợi mút cái hột le của người yêu nhẹ nhàng nâng niu như người ta chậm chạp ăn một cái gì rất qúi, không dám quá vồ vập vì sợ nó đau. Nhưng Trâm chẳng những đã không đau, nàng còn cố hẩy lên cho nó lồi thêm ra để nhận thêm những cái mút đến rợn cả toàn thân, nàng thảng thốt trân mình, hai háng bẹt ra thật rộng từ lúc nào không biết.
Lợi chiêm ngưỡng toàn bộ tấm thân trần đầy đặn cùng phần bộ phận sinh dục nẩy nở vô cùng toàn bích của người yêu. Chàng bú liếm thì ít mà xít xoa hôn hít, nuốt lấy từng dòng nước ấm từ trong âm hộ của Trâm ứa ra như hứng lấy những giọt thủy tinh thể qúi báu ngọt ngào. Lần đầu tiên làm tình, Trâm không hề cảm thấy có gì trở ngại với tất cả sự dịu nhẹ từ tốn của Lợi, của cái dương vật săn cứng hồng hào mà Trâm biết rằng kể từ nay nàng sẽ nuông chiều và sẵn sàng cho nó được tự tung tự tác trong khu vườn địa đàng của nàng mới vừa được khai phá.
Lợi cũng chầng phải là hạng cuồng dâm. Chàng từ tốn thương yêu đem đến cho Trâm những khoái lạc êm đềm. Những giây phút sau cùng, Lợi có hơi vất vả khi chàng cố gắng ấn mạnh, cốt để đưa cái qui đầu tròn trịa hùng dũng của chàng vào khai phá những chướng ngại đầu tiên. Tuy đã trơn ướt vô cùng nhưng cái lỗ âm đạo của Trâm vẫn còn nhỏ hẹp, chỉ đủ tiếp nhận nhiều lắm là một lúc hai ngón tay thư sinh của chàng. Bây giờ nó đang há ra để đón nhận cái qui đầu to tròn và hùng hổ như một viên dõng tướng cho nên còn rất đỗi khó khăn. Một lúc thật lâu sau khi Lợi rất nhẫn nại và khéo léo nhắp ra ấn vào trong khi dâm thủy của Trâm đã ứa ra lai láng, nó mới thực sự lọt sâu lút cán vào được bên trong cấm địa, khiến Trâm khẽ rú lên, hai cánh tay nàng bấu chặt lấy lưng người tình cơn khoái lạc dâng lên cao ngất khiến sắc diện của Trâm trở nên ửng hồng trông vô cùng gợi cảm.
Lúc bấy giờ Lợi mới nhận biết rằng Trâm vẫn còn là cô gái mới toanh, chưa một lần nàng cùng ai ân ái. Vậy mà Lợi cứ nghĩ lầm Trâm là người sành điệu dữ lắm. Té ra, vì phải đối đầu chụp giựt cạnh tranh trong công việc áo cơm ở một xã hội nghèo khó, Trâm phải làm bộ đóng tuồng như một cô gái đã trưởng thành, rất sành sõi mọi việc để khỏi bị bắt nạt hoặc coi rẻ mà thôi.
Đầu tiên, Lợi cũng có hơi ngỡ ngàng sau một hồi lâu vày vò và kết thúc câu chuyện vì thái độ đầy e ấp, khác hẳn sự dạn dĩ bên ngoài và nhất là trên tấm vải trải giường trong khách sạn, Lợi chợt nhìn thấy những giọt máu đỏ tươi mới vừa ứa ra và thấm xuống. Chàng bật ngửa người. Té ra, Trâm vẫn còn là con gái, vẫn còn là một cõi đồi núi hoang vu. Lần thứ nhất, giọt máu tiết trinh đã tràn ra cho Lợi biết anh vừa nhận đủ ân sủng của một mối chân tình. Chàng cảm động cúi xuống ôm lấy bờ vai no tròn của Trâm mà đặt những nụ hôn lên đó, Lợi rút cái dương vật còn ướt có pha chút sắc hồng vì màu huyết đồng trinh cầm lấy đưa gần miệng cho Trâm để nàng ngậm lấy nó trong mồm, Trâm lồm cồm ngồi dậy và Lợi thì đứng để cho nàng mút .
Mãi cái báu vật thiêng liêng của người yêu ban đầu Hai bàn tay Trâm xoa lên chung quanh đám lông rậm rạp mọc chung quanh hai bắp đùi rắn chắc của Lợi khiến chàng đê mê thống khoái, cứ đứng ngửa mặt lên trời mà chịu đựng. Có lẽ Trâm chưa bao giờ có dịp tập quen với những trò chơi ái tình, Trâm thổi kèn bú chim mới qua được một lúc thì nàng đã cảm thấy mỏi miệng quá rồi, nàng nhả ra, dí hai cái vú săn đầy để thay cho cái miệng kẹp lấy cái đầu dương vật trông thật đáng yêu của Lợi. Lợi khoan thai thoa bóp, chà xiết bàn tay đến như muốn nẩy lửa trên vùng âm hộ của nàng, rồi chàng đỡ người Trâm cho nàng nằm nghiêng sang một phía để khoa tự đứng dưới thảm mà ghếch cầng lên ấn sâu cái dương vật của chàng vào. Thế chơi nghiêng nghiêng này Lợi học được từ một đứa con gái Mỹ hồi chàng còn trọ học trong dome bên Mỹ.
Nó dạy cho Lợi biết nhiều kiều làm tình khác lạ và tạo ra nhiều phía cọ sát, đem đến những cơn khoái lạc tột cùng. Bây giờ Lợi cũng làm cho Trâm giống như vậy. Nàng nầm nghiêng, xoạc một cẳng lên cao và xếp lại trong vòng ngực của Lợi để cho chàng cứ theo đó mà ấn thật mạnh cái dương vật vào làm chấn động cả loàn thân của người con gái đến độ Trâm phải rú lên, hai tay nàng quờ quạng vơ lấy mặt vải trải giường. Khuôn mặt đẹp tựa trăng rằm của Trâm cau lại trông vừa khổ sở vừa khoái cảm ngất ngây. Lợi dập mãi cho đến khi mồ hôi chàng vã ra thành giọt thì luồng tinh khí đã bắn ra tung tóe bên trong cái âm hộ dàn dụa dâm thủy của Trâm. Lợi vội rút cái dương vật ra, cùng lúc chàng xòe bàn tay xuống phía cửa nùnh của Trâm mà hứng lấy đòng khí ấm của hai người đang trào ra lẫn lộn rồi chàng đưa lên miệng cho Trâm liếm lấy. Trâm ngoan ngoãn liếm sạch chất nhờn rồi hai người quấn lấy nhau chìm dần vào giấc ngủ thần liên.
Chiếc xe vẫn chạy bon bon qua khỏi con dốc quanh co ngoần ngoèo băng ngang qua một khu rừng thưa có nhiều cây cao im nm trong đêm vắng. Lợi bẻ tay lái rẽ vào, tìm một lùm cây cao có tàn ngang tỏa rộng ra chung quanh đủ bao phủ cho chiếc xe gọn gàng nằm yên trong đó. Lợi tắt máy xe, đưa tay kéo cái cần bên cạnh ghế để cho chiếc ghế Trâm đang ngồi hạ thật thấp xuống như một cái giường nhỏ rồi Lợi nằm lên trên Trâm, vạch áo nàng ra bú một bên vú của nàng. Đã bước vào đường yêu, Trâm như người đang đi tìm những khám phá mới lạ. Nàng yên tâm chấp nhận tất cả những việc kỳ quặc mà Lợi diễn ra với nàng, ngay cả những điều nàng được Lợi nhẹ nhàng chỉ dẫn, Trâm cũng ngoan ngoãn làm theo để cho Lợi cũng được hài lòng.
Tuy chiếc ghế xe không đủ dài và rộng để cho hai người xoay trở, nhưng cũng thừa đủ để cho Lợi nằm sấp trên tấm thân đầy gợi cảm của nàng. Trâm tự vén váy lên để cho Lợi nhịp nhàng vọc tay trong đó. Oi! Những ngón tay của Lợi lạ kỳ, nó như có sức thần, khiến cho nàng cứ phải rít lên từng chập, quằn quại trong những cảm xúc ái ân, nó đụng tới đâu là nơi đó bừng lên những cảm giác lạ lùng. Những ngón tay của chàng đã làm cho cái âm hộ của Trâm trở thành săn cứng với cái hột âm hạch nhỏ màu hồng đào nhô lên ngạo nghễ trên hai cái mép đầy đặn với những hàng lông rậm và mềm như những sợi to óng chuốt. Trong đêm tối, hai kẻ yêu nhau chẳng còn nghĩ được đến bất cứ điều gì, nhất là trong cơn hoang loạn. Họ không còn đủ kiên nhẫn để hưởng thụ những món ăn chơi.
Cả hai đều muốn xuất khí cấp thời, muốn tận hưởng phút giây tận cùng của khoái lạc và họ đã cùng thỏa hiệp dâng hiến cho nhau. Trâm ưỡn hẳn người lên để cho Lợi cầm lấy khúc gân thẳng cứng quét đi quét lại dọc theo hai bên mép âm hộ của nàng, chàng để cái qui đầu vào giữa cái lỗ âm đạo, nhấp nhấp nhịp nhàng rồi lại rút ra với đầy ngững nước dâm thủy trơn trợt chà xiết lên hai kẽ cửa mình để cho Trâm hoàn toàn hưng phấn rồi Lợi mới ấn mạnh nó vào, chàng thục ra thục vào càng lúc càng nhanh, càng lâu càng mạnh. Trâm chỉ còn biết dang hai tay ra bấu chặt lấy thành ghế xe, miệng nàng rên xiết đê mê.. Đêm có lẽ đã khuya, gió nhè nhẹ ở bên ngoài, nhưng trong xe, mồi hôi hai người cùng vã ra như tắm, thấm ướl tất cả áo quần. Mới qua mấy lần cùng Lợi giao cấu mà Trâm như đã thấy rất quen với những cảm giác rợn người.
Phần Lợi thì sau một hai lần chơi đầu, tuy chàng vẫn còn thật sung mãn nhưng đã qua khỏi giai đoạn đầy ứ tinh khí đến độ mới bị kích thích đã có thể bấn ra. Giờ đây, chàng đã có thể tự chủ được lực lượng của mình cho đến khi nào chàng thực sự muốn, mới để cho mình có thể xuất tinh, cho nên chàng vẫn giữ nhịp độ ân ái bền bỉ dẻo dai để cho Trâm được hưởng liếp những cơn giông bão khoái lạc ập đến liên hồi. Và cho đến lúc nào Lợi nhận thấy hai tay nàng bớt cào cấu và đã rời hẳn ra, chừng đó chàng mới nghĩ đến những khoái lạc sau chót của mình và tăng nhanh lốc độ, để rồi cuối cùng, Trâm cũng còn có thể chung hưởng phút tột đỉnh với Lợi, nàng bấu đến sướt cả làn da trên tấm lưng của người thanh niên và xiết lấy chàng một lần cuối rồi nằm vật ra thở dốc mệt nhoài, trong khi Lợi cảm nhận được rõ ràng từng đợt tinh khí bắn ra trong âm đạo khiến cho niềm khoái cảm của chàng cứ phải từng đợl, từng đợt giật thót người lên.
Một tuần lễ trôi qua nhanh chóng ở thành phố thơ mộng sương mù, họ đã đưa nhau trở về Saigòn để tiếp tục công việc. Trâm gọi vào công ty du lịch báo cáo lịch trình cho người chú họ, đồng thời nàng xin phép ông để cho nàng được nghỉ mấy hôm như thói quen Trâm vẫn làm sau mỗi kỳ phụ trách làm tiếp viên kiêm người hướng dẫn khách phương xa đi tham quan những nơi nà y nơi nọ.
Lần này thì hoàn toàn khác hằn. Nàng bị mệt thật sự sau những ngày chìm ngập trong thú ái ân với người tình. Hai người không khi nào rời nhau ra đến nửa bước. Tiếng là đi ngoạn cảnh quê hương, nhưng họ đã chẳng đi đến được bất cứ địa danh nào khác ngoài lộ trình lái xe từ SaiGon tới đây Mướn xong chỗ ở là họ lại quấn lấy nhau trong những cơn thống khoái miệt mài. Thời gian qua nhanh hơn cả hai người đã tưởng. Họ bị công việc và nhiệm vụ nhắc nhở phải trở về. Lợi thì không đến nỗi, nhưng Trâm thì phải trở lại với công ty của nàng.
Nghỉ xong mấy ngày, Trâm đi làm trở lại mà hồn phách cứ thả tận đâu đâu trong khi Lợi ở khách sạn vẫn gọi thăm viếng đều đều. Chàng lo công việc kinh doanh chu đáo vâ chỉ mong sao cho nhanh đến xế chiều, lái xe đến đón Trâm đi vào vùng trời hạnh phúc.
Chẳng bao lâu Trâm đã dạn dĩ mời Lợi về nhà để giới thiệu chàng với ba mẹ của nàng là bà Hiền và ông Phước. hai người vồn vã chấp nhận chàng nhanh chóng như một người thân thuộc của gia đình. Lợi cũng bày tỏ ý định sẽ tiến hành những lễ nghi để xin cưới Trâm làm vợ Bà Hiền là một người phụ nữ trung niên vẫn còn giữ được sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành của một người mệnh phụ cho dù cuộc đời của bà cũng như hàng triệu người khác đã trải qua nhiều cuộc biển dâu. Bà chấp nhận thủ phận bên cạnh người chồng bệnh hoạn ốm yếu, ông đã trở về với gia đình sau những năm tháng lao tù thiếu thốn cực khổ, thể xác ông giờ đây chỉ còn là một cây sậy biết đi, không thể nào phục hồi lại được phong độ ân ái khi xưa, khiến cho bà Hiền phải đành tâm cam chịu cảnh lạnh lùng.
Biết bao phen bà đã rất khổ sở tìm mọi cách để chế ngự những cơn khao khát dục tình ngày đêm sôi sục và chịu đựng những thiếu thốn xác thịt đêm ngày thôi thúc bởi vì người chồng nay đã khô cạn sức khỏe không còn khả năng để cùng bà thụ hưởng tiếp những phút giây hạnh phúc vợ chồng. Bà vốn là người kín tiếng và là một người mẹ còn trẻ rất nuông chiều con, tuy bà có hơi khó tánh nhưng thoạt nhìn thấy Lợi là một thanh niên từ ngoại q_uốc trở về, lại đàng hoàng khỏe mạnh và tỏ ra rất mực yêu thương con gái của bà nên bà an tâm ngay, bà đã có cảm tình trước một người thanh niên cao ráo, vừa có học lại vừa có tiền, lại có chí tiến thủ làm ăn to lớn với hệ thống phân phối máy vi tính cho những cơ sở cao cấp của nhà nước đương thời.
Chàng tuy chỉ là chủ của một cổ phần khá lớn trong số hai cổ phần còn lại của hai người bạn kỹ sư thân thiết đang còn ở bên Mỹ. Nhưng vì chàng rất lanh lợi và giàu kinh nghiệm khai thác thị trường, cho nên Lợi được phái về để thực hiện các hợp đồng buôn bán. Và khi trở về với những ngày đầu lạ lẫm, tình cờ chàng đã gặp Trâm rồi hai người yêu nhau say đắm.
Trong khi công việc làm ăn vẫn tiến hành song song với tình yêu đang ‘ nở rộ, càng khiến cho Lợi hăng hái yêu đời. Ngày đầu tiên chiều lòng người yêu đến ra mắt cha mẹ của Trâm, chàng đã có một hảo cảm đặc biệt với bà mẹ vợ tương lai vẫn còn trẻ đẹp đầy sức lôi cuốn. Bà Hiền mới chỉ độ ngoài bốn mươi với nhan sắc còn qúa đỗi mặn nồng với khuôn mặt trắng hồng đầy đặn đôn hậu. Thân hình bà, qua làn vải áo quần thô sơ, qua làn da trắng ngần mát mịn trên ngấn cổ cũng nói cho người đối diện biết rằng bà Hiền vẫn còn tràn đầy nhựa sống, vẫn còn sức mời gọi nhục dục ghê hồn, khiến cho Lợi không dám để lâu tầm mắt trên tấm thân ngà của bà mẹ vợ còn trẻ.
Chàng đã tự dặn mình :
– Không được ngĩ tầm bậy? Phải đâu ra đó cho đàng hoàng.
Nhưng dặn lòng giữ gìn nghiêm túc là một việc thực tế sảy ra éo le lại là chuyện không ai có thể ngờ và tránh né được.
Số là vào một ngày Ong Phước đột nhiên trở bệnh, Trâm bận làm việc ở sở du lịch. Nàng gọi điện thoại cho người yêu, nhờ chàng có xe đến nhà phụ giúp mẹ đưa ông Phước vào bệnh viện. Nơi đây bắt buộc ông Phước phải lưu lại bệnh viện vài hôm để tiến hành các thủ tục y khoa thử nghiệm, nên sau khi hoàn tất các thủ tục giấy tờ, Bà Hiền đành phải trở về nhà để còn phải lo những công việc lặt vặt và cơm nước cho Trâm.
Chuyện ông Phước phải đến bệnh viện là chuyện đã thường tình vì từ ngày ở trại cải tạo trở về nhà ông đã thật sự yếu đuối và bị đủ mọi thứ bệnh hoành hành. Phần bà Hiền chỉ biết cố gắng lo toan cho vuông tròn nghĩa vụ.
Đưa chồng vào nhà thương xong, bà trở về nhà, bà ngỏ lời mời Lợi ở lại nhà chơi để chờ đến chiều Trâm đi làm về, cả nhà sẽ cùng ăn cơm tối. căn nhà chỉ còn lại hai người. Bà Trâm lúi húi trong bếp để sửa soạn cho bữa ăn chiều. Lợi một mình ở ngoài phòng khách, hết xem báo, nghe cassette, chàng lại lẩn thẩn đi ra đi vào mãi cũng chán. Chàng ngả người trên bộ ghế sa lông cũ ngủ gà ngủ gật, quên đi tự lúc nào chàng cũng không nhớ rõ cho đến lúc chàng mơ mơ màng màng mở hé mắt ra, đã thấy bà Hiền đang đứng gần đó lặng yên chăm chú nhìn chàng, khuôn mặt bà vốn đã đẹp càng đẹp lộ hẳn ra trong trạng thái rõ ràng hồn phách bà đang để tận đâu đâu.
Lợi vờ như không nhìn thấy bà Hiền đứng đó và chàng vẫn như còn đang say ngủ. Đứng nhìn Lợi đã khá lâu và không hiểu bà Hiền đang nghĩ ngợi những gì bỗng bà trở vào trong phòng trong lấy ra một tấm chăn đơn tiến lại chỗ Lợi ngồi ngủ, rồi nhẹ nhàng cúi xuống âu yếm phủ tấm chăn đơn để đắp lên trên người của chàng. Bà Hiền khom người cúi xuống thật gần khuôn mặt của Lợi, chậm chạp kéo cái mép chăn lên đến tận cằm của chàng, vòng áo cổ của bà vô tình trễ xuống để cho Lợi nhìn thấy tận tường cặp nhũ hoa to tròn đầy đặn hiện ra ở bên trong làn vải áo cùng một lúc với hơi hướm thơm tho kỳ lạ tiết ra từ thân thể của người đàn bà.
Lợi hé mắt nhìn no nê bộ ngực trần của bà Hiền đến độ chàng vô ý để sẩy tuột bàn chân của chàng về phía trước mặt và còn đạp trúng vào một bên chân của bà Hiền khiến bà mất thăng bằng ngã ngồi lên trên một ống chân của chàng tạo ra một sự va chạm huyền diệu. Từ cách va chạn đó khiến Lợi vô cùng bồi hồi như bị một dòng điện cực kỳ mạnh mẽ đang làm người chàng run bắn lên khi cảm nhận thật rõ rệt sống chân của chàng đang đặt đúng chính giữa cái âm hộ và hai bờ mông êm tròn của bà mẹ tương lai. Chàng luống cuống rút vội chân về thì lại vô tình tạo ra một sự va chạm kinh hoàng khác vào lúc cái ống chân tròn của chàng kéo dài qua khu vực nhậy cảm nhất của người đàn bà trước mặt. Bà Hiền như ngây như dại không còn đủ tỉnh táo và sức lực để tự mình đứng lên, bà cứ ngồi trong tư thế đó va2 ngả từ bên này rồi lại vẹo mông qua bên kia một lúc mà vẫn chưa đứng được hẳn lên. Cơ thể của người đàn bà đang độ hồi xuân nóng rực lên rần rần, hơi thở của bà tự nhiên trở nên đứt quãng.
Lợi hoảng hốt nhổm dậy để đỡ cho bà đứng lên, nhưng thân thể của bà Hiền đã như một làn liễu rũ, mềm nhũn trong cánh tay rắn chắc của chàng, bà không còn tâm trí và tư cách của một người đàn bà tiết hạnh, mộl bà mẹ vợ nghiêm túc thường ngày. Khuôn mặt bà trở nên đờ đẫn, đôi mắt long lanh như đã bị lạc thần trong khi bà ngước khuôn mặt lên như van nài, đón đợi một nụ hôn nóng bỏng từ Lợi. Đáng kể nhất là hơi hướm thơm ngát đàn bà từ cơ thể bà Hiền toát ra khiến cho Lợi cũng phải bàng hoàng ngây ngất. Chàng ôm gọn lấy tấm thân đầy đặn và mềm mại nóng hổi của bà. Bộ ngực no tròn của bà Hiền phập phồng hằn rõ bên trong làn vải áo mỏng tạo nên một hình ảnh kích động dục tình. Lợi như lạc vào mộl thế giới thần diệu nào khác và không còn biết mình đang ở đâu. Người đàn bà nằm gọn trong vòng tay của chàng giờ đây chỉ còn là một sinh vật giống cái đang sẵng sàng đón nhận những giọt nước dịu ngọt của cơn mưa tình ái đầu mùa sau một thời gian dài hạn hán. Một tay Lợi đỡ lấy tấm thân bà Hiền cho bà khỏi ngã sụm xuống, tay còn lại chàng rà vuốt dài từ bụng xuống đến phần âm hộ của bà qua làn vải mỏng bà đang mặc trên người.
Vào giữa những giây phút kích động tột cùng này, bà Hiền giờ đây thuần túy chỉ còn là một con cái cần đến những vuết ve mơn trớn với những xúc cảm khát khao mà đã từ bao lâu nay bà phải đè nén, thúc thủ tận đáy lòng. Vào lúc này nó mới có cơ nổi dậy thúc bách kinh hoàng. Bà lịm người đi trong cảm giác đê mê kích ngất. Lợi nhận biết điều này dễ dàng và chàng cũng hoàn toàn sướng khoái khi bàn tay của chàng êm ái chà xiết khắp nơi trên thân thể người đàn bà. Tửng cảm giác đê mê từ bàn tay Lợi chuyển vào bên trong cơ thể khiến chàng rạo rực không kém gì bà Hiền. Bỗng nhiên Lợi liên tưởng đến thân thể cùng những cảm giác chàng đã có với Trâm qua một sự so sánh lạ lùng. Hai tấm thân đàn bà này rõ ràng là hai thái cực đầy khác biệt.
Thân thể của Trâm rắn chắc no tròn, còn thân thể bà Hiền thì lại mềm mại óng chuốt. Mỗi người đem đến cho Lợi một xúc cảm riêng tư thú vị. Bà Trâm thì đầy đặn và mềm mại lạ thường trong khi con gái của bà là Trâm thì chỗ nào cũng rắn chắc. Nhưng dường như trái cây chín mọng thì hương vị vẫn dịu ngọt nhiều hơn loại trái vừa chớm ừng hồng. Bà Hiền là loại trái cây đã chín mọng. Hương vị và cảm giác chàng tiếp nhận từ bà Hiền đã khiến Lợi bị kích động tột cùng. Khúc gân trong quần của chàng từ nãy giờ đã trở thành cương cứng từ lúc nào vì Lợi còn đang mải miết châ xiết cùng khắp trên thân thể của bà Hiền. Bà đứng đó chết trân và thụ động hoàn toàn để đón nhận cách xoa nắn tài tình của bàn tay người thanh niên trẻ mà đáng lẽ bà phải gọi là con. Nhưng hôm nay, trong giây phút đột ngột như thế này, bà Hiền chỉ còn biết thì thầm :
– Lợi ơi! Lợi ơi! Chết mất, chết mấttttt….
Lợi không biết phải nói gì, chàng chỉ còn biết hưởng thụ từng cảm giác khoái cảm đê mê. Lợi xòe rộng bàn tay chà ưủết lên khu vực địa đàng của bà Hiền bên ngoài lớp vải mỏng, rồi lần xuống đến tận đầu gối của bà Trâm mà kéo rà lên đến háng khiến bà như rợn hần người lên. Năm ngón tay của chàng chụm lại rui miết rộng ra trên đầu gối của bà Trâm khiến bà nghẹn ngào rên lên nho nhỏ, chàng dùng những đầu ngón tay mềm mại vuốt ngược từ đầu gối trở lên trong vùng da non kéo tận lên đến háng của bà khiến cho bà Hiền rụng rời dẫy lên đành đạch. Lợi làm như vậy cho cả hai bên chân của bà. Động tác êm dịu này thật ra cũng đem lại cho chàng những phần thống khoái ghê gớm vì lay chàng được thưởng thức cái êm ái mát dịu của hai cái đùi tròn lắn và ấm áp của bà Trâm. Chàng xoa xoa nhè nhẹ lên trên cái âm hộ vừa to vừa tròn và nóng ấm của bà khiến cho bà Hiền như chịu đời không thấu. Bà đặt một bàn tay chụp lấy bàn tay của Lợi như muốn khuyến khíc tiếp sức cho Lợi chà xát mạnh thêm trên cái vùng thiêng liêng khao khát cùng độ của bà.
Từ bên ngoài lớp vải rịn ra bàn tay Lợi, chàng đã biết bà Hiền đã bị kích ngất đến một mực độ tột cùng. Chàng cúi xuốn ôm trọn lấy và nhấc bổng thân thể của bà Hiền tiến vào phòng trong đặt bà xuống giường. Hai tay Lợi run run mở bung từng cái nút áo của bà Trâm để lộ ra phần ngực trắng ngần. Quả thật ông trời đã bắt tội ông Phước không còn khả năng sinh lý để mà tận hưởng cả một tòa nhà lồ lộ thiên nhiên. Hình ảnh cặp nhũ hoa trần của bà Trâm trước mắt Lợi là hình ảnh một thiên thần với hai đồi vú căng tròn thật vô cùng cân đối với phần bụng cân phương tròn trịa không gợn một tỳ vết nào. Bà Hiền không còn ngại ngùng chi, bà đưa tay nong nhẹ cái lưng quần rồi kéo tụt xuống dưới đất để lộ trọn vẹn mộ t tấm th â n trắ ng tươ i mầ u ngọc thạch trước mắt người thanh niên.
Thể xác bà Hiền đẹp qúa. Đẹp đến độ làm Lợi ngây ngất mãnh liệt. Chàng đứng ngắm bà Hiền không còn một mảnh vải che thân trắng toát mịn màng tròn trịa, cân đối từ hai bờ vai thon tròn cho đến cái gót chân của một người đàn bà đẹp kiêu sa quyền qúi như chàng muốn thu hút lấy hình ảnh tuyệt kỷ này vào trong ký ức của đam mê. Đôi mắt bà Hiền long lanh đẹp tuyệt với và càng nhìn, Lợi càng nhận thấy như có phần thánh thiện. Bà ngước tia nhìn Lợi dịu ngọt như một sự van nài khiến cho chàng không thể cầm lòng thêm được nữa, chàng gục xuống âm hộ của bà như gục vào một vùng đất mầu nhiệm thiêng liêng để rồi bà Hiền thảng thết kêu rên lên khe khẽ như muốn nghẹn lời :
– Lợi! Lợi…tiếp tục nhanh nào…
Bà tự nhiên dạng cả hai chân rộng ra để lộ cặp đùi thần thoại trắng ngần và nguyên một vùng âm hộ quá đẹp đẽ với một chùm lông đen mịn tựa như nhung lụa, không có bút mực nào tả xiết đến nỗi khoa cứ mải miết gục mặt vào, hít lấy hít để cái hương thơm lạ lùng của người đàn bà đầy nhan sắc đến nỗi bà Hiền phải vít lấy đầu lóc của chàng mà xiết nó vào cái cửa mình của bà như đang lên cơn sết. Lợi lấy tay nương nhẹ vạch rộng hai bên mép âm hộ của bà Hiền ra nhìn. Thật là kỳ thú. Bộ phận sinh dục của bà Hiền đẹp đẽ no đầy và tròn vẹn còn đẹp hơn cả bộ phận sinh dục của Trâm.
Mu của bà Hiền đầy đặn và cao hơn, tròn hơn, ấm hơn, êm ái hơn với chùm lông mọc rậm kín đều đặn như đựơc ưa xén thật gọn gàng. Lợi nhìn mãi cũng không chán mắt, xong chàng cúi sát miệng vào giữa hai làn khe mép mà rà qua rà lại một lúc trong khi âm thủy từ bên trong âm đạo của bà Hiền có lẽ bị dồn ứ lâu ngày đã ứa ra cả đến bên ngoài cửa mình. Lợi chụm môi hút lấy chất tinh thủy ngọt ngào rồi chàng lấy đầu lưỡi đánh qua đánh lại lên trên đầu cái hột âm hạch khiến bà Hiền bị kích động, giật nẩy cả người lên. Hai bàn chân của bà chống lên mặt giường hẩy lên hẩy xuống cái vùng háng đều đặn và láng mướt của bà hất cả vào mặt của Lợi, nhân cơ hội đó, Lợi vòng tay xuống ôm chặt lấy hai bờ mông tròn trịa của bà mà bóp nắn nhè nhẹ, rồi chàng luồn những ngón tay của hai bàn tay một bên mân mê cái hột âm hạch tròn lằn, một tay chàng dùng những ngón chà miết vào sâu bên trong cái cửa mình của bà.
Bà Hiền như một cỗ xe còn chiến đã được tịnh dưỡng lâu ngày, hôm nay được đem ra chạy lại. Chiếc xe tỏ ra dũng mãnh và nhịp nhàng thân thuộc. Bà rít nhẹ lên từng hồi, bà dang tay bấu chặt xuống mặt nệm trong khi gương mặt của bà hằn lên trong từng xúc cảm mãnh liệt đến rụng rời. Hai chân bà vẫn dạng ra như nóng lòng chờ đợi một điều cấp thiết mà Lợi phải làm. Nhưng chàng cứ chậm chạp vừa cho bà Hiền hưởng lấy từng đợt cảm xúc ngất ngây, chàng cũng vừa ngây ngất chiêm ngưỡng dung nhan diễm lệ và tấm thân mỹ miều của bà mà trong lòng Lợi tự nhủ, chưa bao giờ trong đời sống ân ái của chàng gặp được người đàn bà có một nét đẹp toàn vẹn như vậy.
Hai tay Lợi liếp tục rờ rẫm xoa nắn và mơn trớn dưới cửa mình thì trên triền ngực no tròn của bà Hiền, chàng nhẹ nhàng múl thật dịu nhẹ trên hai đầu nhũ hoa của bà khiến cho toàn thân của bà Hiền vặn vẹo hai bên như một con rắn. Bà đang kích ngất đến tận cùng, nhưng cách hưởng lạc của bà Hiền không hề tỏ ra vồ vập hay cuồng loạn giống Trâm, con gái của bà. Trâm thì cuồng bạo vội vàng đôi khi còn khiến cho Lợi cảm thấy khá đau vì những sự va chạm. Còn Bà Hiền thì dịu nhẹ tuyệt vời. Tuyệt vời từng nụ hôn êm ái. Bà ngậm nhẹ lấy môi mép của Lợi, dùng đầu lưỡi ấm mềm quyện lấy lưỡi môi của Lợi thật nhịp nhàng ăn ý. Cả hai hôn nhau mà như đang mớm cho nhau những giọt mật ngọt ngào.
Họ uống lấy dịch vị nồng nàn của cả hai cùng ứa ra bên trong miệng. Hai bàn tay bà Hiền bấu miết xuống mặt vải nệm như chừng đã mỏi, bà bỏ đột ngột thả lỏng những ngón tay, thòng xuống đỡ lấy cái dương vật cứng chắc của Lợi mà xoay qua xoay lại ở nơi cái khấc của qui đầu làm cho Lợi giật nẩy người lên để chịu đựng, chàng hạ thấp bụng xuống cho đầu dương vật vừa chạm trên làn da bụng mát rượi của bà Hiền để cho bà cầm lấy mà chà xát quanh cái mu đẫy đà của bà khiến cho từng sợi lông âm hộ quệt qua quệt lại giữa khu vực nhạy cảm nhất ở cái qui đầu của người đàn ông, chàng nhích người lên cho cái dương vật đong đưa trước miệng của người đàn bà để cho bà dễ dàng hiểu ý, há cái miệng xinh xắn ra táp nhẹ lấy mà bú mút thật điệu nghệ nhịp nhàng trong khi Lợi vẫn không ngưng dùng những ngón tay thiện nghệ của chàng thọc ra thọc vào lúc cạn lúc sâu bên trong cái lỗ âm đạo mà nước đã ngập ứ ra tự nãy giờ.
Đợi cho bà Hiền thỏa mãn những cảm giác của bà trên miệng, Lợi mới nhè nhẹ rúl nó ra rồi cúi xuống liếm trọn lấy vũng nước nhờn đang ứa ra dầm dề làm cho khóm lông của bà Hiền ướl chèm nhẹp. Chàng liếm nước dâm thủy và tiếp tục nhay nhay mãi cái âm đạo cùng hai bên mép âm hộ săn cứng đến khi bà Hiền rướn hẩn háng lân rồi đập mạnh mông xuống giường với những tiếng rên thất thanh thì Lợi biết rằng đã đến lúc chàng phải làm cho bà tận hưởng cái tột cùng của một lần ân ái. Chàng ra dấu cho bà Hiền hiểu đưực ý muốn của mình bằng cách hẩy nhẹ nhẹ cái dương vật của chàng như trong tư thế đang giao cấu Bà Hiền hiểu ý việc này và thật ra tự nãy giờ bà đã ước ao Lợi làm việc này càng sớm càng tốt nhưng bà cũng không nỡ ngắt ngang những động tác thần diệu bằng miệng, bằng tay của Lợi.
Bà bẹt rộng hai bắp đùi trông đến ngon mắt lạ lùng rồi bà cầm lấy dương vật của Lợi mà nhét thật sâu vào trong đó, xong bà vòng tay ôm cứng lấy vai Lợi. Dương vật của Lợi tuy giao hợp với Trâm hằng ngày nhưng phần vì Lợi còn trẻ, sức khỏe còn tràn đầy sung mãn, phần vì chàng có dư thừa tiền bạc và biết cách bồi bổ đúng mực bầng những bữa ăn với những món lạ đầy chất bổ dương của quê hương, chầng hạn như chàng đã uống huyết rắn, huyết dê pha với chất rượu ngậm lâu ngày thật đậm đà của loại thuốc gia truyền của các y sĩ Tàu giúp tráng thận bổ dương.
Nhờ đó mà Lợi vẫn tráng kiệ n sung mãn và bền bỉ dũng mã như thường. Cái như thường của Lợi, của người thanh niên sinh sống ở ngoại quốc lâu dài với sự dồi dào kinh nghiệm chăn gối đã làm “chóng mặt” người phụ nữ chay tịnh lâu năm bất đắc dĩ như bà Hiền. Vì vậy cho nên, bà Hiền chỉ còn có nước khoan thai mà đón nhận những cơn giông bão xác thịt cứ liên tu bất tận ập đến liên hồi. Bà đắm chìm vào trong cơn say ân ái vớt người thanh niên điệu nghệ và quên hẳn cả những bổn phận làm mẹ làm vợ thường ngày. Bà cho rằng trong lúc này, có thể ông Phước, người chồng yếu đuối và bệnh hoạn của bà đang say ngủ trong căn phòng bệnh viện để cho bà bình thản đón nhận những khoái cảm ái ân. Nghĩ đến đây bà cảm thấy hưng phấn nhiều lần. Bà thì thầm bên tai người “con rể” :
– Tiếp tục nữa đi Lợi… Lợi làm cho … bác, cho …mình thật hạnh phúc tuyệt vời.
Nói xong, bà Hiền khép chặt háng lại như kẹp sát cái khúc gân cứng đơ của Lợi bên trong cái âm đạo của mình. Quả thật, hai bấp đùi non nõn nà của bà sau khi kẹp chặt lại thì sự cọ sát âm dương giữa cái dương vật và cái âm hộ trở nên hai thái cực keo sơn gấn bó hơn bất cứ lúc nào, Lợi nhịp nhàng đẩy ra đẩy vào dịu nhẹ giống như cung cách dịu nhẹ của bà đã tỏ ra trong suết cuộc giao hoan, không giống với những cơn thịnh nộ giữa Trâm với chàng. Có lẽ, cả hai người còn trong lứa tuổi hung hăng son trẻ làm việc gì cũng phải thật gấp thật nhanh để rồi phải kết thúc một cách không ngờ. Làm tình với bà Hiền thì khác, bà dịu nhẹ thương yêu.
Nhưng thực ra cái dịu nhẹ thương yêu của bà có tác dụng “chết người”. Nó làm cho Lợi bủn rủn tay chân hồn phách và có lúc, nếu thiếu sự tỉnh táo cần thiết, thì chàng đã vãi khí ra từ lúc nào. Nhưng có lẽ bà Hiền cảm nhận được những cơn cường độ co giật khác thường của khúc gân cứng của người đàn ông hoặc đang tung hoành hoặc thụt ra kéo vào và nằm sâu bên trong con đường âm dạo chỉ qua sự tiép xúc bên trong nhưng rất nhạy bén của bà mà thôi. Cứ mỗi lần Lợi sắp sửa đến độ phải tự buông lơi cho tinh khí bắn ra thì bà Hiền đã khéo léo tự giúp chàng bằng cách ghì chặt lấy hai bờ mông của Lợi và khép chặt đùi lại để cho những động tác dồn dập của chàng phải lơi đi, chậm lại. Nhờ vậy mà cuộc ân ái được giữ mãi nhịp độ bền bỉ để cho cả hai được tận hưởng hoàn toàn. Lợi thú vị nhất mỗi lần chàng mút lấy cặp môi mọng đỏ của bà Hiền.
Bà tiếp nhập dịu nhẹ nhưng tận tình và đầu lưỡi của bà thì hoàn toàn như một con rắn tài tình làm cho những cảm xúc cả trên lẫn dưới hạ bộ của Lợi phải một phen rụng rời chao đảo. Lợi mím chặt môi lại để chịu đựng cơn thống khoái đang trào dâng lên đến mức tận cùng. Chàng lơi dần động tác theo cung cách kéo dài của bà Hiền. Bao nhiêu lần dương khí trong Lợi định bật ra bên ngoài thì nhờ sự dịu nhẹ khôn khéo của bà Hiền, Lợi đã ngăn được phút giây chấm dứt cuộc chơi. Chỉ cần một lần ân ái với người đàn bà vừa đẹp tuyệl với vừa giàu kinh nhgiệm này, chàng đã có thể thỏa hiệp và ăn ý với bà hoàn toàn.
Lợi nhận ra lòng mình đang dạt dào hạnh phúc, hạnh phúc hơn cả những cảm xúc tột cùng chỉ chực bùng vỡ sau mỗi lần bà Hiền dùng nội lực để khiến co thất lòng âm đạo thật điệu nghệ của bà.
Thật ra, đối diện với một người đàn bà tuyệt mỹ như bâ Hiền đã là một hạnh phúc vô biên, Lợi lại còn được ôm ấp tấm thân bốc lửa và ngọt lịm hương sắc của người đàn bà tuyệt kỷ này để cho bàn tay của chàng lần mò mân mê từng tấc da tấc thịt, lướt qua những núi đồi quanh co êm mát ở cả trên lẫn dưới sau lớp vải mềm đã là một thích thú không thể nào tả được. Chàng lại còn được bà thỏa hiệp tận tình trong từng động tác ái ân, hỏi sao một thanh niên sung mãn và đầy nhiệt tình như Lợi không khỏi đê mê đến rụng rời.
Ở trên giường, chìm ngập trong cơn mê xác thịt bà Hiền thật khác hằn vẻ nghiêm túc lúc thường. Đối diện với bà, nhìn trong tia mắt tuy long lanh và đầy chững chạc của bà Hiền, người ta khó mà nhen nhúm những ý nghĩ vẩn đục ở trong đầu, cho đến khi cùng bà nhập cuộc thì tất cả nữ tính khát khao của một con thú hoang giống cái tiềm ẩn sâu kín bên trong tâm hồn của bà mới thực sự xuất hiện. Nó tuy chẳng cuồng loạn hung hăng nhưng lại có sức khơi dậy tất cả mọi ham muốn của một con người.
Bà Hiền uốn người đón nhận và “trả đũa” những cú dập rợn da của người thanh niên trai tráng. Bà bóp thất âm hộ như để hút lấy cái dương vật rút ra cắm vào thật vô cùng khắn khít. Lợi được thể dập, ngoáy đủ góc đủ cạnh tận sâu bên trong cửa mình khiến mỗi lúc bà Hiền càng rên to thống thiết. Bà nói thật nhỏ nhưng như thể đang thét gào :
– Lợi ơi! Lợi ơi… chết… mââất!
Giọng bà lạc hẳn trong cơn giao cấu tận tình, bà hết trân mình ưỡn háng rồi tự khép lại mở ra, hai bờ mông tròn lẳn cứ hẩy lên hẩy xuống đến độ điên cuồng cho đến khi bà thấy mặt Lợi như đanh lại, hai hàm răng của chàng nghiến chặt lại với nhau trong khi làn khí nóng của Lợi bật ra bên trong lòng âm hộ của bà thì bà biết Lợi đã bị xuất tinh khí, bà đưa hai bàn tay giữ chặt lấy tấm lưng của Lợi để cho chàng nằm sấp lên trên thân thể của bà mà thở dốc, cái dương vật của Lợi sau khi bắn khí đã dịu xuống, thu nhỏ lại dần sau từng hồi co giật nhưng vẫn nằm gọn trong cái lỗ trơn ấm nhầy nhụa dâm thủy của hai người.
Nằm xuống ôm bà Lợi trong cơn đồng thiếp nhưng Lợi vẫn không quên đưa tay xoa nắn, sờ soạng cặp nhũ hoa cao vút êm êm của bà, khiến cho bà Hiền thì thầm nho nhỏ :
– Lợi có thích… bác, có thích mình không?
Lợi ngoan ngoãn thú nhận, song chàng chỉ khe khẽ gật đầu và bà Hiền vẫn hiểu rất rõ ràng rằng người thanh niên đáng yêu này đã thật sự mãn nguyện trước tấm thân ngà ngọc cùng cách thế giao hoan khác thường và điệu nghệ của bà lắm lắm. Bà Hiền ngóc đầu lên- “thưởng” tiếp cho Lợi một nụ hôn dịu nhẹ ngọt ngào, bà vẫn kẹp chặt lấy cái dương vật tưy không còn cương cứng bên trong âm đạo của bà, như bà biết chắc nó sẽ hồi tỉnh trong chốc lát nữa đây nếu bà muốn. Nghĩ đến đây, bà Hiền dọ dẫm ý Lợi :
– Lợi muốn tiếp tục lần ntla hay đã mất hết dõng lực phi thường?
Bà tự nghĩ, đã sảy ra chuyện rồi thì giống như người ta đi ăn một bữa tiệc mời. ~n nhiều hay ít thì cũng đã ăn. Bà đã tự ý cho Lợi cùng hưởng thụ tấm thân xác ngàn vàng này của bà rồi thì có thêm một lần hay nhiều lần nữa thì mọi sự cũng đã sảy ra, thì cũng chẳng làm cho ai bị thiệt hại gì ngay cả với Trâm, con gái của bà cũng vậy, cũng chỉ là một cách san sẻ mà thôi. Kết qủa sự việc mai này dẫu có ra sao, chỉ miễn là không một ai hay biết, phần lớn tùy theo cách xử sự khôn ngoan kín đáo của bà.
Nghĩ rồi bà Hiền dùng hai bàn tay vuốt nhẹ nhàng trên sống lưng của Lợi vẫn còn rịn ướt những giọt mồ hôi. Những ngón tay dịu dàng của bà kéo nhẹ xuống yếu huyệt nằm sâu phía cuối đường xương sống của Lợi mà ve vuốt nhẹ như mơn trớn khiến đột nhiên Lợi cảm thấy rợn hẩn da gà trong khi bà Hiền dùng nội lực co thắt bên trong cái lòng âm hộ để cho cái dương vật của Lợi bị khích động hơn cả hai lòng bàn tay xoa nắn. Lợi kẽ nhích mông lên sau những cú co thắt tài tình.
Quả nhiên bằng cách gợi tình này, dương vật của Lợi đã từ từ cương cứng trở lại cho đến khi cả hai người đều biết chắc chắn rầng họ sẽ có thể làm tình thêm một lần nữa. Lợi hào hứng quá chàng bắt đầu nhấp mạnh khúc gân cứng cho nó chà xát quanh co trong những thành vách của cái cửa mình vẫn còn ọp ẹp những nước. Sự trơn ướt dầm dề thật dễ dàng tạo nên sức kích thích nhanh chóng cho cả hai người. Lợi tiếp tục phục hồi lại nguyên phong độ để làm sống lại cơn cuồng loạn khao khát của bà Hiền. Bà có đủ kinh nghiệm để hiểu rõ rằng, lần giao hoan thứ hai này, Lợi có thể duy trì sự bền bỉ bao lâu cũng được, cả hai cũng chẩng gấp gáp gì.
Buổi chiều bên ngoài, nắng đã nghiêng nghiêng sau khung cừa sổ với từng đợt gió nhẹ lướt qua, khua động xào xạc những khóm cây nhỏ bên hông căn nhà.
Lợi biết rằng chưa đến giờ chàng phải đi đón Trâm về nhà ở. công ty du lịch, cho nên chàng khoan thai ân ái trong khi đôi mắt vẫn không quên nhìn xuống tấm thân cân đối tròn trịa và nhễ nhại của bà mẹ vợ khát tình. Chàng luôn tự hỏi, tại sao cũng là đàn bà mà thượng đế lại đãi ngộ, tác tạo cho bà Hiền một tấm thân tuyệt bích đến như vậy với làn da êm mịn trắng ngần. Từ đôi vai tròn trịa đến cặp nhũ hoa no đầy cao vút, ngạo nghễ gọi mời bên trên tấm bụng đầy đặn lộ rõ những nét cong eo thon thả khác thường, dẫn xuống hai bờ háng rộng ôm lấy bộ phận sinh dục quá ư tuyệt mỹ của bà. Lợi khom người hôn lên trên đó, trân trọng và tôn thờ như người ta hôn một báu vật thiêng liêng. Lợi lập lại động tác ban đầu bằng cách xòe rộng hai bân tay xoa vuốt nhẹ nhàng trên bắp đùi trên bờ mu vun vút nhô cao như một mô đất đẹp với những lớp lông đen mịn và mọc rất thứ tự lớp lang ở chung quang.
Bà Hiền nhận biết rầng Lợi rất say đắm nhan sắc, hình hài của bà cho nên bà cứ nằm yên như vậy để cho Lợi mặc tình vừa ngắm nhìn vừa đờ đẫn trong từng tia mắt, bà không quên dùng lòng bàn tay thon gọn ấm mềm để ve vuốt duy trì độ cương cứng cái dương vật của Lợi. Nhìn ngắm, sờ nghịch chán chê những bộ phận xin đẹp của bà một lúc thật lâu sau đó, bà Lợi mới kéo người Lợi lại gần rồi đút nhẹ cái qui đầu của Lợi vào giữa miệng âm hộ như bà ngầm nhắc :
– Tiếp tục ngay đi, không thôi nó lại mềm xuống bây giờ…
Lợi hiểu ý bà, chàng ngoan ngoãn cắm phập mạnh cho nó ngập hẩn vào bên trong giữa tiếng rên nhỏ thất thanh bất chợt của bà Hiền. Bà dùng những ngón tay ghì xiết trên làn da lưng của Lợi cho đến khi bà lả đi trong cơn thống khoái âm hộ của bà Hiền ngập đầy dâm thủy của hai đợt giao cấu ứa ra trơn ướt dầm dề. Hai người cùng ôm nhau lịm đi trong giấc ngú chập chờn.
Cả căn nhà núp dưới những lùm cây cao che khuất dường như không còn vọng lên một tiếng động nào ngoài hơi thở nhịp nhàng của hai con thú đã no mồi, quyện lấy nhau lăn ra say sưa trong mộng đẹp…
Lợi liếc sang nhìn thấy, lòng không khỏi bị kích thích, mặc dù mới ban chiều, từ trong một quán trọ dọc đường, chàng và người con gái này đã miệt mài ngụp lặn trong lạc thú ái ân sau một chặng đường từ Saigon lên tới Định Quán. Họ đã đem đến cho nhau tất cả những gì mà bản thân của những người tuổi trẻ như họ đang có, họ chìm ngập trong nỗi đam mê của thân xác và đã quên hết đất trời cùng tất cả những gì đang diễn ra chung quanh.
Sau giấc ngủ dài, họ thức giấc vào lúc trời đã nhá nhem tối, hai người nhờ người trong quán trọ chuẩn bị cho họ một bữa cưm no nê thịnh soạn, rồi họ tiếp tục lên đường, nhắm về hướng Lâm Đồng để lái xe đến đó. Lợi cầm tay lái xe để cho người bạn gái xinh đẹp mới quen ngủ thêm trên suốt đoạn đường dài sau những lần nàng mệt đến rã rời vì đã cùng Lợi mặn nồng ân ái. Trong tâm tưởng người thanh niên sinh sống ở Mỹ đã lâu ngày với những gì chàng đã trải qua, đã hưởng thụ trên thân xác đàn bà con gái đủ loại màu da sắc tộc, Lợi trở về làm việc tại quê nhà lần này với một số vốn kinh doanh khá lớn mà chàng đang có trong tay, kể như Lợi muốn điều gì cũng có thể đạt được, kể cả những người con gái trẻ đẹp của quê hương. Nhưng vừa trẻ và đẹp với chuyện sảy ra kỳ ngộ tuyệt vời như với Trâm để cho Lợi biết rằng chàng đã vô tình phá trinh một người con gái bề ngoài trông rất bình thường như bao nhiêu cô gái đẹp khác, thì chân tình mà nói, Lợi chưa nghĩ đến bao giờ.
Với Trâm, chàng chỉ định tìm cách mua chuộc, giao du, hưởng thụ như một kẻ qua đường chỉ vì Trâm qúa đẹp, chứ trong lòng Lợi chưa hề có vương mang tình cảm. Nhưng từ khi phải khó nhọc thuyết phục lắm, Lợi mới được Trâm cho “bẻ khóa động đào” để cho chàng biết ra rằng Trâm vẫn hoàn toàn còn trong trắng. Chốn đào nguyên tuyệt tác của Trâm từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài quả là một nơi chưa bao giờ tiếp nhận một con ong con bướm thăm tỏ đường đi lối về. Trâm đúng là một tiểu thư khuê các kiêu kỳ, lại có học thức tuy với nhân dáng diện mạo bên ngoài nàng vờ tỏ ra ngang tàng ngổ ngáo, nhưng thực chất, đó chỉ là một phương cách Trâm tự nghĩ ra áp dụng để nàng ngăn ngừa và đánh lừa những kẻ háo dâm hay sàm sỡ diễn ra đầy rẫy trong công việc tiếp viên du lịch của nàng hàng ngày.
Thực tế, chẳng qua chỉ vì hoàn cảnh mà nàng đang phải sinh sống trong xã hội đương thời. Trâm chính là một tiểu thư con dòng cháu giống nàng vừa đẹp sang cả, vừa thông minh, là đóa hoa hương sắc hơn người. Từ từng nét mặt, nhân dáng đến ngôn ngữ lời ăn tiếng nói cùng những thói quen, nếu không cùng nàng gần gụi thân quen, làm sao ai phát hiện được ra điều này. Trâm đẹp toàn vẹn như một loài hoa qúi nàng được nuôi nấng lớn lên trong sự ấp ủ nâng niu của một gia phong hơn người với một người cha từng có một thời lẫy lừng tiết tháo, một người mẹ giờ đây vẫn giữ gìn đầy đủ tấm nhan sắc cá lặn chim sa, vang bóng một thời. Tận hiến hết thể xác cùng tâm hồn cho Lợi, Trâm chẳng chút tiếc nuối gì, lại càng khiến cho Lợi bồi hồi cảm động đến mức độ chàng có cảm tưởng mình như giống kẻ đã dùng ưu thế bạc tiền của người ở xa về nước để chiếm đoạt và thực sự chàng rất đỗi ăn năn. Nhưng dù sao, mọi chuyện cũng đã sảy ra rồi.
Ấp ủ Trâm trong vòng tay chan chứa ân tình Lợi đã nói với Trâm về những điều như vậy và Trâm chỉ im lặng rúc đầu trên ngực chàng như một người tình nhỏ bé đáng yêu. Trâm chẳng tỏ ra giận hờn. Mặc tình để cho Lợi bày tỏ hoặc tự do mơn trớn từng làn da thớ thịt gờn gợn những cảm giác đê mê trên tấm thân thánh thiện của nàng. Lợi đã nhìn ngắm thật lâu khuôn mặt đẹp trong sáng đầy đặn với đôi mẩt thật linh động tinh anh cho đến bờ vai mềm mại nhô lên hai gò ngực trắng phau như tuyết còn no đầy trinh nguyên thật cân đối với tấm thân tròn trịa ngọc ngà và hai bờ mông cân đối khít khao, đằng trước là bộ phận sinh dục với các đường nét, lông lá đen mịn tuyệt vời mọc rậm, bao phủ lên khu vực địa đàng huyền diệu nằm giữa hai bắp đùi trần trắng đẹp mịn màng có thể còn hơn cả màu trứng gà bóc, khiến cho Lợi chỉ cần mường tượng lại, chàng cũng cảm thấy đã nổi hết da gà, lại muốn đưa tay sang mân mê sờ mó, lại muốn đặt lên đó những nụ hôn trân trọng đam mê với cái lưới mềm mại nếm lấy tất cả hương vị thần thoại toát ra lừ thân thể của nbười con gái trinh nguyên.
Nghĩ tới là Lợi đã không thể tự kềm chế khát vọng với những rung động chân thành, một tay chàng buông vòng lái, đưa sang đặt nhẹ nhàng trên phần bụng mềm mại, nơi có cái gò âm hộ tròn trịa no đầy và ấm áp của Trâm, chàng xoa xoa nhè nhẹ ở đó hồi lâu như để thưởng thức cảm giác lâng lâng êm ái nhẹ nhàng. Sau một hồi mân mê sờ mó trong lúc chàng vẫn lái xe, bàn tay Lợi lần lần tiến sâu xuống dưới kẽ háng khít rịt của nàng, làm cho Trâm tự nhiên theo bản năng dạng ra nhè nhẹ hai bên như cố tình mời mọc những ngón tay linh nghịch của Lợi mân mó cái hột le còn chưa quen lắm với những va chạm nặng nề khiến cho Trâm ú ớ, nhột nhạt thức giấc, nàng hé mắt ra nhìn.
Đêm mênh mông trong vùng núi rừng Đà Lạt vẫn lao qua vun vút bên ngoài cửa xe khi mờ khi tỏ Không khí thanh thoát nhẹ nhàng càng khiến cho lòng Trâm lâng lâng phấn khởi trong chuyến đi chơi bất ngờ đầy thích thú với người thanh niên Việt kiều tên Lợi này.
Anh chàng từ Mỹ trở về, nghe nói để làm ăn buôn bán, chàng xuất hiện trước Trâm như một hoàng tử của lòng nàng. Lợi đến hỏi thăm thể lệ thuê mướn dài hạn một chiếc xe hơi trong công ty du lịch của người chú ruột mà Trâm đang làm công việc liếp viên. Câu chuyện hợp đồng thuê bao xe diễn ra nhẹ nhàng nhanh chóng cho đến khi Trâm nghe Lợi “vào đề “:
– Tôi đang cần một người hướng đạo để phụ giúp công việc. ở đây cô Trâm có biết ai làm được việc này, giới thiệu cho tôi mướn luôn một thể.
Nghe Lợi nói, Trâm nhí nhảnh mỉm cười:
– Tưởng anh cần gì khó khăn ngoại lệ lắm. Chứ nếu chỉ làm một hướng đạo viên cho anh thì đó là công việc em vẫn phụ trách hàng ngày. Em sẽ giúp anh vai trò này nếu anh không chê em là một tiếp viên chưa đủ tiêu chuẩn để anh chọn lựa. Nhưng em là nhân viên làm việc ở đây có qui tắc hẳn hòi. Anh cần phải thông qua các thủ tục với ông chủ của em để ông quyết định. Nhưng em tin là không có trở ngại gì. Thật ra, em cũng có một phần riêng tư trong mọi quyết định của hãng.
Nghe nói vậy, Lợi hăng hái đi tìm gặp viên chủ nhiệm và sau một hồi điều đình giá cả thủ tục tiền bạc được trả trọn một lần trong suốt thời gian thuê bao sòng phẳng xong xuôi, Trâm giao chiếc chìa khóa xe cho anh chàng khách hàng đẹp trai hào phóng có tư cách chững chạc đàng hoàng, Trâm nói cho Lợi biết :
– Ở bên này, anh biết đó, ai có tiền chi đủ thì mọi việc sẽ tiến hành thật nhanh và chu đáo? Phần em cũng chẳng có trở ngại gì. Ngày mai em sẽ bắt đầu làm việc cho anh như một nhân viên hướng dẫn đã được anh bao khoán. Muốn đi đến bất cứ nơi nào anh chỉ cần cho em hay trước một ngày để em kịp chuẩn bị.
Lợi thích chí mỉm cười :
– Tôi chịu cách làm việc như vậy đó ? Cái gì cũng rõ ràng minh bạch cả. Luơng bổng thù lao của cô, tôi đã thanh toán đủ cho hãng của Trâm rồi, cô yên tâm làm việc. Tôi không phải là hạng người không biết người biết của.
Đêm đó, từ khách sạn Lợi gọi đến hãng du lịch cho Trâm. Hai người hẹn nhau đi ăn tối tại một nhà hàng sang trọng ở Thủ Đức, sau đó họ lái xe dẫn nhau về lại Saigòn đi nghe nhạc nhảy đầm đến thật khuya rồi Lợi mới mạnh dạn đề nghị:
– Cô Trâm có ưng làm bạn gái của tôi không? Tôi sẽ xin trả riêng phụ khoản này cho Trâm thật xứng đáng trong suốt thời gian tôi còn lưu lạí nơi đây làm việc.
Trâm không hề tỏ ra ngỡ ngàng khi nàng nghe người thanh niên nây đưa ra một đề nghị rất hàm hồ, chẳng khác gì những người khách đến trước. Nàng muốn dọ hỏi ý đồ chân thật của ông khách mà nàng tự nhận xét và cho là chàng không thuộc loại thanh niên từ nước ngoài trở về ỷ có chút tiền bỏ ra mua chuộc những cô gái nhẹ dạ. Lợi nói rất nghiêm trang:
– Đi ăn cơm, đi nhảy với anh, em đã là bạn gái của anh rồi mà ! Cần gì anh phải hỏi vậy?
– Tôi sợ Trâm hiểu lầm, cho tôi là loại đàn ông sàm sỡ. Thật ra, tôi rất ao ước được gần gũi thân thiết hơn nữa với Trâm.
Ngừng lại giây lâu Lợi mới ngập ngừng thổ lộ:
– Không biết tại sao tôi cảm thấy Trâm là người đã làm cho tôi qúi mến vô cùng và trong lòng hết sức rung động. Tôi không có ý tán tỉnh bậy bạ gì đâu. Từ lâu, ngay cả ở nước ngoài, tôi vẫn ao ước có thể tìm được một người bạn gái nhan sắc với một trình độ sâu sắc như Trâm. Tôi muốn… Tôi muốn nói thật với Trâm một điều là tôi đã thật sự thật sự yêu Trâm rồi đó!
Nói xong, dáng điệu của Lợi giống như người vừa vượt qua được một trở ngại nặng nề. Mồ hôi Lợi rịn ra trên trán. Và có thể nhờ vào giác quan bén nhạy của người con gái, Trâm cảm nhận được tất cả sự chân thành trong những lời thổ lộ tuy có vẻ vội vàng nhanh chóng và rất đường đột của Lợi. Trâm tỏ ra e ấp và có vẻ ngần ngừ nhưng rồi nàng nhận thấy dáng điệu điềm đạm và rất chừng mực của người thanh niên mà tự trong thâm tâm, Trâm cũng rất có cảm tình và nhận ra trong lòng đang dậy lên biết bao nhiêu rung động. Hai người im lặng lâu lắm, sau hết Trâm để yên bàn tay của nàng nằm yên trong lòng bàn tay nồng nàn đang tỏa ra nhiều hơi ấm của người thanh niên xa lạ vừa bày tỏ lời nói ân ìlnh. Lợi rất mừng trong bụng. Chàng “cảm” ra rầng Trâm đã nhận lời yêu đương. Bỗng nhiên Lợi tự dặn lòng, người con gái này, có lẽ đã là người khiến cho tim Lợi yêu đương thật sự và chàng sẽ yêu nàng mãi mãi mà thôi.
Phần Trâm, nàng cũng đang tư lự thật nhiều sau khi quyết định chấp nhận lời tỏ tình của người thanh niên mới vừa quen biết ở quê hương, đời sống cạm bẫy, khó khăn trong lúc này cũng có nhiều bề thữ thách. Đồng tiền do Trâm kiếm ra được bằng công việc hiền long bình thường chỉ đủ cho những người con gái diễm lệ và đang có nhiều nhu cầu như nàng mua được vài cây son hộp phấn ngoại quốc, còn dư dả được bao nhiêu đâu để cho Trâm dành ra phụ giúp gia đình. Cuộc tranh sống từng ngày xem ra vô cùng khốc liệt và nó đã dạy cho nàng biết phải làm gì. Và Trâm đã biết nàng phải cố giả bộ những gì ở một người con gái sành sõi gan n để tự bảo vệ cho nàng và kiếm ra được nhiều tiền để phụ với mẹ nàng lo cho 3 đứa em còn non dại có được một cuộc sống ung dung tươm tất, sau quyết định dứt khoát ở lại chốn này, không chịu đi Mỹ theo diện H.O mà cha nàng, vì có chức quyền thuộc chế độ cũ, sau nhiều năm cải tạo được cho về. Trâm đã thành công trong cách sống bạo dạn ngang tàng và thái độ khôn ngoan đó trước bao nhiêu cạm bẫy của nhlTng người đàn ông háo sắc cả trong lẫn những người khách nước ngoài.
Đã bao nhiêu lần với bao nhiêu người rắp tâm tìm đủ mọi mưu mô xảo quyệt để dụ dỗ vuốt ve, để mong chiếm đoạt cho được tấm nhan sắc của người con gái yêu kiều này. Nhưng nàng tỏ ra dấm dẳn và ngang nhiên đối đáp, chống đối lại tất cả mọi ý đồ bằng ngôn ngữ và cung cách của những người con gái đã từng sa chân vào cạm bẫy, đến nỗi, hầu hết những người đàn ông đó đã bị Trâm đánh lừa, làm cho họ phải nghĩ rằng dính dáng tới người con gái tuy rất đẹp nhưng lại “điêu ngoa” này chỉ có mà thân bại danh liệt, để rồi họ phải vội vã rút êm. Nhờ vậy, Trâm dễ dàng thoát khỏi nanh vuốt những con thú săn mồi và chính nhờ như vậy, cho đến bây giờ, chưa có con thú hoang dâm nào có đủ bản lãnh cùng sự gan lì để chiếm cho được cảm tình chân thật và tấm thân còn trong trắng, ngùn ngụt sức sống của nàng cho đến khi Trâm gặp người thanh niên có dáng dấp phong lưu chững chạc này từ Mỹ trở về Nàng có cảm tình ngay mà trong lòng không thể nào thổ lộ, cũng chẳng một chút so đo tính toán.
Trâm nghĩ, theo thói thường, thật ra, Lợi cũng chẳng cần “bao” nàng thì trong lòng Trâm cũng đã yêu anh ngay từ phút đầu gặp gỡ. Nhưng Lợi đã muốn “mướn” nàng làm việc, thì chuyện này lại càng hợp lý và không khiến ai phải dị nghị điều gì, nàng lại tự tin mình có đủ bản năng ứng phó, cho nên, nàng đã dễ dãi nhận lời.
Chỉ có vậy là họ đã trở thành cặp nam nữ vô cùng “hạp ý” nhau, cả trong công việc lẫn khi đã ở trên giường, họ mải miết đưa nhau vào cõi thiên đàng của khoái cảm.
Lúc đưa Trâm trở về khách sạn, sau một hồi thì thầm tâm sự, thêu dệt những mộng ước tương lai, Lợi ôm lấy tấm thân mềm mại của người tình trong khi Trâm không hề phản đối, một phần vì chút men rượu còn lưu lại đang nóng bừng bên trong thân thể của nàng sau bữa cơm thịnh soạn ban chiều, một phần vì tâm tư Trâm cũng đang ngập tràn hạnh phúc trước mối tình vừa mới chớm nở đầy rẫy những mộng mơ. Nàng đã tin tưởng nơi Lợi hoàn toàn.
Trâm vòng tay ôm chặt lấy Lợi để cho chàng đặt lên môi nàng một nụ hôn say đắm nồng nàn. Thân thể của Trâm đang từ từ mềm rũ xuống trong vòng tay Lợi tự lúc nào như để sẵn sàng đón đợi những khám phá mới mẻ của ái tình mà từ bao lâu nay Trâm chỉ hiểu biết qua bạn bè, sách báo phim ảnh mà nhờ được giáo dục rất nghiêm chỉnh, chưa bao giờ nàng tự cho mình được quyền có cơ hội thụ hưởng.
Bên ngoài lớp áo êm mịn Trâm đang mặc trên người, bàn tay Lợi xoa nhẹ bờ vai đến gò ngực phập phồng hơi thở của nàng như chàng đang tận hưởng cảm giác êm đềm kỳ thú hơn cả những khi ân ái trên giường. Thân thể của Trâm tròn trịa đầy hơi ấm. Hai bàn tay ma quái ấy lần lần tiến xuống đến tận bờ mông, vòng ra phía bụng dưới của nàng đã khiến cho Trâm co rúm người lại, nàng run lên bần bật trong khi hơi thở trở nên dồn dập nặng nề. Nàng cảm nhận thật rõ những cảm giác ấm áp đê mê dậy lên trong bàn tay của người yêu đang mở rộng chụp lên cái mu của nàng đang bắt đầu rượng lên săn cứng. Trâm cố đứng cho khỏi ngả nghiêng rồi khép chặt lấy hai bắp đùi theo một bản năng tự nhiên của người con gái. Nàng cảm thấy dường như ở dưới hạ thân, bên trong khu cung cấm đang dấy lên cơn sết bàng hoàng của nàng có tiết ra một chất nước gì trơn trơn nhầy nhụa, ấm ức cứ như sẵn sàng để bùng vỡ ra.
Trâm biết nó đã đang thấm ướt hết cái đáy quần lót bầng vải sa tanh trắng mỏng của nàng làm cho Trâm tự nhiên thấy rất mắc cở nàng càng ôm chặt lấy Lợi, hai tấm thân sôi bỏng như muốn gắn chặt lấy nhau chẳng rời. Để cho Trâm ôm choàng lấy mình trong khi Lợi luồn bàn tay thám hiểm trên bờ mu cao mượt mà của người con gái, chàng dùng hai ngón tay tự vạch rộng hai mép mềm mại những sợi lông nhung. Những ngón tay của Lợi khe khẽ lòn vào cửa mình để chàng nhận ngay ra chất âm thủy trơn ướt đã ứa ra hai bên mép âm hộ của Trâm. Lợi đẩy nhẹ những ngón tay nóng hổt của chàng vào sâu hơn chút nữa thì Trâm như không còn chịu nổi thêm được nữa.
Nàng ngấu nghiến ngửa mặt lên để đón nhận những nụ hôn đầu đời. Lợi cuống cuồng táp lấy đôi bờ môi mọng của Trâm mà hôn ngấu nghiến. Hai người ngã vật xuống mặt giường trong hơi thở bắt đầu dồn dập. Lợi nằm sấp trên bụng của Trâm, quần áo hai người còn y nguyên chưa kịp làm gì, chúng trở thành vướng vít khó chịu. Lợi ngồi dậy từ từ vạch áo của Trâm ra để lộ hai bờ vú căng tròn với hai cái núm vú săn tròn màu hồng đào, chàng êm ái nhẹ nhàng đặt hai bàn tay lên triền ngực đó mà xoa bóp mân mê. Trâm nầm ngửa đón nhận từng cảm giác đê mê đến rợn người trong khi cặp đùi của Trâm nằm bắt chéo nhau lại. Chúng chỉ nhích ra khi có bàn tay của Lợi rà xuống len lỏi vào giữa hai bờ mép âm hộ của nàng. Lợi cởi hết quần áo trên cơ thể hai người rồi nằm úp xoay ngược người xuống hạ thân của Trâm mà hôn hít vùng âm hộ đắm say.
Hương vị ngai ngái ngất ngây từ cái mu lồn nguyên thủy của Trâm toát ra như có sức lôi cuốn ghê hồn. Lợi lấy tay bẹt háng nàng ra để mà từ từ bú liếm. Chàng dùng lưỡi miết từ cái hột âm hạch trinh nguyên của Trâm ra đến tận hậu môn của nàng làm cho Trâm bị kích thích, nàng hẩy người lên để mà rên rỉ. Hai người quấn quít lấy nhau trong tư thế mặt áp vào hạ bộ của nhau. Cái dương vật săn cứng của người thanh niên tràn trề nhựa khí chà miết trên mặt trên trán của Trâm mà nàng chưa biết phải đối phó với nó ra sao vì dù sao đây cũng chỉ là lần đầu, nàng chạm trán với một thực tế khác lạ nhưng đầy sức cuốn húl, trong khi Lợi mải miết bú liếm cái âm hộ trơn láng mềm mại của Trâm khiến nàng cứ mãi phải thở dài thườn thượt rồi rên lên từng cơn nho nhỏ trong cơn khoái laic đầu đời Lợi mút cái hột le của người yêu nhẹ nhàng nâng niu như người ta chậm chạp ăn một cái gì rất qúi, không dám quá vồ vập vì sợ nó đau. Nhưng Trâm chẳng những đã không đau, nàng còn cố hẩy lên cho nó lồi thêm ra để nhận thêm những cái mút đến rợn cả toàn thân, nàng thảng thốt trân mình, hai háng bẹt ra thật rộng từ lúc nào không biết.
Lợi chiêm ngưỡng toàn bộ tấm thân trần đầy đặn cùng phần bộ phận sinh dục nẩy nở vô cùng toàn bích của người yêu. Chàng bú liếm thì ít mà xít xoa hôn hít, nuốt lấy từng dòng nước ấm từ trong âm hộ của Trâm ứa ra như hứng lấy những giọt thủy tinh thể qúi báu ngọt ngào. Lần đầu tiên làm tình, Trâm không hề cảm thấy có gì trở ngại với tất cả sự dịu nhẹ từ tốn của Lợi, của cái dương vật săn cứng hồng hào mà Trâm biết rằng kể từ nay nàng sẽ nuông chiều và sẵn sàng cho nó được tự tung tự tác trong khu vườn địa đàng của nàng mới vừa được khai phá.
Lợi cũng chầng phải là hạng cuồng dâm. Chàng từ tốn thương yêu đem đến cho Trâm những khoái lạc êm đềm. Những giây phút sau cùng, Lợi có hơi vất vả khi chàng cố gắng ấn mạnh, cốt để đưa cái qui đầu tròn trịa hùng dũng của chàng vào khai phá những chướng ngại đầu tiên. Tuy đã trơn ướt vô cùng nhưng cái lỗ âm đạo của Trâm vẫn còn nhỏ hẹp, chỉ đủ tiếp nhận nhiều lắm là một lúc hai ngón tay thư sinh của chàng. Bây giờ nó đang há ra để đón nhận cái qui đầu to tròn và hùng hổ như một viên dõng tướng cho nên còn rất đỗi khó khăn. Một lúc thật lâu sau khi Lợi rất nhẫn nại và khéo léo nhắp ra ấn vào trong khi dâm thủy của Trâm đã ứa ra lai láng, nó mới thực sự lọt sâu lút cán vào được bên trong cấm địa, khiến Trâm khẽ rú lên, hai cánh tay nàng bấu chặt lấy lưng người tình cơn khoái lạc dâng lên cao ngất khiến sắc diện của Trâm trở nên ửng hồng trông vô cùng gợi cảm.
Lúc bấy giờ Lợi mới nhận biết rằng Trâm vẫn còn là cô gái mới toanh, chưa một lần nàng cùng ai ân ái. Vậy mà Lợi cứ nghĩ lầm Trâm là người sành điệu dữ lắm. Té ra, vì phải đối đầu chụp giựt cạnh tranh trong công việc áo cơm ở một xã hội nghèo khó, Trâm phải làm bộ đóng tuồng như một cô gái đã trưởng thành, rất sành sõi mọi việc để khỏi bị bắt nạt hoặc coi rẻ mà thôi.
Đầu tiên, Lợi cũng có hơi ngỡ ngàng sau một hồi lâu vày vò và kết thúc câu chuyện vì thái độ đầy e ấp, khác hẳn sự dạn dĩ bên ngoài và nhất là trên tấm vải trải giường trong khách sạn, Lợi chợt nhìn thấy những giọt máu đỏ tươi mới vừa ứa ra và thấm xuống. Chàng bật ngửa người. Té ra, Trâm vẫn còn là con gái, vẫn còn là một cõi đồi núi hoang vu. Lần thứ nhất, giọt máu tiết trinh đã tràn ra cho Lợi biết anh vừa nhận đủ ân sủng của một mối chân tình. Chàng cảm động cúi xuống ôm lấy bờ vai no tròn của Trâm mà đặt những nụ hôn lên đó, Lợi rút cái dương vật còn ướt có pha chút sắc hồng vì màu huyết đồng trinh cầm lấy đưa gần miệng cho Trâm để nàng ngậm lấy nó trong mồm, Trâm lồm cồm ngồi dậy và Lợi thì đứng để cho nàng mút .
Mãi cái báu vật thiêng liêng của người yêu ban đầu Hai bàn tay Trâm xoa lên chung quanh đám lông rậm rạp mọc chung quanh hai bắp đùi rắn chắc của Lợi khiến chàng đê mê thống khoái, cứ đứng ngửa mặt lên trời mà chịu đựng. Có lẽ Trâm chưa bao giờ có dịp tập quen với những trò chơi ái tình, Trâm thổi kèn bú chim mới qua được một lúc thì nàng đã cảm thấy mỏi miệng quá rồi, nàng nhả ra, dí hai cái vú săn đầy để thay cho cái miệng kẹp lấy cái đầu dương vật trông thật đáng yêu của Lợi. Lợi khoan thai thoa bóp, chà xiết bàn tay đến như muốn nẩy lửa trên vùng âm hộ của nàng, rồi chàng đỡ người Trâm cho nàng nằm nghiêng sang một phía để khoa tự đứng dưới thảm mà ghếch cầng lên ấn sâu cái dương vật của chàng vào. Thế chơi nghiêng nghiêng này Lợi học được từ một đứa con gái Mỹ hồi chàng còn trọ học trong dome bên Mỹ.
Nó dạy cho Lợi biết nhiều kiều làm tình khác lạ và tạo ra nhiều phía cọ sát, đem đến những cơn khoái lạc tột cùng. Bây giờ Lợi cũng làm cho Trâm giống như vậy. Nàng nầm nghiêng, xoạc một cẳng lên cao và xếp lại trong vòng ngực của Lợi để cho chàng cứ theo đó mà ấn thật mạnh cái dương vật vào làm chấn động cả loàn thân của người con gái đến độ Trâm phải rú lên, hai tay nàng quờ quạng vơ lấy mặt vải trải giường. Khuôn mặt đẹp tựa trăng rằm của Trâm cau lại trông vừa khổ sở vừa khoái cảm ngất ngây. Lợi dập mãi cho đến khi mồ hôi chàng vã ra thành giọt thì luồng tinh khí đã bắn ra tung tóe bên trong cái âm hộ dàn dụa dâm thủy của Trâm. Lợi vội rút cái dương vật ra, cùng lúc chàng xòe bàn tay xuống phía cửa nùnh của Trâm mà hứng lấy đòng khí ấm của hai người đang trào ra lẫn lộn rồi chàng đưa lên miệng cho Trâm liếm lấy. Trâm ngoan ngoãn liếm sạch chất nhờn rồi hai người quấn lấy nhau chìm dần vào giấc ngủ thần liên.
Chiếc xe vẫn chạy bon bon qua khỏi con dốc quanh co ngoần ngoèo băng ngang qua một khu rừng thưa có nhiều cây cao im nm trong đêm vắng. Lợi bẻ tay lái rẽ vào, tìm một lùm cây cao có tàn ngang tỏa rộng ra chung quanh đủ bao phủ cho chiếc xe gọn gàng nằm yên trong đó. Lợi tắt máy xe, đưa tay kéo cái cần bên cạnh ghế để cho chiếc ghế Trâm đang ngồi hạ thật thấp xuống như một cái giường nhỏ rồi Lợi nằm lên trên Trâm, vạch áo nàng ra bú một bên vú của nàng. Đã bước vào đường yêu, Trâm như người đang đi tìm những khám phá mới lạ. Nàng yên tâm chấp nhận tất cả những việc kỳ quặc mà Lợi diễn ra với nàng, ngay cả những điều nàng được Lợi nhẹ nhàng chỉ dẫn, Trâm cũng ngoan ngoãn làm theo để cho Lợi cũng được hài lòng.
Tuy chiếc ghế xe không đủ dài và rộng để cho hai người xoay trở, nhưng cũng thừa đủ để cho Lợi nằm sấp trên tấm thân đầy gợi cảm của nàng. Trâm tự vén váy lên để cho Lợi nhịp nhàng vọc tay trong đó. Oi! Những ngón tay của Lợi lạ kỳ, nó như có sức thần, khiến cho nàng cứ phải rít lên từng chập, quằn quại trong những cảm xúc ái ân, nó đụng tới đâu là nơi đó bừng lên những cảm giác lạ lùng. Những ngón tay của chàng đã làm cho cái âm hộ của Trâm trở thành săn cứng với cái hột âm hạch nhỏ màu hồng đào nhô lên ngạo nghễ trên hai cái mép đầy đặn với những hàng lông rậm và mềm như những sợi to óng chuốt. Trong đêm tối, hai kẻ yêu nhau chẳng còn nghĩ được đến bất cứ điều gì, nhất là trong cơn hoang loạn. Họ không còn đủ kiên nhẫn để hưởng thụ những món ăn chơi.
Cả hai đều muốn xuất khí cấp thời, muốn tận hưởng phút giây tận cùng của khoái lạc và họ đã cùng thỏa hiệp dâng hiến cho nhau. Trâm ưỡn hẳn người lên để cho Lợi cầm lấy khúc gân thẳng cứng quét đi quét lại dọc theo hai bên mép âm hộ của nàng, chàng để cái qui đầu vào giữa cái lỗ âm đạo, nhấp nhấp nhịp nhàng rồi lại rút ra với đầy ngững nước dâm thủy trơn trợt chà xiết lên hai kẽ cửa mình để cho Trâm hoàn toàn hưng phấn rồi Lợi mới ấn mạnh nó vào, chàng thục ra thục vào càng lúc càng nhanh, càng lâu càng mạnh. Trâm chỉ còn biết dang hai tay ra bấu chặt lấy thành ghế xe, miệng nàng rên xiết đê mê.. Đêm có lẽ đã khuya, gió nhè nhẹ ở bên ngoài, nhưng trong xe, mồi hôi hai người cùng vã ra như tắm, thấm ướl tất cả áo quần. Mới qua mấy lần cùng Lợi giao cấu mà Trâm như đã thấy rất quen với những cảm giác rợn người.
Phần Lợi thì sau một hai lần chơi đầu, tuy chàng vẫn còn thật sung mãn nhưng đã qua khỏi giai đoạn đầy ứ tinh khí đến độ mới bị kích thích đã có thể bấn ra. Giờ đây, chàng đã có thể tự chủ được lực lượng của mình cho đến khi nào chàng thực sự muốn, mới để cho mình có thể xuất tinh, cho nên chàng vẫn giữ nhịp độ ân ái bền bỉ dẻo dai để cho Trâm được hưởng liếp những cơn giông bão khoái lạc ập đến liên hồi. Và cho đến lúc nào Lợi nhận thấy hai tay nàng bớt cào cấu và đã rời hẳn ra, chừng đó chàng mới nghĩ đến những khoái lạc sau chót của mình và tăng nhanh lốc độ, để rồi cuối cùng, Trâm cũng còn có thể chung hưởng phút tột đỉnh với Lợi, nàng bấu đến sướt cả làn da trên tấm lưng của người thanh niên và xiết lấy chàng một lần cuối rồi nằm vật ra thở dốc mệt nhoài, trong khi Lợi cảm nhận được rõ ràng từng đợt tinh khí bắn ra trong âm đạo khiến cho niềm khoái cảm của chàng cứ phải từng đợl, từng đợt giật thót người lên.
Một tuần lễ trôi qua nhanh chóng ở thành phố thơ mộng sương mù, họ đã đưa nhau trở về Saigòn để tiếp tục công việc. Trâm gọi vào công ty du lịch báo cáo lịch trình cho người chú họ, đồng thời nàng xin phép ông để cho nàng được nghỉ mấy hôm như thói quen Trâm vẫn làm sau mỗi kỳ phụ trách làm tiếp viên kiêm người hướng dẫn khách phương xa đi tham quan những nơi nà y nơi nọ.
Lần này thì hoàn toàn khác hằn. Nàng bị mệt thật sự sau những ngày chìm ngập trong thú ái ân với người tình. Hai người không khi nào rời nhau ra đến nửa bước. Tiếng là đi ngoạn cảnh quê hương, nhưng họ đã chẳng đi đến được bất cứ địa danh nào khác ngoài lộ trình lái xe từ SaiGon tới đây Mướn xong chỗ ở là họ lại quấn lấy nhau trong những cơn thống khoái miệt mài. Thời gian qua nhanh hơn cả hai người đã tưởng. Họ bị công việc và nhiệm vụ nhắc nhở phải trở về. Lợi thì không đến nỗi, nhưng Trâm thì phải trở lại với công ty của nàng.
Nghỉ xong mấy ngày, Trâm đi làm trở lại mà hồn phách cứ thả tận đâu đâu trong khi Lợi ở khách sạn vẫn gọi thăm viếng đều đều. Chàng lo công việc kinh doanh chu đáo vâ chỉ mong sao cho nhanh đến xế chiều, lái xe đến đón Trâm đi vào vùng trời hạnh phúc.
Chẳng bao lâu Trâm đã dạn dĩ mời Lợi về nhà để giới thiệu chàng với ba mẹ của nàng là bà Hiền và ông Phước. hai người vồn vã chấp nhận chàng nhanh chóng như một người thân thuộc của gia đình. Lợi cũng bày tỏ ý định sẽ tiến hành những lễ nghi để xin cưới Trâm làm vợ Bà Hiền là một người phụ nữ trung niên vẫn còn giữ được sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành của một người mệnh phụ cho dù cuộc đời của bà cũng như hàng triệu người khác đã trải qua nhiều cuộc biển dâu. Bà chấp nhận thủ phận bên cạnh người chồng bệnh hoạn ốm yếu, ông đã trở về với gia đình sau những năm tháng lao tù thiếu thốn cực khổ, thể xác ông giờ đây chỉ còn là một cây sậy biết đi, không thể nào phục hồi lại được phong độ ân ái khi xưa, khiến cho bà Hiền phải đành tâm cam chịu cảnh lạnh lùng.
Biết bao phen bà đã rất khổ sở tìm mọi cách để chế ngự những cơn khao khát dục tình ngày đêm sôi sục và chịu đựng những thiếu thốn xác thịt đêm ngày thôi thúc bởi vì người chồng nay đã khô cạn sức khỏe không còn khả năng để cùng bà thụ hưởng tiếp những phút giây hạnh phúc vợ chồng. Bà vốn là người kín tiếng và là một người mẹ còn trẻ rất nuông chiều con, tuy bà có hơi khó tánh nhưng thoạt nhìn thấy Lợi là một thanh niên từ ngoại q_uốc trở về, lại đàng hoàng khỏe mạnh và tỏ ra rất mực yêu thương con gái của bà nên bà an tâm ngay, bà đã có cảm tình trước một người thanh niên cao ráo, vừa có học lại vừa có tiền, lại có chí tiến thủ làm ăn to lớn với hệ thống phân phối máy vi tính cho những cơ sở cao cấp của nhà nước đương thời.
Chàng tuy chỉ là chủ của một cổ phần khá lớn trong số hai cổ phần còn lại của hai người bạn kỹ sư thân thiết đang còn ở bên Mỹ. Nhưng vì chàng rất lanh lợi và giàu kinh nghiệm khai thác thị trường, cho nên Lợi được phái về để thực hiện các hợp đồng buôn bán. Và khi trở về với những ngày đầu lạ lẫm, tình cờ chàng đã gặp Trâm rồi hai người yêu nhau say đắm.
Trong khi công việc làm ăn vẫn tiến hành song song với tình yêu đang ‘ nở rộ, càng khiến cho Lợi hăng hái yêu đời. Ngày đầu tiên chiều lòng người yêu đến ra mắt cha mẹ của Trâm, chàng đã có một hảo cảm đặc biệt với bà mẹ vợ tương lai vẫn còn trẻ đẹp đầy sức lôi cuốn. Bà Hiền mới chỉ độ ngoài bốn mươi với nhan sắc còn qúa đỗi mặn nồng với khuôn mặt trắng hồng đầy đặn đôn hậu. Thân hình bà, qua làn vải áo quần thô sơ, qua làn da trắng ngần mát mịn trên ngấn cổ cũng nói cho người đối diện biết rằng bà Hiền vẫn còn tràn đầy nhựa sống, vẫn còn sức mời gọi nhục dục ghê hồn, khiến cho Lợi không dám để lâu tầm mắt trên tấm thân ngà của bà mẹ vợ còn trẻ.
Chàng đã tự dặn mình :
– Không được ngĩ tầm bậy? Phải đâu ra đó cho đàng hoàng.
Nhưng dặn lòng giữ gìn nghiêm túc là một việc thực tế sảy ra éo le lại là chuyện không ai có thể ngờ và tránh né được.
Số là vào một ngày Ong Phước đột nhiên trở bệnh, Trâm bận làm việc ở sở du lịch. Nàng gọi điện thoại cho người yêu, nhờ chàng có xe đến nhà phụ giúp mẹ đưa ông Phước vào bệnh viện. Nơi đây bắt buộc ông Phước phải lưu lại bệnh viện vài hôm để tiến hành các thủ tục y khoa thử nghiệm, nên sau khi hoàn tất các thủ tục giấy tờ, Bà Hiền đành phải trở về nhà để còn phải lo những công việc lặt vặt và cơm nước cho Trâm.
Chuyện ông Phước phải đến bệnh viện là chuyện đã thường tình vì từ ngày ở trại cải tạo trở về nhà ông đã thật sự yếu đuối và bị đủ mọi thứ bệnh hoành hành. Phần bà Hiền chỉ biết cố gắng lo toan cho vuông tròn nghĩa vụ.
Đưa chồng vào nhà thương xong, bà trở về nhà, bà ngỏ lời mời Lợi ở lại nhà chơi để chờ đến chiều Trâm đi làm về, cả nhà sẽ cùng ăn cơm tối. căn nhà chỉ còn lại hai người. Bà Trâm lúi húi trong bếp để sửa soạn cho bữa ăn chiều. Lợi một mình ở ngoài phòng khách, hết xem báo, nghe cassette, chàng lại lẩn thẩn đi ra đi vào mãi cũng chán. Chàng ngả người trên bộ ghế sa lông cũ ngủ gà ngủ gật, quên đi tự lúc nào chàng cũng không nhớ rõ cho đến lúc chàng mơ mơ màng màng mở hé mắt ra, đã thấy bà Hiền đang đứng gần đó lặng yên chăm chú nhìn chàng, khuôn mặt bà vốn đã đẹp càng đẹp lộ hẳn ra trong trạng thái rõ ràng hồn phách bà đang để tận đâu đâu.
Lợi vờ như không nhìn thấy bà Hiền đứng đó và chàng vẫn như còn đang say ngủ. Đứng nhìn Lợi đã khá lâu và không hiểu bà Hiền đang nghĩ ngợi những gì bỗng bà trở vào trong phòng trong lấy ra một tấm chăn đơn tiến lại chỗ Lợi ngồi ngủ, rồi nhẹ nhàng cúi xuống âu yếm phủ tấm chăn đơn để đắp lên trên người của chàng. Bà Hiền khom người cúi xuống thật gần khuôn mặt của Lợi, chậm chạp kéo cái mép chăn lên đến tận cằm của chàng, vòng áo cổ của bà vô tình trễ xuống để cho Lợi nhìn thấy tận tường cặp nhũ hoa to tròn đầy đặn hiện ra ở bên trong làn vải áo cùng một lúc với hơi hướm thơm tho kỳ lạ tiết ra từ thân thể của người đàn bà.
Lợi hé mắt nhìn no nê bộ ngực trần của bà Hiền đến độ chàng vô ý để sẩy tuột bàn chân của chàng về phía trước mặt và còn đạp trúng vào một bên chân của bà Hiền khiến bà mất thăng bằng ngã ngồi lên trên một ống chân của chàng tạo ra một sự va chạm huyền diệu. Từ cách va chạn đó khiến Lợi vô cùng bồi hồi như bị một dòng điện cực kỳ mạnh mẽ đang làm người chàng run bắn lên khi cảm nhận thật rõ rệt sống chân của chàng đang đặt đúng chính giữa cái âm hộ và hai bờ mông êm tròn của bà mẹ tương lai. Chàng luống cuống rút vội chân về thì lại vô tình tạo ra một sự va chạm kinh hoàng khác vào lúc cái ống chân tròn của chàng kéo dài qua khu vực nhậy cảm nhất của người đàn bà trước mặt. Bà Hiền như ngây như dại không còn đủ tỉnh táo và sức lực để tự mình đứng lên, bà cứ ngồi trong tư thế đó va2 ngả từ bên này rồi lại vẹo mông qua bên kia một lúc mà vẫn chưa đứng được hẳn lên. Cơ thể của người đàn bà đang độ hồi xuân nóng rực lên rần rần, hơi thở của bà tự nhiên trở nên đứt quãng.
Lợi hoảng hốt nhổm dậy để đỡ cho bà đứng lên, nhưng thân thể của bà Hiền đã như một làn liễu rũ, mềm nhũn trong cánh tay rắn chắc của chàng, bà không còn tâm trí và tư cách của một người đàn bà tiết hạnh, mộl bà mẹ vợ nghiêm túc thường ngày. Khuôn mặt bà trở nên đờ đẫn, đôi mắt long lanh như đã bị lạc thần trong khi bà ngước khuôn mặt lên như van nài, đón đợi một nụ hôn nóng bỏng từ Lợi. Đáng kể nhất là hơi hướm thơm ngát đàn bà từ cơ thể bà Hiền toát ra khiến cho Lợi cũng phải bàng hoàng ngây ngất. Chàng ôm gọn lấy tấm thân đầy đặn và mềm mại nóng hổi của bà. Bộ ngực no tròn của bà Hiền phập phồng hằn rõ bên trong làn vải áo mỏng tạo nên một hình ảnh kích động dục tình. Lợi như lạc vào mộl thế giới thần diệu nào khác và không còn biết mình đang ở đâu. Người đàn bà nằm gọn trong vòng tay của chàng giờ đây chỉ còn là một sinh vật giống cái đang sẵng sàng đón nhận những giọt nước dịu ngọt của cơn mưa tình ái đầu mùa sau một thời gian dài hạn hán. Một tay Lợi đỡ lấy tấm thân bà Hiền cho bà khỏi ngã sụm xuống, tay còn lại chàng rà vuốt dài từ bụng xuống đến phần âm hộ của bà qua làn vải mỏng bà đang mặc trên người.
Vào giữa những giây phút kích động tột cùng này, bà Hiền giờ đây thuần túy chỉ còn là một con cái cần đến những vuết ve mơn trớn với những xúc cảm khát khao mà đã từ bao lâu nay bà phải đè nén, thúc thủ tận đáy lòng. Vào lúc này nó mới có cơ nổi dậy thúc bách kinh hoàng. Bà lịm người đi trong cảm giác đê mê kích ngất. Lợi nhận biết điều này dễ dàng và chàng cũng hoàn toàn sướng khoái khi bàn tay của chàng êm ái chà xiết khắp nơi trên thân thể người đàn bà. Tửng cảm giác đê mê từ bàn tay Lợi chuyển vào bên trong cơ thể khiến chàng rạo rực không kém gì bà Hiền. Bỗng nhiên Lợi liên tưởng đến thân thể cùng những cảm giác chàng đã có với Trâm qua một sự so sánh lạ lùng. Hai tấm thân đàn bà này rõ ràng là hai thái cực đầy khác biệt.
Thân thể của Trâm rắn chắc no tròn, còn thân thể bà Hiền thì lại mềm mại óng chuốt. Mỗi người đem đến cho Lợi một xúc cảm riêng tư thú vị. Bà Trâm thì đầy đặn và mềm mại lạ thường trong khi con gái của bà là Trâm thì chỗ nào cũng rắn chắc. Nhưng dường như trái cây chín mọng thì hương vị vẫn dịu ngọt nhiều hơn loại trái vừa chớm ừng hồng. Bà Hiền là loại trái cây đã chín mọng. Hương vị và cảm giác chàng tiếp nhận từ bà Hiền đã khiến Lợi bị kích động tột cùng. Khúc gân trong quần của chàng từ nãy giờ đã trở thành cương cứng từ lúc nào vì Lợi còn đang mải miết châ xiết cùng khắp trên thân thể của bà Hiền. Bà đứng đó chết trân và thụ động hoàn toàn để đón nhận cách xoa nắn tài tình của bàn tay người thanh niên trẻ mà đáng lẽ bà phải gọi là con. Nhưng hôm nay, trong giây phút đột ngột như thế này, bà Hiền chỉ còn biết thì thầm :
– Lợi ơi! Lợi ơi! Chết mất, chết mấttttt….
Lợi không biết phải nói gì, chàng chỉ còn biết hưởng thụ từng cảm giác khoái cảm đê mê. Lợi xòe rộng bàn tay chà ưủết lên khu vực địa đàng của bà Hiền bên ngoài lớp vải mỏng, rồi lần xuống đến tận đầu gối của bà Trâm mà kéo rà lên đến háng khiến bà như rợn hần người lên. Năm ngón tay của chàng chụm lại rui miết rộng ra trên đầu gối của bà Trâm khiến bà nghẹn ngào rên lên nho nhỏ, chàng dùng những đầu ngón tay mềm mại vuốt ngược từ đầu gối trở lên trong vùng da non kéo tận lên đến háng của bà khiến cho bà Hiền rụng rời dẫy lên đành đạch. Lợi làm như vậy cho cả hai bên chân của bà. Động tác êm dịu này thật ra cũng đem lại cho chàng những phần thống khoái ghê gớm vì lay chàng được thưởng thức cái êm ái mát dịu của hai cái đùi tròn lắn và ấm áp của bà Trâm. Chàng xoa xoa nhè nhẹ lên trên cái âm hộ vừa to vừa tròn và nóng ấm của bà khiến cho bà Hiền như chịu đời không thấu. Bà đặt một bàn tay chụp lấy bàn tay của Lợi như muốn khuyến khíc tiếp sức cho Lợi chà xát mạnh thêm trên cái vùng thiêng liêng khao khát cùng độ của bà.
Từ bên ngoài lớp vải rịn ra bàn tay Lợi, chàng đã biết bà Hiền đã bị kích ngất đến một mực độ tột cùng. Chàng cúi xuốn ôm trọn lấy và nhấc bổng thân thể của bà Hiền tiến vào phòng trong đặt bà xuống giường. Hai tay Lợi run run mở bung từng cái nút áo của bà Trâm để lộ ra phần ngực trắng ngần. Quả thật ông trời đã bắt tội ông Phước không còn khả năng sinh lý để mà tận hưởng cả một tòa nhà lồ lộ thiên nhiên. Hình ảnh cặp nhũ hoa trần của bà Trâm trước mắt Lợi là hình ảnh một thiên thần với hai đồi vú căng tròn thật vô cùng cân đối với phần bụng cân phương tròn trịa không gợn một tỳ vết nào. Bà Hiền không còn ngại ngùng chi, bà đưa tay nong nhẹ cái lưng quần rồi kéo tụt xuống dưới đất để lộ trọn vẹn mộ t tấm th â n trắ ng tươ i mầ u ngọc thạch trước mắt người thanh niên.
Thể xác bà Hiền đẹp qúa. Đẹp đến độ làm Lợi ngây ngất mãnh liệt. Chàng đứng ngắm bà Hiền không còn một mảnh vải che thân trắng toát mịn màng tròn trịa, cân đối từ hai bờ vai thon tròn cho đến cái gót chân của một người đàn bà đẹp kiêu sa quyền qúi như chàng muốn thu hút lấy hình ảnh tuyệt kỷ này vào trong ký ức của đam mê. Đôi mắt bà Hiền long lanh đẹp tuyệt với và càng nhìn, Lợi càng nhận thấy như có phần thánh thiện. Bà ngước tia nhìn Lợi dịu ngọt như một sự van nài khiến cho chàng không thể cầm lòng thêm được nữa, chàng gục xuống âm hộ của bà như gục vào một vùng đất mầu nhiệm thiêng liêng để rồi bà Hiền thảng thết kêu rên lên khe khẽ như muốn nghẹn lời :
– Lợi! Lợi…tiếp tục nhanh nào…
Bà tự nhiên dạng cả hai chân rộng ra để lộ cặp đùi thần thoại trắng ngần và nguyên một vùng âm hộ quá đẹp đẽ với một chùm lông đen mịn tựa như nhung lụa, không có bút mực nào tả xiết đến nỗi khoa cứ mải miết gục mặt vào, hít lấy hít để cái hương thơm lạ lùng của người đàn bà đầy nhan sắc đến nỗi bà Hiền phải vít lấy đầu lóc của chàng mà xiết nó vào cái cửa mình của bà như đang lên cơn sết. Lợi lấy tay nương nhẹ vạch rộng hai bên mép âm hộ của bà Hiền ra nhìn. Thật là kỳ thú. Bộ phận sinh dục của bà Hiền đẹp đẽ no đầy và tròn vẹn còn đẹp hơn cả bộ phận sinh dục của Trâm.
Mu của bà Hiền đầy đặn và cao hơn, tròn hơn, ấm hơn, êm ái hơn với chùm lông mọc rậm kín đều đặn như đựơc ưa xén thật gọn gàng. Lợi nhìn mãi cũng không chán mắt, xong chàng cúi sát miệng vào giữa hai làn khe mép mà rà qua rà lại một lúc trong khi âm thủy từ bên trong âm đạo của bà Hiền có lẽ bị dồn ứ lâu ngày đã ứa ra cả đến bên ngoài cửa mình. Lợi chụm môi hút lấy chất tinh thủy ngọt ngào rồi chàng lấy đầu lưỡi đánh qua đánh lại lên trên đầu cái hột âm hạch khiến bà Hiền bị kích động, giật nẩy cả người lên. Hai bàn chân của bà chống lên mặt giường hẩy lên hẩy xuống cái vùng háng đều đặn và láng mướt của bà hất cả vào mặt của Lợi, nhân cơ hội đó, Lợi vòng tay xuống ôm chặt lấy hai bờ mông tròn trịa của bà mà bóp nắn nhè nhẹ, rồi chàng luồn những ngón tay của hai bàn tay một bên mân mê cái hột âm hạch tròn lằn, một tay chàng dùng những ngón chà miết vào sâu bên trong cái cửa mình của bà.
Bà Hiền như một cỗ xe còn chiến đã được tịnh dưỡng lâu ngày, hôm nay được đem ra chạy lại. Chiếc xe tỏ ra dũng mãnh và nhịp nhàng thân thuộc. Bà rít nhẹ lên từng hồi, bà dang tay bấu chặt xuống mặt nệm trong khi gương mặt của bà hằn lên trong từng xúc cảm mãnh liệt đến rụng rời. Hai chân bà vẫn dạng ra như nóng lòng chờ đợi một điều cấp thiết mà Lợi phải làm. Nhưng chàng cứ chậm chạp vừa cho bà Hiền hưởng lấy từng đợt cảm xúc ngất ngây, chàng cũng vừa ngây ngất chiêm ngưỡng dung nhan diễm lệ và tấm thân mỹ miều của bà mà trong lòng Lợi tự nhủ, chưa bao giờ trong đời sống ân ái của chàng gặp được người đàn bà có một nét đẹp toàn vẹn như vậy.
Hai tay Lợi liếp tục rờ rẫm xoa nắn và mơn trớn dưới cửa mình thì trên triền ngực no tròn của bà Hiền, chàng nhẹ nhàng múl thật dịu nhẹ trên hai đầu nhũ hoa của bà khiến cho toàn thân của bà Hiền vặn vẹo hai bên như một con rắn. Bà đang kích ngất đến tận cùng, nhưng cách hưởng lạc của bà Hiền không hề tỏ ra vồ vập hay cuồng loạn giống Trâm, con gái của bà. Trâm thì cuồng bạo vội vàng đôi khi còn khiến cho Lợi cảm thấy khá đau vì những sự va chạm. Còn Bà Hiền thì dịu nhẹ tuyệt vời. Tuyệt vời từng nụ hôn êm ái. Bà ngậm nhẹ lấy môi mép của Lợi, dùng đầu lưỡi ấm mềm quyện lấy lưỡi môi của Lợi thật nhịp nhàng ăn ý. Cả hai hôn nhau mà như đang mớm cho nhau những giọt mật ngọt ngào.
Họ uống lấy dịch vị nồng nàn của cả hai cùng ứa ra bên trong miệng. Hai bàn tay bà Hiền bấu miết xuống mặt vải nệm như chừng đã mỏi, bà bỏ đột ngột thả lỏng những ngón tay, thòng xuống đỡ lấy cái dương vật cứng chắc của Lợi mà xoay qua xoay lại ở nơi cái khấc của qui đầu làm cho Lợi giật nẩy người lên để chịu đựng, chàng hạ thấp bụng xuống cho đầu dương vật vừa chạm trên làn da bụng mát rượi của bà Hiền để cho bà cầm lấy mà chà xát quanh cái mu đẫy đà của bà khiến cho từng sợi lông âm hộ quệt qua quệt lại giữa khu vực nhạy cảm nhất ở cái qui đầu của người đàn ông, chàng nhích người lên cho cái dương vật đong đưa trước miệng của người đàn bà để cho bà dễ dàng hiểu ý, há cái miệng xinh xắn ra táp nhẹ lấy mà bú mút thật điệu nghệ nhịp nhàng trong khi Lợi vẫn không ngưng dùng những ngón tay thiện nghệ của chàng thọc ra thọc vào lúc cạn lúc sâu bên trong cái lỗ âm đạo mà nước đã ngập ứ ra tự nãy giờ.
Đợi cho bà Hiền thỏa mãn những cảm giác của bà trên miệng, Lợi mới nhè nhẹ rúl nó ra rồi cúi xuống liếm trọn lấy vũng nước nhờn đang ứa ra dầm dề làm cho khóm lông của bà Hiền ướl chèm nhẹp. Chàng liếm nước dâm thủy và tiếp tục nhay nhay mãi cái âm đạo cùng hai bên mép âm hộ săn cứng đến khi bà Hiền rướn hẩn háng lân rồi đập mạnh mông xuống giường với những tiếng rên thất thanh thì Lợi biết rằng đã đến lúc chàng phải làm cho bà tận hưởng cái tột cùng của một lần ân ái. Chàng ra dấu cho bà Hiền hiểu đưực ý muốn của mình bằng cách hẩy nhẹ nhẹ cái dương vật của chàng như trong tư thế đang giao cấu Bà Hiền hiểu ý việc này và thật ra tự nãy giờ bà đã ước ao Lợi làm việc này càng sớm càng tốt nhưng bà cũng không nỡ ngắt ngang những động tác thần diệu bằng miệng, bằng tay của Lợi.
Bà bẹt rộng hai bắp đùi trông đến ngon mắt lạ lùng rồi bà cầm lấy dương vật của Lợi mà nhét thật sâu vào trong đó, xong bà vòng tay ôm cứng lấy vai Lợi. Dương vật của Lợi tuy giao hợp với Trâm hằng ngày nhưng phần vì Lợi còn trẻ, sức khỏe còn tràn đầy sung mãn, phần vì chàng có dư thừa tiền bạc và biết cách bồi bổ đúng mực bầng những bữa ăn với những món lạ đầy chất bổ dương của quê hương, chầng hạn như chàng đã uống huyết rắn, huyết dê pha với chất rượu ngậm lâu ngày thật đậm đà của loại thuốc gia truyền của các y sĩ Tàu giúp tráng thận bổ dương.
Nhờ đó mà Lợi vẫn tráng kiệ n sung mãn và bền bỉ dũng mã như thường. Cái như thường của Lợi, của người thanh niên sinh sống ở ngoại quốc lâu dài với sự dồi dào kinh nghiệm chăn gối đã làm “chóng mặt” người phụ nữ chay tịnh lâu năm bất đắc dĩ như bà Hiền. Vì vậy cho nên, bà Hiền chỉ còn có nước khoan thai mà đón nhận những cơn giông bão xác thịt cứ liên tu bất tận ập đến liên hồi. Bà đắm chìm vào trong cơn say ân ái vớt người thanh niên điệu nghệ và quên hẳn cả những bổn phận làm mẹ làm vợ thường ngày. Bà cho rằng trong lúc này, có thể ông Phước, người chồng yếu đuối và bệnh hoạn của bà đang say ngủ trong căn phòng bệnh viện để cho bà bình thản đón nhận những khoái cảm ái ân. Nghĩ đến đây bà cảm thấy hưng phấn nhiều lần. Bà thì thầm bên tai người “con rể” :
– Tiếp tục nữa đi Lợi… Lợi làm cho … bác, cho …mình thật hạnh phúc tuyệt vời.
Nói xong, bà Hiền khép chặt háng lại như kẹp sát cái khúc gân cứng đơ của Lợi bên trong cái âm đạo của mình. Quả thật, hai bấp đùi non nõn nà của bà sau khi kẹp chặt lại thì sự cọ sát âm dương giữa cái dương vật và cái âm hộ trở nên hai thái cực keo sơn gấn bó hơn bất cứ lúc nào, Lợi nhịp nhàng đẩy ra đẩy vào dịu nhẹ giống như cung cách dịu nhẹ của bà đã tỏ ra trong suết cuộc giao hoan, không giống với những cơn thịnh nộ giữa Trâm với chàng. Có lẽ, cả hai người còn trong lứa tuổi hung hăng son trẻ làm việc gì cũng phải thật gấp thật nhanh để rồi phải kết thúc một cách không ngờ. Làm tình với bà Hiền thì khác, bà dịu nhẹ thương yêu.
Nhưng thực ra cái dịu nhẹ thương yêu của bà có tác dụng “chết người”. Nó làm cho Lợi bủn rủn tay chân hồn phách và có lúc, nếu thiếu sự tỉnh táo cần thiết, thì chàng đã vãi khí ra từ lúc nào. Nhưng có lẽ bà Hiền cảm nhận được những cơn cường độ co giật khác thường của khúc gân cứng của người đàn ông hoặc đang tung hoành hoặc thụt ra kéo vào và nằm sâu bên trong con đường âm dạo chỉ qua sự tiép xúc bên trong nhưng rất nhạy bén của bà mà thôi. Cứ mỗi lần Lợi sắp sửa đến độ phải tự buông lơi cho tinh khí bắn ra thì bà Hiền đã khéo léo tự giúp chàng bằng cách ghì chặt lấy hai bờ mông của Lợi và khép chặt đùi lại để cho những động tác dồn dập của chàng phải lơi đi, chậm lại. Nhờ vậy mà cuộc ân ái được giữ mãi nhịp độ bền bỉ để cho cả hai được tận hưởng hoàn toàn. Lợi thú vị nhất mỗi lần chàng mút lấy cặp môi mọng đỏ của bà Hiền.
Bà tiếp nhập dịu nhẹ nhưng tận tình và đầu lưỡi của bà thì hoàn toàn như một con rắn tài tình làm cho những cảm xúc cả trên lẫn dưới hạ bộ của Lợi phải một phen rụng rời chao đảo. Lợi mím chặt môi lại để chịu đựng cơn thống khoái đang trào dâng lên đến mức tận cùng. Chàng lơi dần động tác theo cung cách kéo dài của bà Hiền. Bao nhiêu lần dương khí trong Lợi định bật ra bên ngoài thì nhờ sự dịu nhẹ khôn khéo của bà Hiền, Lợi đã ngăn được phút giây chấm dứt cuộc chơi. Chỉ cần một lần ân ái với người đàn bà vừa đẹp tuyệl với vừa giàu kinh nhgiệm này, chàng đã có thể thỏa hiệp và ăn ý với bà hoàn toàn.
Lợi nhận ra lòng mình đang dạt dào hạnh phúc, hạnh phúc hơn cả những cảm xúc tột cùng chỉ chực bùng vỡ sau mỗi lần bà Hiền dùng nội lực để khiến co thất lòng âm đạo thật điệu nghệ của bà.
Thật ra, đối diện với một người đàn bà tuyệt mỹ như bâ Hiền đã là một hạnh phúc vô biên, Lợi lại còn được ôm ấp tấm thân bốc lửa và ngọt lịm hương sắc của người đàn bà tuyệt kỷ này để cho bàn tay của chàng lần mò mân mê từng tấc da tấc thịt, lướt qua những núi đồi quanh co êm mát ở cả trên lẫn dưới sau lớp vải mềm đã là một thích thú không thể nào tả được. Chàng lại còn được bà thỏa hiệp tận tình trong từng động tác ái ân, hỏi sao một thanh niên sung mãn và đầy nhiệt tình như Lợi không khỏi đê mê đến rụng rời.
Ở trên giường, chìm ngập trong cơn mê xác thịt bà Hiền thật khác hằn vẻ nghiêm túc lúc thường. Đối diện với bà, nhìn trong tia mắt tuy long lanh và đầy chững chạc của bà Hiền, người ta khó mà nhen nhúm những ý nghĩ vẩn đục ở trong đầu, cho đến khi cùng bà nhập cuộc thì tất cả nữ tính khát khao của một con thú hoang giống cái tiềm ẩn sâu kín bên trong tâm hồn của bà mới thực sự xuất hiện. Nó tuy chẳng cuồng loạn hung hăng nhưng lại có sức khơi dậy tất cả mọi ham muốn của một con người.
Bà Hiền uốn người đón nhận và “trả đũa” những cú dập rợn da của người thanh niên trai tráng. Bà bóp thất âm hộ như để hút lấy cái dương vật rút ra cắm vào thật vô cùng khắn khít. Lợi được thể dập, ngoáy đủ góc đủ cạnh tận sâu bên trong cửa mình khiến mỗi lúc bà Hiền càng rên to thống thiết. Bà nói thật nhỏ nhưng như thể đang thét gào :
– Lợi ơi! Lợi ơi… chết… mââất!
Giọng bà lạc hẳn trong cơn giao cấu tận tình, bà hết trân mình ưỡn háng rồi tự khép lại mở ra, hai bờ mông tròn lẳn cứ hẩy lên hẩy xuống đến độ điên cuồng cho đến khi bà thấy mặt Lợi như đanh lại, hai hàm răng của chàng nghiến chặt lại với nhau trong khi làn khí nóng của Lợi bật ra bên trong lòng âm hộ của bà thì bà biết Lợi đã bị xuất tinh khí, bà đưa hai bàn tay giữ chặt lấy tấm lưng của Lợi để cho chàng nằm sấp lên trên thân thể của bà mà thở dốc, cái dương vật của Lợi sau khi bắn khí đã dịu xuống, thu nhỏ lại dần sau từng hồi co giật nhưng vẫn nằm gọn trong cái lỗ trơn ấm nhầy nhụa dâm thủy của hai người.
Nằm xuống ôm bà Lợi trong cơn đồng thiếp nhưng Lợi vẫn không quên đưa tay xoa nắn, sờ soạng cặp nhũ hoa cao vút êm êm của bà, khiến cho bà Hiền thì thầm nho nhỏ :
– Lợi có thích… bác, có thích mình không?
Lợi ngoan ngoãn thú nhận, song chàng chỉ khe khẽ gật đầu và bà Hiền vẫn hiểu rất rõ ràng rằng người thanh niên đáng yêu này đã thật sự mãn nguyện trước tấm thân ngà ngọc cùng cách thế giao hoan khác thường và điệu nghệ của bà lắm lắm. Bà Hiền ngóc đầu lên- “thưởng” tiếp cho Lợi một nụ hôn dịu nhẹ ngọt ngào, bà vẫn kẹp chặt lấy cái dương vật tưy không còn cương cứng bên trong âm đạo của bà, như bà biết chắc nó sẽ hồi tỉnh trong chốc lát nữa đây nếu bà muốn. Nghĩ đến đây, bà Hiền dọ dẫm ý Lợi :
– Lợi muốn tiếp tục lần ntla hay đã mất hết dõng lực phi thường?
Bà tự nghĩ, đã sảy ra chuyện rồi thì giống như người ta đi ăn một bữa tiệc mời. ~n nhiều hay ít thì cũng đã ăn. Bà đã tự ý cho Lợi cùng hưởng thụ tấm thân xác ngàn vàng này của bà rồi thì có thêm một lần hay nhiều lần nữa thì mọi sự cũng đã sảy ra, thì cũng chẳng làm cho ai bị thiệt hại gì ngay cả với Trâm, con gái của bà cũng vậy, cũng chỉ là một cách san sẻ mà thôi. Kết qủa sự việc mai này dẫu có ra sao, chỉ miễn là không một ai hay biết, phần lớn tùy theo cách xử sự khôn ngoan kín đáo của bà.
Nghĩ rồi bà Hiền dùng hai bàn tay vuốt nhẹ nhàng trên sống lưng của Lợi vẫn còn rịn ướt những giọt mồ hôi. Những ngón tay dịu dàng của bà kéo nhẹ xuống yếu huyệt nằm sâu phía cuối đường xương sống của Lợi mà ve vuốt nhẹ như mơn trớn khiến đột nhiên Lợi cảm thấy rợn hẩn da gà trong khi bà Hiền dùng nội lực co thắt bên trong cái lòng âm hộ để cho cái dương vật của Lợi bị khích động hơn cả hai lòng bàn tay xoa nắn. Lợi kẽ nhích mông lên sau những cú co thắt tài tình.
Quả nhiên bằng cách gợi tình này, dương vật của Lợi đã từ từ cương cứng trở lại cho đến khi cả hai người đều biết chắc chắn rầng họ sẽ có thể làm tình thêm một lần nữa. Lợi hào hứng quá chàng bắt đầu nhấp mạnh khúc gân cứng cho nó chà xát quanh co trong những thành vách của cái cửa mình vẫn còn ọp ẹp những nước. Sự trơn ướt dầm dề thật dễ dàng tạo nên sức kích thích nhanh chóng cho cả hai người. Lợi tiếp tục phục hồi lại nguyên phong độ để làm sống lại cơn cuồng loạn khao khát của bà Hiền. Bà có đủ kinh nghiệm để hiểu rõ rằng, lần giao hoan thứ hai này, Lợi có thể duy trì sự bền bỉ bao lâu cũng được, cả hai cũng chẩng gấp gáp gì.
Buổi chiều bên ngoài, nắng đã nghiêng nghiêng sau khung cừa sổ với từng đợt gió nhẹ lướt qua, khua động xào xạc những khóm cây nhỏ bên hông căn nhà.
Lợi biết rằng chưa đến giờ chàng phải đi đón Trâm về nhà ở. công ty du lịch, cho nên chàng khoan thai ân ái trong khi đôi mắt vẫn không quên nhìn xuống tấm thân cân đối tròn trịa và nhễ nhại của bà mẹ vợ khát tình. Chàng luôn tự hỏi, tại sao cũng là đàn bà mà thượng đế lại đãi ngộ, tác tạo cho bà Hiền một tấm thân tuyệt bích đến như vậy với làn da êm mịn trắng ngần. Từ đôi vai tròn trịa đến cặp nhũ hoa no đầy cao vút, ngạo nghễ gọi mời bên trên tấm bụng đầy đặn lộ rõ những nét cong eo thon thả khác thường, dẫn xuống hai bờ háng rộng ôm lấy bộ phận sinh dục quá ư tuyệt mỹ của bà. Lợi khom người hôn lên trên đó, trân trọng và tôn thờ như người ta hôn một báu vật thiêng liêng. Lợi lập lại động tác ban đầu bằng cách xòe rộng hai bân tay xoa vuốt nhẹ nhàng trên bắp đùi trên bờ mu vun vút nhô cao như một mô đất đẹp với những lớp lông đen mịn và mọc rất thứ tự lớp lang ở chung quang.
Bà Hiền nhận biết rầng Lợi rất say đắm nhan sắc, hình hài của bà cho nên bà cứ nằm yên như vậy để cho Lợi mặc tình vừa ngắm nhìn vừa đờ đẫn trong từng tia mắt, bà không quên dùng lòng bàn tay thon gọn ấm mềm để ve vuốt duy trì độ cương cứng cái dương vật của Lợi. Nhìn ngắm, sờ nghịch chán chê những bộ phận xin đẹp của bà một lúc thật lâu sau đó, bà Lợi mới kéo người Lợi lại gần rồi đút nhẹ cái qui đầu của Lợi vào giữa miệng âm hộ như bà ngầm nhắc :
– Tiếp tục ngay đi, không thôi nó lại mềm xuống bây giờ…
Lợi hiểu ý bà, chàng ngoan ngoãn cắm phập mạnh cho nó ngập hẩn vào bên trong giữa tiếng rên nhỏ thất thanh bất chợt của bà Hiền. Bà dùng những ngón tay ghì xiết trên làn da lưng của Lợi cho đến khi bà lả đi trong cơn thống khoái âm hộ của bà Hiền ngập đầy dâm thủy của hai đợt giao cấu ứa ra trơn ướt dầm dề. Hai người cùng ôm nhau lịm đi trong giấc ngú chập chờn.
Cả căn nhà núp dưới những lùm cây cao che khuất dường như không còn vọng lên một tiếng động nào ngoài hơi thở nhịp nhàng của hai con thú đã no mồi, quyện lấy nhau lăn ra say sưa trong mộng đẹp…