Nếu một em gái nào đó tự nhiên hỏi anh: “Anh thích mẫu con gái như thế nào?”, thì với tư cách là một thằng con trai, anh sẽ trả lời ra sao?
Tôi không biết mấy ông khác sẽ nói gì, nhưng hôm đó, đang ngồi trong toilet vật lộn với “cơn bão” trong bụng, tôi lại đi đưa ra một câu trả lời mà sau khi thốt ra, chỉ muốn đập đầu vô tường cho xong đời.
“Tôi thích con gái không mặc đồ.”
Muốn đập đầu tự tử, dĩ nhiên là vì tôi thích em gái đó.
– Đàn em khóa dưới trực tiếp của tôi – Ngọc Nhi.
Tôi tên Quốc Đạt, năm nay 20 tuổi, là sinh viên năm hai.
Với cái khoa Công nghệ thông tin mà trai thì đông như quân Nguyên, gái thì hiếm như vàng, mỗi khóa có em nữ sinh mới vào là cả đám con trai chúng tôi đều coi như báu vật, à không, phải nói là gái xinh mới đúng.
Chính vì “cháo ít, sư nhiều”, nếu em gái mới vào lại đúng là đàn em trực tiếp của anh, mà anh lại đang ế, chưa có bồ, thì anh đúng là có lợi thế “gần nhà xa ngõ”. Như kiểu rảnh rỗi thì tìm em tâm sự, hỏi han chuyện học hành, thỉnh thoảng quan tâm, chăm sóc tí… kiểu công kích dịu dàng ấy. Nếu em lại ở kí túc xá hay thuê nhà ngoài, thì cơ hội ôm gái xinh về là cao lắm. Ai ngờ, ấn tượng tốt đẹp mà tôi cố công xây dựng trong lòng em lại bị câu trả lời ngu si đó phá hủy sạch!
Hôm đó, không biết ăn trúng cái gì mà bụng tôi dở chứng, lại đúng lúc Ngọc Nhi đến phòng tôi mượn giáo trình năm nhất. (Muốn đọc truyện người lớn hấp dẫn thì vào *Sách Vàng*: xchina.site)
Cố nén đau bụng, lật đống rác như bãi phế liệu ở góc phòng, cuối cùng cũng tìm được giáo trình em cần. Nhưng lúc đó, cái “lỗ đít” của tôi đã sắp nổ tung, chẳng còn tâm trí làm quý ông lịch sự nữa. Vội nói một câu với em rồi lao như bay vào toilet.
Ai ngờ, đang vật lộn với “ông vàng” trong trận chiến khốc liệt, đầu óc tôi bắt đầu mụ mị, thì nghe câu hỏi từ ngoài cửa vang lên. Không suy nghĩ, tôi buột miệng trả lời cái câu ngu ngốc đó…
Hối hận muốn chết, bước ra khỏi toilet thì căn phòng bé tí đã không còn ai. Liếc mắt nhìn quanh, tôi mới phát hiện màn hình máy tính chưa tắt, đang hiển thị một bài truyện người lớn cũ mèm có tên *Bí Mật Của Giai Linh*…
Mẹ kiếp!
Nếu tôi biết thằng khốn tên Gia Vinh nào đó, tôi thề sẽ xẻo nó ngàn nhát!
Nếu không phải vì trước khi em đến, tôi đang đọc cái truyện người lớn đó, thì làm sao tôi lại buột miệng nói ra cái câu ngu xuẩn ấy?
Xấu hổ hơn nữa là em còn nhìn thấy cái truyện đó…
Lúc đó, tôi cảm giác cuộc đời mình như chuyển thành đen trắng.
Từ hôm đó, Ngọc Nhi không liên lạc với tôi nữa, còn tôi thì vì áy náy nên cũng chẳng dám chủ động tìm em.
Thỉnh thoảng vô tình gặp trên đường, em chỉ nhàn nhạt gật đầu chào tôi, rồi đi ngang qua cùng đám bạn, để lại bóng lưng cong cong gợi cảm và mùi hương thoang thoảng trong không khí.
---
Đối với lứa sinh viên mới vào đại học, mọi thứ đều ngập tràn cảm giác mới mẻ. Và buổi dạ hội Giáng sinh cuối năm của trường là thứ mà đám tân sinh viên nào cũng háo hức tham gia.
Hôm đó, tôi vốn không muốn đi, nhưng bị đám bạn cùng phòng rủ rê mãi, cuối cùng đành uể oải đi cùng chúng nó đến dạ hội để “săn gái”.
Đến nhà thi đấu – nơi tổ chức dạ hội, ánh sáng mờ ảo, đèn laser lấp lánh đủ màu, nhạc điện tử sôi động… đúng chất không khí sàn nhảy.
Ở đó nửa tiếng với đám bạn, tôi thấy sàn nhảy hơn nửa là đám đực rựa đang lùng sục mục tiêu. Còn mấy em sinh viên nữ ăn mặc lồng lộn, hoặc đã có bạn trai đi kèm, hoặc tụ tập thành nhóm tự sướng với nhau, chán chết. Thế là tôi nói với đám bạn rồi chuồn ra khỏi nhà thi đấu, định về phòng chơi game.
Vừa bước ra khỏi cửa, tôi chợt thấy một nhóm con gái đi tới, trong đó có một em mặc đồ sexy làm tôi sáng mắt.
Ngọc Nhi!
“Chào anh, anh cũng đến dạ hội hả?” Không ngờ em chủ động bắt chuyện với tôi.
“Ừ.” Tôi lúng túng gãi đầu.
“Đang đợi bạn gái hả?”
“Không… anh làm gì có bạn gái.” Tôi ấp úng nói: “Em với bạn vào chơi đi, anh về đây.”
“Anh, đã đến rồi thì cùng vào chơi đi. Lỡ gặp mấy thằng háo sắc, anh còn làm vệ sĩ cho tụi em nữa.”
“Ờ…” Đối diện với ánh mắt vừa trêu chọc vừa chờ đợi của đám em gái, tôi nghĩ vài giây rồi nói: “Thôi được.”
Tôi đồng ý nhanh thế, một phần vì nghĩ có đám gái xinh đi cùng, dạ hội chắc sẽ đỡ chán. Phần khác là vì cách ăn mặc của Ngọc Nhi hoàn toàn hút hồn tôi.
Tháng Mười Hai trời lạnh, vậy mà Ngọc Nhi chẳng ngại, khoác áo gió đen dài tới đầu gối, nhưng bên trong chỉ mặc cái áo ba lỗ đỏ hở nửa “nam bán cầu” trắng muốt. Phần dưới là quần short bò siêu ngắn, rách tả tơi, hai bên hông còn có dây buộc chéo, làm tôi không khỏi nghi ngờ – em có mặc quần lót không vậy?
Bộ đồ sexy thế này, nếu ở sàn nhảy thì chắc chắn hút hồn đám đực rựa, huống chi là cái trường đầy trai nerd thế này.
Vừa bước vào nhà thi đấu, tôi lập tức cảm nhận được những ánh mắt dâm đãng lia thẳng vào Ngọc Nhi bên cạnh.
“Này, Quốc Đạt, không ngờ mày giấu con hàng xịn thế này!”
“Hi hi, anh Gia Huy, em là Ngọc Nhi đây.”
“Trời! Không thể nào?! Không ngờ em ăn mặc lên thế này đúng là xịn, phải gọi là nữ thần khoa Công nghệ thông tin, không, là hoa khôi toàn trường luôn!”
“Đâu có, mấy chị Yến Linh cũng xinh lắm nha.”
Nhìn thằng bạn chảy dãi, tôi vội bước lên chắn cái ánh mắt dâm tà của nó, nói: “Gia Huy, tụi Bắp Rang đâu?”
“Bọn nó ở kia, đang tán mấy em.”
“Hi hi, anh đúng là xấu tính, dám nói xấu bạn sau lưng.”
“Hê hê, bạn là để làm gì? Để bán chứ sao!”
“Ha ha, anh Gia Huy hài thật.”
Nhìn thằng bạn dốc hết vốn liếng để chọc cười mấy em, tôi vội cắt ngang: “Gia Huy, tụi mình qua chỗ Bắp Rang trước, rồi mày tha hồ làm hề.”
“Xì! Tao đang khuấy động không khí, làm hề cái gì… mày tưởng tao là khỉ chưa tiến hóa hả?” Nói xong, nó còn giả bộ làm mặt khỉ, nhảy nhót lung tung, làm mấy em cười bò.
Tôi thở dài ngao ngán, đảo mắt nhìn quanh nhà thi đấu, thấy đám Bắp Rang ở xa, liền mặc kệ thằng bạn đang làm trò, bước về phía đó.
Đi được vài bước, phía sau vang lên: “Anh, đợi em!” Chưa kịp quay lại, khuỷu tay đã cảm nhận được sự mềm mại, rồi cánh tay bị ai đó ôm lấy.
Tôi ngạc nhiên quay lại: “Em?”
“Anh, em đi với anh tìm mấy anh khác nha.”
“Còn Yến Linh với mấy bạn em thì sao?”
“Bọn họ để anh Gia Huy lo. Hi hi…” Ngọc Nhi ghé sát tai tôi thì thầm: “Em nói nhỏ anh nghe, hình như Yến Linh thích anh Gia Huy đó.”
“Vậy à.” Ngửi mùi hương quen thuộc, tôi nhướn mày, nhìn bàn tay nhỏ nhắn đang ôm tay mình, hỏi: “Thế em có thích anh không?”
Nghe vậy, Ngọc Nhi đánh nhẹ vào tay tôi, cười khúc khích: “Anh thích gái không mặc đồ, nghĩ nhiều quá rồi nha.”
“Ờ…”
“Hi hi, anh yên tâm, em không đi kể lung tung về gu chọn bạn gái đặc biệt của anh đâu.”
Càng nghe em nói, tôi càng thấy xấu hổ muốn độn thổ.
Dẫu sao thì, khoác tay một em gái xinh sexy đi dạo khắp hội trường, đối mặt với những ánh mắt ghen tị xen lẫn ngưỡng mộ, đúng là mang lại cảm giác thành tựu và hư vinh khó tả.
Đang đi, Ngọc Nhi bỗng ghé sát tai tôi thì thầm: “Anh, tụi con trai có phải đều thích con gái mặc đồ hở hang không?”
“Chắc vậy.” Tôi đáp bừa.
“Thế sao họ lại không cho bạn gái mình mặc đồ hở?”
“Cái này… anh không biết nữa, mỗi người mỗi ý. Nhưng với anh, anh thực sự muốn bạn gái ra ngoài ăn mặc sexy chút.”
“Thật hay đùa? Nếu người lạ nhìn bạn gái anh bằng ánh mắt dâm tà, anh không ghen, không bực hay khó chịu à?”
“Ờ… sao tự nhiên em hỏi mấy chuyện này?”
Ngọc Nhi không trả lời mà hỏi ngược: “Anh, anh có đọc bài của thằng cha Phi Vũ nào không?”
“Cái gì? Em… em cũng thích đọc truyện người lớn à?” Tôi trố mắt nhìn em, không tin nổi.
“Còn không phải tại anh trai em, rảnh rỗi đi mã hóa mấy cái truyện đó. Em tò mò, thử hack cho bằng được, ai ngờ phá được mật khẩu thì phát hiện bí mật của ổng. Đó cũng là lý do em chọn khoa Công nghệ thông tin làm nguyện vọng một.”
Không biết ba mẹ em mà biết con gái chọn ngành này chỉ để moi bí mật của anh trai thì sẽ nghĩ gì?
“Sao tự nhiên em kể anh nghe mấy chuyện này?”
“Sao? Anh không thích đọc mấy cái truyện bậy bạ hả?”
“Ồ~” Tới đây, tôi thử dò xét: “Ờ… em, bên trong em có mặc áo lót không?”
“Cái gì?” Ngọc Nhi ngẩn ra, rồi khi phản ứng lại, em đánh mạnh vào tay tôi: “Trời!
Anh đúng là đồ dâm dê. Ai lại hỏi thẳng thừng thế chứ.”
“Không lẽ thật! Em… em không mặc thật hả?! Thế còn quần lót?”
“Anh, đừng hỏi nữa mà! Người ta ngại lắm.”
“Hê hê, em biết bí mật của anh, anh cũng biết bí mật của em, để tránh việc phải giết nhau giữ bí mật, anh đề nghị mình hẹn hò luôn cho tiện, được không?”
“Phì~ Anh, đây là lời tỏ tình sáng tạo, hài hước, mà đầy chất đen tối nhất em từng nghe.”
Ngọc Nhi che miệng cười, làm cặp ngực trắng muốt gần như bật ra khỏi áo rung lắc theo từng nhịp, tạo thành những đợt sóng dữ dội, khiến mắt tôi như muốn lồi ra, suýt nữa phun máu mũi.
Tôi hít sâu vài hơi, kìm lại dòng máu nóng đang sôi sục, rồi thừa thắng xông lên hỏi: “Ngọc Nhi, làm bạn gái anh nhé?”
“Chỉ cần anh không quản chuyện em mặc gì, em sẽ suy nghĩ.”
Dù không hiểu sao em cứ nhấn mạnh chuyện “không được quản cách ăn mặc”, nhưng cơ hội thế này, ngu gì tôi đẩy ra ngoài?
Thế là trước Giáng sinh, sau màn tỏ tình kỳ cục của cả hai, hôm sau dạ hội, tôi tuyên bố với đám bạn cùng phòng về mối quan hệ của mình với em.
Qua hơn một tháng hẹn hò, tôi cuối cùng cũng phá được hàng rào trái tim em, thẳng tiến “home run ba điểm” trong một lần.
Nhưng tôi không ngờ nổi, em gái xinh mặc đồ mát mẻ, thích đọc truyện người lớn này không chỉ là gái còn zin, mà còn là một “bạch hổ” láng mịn như lòng trắng trứng luộc, khiến tôi cảm giác không phải nhặt được vàng, mà là trời cao nghe được lời cầu nguyện, ban cho tôi món quà quý giá nhất đời.
Thi xong kỳ cuối, ngày bắt đầu nghỉ đông, bạn gái đột nhiên gọi điện: “Anh yêu, ba mẹ em mai muốn mời anh ăn cơm, anh rảnh không?”
“Ủa! Nhanh thế, gặp bố mẹ vợ luôn à?”
“Hứ! Đừng nói bậy, em chưa chính thức gả cho anh đâu.”
“Hê hê, em gọi anh một tiếng anh yêu, chẳng phải thừa nhận em là vợ anh sao? Vậy ba mẹ em chẳng phải bố mẹ vợ anh à.”
“Đáng ghét~ Nhớ mai 12 giờ trưa đến nhà em, tụi mình ăn ở nhà.”
Hôm sau, vội vàng mua hộp trái cây làm quà, tôi đến nhà em trong năm phút. Người mở cửa là một anh chàng lớn hơn bạn gái tí.
“Chào, anh là Quốc Đạt đúng không? Tôi là Tiến Hào, anh trai của Nhi.”
“Chào anh Hào.” Vào nhà, thấy người đàn ông trung niên ngồi trên sofa, chắc là ba em, tôi vội chào: “Chào bác trai Đây là chút lòng thành của cháu.”
“Hê hê, người đến là được, khách sáo làm gì.” bác trai nhìn tôi một lúc, rồi gọi to vào bếp: “Nhi ơi, bạn trai con đến rồi.”
“Vâng.”
Chẳng mấy chốc, tôi thấy bạn gái bưng món ăn nóng hổi từ bếp ra.
Nhưng nhìn em, tôi như hóa đá, không nói nên lời, vì ngoài cái tạp dề, em chẳng mặc gì để che thân.
“Đạt, anh sao thế?”
“Ờ… em…”
“Em sao?” Bạn gái nhìn xuống mình, má hồng lên, le lưỡi: “Hê hê, xin lỗi, làm anh giật mình. Ba, ba giải thích cho anh ấy đi, con ngại lắm.”
Nói xong, em đỏ mặt chạy vào bếp, còn bác trai liếc nhìn bếp vài cái, rồi quay sang hỏi nhỏ: “Đạt à, ừ… anh với Nhi chắc đã… làm chuyện đó rồi đúng không?”
“Ơ! Chú… cháu…”
“Đừng ngại. Em nó mời anh về nhà ăn cơm, nghĩa là đã chấp nhận anh, và đó cũng là yêu cầu duy nhất của chú khi nó có bạn trai.”
Tôi càng nghe càng mù mịt, đành kìm ngại ngùng hỏi rõ: “Chú, chú nói rõ hơn được không? Cháu thật sự không hiểu.”
“Hê hê, thanh niên được đấy, không giả vờ hiểu. Nói đơn giản, Nhi bị bệnh.”
“Cái gì! Bệnh? Bệnh gì?”
Dù mới yêu vài tháng, nhưng suốt thời gian bên em, tôi chưa từng nghe em nói đi bệnh viện, cơ thể cũng chẳng có gì bất thường…
Bỗng nhớ đến hành động kỳ lạ của em vừa nãy, lòng tôi lạnh toát!
Chẳng lẽ… bệnh tâm thần?
Nếu thế, chẳng phải tôi bị cả nhà em lừa sao?
Nếu vì lên giường với một cô nàng có vấn đề tâm thần mà phải cống hiến cả đời chăm sóc quả bom nổ chậm này… tôi nghĩ, mai tôi sẽ làm thủ tục nghỉ học, trốn đến nơi nhà này không tìm được.
Đang miên man suy nghĩ, giọng bác trai vang lên: “Hồi Nhi học lớp 8, không biết ăn trúng gì, tối đó cả người sưng đỏ, ngứa ngáy. Đưa đi cấp cứu mới biết là viêm da dị ứng nặng, loại hiếm do gen, không chữa khỏi được.
Ngoài dùng thuốc, quần áo em phải thoáng khí, chất liệu tránh nylon. Nhưng quần áo trên thị trường giờ ít nhiều có hóa chất, em mặc chưa tới hai tiếng là da bắt đầu sưng ngứa. Bất đắc dĩ, ở nhà đành để em không mặc gì.”
“Thế giờ sao? Bệnh có đỡ hơn không?”
“Có chứ. Nhà chú đưa em đi khám vô số bác sĩ Đông Tây y, dùng đủ loại thuốc. Sau gặp được một ông lão Đông y, nhờ ông trị và dạy em khí công, cuối cùng cũng kiểm soát được bệnh, mua quần áo không cần kén chất liệu nữa.”
Ồ, may quá… tôi không phải nghỉ học trốn em nữa.
Nhưng nếu mặc đồ không còn dị ứng, sao em vẫn nude?
“Thế… sao Nhi vẫn không mặc gì?”
Nhìn em gái xinh chỉ quấn tạp dề, bận rộn trong bếp, bác trai thở dài: “Haizz, còn không phải tại cái bệnh quái gở này. Có hôm em luyện công thì bệnh tái phát, bị tẩu hỏa nhập ma, nói kiểu kiếm hiệp ấy. May nhờ ông lão Đông y cứu kịp, giữ được mạng, nhưng kinh mạch đã tổn thương, khiến thân nhiệt em luôn cao hơn người thường. Mùa đông thì không sao, nhưng hè thì nóng không chịu nổi, nên…”
Tới đây, tôi hiểu hết!
Nói đơn giản, em mắc bệnh “không thể mặc quần áo”!
Khó trách em cứ nhấn mạnh, làm bạn trai em thì không được quản cách em mặc đồ.
Hồi trước xem phim con sex, tôi khoái nhất series “người giúp việc khỏa thân” hay “gia đình khỏa thân”. Tưởng chỉ có trong phim, ai ngờ tôi lại gặp ngoài đời.
Đây là may hay xui?
Tôi không biết!
Nhưng nhìn bạn gái nude tự nhiên ăn cơm, xem TV với gia đình, chẳng chút ngại ngùng, còn cả nhà em thì coi em như mặc “bộ đồ mới của vua”, làm tôi – người ngoài – ăn bữa cơm mà như ngồi trên đống lửa, ngượng chín người.
Cố ăn xong bữa, trò chuyện với nhà bạn gái một lúc, tôi tìm cớ chuồn: “bác trai, bác gái, cảm ơn cô chú đã tiếp đãi. Cháu phải bắt tàu về quê, xin phép cô chú cháu đi đây.”
“Ừ, về nhà nhớ gửi lời hỏi thăm ba mẹ cậu giúp chú. Nhi, tiễn bạn trai con đi.”
“Vâng.”
Bạn gái đáp rồi đứng dậy, chủ động nắm tay tôi ra cửa. Tôi ngạc nhiên nhìn em đóng cửa, rồi ôm cổ tôi, trao một nụ hôn nồng cháy.
“Ư…”
Đến khi thiếu oxy phải tách ra, tôi liếc quanh, lo lắng nhìn em, nhỏ giọng: “Vợ, em… em không mặc đồ kìa.”
“Hì hì, yên tâm đi. Xóm này toàn hàng xóm lâu năm, họ biết bệnh em, quen rồi.”
Như để chứng minh, đúng lúc đó, bà hàng xóm đối diện dắt một bé gái bước ra, thấy bạn gái tôi không những không shock, mà còn thân thiện nói: “Nhi, cơ thể cháu đỡ hơn chưa? Ừ… anh chàng đẹp trai này là?”
“Hì hì, cô Lan, đây là bạn trai cháu. Cô gọi anh ấy là Đạt được rồi.”
“Ồ, tốt lắm. Đạt, cậu là bạn trai Nhi, lại đến nhà thăm, chắc cũng biết tình trạng của nó… Nếu được, bình thường cậu quan tâm nó nhiều chút nhé.”
“Dạ, cháu sẽ.”
“Chị Nhi, chị phải ngoan, uống thuốc đều để được mặc đồ như em, đi chơi với bà, ăn bao nhiêu món ngon.”
“Ừ, bé Dĩnh ngoan. Chị nghe lời em, nhưng thuốc đắng lắm. Để chị mau khỏe, chị uống thuốc đắng xong, em cho chị kẹo nhé?”
“Hê hê. Nhi, cô dắt bé Dĩnh đi công viên chơi, rảnh nói chuyện tiếp nhé.”
“Dạ, cô Lan bye, bé Dĩnh bye.”
“Chị bye, anh bye.”
Đợi hàng xóm xuống lầu, tôi nhìn bạn gái, không nhịn được hỏi: “Vợ, hàng xóm ở đây thân thiện vậy hả?”
“Ban đầu đâu có. Nhưng khi họ biết tình trạng của em, cộng với hồi trước nửa đêm em lên cơn, thường gọi xe cấp cứu, lâu dần họ thông cảm, chấp nhận em.”
“Ờ… nghiêm trọng vậy sao?”
“Anh không thể hiểu được cái ngứa thấu xương, chỉ muốn lấy dao cạo hết da đâu.”
“Trời! Thế em khổ quá.”
“Nên anh sau này phải tốt với em nhé.”
“Anh chẳng phải luôn tốt với em sao?”
“Ừ… nhưng em sợ anh… sẽ vì người khác nhìn em nhiều mà ghen, khó chịu, hay cãi nhau với em.”
“Làm sao mà! Đừng nghĩ lung tung. Anh thề, anh không vì cơ thể em bị đàn ông nhìn mà ghen tức giận đâu.”
“Hì hì, anh yêu, anh tốt nhất, yêu anh lắm.”
Thấy môi thơm của bạn gái kề tới, tôi chẳng khách sáo hôn lại.
Hôn em nồng nàn một lúc lâu, tôi mới lưu luyến chia tay, còn em thì cứ nude hoàn toàn tiễn tôi xuống cổng dưới lầu.
“Anh yêu, em chỉ tiễn anh tới đây thôi, không thì người ta lại xì xào. À, sau khai giảng, em dọn qua ở chung với anh nhé?”
“Được chứ, nhưng ba mẹ em đồng ý không?”
“Yên tâm đi, mời anh về nhà ăn cơm là họ đồng ý chuyện của mình rồi.” Nói tới đây, em ghé sát tai tôi thì thầm: “Thật ra em biết, họ ngoài mặt không quan tâm, nhưng trong lòng vẫn ngại mấy lời dèm pha của hàng xóm.”
Thế là gần cuối kỳ nghỉ đông, bạn gái được anh trai giúp dọn đồ ra khỏi chỗ ở cũ của tôi, tìm một căn hộ rộng hơn, chính thức dọn về ở chung.
Thành thật mà nói, có một em gái xinh dáng chuẩn, mặt mũi dễ thương chịu ở chung với mình, đúng là giấc mơ của mọi thằng đàn ông. Nhưng nếu em ấy cứ vào cửa là tự động cởi sạch, áp sát vào người, lúc đầu thì sướng điên, lâu dần lại thành một kiểu tra tấn đau đớn.
Dù sao thì trai trẻ máu nóng, cộng thêm bạn gái là một em “bạch hổ” xịn, tôi nghĩ, chẳng có thằng nào kìm nổi đâu, đúng không?
“Vợ, anh hỏi em chuyện này nhé?”
“Chuyện gì?”
“Ban đầu em làm sao để quen với việc bị người ta nhìn hết cơ thể?”
“Em từng gặp bác sĩ tâm lý, cộng với sự quan tâm an ủi của ba mẹ và anh trai, em mới dần chấp nhận được.”
“Giờ em thật sự không sợ bị người lạ nhìn hết à?”
“Đừng chụp lén là được, không thì em còn lười kéo rèm.” Nói tới đây, em ngẩng đầu nhìn tôi: “Anh yêu, anh không phải bắt đầu chán em rồi chứ?”
“Không có đâu! Anh chỉ… chỉ không ngờ em cởi mở thế thôi.”
“Nếu không vì cái bệnh quái này, anh nghĩ em muốn thế à.”
“Nhưng nhìn em ngon lành thế này… anh… anh sợ mình sẽ kiệt sức mất.”
“Anh thích gái nude, ai là người nói để tránh bị diệt khẩu thì hai đứa hẹn hò luôn hả?”
“Haizz~ Biết thế hôm đó không đọc cái truyện bậy của thằng khốn Gia Vinh.”
“Hì hì, thật ra em thích truyện của Phi Vũ lắm, nhất là *Bí Mật Của Giai Linh*, tiếc là không có kết, mà Phi Vũ lại nghỉ viết rồi.”
“Vợ, nói thật đi, có phải em thích bị làm nhục không?”
“Sao? Anh có sở thích đặc biệt là bị cắm sừng hả?”
“Anh không biết nữa, mỗi lần đọc truyện của Phi Vũ, lòng anh cứ thấy chua chua, mà lại có chút kích thích…”
“Đó là nó rồi! Anh trai em từng nói thế.”
“Trời! Em với anh trai bàn chuyện bậy bạ thế này luôn à?”
“Ổng là anh trai em mà, có gì đâu. Hồi đó cũng vì ổng mà em mới bảo mẹ dẫn đi triệt lông vĩnh viễn toàn thân.”
“Ơ! Không phải em là bạch hổ tự nhiên à?”
“Phì~ Hóa ra anh mê bạch hổ. Giờ biết em không phải bạch hổ bẩm sinh, có thất vọng, hối hận không?”
“Không đâu! Ờ… anh trai em nói gì mà em muốn triệt lông?”
“Ổng cứ trêu chỗ đó của em đen thui, xấu xí. Em nghĩ lại thấy đúng, nếu không có lông, nhìn sẽ đỡ ngượng, nên đi triệt.”
Ờ… logic gì đây?
Thấy lông thì ngại, còn nude cho người ta nhìn thì không ngại à?
“Anh yêu, anh có muốn biết mình có thật sự thích bị cuckold không?”
“Em định làm gì?”
“Ừm… mình tìm hôm nào mời anh Gia Huy qua đây ăn lẩu, anh thấy sao?”
“Em không mặc đồ tiếp họ à?”
“Ừ hum.”
“Không được, không được! Anh nghĩ thôi đã không chịu nổi, lũ dê già đó thấy em thế, không nuốt chửng em mới lạ.”
Nhìn bạn gái bất ngờ kéo tụt quần tôi, ngậm lấy con cặc đang cứng ngắc, lý trí của tôi dần bị ngọn lửa dục vọng em khơi lên thay thế, không kìm được mà rên lên sung sướng.
“Vợ… kỹ thuật thổi kèn của em ngày càng đỉnh… Ôi… sướng… anh… mình chơi 69, anh làm em sướng luôn…”
“Ôi… anh yêu… anh liếm giỏi quá… lồn em căng lắm… sướng quá… muốn lắm…”
“Muốn thì quỳ xuống, anh chơi từ đằng sau.”
Nhìn bạn gái quỳ trên giường, quay đầu nhìn tôi với ánh mắt mê đắm, tôi lập tức cầm con cặc cứng ngắc, nhắm thẳng vào cái lồn đã ướt đẫm mà đút vào.
“Ôi~ Anh yêu… con cặc anh nóng hổi, cứng quá… lồn em bị cặc anh nhét đầy… căng quá… sướng quá… anh, đụ em mạnh lên…”
“Phù~ Vợ… em dâm quá… những lời trơ trẽn thế này mà cũng nói được… ừ… em đúng là con điếm sinh ra để bị đụ…”
“Ôi… anh yêu… em dâm là do anh dạy dỗ mà… ô ô… anh, sướng quá, em muốn nhiều hơn… mạnh hơn nữa… a~ lên đỉnh… đỉnh rồi…”
Vừa dứt lời, cơ thể đang cong lên của em run bần bật, rồi đổ sụp xuống giường, bất động.
Tôi rút con cặc chưa bắn tinh ra, lật em lại, thấy em vẫn nhắm mắt, bèn vuốt ve má em, hôn môi em, dịu dàng hỏi: “Vợ, em ổn không?”
Bạn gái từ từ mở mắt, mơ màng nói: “Anh yêu, em như bay lên trời… anh giỏi quá… phù~”
“Muốn làm tiếp không?”
“Ừ… làm tình sướng thật, lên đỉnh xong người cũng bớt nóng… nhưng mệt quá…”
“Thế… anh tiếp tục nhé?”
“Ừ, anh yêu, đút vào đi…” Em vừa nói vừa nắm con cặc tôi, hướng vào cái lồn chưa khép lại, mông cũng hơi nhổng lên.
Nhìn bạn gái híp mắt, thỉnh thoảng thè lưỡi liếm môi, mông cứ nhấp nhô đón nhận từng cú đút vào, tôi phấn khích đè lên người em, ra sức cưỡi ngựa.
Đổi vài tư thế, tới khi em xin tha, tôi mới thỏa mãn bắn hết tinh trùng vào sâu trong lồn em.
“Ôi— nóng quá, sướng quá… anh yêu~ em yêu anh chết mất.”
“Vợ, anh cũng yêu em chết mất…”
Hai đứa ôm nhau nghỉ một lúc, em tựa vào ngực tôi, khẽ vẽ vòng tròn trên ngực, thì thào: “Anh yêu, từ khi bị anh phá zin, em thấy mình ngày càng nghiện làm tình. Giờ mà một ngày không làm là em khó chịu lắm. Ừm… thế này, anh có bị em hút khô không?”
Tôi giả bộ nghiêng đầu nghĩ: “Ừm… hình như có đó.”
“Thế thì làm sao?”
“Ừm… hay là tìm thằng khác làm em sướng?”
“Hứ! Còn không thừa nhận anh có sở thích đặc biệt là bị cắm sừng!?” Em đấm thùm thụp vào ngực tôi.
“Ái~ Đừng đánh, anh đùa thôi.”
“Ai lại đùa với bạn gái kiểu này!”
“Vợ yêu, đừng giận mà! Em chẳng phải cũng không cho anh ghen với mấy thằng khác à.”
Dỗ dành em hồi lâu, nhìn đồng hồ, tôi nói: “Vợ yêu, anh mời em ăn tối, xem phim đền tội, được không?”
“Hứ, thế còn được.” Em đứng dậy, lấy giấy vệ sinh lau tinh trùng chảy ra từ lồn, liếc tôi: “Anh yêu, gọi pizza ăn nhé?”
“Sao thế?”
“Ra ngoài ăn phải mặc đồ, phiền lắm, gọi pizza khỏi lằng nhằng.”
“Ơ?” Tôi trố mắt nhìn em, không nói nên lời.
“Được không mà, anh yêu~”
“Ờ… mặc cái áo thôi, phiền gì đâu?”
“Có lẽ tại tâm lý em, dù biết bệnh đỡ nhiều rồi, nhưng mặc đồ cứ sợ lúc nào đó lại ngứa ngáy không chịu được… haizz~”
“Thế gọi pizza tới, em cứ nude thế à?”
“Có gì đâu, cho người ta nhìn cũng chẳng mất miếng thịt nào.”
“Hồi ở nhà em cũng thế à?”
“Ừ, họ thấy thì chỉ giật mình chút thôi, đâu dám làm gì em.”
Nghe tới đây, tôi câm nín, trong lòng khóc thầm.
Hóa ra bạn gái nude của tôi được “rèn” hay nói đúng hơn là “huấn luyện” kiểu này?
“Vợ, nếu em không sợ người ta nhìn, cũng không sợ lạnh, hôm nay trời mát, em cố mặc cái áo khoác, đi dạo chợ đêm ăn vặt, rồi xem phim đi. Chứ cứ ở nhà, thấy em nude thế này, anh không kìm được…”
“Hì hì, anh yêu mà kém định lực thế không được đâu.” Em hôn nhẹ môi tôi: “Nhưng anh nói cũng đúng. Ừm… em chỉ mặc áo khoác thật hả?”
“Nếu em dám nude đi với anh, anh cũng không phản đối.”
“Xí! Anh không phản đối, nhưng em còn muốn học hết đại học nữa.”
“Sao thế?”
“Lỡ ai báo, rồi công an mời em đi uống trà, lại báo trường, thì em toi.”
“Hê hê, anh tưởng em chẳng sợ gì.”
Hai đứa đùa giỡn một lúc, em chỉ đánh tí son, rồi như anh nói, nude hoàn toàn khoác cái áo đen dài tới giữa đùi, đi đôi bốt cao tới gối, chủ động khoác tay tôi, đẩy nhẹ: “Anh dâm, nhìn gì! Nước miếng chảy kìa.”
“Ờ… em dâm, áo cổ rộng thế này, anh không cần rình cũng thấy núm vú, còn kích thích hơn cả nude, đúng là phạm luật!”
“Đáng ghét, anh dâm…”
---
Qua thời gian bên nhau, tôi dần quen với việc ngày nào cũng đối diện bạn gái nude ở nhà. Dưới sự “khai sáng” (hay huấn luyện) của em, tôi cũng dần chấp nhận việc em mặc đồ sexy ra ngoài, đón nhận ánh mắt dâm tà của mấy thằng lạ, thậm chí còn thấy phấn khích kỳ lạ. Trừ lúc đi học, em miễn cưỡng mặc nội y, còn lại khi đi với tôi ngoài trường, cách ăn mặc của em hở hang đến mức quá đà, bên trong cũng chẳng mặc nội y.
Như hôm đi chợ đêm, em chỉ mặc cái áo yếm tới eo, dưới là váy hồng phấn vừa che mông, tỉnh bơ đi dạo ăn uống. Thậm chí lúc cúi xem đồ ở sạp, để lộ tí ngực hay lồn không lông, em cũng chẳng quan tâm, còn tôi – bạn trai chính thức – lại lo hơn cả em.
“Vợ, ngực với lồn em bị người ta thấy rồi kìa.”
“Miễn đừng chụp lén là được, tụi con trai chẳng phải thích xem gái hớ hênh à?”
Những ngày “đèn đỏ” mỗi tháng, trừ hai ngày đầu lượng nhiều phải dùng băng vệ sinh loại lớn và buộc mặc quần lót, còn lại em chỉ dùng tampon cho gọn.
“Đạt, hôm nay thi giữa kỳ xong, tụi mình ăn lẩu ở ký túc xá ăn mừng nhé?”
“Ừ, để anh hỏi Ngọc Nhi.”
“Hê hê, có bạn gái đúng là khác hẳn nha.”
“Anh cũng thế thôi, có Yến Linh rồi, còn tụ tập với đám “đệ” này bao nhiêu đâu.”
“Hê hê, chịu thôi, em ấy bám anh dữ lắm.”
“Xì! Gia Huy, anh khinh bỉ mày!”
“Hê hê, nhau nhau. Sao, tới không?”
“Để anh gọi hỏi Ngọc Nhi, chờ chút.”
Tôi gọi cho bạn gái, kể chuyện này, em nghĩ một lúc rồi nói: “Anh yêu, nhà mình thuê rộng hơn, anh gọi tụi họ qua đó nhé?”
Tôi che ống nghe, thì thào với em: “Em… em không định… nude chứ?”
“Ăn lẩu nóng lắm mà, anh yêu~ Được không mà?”
“Anh… ừ… thôi được. Nhưng lỡ có thằng không kìm được mà hiếp em, anh sẽ tiếp tay cho nó luôn đấy.”
“Hì hì, anh chỉ mong có người hiếp vợ anh thôi.”
“Em này, nếu anh quen Phi Vũ, anh thề sẽ trả tiền để hắn cưới em làm vợ.”
“Vậy quyết thế nhé, ông chồng thích bị vợ cắm sừng. Yêu anh~”
Cúp máy, tôi truyền đạt ý bạn gái cho Gia Huy, dĩ nhiên không nhắc tới “bệnh đặc biệt” của em. Hắn nghĩ một lúc rồi gật đầu đồng ý.
Tôi gọi lại cho bạn gái, bảo em về chuẩn bị trước, rồi cùng Gia Huy rủ thêm mấy thằng bạn cùng phòng cũ, ghé siêu thị mua đống đồ ăn lẩu, sau đó cả đám kéo đến nhà tôi.
Để mọi người chuẩn bị tâm lý, vừa mở cửa, tôi hét to vào nhà: “Vợ, Gia Huy với mọi người tới rồi.”
“Anh, mọi người đến rồi hả, vào ngồi đi nè.”
So với sự thoải mái của bạn gái, đám bạn tôi, trừ tôi ra, đứa nào cũng trố mắt nhìn em không một mảnh vải.
“Ờ… em… em gái…”
Chỉ thấy bạn gái bất ngờ tỏ vẻ ngại ngùng, nháy mắt với tôi: “Anh Gia Huy, xin lỗi nha, hôm qua em chơi game với anh ấy thua, bị phạt phải nude ở nhà một tuần, nên…”
“Vậy… vậy tụi anh hôm khác quay lại nhé.”
“Không sao đâu, mọi người đến rồi, đồ cũng mua rồi, ngày nào chẳng được.”
Rồi cả đám nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ, thằng Bắp Rang còn kéo tôi vào phòng khi mấy em gái vào bếp rửa rau, hỏi: “Đạt, tụi mày chơi trò gì thế?”
Tôi đảo mắt, nghĩ ra chiêu, nhún vai bất đắc dĩ: “Coi như huấn luyện lộ hàng đi. Anh thua mấy lần, hôm qua mới thắng, dĩ nhiên phải lấy cả vốn lẫn lời.”
“Đệt! Hóa ra tụi mày biến thái thế, chơi bạo vậy! Ờ… mày nói thật, em ấy có… hê hê… mày biết mà.”
“Không được! Giới hạn của anh là nhìn được, sờ không được.”
“Đệt! Thật hả? Mày chơi bạo thế, em ấy không giận à?”
Tôi bĩu môi: “Cũng tạm. Anh huấn luyện em ấy tới mức ra ngoài không mặc đồ lót rồi.”
“Trời! Đại ca, anh trai của em, quỳ xin bí kíp huấn luyện đi.”
“Có dịp nói sau.”
Như lần đầu tôi tới nhà bạn gái, mắt đám bạn không biết nên nhìn em hay đồ lẩu, làm không khí ngượng nghịu.
May nhờ Gia Huy liên tục làm hề khuấy động, mọi người mới dần thả lỏng, bầu không khí cũng sôi nổi lên. Chủ đề nói chuyện dần xoay quanh hai đứa tôi.
“Ngọc Nhi, tụi em thật sự chơi game hay anh Đạt huấn luyện em thế?”
“Ơ! Em không biết đó là huấn luyện, cứ tưởng chỉ chơi game thôi. Ờ… anh yêu, anh biến thái quá, sau này em không chơi với anh nữa.”
“Ờ… em gái, anh hỏi được không, số đo ba vòng của em là bao nhiêu?”
“Trời! Thân hình chuẩn người mẫu luôn! Ờ… tụi anh chụp chung với em được không?”
“Ừm… mọi người… hỏi anh ấy đi.” Bạn gái vẫn giả bộ ngại.
“Đạt, được không?”
Bắt gặp ánh mắt tinh nghịch của em, tôi nghĩ một lúc, nói: “Không ổn lắm, lỡ tụi mày không kìm được up ảnh lên mạng…”
“Không đâu, không đâu! Tụi anh thề chỉ giữ cho riêng mình, không cho ai xem.”
Tôi giả vờ khó xử một lúc, rồi nhìn bạn gái: “Vợ, thế em chụp vài tấm với tụi nó nhé.”
“Ừ, được thôi. Nhưng nói trước, không được up ảnh lên FB, cũng không cho người lạ xem đâu nha.”
“Không vấn đề, anh thề nếu làm sai thì… thì cho anh bất lực!”
“Anh cũng thế!”
Thế là cả đám xúm lại trước nồi lẩu, tranh nhau chụp ảnh với bạn gái nude, còn tôi thì phấn khích lấy điện thoại quay lại cảnh kích thích này.
No nê, chơi tới nửa đêm thì giải tán, tôi vừa dọn phòng với bạn gái, vừa hỏi: “Vợ, hôm nay chơi vui không?”
“Ừ, nhưng thiệt thòi cho anh, bị dán nhãn biến thái.”
Tôi bước tới ôm em, hôn lên trán: “Chỉ cần em vui là được. Nhưng nói thật, em không sợ sau này tụi nó nhìn em bằng ánh mắt kỳ lạ à?”
“Có sao đâu? Em quen rồi, miễn anh không ghen là được.”
“Ờ… ban đầu anh có hơi ghen, nhưng giờ thì… anh kích thích lắm. Vợ, chắc anh bị em nói trúng rồi.”
“Hừ hừ, cuối cùng cũng chịu nhận.”
“Thế em… em có…”
Bạn gái ôm cổ tôi, hôn môi cái chụt: “Ông chồng thích bị vợ cắm sừng, đừng nghĩ nhiều. Em chỉ muốn có thêm không gian tự do không mặc đồ thôi, trừ khi anh thật sự muốn cho em với thằng khác.”
“Vợ ngon thế này, anh đụ còn chưa đủ, sao cho thằng khác đụ được.”
“Anh yêu, em biết anh tốt nhất mà.” Bạn gái bất ngờ nhìn tôi với ánh mắt lẳng lơ: “Anh yêu, em muốn rồi…”
“Hê hê, con điếm lẳng lơ… hôm nay ra ngoài chơi kiểu hoang dã nhé?”
“Ờ… nhưng ra ngoài phải mặc đồ…”
“À, đúng rồi, anh có cái áo bóng rổ, với em chắc che được mông, thử không?”
“Ừ được. Lấy cho em thử.”
Khi bạn gái khoác cái áo bóng rổ dài vừa che mông, tôi nhìn vài cái, huýt sáo: “Ngon, cứ mặc thế này ra ngoài.”
“Nhưng em giơ tay lên là lộ ngực bên hông đấy.”
“Em đâu sợ người ta nhìn, có gì đâu? Dù sao em mặc đồ chỉ để tránh bị nói này nói nọ thôi.”
“Anh nói cũng đúng.”
Thế là tôi ôm bạn gái chỉ mặc mỗi áo bóng rổ, bên trong trống trơn, vẻ ngoài bình tĩnh nhưng trong lòng hồi hộp kích thích, bước ra khỏi căn hộ, chạy xe máy lên công viên quốc gia Dương Minh.
Trên đường đi, lúc dừng đèn đỏ, mấy tay chạy xe bên cạnh thỉnh thoảng vô tình thấy ngực trắng lộ ra từ hông áo của bạn gái, đa phần trợn mắt ngạc nhiên, số ít giả vờ không thấy nhưng liếc trộm.
“Hì hì, anh yêu, anh hư lắm. Ngực em bị người lạ thấy hết rồi.”
“Có thấy núm đâu mà, có gì đâu.”
“Ừm… thế này tính là làm nhục bạn gái không?”
“Em khó chịu à?”
“Không, em thấy vui lắm. Tụi con trai chẳng phải thích ngắm ngực con gái à?”
“Ờ… thế em muốn anh làm nhục em thế nào?”
“Không biết nữa. Em thấy lộ cơ thể cho người ta nhìn cũng chẳng to tát gì. Ừm… có phải gu em nặng quá không?”
“Em làm anh thua luôn.” Tôi thầm khóc trong lòng.
Tới nơi, đậu xe xong, tôi cẩn thận quan sát xung quanh, không thấy người qua lại, bèn bảo bạn gái cởi áo, để em nude hoàn toàn đi dạo với tôi, tìm chỗ kín đáo.
“Phù~ Không mặc đồ đúng là thoải mái nhất…”
Nhìn bạn gái tự nhiên, chẳng chút căng thẳng, tôi thật không biết nói gì.
“Vợ, em thật không lạnh à?”
“Không, thế này mát mẻ, thoải mái lắm.”
“Thế em chịu được nhiệt độ thấp cỡ nào?”
“Ừm… lần trước đi Hokkaido với anh trai, em thử cởi hết trong tuyết, lạnh chút nhưng chưa tới mức phải mặc đồ, nên em cũng không biết giới hạn của mình ở đâu.”
Nghe xong, tôi lại khóc thầm, ngửa mặt hỏi trời.
“Vợ, chụp ảnh ở đây nhé.”
“Được. Ừm… mặc đồ không?”
“Anh… anh chụp ảnh nude của em được không?”
“Được chứ. Anh trai em chụp cho em bao nhiêu là ảnh.”
“Ơ!”
“Sao hoảng thế. Anh ấy bảo thế em mới chú ý giữ dáng, không để mình thành con khủng long mũm mĩm.”
“Anh… anh nghĩ anh trai em chắc là cao thủ huấn luyện. Dùng cách này để huấn luyện em…”
“Ơ? Thế gọi là huấn luyện à? Không được, thằng anh khốn, dám huấn luyện cô em xinh đẹp đáng yêu phóng khoáng này… Anh yêu, đưa điện thoại đây.”
“Làm gì?”
“Gọi hỏi tội chứ gì!”
“Thôi mà! Giờ này rồi? Em không sợ làm phiền bố mẹ vợ à. Với lại, mình lên đây đâu phải để chửi anh ấy.”
“Đúng ha. Anh yêu, chụp cho em đi, xong rồi tìm chỗ chơi hoang dã.”
Nhìn bạn gái tự nhiên tạo đủ kiểu dáng, thoải mái để tôi chụp ảnh nude, đang chụp, tôi bỗng nảy ra ý tưởng.
“Vợ, em không ngại chụp ảnh nude, đã bao giờ nghĩ tới làm người mẫu khỏa thân chưa?”
“Nghĩa là sao?”
“Người mẫu nude ấy. Em xem, em xinh thế này, dáng chuẩn, lại chẳng ngại bị nhìn, đúng là trời sinh để làm người mẫu nude. Hơn nữa, làm người mẫu nude còn có một lợi ích lớn.”
“Lợi ích gì?”
“Dù làm người mẫu nude có thể bị xì xào này nọ, nhưng ít nhất khi em không mặc đồ mà bị người ta thấy, em có thể lấy lý do công việc để chống chế.”
“Ừm, anh nói vậy cũng có lý. Anh có mối nào không?”
“Ờ… để anh hỏi mấy bạn ở câu lạc bộ nhiếp ảnh.”
“Anh yêu, anh tốt quá.”
Thế là tôi bảo bạn gái mặc cái áo bóng rổ vừa che mông, rồi yêu cầu em cúi người lộ khe ngực, hoặc gần hết bầu ngực, hoặc kéo áo xuống lộ vai thơm, hay kéo vạt áo lên khoe lồn không lông hồng hào.
Sau đó là cởi áo, vừa đi vừa chụp ảnh nude, cuối cùng chui vào bụi cây kín đáo, cùng em trải nghiệm cảm giác làm tình ngoài trời đầy kích thích.
---
Sau khi bạn gái đồng ý, tôi hỏi thăm bạn ở câu lạc bộ nhiếp ảnh, em cũng thuyết phục được nhà bạn gái, thế là em bắt đầu làm thêm nghề người mẫu nude.
Lần đầu thấy bạn gái nude trước ống kính, tự nhiên không chút e dè để bao người lạ chụp ảnh, tôi vừa phấn khích vừa hơi ghen. Nhưng khi em vui vẻ kể lại cảm giác chụp ảnh, tôi cũng dần chấp nhận công việc của em.
Dù sao ý tưởng này do tôi đề xuất, thấy em như cá gặp nước, vui vẻ với công việc, tôi cũng chẳng thể phản đối.
Dần dần, khi danh tiếng người mẫu nude của em lan trong trường, đám bạn cùng phòng cũ thường xuyên ghé nhà tôi. Bạn gái chẳng ngại ngần, nude tiếp đãi họ, thậm chí khi họ xin chụp ảnh nude, em cũng thoải mái đồng ý.
Chuyện này chỉ lan truyền ngoài trường, còn khi đi học, em vẫn giữ ý, không mặc đồ quá giới hạn của trường.
Khi bạn gái bắt đầu nổi tiếng, ngoài mấy lời dèm pha như dự đoán, còn có những chuyện tôi không ngờ tới. Gần đây em thường nhận được lời mời từ mấy người tự xưng là quản lý công ty người mẫu, muốn ký hợp đồng làm người mẫu nổi tiếng, Show-Girl, hoặc đoàn phim mời đóng vai phụ, hay shop online mời làm người mẫu quần áo. Đỉnh điểm là có kẻ tự nhận là trinh sát của công ty AV Nhật, muốn mời em sang Nhật quay phim người lớn nghiệp dư, làm em phiền không chịu nổi.
Khi bạn gái nằm sấp trên giường, tôi đổ lotion chống dị ứng lên lưng em, vừa xoa bóp thư giãn, vừa nghe em than thở, tôi tò mò hỏi: “Cái vụ AV thì thôi, nhưng mấy cơ hội kia anh thấy cũng ngon, biết đâu em thật sự thành siêu mẫu.”
“Phì~ Anh yêu, anh biết sự khác biệt giữa mấy cơ hội đó với người mẫu nude ở đâu không?”
“Một cái kiếm nhiều tiền, nổi tiếng, còn cái kia ít tiền, không lên được mặt báo.”
“Anh yêu, anh sai rồi.”
“Sai đâu?”
“Với tụi anh thì đúng, nhưng với em thì không.”
“Ồ?”
“Đáp án đơn giản lắm,” bạn gái quay đầu nhìn tôi, nở nụ cười tinh nghịch: “Chỉ có người mẫu nude là không cần mặc đồ, còn mấy công việc kia đều phải mặc đồ.”
“Ờ…” Nghe câu trả lời, tôi buông lọ lotion, nằm ngửa ra giường, bất lực nói: “Vợ, giết anh diệt khẩu đi, anh thề không chống cự.”
Thấy thế, bạn gái lập tức chui xuống giữa hai chân tôi, kéo tụt quần, vừa vuốt ve con cặc, vừa cười: “Anh yêu, em diệt khẩu thì cũng chỉ diệt cái miệng này thôi.”
Nói xong, em há miệng ngậm lấy con cặc chưa cương.
“Ư… vợ…”
“Đừng động! Anh nói không chống cự mà.”
“Ờ… giờ là chế độ nữ hoàng huấn luyện à?”
“Hì hì, bé Đạt, hôm nay chị sẽ thi triển kỹ năng, làm cái con cặc của bé cương lên, để em hầu hạ chị cho tốt…”
Từ khi bạn gái trao thân, dưới sự huấn luyện tận tình của tôi, cùng với xem truyện bậy, phim con heo và thực hành luôn, kỹ năng trên giường của em ngày càng đỉnh.
Quan trọng là em cực kỳ mê làm tình, bất kể kiểu gì, tư thế quái đản nào, em cũng sẵn lòng thử với tôi, tìm ra cách làm tình cả hai đều thích, khiến tôi phải thốt lên: “Có vợ thế này, chồng còn cầu gì nữa?”
Dưới kỹ thuật mút cặc ngày càng điêu luyện của em, con cặc tôi dần cương lên. Khi thấy tôi thể hiện bản lĩnh đàn ông, em trèo lên người tôi, chủ động cầm con cặc, từ từ đút vào lồn ướt đẫm, chậm rãi xoay vòng eo thon.
“Bé Đạt, cảm giác thế nào?”
“chị Nhi, lồn chị thật tuyệt, tuyệt không nói nên lời. Em đây sợ rồi… xin chị Nhi tha tội…”
“Chỉ cần bé chiều chị thoải mái, nếu không… hừ hừ… chị sẽ cắt con cặc này…”
“Á… chị Nhi…”
“Ôi… bé Đạt, con cặc em to thật… chị… a… chị sắp… sắp lên đỉnh…”
Nói xong, mông bạn gái nhổng lên, rồi hạ mạnh xuống, cả người đổ lên tôi thở hổn hển.
Tôi ôm em lật lại, đổi thành tư thế nam trên nữ dưới, lập tức lộ vẻ mặt hung tợn, đổi giọng: “Giỏi lắm, dám lén lút làm tình với thằng khác sau lưng anh, đáng đánh.”
“Quốc Đạt… em biết lỗi, xin… xin Quốc Đạt tha em… a… cặc Quốc Đạt đút sâu quá…em chết mất…”
“Phì~ A… anh yêu… thế này làm em cười sặc mất… không… a… dừng lại… em… em cười muốn sặc hơi… xin anh dừng lại… người… người em bắt đầu ngứa… á! Dừng lại đưa em đi bác sĩ…”
Lần đầu thấy cơ thể bạn gái nhanh chóng nổi mẩn đỏ, vẻ mặt từ vui cười chuyển thành đau đớn gào thét, tôi hoảng hốt rút con cặc đã mềm ra, lo lắng hỏi: “Vợ, em sao thế?”
“Anh yêu! Ngứa lắm, đưa em đi bác sĩ đi.”
“Ừ ừ.”
“Em gọi 115 gọi xe cứu thương, em ráng chịu chút.”
“Đừng gọi cứu thương, mình đi taxi tìm ông lão Đông y, chỉ ông ấy cứu được em.”
“Ừ. Để anh lấy áo cho em.”
Thấy cái áo bóng rổ em từng mặc trên giường, tôi vội vã mặc vào cho em, rồi ôm em chạy ra khỏi căn hộ, bắt taxi ở ngõ, phóng thẳng tới phòng khám Đông y.
Sau khi châm cứu, ngâm thuốc, uống một thang, qua vài tiếng đồng hồ, mẩn đỏ trên người em dần lặn, vẻ đau đớn cũng dịu đi.
“Anh, anh là bạn trai của Nhi đúng không?”
“Dạ, bác sĩ, bệnh của Nhi thế nào rồi?”
“Đã khống chế được. Nhưng khuyên hai đứa, đừng chơi quá trớn. Nếu tái phát lần nữa, sẽ khó kiểm soát.”
“Dạ… cháu biết rồi, cảm ơn bác sĩ.”
“Ừ, tôi quan sát thêm nửa tiếng, nếu không có gì bất thường, hai đứa về được. Nhớ uống thuốc đúng giờ, ba ngày ngâm thuốc một lần, mỗi tuần châm cứu một lần, nếu kiểm soát tốt, khoảng một tháng là xong đợt trị liệu này.”
Lấy thuốc, cõng bạn gái rời phòng khám, đi taxi về nhà, tôi cẩn thận cởi áo em, để em nằm nghỉ trên giường, lấy túi thuốc sắc theo hướng dẫn bác sĩ, hâm nóng, rồi bưng thuốc ấm tới, đỡ em dậy, từ từ cho em uống.
“Ư… anh yêu, đắng quá.”
Tôi đút cho em vài miếng mứt, áy náy nói: “Vợ, xin lỗi…”
Bạn gái lắc đầu: “Em cũng không ngờ lại thế. Anh yêu, cảm ơn anh.”
Tôi nhẹ hôn môi em, không ngờ còn vương vị đắng của hoàng liên, khiến tôi nhăn mặt: “Ờ… em là vợ anh, anh phải chăm sóc, bảo vệ em, để em vui vẻ.”
“Anh yêu… anh tốt quá.”
Tôi nhẹ ôm em, vỗ lưng trơn mịn: “Sau này mình phải cẩn thận, không thì thấy em vậy, anh cũng đau lòng lắm. À, giờ em thế này, ga giường có cần thay không?”
“Không cần đâu. Bệnh em đỡ nhiều rồi, không nghiêm trọng như trước, chỉ cần da khô ráo, thoáng là được.”
“Vậy mai anh xin nghỉ cho em, em ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe.”
“Nhưng thứ Bảy em có một vụ chụp…”
“Hủy đi, sức khỏe em quan trọng nhất. Khi nào em khỏe, muốn nhận bao nhiêu vụ cũng được, nhưng giờ nghe anh, ở nhà nghỉ ngơi.”
Sắp xếp ổn thỏa cho bạn gái, tôi xin nghỉ học cho em, hủy hết các vụ chụp ảnh, sau đó ngoài giờ học, tôi luôn ở bên em, đưa em đi bác sĩ, nhắc em uống thuốc, chuẩn bị nước ngâm thuốc, cho đến khi ông lão Đông y tuyên bố em không cần khám nữa, tôi mới thực sự thở phào.
Vì bạn gái nói dùng bao cao su sẽ dị ứng, nên trước giờ làm tình với tôi, em đều uống thuốc tránh thai do ông lão Đông y kê theo thể trạng. Nhờ thế, tôi tha hồ bắn tinh không cần bao. Trong thời gian dưỡng bệnh, sợ thuốc xung đột, tôi đành kìm nén. Bạn gái phát hiện ra, chủ động dùng miệng giúp tôi giải tỏa, khiến tôi càng thương yêu cô vợ tinh tế này.
“Anh yêu, lâu lắm em chưa làm tình, giờ em khỏe rồi, đụ em đi.”
“Phì! Vợ, em dâm quá hả?”
“Ơ, yêu nhau thì làm tình là bình thường mà. Ai chẳng có dục vọng, em chỉ dám nói thẳng thôi. Với lại, tính dâm của em chẳng phải do anh dạy à.”
“Em thích làm tình thật hả?”
“Ừ, làm tình với anh sướng lắm, nhất là lúc anh bắn tinh, tinh trùng nóng hổi tràn vào lồn em, em thấy thỏa mãn lắm.”
“Vậy… hôm nay anh muốn chơi kiểu khác.”
“Chơi gì? Nói trước, không chơi cám dỗ đồng phục, không roi da trói buộc, không thì em lại dị ứng, khổ lắm.”
“Thế tất đen cao gót thì sao?”
“Miễn không mặc đồ, em chơi hết.”
“Vậy… chỉ còn huấn luyện kiểu chó cái.”
“Ừm… cái này chắc được, nhưng anh bôi thêm lotion chống dị ứng lên cổ em trước, không thì sợ chất liệu vòng cổ không tốt, đang chơi mà phát bệnh thì mất hứng.”
Thế là tôi bôi một lớp lotion chống dị ứng lên cổ bạn gái, rồi bôi vào mặt trong cái vòng cổ đỏ mua online, đeo vào cổ em, buộc dây, dẫn bạn gái nude hoàn toàn, mang giày vải đỏ ra khỏi căn hộ.
Tôi hồi hộp kéo dây, cẩn thận dẫn bạn gái xuống lầu, em cũng lẽo đẽo theo sau. Tới cổng dưới lầu, tôi quan sát ngoài cửa hồi lâu, rồi kéo em nhanh bước tới xe máy.
“Anh yêu, tự nhiên em thấy kiểu này kích thích thật, cuối cùng cũng có cảm giác bị anh làm nhục.”
“Vậy hả.” Tôi đứng trước xe máy, nghĩ mãi, rồi hỏi: “Giờ tính sao? Làm sao chạy xe ra ngoài được?”
“Có gì đâu?”
“Em không sợ bị công an tóm à?”
“Ờ ha, em căng thẳng quá quên mất mình nude.”
“…”
Tôi câm nín đứng trước xe nghĩ mãi, rồi nói: “Vợ, hay em lên lầu lấy cái áo khoác của anh, lát em ngồi trước, anh mặc ngược áo khoác che cho em, thấy sao?”
“Được, đưa chìa khóa đây.”
Tôi đưa chìa khóa, tháo móc vòng cổ, ra hiệu em lên lầu nhanh. Ai ngờ em chỉ vào cổ: “Anh yêu, vòng cổ.”
“Hì hì, chó cái có chủ mới đeo vòng, tháo ra là thành chó hoang đó. Lên đi.”
“Hứ! Đáng ghét! Nói em khó nghe thế.”
Bạn gái càm ràm nhưng vẫn cầm chìa khóa, nude chạy lên lầu, lát sau ôm áo khoác đen chạy xuống.
“Đây! Ông chồng biến thái. À, lúc nãy lên lầu, em bị hàng xóm thấy rồi.”
“Vậy hả, họ có giật mình không?”
“Có chứ, nhưng may em phản ứng nhanh, nói anh đi mua đồ ăn khuya quên chìa, em vội lấy chìa cho anh nên quên mặc đồ.”
“Đệt, thế cũng được.”
“Mặc kệ, họ biết em làm người mẫu nude, tin hay không tùy họ.”
“Thế đi thôi.”
Tôi ngồi lên xe máy trước, gọi bạn gái ngồi phía trước, phủ áo khoác ngược lên người em, luồn tay qua hai tay áo, rồi khởi động xe, chậm rãi chạy ra khỏi ngõ.
“Hì hì, anh yêu, lần đầu em nude chạy ngoài đường, vui quá, kích thích quá.”
“Thế học chó sủa hai tiếng xem nào.”
“Gâu! Gâu!”
“Em vui thế à?”
“Không mặc đồ thoải mái mà. Tiếc là đường đầy camera, không thì em muốn thử nude chạy khắp phố.”
“Vợ, đừng thử thách trái tim anh nữa.”
“Thật hả? Sao em thấy con cặc anh cứng rồi?” Em nói, cố tình dí mông ra sau vài cái.
“Tại kích thích quá mà. Ai tin nổi em nude chạy ngoài đường.”
“Tại anh thích gái không mặc đồ mà. Anh yêu, anh tốt với em thật.”
Nghe câu này, tôi lại muốn khóc thầm.
Run rẩy chạy xe trên đường, luôn để ý ngã tư xem có công an lập chốt không, hơn nửa tiếng sau, cuối cùng chúng tôi tới công viên ven sông.
Đậu xe xong, cẩn thận đặt bạn gái xuống, tôi một tay cầm áo khoác, một tay kéo dây, dẫn bạn gái nude đi trên bãi cỏ tối, vừa đi vừa trò chuyện.
Nói chuyện một lúc, tôi thấy em tuy bình tĩnh nhưng bước chân không còn tự nhiên như thường, bèn hỏi: “Vợ, em sao thế? Khó chịu à?”
“Anh yêu… em… em muốn đi vệ sinh.”
“Trước khi đi chẳng phải vừa đi rồi à?”
“Tại… tại em căng thẳng quá.”
“Ơ? Sao thế?”
“Tại giờ em thế này, thấy bị anh làm nhục thật.”
“Vậy hả… thế…” Tôi nhìn quanh, ghé tai em thì thầm: “Muốn đi vệ sinh thì giải quyết ngay đây đi.”
“Á!”
Nhìn vẻ hoảng loạn ngại ngùng của em, tôi bỗng thấy kích thích: “Hê hê, chó cái chẳng phải đi bậy khắp nơi à? Giờ em là chó cái dâm đãng, phải đi bậy mới giống chứ. Nhanh lên.”
“Anh yêu… anh… anh hư quá…”
Nhìn bạn gái rưng rưng chậm rãi ngồi xổm, dạng chân, nhắm mắt chờ “xả”, tôi lập tức lấy điện thoại, bật chế độ quay, ghi lại toàn bộ quá trình em “thả nước thánh vàng”.
“Hu hu… anh yêu, đừng quay, ngại lắm.”
“Nhưng anh kích thích lắm. Vợ, cuối cùng anh cũng có cảm giác làm nhục em.”
“Ông chồng hư, chồng thối, sau này không cho anh chơi huấn luyện chó cái nữa.”
“Vợ, đừng thế mà. Em chẳng phải muốn anh làm nhục em à? Hiếm khi tìm được trò khiến em thấy nhục, chiều anh tí đi, cho anh thỏa mãn cảm giác chinh phục.”
“Thôi được, đưa giấy vệ sinh đây.”
Chờ em lau sạch, tôi bước tới ôm, dịu dàng dỗ một lúc, em mới mỉm cười đấm nhẹ ngực tôi.
Khi tâm trạng em ổn, em nép vào lòng tôi: “Anh yêu, em cuối cùng cũng biết bị làm nhục là thế nào. Cảm giác như lần đầu em nude ở nhà, ngại muốn khóc…”
“Vậy hả. Anh tưởng em trời sinh thích lộ hàng, hóa ra em cũng biết ngại.”
“Ơ, lộ lâu riết quen thôi. Giờ anh bắt em mặc đồ ở nhà, em lại thấy khó chịu… haizz~”
“Ừm… thế em muốn chơi tiếp không?”
“Lần sau được không? Để em quen dần?”
“Lúc nãy chẳng phải nói không chơi nữa à?”
“Lúc đó ngại thật, nhưng giờ nghĩ lại thấy kích thích, phấn khích lắm… Anh yêu, em có tiềm năng làm chó cái không?”
“Em thật sự muốn làm chó cái xinh đẹp hả.”
“Hì hì, thế anh mới có cảm giác huấn luyện thành công, đúng không?”
“Anh… thôi, em tạo vài tư thế chó cái, anh chụp mấy tấm lưu niệm, rồi về. Khi nào em hứng thì chơi tiếp.”
“Vậy lát em cho anh bắn tinh trong miệng, về nhà anh đụ em sướng luôn, bù cho hôm nay anh chơi chưa đã.”
“Em nói đó nha.”
“Ừ, anh yêu, chụp nhanh đi.”
Thế là tôi chụp mấy tấm ảnh “tư thế chó cái” của bạn gái, rồi yêu cầu em đeo vòng cổ thổi kèn, tôi dùng điện thoại quay cảnh dâm đãng của em, cuối cùng thỏa mãn bắn tinh trong miệng em, ghi lại toàn bộ quá trình nuốt tinh, rồi dẫn em về chỗ đậu xe, như lúc đi, phủ áo khoác lên người em, chạy xe về.
Gần tới nhà, bạn gái quay lại nói: “Anh yêu, đoạn cuối này để em chạy về nhé?”
“Đệt! Em nghiêm túc hả?”
“Ừ… em quan sát lâu rồi, đoạn này không camera. Anh yêu, xin mà.”
“Đệt, em làm anh thua luôn.”
“Yay yay, anh yêu tốt nhất, em yêu anh.”
Tôi bất đắc dĩ dừng xe bên đường, nhìn quanh không có ai, cởi áo khoác, tháo móc vòng cổ, cất dây, đỡ eo mềm mại của em: “Đi thôi.”
Thế là đoạn đường 500 mét tới nhà trở thành trải nghiệm nude chạy xe kích thích của em.
“Hì hì, vui quá. Anh yêu, lần sau trời mưa mình ra nude chạy xe nhé?”
“Đệt, em không sợ mưa bị cảm à?”
“Em mặc áo mưa mà. Ừm… loại áo mưa trong suốt 30 nghìn ở tiệm tiện lợi.”
“…”
---
Sau lần nude chạy xe, bạn gái thật sự chọn ngày mưa to, nude mặc áo mưa trong suốt, một mình chạy xe khắp đường, đến khi thỏa mãn sở thích lộ hàng mới về, hào hứng kể tôi nghe cảm giác.
Cứ thế, dưới sự nuông chiều của tôi, em ngày càng không ngại nude trước người lạ, còn tôi thì bị em dần dần huấn luyện, bình thản chấp nhận sở thích đặc biệt này.
Thời gian trôi nhanh, chớp mắt cả hai đã tốt nghiệp đại học. Tôi đi lính xong, về làm cho một công ty IT, còn bạn gái ngoài làm người mẫu nude, còn viết tiểu thuyết, trở thành tác giả nữ trên mạng, vừa có thu nhập vừa giữ được tự do không mặc đồ. Tôi cũng để em tự do.
Hơn một năm làm việc, chúng tôi bước vào lễ đường, em trở thành cô dâu chính thức của tôi.
“Ơ? Chị Nhi, chị về rồi hả?”
“Woa, bé Dĩnh, em lớn thế này rồi.”
“Ừ, năm sau lên lớp 7. À, chị Nhi, bệnh chị chưa khỏi à?”
“Ừ, bệnh của chị là do gen, y học giờ chưa có thuốc chữa triệt để, nên… À, đây là chồng chị, hồi nhỏ em gặp rồi, không biết còn nhớ không?”
“Em biết anh, anh Đạt.”
“Bé Dĩnh ngoan. Anh mời em ăn kẹo nhé?”
“Hì hì, em lớn rồi, không ăn kẹo nữa. Ừm, chị Nhi, em đi mua đồ cho mẹ, đi trước đây, bye.”
“Dĩnh bye.”
Chờ bé gái xuống lầu, tôi ôm cô vợ nude, chọc mũi em: “Em này, rõ ràng mặc đồ không dị ứng nữa, còn bịa lý do dở tệ lừa người.”
“Suỵt~ Nhỏ tiếng thôi. Đợi em già, dáng xấu, tự nhiên em sẽ mặc đồ che lại. Giờ thì cứ để em tự do sống nude đi.”
Tôi cười khổ: “Vợ, cái bệnh không thích mặc đồ của em đúng là hết thuốc chữa.”