Chương 1: Lần Chạm Đầu Tiên
Ánh đèn vàng nhạt trong căn phòng khách sạn cao cấp hắt lên những mảng sáng tối nhẹ nhàng, gợi cảm như chính không gian này. Quang, trong bộ trang phục chỉnh tề nhưng thoải mái – áo thun đen bó sát và quần kaki mềm, đang kiểm tra lại những lọ tinh dầu đặt ngay ngắn trên bàn. Anh chọn mùi oải hương và một chút hoa nhài, loại tinh dầu có tác dụng thư giãn cơ thể và khơi gợi cảm giác nhẹ nhàng, quyến rũ.Tiếng gõ cửa vang lên. Quang hít một hơi sâu, bước ra mở cửa. Người phụ nữ trước mặt anh chính là Hà, khách hàng tối nay. Hà khoác lên mình chiếc váy lụa đỏ, vừa ôm sát từng đường cong, vừa để lộ đôi vai trần mềm mại. Mùi hương nước hoa đắt tiền của cô hòa lẫn với tinh dầu trong phòng, tạo nên một không khí vừa quen vừa lạ.
“Chào anh,” Hà cất giọng trầm ấm, pha chút ngập ngừng. “Mong hôm nay anh giúp tôi thoải mái hơn.”
“Chào chị Hà,” Quang mỉm cười, ánh mắt ấm áp nhưng giữ một khoảng cách vừa đủ. “Chị cứ thoải mái. Hôm nay chúng ta sẽ tập trung vào việc thư giãn và kết nối sâu hơn với cơ thể.”
Hà bước vào phòng, khẽ liếc nhìn không gian ấm cúng. Cô bước vào phòng tắm để thay đồ, trong khi Quang nhanh chóng sắp xếp lại khăn và kiểm tra độ ấm của tinh dầu. Anh quen với việc này – chuẩn bị mọi thứ thật chỉn chu để khách hàng cảm thấy được nâng niu.
Khi Hà quay lại, cô đã khoác lên mình một chiếc áo choàng lụa mỏng, buộc hờ ở eo, để lộ đôi chân thon dài và làn da trắng mịn. Cô nằm xuống chiếc giường massage, cơ thể thả lỏng nhưng ánh mắt vẫn mang một chút ngại ngùng. Quang phủ lên người cô một chiếc khăn lớn, chỉ để lộ vùng bụng, hông và chân, nơi anh sẽ tập trung trong buổi trị liệu này.
“Chúng ta bắt đầu nhé,” Quang nhẹ nhàng nói, giọng trầm và chậm.
Bàn tay anh, ấm áp và chắc chắn, đặt nhẹ lên vùng bụng dưới của Hà. Anh bắt đầu với những động tác tròn nhỏ, tạo áp lực vừa phải để kích thích sự lưu thông máu và đánh thức các cảm giác bị “ngủ quên” trong cơ thể. Mùi tinh dầu lan tỏa trong không khí, khiến không gian trở nên ngọt ngào hơn.
“Chị cứ hít thở sâu, cảm nhận từng hơi thở đi vào cơ thể,” Quang hướng dẫn, giọng nói như tan vào không gian. “Mỗi lần thở ra, hãy tưởng tượng rằng chị đang thả đi mọi áp lực.”
Hà nhắm mắt lại, làm theo lời anh. Quang từ từ di chuyển tay xuống vùng xương chậu, nơi căng cứng do áp lực và cảm xúc bị dồn nén lâu ngày. Anh dùng lòng bàn tay để tạo những chuyển động chậm, sâu hơn, kết hợp với vài động tác nhấn nhẹ vào các huyệt đạo quanh vùng hông.
“Phần này hơi nhạy cảm, nhưng nếu chị cảm thấy khó chịu, cứ nói tôi dừng lại,” Quang nói, giọng chắc chắn nhưng đầy tôn trọng.
“Không sao đâu,” Hà khẽ đáp, hơi thở của cô dần trở nên chậm rãi hơn.
Quang tiếp tục, đôi tay anh khéo léo di chuyển qua các điểm trên vùng bụng dưới, nơi tập trung nhiều năng lượng bị tắc nghẽn. Anh sử dụng các ngón tay để thực hiện động tác vuốt dài từ xương chậu lên vùng bụng trên, vừa đủ áp lực để kích thích các dây thần kinh.
Sau vài phút, Quang di chuyển tay xuống phần đùi trong, nơi cơ thể Hà bắt đầu phản ứng rõ rệt hơn. Những chuyển động nhẹ nhàng nhưng có kiểm soát của anh khiến cô khẽ rùng mình, nhưng không phải vì khó chịu. Đó là sự thư giãn sâu, thứ mà cô không biết mình đã cần đến thế nào.
“Chị đang cảm thấy thế nào?” Quang hỏi, giọng nói đầy quan tâm.
“Khác lắm… Nhẹ nhàng và… hơi khó tả,” Hà đáp, giọng cô gần như thì thầm.
Quang mỉm cười. Anh tiếp tục với những động tác tròn quanh vùng đùi trong, kết hợp với việc nhấn nhẹ ở các huyệt quanh hông và eo. Đôi tay anh di chuyển một cách tự nhiên, không vội vàng nhưng đủ mạnh để làm tan đi những lớp căng thẳng cuối cùng trong cơ thể Hà.
Đến những phút cuối cùng, Quang đặt tay lên vùng bụng dưới của Hà, giữ yên một lúc để truyền hơi ấm và năng lượng. Động tác này không chỉ giúp khách hàng cảm thấy an toàn mà còn tạo ra một sự kết nối đặc biệt giữa họ và chính cơ thể mình.
Buổi trị liệu kết thúc, Hà ngồi dậy, ánh mắt cô tràn đầy sự nhẹ nhõm mà trước đó không hề có. “Anh giỏi thật đấy,” cô nói, nụ cười thoáng nét đùa cợt nhưng cũng đầy chân thành. “Bàn tay anh… biết cách khiến phụ nữ cảm thấy mình đặc biệt.”
“Chị luôn đặc biệt, chỉ cần chị cho phép mình cảm nhận điều đó,” Quang đáp, ánh mắt dịu dàng nhưng vẫn giữ sự chuyên nghiệp.
Hà chỉnh lại áo choàng, bước ra khỏi phòng, để lại Quang một mình với mùi hương thoảng nhẹ trong không gian. Anh lặng lẽ thu dọn đồ đạc, chuẩn bị cho buổi hẹn tiếp theo. Dù đã quen với những lời cảm ơn, nhưng mỗi lần chữa lành cho một ai đó, anh đều tự hỏi: Phải chăng, chính những lần chạm ấy cũng là cách anh chữa lành cho chính mình?