- Tham gia
- 19/5/25
- Bài viết
- 1,496
- Cảm xúc
- 1,810
- Điểm
- 113
- Nơi ở
- Đất Cảng quê tôi..
- Tín dụng
- 0.0
- Giới tính
- Nữ
Một mình đủ lâu, mình đã học cách lặng im và quan sát.
Không phải ai nói cười với mình cũng thật lòng, và không phải ai im lặng cũng là người xa cách.
Mình từng nghĩ một số người tốt, cho đến khi nhận ra — họ chỉ tốt khi có lợi.
Hóa ra, có những mối quan hệ chỉ cần cắt đứt, chỉ cần bớt kỳ vọng là mình tự đứng trụ trên đôi chân của mình.
Mình không trách ai, cũng chẳng muốn phân bua.
Tôi chỉ lùi lại, giữ cho lòng mình an yên và đầu óc tỉnh táo.
Không còn hứng tham gia những cuộc vui, hay cố gắng duy trì cái gọi là tình.
Vì cuối cùng, bình yên không nằm ở việc có bao nhiêu người bên cạnh, mà ở chỗ đủ sáng suốt để biết chơi với ai, chơi ntn.
Một mình vẫn ổn.
Không vì cô đơn, mà vì đã chọn đứng ở nơi không cần phải nghi ngờ lòng người.
Ở đó, ít tiếng ồn hơn, nhưng thật hơn.
Không phải ai nói cười với mình cũng thật lòng, và không phải ai im lặng cũng là người xa cách.
Mình từng nghĩ một số người tốt, cho đến khi nhận ra — họ chỉ tốt khi có lợi.
Hóa ra, có những mối quan hệ chỉ cần cắt đứt, chỉ cần bớt kỳ vọng là mình tự đứng trụ trên đôi chân của mình.
Mình không trách ai, cũng chẳng muốn phân bua.
Tôi chỉ lùi lại, giữ cho lòng mình an yên và đầu óc tỉnh táo.
Không còn hứng tham gia những cuộc vui, hay cố gắng duy trì cái gọi là tình.
Vì cuối cùng, bình yên không nằm ở việc có bao nhiêu người bên cạnh, mà ở chỗ đủ sáng suốt để biết chơi với ai, chơi ntn.
Một mình vẫn ổn.
Không vì cô đơn, mà vì đã chọn đứng ở nơi không cần phải nghi ngờ lòng người.
Ở đó, ít tiếng ồn hơn, nhưng thật hơn.