Phần 01
Tôi là Ngọc Sơn, một thằng to con nhưng nhát như cáy, tính tình hơi chậm chạp, bạn bè chẳng có mấy, mà trong lòng thì có tí dâm đãng. Mãi đến năm 18 tuổi tôi mới thoát kiếp trai tân, nhưng mê đọc truyện bậy, hay lướt các web đen. Hồi nhỏ học dở, không vào được cấp ba, đành học trung cấp, hy vọng có cái nghề để sau này không chết đói. Trường trung cấp thì trai đông như quân Nguyên, gái hiếm như vàng, ước mơ lớn nhất của tôi là kiếm được bạn gái để chấm dứt kiếp trai tân, thậm chí đến mức đói khát tới nơi, nhưng mãi vẫn thất bại.
Trong kỳ nghỉ, tôi gặp Bảo Thơ. Năm đó tôi 18, em 17.
Bảo Thơ học trường cấp ba xịn, đang lớp 11, học giỏi, người xinh, dù chỉ cao hơn mét sáu một chút, nhưng dáng chuẩn, ngực siêu to, đặc biệt là gương mặt, vừa đáng yêu vừa quyến rũ, đúng kiểu khí chất minh tinh.
Tôi quen Bảo Thơ tình cờ. Kỳ nghỉ rảnh, tôi hay đi đánh bóng rổ, nhà Bảo Thơ gần đó, em thường ra ngoài đi dạo, tiện xem người ta chơi bóng. Lâu dần, qua lại bắt chuyện, thế là quen.
Bảo Thơ cho tôi cảm giác trong sáng, tuy hoạt bát nhưng không phải kiểu con gái phô trương. Quen thân rồi, tôi hay kiếm cớ rủ em ra ngoài. Tối nào em học thêm, tôi tới lớp đợi, dùng tiền dành dụm khó khăn đưa em đi ăn kem, rồi đưa về nhà.
Cứ thế nửa tháng, tôi lấy hết can đảm tỏ tình. Bảo Thơ không đồng ý cũng chẳng từ chối, nhưng khi tôi nắm tay em, em không phản đối. Về nhà, tôi vui như trúng số, cười toe toét. Dù em không nói rõ, nhưng coi như ngầm đồng ý, tôi càng tích cực hơn, ngày nào cũng nghĩ tới gặp em, thậm chí mơ tiến xa hơn.
Cuối cùng, gần khai giảng, tôi đợi được cơ hội.
Như thường lệ, học thêm xong, tôi đưa em về. Tới dưới nhà, tôi luyến lưu không muốn đi. Bảo Thơ dường như nhận ra, cười nói: “Hôm nay nhà em không có ai, hay anh lên ngồi với em một lúc?”
“Thật hả? Tốt quá!”
Tôi cười hì hì, kéo tay Bảo Thơ lên lầu.
Nhà Bảo Thơ không lớn, hai phòng ngủ, một của bố mẹ, một của em. Vào phòng em, sạch sẽ gọn gàng, giường, tủ quần áo, bàn học, đúng chất phòng con gái.
“Anh chắc là thằng con trai đầu tiên tới nhà em đúng không?”
Tôi cười hỏi.
Bảo Thơ lắc đầu: “Ai nói, bạn học em cũng tới rồi!”
“Ơ? Bạn học là bạn học, đâu phải bạn trai!”
Tôi cười khì, không để tâm, kéo Bảo Thơ ngồi cạnh trò chuyện, nhưng nói gì thì quên sạch, trong đầu chỉ có ý nghĩ muốn tiến xa hơn, mà lại sợ em giận. Trong lòng tôi, Bảo Thơ như nữ thần, tôi sợ làm bậy sẽ xúc phạm em.
Cuối cùng, tôi lấy hết can đảm hôn em, đầu tiên là má. Bảo Thơ chỉ đỏ mặt, không lên tiếng. Tôi dần to gan, hôn lên môi, tách môi em, lưỡi chạm răng, rồi chạm lưỡi em. Cảm giác mềm mại làm tôi phấn khích, tay lần lên ngực em. Ngực em to, một tay không nắm hết, dù cách áo lót, nhưng độ đàn hồi làm tôi cứng ngay tức thì.
Bảo Thơ bị tôi hôn đến thở hổn hển, muốn ngăn tôi sờ bậy, nhưng chẳng có sức. Lúc đó tôi phấn khích quá, chẳng nghĩ nhiều, đẩy em xuống giường, vừa hôn vừa luồn tay vào áo, chạm thẳng vào ngực em, không bị cản.
“Đừng mà, khó… khó chịu lắm, áo lót anh làm lỏng hết, mặc không được nữa~” Bảo Thơ thở hổn hển trách.
Tôi cười hì: “Dễ thôi, tháo ra là được.”
Nói rồi, tôi cởi áo Bảo Thơ. Em nửa đẩy nửa chiều, để tôi cởi áo, tháo áo lót, ném sang bên. Nhìn cặp ngực đẹp, tôi vừa bóp vừa cúi xuống hôn. Bảo Thơ ngại ngùng nhắm mắt, quay mặt đi.
Tôi nghĩ: Đã tới nước này, chẳng lẽ có cơ hội thoát kiếp trai tân? Thế là tôi thử cởi quần em. Bảo Thơ giữ chặt, nhưng tôi liếm núm vú liên tục, cuối cùng nhân lúc em mệt, cởi được quần.
Lông dưới của em rậm rạp, rậm đến mức tôi ngạc nhiên. Người ta bảo lông rậm là dâm, nhưng Bảo Thơ nhiều lông thế này mà trông không dâm tí nào. Dù sao, tôi nhặt được vàng rồi.
Sợ em đổi ý, tôi chẳng kịp cởi hết đồ, chỉ tụt quần tới chân, kéo Bảo Thơ ra mép giường, dạng chân em trong lúc em ngại ngùng, đưa con cặc tới muốn đút vào. Chắc do thiếu kinh nghiệm, hoặc căng thẳng, tôi thử mấy lần không vào được, mồ hôi đầy đầu, sốt ruột như mèo cào.
Cuối cùng cũng đút vào được, lồn em chặt kinh khủng, tôi đau đến mức tưởng con cặc bị bóp nghẹt. Vừa vào được chút xíu, tôi đã vội vàng nhấp. Kết quả, chỉ ba giây, nhấp hai ba cái, tôi run lên, sắp bắn tinh. Tôi vội rút ra, kéo quần lên, xấu hổ không biết nói gì.
Bảo Thơ ngạc nhiên nhìn tôi, chắc không ngờ tôi rút ra.
“À… anh không mang bao, sợ em có bầu~” Tôi xấu hổ tìm cớ. Bảo Thơ cười ngọt ngào, không nói gì, mặc lại đồ, rồi trò chuyện như thường, tới khi muộn, tôi mới rời nhà em.
Về nhà, tôi tự trách mình bắn tinh quá nhanh, nhưng an ủi: Lần đầu mà, nhanh là bình thường. Lúc đó không để ý, sau nghĩ lại, tôi mới thấy Bảo Thơ hình như không ra máu. Chẳng lẽ em không còn zin?
Đêm đó tôi ngủ không ngon, một phần vì phấn khích đã “được” Bảo Thơ, một phần vì chuyện không ra máu làm tôi canh cánh.
Chắc nhờ lần tiếp xúc thân mật, tôi thoải mái hơn với Bảo Thơ, bình thường hôn hít sờ mó là chuyện thường, thỉnh thoảng tìm cơ hội làm tình. Nhưng lồn em chặt quá, mỗi lần không quá năm phút, làm tôi chán nản.
Về chuyện ra máu, tôi hỏi Bảo Thơ, em nói là zin, đó là lần đầu, còn không ra máu thì em không rõ. Tôi tra trên mạng, lần đầu không ra máu cũng bình thường, tôi mới yên tâm.
Ngày ngọt ngào chẳng kéo dài, khai giảng tới. Thời gian eo hẹp, tôi với Bảo Thơ chỉ gọi điện, cuối tuần mới gặp. Nhưng mỗi lần gặp cũng ngắn, Bảo Thơ lên lớp 12, học hành bận rộn. Nhịn hơn nửa tháng không làm tình, tôi chịu không nổi.
Vì nhà Bảo Thơ xa trường, em ở ký túc xá, cuối tuần mới ra ngoài. Cuối tuần này, tôi rủ em đi dạo, cố ý đi chỗ vắng gần trường, rồi ngồi xuống một góc.
“Vợ, lâu lắm mình chưa làm, anh chịu hết nổi rồi.”
Tôi để Bảo Thơ ngồi lên đùi, tay luồn vào áo sờ mó.
“Anh lại sờ bậy, lần nào cũng sờ ngực em, sờ chưa đủ hả?”
Bảo Thơ trách, nói: “Thế thì làm sao? Không có thời gian, cũng chẳng có chỗ. Anh yêu, anh ráng nhịn chút nhé?”
“Nhưng anh chịu không nổi! Với em biết anh nhanh mà, hay là làm ngay đây?”
Tôi cười đểu.
“Ở đây?”
Bảo Thơ do dự, dù xung quanh không ai, nhưng ban ngày ngoài trời làm sao nổi? Lỡ bị thấy thì sao? Em muốn từ chối, tôi năn nỉ: “Vợ yêu, anh không chịu được thật mà! Với em mặc váy mà, cởi quần lót là được, có ai tới cũng không thấy.”
Bảo Thơ mặc váy dài qua gối, ngồi trên người tôi thì khó thấy thật. Dù em còn do dự, nhưng không cưỡng được lời năn nỉ, khẽ gật đầu. Tôi mừng như bắt được vàng, luồn tay cởi quần lót em ra, cái quần lót trắng, hơi bảo thủ.
Tôi để quần lót sang bên, mở khóa quần, lôi con cặc đang cứng ra. Con cặc tôi không to không nhỏ, kích cỡ bình thường.
“Nói trước, anh… không được bắn tinh vào trong đâu!”
Bảo Thơ cảnh báo.
Tôi gật đầu: “Biết rồi, tới lúc anh rút ra.”
Bảo Thơ ngồi lại lên người tôi, mặt đối mặt. Tôi cầm con cặc tìm lồn em, dùng đầu cặc cọ xát một lúc, rồi mới nhấc hông đút vào. Bảo Thơ rên lên, ôm cổ tôi, người áp sát vào tôi.
Tôi đỡ eo Bảo Thơ, nhấp từng chút. Em bảo thủ, kiểu nữ trên hầu như không dùng, dù ngồi trên cũng không tự nhún, tôi phải tự nhấp.
Nói ra cũng chán, Bảo Thơ bảo thủ quá, mỗi lần làm tình chỉ để tôi cởi đồ, rồi vài tư thế cố định, kiểu khác không chịu, cũng chẳng rên nhiều, đừng nói tới chuyện dùng miệng ngậm cặc.
Vừa ôm Bảo Thơ nhấp, vừa quan sát xung quanh, cảm giác kích thích làm tôi khó kìm. Lồn em chặt và nóng rực, nóng đến mức tôi sắp bắn tinh, vội giữ em dừng lại, hôn môi em để kìm chế.
Nhưng đúng lúc đó, tôi nghe tiếng ho, giật mình quay lại, thấy một ông chú ngoài bốn mươi, không biết tới từ bao giờ, nhìn chúng tôi với ánh mắt kỳ lạ. Tôi hoảng nhưng cố bình tĩnh, dù sao ông ta cũng không thấy gì.
Bảo Thơ lúc này mới nhận ra có người, thấy ông chú thì “á” lên, nằm gọn trong lòng tôi, giấu mặt. Em động đậy, con cặc tôi bị ép chặt, như muốn gãy, không kìm được, tôi bắn tinh luôn!
Cảm giác sướng ập tới, tôi mặc kệ người bên cạnh, giả vờ cử động chân, nhân cơ hội nhấp mạnh vài cái, tới khi sướng hết, tôi mới dừng. Lúc này ông chú cũng đi mất.
“Vợ, ổng đi rồi.”
Tôi nói khẽ. Bảo Thơ đỏ mặt ngẩng lên nhìn, trách: “Sao anh bắn tinh vào trong hả?”
“Không… không kìm được! Tại em lúc nãy động đậy.”
Tôi cười hì hì giải thích. Bắn tinh vào trong sướng thật!
“Giờ tính sao? Lỡ có bầu thì sao?”
Bảo Thơ trách.
“Thì… anh đi mua thuốc tránh thai? Chắc không sao đâu.”
“Chứ còn cách nào? Nghe nói uống thuốc này hại sức khỏe, nếu anh không muốn cưới em thì sau này đừng hòng em uống nữa.”
“Yên tâm, lần sau anh sẽ cẩn thận. Anh nhớ gần đây có tiệm thuốc, anh mua, em uống xong, anh đưa em về.”
Tôi vội hứa.
“Anh còn tiền không? Em có tiền lẻ, anh đi mua đi!”
Bảo Thơ lấy tờ 50 nghìn từ túi đưa tôi. Tôi ngần ngừ nhận. Thật ra tôi hết tiền lẻ, dù xài tiền bạn gái hơi kỳ, nhưng thôi, sau này bù gấp đôi cho em.
Bảo Thơ rời khỏi người tôi, chỉnh đồ, dùng khăn giấy lau tinh trùng, mặc lại quần lót, đi vẫn trách tôi. Tôi liên tục xin lỗi. Tôi hiểu sao ông chú kia nhìn kỳ lạ, dù không thấy chúng tôi làm gì, nhưng quần lót để bên cạnh, ổng thấy chắc đoán ra, nên mặt mới quái thế… Nhưng nghĩ lại cũng kích thích, chắc ổng ghen tị vì tôi có bạn gái xinh thế này!
Phần 02
Sau lần đó, thời gian trôi qua, học hành của Bảo Thơ bận rộn, trường hai đứa lại xa nhau, cộng thêm tôi thiếu tiền lẻ, muốn gặp nhau cũng chẳng dễ. Bình thường gọi điện chỉ nói vài câu, tình trạng này kéo dài đến khi hết kỳ một lớp 12, tới kỳ nghỉ.
Không phải lên lớp, Bảo Thơ không cần ở ký túc, nhưng vẫn hay đi học thêm. Dù sao, cuối cùng cũng có thời gian gặp nhau.
Trong thời gian này, tôi tìm được chỗ hay ho – quán net. Tôi hay chơi game ở đó, thân với anh quản lý. Quán có một phòng riêng, tách biệt hoàn toàn, bên trong có hai máy tính và một cái giường, bình thường là chỗ anh quản lý ngủ tối, ít cho người vào. Chỉ khi ban ngày đông khách, hết máy, mới mở phòng này.
“Anh Hoàng, hôm nay giữ hai máy trong phòng đó cho em nhé! Lát em dẫn bạn gái qua chơi net.”
Tôi ghé quán báo trước.
Anh Hoàng, ngoài hai mươi, khá luộm thuộm, hay chơi game cùng, tôi cứ gọi anh Hoàng.
“Ok, tiện xem bạn gái mày thế nào. Nhưng nói trước, đừng làm ầm ĩ quá nhé!”
Anh Hoàng cười hì hì.
Đến giờ, tôi đón Bảo Thơ qua. Anh Hoàng thấy em thì bất ngờ, không ngờ em xinh thế, nhìn tôi với ánh mắt thán phục xen lẫn ghen tị, làm tôi sướng rơn. Tôi kéo Bảo Thơ vào phòng, khóa cửa, cùng em lên mạng.
Bảo Thơ tò mò về chỗ này, thấy có giường, tôi giải thích. Em ít lên mạng, chỉ xem phim lung tung. Tôi định chơi game, nhưng máy không có, lật qua lật lại, bất ngờ phát hiện phim con heo! Số lượng kha khá, chắc chắn là anh Hoàng tải.
Nhân lúc Bảo Thơ không để ý, tôi bật một bộ phim, rồi tắt màn hình: “Vợ, nghe này~” Tôi đeo tai nghe cho em. Bảo Thơ lúc đầu ngơ ngác, nhưng lập tức hiểu ra, đỏ mặt định tháo tai nghe.
Tôi bật màn hình lên, cảnh một thằng đang đụ một con nhỏ, trông rất mãnh liệt. Tôi cố tình để toàn màn hình cho em xem. Bảo Thơ rõ ràng ngại, nhưng cũng tò mò, đeo tai nghe, nhìn cảnh làm tình trên màn hình. Tay tôi vuốt đùi em, cảm nhận được hơi thở em gấp gáp, ngực phập phồng, chắc chắn là hứng rồi!
“Vợ, ngồi lên đùi anh xem đi!”
Tôi bế Bảo Thơ lên đùi, tay luồn vào sờ ngực em. Núm vú cứng lắm, lạ là em không trách tôi sờ bậy.
Tôi xoa bóp ngực em, cảm nhận cơ thể em thay đổi, con cặc tôi cũng cứng ngắc. “Vợ, sờ cặc anh đi!”
Tôi không kìm được nói.
Bảo Thơ liếc tôi, không nói, chỉ đứng dậy. Tôi vội mở quần, lôi con cặc ra. Em ngồi lại ghế, sát ghế tôi, một tay sờ cặc tôi, mắt vẫn dán vào màn hình. Tôi châm điếu thuốc, một tay hút, một tay sờ ngực em.
Sau thấy chưa đã, tôi mở khóa áo em, đẩy áo lót lên, kéo áo để lộ ngực ra mà sờ.
“Vợ, ướt chưa?”
Tôi cười đểu hỏi. Bảo Thơ gật đầu.
“Thế có muốn làm tình không? Cửa khóa rồi, em đừng la to là chẳng ai biết.”
Tôi xúi giục. Bảo Thơ có vẻ thật sự muốn, gật đầu: “Ừ.”
“Nhưng em làm như trên phim, dùng miệng ngậm cặc anh được không? Mình quen lâu rồi, em cứ không chịu, em không yêu anh à?”
Tôi nhân cơ hội đặt điều kiện.
“Không được, bẩn lắm~ Em không muốn đâu!”
Bảo Thơ từ chối.
“Có gì đâu, trên phim chẳng làm thế à! Anh rửa sạch rồi. Đây là biểu hiện của tình yêu mà! Vợ bạn anh đều ngậm cho họ, em thử đi! Được không? Anh cũng liếm lồn em rồi, đâu thấy bẩn.”
“Thôi được, chỉ lần này thôi!”
Bảo Thơ do dự rồi đồng ý. Tôi phấn khích tột độ.
Em từ từ cúi xuống gần con cặc, ngửi thử, có vẻ không mùi, rồi thè lưỡi liếm nhẹ. Tôi chẳng thấy sướng lắm, nhưng cảm giác chinh phục và hình ảnh kích thích mạnh. Để em tiếp tục, sau này còn ngậm cho tôi, tôi giả vờ sướng lắm. Điều này khuyến khích Bảo Thơ, em bắt đầu liếm nhiều hơn.
Nhìn em đỏ mặt áp sát con cặc, lưỡi nhỏ liếm đầu cặc, tôi sướng bóp ngực em, cảm nhận được thế nào là hưởng thụ.
“Đừng chỉ liếm! Ngậm… ngậm vào đi.”
Tôi khuyến khích.
Bảo Thơ liếm vài cái, rồi há miệng ngậm đầu cặc. Tôi cảm nhận hơi ấm ập tới.
Sướng, sướng quá, sướng hơn cả đút vào lồn! Tôi vô thức ấn đầu em, muốn nhấp, nhưng đau điếng, răng em cạ vào.
“Vợ, đừng cắn, thu răng lại. Em muốn cắn đứt của quý của anh à?”
Tôi nhăn mặt nói.
Bảo Thơ đỏ mặt nhìn tôi, không nói, nhưng cố sửa. Động tác em chậm, chỉ ngậm chút đầu cặc, không so được với phim, nhưng tôi thấy sướng và kích thích.
Ấn đầu em, tận hưởng miệng em, tôi run lên, muốn bắn tinh. Nhưng em không biết, vẫn ngậm, tới khi tinh trùng bắn ra, em mới phản ứng, vội né, nhưng đã bắn vào miệng một ít, em nhổ liên tục xuống sàn.
“Sao anh đáng ghét thế? Bắn vào miệng em luôn.”
“Không kìm được mà! Anh… anh ra mua nước cho em, đợi nhé.”
Tôi vội mặc quần, mở cửa chạy ra. Mua nước về, Bảo Thơ đã chỉnh đồ, tắt phim con heo, súc miệng cả buổi, rồi lườm tôi, tiếp tục xem phim.
Tôi sờ mó dỗ dành, em cứ lơ đãng, nhưng tôi biết em không giận thật, nếu không đã nổi cáu bỏ đi. Đừng thấy Bảo Thơ dịu dàng mà lầm, em nổi nóng là ghê lắm.
Nói ra cũng may mắn, dù không làm tình với Bảo Thơ, nhưng bất ngờ được em ngậm cặc và bắn tinh vào miệng. Từ đó, em bớt ngại ngậm cặc, dù không phải lần nào cũng đồng ý, nhưng thỉnh thoảng cũng dùng miệng giúp tôi, chỉ là tuyệt đối không cho bắn vào miệng nữa.
Suốt kỳ nghỉ, tôi sướng như tiên, vừa làm tình vừa được ngậm cặc. Bảo Thơ cũng dần cởi mở hơn nhờ tôi đào tạo, ít nhất chịu thử vài tư thế theo ý tôi, dù em không thích, nhưng vì tôi, em vẫn làm.
Nửa kỳ cuối, Bảo Thơ bận rộn, tôi cũng bó tay, em sắp thi đại học, bận là bình thường. Nhưng tôi bắt đầu lo, nếu em đậu đại học, phải học xa, rồi hai đứa tính sao? Càng ít gặp hơn, mà tôi còn một năm nữa mới tốt nghiệp. Tôi nói ý này với Bảo Thơ, em lại thấy chẳng sao, chỉ một năm thôi, tôi tốt nghiệp rồi có thể qua chỗ em, thuê nhà sống chung.
Nghĩ cũng đúng! Vậy càng hạnh phúc, chỉ một năm, ráng là qua. Về tình cảm của Bảo Thơ, tôi không nghi ngờ, em chắc chắn không léng phéng.
Dù giờ quanh em có nhiều thằng theo, nhưng em chẳng thèm để ý, còn kể rõ ràng với tôi để tôi khỏi ghen. Ban đầu tôi hỏi, sau không hỏi nữa, một là sợ tỏ ra không tin em, hai là tôi tin em.
Nhưng chính sự tin tưởng này lại khiến Bảo Thơ thay đổi!
---
Thi đại học xong, Bảo Thơ đậu trường tốt như ý, chỉ là xa, nghe nói đi xe mất gần một ngày. Tốt nghiệp, mọi người chia tay, trước khi đi không thể thiếu tiệc tùng. Tôi ủng hộ, nhưng không ngờ Bảo Thơ bị người ta lợi dụng.
Bảo Thơ ăn uống với vài bạn lớp, có trai có gái, ăn xong uống rượu, hơi phấn khích, rủ nhau đi hát. Lúc này em đã ngà ngà say, tửu lượng em kém, uống chút là chóng mặt, uống nhiều là ngủ như chết.
Em định về, nhưng bị bạn bè thuyết phục, đành lên xe đi KTV. Ở môi trường mờ ảo, bị ép uống thêm, em say bí tỉ. Ngồi góc phòng, nhắm mắt lim dim, không biết từ bao giờ có người ngồi cạnh. Mở mắt, là anh lớp trưởng.
“Bảo Thơ, em ổn không? Uống một ly nhé?”
Lớp trưởng nâng ly nói.
Bảo Thơ nói: “Không được, anh trưởng, em không uống nổi, uống nữa là quá tải.”
“Em thế là không nể anh rồi! Bạn học một thời, uống ly rượu có gì đâu? Anh thấy em uống cũng khá, không tệ vậy. Sao, nể anh tí đi?”
Lớp trưởng cười.
“Thôi được, một ly thôi.”
Bảo Thơ bất đắc dĩ uống một ly với lớp trưởng.
Ly này làm em sụp hẳn, trời đất quay cuồng, thấy lớp trưởng nói gì đó nhưng nghe không rõ. Lớp trưởng nói vài lần, rồi ghé tai em: “Bảo Thơ, thật ra anh thích em lâu rồi! Nhưng anh biết em có bạn trai, nên không mơ mộng gì. Chỉ là hôm nay, em cho anh hôn một cái được không?”
Bảo Thơ mơ màng chưa kịp nói, lớp trưởng đã hôn tới, em muốn đẩy ra nhưng không còn sức, bị hôn làm người càng mềm nhũn. Lớp trưởng không khách sáo, mút môi em, tay bóp ngực em. Bảo Thơ ngại ngùng muốn đẩy, nhưng rượu ngấm, mắt dần khép, chẳng bao lâu ngủ luôn!
Khi tỉnh lại, KTV không còn ai, quần áo em xộc xệch, quần lót biến mất. Em không biết mình có… mất zin hay không!
Phần 03
Bảo Thơ đi lúc mới có 9 giờ tối, vậy mà về đến nhà đã gần 2 giờ sáng. Ba mẹ đã ngủ say, Bảo Thơ rón rén về phòng, thậm chí không dám tắm rửa gì. Thay đồ ngủ xong, cô nàng kiểm tra kỹ "chỗ đó" để xem có mất zin gì không, nhưng chẳng thấy dấu hiệu gì lạ. Mà rượu vẫn còn làm đầu óc mụ mị, đầu thì hơi đau, nằm xuống giường một lúc là lăn ra ngủ luôn.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, Bảo Thơ gọi ngay cho lớp trưởng để hỏi chuyện tối qua, nhưng điện thoại lại tắt máy. Gọi cho mấy người khác tối qua thì cũng tắt máy hết, chỉ có một nhỏ bạn thân thân trả lời. Hỏi ra thì nhỏ đó cũng chả biết gì nhiều, chỉ nhớ là uống giữa chừng thì về trước, còn Bảo Thơ lúc đó hình như ngủ gục rồi.
Bảo Thơ đành ngậm ngùi bỏ qua, nhưng chuyện này cứ như cái bóng ám ảnh, thỉnh thoảng nghĩ lại thấy khó chịu.
Kỳ nghỉ dài lắm, mà sau khai giảng thì mỗi đứa một nơi, thế nên tôi với Bảo Thơ gần như dính nhau cả ngày. Cơ hội làm tình tăng vọt, chắc do quen thuộc cơ thể nhau rồi, tôi cũng không bắn tinh nhanh như trước. Mỗi lần đều trụ được tầm 20 phút, cả tôi lẫn Bảo Thơ đều sướng rơn. Có khi Bảo Thơ còn xin tha, làm tôi khoái chí lắm.
Thời gian vui vẻ trôi nhanh vèo. Hết kỳ nghỉ, Bảo Thơ chuẩn bị đi nhập học. Tôi lén chuẩn bị ít tiền, tính trước khi cô nàng đi sẽ cho cả hai một đêm khó quên. Bảo Thơ nói dối gia đình là đi trường, nhưng thật ra đến ngày mai mới đi, thế là tôi với cô nàng có nguyên một ngày một đêm bên nhau.
Tôi đặt phòng trước, để hành lý gọn gàng, rồi dẫn Bảo Thơ đi dạo phố mua vài món đồ lặt vặt. Tối đến ăn một bữa Tây sang chảnh, Bảo Thơ vui lắm, bảo thấy hạnh phúc. Dù ví tôi đau điếng vì giá cả, nhưng thấy Bảo Thơ vui thế này, tôi cũng thấy đáng.
Ra khỏi nhà hàng, Bảo Thơ đã hơi lảo đảo. Tửu lượng cô nàng kém thật, uống có nửa chai rượu vang mà đã ngà ngà. Về khách sạn, Bảo Thơ nằm vật ra giường, ngủ say như chết.
Nhìn Bảo Thơ ngủ, tôi thấy kích thích lạ lùng, kiểu như hiếp dâm trong mơ ấy. Mệt bở hơi tai lột sạch đồ cô nàng, ngắm thân hình hoàn hảo của Bảo Thơ, con cặc tôi cứng ngắc ngay. Tay tôi nhẹ nhàng xoa bóp cặp vú trắng trẻo, thấy núm vú dần cương lên, ngón tay vòng quanh núm mà vuốt ve, nhưng Bảo Thơ chẳng phản ứng gì, chắc say bí tỉ thật.
Tách hai chân Bảo Thơ ra, ngắm đôi môi lồn xinh xắn, tôi cúi xuống liếm. Hột le nhanh chóng sưng lên, tôi dùng lưỡi trêu đùa, Bảo Thơ khẽ run nhưng vẫn ngủ say, chắc chỉ là phản ứng bản năng.
Nước lồn chảy ra, tôi cảm nhận được vị mặn mặn. Tôi đút lưỡi vào lồn, ra sức mút mạnh... Cuối cùng, Bảo Thơ rên khe khẽ, dù nhỏ nhưng đủ làm tôi phấn khích.
Con cặc tôi cứng đến chịu không nổi, tôi định đi lấy bao cao su. Sau lần trước lỡ bắn tinh trong, Bảo Thơ cấm tiệt không cho đút vào trực tiếp nữa. Nhưng rồi tôi phát hiện rèm cửa chưa kéo, mà phòng ở tầng trệt, bên ngoài là con hẻm tối om. Tự nhiên tôi nảy ra ý đồ biến thái: không kéo rèm, biết đâu có ai tò mò nhìn vào! Nếu đứng ngay cửa sổ, họ sẽ thấy rõ Bảo Thơ trên giường. Nghĩ đến việc khoe Bảo Thơ ra và để người ta thấy tôi đụ cô nàng, tôi thấy kích thích vãi.
Lần trước cũng từng bị người ta thấy, nhưng họ không thấy rõ cơ thể Bảo Thơ. Thôi kệ, tôi mặc xác rèm cửa, định lấy bao thì phát hiện bao cao su biến mất tiêu! Rõ ràng tôi chuẩn bị ba cái, định tối nay quẩy tưng bừng. Tìm mãi không thấy, tôi không kìm được, nghĩ bụng Bảo Thơ đang ngủ say, không biết đâu, cứ đút vào nhưng không bắn trong là được.
Tôi quay lại bên Bảo Thơ, dùng tay móc lồn cô nàng, nước lồn càng ngày càng nhiều. Tôi nhấc chân cô nàng lên, để lộ lồn ra, rồi đút con cặc vào. Vừa vào đã thấy nóng hừng hực, lồn cô nàng chặt khít, dù đụ nhau nhiều lần rồi mà vẫn thế. Tôi dừng lại để con cặc quen với nhiệt độ bên trong, chứ nếu Bảo Thơ tỉnh, tôi mà làm thế này chắc quê lắm.
Để yên tầm năm sáu phút, cảm giác hưng phấn dịu bớt, tôi bắt đầu nhấp nhẹ nhàng, cẩn thận không muốn đánh thức Bảo Thơ. Nhìn con cặc ra vào trong cơ thể Bảo Thơ, nhìn gương mặt ửng hồng và tiếng rên vô thức của cô nàng, tôi không kìm được sự phấn khích, đoán chắc sắp bắn tinh.
Vì Bảo Thơ ngủ say, tôi chẳng lo bắn sớm làm cô nàng hụt hẫng. Tôi tăng tốc, nhấp chừng hai chục cái thì cảm giác sắp bắn, vội rút ra, dùng tay sóc lọ. Tinh trùng bắn lên bụng Bảo Thơ, thậm chí tràn vào rốn, đầy ứ.
Tôi thở hổn hển, vào nhà tắm lấy giấy vệ sinh lau sạch cho cô nàng. Thấy Bảo Thơ không phản ứng, tôi thở phào, nhưng hưng phấn qua rồi, cô nàng thì ngủ, tôi thấy hơi chán. Đúng lúc đó, một thằng bạn gọi bảo có nhiệm vụ game ngon lắm, thưởng xịn, kêu tôi lên mạng ngay.
Tôi động lòng, bình thường tôi mê game lắm. Liếc nhìn Bảo Thơ, thấy cô nàng ngủ say, chắc chưa tỉnh đâu. Nghĩ một lúc, tôi lục túi Bảo Thơ lấy giấy bút, để lại lời nhắn: “Anh đi gặp bạn chút, tỉnh thì gọi anh nhé.” Rồi tôi mặc đồ, đi ra. Khóa phòng tôi cầm, chẳng ai vào được đâu.
Ra khỏi khách sạn, tôi vô thức nhìn về con hẻm cạnh cửa sổ phòng. Thấy một thằng đàn ông đi ngang, trời tối quá, không rõ mặt, chỉ biết là đàn ông, cao to, béo mũm. Tôi chợt nghĩ, liệu nó có thấy tôi đụ Bảo Thơ không? Lúc đi tôi để Bảo Thơ trần truồng, liệu có thằng nào rình mò không?
Ngay sau khi tôi đi, thằng đàn ông đó quay lại khách sạn. Vừa vào, thằng lễ tân gọi: “Sếp, sếp về rồi!”
Nó gật đầu, bảo: “Lấy chìa khóa dự phòng trong ngăn kéo cho tao, tao mệt, kiếm phòng nghỉ tí.”
Khách sạn nào cũng có chìa dự phòng, phòng trường hợp mất thẻ. Chìa khóa để chung, ghi rõ số phòng. Thằng lễ tân không nghĩ nhiều, đưa chìa cho sếp: “Sếp, trừ phòng 105 thì các phòng còn lại trống hết.”
Sếp gật đầu, cầm chìa đi thẳng.
Phòng 105, chính là phòng của Bảo Thơ.
Hành lang khách sạn thiết kế sao mà lễ tân không thấy được bên này. Sếp đi đến phòng 105, dùng chìa dự phòng mở cửa. Trong phòng tối om, không có thẻ nên mất điện, chỉ có ánh trăng mờ mờ chiếu lên giường, thấy rõ Bảo Thơ.
“Vừa nãy ngoài kia nhìn không rõ, ai ngờ con bé này dáng ngon thế, da trắng vãi.”
Sếp đến cạnh giường, lẩm bẩm, đưa tay bóp nhẹ vú Bảo Thơ. Cô nàng chẳng phản ứng gì.
Hắn vừa thấy hết cảnh tôi đụ Bảo Thơ, biết cô nàng ngủ say, không tỉnh đâu. Liếc thấy tờ giấy tôi để lại, sếp cười dâm đãng: “Gái xinh thế này mà mày bỏ đi, phí của trời. Thôi, để tao hưởng ké vậy!”
Sếp cởi quần, lôi con cặc nửa cứng nửa mềm ra, nhẹ nhàng đè lên người Bảo Thơ, hôn lên môi cô nàng. Bảo Thơ vẫn ngủ, chẳng phản ứng gì. Hắn vừa hôn vừa bóp vú, chắc do sướng tay, hoặc chưa từng chơi gái trẻ đẹp thế này, hơi thở sếp gấp gáp, con cặc dần cương lên.
Chơi một lúc, sếp ngồi cạnh, dùng tay nghịch lồn Bảo Thơ, rồi nắm tay cô nàng đặt lên con cặc, sóc lên sóc xuống.
Bình thường Bảo Thơ trông dịu dàng, kín đáo, nhưng tôi dần đào tạo mới biết cơ thể cô nàng nhạy cảm vãi. Chỉ cần sờ vú, bóp núm là lồn chảy nước ngay. Bị sếp nghịch thế, lồn cô nàng ướt sũng. Hắn đút hai ngón tay vào, nhấp mạnh, phát ra tiếng “bạch bạch” đầy nước.
Có lẽ động tác mạnh quá, Bảo Thơ rên lên: “Nhẹ… nhẹ thôi, đau…”
Cô nàng lẩm bẩm vô thức.
“Tao không phải người yêu mày, không biết thương hoa tiếc ngọc đâu!” Sếp lẩm bẩm dâm đãng, kéo cái gối để sang một bên, rồi bạo gan nhấc Bảo Thơ lên, để cô nàng úp bụng xuống, lưng đối diện hắn. Gối kê dưới bụng, mông cô nàng hơi nhổng lên, hai chân dang ra, lồn và lỗ đít lộ rõ, nước lồn còn đọng lại, trông như đang chờ con cặc đút vào.
Sếp bóp mông Bảo Thơ, thấy săn chắc, rồi nửa quỳ giữa hai chân cô nàng. Một tay giữ mông, để lộ lồn, tay kia cầm con cặc, nhắm thẳng lồn ướt mà đút vào nhẹ nhàng.
Đầu cặc từ từ chui vào lồn, Bảo Thơ rên lên một tiếng.
“Lồn chặt vãi, chắc mới bị phá zin chưa lâu, hời cho tao!” Sếp lẩm bẩm, bắt đầu nhấp nhẹ. Kỹ thuật chín cạn một sâu mà Bảo Thơ chưa từng thử, dần dần tiếng rên liên miên. Dù chưa tỉnh, cơ thể cô nàng vẫn bản năng đón nhận, làm con cặc đút vào dễ hơn.
Đụ chừng mười phút, sếp mệt, dồn cả người lên Bảo Thơ. Cô nàng nhỏ nhắn, còn sếp thì phải trăm tám, trăm chín chục cân, đè xuống làm Bảo Thơ khó thở, muốn vùng vẫy. Nhưng sếp đè xong thì tăng tốc nhấp, Bảo Thơ sướng đến chỉ biết rên, quên cả phản kháng.
Cặp mông căng mọng bị sếp đè, lồn thỉnh thoảng siết chặt con cặc, làm sếp thở hổn hển, nhấp càng mạnh.
“Chồng ơi, sướng quá! Mạnh… mạnh lên~ Hôm nay anh mạnh thế, đè chết em rồi!” Bảo Thơ mê man, tưởng là tôi.
Nghe tiếng, sếp giật mình, nhưng thấy Bảo Thơ chưa tỉnh, hắn to gan đụ tiếp.
“Sướng, sướng quá~ Chồng ơi, đừng… đừng đè em, doggy đi, anh không thích doggy sao? Làm doggy đi!” Bảo Thơ sướng nhưng bị đè khó thở. Bình thường tôi thích doggy, nhưng Bảo Thơ ít chịu, chỉ khi quá phê mới đồng ý.
Sếp nghe xong đứng dậy, đỡ eo Bảo Thơ. Cô nàng phối hợp nhổng mông, quỳ như con cún, mặt áp xuống giường. Sếp cầm con cặc đút vào, hai tay nắm eo, bắt đầu đụ mạnh.
“A… sâu… sâu quá! Chồng ơi, đau, đau… anh làm em chết mất~” Tư thế này đâm sâu nhất, mà sếp lại đụ mạnh, Bảo Thơ rên rỉ xin tha. Nhưng sếp mặc kệ, đụ tới tấp, con cặc gần như chạm đáy, hai hòn dái va vào môi lồn kêu “bạch bạch bạch”.
Đụ một lúc, sếp đột nhiên bấu chặt eo Bảo Thơ, mạnh đến mức cô nàng kêu đau. Nhưng hắn nhấp nhanh hơn, làm cô nàng không nói nổi. Cuối cùng, hắn gầm lên, Bảo Thơ cảm nhận một dòng nóng hổi tràn vào, làm cả người cô run lên. Một cảm giác sướng ngất ngây, như bay lên mây, lần đầu tiên cô trải qua.
Bảo Thơ run rẩy, thở hổn hển, mệt và rượu làm cô chỉ kịp nói: “Chồng ơi, lau cho em nhé.”
Rồi ngủ thiếp đi.
Sếp thở hổn hển ngồi cạnh giường, tách môi lồn Bảo Thơ ra. Vì có gối kê, tinh trùng bắn trong lồn không chảy ra ngoài. Hắn cứ thế giữ môi lồn, đợi tinh trùng ngấm hết vào trong, rồi lấy giấy vệ sinh lau sạch xung quanh, mặc quần vào.
Liếc thấy túi Bảo Thơ để hờ, hắn lục lấy ví, thấy chứng minh thư, mới biết cô nàng mới 18 tuổi, non tơ vãi! Rồi thấy giấy báo nhập học, xem xong bỏ lại chỗ cũ. Hắn dọn dẹp hiện trường, đặt lại tư thế Bảo Thơ, rồi lặng lẽ đóng cửa rời đi.
Còn Bảo Thơ thì chẳng hay biết mình vừa bị một gã lạ đụ, tinh trùng của hắn còn bắn trong người. Cô nàng ngủ say, khóe miệng còn nở nụ cười thỏa mãn.
Phần 04
Mải mê chơi game, về tới nơi đã gần nửa đêm. Vào phòng thấy Bảo Thơ vẫn ngủ say, chưa tỉnh. Tôi vứt tờ giấy nhắn vào thùng rác, cởi đồ ôm Bảo Thơ ngủ. Dĩ nhiên, tay tôi chẳng chịu yên, cứ xoa bóp cặp vú của cô nàng.
Tôi cũng muốn làm tình thêm lần nữa, vì lần này chia tay thì khó gặp lại. Nhưng chắc mệt quá, con cặc cứ nửa vời, không lên nổi. Cuối cùng, mơ mơ màng màng, tôi ngủ thiếp đi.
Sáng ra, Bảo Thơ đánh thức tôi. Thấy cô nàng đã mặc đồ chỉnh tề, tôi ngáp dài hỏi: “Em tỉnh rồi à? Mấy giờ rồi?”
“Lợn lười, gần 8 giờ rồi. Dọn dẹp đi, tí nữa em phải đi đây.” Bảo Thơ cười tít mắt nói.
“Thời gian còn kịp mà, hay mình làm một lần nữa đi?” Tôi gợi ý.
“Còn làm? Tối qua chưa đủ à?” Bảo Thơ đáp.
“Em… em biết anh làm gì tối qua sao?” Tôi ngạc nhiên, chẳng phải Bảo Thơ ngủ say sao?
Bảo Thơ đỏ mặt, trách yêu: “Đồ đểu, lợi dụng lúc em ngủ để đụ em. Anh nhấp mạnh thế, tưởng em không cảm thấy hả?”
Tôi cười hì hì: “Thì tại anh không kìm được mà!”
“Anh có đeo bao không đấy?” Bảo Thơ đột ngột hỏi.
Tôi cười khổ: “Nghe anh giải thích. Lúc đầu anh định đeo, nhưng không biết sao bao biến mất. Anh không kìm được nên… không đeo. Nhưng yên tâm, anh không bắn trong đâu.”
“Thôi, nể tình tối qua anh làm em sướng, em tha thứ. Nhưng lát nữa không làm nữa đâu, không thì… hay em dùng miệng giúp anh ra nhé?” Bảo Thơ đỏ mặt nói. Cảm giác sướng ngất tối qua làm cô nàng sáng nay vẫn còn nhớ, nên chẳng giận chuyện không đeo bao.
“Được thôi!” Dù không được đụ, nghe Bảo Thơ khen tối qua anh mạnh, tôi khoái chí, gật đầu ngồi xuống mép giường.
Bảo Thơ ngoan ngoãn quỳ trước giường, nắm chân tôi, rồi ngậm con cặc đang cứng ngắc. Bình thường, cô nàng ngậm chưa tới 5 phút là kêu mỏi miệng, nhất quyết không chịu tiếp. Nhưng lần này, cô nàng cố gắng hết sức, thậm chí còn thử deep throat vài lần, dù trước giờ chẳng chịu làm. Tôi sướng rơn người.
“Vợ ơi, anh… anh sắp bắn rồi!” Cảm giác sướng dâng trào, tôi gầm nhẹ.
Bảo Thơ không né như mọi khi, mà còn tăng tốc sóc. Tôi không kìm được, tinh trùng bắn thẳng vào miệng cô nàng. Bảo Thơ bị sặc, ho vài tiếng, che miệng chạy vào nhà tắm. Một lúc sau mới ra, lau sạch sẽ.
“Vợ ơi, sao em không né? Anh… anh không cố ý đâu!” Tôi sợ cô nàng giận, vội giải thích.
Bảo Thơ đỏ mặt, bước tới gần: “Anh chẳng thích thế sao? Lần này coi như thưởng cho anh. Nhưng bắn đầy miệng em, mùi kinh vãi. Em vừa đánh răng, anh ngửi thử xem còn mùi không?”
Tôi ôm lấy Bảo Thơ, hôn tới tấp. Cô nàng cũng phối hợp, hôn lưỡi đắm đuối. Hôn xong, tôi cười: “Mùi gì đâu mà mùi!”
“Vậy thì tốt. Muộn rồi, mình đi thôi!” Bảo Thơ nói.
Tôi và Bảo Thơ dọn đồ, xuống trả phòng. Lão chủ khách sạn đứng quầy, trông cũng dễ nói chuyện, còn bảo lần sau quay lại sẽ được giảm giá.
Đưa Bảo Thơ ra bến xe, nhìn xe lăn bánh, tôi thấy lòng trống rỗng. Dù cô nàng vừa đi, tôi đã thấy cô đơn.
---
Mấy ngày sau, Bảo Thơ đi rồi, tôi ban đầu chưa quen, chỉ biết gọi điện cho cô nàng. Nhưng lâu dần cũng quen, ngày nào cũng học hành rồi cày net. Bảo Thơ cứ giục tôi qua thăm, vì lịch học tôi nhẹ hơn, nhưng đi một chuyến tốn cả triệu, với tôi là cả gia tài, nên chỉ biết dỗ dành cô nàng.
Cuộc sống đại học với Bảo Thơ cái gì cũng mới mẻ. Cô nàng hay gọi kể về trường, về bạn cùng phòng. Nhưng nhiều nhất là nói nhớ tôi, làm tôi thấy ngọt ngào vãi.
Nhưng yêu xa dễ có vấn đề. Bảo Thơ bắt đầu than vãn sao tôi không qua thăm. Bạn bè, bạn cùng phòng cô nàng ai cũng có người yêu, ngày nào cũng tình tứ, chỉ cô nàng lẻ loi. Vì chuyện này, tụi tôi cãi nhau mấy lần!
Tôi từng nói, Bảo Thơ hiền thì hiền thật, nhưng giận lên thì kinh lắm. Lý do cãi nhau vớ vẩn, cô nàng muốn tôi qua thăm, nhưng tôi không tiền, không thời gian, bảo cô nàng thông cảm. Ai ngờ cô nàng bảo tôi không yêu nữa, nghi tôi thay lòng. Cuối cùng, cãi to, tôi nóng đầu nói chia tay, Bảo Thơ im lặng rồi đồng ý.
Tôi lúc đó đang bực, chẳng nghĩ nhiều, vẫn chơi game, làm gì làm. Bảo Thơ cũng không gọi lại. Cứ thế bảy, tám ngày, tôi chịu không nổi, muốn xin lỗi, nhưng gọi thì điện thoại tắt máy. Tắt nguyên nửa tháng trời.
Khi gọi được, thái độ cô nàng lạnh tanh, tôi biết cô nàng còn giận. Tôi năn nỉ mãi, cuối cùng cô nàng cũng tha thứ, mọi thứ trở lại như cũ. Cho đến một lần gọi điện, tôi nghe thấy giọng đàn ông.
Trước đó, Bảo Thơ nói đang ở ký túc, nhưng ký túc nữ sao có giọng đàn ông? Lại còn nói chuyện với cô nàng, giọng điệu mập mờ. Cô nàng giải thích là anh học trưởng, đến bàn chuyện hội sinh viên, nhưng tôi vẫn thấy kỳ kỳ, dù không có bằng chứng, đành chịu.
Sau chuyện đó, tôi nghĩ phải qua thăm, không thì nhỡ Bảo Thơ thích thằng khác. Tôi không ở bên, mà đại học thì đầy trai, lỡ bị cướp mất thì sao? Tôi không nói với Bảo Thơ, lén để dành tiền. Một tuần sau, tôi lên tàu đến trường cô nàng.
Tới nơi, tôi mới gọi, nhưng cô nàng không nghe. Hết cách, tôi đành tới trường. Trường đại học đúng là khác, to vãi, sinh viên đông, nhìn người ta tình tứ đôi lứa, gái xinh, trai đẹp, tôi hơi tủi thân.
Tôi gọi suốt, hai tiếng sau mới thông. Nghe Bảo Thơ thở hổn hển, tôi hỏi: “Vợ ơi, sao em thở mạnh thế?”
“Tôi… tôi chạy lên lầu! Bạn cùng phòng bảo điện thoại reo, nên… nên tôi chạy vội lên. Chồng ơi, anh nhớ em hả?” Bảo Thơ thở hổn hển nói.
Nghe thế, tôi cảm động, cười: “Ừ, anh nhớ em, nên qua thăm. Giờ đang ở sân trường em đây.”
“Hả? Thật hả?” Bảo Thơ sửng sốt.
“Thật chứ! Em qua đây, anh đợi.” Tôi cười, cúp máy.
Chừng 20 phút sau, Bảo Thơ xuất hiện. Nhìn cô nàng, tôi sáng mắt: áo thun dễ thương, dù rộng nhưng không che được cặp vú căng tròn. Dưới mặc váy ngắn vừa phải, đặc biệt là đôi tất đen – trước giờ cô nàng không chịu mặc! Giờ còn trang điểm nhẹ, xinh hơn, quyến rũ hơn.
“Chồng, thật là anh hả?” Bảo Thơ ngạc nhiên, lao vào ôm tôi. Ôm cô nàng, tôi cứng luôn! Chắc lâu quá không làm.
“Vợ ơi, bất ngờ không? Anh chuẩn bị kỹ để surprise em đấy.” Tôi cười.
“Chồng tốt quá! Anh tới lúc nào? Ở được bao lâu?” Bảo Thơ vui mừng hỏi.
“Tới được một, hai tiếng rồi, gọi em mãi không được. Ở được ba ngày, em phải bù đắp cho anh nhé!” Tôi cười, hôn cô nàng một cái.
“Đừng mà, người ta thấy kỳ.” Bảo Thơ thẹn thùng nói. “Để em đưa anh tìm chỗ ở đã!”
“Nghe em hết!”
Bảo Thơ dẫn tôi đến một khách sạn trông khá ổn, giá gần 200k/đêm, làm tôi hơi xót tiền, vì mang không nhiều. Nhưng cô nàng bảo có thẻ thành viên, giảm 60%, tính ra cũng rẻ. Tôi hỏi sao có thẻ khách sạn, cô nàng bảo bạn cùng phòng làm giùm, để tiện đi với người yêu mà ngại dùng tên thật. Lần này đúng là có ích. Tôi chẳng nghĩ nhiều.
Phòng sạch, rộng, đầy đủ tiện nghi, đáng đồng tiền. Người đầy mồ hôi, tôi rủ Bảo Thơ tắm uyên ương, nhưng cô nàng không chịu. Hết cách, tôi tắm một mình. Tắm xong, không mặc đồ, lao ra ôm Bảo Thơ, hôn hít, định lột đồ cô nàng.
“Chồng ơi, hôm nay… hôm nay không được, em còn việc ở trường, phải về. Mai… mai em xin nghỉ, ở với anh hai ngày, được không?” Bảo Thơ không hưởng ứng, giải thích.
“Thật hả? Hay làm một lần, xong em về cũng được.” Tôi không cam tâm.
“Làm sao kịp. Chồng ngoan, mai em za trường xong, hai ngày bù cho anh, chịu không?”
“Tối cũng bận hả?”
“Tối ký túc không cho ra mà!”
“Thôi được.”
“Chồng ngoan, mai sáng em qua.” Bảo Thơ hôn tôi cái, rồi lưu luyến đi.
Cô nàng đi rồi, tôi dù nứng lắm, cũng đành chịu, nằm xem TV, lòng thất vọng.
---
Bảo Thơ rời khách sạn, đi về trường thì bị một thằng kéo lại. Nhìn kỹ, là một thằng đẹp trai, cô nàng ngạc nhiên: “Anh Hữu Nghĩa, sao anh ở đây?”
“Chờ em đấy! Thằng hồi nãy là người yêu em hả?” Hữu Nghĩa hỏi.
“Ừ.”
“Thế nên em vội chạy từ chỗ anh về trường để gặp nó? Nhìn cũng thường thôi, béo như lợn, nghèo kiết xác, em thích nó kiểu gì?” Hữu Nghĩa mỉa mai.
“Anh Hữu Nghĩa, em thích ai là quyền của em. Anh ấy không xuất sắc như anh, nhưng là mối tình đầu, là người yêu em!” Bảo Thơ bực mình nói.
“Vậy hả? Tình đầu thì đã sao, yêu xa kiểu gì chả chia tay. Lần trước tụi em chẳng chia tay rồi à? Nếu không, sao anh có cơ hội lên giường với em? Đừng quên, từ lúc đụ nhau, em toàn gọi anh là chồng. Vừa nãy còn làm tình với anh xong, giờ người yêu đến, em phủi tay không nhận hả?” Hữu Nghĩa cười lạnh.
Bảo Thơ đỏ mặt: “Đó… đó chỉ là tai nạn. Tụi em cãi nhau, chia tay, anh cứ đeo đuổi, em mới ở bên anh. Sau đó tụi em làm lành, anh không chịu chia tay, cứ quấy rầy, em mới đồng ý!”
“Đừng nói nhảm. Em không đồng ý? Không đồng ý mà vừa nãy còn lên giường với anh, còn kêu anh đụ mạnh? Tiếng rên phòng bên nghe thấy luôn!”
“Anh… anh muốn gì?” Bảo Thơ hỏi.
“Đơn giản, tiếp tục làm người của anh. Nó ở đây vài ngày, em cứ chơi với nó. Anh rộng lượng, không ép em chia tay, cũng không cấm em cho nó đụ. Nhưng em phải cho anh chụp ảnh sex. Hai ngày này anh không quấy, không kể chuyện của em cho nó.” Hữu Nghĩa luôn muốn chụp ảnh sex, nhưng Bảo Thơ chưa chịu, giờ hắn nhân cơ hội ra điều kiện.
“Được, em đồng ý!” Bảo Thơ gật đầu.
Từ khi Bảo Thơ lên học, Hữu Nghĩa đã đeo đuổi. Cô nàng không chịu, nhưng lúc cãi nhau chia tay với tôi, Hữu Nghĩa thừa cơ chen vào. Hắn cao ráo, giàu, đẹp trai, chủ tịch hội sinh viên, điều kiện tốt, nhiều gái theo. Bị hắn tán tỉnh nhiệt tình, Bảo Thơ không động lòng là giả, nhất là khi vừa chia tay tôi, nên đồng ý ở bên hắn.
Hữu Nghĩa đúng là cao thủ, chưa tới tuần đã đưa Bảo Thơ lên giường, nhân lúc cô nàng say rượu. Kỹ năng giường chiếu của hắn làm Bảo Thơ sướng ngất, học được nhiều thứ. Cô nàng mới biết lần ở khách sạn trước khi đi học sướng thế vì đạt cực khoái.
Trước đó, làm tình với tôi chưa bao giờ đạt cực khoái, nhưng với Hữu Nghĩa thì lần nào cũng lên đỉnh, có khi mấy lần. Bảo Thơ dần nghiện Hữu Nghĩa, thay đổi nhiều, như việc mặc tất đen cũng vì hắn.
Thấy Bảo Thơ đồng ý, Hữu Nghĩa hài lòng, cười hỏi: “Nó đã đến, sao em không ở với nó, để nó cô đơn một mình?”
“Em… em sợ nó phát hiện.” Bảo Thơ lí nhí.
“Sợ nó biết em vừa bị đụ? Haha… thế tối em rảnh hả? Đi, về với anh, vừa nãy anh chưa đã!” Hữu Nghĩa cười to.
Bảo Thơ cau mày: “Anh nói chuyện đừng thô tục thế được không? Đụ với chả đụ, nghe kinh vãi.”
“Ồ, thế lúc lên giường em kêu anh đụ mạnh thì không thấy kinh hả?”
“Tại anh cố tình trêu người ta… Thôi, em về trường đây. Nói rồi nhé, hai ngày này không được quấy em!” Bảo Thơ lo lắng nói.
“Rồi, biết rồi. Không đến thì thôi, anh đi nhậu đây!” Hữu Nghĩa vẫy tay, quay đi. Bảo Thơ mới trở về trường.