
Anh - Kể cả khi hoàng hôn sắp tắt thì anh vẫn hiện diện trong tâm trí em.
Tình cảm này như một giai điệu ngọt ngào,
và mỗi khoảnh khắc lướt qua chính là một bản giao hưởng tuyệt vời của sự rung động.
Anh - Nếu như nắng xanh là của bầu trời, sóng biển là của đại dương, thì trái tim em đã thuộc về người từ ngày hôm ấy.
Em muốn chúng mình đi đến một nơi nào đó - bình lặng, ngồi bên nhau và kể cho nhau nghe những câu chuyện chợt nghĩ tới.
Có thể là tuổi thơ hồn nhiên, có thể là cái vấp ngã đầu đời, có thể là ước mơ còn dang dở, và cũng có thể chỉ im lặng tựa vào nhau nhìn biển xa, núi cao hay con đường phía trước.
Anh - Cảm ơn phép màu đã cho chúng ta gặp nhau, một người vừa nhẹ nhàng bước đến, người kia cũng vừa ngẩng mặt lên - hai luồng cảm xúc khe khẽ chạm nhau.
Cùng gác lại những lo toan đời thường
Vai kề vai - Tay nắm tay
Cùng người ta thương
Cùng người thương ta
Nha.
...

Một chút cảm xúc sau hai ngày bị nghiện bài hát Phép Màu.

Sửa lần cuối: