Trong hành trình của mỗi người, sẽ có rất nhiều người bước qua ta, có người đi cùng một đoạn, có người chỉ thoáng qua như cơn gió nhẹ. Rồi đến lúc nào đó, họ rẽ lối, để lại phía sau những ký ức, những dư vị của một thời đã từng. Có lẽ sẽ chẳng còn cơ hội gặp lại, nhưng cũng không cần phải tiếc nuối, bởi ai đến cũng đều có lý do, và ai rời đi cũng có sứ mệnh đã hoàn thành.
Mỗi người đều gánh trên vai những nỗi niềm không thể sẻ chia, và có những chặng đường buộc phải tự mình đi qua, dù là bão táp hay mưa giông. Không ai có thể thay ta bước qua những khúc quanh của số phận. Chỉ khi chính mình vượt qua, mới hiểu được thế nào là kiên cường, thế nào là bình thản.
Cuộc sống vốn dĩ không hoàn hảo, có niềm vui thì có nỗi buồn, có thành công thì có vấp ngã. Nhưng chính những điều không trọn vẹn ấy lại tạo nên một bức tranh đời sống thực tế và sâu sắc. Giống như ly cafe không đường, lúc mới nhấp môi sẽ thấy đắng, nhưng sau cùng lại dịu ngọt nơi dư vị còn sót lại.
Không có bước đi nào là vô nghĩa, không có thử thách nào là thừa thãi. Mỗi lần vấp ngã, mỗi lần đau đớn đều đang âm thầm khắc lên ta những dấu ấn, để sau này, khi ngoảnh lại, ta có thể mỉm cười tự hào với chính mình. Những khổ cực của hôm nay rồi sẽ trở thành những tấm huân chương lấp lánh trên hành trình sống của mỗi người.
Hy vọng rằng, những năm tháng về sau, bạn sẽ luôn là một người mang ánh sáng trong ánh mắt, một thứ ánh sáng không đến từ sự dễ dàng, mà được tôi luyện từ những ngày giông bão. Hy vọng trong nụ cười của bạn, có sự thản nhiên của người từng đi qua bão giông mà vẫn giữ được lòng bình yên.
30/05/2025 SG
Mỗi người đều gánh trên vai những nỗi niềm không thể sẻ chia, và có những chặng đường buộc phải tự mình đi qua, dù là bão táp hay mưa giông. Không ai có thể thay ta bước qua những khúc quanh của số phận. Chỉ khi chính mình vượt qua, mới hiểu được thế nào là kiên cường, thế nào là bình thản.
Cuộc sống vốn dĩ không hoàn hảo, có niềm vui thì có nỗi buồn, có thành công thì có vấp ngã. Nhưng chính những điều không trọn vẹn ấy lại tạo nên một bức tranh đời sống thực tế và sâu sắc. Giống như ly cafe không đường, lúc mới nhấp môi sẽ thấy đắng, nhưng sau cùng lại dịu ngọt nơi dư vị còn sót lại.
Không có bước đi nào là vô nghĩa, không có thử thách nào là thừa thãi. Mỗi lần vấp ngã, mỗi lần đau đớn đều đang âm thầm khắc lên ta những dấu ấn, để sau này, khi ngoảnh lại, ta có thể mỉm cười tự hào với chính mình. Những khổ cực của hôm nay rồi sẽ trở thành những tấm huân chương lấp lánh trên hành trình sống của mỗi người.
Hy vọng rằng, những năm tháng về sau, bạn sẽ luôn là một người mang ánh sáng trong ánh mắt, một thứ ánh sáng không đến từ sự dễ dàng, mà được tôi luyện từ những ngày giông bão. Hy vọng trong nụ cười của bạn, có sự thản nhiên của người từng đi qua bão giông mà vẫn giữ được lòng bình yên.
30/05/2025 SG